• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (3 Viewers)

  • Chương 781-785

Chương 781: Đông đủ

"Đúng là ngông cuồng!"

Vài thế lực vùng xám khác của Bắc Đông đến chi viện nghe thấy Lâm Phong nói thế đều tức tối.

Tuy số người bên mình không nhiều bằng bên kia, nhưng đều là tinh anh và cao thủ, 1 người hoàn toàn có thể hạ vài tay đấm bình thường.

Mặc dù không hiểu tại sao đối phương có thể xông vào nhà chính nhà họ An, nhưng có vẻ là đã thu phục được bọn họ, quả thật mạnh đấy. Có điều, quân chi viện đến từ các thế lực khác lại không tin đối phương đều là cao thủ, mà cho rằng họ đông vậy thì chắc hẳn đa số chỉ là những tay đấm bình thường.

"Để tôi cho ông biết thế nào là lợi hại!", một người phụ trách trong số quân chi viện dẫn cao thủ của gia tộc mình xông lên.

Vài thế lực khác đến chi viện cũng cùng nhau xông lên.

Một trận chiến đấu kịch liệt tức thì bùng nổ.

Nhưng vừa đánh nhau, quân chi viện tràn đầy tự tin xông lên chợt kinh ngạc phát hiện đám người Lâm Phong mạnh một cách bất ngờ. Cả đám ai ai cũng là cao thủ, 1 chọi 1 bọn họ còn bị đè bẹp đánh. Càng đừng nói bên Lâm Phong còn chiếm ưu thế về số người.

Đợi đến khi những người kia nhận ra sự đáng sợ của đám Lâm Phong, bên mình hoàn toàn không đánh lại thì họ đã chẳng thể rút lui được nữa.

Thoáng chốc, trận đấu này lập tức nghiêng về một phía.

Các cao thủ nhà họ Lâm trói hết đám quân chi viện này lại.

Trong đại sảnh nhà chính nhà họ An.

So với sự ồn ào bên ngoài, bên Lâm Hàn lại im lặng hơn.

Lâm Hàn không nói chuyện, những người còn lại cũng chẳng dám nói gì. Nhưng có vẻ giờ anh cũng không tính nói chuyện, chỉ lẳng lặng ngồi uống trà.

Sau khi Lâm Phong rời đi, chẳng bao lâu sau, bên ngoài liền vang lên tiếng đánh nhau. Chẳng qua chưa đến 10 phút, tiếng đánh đấm đã dần biến mất. Hiển nhiên, Lâm Phong đã dẫn theo cao thủ hạ gục đối phương, kết thúc trận đấu.

Nghe thấy bên ngoài không còn tiếng đánh nhau nữa, Lâm Hàn thả ly trà xuống, im lặng đợi.

Đương nhiên vài tên quản lý trong nhà họ An cũng hiểu được tiếng đánh biến mất đồng nghĩa với cái gì. Rõ ràng là những cao thủ đến chi viện đã bị đàn em của Lâm Hàn giải quyết hết.

Nhưng giờ mới bao lâu mà đã giải quyết xong những cao thủ từ các thế lực vùng xám khác cử đến chi viện rồi?

Tuy mấy tên quản lý biết bọn họ không thể nào cử hết cao thủ đến chi viện, nhưng cũng phải có hơn nửa, gần như là toàn bộ cao thủ của mỗi thế lực.

Ngay cả vậy mà những cao thủ kia vẫn bị đàn em của Lâm Hàn xử đẹp trong thời gian ngắn, sự chênh lệnh này quả thật là đáng sợ quá rồi.

Lúc này, toàn bộ cao thủ được cử đến chi viện đều bị trói lại dẫn vào nhà chính.

Sau khi bị dẫn vào nhà chính, bọn họ bèn nhìn thấy người nhà họ An ở bên trong. Giờ, những cao thủ và tay đấm bình thường của nhà họ An đều bị trói như họ. Chỉ có vài người thường không bị, nhưng lại không dám nhúc nhích và nói tiếng nào.

Tức thì, vài thế lực kia bèn hối hận không thôi. Bọn họ có mơ cũng không ngờ rằng đối phương lại mạnh như thế, tính cả bên nhà họ An thì cũng phải có khoảng 300 cao thủ. Đàn em của Trương Thiên Sơn có nhiều cao thủ như thế từ lúc nào vậy?

Nếu bọn họ biết những người kia mạnh như thế thì e rằng đã không đánh nhau với đối phương mà bỏ chạy từ sớm rồi. Dẫu sao, nhà họ An cũng đã bị thu phục, bọn họ đến cũng chẳng giúp được gì.

Sau đó, những cao thủ đến chi viện từ các thế lực khác cũng bị ném vào khoảng trống trước sảnh.

"Người phụ trách các thế lực đứng lên hết cho tôi! Rồi theo tôi đi gặp cậu Lâm. Nếu ai dám lừa dối hay không đứng lên thì đừng trách tôi không khách sáo!", Lâm Phong lạnh lùng nhìn mấy chục cao thủ kia nói.

Các cao thủ của vài thế lực kia nhìn nhau, cuối cùng đành thỏa hiệp. Không phải bọn họ nhát mà là thực lực của đối phương quá đáng sợ, họ có giãy giụa cũng chẳng làm nên trò trống gì.

Nếu không thể giãy giụa thì chẳng thà thỏa hiệp cho rồi. Dù sao, chắc hẳn những người kia cũng sẽ không giết bọn họ. Trước đó, An Nguyên có nói đám La Văn dẫn người đến, rõ ràng là định quản lý tiếp chứ không phải tiêu diệt bọn họ.

Vài người phụ trách đều đứng lên, đi theo Lâm Phong vào đại sảnh.

Bên trong đại sảnh, đám Lâm Hàn đợi một lúc thì thấy Lâm Phong dẫn vài người bị trói chặt đi vào.

Mấy tên quản lý nhà họ An thấy vậy, tức thì ngây ngẩn cả người. Bọn họ biết vài người phụ trách kia, họ đều là người có tiếng nói trong gia tộc. Tuy không phải ông chủ, nhưng cũng có địa vị khá cao.

Dựa vào những tiếng động ban nãy, mấy tên quản lý biết những thế lực kia đã bị hạ gục, nhưng vẫn cảm thấy kinh ngạc khi nhìn thấy tận mắt. Liên minh các thế lực vùng xám lớn ở Bắc Đông mà nhà họ An vẫn lấy làm tự hào. Giờ ở trước mặt đàn em của Lâm Hàn, lại giống như một trò hề, không chịu nổi một đòn.

"Cậu Lâm, tôi đã dẫn người vào rồi. Những cao thủ kia cũng bị hạ gục hết, đang bị trói ở khoảng trống ngoài sân", Lâm Phong báo cáo với Lâm Hàn.

Lâm Hàn gật đầu, không nói gì.

Lâm Phong thấy thế, dứt khoát ngồi vào vị trí của mình, im lặng chờ mệnh lệnh tiếp theo từ anh.

Bấy giờ, vài người phụ trách thế lực kia cũng đoán được Lâm Hàn là người có tiếng nói nhất trong đây.

Dù sao La Văn, La Võ, Uông Nghĩa và các quản lý nhà họ An đều có mặt, nhưng lại ngồi ở phía dưới, ghế trên chỉ có một mình Lâm Hàn. Hơn nữa, Lâm Phong còn kính cẩn với anh như vậy cũng đủ để nói lên tất cả.

Sau khi thấy rõ vẻ ngoài của Lâm Hàn, vài tên phụ trách cũng nhận ra anh. Lần trước, khi Lâm Hàn đến trang viên Trương Thiên Sơn làm khách, bọn họ đều từng gặp nên đương nhiên biết anh. Vả lại, bởi vì Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn mới quen nhau đã hết sức thân thiết, thế nên họ càng có ấn tượng với anh hơn.

Ngay lúc này, một cao thủ nhà họ Lâm chợt dẫn một thanh niên có vẻ ngông nghênh bước vào.

"Thưa cậu Lâm, tôi dẫn cậu chủ nhỏ nhà họ An - An Thành Chí đến rồi", anh ta báo cáo.

"Biết, anh lui ra đi", Lâm Hàn nhàn nhạt nói.

Cao thủ nhà họ Lâm kia nghe vậy, khẽ gật đầu, rồi đi ra ngoài, tiếp tục đứng gác.

Lâm Hàn nhìn An Thành Chí và mấy tên phụ trách thế lực vùng xám của Bắc Đông, gật đầu nói: "Nếu mọi người đã đến đầy đủ rồi, vậy chúng ta bắt đầu bàn việc chính thôi".
Chương 782: Khác nhau

Trong đại sảnh nhà chính nhà họ An.

Lâm Hàn vừa nói xong, mấy tên quản lý nhà họ An lập tức căng thẳng, không biết anh sẽ xử lý mình như thế nào.

Vài tên phụ trách các thế lực vùng xám khác đến chi viện cũng lo sợ căng thẳng không thôi.

Tuy không biết tại sao Lâm Hàn lại có nhiều cao thủ mạnh như vậy, nhưng bọn họ cũng đã nắm rõ được tình hình hiện tại.

Hiển nhiên, người nhà họ An đã không chống cự được, trước khi bọn họ tới thì đã bị Lâm Hàn giải quyết xong.

Còn mấy thế lực vùng xám như họ cũng chẳng thể nào đánh lại được Lâm Hàn.

Ban đầu, mấy thế lực họ biết bên Trương Thiên Sơn bị hại, còn định bắt tay nhau tự lập thế lực riêng, không chịu sự quản lý của Đại bàng núi nữa.

Nhưng với tình hình bây giờ thì rõ ràng là họ không có tư cách ấy, thậm chí còn có nguy cơ bị xử đẹp.

Tuy vài tên phụ trách kia không phải ông chủ mỗi gia tộc, nhưng đều có tiếng nói. Bọn họ biết rõ gia tộc mình hoàn toàn không có đủ sức để chống cự. Về sau ra sao, còn phải xem ý Lâm Hàn thế nào.

Lúc này, vài tên phụ trách kia đều hối hận muốn chết. Nếu lúc đó điều tra rõ ràng hoặc không đánh nhau với đám Lâm Phong, ít nhất giờ sẽ không thảm thế này.

Còn An Thành Chí, cậu ta vừa mới bước vào đại sảnh nên vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Cậu ta cũng là người nhà họ An, còn thuộc dòng chính, nhưng lại là con út. Hơn nữa, cậu ta cũng không rành mặt kinh doanh các thương vụ trong vùng xám. Trái lại, còn rất muốn làm ăn hợp pháp. Vì thế, An Thành Chí mới không được coi trọng, không nhận được bao nhiêu tài nguyên, càng không có quyền quản lý gia tộc.

Lần này, An Thành Chí đột nhiên nhận được thông báo, nói có chuyện gấp bảo cậu ta trở về nhà chính ngay.

Giờ cậu ta vừa trở về, thấy tình hình trước mắt thì hơi khó hiểu, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Trên ghế chủ tọa ngồi một thanh niên xa lạ trông rất trẻ, các ghế bên cạnh cũng toàn người lạ, mà quản lý nhà họ An lại đứng ở dưới, sự phân chia cấp bậc dước thể hiện hết sức rõ ràng.

Thậm chí là lúc này, vài tên phụ trách các thế lực vùng xám rất có tiếng nói trong Bắc Đông có quan hệ tốt với nhà họ An cũng bị trói đưa tới.

Còn ông chủ nhà họ An, cũng là bố của An Thành Chí - An Nguyên lại không thấy bóng dáng đâu.

Lúc này, dù An Thành Chí có ngờ nghệch cũng biết nhà họ An đã xảy ra chuyện, mà còn là chuyện lớn.

"Anh là ai? Anh định làm gì nhà họ An tôi?", An Thành Chí trừng Lâm Hàn hỏi, trong mắt lộ ra vẻ đề phòng.

Mấy tên quản lý nhà họ An bên cạnh thấy thế lập tức sợ hãi không thôi. Đùa gì vậy, Lâm Hàn không phải là người mà họ có thể chọc được. Bọn họ còn đang nghĩ làm sao để lấy lòng anh mong Lâm Hàn tha cho họ. Thế mà An Thành Chí kia lại tỏ thái độ đó với Lâm Hàn.

"An Thành Chí, cậu hỗn quá đấy! Sao lại ăn nói như thế với cậu Lâm hả?"

"Cậu Lâm là Đại bàng núi mới của Bắc Đông chúng ta, cậu ăn nói đàng hoàng cho tôi!"

"An Thành Chí, cậu còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau quỳ xuống xin lỗi cậu Lâm đi!"

Vài tên quản lý nhà họ An đều mở miệng mắng.

Còn Lâm Hàn, anh lại chẳng thèm để ý đến sự bất lịch sự cùng đề phòng của cậu ta. Dù sao, người như An Thành Chí cũng không thể gây ra sóng gì cho anh, có ghét anh thế nào thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Lâm Hàn.

Trái lại, Lâm Hàn còn khá thưởng thức lá gan của cậu ta. Người thông minh đều nhận ra Lâm Hàn không phải là người mà nhà họ An có thể chọc, không thì mấy tên quản lý kia cũng chẳng đứng ở vị trí đó.

Tuy không biết An Thành Chí này can đảm hay bị ngốc, nhưng đều là chuyện tốt đối với anh.

Đặc biệt là mấy tên quản lý kia còn khá chán ghét An Thành Chí. Điều này càng phù hợp với yêu cầu của Lâm Hàn.

Bấy giờ, An Thành Chí nghe thấy mấy quản lý nói vậy, cũng hơi khó hiểu. Đương nhiên cậu ta nhận ra Lâm Hàn không phải người nơi đây, nhưng sao anh lại có thể trở thành Đại bàng núi? Lâm Hàn kia không sợ bị các thế lực vùng xám trong Bắc Đông liên hợp tấn công sao?

Lúc này, Lâm Hàn lại xua tay với mấy tên quản lý kia, cười nói: "Không sao, khỏi xin lỗi. Mấy người nói tình hình bây giờ cho An Thành Chí biết đi".

"Vâng, vâng".

Mấy tên quản lý kia thấy Lâm Hàn không tức giận, thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đồng ý.

Sau đó, bọn họ bèn nói tình hình trước mắt cho An Thành Chí nghe.

Mà giờ, vài tên phụ trách các thế lực khác cũng hơi nghi hoặc, không hiểu Lâm Hàn định làm gì.

Lâm Hàn quay sang nhìn vài tên phụ trách kia, nhàn nhạt nói: "Tôi có thể không so đo chuyện ngày hôm nay, nhưng với điều kiện là thế lực mấy người phải nghe theo tôi, chỉ người một nhà thì tôi mới bỏ qua. Lát nữa tôi sẽ thả mấy người ra, trong vòng một ngày phải kêu ông chủ mấy người chạy đến trang viên, nhận tôi là đại ca vùng xám của Bắc Đông, nghe theo lệnh tôi, không thì đừng trách tôi không khách sáo".

Vài tên phụ trách kia nghe thấy Lâm Hàn bảo sẽ thả họ ra thì thở phào, vui vẻ ra mặt.

Mặc dù hơi khó hiểu sao Lâm Hàn lại nói là đại ca vùng xám ở Bắc Đông, nhưng cũng không để ý, nghĩ rằng chắc là do cách nói của anh mà thôi.

Sau khi trải qua chuyện ban nãy, bọn họ đã biết được sự lợi hại của Lâm Hàn, nhận rõ sự thật là mình không có khả năng tự lập thế lực riêng, vẫn phải nghe theo Đại bàng núi mới. Thế nên lúc này, bọn họ cũng không phản đối mà luôn miệng đồng ý.

"Cậu Lâm yên tâm, chúng tôi sẽ coi cậu là Đại bàng núi mới của Bắc Đông".

"Ban nãy chúng tôi cũng biết đây là ý của Trương Thiên Sơn, nên đương nhiên chúng tôi sẽ nghe theo".

"Đúng vậy, đây chỉ là hiểu lầm, sau này chúng ta đều là người một nhà".

"Gì cũng nghe theo lệnh của cậu hết".

Vài tên phụ trách kia đều vội vàng nói.

Lâm Hàn nghe vậy, cười nói: "Tôi nghĩ rằng mấy người hiểu lầm rồi. Trương Thiên Sơn chỉ bảo tôi làm Đại bàng núi đời kế tiếp, nhưng tôi lại không tính thế. Tôi muốn làm đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông. Hai khái niệm đó hoàn toàn khác nhau, chắc các người cũng hiểu mà đúng không?"

Vài tên kia nghe thấy thế chợt sửng sốt, nụ cười trên mặt cũng cứng đờ. Đương nhiên là họ hiểu sự khác nhau của nó, thậm chí là hiểu rất rõ. Vừa nghe Lâm Hàn nói vậy, bọn họ còn tưởng rằng do cách nói của anh mà thôi, cũng không phải ý kia. Lúc này, thấy Lâm Hàn nói là muốn lên làm đại ca, cả đám lập tức giật mình kinh ngạc trợn to mắt, song trong lòng cũng vô cùng tức giận.

Coi Lâm Hàn là Đại bàng núi vùng Bắc Đông, mặc dù là ý của Trương Thiên Sơn, bọn họ cũng đã không muốn rồi. Nếu chẳng phải Lâm Hàn quá mạnh, họ không thể không cúi đầu chấp nhận thì làm gì có cửa đó. Nhưng dù vậy, họ vẫn cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Thế mà giờ, một người ngoài như Lâm Hàn lại bảo muốn làm đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông?
Chương 783: Phục tùng hoặc diệt vong

Nghe Lâm Hàn nói thế, vài tên phụ trách kia quay sang nhìn nhau, sắc mặt đều hết sức khó coi.

Để một người ngoài như Lâm Hàn lên làm Đại bàng núi vùng Bắc Đông là họ đã cảm thấy nhục nhã rồi. Thế mà giờ, Lâm Hàn còn muốn trở thành đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám nơi đây thì quả thật là hơi quá đáng.

An Thành Chí đứng cạnh đang nghe mấy tên quản lý giảng giải tình hình, nghe Lâm Hàn nói vậy cũng hơi kinh ngạc, không ngờ Lâm Hàn lại muốn làm đại ca của cả Bắc Đông.

Phải biết rằng, thế lực vùng xám ở đây rất đông, vàng thau lẫn lộn. Trương Thiên Sơn có thể lên làm Đại bàng núi cũng phải tốn rất nhiều công sức, song cũng thành một truyền kỳ.

Qua đó có thể thấy, muốn trở thành đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông khó cỡ nào, vả lại Lâm Hàn còn là một người đến từ bên ngoài.

Có điều, An Thành Chí cũng không quan tâm vì cậu ta vẫn chẳng để ý đến chuyện trong vùng xám. Lần này, nếu không phải người trong gia tộc gọi cậu ta về thì An Thành Chí cũng chẳng muốn về. Dẫu sao, nhà họ An nghe theo lệnh ai cũng không liên quan đến cậu ta. Vì cậu ta vốn không làm gì dính líu đến vùng xám.

Có một tên phụ trách do dự một lát, rồi nói với Lâm Hàn: "Cậu Lâm, cậu có biết tình hình các thế lực trong vùng xám ở Bắc Đông không? Và cả sự khó khăn khi muốn trở thành đại ca của toàn bộ vùng xám?"

Mấy tên phụ trách còn lại cũng nhìn về phía Lâm Hàn, hy vọng anh biết khó mà lui, chỉ lên làm Đại bàng núi. Có vậy, họ cũng dễ ăn nói hơn.

Lâm Hàn nghe vậy, nói thẳng: "Yên tâm, tôi biết rõ. Các người không phải lo, chỉ cần quyết định có đi theo tôi hay không thôi".

Mấy tên kia nghe thấy thế, quay đầu nhìn nhau, sắc mặt đều trở nên hết sức khó coi.

Chỉ coi Lâm Hàn là Đại bàng núi thì họ còn có thể tự quyết định. Dù sao, thực lực của Lâm Hàn cùng di chúc của Trương Thiên Sơn cũng bày ra trước mắt, chắc hẳn các gia chủ sẽ đồng ý.

Nhưng nếu coi Lâm Hàn là đại ca của cả vùng xám Bắc Đông, họ lại không thể tự tiện quyết định, suy cho cùng, điều này có ý nghĩa khác xa với chỉ làm Đại bàng núi.

Lâm Hàn cũng nhận ra sự khó xử của họ, biết họ không có quyền quyết định chuyện này. Anh dứt khoát nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ thả các người về thông báo cho ông chủ của mình, để họ tự quyết định. Nhưng các người phải nhớ kỹ, chỉ có một ngày thôi. Nếu trong thời gian đó mà các người không chủ động đến trang viên nhận tôi làm đại ca của toàn bộ vùng xám ở Bắc Đông, thì tôi sẽ cử cao thủ tiêu diệt các người. Giờ, trước mặt các người chỉ có hai sự lựa chọn là phục tùng hoặc diệt vong!"

Lâm Hàn nói xong, không muốn nói gì thêm với mấy tên phụ trách kia nữa, trực tiếp bảo Lâm Phong thả những cao thủ đến chi viện ra.

Những thế lực ấy có lẽ có sức mạnh rất đáng gờm trong Bắc Đông, đặc biệt là sau khi họ bắt tay nhau sẽ tạo thành một lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Nhưng đối với Lâm Hàn thì nó chẳng tính là gì. Giờ Lâm Hàn có thể bảo Lâm Phong bắt lấy họ một cách dễ dàng thì sau này cũng có thể bảo ông ta tiêu diệt họ một cách dễ như trở bàn tay. Vì vậy, cũng không cần giữ bọn họ lại làm gì.

Chẳng bao lâu sau, vài tên phụ trách đã được cởi trói đưa ra ngoài.

Bên ngoài nhà chính nhà họ An, vài tên phụ trách kia cũng thấy được toàn bộ cao thủ nhà mình, không thiếu một ai.

Biết Lâm Hàn thả bọn họ ra hết, vài tên phụ trách kia đều hơi kinh ngạc. Ban đầu họ còn đoán Lâm Hàn chắc chắn sẽ không thả hết cao thủ ra mà tiếp tục giam giữ để uy hiếp họ. Không ngờ giờ anh lại thả hết không chừa một ai.

"Tên Lâm Hàn kia bị đần à? Thế mà lại thả toàn bộ? Nãy tôi còn nghĩ không còn cách nào nữa, giờ thả hết cao thủ ra, chẳng phải là tạo cơ hội cho chúng ta hả?", một tên phụ trách đắc ý cười nói.

Vài tên phụ trách khác nghe thế đều gật đầu, cảm thấy rất có lý.

Có số cao thủ kia, rồi lại liên hợp với những thế lực còn lại ở Bắc Đông thì chắc chắn sẽ có cơ hội lật đổ anh.

Dẫu sao trước đó, vẫn có rất nhiều thế lực chịu nghe theo di chúc của Trương Thiên Sơn, coi Lâm Hàn là Đại bàng núi mới. Nhưng một người ngoài như Lâm Hàn mà đòi làm đại ca của toàn bộ vùng xám thì chắc chắn sẽ có rất nhiều thế lực phản đối.

Cứ thế, bọn họ cũng có thể liên hợp với nhiều thế lực khác hơn và có sức mạnh để đối phó Lâm Hàn.

Nhưng lại có một tên phụ trách nghiêm túc lắc đầu nói: "Mấy người nghĩ Lâm Hàn kia bị ngu à? Tôi không cho là thế, nếu cậu ta dám thả hết số cao thủ đó ra, có phải cho thấy cậu ta chẳng để chúng ta vào mắt? Nơi này chắc phải có 300 cao thủ, nhưng không có nghĩa là chỉ dừng lại ở con số đó, lỡ cậu ta có nhiều cao thủ hơn thì sao? Chưa nói đâu xa, riêng đàn em của đám La Văn, lần này lại chẳng có ai tới".

Ông ta vừa nói xong, sắc mặt mấy người còn lại đều thay đổi hẳn, bấy giờ mới nhớ tới chuyện đó.

Lần này, bọn họ không nhìn thấy một cao thủ nào của Trương Thiên Sơn hết, hiển nhiên, Lâm Hàn không có dẫn theo toàn bộ cao thủ đến giải quyết nhà họ An.

Đây còn chưa phải toàn bộ, nhưng đã có hơn 300 cao thủ được huấn luyện một cách bài bản. Vậy một khi điều động hết thì dù bọn họ có liên hợp với các thế lực khác cũng chẳng thể đối phó Lâm Hàn được.

Vài tên phụ trách bàn bạc với nhau một lúc, đều chẳng có cách nào. Dù bọn họ có rất nhiều con đường ở Bắc Đông có thể gây khó dễ cho Lâm Hàn, nhưng trước sức mạnh áp đảo, thì mọi âm mưu lại có ý nghĩa gì cơ chứ?

Bọn họ cũng đành bất lực bó tay, chỉ có thể đi về bàn bạc với ông chủ.

Sau đó, vài tên phụ trách đều tự dẫn theo cao thủ nhà mình rời khỏi nhà chính nhà họ An.

Mà lúc này, bên trong nhà chính, dưới sự giải thích của mấy tên quản lý, cuối cùng An Thành Chí cũng hiểu sơ được tình hình trước mắt. Và cũng khiến cậu ta biết tại sao không nhìn thấy An Nguyên, hóa ra là bị lôi đi xử phạt.

Chuyện khác thì An Thành Chí cũng không quan tâm lắm, suy cho cùng, ai làm Đại bàng núi hay đại ca vùng xám ở Bắc Đông cũng chẳng liên quan gì đến cậu ta. An Thành Chí chỉ muốn kinh doanh hợp pháp thôi.

Nhưng khi nghe thấy Lâm Hàn muốn nâng đỡ mình lên làm ông chủ mới của nhà họ An, An Thành Chí lại không muốn.

Đầu tiên, cậu ta không muốn quản ý thế lực ở vùng xám và làm ăn phi pháp. Thứ hai, cậu ta cũng không muốn trở thành con rối của Lâm Hàn.

"Ngại quá anh Lâm ơi, tôi không phải là người thích hợp đâu. Tôi không rành về mảng này, cũng không muốn làm con rối của anh. Mong anh chọn người khác đi", An Thành Chí từ chối thẳng.
Chương 784: Vì lợi ích

Trong đại sảnh.

Mấy tên quản lý nhà họ An nghe thấy An Thành Chí từ chối Lâm Hàn thì đều biến sắc.

Nhà họ An vừa cúi đầu trước Lâm Hàn, bất kể anh là Đại bàng núi hay đại ca thế lực vùng xám ở Bắc Đông, bọn họ đều sẽ đồng ý và phục tùng vô điều kiện.

Thế mà giờ, An Thành Chí lại thẳng thừng từ chối Lâm Hàn? Đây chẳng phải là chán sống sao?

"An Thành Chí, cậu muốn chết hả?"

"Còn không mau đồng ý với cậu Lâm, lẽ nào để cậu làm ông chủ nhà họ An mà còn tủi thân ư?"

"Cũng chẳng phải chuyện xấu, cậu từ chối là sao?"

"Cậu muốn hại chết nhà họ An hả?"

Mấy tên quản lý đều nhỏ giọng trách mắng An Thành Chí, sợ Lâm Hàn khó chịu sẽ hỏi tội bọn họ.

Có lẽ hôm qua sẽ chẳng ai trong nhà họ An coi Lâm Hàn ra gì, nhưng hôm nay bọn họ lại cực kỳ sợ Lâm Hàn. Dù sao, sự sống chết của cả gia tộc đều đang nằm trong tay anh.

Lâm Hàn chỉ cần nói một câu thồi thì cơ ngơi trăm năm của họ sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Lâm Hàn nghe vậy cũng không giận và chẳng thấy bất ngờ. Theo thông tin mà La Văn đã kể với anh, nếu An Thành Chí đồng ý ngay mới không phải là An Thành Chí, không phải người Lâm Hàn anh muốn tìm.

Lúc này, An Thành Chí hoàn toàn làm lơ mọi lời trách mắng của các quản lý trong gia tộc, mà chỉ nhìn thẳng vào Lâm Hàn, muốn xem anh sẽ xử lý mình thế nào.

Bất kể thế nào, An Thành Chí cũng không muốn đồng ý, không thể thực hiện giấc mơ của mình mà chỉ làm một con rối thì khác gì đã chết?

Nhưng ngoài dự đoán của cậu ta là Lâm Hàn cũng không giận, trái lại còn cười, trông không giống như đang giả vờ.

Lâm Hàn cười nói: "Tôi kiến nghị cậu tìm hiểu về những công việc phải làm sau khi trở thành ông chủ nhà họ An rồi hãy quyết định".

An Thành Chí nghe vậy, hơi kinh ngạc, không hiểu Lâm Hàn lấy đâu ra tự tin ấy, song cũng tò mò. Lẽ nào gia chủ mới lần này khác với các đời gia chủ trước ư?

Lâm Hàn không nói gì thêm, mà nhìn La Văn bên cạnh.

La Văn lập tức hiểu ý anh, bước lên đưa một xấp giấy tờ đã chuẩn bị từ trước cho An Thành Chí.

An Thành Chí nghi hoặc nhận lấy rồi cẩn thận đọc.

Mấy tên quản lý đứng cạnh thấy thế cũng lộ vẻ tò mò, không hiểu sao còn chuẩn bị cả giấy tờ?

Bấy giờ, An Thành Chí cũng đã mở giấy tờ ra, bên trên có liệt kê một số mục.

An Thành Chí tức thì càng khó hiểu.

Cả gia tộc không được làm ăn phi pháp, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh kinh doanh hợp pháp? Vụ gì đây, bọn họ không phải là thế lực trong vùng xám à? Sao lại không được làm ăn phi pháp?

An Thành Chí khó hiểu cẩn thận đọc tiếp.

Trong giấy tờ cũng không nêu gì nhiều, đa số đều là những điều mà các thế lực vùng xám cần chú ý sau khi đồng ý đi theo Lâm Hàn.

Sau khi đọc xong, An Thành Chí không giấu nổi vẻ bất ngờ, đây dường như là muốn tẩy trắng chỉ kinh doanh hợp pháp. Cậu ta tức thì kinh ngạc nhìn Lâm Hàn, hiển nhiên không ngờ anh lại định làm ăn hợp pháp kiếm lợi nhuận lâu dài, mà không đụng tới bất cứ thương vụ phi pháp nào.

Mấy tên quản lý thấy vẻ khác thường trên mặt An Thành Chí cũng tò mò. Từ khi cậu ta rời khỏi nhà họ An tự mình kinh doanh, thì rất ít lộ ra dáng vẻ đó, đa số chỉ trưng ra gương mặt lạnh tanh.

Vì thế, bọn họ lại càng tò mò hơn về xấp giấy tờ mà An Thành Chí đang cầm trên tay. Nhưng Lâm Hàn chưa cho phép thì có cho họ 8 lá gan họ cũng không dám lấy đọc.

Lúc này, Lâm Hàn nhìn An Thành Chí cười hỏi: "Sao? Giờ muốn thay đổi quyết định chưa?"

Sắc mặt An Thành Chí có chút kỳ lạ nhìn mấy tên quản lý kia, rồi nói với Lâm Hàn: "Anh Lâm, không biết anh có tiện không, tôi muốn nói chuyện riêng với anh một lát".

Giờ đây, Anh Thành Chí nói với giọng hết sức kính cẩn, thậm chí là cẩn thận từng li từng tý một, không còn cái dáng vẻ ngông nghênh ban nãy. Quả thật là khác nhau một trời một vực.

Mấy tên quản lý có thể ngồi vào vị trí này, đều là hạng người ranh ma, đương nhiên phát hiện ra sự thay đổi của An Thành Chí, nên ai cũng kinh ngạc không thôi.

Lâm Hàn nghe vậy cũng không bất ngờ, cười gật đầu đồng ý.

Sau đó, Lâm Hàn bèn dẫn An Thành Chí đi vào bên trong.

Lúc này, các cao thủ nhà họ An đã bị đàn em của Lâm Hàn trói lại. Dù là người bình thường cũng tập hợp ở bên ngoài, bên trong lại chẳng có ai.

Hai người đi vào bên trong, An Thành Chí thấy xung quanh không có ai, cuối cùng không nhịn được mở miệng hỏi: "Anh Lâm, anh thật sự muốn để nhà họ An kinh doanh hợp pháp ạ?"

Lâm Hàn nghe thấy thế gật đầu, nói: "Đúng vậy, không chỉ là nhà họ An, mà sau này toàn bộ thế lực trong vùng xám đều sẽ chuyển sang kinh doanh hợp pháp".

Nghe Lâm Hàn nói vậy, An Thành Chí lập tức lộ ra vẻ khó hiểu. Lâm Hàn muốn nhà họ An làm ăn hợp pháp thì cậu ta còn thấy bình thường, nhưng không ngờ giờ anh chẳng những muốn nhà họ làm thế mà còn chuẩn bị khiến toàn bộ thế lực vùng xám chuyển đổi hình thức sang kinh doanh hợp pháp.

Đối với cảnh tượng ấy, An Thành Chí cũng rất chờ mong được nhìn thấy. Nhưng cậu ta biết rõ nó quá mơ hồ, quá viển vông, không thể nào là thật được.

An Thành Chí nghi ngờ hỏi: "Anh Lâm, tôi đánh bạo hỏi anh vài điều. Tại sao anh lại làm thế, làm ăn phi pháp kiếm được rất nhiều lợi nhuận mà, anh nỡ từ bỏ sao? Rốt cuộc điều gì đã khiến anh định làm ăn hợp pháp?"

Trước đó, An Thành Chí cũng đã nắm được thực lực của Lâm Hàn từ chỗ mấy tên quản lý. Có thể nói rằng anh đã bỏ xa Trương Thiên Sơn 8 con phố và hoàn toàn có đủ sức mạnh để làm ăn phi pháp. Hơn nữa, anh còn có thể mở rộng nó hơn, kiếm được càng nhiều lợi nhuận.

Suy cho cùng, thực lực của Lâm Hàn thì khỏi phải bàn rồi, làm ăn phi pháp quả thật là dễ như ăn cháo.

Điều này cũng là nguyên nhân mà nhà họ An chịu đi theo Lâm Hàn, coi anh là đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông. Dù sao, Lâm Hàn vốn là đại ca Hoa Đông, còn có thực lực mạnh như thế. Bọn họ đi theo Lâm Hàn, đương nhiên có thể mở rộng quy mô làm ăn, kiếm được nhiều tiền hơn.

Nếu đám người nhà họ An biết Lâm Hàn chuẩn bị chỉ kinh doanh hợp pháp, e rằng sẽ trở mặt chống đối anh, không chịu xem anh là đại ca vùng Bắc Đông nữa.

An Thành Chí nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hiểu Lâm Hàn tính làm gì, đứng trước lợi ích thì còn gì quan trọng hơn nữa chứ? Mấy thứ như lòng trắc ẩn, trách nhiệm gì đó đã sớm bị vứt bỏ. Nếu Lâm Hàn nói là vì lẽ ấy, An Thành Chí mới không tin.

Lâm Hàn thấy vẻ khó hiểu trên gương mặt An Thành Chí thì chỉ cười, nói thẳng: "Cậu không cần phải đoán, mục đích của tôi rất đơn giản, là vì để làm ăn càng lâu dài, càng kiếm được nhiều lợi nhuận hơn mà thôi!"
Chương 785: Một nhà họ An mới

"Làm ăn càng lâu dài, càng kiếm được nhiều lợi nhuận hơn?"

An Thành Chí nghe Lâm Hàn nói vậy thì kinh ngạc nhìn anh, không ngờ Lâm Hàn sẽ trả lời như thế.

Lâm Hàn thấy An Thành Chí lộ ra vẻ nghi hoặc thì biết là cậu ta không hiểu. Tuy An Thành Chí khác các thế lực vùng xám khác ở Bắc Đông, không muốn làm ăn phi pháp, nhưng rõ ràng với lối suy nghĩ của mình, cậu ta vẫn không hiểu được lợi nhuận kiếm được khi kinh doanh hợp pháp. Có vẻ An Thành Chí không muốn làm ăn phi pháp chỉ vì lương tâm của mình mà thôi.

Lâm Hàn cũng không dong dài, dứt khoát giải thích: "Đúng vậy, vì lợi ích. Khi mới kinh doanh hợp pháp sẽ bỏ ra nhiều vốn hơn phi pháp, lợi nhuận thu về cũng không nhiều, có khi còn lỗ. Nhưng càng về sau, dần dà ưu thế của nó sẽ càng lộ rõ. Nó sẽ không bị chính phủ sờ gáy, còn có thể bởi vì ngày càng phát triển mà nguồn lợi nhuận mang lại sẽ càng khả quan hơn".

An Thành Chí nghe Lâm Hàn giải thích xong mới hiểu được ý anh.

Khi mới làm ăn phi pháp, đúng là buôn một lãi mười, nhưng khó mà làm lâu dài được.

Dù là trước đó, bọn họ kinh doanh các thương vụ trong vùng xám cũng dễ bị cảnh sát sờ gáy, chỉ đành làm mặt hàng khác, cực kỳ không ổn định.

Nhưng An Thành Chí vẫn không hiểu sao Lâm Hàn lại bảo càng mở rộng thì sau này sẽ càng thu về được nhiều lợi nhuận hơn. Dù sao, với tầm nhìn của cậu ta thì quả thật không hiểu được ý nghĩa của việc đó.

An Thành Chí chợt có chút không xác định.

Vốn dĩ, An Thành Chí cũng không tin vào lời giải thích của Lâm Hàn, song nó lại khiến cậu ta hơi dao động. Bởi vì là lợi ích nên mới làm cho người ta dễ lòng tin tưởng.

Nhưng có giống như lời Lâm Hàn nói hay không thì Anh Thành Chí lại không chắc.

Mà Lâm Hàn, đương nhiên cũng không định giải thích nhiều với An Thành Chí. Dù sao, anh cũng chẳng thể nói về quỹ đầu tư Nhân Phàm hay công ty livestream Sa Ngư với cậu ta, để tránh bị lộ ra ngoài.

Lâm Hàn đợi một lát rồi nhìn An Thành Chí hỏi: "Thế nào? Có muốn làm ông chủ nhà họ An và kinh doanh hợp pháp với tôi không?"

An Thành Chí nhìn chằm chằm Lâm Hàn, trong lòng không khỏi dao động.

Với tính tình của An Thành Chí thì cậu ta không muốn có quan hệ gì nhiều với người trong vùng xám như Lâm Hàn, chỉ là điều kiện anh đưa ra lại quá hấp dẫn.

Tuy đa số lợi nhuận kiếm được của nhà họ từ kinh doanh hợp pháp phải nộp cho Lâm Hàn, nhưng lúc mới làm, bên Lâm Hàn sẽ giúp đỡ hết mình. Đó là những gì viết trên xấp giấy tờ ban này.

Trong khoảng thời gian này, An Thành Chí đã tự mình gây dựng sự nghiệp nên biết được sự khó khăn khi làm một mình. Không chỉ không có mối quan hệ, không có tài nguyên mà còn chẳng có ai giúp đỡ. Dưới một xã hội cạnh tranh khốc liệt như ngày nay, muốn làm nên sự nghiệp là vô cùng khó.

Mặc dù vẫn không dám chắc có giống như lời Lâm Hàn nói hay không, hay anh chỉ là đang lừa cậu ta. Có điều, An Thành Chí nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy Lâm Hàn chẳng cần thiết phải lừa mình. Dẫu sao, anh cũng có nhiều cao thủ như vậy, lừa mình thì được gì? Hoàn toàn không cần tốn công tốn sức lừa một người hai bàn tay trắng như cậu ta đến làm ông chủ nhà họ An.

An Thành Chí chẳng do dự bao lâu đã đưa ra quyết định, cậu ta nghiêm túc nhìn Lâm Hàn nói: "Anh Lâm, tôi bằng lòng làm ông chủ nhà họ An và nghe theo mệnh lệnh của anh".

An Thành Chí còn định nói gì nữa, lại bị Lâm Hàn ngăn lời, có được câu trả lời đó của cậu ta là đủ rồi.

Sau đó, Lâm Hàn nói sơ về những điều cần chú ý cho An Thành Chí nghe, còn cụ thể ra sao thì phải xem tình hình như thế nào đã.

Lâm Hàn và An Thành Chí nói xong bèn quay trở về đại sảnh.

Mấy tên quản lý đang đợi ở đó thấy hai người về, trong mắt không nén nổi vẻ tò mò, rất muốn biết cả hai đã nói gì với nhau. Nhưng bọn họ lại không có lá gan đó, suy cho cùng, người đó cũng là Lâm Hàn, dưới tay có hơn 300 cao thủ được huấn luyện một cách bài bản.

Mấy người La Văn cũng tò mò nhìn Lâm Hàn, có chút mong đợi câu trả lời của An Thành Chí.

Tuy An Thành Chí chẳng có gì hết, nhưng La Văn lại hy vọng cậu ta trở thành ông chủ nhà họ An. Dẫu sao, cậu ta mới là người được chọn thích hợp nhất, muốn tìm người khác thì sẽ rất mất thời gian.

Kế đó, bọn họ còn phải thu phục những thế lực còn lại trong Bắc Đông, rồi phải khiến họ ngừng kinh doanh phi pháp, bắt đầu làm ăn hợp pháp, đủ thứ chuyện phải làm. Lấy đâu ra thời gian và công sức mà đi kiếm người thích hợp cho vị trí ông chủ nhà họ An chứ.

Còn những ông chủ các thế lực khác lại không quan trọng lắm, chỉ cần Lâm Hàn và La Văn chủ trì toàn bộ là được. Nhưng một thế lực đứng đầu như nhà họ An lại khác, đặc biệt An Nguyên còn không phục cái chức Đại bàng núi cho lắm, nên đương nhiên cần phải chú trọng, để phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Lúc này, Lâm Hàn nhìn một đám người đang trông chờ mình, mở miệng nói: "Tôi tuyên bố, ông chủ mới của nhà họ An sẽ do An Thành Chí đảm nhiệm. Sau này, mọi chuyện lớn nhỏ trong gia tộc đều phải nghe theo cậu ta. Nếu có người dám chống đối, tôi chắc chắn sẽ thẳng tay trừng trị".

Mấy tên quản lý nhà họ An sửng sốt, rồi vội vàng đồng ý.

Tuy không biết tại sao An Thành Chí vừa đọc xong xấp giấy tờ kia và đi nói chuyện với Lâm Hàn về lại đổi ý. Nhưng đây là một chuyện tốt đối với nhà họ An, từ đó, Lâm Hàn sẽ không ra tay với bọn họ.

Đám La Văn nghe vậy cũng thầm vui vẻ trong lòng, nếu vậy sẽ bớt đi rất nhiều chuyện. Hơn nữa, trước đó La Văn từng điều tra An Thành Chí, sau đó cũng khá coi trọng cậu ta, nên anh ta có chút mong chờ vào tương lai nhà họ An.

Giải quyết xong chuyện nhà họ An, đám Lâm Hàn cũng coi như đạt được mục đích của chuyến đi lần này.

Bên An Nguyên cũng đã nhận phạt xong, cả người ông ta toàn là máu, có điều chỉ bị thương phần mềm, nên không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng từ nay về sau, ông ta sẽ không còn là ông chủ nhà họ An nữa, thậm chí còn không có tiếng nói và quyền hành gì trong gia tộc. Giờ An Nguyên còn chẳng bằng mấy tên quản lý do ông ta đào tạo lúc trước.

Còn chuyện để nhà họ An chuyển sang kinh doanh hợp pháp, vì đám Lâm Hàn quá bận, nên giờ không rảnh để ý. Tạm thời giao quyền quản lý cho An Thành Chí, nếu có vấn đề gì thì Lâm Hàn sẽ ra mặt cử người đến giải quyết sau.

Sau khi thu xếp xong, Lâm Hàn bèn ra lệnh thả những cao thủ mà bọn anh bắt giữ trước đó ra, rồi chuẩn bị dẫn theo đàn em rời khỏi nhà họ An.

Thấy cấp dưới thả đám cao thủ nhà họ An ra, Lâm Hàn lạnh lùng nhìn bọn họ nói: "Sau này, các người phải nghe theo mệnh lệnh của An Thành Chí và tôi. Khi đã là người một nhà, tôi sẽ không ra tay đối phó các người, trái lại còn giúp nhà họ An các người phát triển. Có điều, nếu các người dám có ý định lật lọng thì đừng trách tôi ác".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 96-100
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom