• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (4 Viewers)

  • Chương 926-830

Chương 826: Nhà xưởng khổng lồ

Nghe lời La Văn nói, nhóm người phụ trách cũng có chút hoài nghi, không hiểu lắm ý tứ của La Văn.

Nhưng bọn họ cũng không thảo luận thêm nhiều gì, bọn họ nhao nhao đứng dậy, chuẩn bị theo La Văn đi tham gia tìm hiểu mấy công xưởng máy móc hạng nặng này.

Mà An Thành Chí nghe thấy lời của La Văn nhưng nhất thời có hơi đăm chiêu, dường như đã đoán ra gì đó, không khỏi mong đợi với mấy công xưởng máy móc hạng nặng này.

Rất nhanh, La Văn và mấy người phụ trách liền xuất phát, đi về phía ngoại ô thành phố Phụng Thiên.

Trên đường đi, An Thành Chí vừa mong chờ lại vừa nghi hoặc.

Theo như hiểu biết của An Thành Chí, muốn lập nhiều kế hoạch có lợi nhuận nhiều như vậy, công xưởng máy móc hạng nặng trong nước không thể làm được, nhất định phải là công xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc với công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến.

An Thành Chí tin tưởng nhân vật Lâm Hàn này có lẽ có cách thu mua công xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc, nhưng cũng mà là ở La Quốc, sao lại ở thành phố Phụng Thiên của vùng Bắc Đông?

Thành phố Phụng Thiên là địa bàn của bọn họ, đương nhiên bọn họ vô cùng quen thuộc, căn bản không có gì để nói đến có một công xưởng hạng nặng có quy mô, cũng không thể có quy mô lớn như vậy.

Nhưng nhìn bộ dạng của La Văn, bộ dạng giống như trong lòng đã có dự tính, nhất thời An Thành Chí có chút không hiểu.

Cùng lúc này, phía bên Lâm Hàn đã đến vùng ngoại ô thành phố Phụng Thiên.

Nơi đây trước kia là nơi Trương Thiên Sơn thu mua, chuẩn bị dùng cho kinh doanh, nhưng vẫn chưa bắt đầu.

Sau khi Lâm Hàn và La Văn bàn bạc liền quyết định chọn chỗ này.

Một là thành phố Phụng Thiên nằm ở giữa vùng Bắc Đông, mọi thứ đều tương đối thuận lợi.

Suy cho cùng công xưởng máy móc hạng nặng có quy mô lớn như vậy, bất luận là nguyên vật liệu hay máy móc sản xuất thì việc vận chuyển đều cần chi phí tương đối lớn. Vì vậy giao thông phát triển hay không cũng cực kỳ quan trọng.

Mà thành phố Phụng Thiên chính là đầu mối giao thông then chốt của khu vực vùng Bắc Đông, đặc biệt là tàu hỏa cực kỳ phát triển, điểm này hết sức có lợi cho công xưởng máy móc hạng nặng.

Thứ hai cũng là vì ở đây thuộc địa bàn của vùng Bắc Đông, có rất nhiều thế lực vùng Bắc Đông ở xung quanh các hướng, tương đối thuận tiện cho trông coi mấy công xưởng này.

Mặc dù từ sau khi thu mua thành công mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, nhà họ Lâm liền phái số cao thủ nhất định đến bảo vệ, gần như rất khó xảy ra điều gì ngoài ý muốn.

Nhưng để phòng ngừa tuyệt đối, mọi phương diện vẫn phải cẩn thận mới tốt. Ngay cả khi nhà họ Lâm có lớn như nào thì mấy công xưởng máy móc hạng nặng này cũng cực kỳ quan trọng.

Lâm Hàn vừa mới đến liền nhìn thấy các nhà xưởng khổng lồ vừa bắt đầu xây dựng. Quy mô các nhà xưởng này cũng có chút khoa trương, giống như nhà xưởng ở trong Hoa Hạ, bình thường cao nhất cũng chỉ mười mấy mét, còn nhà xưởng mới xây này lại cao trên ba mươi mét, đã vượt qua độ cao tòa nhà mười tầng. Có thể nói khá khoa trương.

Xây được nhà xưởng cao như vậy, có thể tưởng tượng ra khối lượng máy móc thiết bị hạng nặng khổng lồ, dù sao nếu không có nhu cầu thì hoàn toàn không cần thiết phải xây nhà xưởng cao như vậy.

Sớm biết Lâm Hàn đến nên đã có người ở đây đợi.

Nhìn thấy anh đến, mấy người chào đón liền nghiêng người về trước.

“Chào mừng cậu Lâm đến tham quan”, mấy người cung kính nói.

Lâm Hàn nhìn thấy trong đó có một ông già mái tóc hoa râm, còn lại ba người cũng tuổi trung niên, tóc cũng không phủ hết, có hơi hói. Rõ ràng là họ đã làm công việc trí óc từ lâu, mấy người này chắc hẳn chính là chuyên gia nhà họ Lâm phái tới.

Lâm Hàn nhìn mấy người trước mặt, tuổi tác cũng lớn hơn mình, đặc biệt là ông già kia, tóc cũng đã hoa râm, nhưng lại cúi đầu cung kính với một người hơn hai mươi tuổi như mình, nhất thời anh cảm thấy có chút kì quái.

Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, nhà họ Lâm luôn luôn tôn trọng địa vị. Lâm Hàn thân là người thừa kế của nhà họ Lâm, sau đó không lâu là ông chủ nhà họ Lâm, anh nhận được tôn trọng như vậy cũng hoàn toàn đúng.

“Đứng lên đi, không cần khách sáo như vậy”, Lâm Hàn trực tiếp nói.

Mấy người nghe xong cũng thẳng lưng lên nhìn Lâm Hàn.

“Cậu Lâm, tôi tên Phương Hân Lâm, đây đều là học trò của tôi, chúng tôi là chuyên gia về máy móc hạng nặng, chuyên môn phụ trách giám sát sản xuất của mấy công xưởng máy móc hạng nặng ở đây. Đồng thường tiến hành nghiên cứu về mặt công nghệ tương ứng”, ông già trực tiếp nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, không khác so với dự tính của mình lắm.

“Ông Phương, về sau không cần khách khí với tôi như vậy đâu, đặc biệt là sau này có người ngoài ở đây. Còn về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này tôi không chuyên, không hiểu thế nào, việc cụ thế cứ theo chủ ý của ông, ông đến làm chủ đạo, có yêu cầu gì ông cứ việc nói cho tôi biết là được. Đúng rồi, công việc của ông phải tập trung vào nghiên cứu máy móc hạng nặng, đây mới là điều quan trọng nhất với nhà họ Lâm. Còn về vận hành sản xuất ông cứ giao cho học trò của ông là được”, Lâm Hàn trực tiếp nói.

“Được ạ cậu Lâm, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng nghiên cứu mấy loại công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc.” Ông Phương trực tiếp đồng ý, không hề khách khí gì. Dù sao ông ta quả thật cũng là nhân tài chuyên về mặt này, hoàn toàn có tự tin.

“Mọi người bận gì thì cứ làm đi, tôi tự đi tham quan, không có chuyện gì khác nữa đâu”, Lâm Hàn lại nói.

Ông Phương nghe xong có do dự một chút, ông ta vẫn đồng ý, quả thật ông muốn cố gắng đi đến phòng nghiên cứu làm cho nhanh, cô gắng bắt đầu nghiên cứu.

“Tiểu Tống, cậu đưa cậu Lâm đi tham quan, giới thiệu cho cậu ấy, còn những người khác theo tôi tiếp tục việc ở phòng nghiên cứu”, ông Phương nói.

Rất nhanh nhóm người của ông Phương liền rời đi, họ lại bắt đầu bận rộn, chỉ còn lại một người đàn ông trung niên phụ trách dẫn Lâm Hàn tham quan và giới thiệu cho anh.

Đối với việc này Lâm Hàn cũng không từ chối, dù sao có người giới thiệu vẫn dễ tham quan hơn chút.

Mặc dù Lâm Hàn không cần tìm hiểu quá nhiều, các phương diện giao cho chuyên gia dưới quyền của nhà họ Lâm xử lý là được rồi. Nhưng Lâm Hàn cũng hiểu, thân là một ông chủ, mỗi một sản nghiệp của người dưới quyền cũng nhất định phải hiểu rõ, như vậy mới điều phối tốt tình hình chung. Bằng không nếu không tìm hiểu, rất có thể đưa ra mệnh lệnh sai lầm.

Huống hồ công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc này còn quan trọng như vậy, đương nhiên Lâm Hàn càng không thể lười biếng, không nói tìm hiểu chi tiết, chí ít cũng phải hiểu biết nhất định về quy trình sản xuất sơ lược và thiết bị máy móc hạng nặng mới được.

Ngay lập tức, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Tống, Lâm Hàn đi về phía nhà xưởng khổng lồ trước mặt.

Còn chưa vào nhà xưởng, chỉ vừa đến gần, Lâm Hàn liền nhìn thấy một số lượng lớn công nhân đang rất bận rộn. Có người đang bận rộn xây nhà xưởng, có người đang xử lý sân bãi gần đấy. Mặc dù bận rộn nhưng không hề lộn xộn, cũng phân công rất rõ ràng.

Lâm Hàn thấy vậy âm thầm gật đầu, công nhân dưới quyền của nhà họ Lâm cũng không giống với công nhân bình thường, các mặt đều được bồi dưỡng tương đối tốt, sức làm việc rất kinh khủng.

Lâm Hàn tin rằng có mấy người nhà họ Lâm này thì các công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc nhất định có thể vận hành sản xuất rất tốt, đồng thời nghiên cứu thành công công nghệ máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc.
Chương 827: Kinh ngạc

Bên ngoài nhà xưởng.

Lâm Hàn và Tiểu Tống đang chuẩn bị đi vào.

Lâm Hàn lại chợt nhớ ra gì đó, hỏi: “Đúng rồi, mọi việc chuẩn bị tới đâu rồi? Khi nào thì có thể vận hành sản xuất và bắt đầu nghiên cứu?”

Đối với nhà họ Lâm, việc đưa nhà xưởng máy móc hạng nặng vào hoạt động cũng không quan trọng lắm. Mặc dù thu nhập nó mang lại không hề nhỏ, nhưng với một gia tộc khổng lồ như nhà họ Lâm thì lại chẳng đáng bao nhiêu. Có điều, nó lại là vô cùng quan trọng với các thế lực ở Bắc Đông.

Đối với nhà họ Lâm, việc bắt đầu nghiên cứu các thiết bị cơ giới hạng nặng mới thực sự quan trọng.

Dựa theo hiểu biết của Lâm Hàn, khi La Quốc biết được số máy móc hạng nặng ấy đã rơi vào tay nhà họ Lâm thì chắc chắn sẽ vô cùng giận dữ.

Tuy trước mắt La Quốc sẽ không thể làm gì được nhà họ Lâm, bởi vì số máy móc ấy đã được nhà anh chuyển tới tỉnh Bắc Đông ở Hoa Hạ, chứ không còn ở địa bàn của họ nên cũng chẳng thể làm gì được.

Nhưng anh không cho rằng những người đó sẽ bỏ qua một cách đơn giản như vậy, mà rất có thể họ sẽ tìm cách nào đó để nhắm vào nhà họ Lâm, nhất là nhằm vào việc nghiên cứu chế tạo máy móc của bọn họ. Bởi vậy nên việc đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu các máy móc cơ giới hạng nặng càng trở nên quan trọng hơn nữa.

Lâm Hàn cũng hy vọng sớm có thể bắt đầu việc nghiên cứu. Với trình độ nghiên cứu khoa học của chuyên gia nhà anh, chắc hẳn sẽ có thể nghiên cứu thành công. Chỉ cần nghiên cứu thành công thì tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, dù cho La Quốc có muốn cũng không thể làm gì được nữa.

Tiểu Tống đứng cạnh hiển nhiên đã tính toán từ trước, nghe anh hỏi như vậy thì ngay lập tức đáp lời: “Thưa cậu, theo tính toán của ông Phương thì việc vận hành sản xuất sẽ sớm được bắt đầu trong khoảng 3 ngày tới. Nhưng nếu là nghiên cứu máy móc thì còn phải mất một thời gian nữa, vì có vài mặt khá tốn thời gian như chuẩn bị phòng nghiên cứu, dự tính tối thiểu là 7 ngày nữa mới có thể bắt đầu”.

Lâm Hàn nghe vậy khẽ gật đầu, hiệu suất của nhà họ Lâm quả thực rất cao. Sáng nay, số máy móc hạng nặng kia vừa mới được đưa về, nhưng chỉ cần 3 ngày là có thể bắt đầu tiến hành sản xuất, có thể thấy được hiệu quả làm việc khủng khiếp như thế nào.

Về phần nghiên cứu nó, vì mỗi thiết bị có tính đặc thù riêng thế nên phòng nghiên cứu được bố trí cũng không giống phòng nghiên cứu bình thường, cần rất nhiều máy móc công nghệ cao. Vì vậy đương nhiên sẽ tốn rất nhiều thời gian.

“Việc nghiên cứu cần tiến hành ngay, tuy nhiên cũng không nên quá vội khiến mọi việc lộn xộn. Mặt khác, việc trông coi mấy nhà xưởng sản xuất kia, đặc biệt là các phòng nghiên cứu cần phải chuẩn bị một cách cẩn thận, tránh xảy ra các trường hợp ngoài ý muốn. Bởi vì chúng hết sức quan trọng với chúng ta”, Lâm Hàn dặn.

“Cậu yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi”, Tiểu Tống đáp.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, những điều này chỉ cần dặn dò một lần là đủ. Hơn nữa, nhân viên của nhà họ Lâm đều là những người thông minh, vì thế đều khá là cẩn thận trong những vấn đề này.

Sau đó, hai người Lâm Hàn bước vào một cái nhà xưởng to lớn.

Vừa mới bước vào anh đã có thể thấy những máy móc hạng nặng cách đó không xa.

Số máy móc khổng lồ kia cao hơn nửa phân xưởng, vừa nhìn đã biết chúng là thiết bị hạng nặng.

Mặt mũi Lâm Hàn đều tràn ngập vẻ tán thưởng. Phải biết rằng, số máy móc kia không chỉ to bự đơn giản như vẻ bề ngoài, mà bên trong nó đều dùng những linh kiện vô cùng tinh vi.

Nhìn thô kệch nhưng thực ra lại vô cùng tinh vi, đó chính là công nghệ của máy móc hạng nặng.

“Thưa cậu, số máy móc hạng nặng này đều được La Quốc sản xuất lần đầu tiên vào 10 năm trước, nếu so với bây giờ thì có hơi lạc hậu, nhưng dù sao cũng đã vượt xa trình độ khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ chúng ta. Vì thế, dùng những thiết bị này để nghiên cứu thì không còn gì phù hợp hơn nữa, chúng ta…”, Tiểu Tống nói sơ cho anh nghe.

Lâm Hàn nghe vậy, khẽ gật đầu

Mặc dù đây chỉ là sản phẩm từ 10 năm trước của La Quốc và đã trở thành những thiết bị lạc hậu, nhưng về phương diện kỹ thuật, cũng đã bỏ xa Hoa Hạ về sản xuất máy móc cơ giới hạng nặng.

Đó không phải nói khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ lạc hậu mà ngược lại, những năm gần đây máy móc khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ còn tiến bộ to lớn, mà nguyên nhân chủ yếu chính là dựa trên công nghệ của La Quốc.

Từ vài thập niên trước, La Quốc vẫn rất chú trọng phát triển máy móc khoa học kỹ thuật hạng nặng, cho nên ở phương diện này đã đạt đến trình độ cao, sớm đã bỏ xa các nước khác.

Đây cũng là nguyên nhân mà số máy móc hạng nặng này lại quan trọng như vậy với nhà họ Lâm. Chỉ cần nghiên cứu triệt để những khoa học kỹ thuật này của La Quốc, thì chưa biết chừng nhà anh cũng có thể vươn lên tầm cỡ hàng đầu thế giới, đủ sức cạnh tranh với họ.

Với nhân viên nhà họ Lâm, việc nghiên cứu số máy móc cũ này của La Quốc hiển nhiên là khá dễ dàng hơn các thiết bị hạng nặng tân tiến khác.

Huống chi, các thiết bị máy móc cơ giới nặng này so với tất cả các máy móc kia của Hoa Hạ đã tiên tiến hơn rất nhiều, cho nên chúng hoàn toàn đáng để nghiên cứu, về sau có thể mang lại rất nhiều lợi nhuận cho bọn họ.

Mà sau khi nghiên cứu ra số máy móc kia, thì việc nghiên cứu những máy móc tân tiến khác sẽ càng thêm dễ dàng hơn.

Sau đó, Tiểu Tống lập tức dẫn Lâm Hàn đi tham quan và giới thiệt về từng máy móc cho anh biết.

Mà lúc này đây, bên ngoài những nhà xưởng rộng lớn vừa được xây dựng. La Văn dẫn theo một đám người phụ trách của các thế lực vùng xám ở Bắc Đông tới. Dựa theo yêu cầu của Lâm Hàn, họ tới đây để tìm hiểu nhà xưởng và các khía cạnh mà mình sắp đảm nhận, để sau này dễ bề hợp tác hơn.

Một đoàn người vừa mới xuống xe, nhìn thấy nhà xưởng to lớn trước mặt thì đều kinh ngạc không thôi.

Mặc dù trước đó, La Văn biết bọn họ sẽ thành lập nhà xưởng ở đây, cũng biết quy mô của nó sẽ khá lớn, vì với kích thước của số máy móc kia thì không thể nào làm một nhà xưởng nhỏ được.

Có điều, La Văn không ngờ, buổi sáng khi chuyển máy móc đến đây, tất cả mọi thứ vẫn chưa có gì mà tới bây giờ, mấy nhà xưởng to lớn này đã được xây dựng xong.

Nếu không phải vì đây là một địa điểm hết sức quan trọng nên được La Văn nhớ kỹ thì khi nhìn thấy vài nhà xưởng khổng lồ vừa mới được xây dựng chưa bao lâu này, chắc chắn anh ta sẽ cảm thấy mình đi lộn chỗ rồi.

Những người phụ trách của Bắc Đông cũng vô cùng kinh ngạc trước quy mô khổng lồ của mấy nhà xưởng kia. Mặc dù chỗ bọn họ cũng có một số công nghệ về máy móc hạng nặng nhưng bởi vì kỹ thuật khá lạc hậu nên quy mô cũng khá nhỏ. So với nhà xưởng trước mắt thì những nhà xưởng sản xuất máy móc nặng của Hoa Hạ trước kia, đúng là trò trẻ con, hoàn toàn không thể nào so sánh được.
Chương 828: Áy náy

“Khi nào mà chỗ này có thêm vài cái nhà xưởng vậy?”

“Sao mấy nhà xưởng này lớn quá vậy? Có chuyện gì thế không biết?”

“Lẽ nào thực sự là máy móc hạng nặng của La Quốc?”

Đám người phụ trách nhìn nhà xưởng rộng lớn trước mặt mà không khỏi ngạc nhiên. Rõ ràng là những nhà xưởng lớn này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của họ.

Còn về An Thành Chí, cậu ta đã sớm đoán được vài điều. Bây giờ nhìn thấy những nhà xưởng khổng lồ này thì điều đầu tiên nghĩ đến chính là máy móc hạng nặng của La Quốc.

Suy cho cùng thì cũng chỉ có máy móc hạng nặng của La Quốc mới có quy mô lớn như thế, lại còn sử dụng nhà xưởng rộng lớn đến vậy.

Nhưng ngay sau đó, An Thành Chí lại cảm thấy không thể nào. Dù sao, nền công nghiệp sản xuất máy móc hạng nặng ở La Quốc rất phát triển, nhưng trước giờ chưa từng bán ra ngoài, thì làm sao có chuyện bán số máy móc ấy sang đây chứ?

Lúc này, La Văn chợt hoàn hồn. Sau khi sốc nặng vì năng lực chấp hành mệnh lệnh vô cùng đáng sợ của những người này, cuối cùng anh ta cũng bình tĩnh trở lại. Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên thấy. Trước đó, sau khi chứng kiến họ sử dụng máy bay trực thăng cỡ lớn để vận chuyển số máy móc hạng nặng này từ La Quốc đến đây trong một đêm, thì La Văn hiểu được hiệu suất làm việc đáng sợ của bọn họ.

“Được rồi, cứ ở đây đoán già đoán non với nghi nghi hoặc hoặc thì có tác dụng gì? Theo tôi đi quan sát tìm hiểu thì biết thôi”, lúc này, La Văn chợt mở miệng nói thẳng.

Đám người phụ trách kia cũng lấy lại bình tĩnh, họ không khỏi tò mò về mấy nhà xưởng khổng lồ kia.

Từ một nhà xưởng lớn như vậy có thể nhận ra máy móc thiết bị ở đây không hề tầm thường. Bây giờ, họ đều đang vô cùng tò mò về những thứ có bên trong nhà xưởng rộng lớn ấy.

Dù sao, bọn họ đều đã ngừng làm ăn phi pháp, đi theo Ngô Xuyên chuẩn bị bắt đầu kinh doanh hợp pháp, còn phải mất một thời nữa mới có thể thấy được lợi nhuận. Cũng có thể nói, thu nhập khoảng thời gian này của họ đều phụ thuộc vào mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia. Trừ khi họ dám chống lại lệnh của Lâm Hàn quay lại làm ăn phi pháp, nhưng tất nhiên họ đâu dám làm vậy. Bởi vì hậu quả của việc đắc tội Lâm Hàn sẽ vô cùng thê thảm.

Ban đầu, họ không hy vọng quá nhiều vào mấy công xưởng máy móc hạng nặng kia. Dù sao cũng chỉ là mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng thôi, liệu kiếm chác được bao nhiêu chứ? Nhưng sau khi nhìn thấy những nhà xưởng khổng lồ này, suy nghĩ của họ đã lập tức thay đổi.

Bây giờ xem ra, mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này không hề đơn giản, có khi lợi nhuận mang lại sẽ nhiều y như ước tính trong kế hoạch mà Lâm Hàn đưa ra cho họ.

Ngay sau đó, La Văn đưa một người phụ trách đang vô cùng tò mò vào. Sau khi trải qua nhiều khâu kiểm tra, anh ta mới được vào trong xưởng.

Khi vừa bước vào, đập vào mắt La Văn và cả đám là số máy móc hạng nặng kia.

Trước đây La Văn đã được trông thấy rồi, nên cũng không có gì ngạc nhiên.

Đám người phụ trách còn lại thì đều hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy số máy móc hạng nặng khổng lồ kia. Đa số họ đều từng trông thấy một số nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ, đương nhiên cũng thấy số máy móc bên trong. Nhưng nào được được to như ở đây?

So với máy móc thiết bị hạng nặng trước mắt, thì số máy móc của Hoa Hạ trước đó đều chẳng đáng là gì, giống hệt những món đồ chơi.

“Chuyện gì thế này? Máy móc ở đây sao lại lớn đến thế?”

“Làm gì có máy móc nào lớn như thế này? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe nói đến?”

“Hoa Hạ thực sự có máy móc khổng lồ như vậy sao?”

Đám người phụ trách đều hết sức kinh ngạc, thậm chí là không dám tin.

Lúc này, An Thành Chí cũng nghi hoặc không thôi. Cậu ta nghi ngờ hỏi La Văn: “Anh La, số máy móc khổng lồ này là?"

Nghe thấy An Thành Chí hỏi, những người phụ trách khác cũng nhìn về phía La Văn, La Văn đương nhiên là biết rõ sự việc. Họ đều muốn hiểu rõ mọi chuyện từ La Văn.

La Văn nhìn vẻ mặt khó hiểu của đám người phụ trách kia, nhưng chỉ mỉm cười.

Lâm Hàn đã dặn dò anh ta không cần phải che dấu gì cả, dù sao cũng giấu không nổi, bên La Quốc rồi sẽ biết chuyện này.

Vậy nên La Văn cũng giải thích luôn với đám người phụ trách kia: "Tôi tin mọi người cũng đã có suy đoán rằng số máy móc hạng nặng này thực sự không phải do Hoa Hạ của chúng ta chế tạo ra. Chúng đều là máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc. Vì thế mới có lợi nhuận cao như vậy. Giờ thì mọi người đã hiểu cả chưa?”

Đám người phụ trách nghe vậy thì đều tỏ ra hết sức kinh ngạc.

Tuy bình thường họ hay làm những phi vụ làm ăn phi pháp, nên không rành về những mặt, nhưng họ vẫn biết về máy móc hạng nặng.

Họ biết rõ La Quốc rất phát triển về mặt công nghiệp máy móc hạng nặng, và cũng biết đôi chút về ý nghĩa của nó.

An Thành Chí nghe xong càng kinh ngạc hơn, có chút nghi ngờ hỏi: "Tôi nhớ là La Quốc chưa từng bán máy móc hạng nặng của họ mà? Chuyện này là sao?"

La Văn nghe vậy thì cười nói: “Bình thường thì sẽ không bán đâu, nhưng do quan hệ của Trương Thiên Sơn với La Quốc mới có thể thành công mang về một số máy móc của họ. Lúc trước, La Võ với Uông Nghĩa chạy tới phía bắc cũng là vì việc này. Sau đó ở đây xảy ra chuyện, việc thu mua máy móc bị tạm hoãn. Giờ, anh Lâm lấy danh nghĩa của Trương Thiên Sơn tiếp tục mua, rồi thành lập nên nhà xưởng máy móc này”.

Nghe nói chuyện này có liên quan đến Trương Thiên Sơn, những người phụ trách có mặt đều hơi kinh ngạc. Bọn họ có biết chuyện La Võ và Uông Nghĩa lên phía bắc làm việc, nhưng không ngờ rằng chuyện ấy lại là đi La Quốc mua số máy móc kia.

La Văn tiếp tục nói: "Trương Thiên Sơn muốn mua lại mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, sau đó để các thế lực vùng xám ở Bắc Đông chúng ta đổi nghề sang làm ăn hợp pháp. Có thể nói là ông ấy đã phí rất nhiều công sức, nhưng lại không ngờ sẽ xảy ra chuyện kia”.

Khi những người phụ trách nghe thấy lời này, họ đều cảm thấy có chút hụt hẫng.

Khi đó Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình làm phản. Mặc dù bọn họ không đứng về phía Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình để đối phó Trương Thiên Sơn, nhưng đa số đều không nghĩ đến việc giúp đỡ Trương Thiên Sơn, mà chỉ lo bảo vệ bản thân mình.

Ý tốt của Trương Thiên Sơn với họ khiến họ đều cảm thấy có lỗi. Thậm chí nếu Trương Thiên Sơn không phải vì bọn họ thì cũng không cử nhiều cao thủ như vậy đến phía bắc, rồi sẽ không tạo cơ hội cho Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình. Trương Thiên Sơn đã xảy ra chuyện, trên thực tế cũng có liên quan tới họ.

Đám người phụ trách chợt nhớ lại những chuyện trong quá khứ và mọi điều tốt đẹp mà Trương Thiên Sơn đã làm cho họ, nhưng đổi lại, họ chỉ biết bo bo giữ mình, không thèm đến cứu ông ta.

Nếu họ cố gắng giải cứu Trương Thiên Sơn thì mọi chuyện đã khác.

Bỗng nhiên, đám người phụ trách này lại càng cảm thấy có lỗi và xấu hổ đối với Trương Thiên Sơn.
Chương 829: Thật lòng làm việc

Tại lối vào nhà xưởng.

La Văn cảm thấy bầu không khí xung quanh chợt trở nên nặng nề. Đương nhiên, anh ta cũng có thể hiểu được tâm trạng của những người phụ trách các thế lực vùng xám đó.

Trên thực tế, La Văn cũng biết việc Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện vào khoảng thời gian trước.

Đa số các thế lực ấy đều không biết gì nhiều về tình hình bên phía Trương Thiên Sơn, chỉ có một số ít là biết, nhưng lại đứng xem, chứ không giúp Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình. Có điều, họ cũng không chạy đến cứu Trương Thiên Sơn.

Kết quả chẳng ai ngờ rằng Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình lại ra tay tàn nhẫn như vậy, dù Lâm Hàn đã nhanh chóng chạy đến, nhưng vẫn muộn.

La Văn khẽ lắc đầu, không muốn nghĩ nữa, dù sao chuyện cũng đã qua rồi, chẳng thể thay đổi được gì nữa.

"Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều về chuyện đã qua nữa. Điều cuối cùng mà Trương Thiên Sơn căn dặn là muốn chúng ta đi theo Lâm thiếu làm ăn đàng hoàng. Chúng ta cứ làm tốt là được", La Văn nói.

Bấy giờ, đám người phụ trách kia cũng dần bình tĩnh lại và đều cảm thấy La Văn nói rất có lý.

Trước đây, họ không hiểu tại sao Trương Thiên Sơn lại muốn làm ăn hợp pháp, trước khi chết còn dặn họ ngoan ngoãn đi theo Lâm Hàn. Nhưng bây giờ, có vẻ như tất cả những điều này đều là vì nghĩ cho họ.

Chuyện sau đó thì họ không biết, nhưng trước mắt, nếu kế hoạch Lâm Hàn đưa ra là sự thật, chỉ cần họ làm những công việc kinh doanh hợp pháp này, thì lợi nhuận sẽ tương đương với việc kinh doanh mà họ đã làm trước đây.

Càng không phải nói đến sắp tới, Bắc Đông còn hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ngô Xuyên cũng đang dẫn dắt họ chậm rãi phát triển các lĩnh vực kinh doanh hợp pháp khác nhau.

Trong thời gian ngắn thì chẳng khác với trước là mấy, nhưng càng về lâu dài sẽ càng thấy sự khác biệt rõ rệt.

"Thảo nào lợi nhuận dự tính lúc trước lại nhiều như vậy, hóa ra là một nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quy mô lớn thế này".

"Thật không ngờ cậu Lâm lại có thể mua được máy móc thiết bị hạng nặng của La Quốc".

"Cậu Lâm vậy mà lại bằng lòng để chúng ta tham gia vào các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quan trọng như vậy".

"Giờ xem ra, những lợi nhuận dự tính đó hoàn toàn là thật. Tất cả chúng ta thật sự có thể cùng nhau phát tài?"

Đám người phụ trách các thế lực vùng xám đều cảm thán không thôi và vô cùng biết ơn Lâm Hàn.

Trong khi đó, An Thành Chí lại nghĩ xa hơn.

Cậu ta biết rõ, đây đều là những máy móc của La Quốc thì chắc chắn sẽ được sản xuất tại La Quốc. Theo lời La Văn, những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này hoàn toàn ở La Quốc, Lâm Hàn có thể mua nó với danh nghĩa Trương Thiên Sơn, nhưng có thể vận chuyển về mới thật là giỏi.

Dù sao quy mô của số máy móc hạng nặng này rất lớn nên việc vận chuyển chúng không hề đơn giản, công nghệ của chúng cũng chưa được nghiên cứu kỹ lưỡng, nên đâu thể tùy tiện mà tháo để vận chuyển.

Và việc có thể vận chuyển nhiều thiết bị máy móc hạng nặng cỡ lớn như vậy cho thấy thực lực đáng sợ của Lâm Hàn.

Với thực lực ấy, mà còn thiếu người? Còn không có đường dây để mua được những nguyên vật liệu phục vụ mấy nhà xưởng kia?

Mặc dù họ là dân bản xứ ở Bắc Đông, sẽ thuận tiện hơn khi mua những nguyên liệu ấy, nhưng An Thành Chí tin rằng nếu Lâm Hàn muốn tự làm thì cũng dễ như trở bàn tay.

Nói cách khác, Lâm Hàn bảo họ tham gia vào các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này hoàn toàn là vì muốn giúp họ phát triển.

Tuy chỉ cung cấp nguyên vật liệu, lợi nhuận cũng có hạn, kém xa so với số tiền thu được từ việc chế tạo ra số máy móc hạng nặng kia. Nhưng ngay cả một phần nhỏ lợi nhuận của toàn bộ nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này cũng đã rất lớn đối với họ.

Với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông họ, phần thu nhập nhỏ này tuyệt đối là một khoản thu nhập khổng lồ. Nó hoàn toàn có thể sánh ngang được với những phi vụ làm ăn trái pháp mà họ làm trước đây.

Mà đây mới chỉ là sự khởi đầu của họ, trong tương lai vẫn còn có mối làm ăn hợp pháp khác, đương nhiên số lợi nhuận cũng sẽ càng ngày càng nhiều.

Chính vì là làm ăn hợp pháp, vậy nên chỉ cần có sức cạnh tranh trên thị trường thì sẽ luôn mang lại lợi nhuận, mà sẽ không xảy ra vấn đề gì. Thậm chí còn có thể phát triển mạng mẽ hơn và ổn định hơn.

Mặc dù từ rất lâu rồi An Thành Chí đã hiểu được rằng tương lai của việc kinh doanh hợp pháp tốt hơn nhiều so với phi pháp. Nhưng cậu ta lại không ngờ sẽ thấy được hiệu quả trong thời gian ngắn như vậy.

“Thật không ngờ, anh Lâm lại đối xử tốt với chúng ta như vậy, chịu chia sẻ một công việc ngon ăn như thế cho chúng ta”, An Thành Chí cảm thán nói.

Đám người phụ trách nghe vậy cũng dần hiểu ra ý nghĩa của những việc mà Lâm Hàn làm.

“Xem ra trước đây chúng ta đã hiểu lầm cậu Lâm. Cậu ấy tốt với chúng ta như vậy mà chúng ta lại còn có ý xấu”.

"Từ giờ trở đi tôi sẽ một lòng đi theo cậu Lâm, cố gắng làm việc!"

“Thật may chúng ta đã lựa chọn tin tưởng cậu Lâm, đầu quân vào cậu ấy”.

“Đúng vậy, chắc những thế lực kia còn đang may mắn vì không đầu quân cho trang viên, những lại chẳng có trừng phạt nào. Song họ lại không biết mình đã vuột mất cơ hội tham gia vào việc sản xuất của những xưởng máy móc hạng nặng kia. Nó cũng coi như là hình phạt nặng nhất luôn rồi!"

Thoáng chốc, đám người phụ trách đều tỏ ra biết ơn Lâm Hàn không thôi.

Đám người phụ trách này cũng không ác cảm với Lâm Hàn. Lý do chính khiến họ ghét Lâm Hàn là bởi vì bọn họ không muốn bị người khác ràng buộc, hơn nữa còn là người từ bên ngoài. Điều này khiến bọn họ cực kỳ khó chịu.

Nhưng suy cho cùng, đây cũng là lời căn dặn cuối cùng của Trương Thiên Sơn. Lâm Hàn cũng đã dốc hết sức lực để giải cứu ông ta. Qua đó có thể thấy anh là một người trọng tình trọng nghĩ như thế nào.

Hơn nữa, sau chuyện nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng lần này, những người phụ trách các thế lực vùng xám ở Bắc Đông kia cũng dần dần thật lòng mà đi theo Lâm Hàn, chứ không phải vì thực lực cực kỳ đáng sợ của anh mới nghe theo và coi anh là đại ca của cả Bắc Đông.

Sau đó, đám người phụ trách kia đều quyết định phải nắm bắt tốt cơ hội lần này, làm thật tốt chức trách của mình, không thể để xảy ra vấn đề. Có vậy mới có thể lấy được sự tín nhiệm của Lâm Hàn, đi theo anh kiếm ăn tiếp.

Tiếp đó, La Văn bèn dẫn đàm người phụ trách kia đi thăm xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này.

Tuy họ không hiểu biết nhiều về lĩnh vực sản xuất máy móc hạng nặng, dù là An Thành Chí cũng chỉ biết sơ sơ. Nhưng công việc mà họ được giao lại khá đơn giản, chỉ cần cung cấp nguyên vật liệu thôi, nên không rành cũng chẳng sao. Chỉ cần biết rõ về những yêu cầu của nguyên vật liệu để đảm bảo chúng đạt tiêu chuẩn.

Cùng lúc đó, Lâm Hàn thông qua camera theo dõi hành động của những người này, cũng khẽ gật đầu. Tuy có sự giám sát của người nhà họ Lâm, cứ cho là mấy người này không thành thật, âm mưu chuyện gì đó, thì cũng sẽ bị những nhân viên giám sát được nhà anh cử tới phát hiện ra, không thể làm nên trò trống gì. Nhưng nếu những người này thành thật cố gắng làm việc thì cũng bớt việc cho bên anh.
Chương 830: Tình hình gần đây

“Tiếp theo cứ như kế hoạch ban đầu là được, nhưng vẫn phải chú ý giám sát, trước kia mấy người này dù sao cũng kinh doanh phạm pháp, cho dù bây giờ làm nghiêm túc vẫn có thể xảy ra vấn đề”, Lâm Hàn nói.

“Đã rõ”, Tiểu Tống ở bên cạnh gật đầu đáp.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh lại nhìn máy theo dõi, coi như khá hài lòng.

Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này dù sao cũng khá quan trọng, vì vậy đã xây dựng hệ thống giám sát điều khiển, hơn nữa phân bố ở mỗi góc cũng sẽ có người luân phiên nhau giám sát hai mươi tư giờ, tránh cho xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn.

Lâm Hàn nhìn xung quanh không có vấn đề gì, anh cũng không quản thêm nữa.

Mấy công xưởng máy móc hạng nặng đến từ La Quốc này tương đối quan trọng đối với nhà họ Lâm, vì vậy người mà Lâm Thiên Tiếu sắp xếp đều là người đáng tin cậy, năng lực làm việc đương nhiên không có vấn đề gì. Lâm Hàn cũng khá yên tâm, nhìn xung quanh không có vấn đề gì cũng dự định không quản thêm.

Mà đến lúc này, chuyện công xưởng máy móc hạng nặng bên vùng Bắc Đông này mặc dù mới bắt đầu, nhưng đối với Lâm Hàn mà nói thì đã kết thúc rồi. Suy cho cùng chuyện sau đó sẽ có người có chuyên môn đến phụ trách, không cần Lâm Hàn bận tâm.

Cho dù là sản xuất vận hành công xưởng máy móc hạng nặng hay là nghiên cứu thiết bị máy móc hạng nặng thì đều phái người có chuyên môn đến phụ trách, có hệ thống quản lý hoàn chỉnh, Lâm Hàn không cần lo nghĩ nhiều.

Trên thực tế, thân là ông chủ của nhà họ Lâm cũng chỉ cần như vậy, chỉ cần đưa ra quyết sách lớn, quyết định phương hướng v.v..., chuyện cụ thể đều do người có chuyên môn quản lý.

Mà nhà họ Lâm lớn như thế, nều như việc nào cũng cần ông chủ đích thân làm thì đúng là mệt chết.

Và bên vùng Bắc Đông, vấn đề cũng đã được giải quyết.

Trong thời gian này, dưới sự quản lý của đám người Ngô Xuyên thì đã tương đối thuận lợi, thành công mua chuộc được tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông, dù sao thì thực lực tuyệt đối bày ra ở đó, bọn họ không chịu khuất phục cũng phải khuất phục.

Về chuyện kinh doanh bất hợp pháp phần lớn cũng đã dừng lại, có thể còn có bộ phận nhỏ vẫn chưa dừng, Ngô Xuyên cũng sẽ dẫn người đi điều tra từ từ, cho dừng toàn bộ.

Phương diện kinh doanh chính đáng đã và đang từ từ phát triển. Nhưng cái này chắc chắn cần thời gian tương đối nhiều, không thể gấp gáp.

Còn bây giờ có mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, thế lực phần lớn cũng có thể nhận được không ít lợi nhuận, cũng có thể giúp đỡ bọn họ vượt qua giai đoạn chân không này.

Đợi sau khi sản nghiệp vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm chính thức bắt đầu hợp tác, ước tính không bao lâu nữa thì có thể mang lại lợi nhuận không tồi. Đến lúc đó sản nghiệp vùng Bắc Đông phát triển sẽ chính thức bước vào đúng quỹ đạo.

Chuyện bên này vùng Bắc Đông đã giải quyết gần xong, nhưng Lâm Hàn vẫn cần phải điều động nhân viên.

Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh tiếp sau đối với nhà họ Lâm cũng sẽ có giúp đỡ không nhỏ.

Mặc dù thực lực của nhà họ Lâm mạnh, nhưng bởi vì thế lực của thành phố Thiên Kinh lộn xộn phức tạp, vì vậy trước kia cũng không làm thế nào tiến vào gần vùng lân cận của thành phố Thiên Kinh để phát triển.

Mà lần này có nhà họ Tiêu giúp đỡ, còn là cơ hội tốt một lần hiếm có, bốn nhà quý tộc ngoại trừ nhà họ Chu đều là vì chiến tranh quý tộc lần trước mà nguyên khí đại thương, trong số đó nhà họ Tiêu tình hình tương đối tốt vẫn là đồng minh đáng tin cậy của Lâm Hàn, cơ hội hiếm có để vào thành phố Thiên Kinh như này không thấy nhiều, đương nhiên Lâm Hàn không muốn bỏ lỡ, anh sẽ cố gắng nắm chắc cơ hội lần này.

Còn có sự giúp đỡ của nhà họ Tiêu, Lâm Hàn cũng coi như có thể danh chính ngôn thuận. Ngoại trừ như vậy ra, thứ cần thiết chính là lực lượng tuyệt đối, vì vậy Lâm Hàn cũng phải điều động nhân viên giỏi.

Bên phía nhà họ Lâm đã phái một bộ phân nhân viên đến thành phố Thiên Kinh trước đợi khi Lâm Hàn đến sẽ sử dụng.

Nhưng bên này vùng Bắc Đông đã chiếm dụng không ít nhân viên rồi, mà hơn nửa nhân viên nhà họ Lâm đang ở nước ngoài. Vì vậy có thể điều động nhân viên đến thành phố Thiên Kinh cũng không có bao nhiêu, Lâm Hàn dự tính có khoảng một trăm người đổ lại thôi.

Mặc dù nói khoảng một trăm cao thủ kia cùng với Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này, kết hợp thêm với nhà họ Tiêu, đã hoàn toàn đủ thu được lợi nhuận không ít ở hội nghị quý tộc lần này, tranh giành được nhiều khu vực.

Nhưng thứ mà Lâm Hàn muốn rõ ràng còn nhiều hơn như thế, vì vậy anh cũng dự định điều động nhiều nhân viên hơn một chút, có lực lượng càng mạnh thì mới có thể thu hoạch càng nhiều.

Mà nhân viên bên vùng Bắc Đông này chắc chắn cực kỳ phù hợp.

Nhân viên của công xưởng máy móc hạng nặng, đương nhiên Lâm Hàn không thể điều động. Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này đối với Lâm Hàn mà nói cũng cực kỳ quan trọng, không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì vậy anh sẽ không điều động bất kỳ nhân viên nào ở đây.

Mà thay vào đó chính là ba bốn trăm cao thủ nhà họ Lâm lần trước Lâm Hàn mang đến tham gia giải cứu Trương Thiên Sơn.

Nhưng bên vùng Bắc Đông này cũng cần phải có số nhân viên nhất định, Lâm Hàn không thể điều động toàn bộ, còn phải giữ lại một nhóm, ra sức phát triển bên vùng Bắc Đông.

Còn về Ngô Xuyên và mấy người anh ta dẫn tới, Lâm Hàn lại không có dự định điều động chút nào.

Dù sao về sau phát triển vùng Bắc Đông, thì gần như phải giữ mấy người này lại để duy trì, ngoài ra còn là người gốc vùng Bắc Đông, người nhà họ Lâm anh không thể cứ giữ mãi ở đây, về sau nhất định phải phái đến địa phương khác.

Cứ như vậy thì đám người Ngô Xuyên này nhất định sẽ luôn ở vùng Bắc Đông, quen thuộc tình hình, xây dựng nền móng tốt mới là quan trọng nhất.

Còn về mấy người La Văn La Võ này Lâm Hàn cũng tương đối tin tưởng. Nhưng dù sao cũng không tin tưởng bằng đám người Ngô Xuyên đã đi theo mình từ rất sớm. Lâm Hàn cũng không thể giao lại toàn bộ đất của Vùng Xám Bắc Đông cho mấy người La Văn này, như vậy anh không yên tâm nổi.

Nhưng chuyện bên vùng Bắc Đông này có thể còn cần chút thời gian, vì vậy Lâm Hàn vẫn cần phải lưu lại nơi này một khoảng thời gian. Anh cũng dự định bây giờ sẽ trực tiếp đến thành phố Thiên Kinh sớm trước thời hạn.

Ngay lập tức, Lâm Hàn liền rời khỏi công xưởng máy móc hạng nặng, quay về trang viên.

Lúc này sắc trời tối dần, Lâm Hàn nhìn cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, anh đơn giản muốn mời toàn bộ người của Ngô Xuyên cùng nhau ăn bữa liên hoan một lần.

Rất nhanh, dưới sự dặn dò của Lâm Hàn, trong sân trang viên đã bày xong tiệc rượu thịnh soạn, sau khi đám người Ngô Xuyên bận rộn xong việc liền vội vã quay về.

“Anh Hàn”.

“Cậu Lâm”.

“Cậu Lâm”.

Mấy người Lâm Phong, Tiểu Tây, Ngô Xuyên, La Văn và La Võ nhộn nhịp chạy tới chào hỏi Lâm Hàn.

Lâm Hàn khẽ gật đầu nói: “Mau ngồi đi, vừa ăn vừa nói chuyện.

Đám người ngồi xuống, họ đưa mắt nhìn nhau rồi báo cáo tình hình vùng Bắc Đông gần đây cho Lâm Hàn.

“Anh Hàn, vùng Bắc Đông gần đây coi như thuận lợi, tất cả thế lực Vùng Xám lớn nhỏ đã được thu chiếm toàn bộ, còn mấy loại lưu manh kia. Bây giờ toàn bộ người của đất Vùng Xám Bắc Đông đều nghe theo điều khiển của chúng tôi, còn nhận chúng tôi là đại ca của đất Vùng Xám Bắc Đông”, Ngô Xuyên nói trước.

Lâm Hàn nghe xong khẽ gật đầu, điều này trước đó Lâm Hàn đại khái đã hiểu rõ, biết mặt này gần đây khá thuận lợi. Một mặt là vì thực lực tuyệt đối, một mặt cũng là vì Ngô Xuyên đã vất vả làm việc.

“Ngô Xuyên, thời gian này vất vả rồi”, Lâm Hàn đích thân rót một chén rượu cho Ngô Xuyên rồi nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 96-100
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom