-
Chương 861-865
Chương 861: Lựa chọn
Trong phòng họp bí mật của nhà họ Tiêu.
Nghe Lâm Hàn nói, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều sửng sốt, không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại có suy nghĩ đó.
Trước kia hai người tưởng Lâm Hàn chỉ muốn trở thành thế lực xám lớn nhất thành Thiên Kinh, trực tiếp sánh vai với quý tộc, nhưng không ngờ suy nghĩ của Lâm Hàn lại hoàn toàn không phải là sánh vai với quý tộc mà là trực tiếp vượt mặt họ…
Nhất thời, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều không thể tưởng tượng nổi Lâm Hàn đang muốn trực tiếp quản lý những quý tộc tại thành phố Thiên Kinh này?
Nên biết rằng trước mắt Lâm Hàn còn chưa phải là một thế lực vùng xám bản địa lớn, chỉ là một người ngoài bước vào thành phố Thiên Kinh, lại trực tiếp muốn chen chân vào thế lực quý tộc cao nhất của nơi này.
Nếu ý tưởng đó bị lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến mọi người chê cười, tuy rằng Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân biết Lâm Hàn có một thế lực cực kỳ mạnh mẽ với hơn bốn trăm cao thủ, nhưng vẫn cảm thấy chuyện này là không tưởng.
Nếu cả hai người bọn họ không quen biết và tiếp xúc với Lâm Hàn một thời gian ngắn, biết được năng lực của anh.
Nhớ lại ngày đó, Lâm Hàn chỉ cần vài cao thủ là có thể xoay chuyển tình thế trong trận chiến của ba quý tộc lớn, trong tay Lâm Hàn cũng không có nhiều cao thủ với thực lực quá mạnh, chỉ dựa vào năng lực cá nhân là chủ yếu.
Thời điểm đó, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đã chứng kiến được năng lực khủng bố của Lâm Hàn, lại càng không phải bản tới bây giờ Lâm Hàn đã có hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Nghĩ đến đó, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân lại cảm thấy suy nghĩ đáng sợ đó cũng có khả năng xảy ra, suy cho cùng thì anh cũng là Lâm Hàn.
Còn Hạ Sương bên cạnh thì bây giờ đã hoàn toàn nói không nên lời, nét mặt đầy kinh ngạc.
Quý tộc với Hạ Sương mà nói, vốn là sự tồn tại cao không thể với tới được, tuy là trước đó đã biết sức mạnh của Lâm Hàn cũng không thua kém gì bọn họ, nhưng Hạ Sương nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng Lâm Hàn lại nuôi ý định thống lĩnh tất cả, thống lĩnh thế lực cao nhất Hoa Hạ.
Hạ Sương lại càng không ngờ được rằng chuyện quan trọng hơn mà Lâm Hàn nói trước đó lại là chuyện này, lại không hiểu nổi Lâm Hàn muốn tham gia vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này, còn định thực hiện kế hoạch đó thì tại sao vẫn còn có thời gian rảnh lững thững đi tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một chuyến, chẳng lẽ anh tự tin tuyệt đối như thế ư?
Bấy giờ, Lâm Hàn cũng nhìn bọn họ nói: “Đừng kinh ngạc như thế, chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, thật sự có thể làm được, chẳng có gì để kinh ngạc cả, chỉ cần bàn bạc kế hoạch thật tốt thì nhất định là được”.
Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân há miệng thở dốc, cũng chẳng biết phải nói gì, ý tưởng của Lâm Hàn khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Cả Lâm Phong đứng bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ ý định khác Lâm Hàn nói trước đó lại là quyết định này.
Lâm Hàn hoàn toàn không nghĩ đến việc tấn công vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, mà là trực tiếp thống lĩnh những thế lực lớn nhất Hoa Hạ.
Nhưng Lâm Phong vẫn còn bình tĩnh hơn những người còn lại nhiều, dù sao Lâm Phong cũng hiểu rõ thế lực quý tộc này, tuy là có rất nhiều nội tình phức tạp, cũng là thế lực lớn nhất Hoa Hạ, nhưng thật ra so sánh với nhà họ Lâm thì cũng chỉ có thế mà thôi, nhà họ Lâm tốn chút sức thì vẫn có thể trở thành thống lĩnh của những nhà quý tộc đó.
Huống chi ý tưởng của Lâm Hàn cũng chỉ là thống lĩnh họ mà thôi, không phải là tiêu diệt hết những quý tộc đó.
Tiêu diệt và thống lĩnh đám quý tộc đó hoàn toàn không giống nhau, thống lĩnh chỉ cần dùng sức mạnh tuyệt đối để chèn ép bọn họ, khiến họ sợ hãi, khiến họ cúi đầu, còn tiêu diệt lại hoàn toàn khác, khi đám quý tộc đó liều chết chống cự thì những nội tình kia cũng sẽ lộ ra.
Dù cuối cùng thật sự có thể tiêu diệt số quý tộc đó thành công thì nhà họ Lâm cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng, thế thì không có lời.
Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân nhìn nhìn, đều thấy được sự kinh ngạc trên mặt nhau, ai cũng do dự không biết có nên tham gia cùng với Lâm Hàn hay không.
Tuy nhà họ Tiêu đã liên minh với Lâm Hàn, quan hệ cũng không tệ nhưng trước đó họ cũng chỉ hợp ác với nhau để tranh thủ chút lợi ích để giúp Lâm Hàn thành công chiếm giữ vùng xám của Thiên Kinh mà thôi, họ chưa bao giờ nghĩ rằng phải giúp Lâm Hàn trực tiếp thống lĩnh đám quý tộc đó, trực tiếp trở thành kẻ địch của tất cả các thế lực Thiên Kinh.
“Nếu thất bại, nhà họ Tiêu chúng ta rất có thể rước lấy tai họa, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp phải tai ương khó có thể lường trước”, Tiêu Hoa Bân do dự nói.
Tuy là Lâm Hàn có ân cứu mạng nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân cũng cực kỳ bội phục và biết ơn Lâm Hàn nhưng chuyện nào ra chuyện đó, hơn nữa lần này lại liên quan đến sự tồn vong của nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân không thể làm bừa được.
Lâm Hàn nghe thế cũng không trách móc gì bọn họ, anh hoàn toàn hiểu được, dù sao việc này cũng đầy mạo hiểm, mà lợi ích và phiêu lưu luôn đi đôi với nhau.
Dù Lâm Hàn có một quái vật lớn là nhà họ Lâm chống lưng nhưng anh cũng không dám chắc chắn rằng lần này nhất định có thể thành công, nhất định có thể thực hiện được kế hoạch, chỉ là nó có hi vọng thành công rất lớn, đã thế thì cứ thử một lần thôi.
Nhưng Lâm Hàn lại khác với nhà họ Tiêu, Lâm Hàn không thuộc về vùng xám thành phố Thiên Kinh, dù kế hoạch lần này thất bại, Lầm Hàn vẫn có thể rời khỏi nơi này, hơn nữa sau lưng anh là con quái vật lớn mang tên nhà họ Lâm chống đỡ, quý tộc Thiên Kinh và các thế lực khác cũng không thể làm gì Lâm Hàn.
Nhưng nhà họ Tiêu thì không, nhà họ Tiêu vốn là quý tộc, là thế lực của thành phố Thiên Kinh, nếu tham gia vào kế hoạch lần này mà thất bại, tất nhiên họ sẽ bị các quý tộc và thế lực khác ở Thiên Kinh nhắm vào, đến lúc đó khắp nơi đều là khó khăn, chắc chắn một bước cũng khó đi.
Thậm chí, nhà họ Tiêu có thể sẽ diệt vong. Vì vậy, Lâm Hàn có thể hiểu được nỗi băn khoăn của Tiêu Hoa Bân, cũng không muốn yêu cầu họ phải tham gia vào kế hoạch lần này, có tham gia hay không đều do chính họ lựa chọn.
Bấy giờ Lâm Hàn cũng lên tiếng: “Kế hoạch này có sự mạo hiểm khá lớn, tôi cũng không thể bảo đảm chắc chắn sẽ thành công, nếu thất bại, tất nhiên cũng sẽ tổn thất rất nhiều nên có tham gia hay không đều do mọi người quyết định, tôi cũng không ép buộc, dù không tham gia tôi cũng không trách mọi người, nên không cần phải cảm thấy quá nặng nề”.
Điều Lâm Hàn chưa nói ra là nếu nhà họ Tiêu sẵn lòng tin tưởng Lâm Hàn, mạo hiểm tham gia vào kế hoạch lần này, dù thất bại thì Lâm Hàn cũng sẽ dùng thế lực nhà họ Lâm để bảo vệ nhà họ Tiêu, không để bọn họ phải rơi vào tình trạng bị nhiều thế lực Thiên Kinh nhằm vào.
Tiêu Hoa Bân nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm, cũng cảm kích liếc mắt nhìn Lâm Hàn, sau đó nhìn sang Tiêu Nhã.
“Chuyện này chú hao quyết định không tham gia, còn lại đều do cháu”, Tiêu Hoa Bân nói.
Sau khi trải qua trận chiến của các quý tộc và khoảng thời gian gần đây, Tiêu Hoa Bân đã ý thức được rằng mình không phải là một nhân tài trong việc thống lĩnh, Tiêu Nhã mới là gia chủ thích hợp để quản lý nhà họ Tiêu nhất, nên Tiêu Hoa Bân đã không còn nhúng tay vào chuyện nhà họ Tiêu từ lâu rồi, bây giờ chuyện này lại quan trọng như thế nhưng Tiêu Hoa Bân cũng hoàn toàn không muốn đụng đến, cứ giao cho một mình Tiêu Nhã quyết định là được.
Tiêu Nhã nghe thế thì khẽ gật đầu, sắc mặt trở nên nghiêm túc, cân nhắc quyết định quan trọng lần này.
Chương 862: Mạo hiểm một lần
Trong phòng họp.
Tuy bây giờ đang là buổi chiều, ánh mặt trời cực kỳ đẹp nhưng căn phòng thiếu ánh sáng này lại trông hơi tối tăm.
Bên Lâm Hàn không lặp lại bất kỳ một lời nào nữa, chỉ lẳng lặng nhìn Tiêu Nhã, chờ cô ấy suy nghĩ xong rồi quyết định.
Trong sự im lặng đó, Tiêu Nhã cũng cân nhắc rất nhanh.
Tiêu Nhã đã tiếp quản việc làm ăn của nhà họ Tiêu từ rất sớm, có đủ khả năng để gồng gánh một vùng trời, nhất là khoảng thời gian sau khi chính thức trở thành gia chủ nhà họ Tiêu, năng lực của Tiêu Nhã lại tăng lên rất nhiều.
Bấy giờ, ý tưởng của Lâm Hàn cực kỳ khủng bố và cũng khá là khoa trương.
Nếu thành công, lợi nhuận thì tất nhiên không phải bàn tới, Lâm Hàn có thể trở thành thế lực lớn nhất Thiên Kinh hay thậm chí là cả Hoa Hạ.
Có thể thống lĩnh quý tộc Thiên Kinh, cũng như có thể thống lĩnh tất cả thế lực trong vùng xám của Thiên Kinh, cả vùng xám của thành phố này sẽ do Lâm Hàn khống chế.
Nhà họ Tiêu là thế lực mạo hiểm theo Lâm Hàn tham gia vào kế hoạch lần này, Tiêu Nhã tin chắc họ sẽ lấy được rất nhiều lợi ích, Lâm Hàn cũng không phải là loại người ăn cháo đá bát, đó là điều Tiêu Nhã biết rất rõ chỉ cần cùng Lâm Hàn thực hiện kế hoạch lần này thành công thì nhà họ Tiêu sẽ trở thành quý tộc đứng đầu trong bốn quý tộc lớn nhất, đây là chuyển hiển nhiên, những lợi ích khác cũng sẽ nhiều hơn, nhà họ Tiêu sẽ đi lên, thậm chí là vượt xa sự phát triển trong suốt mấy chục năm qua, chất lượng sẽ vượt trội hơn hẳn.
Nhưng nếu thất bại, hậu quả cũng thê thảm không sao tả được.
Lâm Hàn có nhiều cao thủ như thế, rút khỏi vùng xám thành phố Thiên Kinh hoàn toàn không phải là chuyện gì to tát, nhưng nhà họ Tiêu thì không.
Nhà họ Tiêu vốn là thế lực vùng xám ở Thiên Kinh này, rất nhiều sản nghiệp của họ ở đây, hoàn toàn thể rút đi hoàn toàn được.
Hỗ trợ Lâm Hàn trong kế hoạch lần này thì chắc chắn sẽ bị phần lớn thế lực ở Thiên Kinh cho rằng họ là kẻ phản bội.
Nhất là khi thời khắc đó đến, nhà họ Chu và nhà họ Khương sẽ châm ngòi thổi gió vào khiến tất cả các thế lực Thiên Kinh đều nhằm vào nhà họ Tiêu, nhà họ Khổng vẫn giữ vị trí trung lập đến thời điểm này nhưng e là đến lúc đó cũng sẽ ra tay với nhà họ Tiêu thôi.
Thời điểm đó, tất cả sản nghiệp nhà họ Tiêu đều gặp phải tai ương, nhà họ Tiêu cũng sẽ trở thành kẻ thù chung của các thế lực trong vùng xám Thiên Kinh, một khi như thế, nhà họ Tiêu bước một bước thôi cũng khó.
Đừng nói đến chuyện phát triển, muốn bảo vệ được sản nghiệp và thế lực vốn có cũng là chuyện không tưởng nữa là, thậm chí nhà họ Tiêu diệt vong vì sự kiện lần này cũng hoàn toàn có thể xảy ra.
Một bên là thiên đường, bên kia là địa ngục, vấn đề là Tiêu Nhã hoàn toàn không thể đoán trước rằng kế hoạch lần này sẽ thành công hay không, những chuyện xảy ra sau đó hoàn toàn là một dấu chấm hỏi với Tiêu Nhã, không ai có thể biết được rằng dốc toàn lực tham dự kế hoạch của Lâm Hàn lần xong, kết quả sẽ là gì.
Tiêu Nhã hơi đau đầu, lúc này đây lựa chọn của cô ấy là cực kỳ quan trọng, nếu chọn đúng thì vận mệnh nhà họ Tiêu sẽ thay đổi, nếu chọn sai thì cũng sẽ đẩy nhà họ Tiêu xuống vực sâu không thấy đáy, đến lúc đó Tiêu Nhã sẽ trở thành kẻ tội đồ của cả gia tộc.
Tiêu Nhã đang cân nhắc thì bất giác liếc nhìn Lâm Hàn một cái, cô ấy chẳng thể tìm thấy biểu cảm gì trên gương mặt đó, nó vẫn bình tĩnh như thế, chẳng có gì thay đổi.
Vấn đề là sự bình tĩnh đó đã cho Tiêu Nhã thấy Lâm Hàn cực kỳ tự tin, khiến cô ấy hơi tin tưởng rằng anh có thể thành công với kế hoạch lần này.
Nhất là khi nghĩ đến trận chiến của các quý tộc lần trước, Lâm Hàn chỉ có từng đó cao thủ mà đã thay đổi được tình thế trong trận chiến của ba quý tộc lớn, có thể nói là năng lực cực kỳ xuất sắc.
Lâm Hàn bây giờ chẳng những có được một số lượng cao thủ khổng lồ, hơn nữa những cao thủ đó đều có sức chiến đấu ngang bằng nhau, vượt trội hơn hẳn những người đi trước, bất giác, Tiêu Nhã muốn tin tưởng vào Lâm Hàn một lần, mạo hiểm một lần, cùng nhau tham gia vào kế hoạch lần này.
Và nhất là khi Tiêu Nhã biết rõ, nếu bây giờ cô ấy chọn từ bỏ, Lâm Hàn nói sẽ không nhắm vào nhà họ Tiêu và cũng không trách gì họ, nhưng sau này nhà họ Tiêu cũng sẽ không còn bất kỳ liên quan nào, sau này bọn họ sẽ phải tự dựa vào chính mình.
Với sức mạnh của nhà họ Tiêu trước mắt, cùng lắm chỉ có thể bảo vệ được bản thân mình, muốn phát triển hơn nữa thì hoàn toàn không thể, dù sao một bên là nhà họ Khổng vẫn an toàn không tổn hao gì, bên kia là nhà họ Chu và Khương tuy có tổn thất nhưng đã liên kết lại với nhau.
Bốn quý tộc lớn đã biến thành ba thế lực mạnh, trong đó nhà họ Tiêu là yếu ớt nhất.
Nói cách khác, nhà họ Tiêu lựa chọn rời khỏi cuộc chơi, sau này kế hoạch của Lâm Hàn thất bại thì cũng không thể cho nhà họ Tiêu ích lợi gì, nhà họ Tiêu cũng chỉ có thể bảo vệ bản thân mà không tiến cũng chẳng lùi, chỉ là bảo vệ vậy thôi, trên thực tế cũng chẳng khác gì một cái chết đến chậm.
Nếu Lâm Hàn thành công thì cũng chẳng liên quan gì đến nhà họ Tiêu, đằng nào họ cũng đã rời khỏi cuộc chơi rồi, khi đó, chắc bọn họ cũng không thể chịu nổi.
Tiêu Nhã nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mình không thể để chuyện đó xảy ra được, bây giờ bỏ của chạy lấy người thì với nhà họ Tiêu cũng không phải là tin tốt, chỉ là ngồi chờ chết mà thôi.
Một khi đã như vậy thì chi bằng lựa chọn mạo hiểm theo Lâm Hàn thử một phen, nếu thành công thì vận mệnh của gia tộc họ sẽ bước sang trang mới.
Tuy là thất bại sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng, nhưng Tiêu Nhã tin tưởng vào năng lực của Lâm Hàn, chỉ cần cố gắng hết sức thực hiện thì chắc chắn có thể thành công, nhất định sẽ thành công.
Nghĩ tới đó, trong lòng Tiêu Nhã đã có quyết định, cô ấy ngẩng đầu lên.
Tiêu Hoa Bân thấy thế bèn vội vàng nhìn sang cô ấy, tò mò không biết Tiêu Nhã sẽ quyết định thế nào.
Hạ Sương bên cạnh cũng tò mò nhìn Tiêu Nhã, không biết rốt cuộc lựa chọn đó sẽ là gì.
Nhưng thấy Tiêu Nhã suy nghĩ nhanh như thế, Hạ Sương khá là khâm phục. Nếu để cô ta lựa chọn thì chắc chắn sẽ do dự rất lâu, không biết phải làm thế nào để đưa ra một quyết định quan trọng như thế, Tiêu Nhã lại cân nhắc nhanh đến vậy, sự quyết đoán đó có thể nói là cực kỳ xuất sắc.
Cả Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm Tiêu Nhã, chờ xem cô gái này sẽ đưa ra sự lựa chọn thế nào.
Bấy giờ, Lâm Hàn cũng dùng vẻ mặt chờ mong nhìn Tiêu Nhã, lên tiếng hỏi: “Thế nào? Nghĩ kỹ chưa?”
Lúc này Tiêu Nhã đã nghĩ rất kỹ, không còn chần chừ nữa, vẻ mặt cực kỳ kiên quyết.
Tiêu Nhã luôn là như thế, một khi đã đưa ra sự lựa chọn thì sẽ dốc lòng dốc sức đi làm, tuyệt đối không chần chừ, do dự hay hối hận.
Lúc này, Tiêu Nhã cũng nhìn về Tiêu Hoa Bân đang đứng bên cạnh, nói: “Chú hai, cháu đã suy nghĩ cẩn thận rồi, cháu vẫn quyết định mạo hiểm một lần, không rút lui, theo Lạm Hàn tham dự vào kế hoạch nghe bất khả thi này”.
Tiêu Hoa Bân nghe thế, sau khi sửng sốt rất lâu thì cũng gật đầu, chậm rãi nói: “Chú tôn trọng lựa chọn của cháy, nếu cháu đã suy nghĩ kỹ và quyết định thì chú sẽ cố gắng để phối hợp với cháu, mạo hiểm một lần thôi mà, cũng chẳng có gì đáng sợ!”
Tiêu Nhã nghe thế bèn nhìn Tiêu Hoa Bân với ánh mắt cảm kích, tuy Tiêu Nhã đã là gia chủ nhà họ Tiêu, dù Tiêu Nhã có lựa chọn thế nào thì Tiêu Hoa Bân cũng không thể can thiệp vào được, nhưng có thể nhận được sự đồng ý và ủng hộ của Tiêu Hoa Bân vẫn khiến Tiêu Nhã cực kỳ vui vẻ.
Lâm Hàn nghe thế bèn cười giơ tay ra nói: “Nếu đã thế thì chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Chương 863: Xác định kế hoạch
“Hợp tác vui vẻ!”
Tiêu Nhã cười bắt tay với Lâm Hàn, nói.
Tiêu Hoa Bân đứng bên cạnh cũng thấy khá là hào hứng, tuy là hơi mạo hiểm thật nhưng người đó là Lâm Hàn thì ông ta vẫn rất tin tưởng.
Hơn nữa tuổi tác cũng lớn, chẳng mấy khi được mạo hiểm một lần, cảm giác vẫn rất là kích động.
Vấn đề là, nếu như thành công ta có thể đè đầu cả nhà họ Chu, nhà họ Khương, thậm chí là cả nhà họ Khổng, nhất là nhà họ Khổng, Tiêu Hoa Bân bực bội không biết bao nhiêu cho đủ.
Tuy rằng võ công của Tiêu Hoa Bân cũng rất tốt, thậm chí có thể nghiền nát đối phương, nhưng thực lực của gia tộc lại không bằng.
Nếu là trước kia, có lẽ Tiêu Hoa Bân cũng không sợ nhà họ Khổng là bao, dù sao nhà họ Khổng cũng ngang hàng với nhà họ Tiêu.
Nhưng sau khi trải qua trận chiến của các quý tộc, nhà họ Tiêu tổn thất trầm trọng, thực lực bắt đầu thua xa nhà họ Khổng.
Nếu theo đúng kế hoạch ban đầu, dù có thành công thì vẫn bị nhà họ Khổng đè đầu cưỡi cổ, tuy là Tiêu Hoa Bân hiểu đây là chuyện hiển nhiên, nhưng nói chung vẫn thấy bứt rứt.
Thế nhưng kế hoạch của Lâm Hàn lần này thì hoàn toàn khác, nếu có thể thành công được thì nhà họ Tiêu chẳng những không bị nhà họ Khổng đè đầu cưỡi cổ mà còn đè ngược lại bọn họ.
Về phần kế hoạch có thể thành công hay không thì phải xem họ làm thế nào rồi, Tiêu Hoa Bân chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn và Tiêu Nhã, sau đó cố gắng hết sức đi làm, còn cuối cùng kết quả thế nào thì chưa biết được.
Bấy giờ, Lâm Phong và Hạ Sương thấy Tiêu Nhã quyết định như thế thì ai cũng vui vẻ.
Hạ Sương khá là tin tưởng Lâm Hàn, tuy là kế hoạch này bản thân Hạ Sương cũng thấy hơi giả tưởng, hơi bất khả thi, nhưng nếu Lâm Hàn đề xuất thì tất nhiên sẽ có khả năng nhất định, nếu không Lâm Hàn đã chẳng đề xuất làm gì.
Chuyện không thể làm được nhưng vẫn đề xuất để thực hiện, đó không phải là chuyện người như Lâm Hàn có thể làm.
Về phần Lâm Phong, rõ ràng sau lưng anh có sự tồn tại của con quái vật lớn như nhà họ Lâm thì càng nên tin tưởng Lâm Hàn có thể làm được, chỉ là vấn đề bỏ vào đó bao nhiêu tài nguyên mà thôi, với thực lực của nhà họ Lâm thì thống lĩnh vài quý tộc thì làm gì có chuyện không được?
Mà bây giờ Tiêu Nhã đưa ra quyết định thế này, trong mắt Lâm Phong chính là sự lựa chọn sáng suốt nhất, dường như Lâm Phong có thể đoán được rằng sau này nhà Tiêu có thể trở thành đồng đội đáng tin cậy nhất của Lâm Hàn.
Có một đồng minh như nhà họ Lâm, nhà họ Tiêu muốn không phát triển lên cũng cực kỳ khó khăn. Quyết định của Tiêu Nhã cũng vô tình thay đổi vận mệnh của nhà họ Tiêu, sức mạnh của nhà họ Tiêu sẽ được nâng lên một tầm cao mới.
“Được, cô đã đồng ý tham gia vào kế hoạch lần này thì chúng ta không lãng phí thời gian thêm nữa, bắt đầu bàn về những chi tiết của hành động lần này thôi”, Lâm Hàn nói.
“Được!”
Lập tức, Lâm Hàn và mọi người bắt đầu bàn bạc về kế hoạch.
Trước đó Lâm Phong đã điều tra được một số tin tức, căn cứ vào những thông tin nhà họ Tiêu cung cấp nữa là đủ.
Mấu chốt của việc thực hiện kế hoạch vẫn là hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, dù sao đó cũng là hội nghị được chú ý quan tâm nhiều nhất, tất cả các lực có uy tín và danh dự ở Thiên Kinh đều đến tham gia, chắc chắn chính là thời cơ tốt nhất.
Còn lại, thì phải xem thực lực tới đâu rồi.
Tuy Lâm Hàn bên này có sức mạnh rất khủng bố, có được hơn bốn trăm cao thủ đã huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, nhưng nếu cứng đấu cứng thì cũng rất khó hoàn thành kế hoạch này.
Dù sao mấy thế lực trong vùng xám của Thiên Kinh cũng chẳng để đó trưng cho vui, tất cả đều rất mạnh.
Nếu bọn họ đoàn kết lại, thì số người Lâm Hàn có thật sự không đủ để đối phó hết.
Nhưng mặt khác, chỉ cần bọn họ không đoàn kết đến thế, đừng bắt tay với nhau để chống lại anh thì Lâm Hàn hoàn toàn đủ khả năng để đánh tan bọn họ.
Nhưng vì lượng người bên Lâm Hàn khá đông nên cũng không cần thiết phải lo lắng đến thế, chú ý một chút là được rồi, dù sao đến bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng như các thế lực khác họp lại để cấm Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng không đủ sức để chặn đường anh.
Ít nhất phải có thêm nhà họ Khổng và một số thế lực lớn mạnh khác tham gia vào thì mới chống nổi Lâm Hàn.
Những người không muốn cho anh tham gia vào hội nghị lần này, không muốn anh thành công nắm giữ Thiên Kinh lại là cơ hội để anh đứng lên thống lĩnh cả giới quý tộc thành phố này.
Trên thực tế, trước khi lên kế hoạch này Lâm Hàn đã có ý tưởng từ rất lâu, từ khi Tiêu Nhã nói với anh về hội nghị quý tộc của Thiên Kinh thì anh cũng dần thấy chút ánh sáng le lói, trước đó đến cổng đông bắc giải cứu Trương Thiên Sơn thì Lâm Hàn cũng đã quyết định sẽ làm như thế.
Vì vậy trước đó anh đã lên kế hoạch sơ bộ rồi, xác suất cũng khá cao, bây giờ bọn họ phải căn cứ theo tình hình cụ thể, hoàn thiện những chi tiết còn lại nữa là xong.
Từ xế chiều đến tận đêm khuya, bầu trời đen ngòm rồi nhóm Lâm Hàn mới bước ra khỏi phòng họp.
Trải qua mấy tiếng đồng hồ như thế, kế hoạch hành động cụ thể đã được bàn bạc xong.
Nhưng tuy là kế hoạch đã được lên sẵn thì họ vẫn phải thực hiện một vài khâu chuẩn bị, nhất là nhà họ Tiêu bên này, cần phải điều động một lượng người rất lớn về để sắp xếp, có một đống việc phải làm nên họ cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian.
Lâm Hàn bên này thì tiện hơn một chút, không có nhiều công việc cần giải quyết đến thế nhưng nếu muốn nhanh thì phải sắp xếp sao cho tốt, chuyện quan trọng như thế thì không được phép qua loa, mỗi một mắc xích bị lỗi đều có thể dẫn đến kết quả hoàn toàn khác, nên bọn Lâm Hàn cũng cực kỳ cẩn thận.
“Cứ bận rộn bàn về kế hoạch mãi nên quên dặn người làm chuẩn bị tiệc, tôi kêu người chuẩn bị một chút, sẽ xong nhanh thôi”, Tiêu Nhã nói.
“Đúng đó, mọi người từ nơi xa đến đây, còn chưa kịp chiêu đãi gì”, Tiêu Hoa Bân cũng hơi ngượng ngùng nói, dù thế nào Lâm Hàn cũng là ân nhân cứu mạng nhà họ Tiêu bọn họ, nên Tiêu Hoa Bân cực kỳ khách sáo với anh.
Trước đó cứ cắm đầu cắm cổ vào bàn bạc vì kế hoạch đó quá quan trọng, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều quên mất chuyện chuẩn bị tiệc đãi khách.
Lâm Hàn cũng không quan tâm lắm, anh nói thẳng: “Không cần đâu, chúng tôi tự tìm một chỗ nào đó ăn là được rồi, về nghỉ ngơi sớm một chút, mai còn phải sắp xếp các thứ, bên chỗ mọi người cũng có cả đống việc cần làm, tôi không làm phiền mọi người nữa, chờ kế hoạch lần này thành công rồi chúng ta lại ăn một bữa thật ngon”.
Lâm Hàn nói xong lập tức bỏ đi, có thể thấy anh không hề có ý định dừng lại, đó cũng không phải là những lời khách sáo.
Lâm Phong, Tiểu Tây và Hạ Sương cũng vội vàng đuổi theo.
Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân thấy thế thì do dự nhưng cũng không ngăn cản, tuy nhà họ Tiêu đã chuẩn bị kha khá, nhưng tất cả đều vì kế hoạch trước đó chứ không phải là kế hoạch lần này.
So sánh với kế hoạch lần này, sự chuẩn bị trước đó hoàn toàn không đủ, phải cẩn thận chuẩn bị một chút, thời gian rất gấp gáp.
“Được rồi, tôi cũng không khách sáo nữa, chờ kế hoạch thành công rồi tôi sẽ chiêu đãi mọi người sau”, Tiêu Nhã nói xong thì cùng với Tiêu Hoa Bân tiễn bọn họ ra khỏi khuôn viên nhà họ Tiêu.
Chương 864: Tính toán của nhà họ Khổng
Bên ngoài khuôn viên nhà họ Tiêu.
Bọn Lâm Hàn lên xe, rời khỏi nhà họ Tiêu trong sự đưa tiễn của Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân.
Lâm Hàn rời khỏi đó hoàn toàn không hề đánh động đến những người còn lại của nhà họ Tiêu, cũng để che giấu tai mắt của người đời, không khiến ai phải chú ý để các thế lực của Thiên Kinh đánh hơi được, nhất là người nhà họ Chu và nhà họ Khương.
Kế hoạch lần này cực kỳ quan trọng, bọn Lâm Hàn đã thương lượng xong, phải ẩn giấu thật kỹ, ngoài những người đến tham dự hội nghị, những kẻ còn lại không một ai có thể biết được nội dung của kế hoạch này.
Dù là những người đi chấp hành mệnh lệnh cũng chỉ biết mỗi chuyện họ phải làm mà thôi, không ai nắm rõ toàn bộ nội dung kế hoạch.
Khi đoàn người Lâm Hàn lên xe không bao lâu thì chuyện anh đã đến đây vẫn rơi vào tai các thế lực lớn ở Thiên Kinh.
Nhà họ Khương.
Khương Thư Nhai và ông cụ Khương vừa mới nhận được báo cáo và hay biết về chuyện này.
“Bàn bạc kế hoạch đến tận nửa đêm mới đi à? Sao ông cứ thấy có gì đó là lạ thế nhỉ”, ông cụ Khương hơi khó hiểu nói.
Ông cụ Khương cứ thấy có gì đó sai sai nhưng không rõ là sai ở chỗ nào.
Khương Thư Nhai cũng dùng vẻ mặt thờ ơ, hoàn toàn không cảm thấy gì đặc biệt, trực tiếp cười nói: “Còn làm sao được nữa, chắc chắn là không thể đối phó với việc bị nhiều thế lực của chúng ta nhắm vào nên mới bàn bạc kế hoạch đến tận khuya như thế, chắc chắn là chẳng nghĩ ra được cách gì, tên Lâm Hàn đó là kẻ ngông cuồng lắm mà? Bây giờ còn định tiến vào nắm giữ vùng xám Thiên Kinh ư? Đúng là suy nghĩ viển vông, chờ nhà họ Khương chúng ta lấy lại sức mạnh thì sẽ đến tìm tên đó tính sổ!”
Sắc mặt ông cụ Khương vẫn khá là nặng nề nói: “Thế cũng không cần phải bàn bạc lâu đến vậy mà, ông cứ thấy sao sao ấy”.
“Haizz, thì có gì đâu mà?”, Khương Thư Nhai hất tay nói: “Mấy nhà chúng ta liên hợp lại, trong đó có cả hai quý tộc lớn cùng với vài thế lực nổi tiếng ở Thiên Kinh, Lâm Hàn có thể làm được gì? Trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả mọi âm mưu đều không thể thực hiện được”.
Ông Khương nghe thế thì khẽ gật đầu, cảm thấy Khương Thư Nhai nói cũng đúng, dù sao sức mạnh tuyệt đối đặt ở đó, các thế lực Thiên Kinh cũng có chút vấn đề với nhau nhưng khi đối mặt với kẻ địch từ bên ngoài thì vẫn đồng lòng. Bấy giờ, bọn họ là vài thế lực kết hợp với nhau, dù có là nhà họ Khương khi còn hưng thịnh cũng không thể làm gì được khi đối mặt với đối thủ mạnh, chứ đừng nói đến Lâm Hàn?
Ông cụ Khương lập tức bỏ qua những câu hỏi trong đầu.
Cùng lúc đó, các thế lực khác ở Thiên Kinh cũng hay tin Lâm Hàn và nhà họ Tiêu bàn bạc với nhau, phần lớn đều không suy nghĩ nhiều, hoàn toàn không biết rằng kẻ bọn họ nhắm vào chẳng những có cách để tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh, mà còn có những suy nghĩ lớn hơn như là thống lĩnh tất cả các quý tộc.
Ở nhà họ Khổng thì lại khác.
“Tại sao Lâm Hàn lại thuận lợi đến Thiên Kinh được như thế? Đám cao thủ chúng ta cử đi đã làm cái gì thế không biết?”
“Gia chủ, bên kia vừa mới gửi tin tức về, họ bất ngờ đụng phải sát thủ với sức mạnh đáng sợ, tổn thất nghiêm trọng nên buộc lòng phải ngừng hành động”.
“Cùng may các thế lực đã liên hợp lại để đối phó Lâm Hàn, chúng ta cũng chẳng cần phải tốn công tốn sức gì, còn có thể làm ngư ông đắc lợi”.
Người nhà họ Khổng chẳng hề có ý định tham gia vào hành động đối phó Lâm Hàn lần này, cứng đối cứng là chuyện mà người gia tộc họ chưa bao giờ thích, dù sao hành động đó cũng đồng nghĩa với tổn thất tất yếu, đó không phải cảnh họ muốn nhìn thấy, ngồi làm ngư ông đắc lợi lại vui vẻ thoải mái hơn nhiều.
Cũng như lần trước khi ba gia tộc lớn tranh đấu với nhau, biết bao nhiêu là tin xấu, nhà họ Chu và nhà họ Khương kết hợp có vẻ đủ sức để đối phó với nhà họ Tiêu nhưng giờ lại xuất hiện thêm một Lâm Hàn, biến cố đó khiến nhà họ Tiêu chuyển bại thành thắng, nhà họ Chu và nhà hị Khương thua bị tổn thất nghiêm trọng, dù nhà họ Tiêu thắng nhưng tổn thất cũng không nhỏ, thực lực bị ảnh hưởng rất lớn.
Nhà họ Khổng chẳng làm gì, trở thành ngư ông đắc lợi, bây giờ lại thành quý tộc mạnh nhất trong số bốn quý tộc lớn, trở thành thế lực mạnh nhất của Hoa Hạ.
Nhưng bỏ qua đợt hành động này đúng là hơi đáng tiếc, thất bại không bàn tới, bên này có khá nhiều cao thủ nhà họ Khổng đã bị thương, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có sức chiến đấu, bây giờ hội nghị quý tộc của Thiên Kinh không thể dùng đến số cao thủ đó được nữa.
Cũng may trước mắt nhà họ Khổng không có đối thủ nào quá mạnh, Lâm Hàn đầy nguy cơ cũng đang bị các thế lực khác nhắm vào, không thể thành công tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này nên chẳng thể tạo uy hiếp gì đến nhà họ Khổng.
Bên kia, nhóm người Lâm Hàn cũng đã về tới khách sạn Song Mộc.
“Hạ Sương, cô về nghỉ ngơi trước đi, cô không thể giúp được gì trong kế hoạch lần này, chỉ cần chú ý không tiết lộ nội dung kế hoạch là được, sau đó học hỏi thêm, nếu kế hoạch lần này thành công thì sau này cô sẽ quản lý những quý tộc đó, giao tiếp với các thế lực ở Thiên Kinh”, Lâm Hàn xuống xe lập tức nói với Hạ Sương.
“Được, cậu Lâm cứ yên tâm, tôi sẽ không tiết lộ nửa chữ, cũng sẽ học tập thật tốt”, Hạ Sương nói, trong lòng khá là kích động, theo cách Lâm Hàn nói thì nếu như thành công, cô ta sẽ có cơ hội thống lĩnh quý tộc, cũng như thống lĩnh toàn bộ thế lực trong vùng xám của thành phố Thiên Kinh.
Nghĩ tới đó, Hạ Sương có cảm giác không dám tin, dù sao với xuất thân của cô ta mà nói thì nhà họ Hạ muốn trở thành gia tộc lớn ở Thiên Kinh này cũng là chuyện khó, sự tồn tại của quý tộc là thứ mà nhà họ Hạ hoàn toàn không dám nhìn thẳng.
Thế mà bây giờ, Hạ Sương lại có cơ hội thống lĩnh tất cả, thống lĩnh nhiều gia tộc lớn ở Thiên Kinh?
Nhưng những chuyện đó phải chờ đến khi kế hoạch thành công mới nói được, bây giờ không cần thiết phải nghĩ nhiều như thế.
Lập tức, Hạ Sương ôm tâm trạng kích động đi về nghỉ ngơi trước.
Sau khi Hạ Sương đi, Lâm Hàn bảo Tiểu Tây và Lâm Phong sắp xếp hành động lần này, kế hoạch ban nãy được bàn khi hai người họ có mặt, biết rõ các chi tiết nên không cần Lâm Hàn phải nói thêm.
“Nhất định phải nhớ kỹ, kế hoạch lần này cực kỳ quan trọng, mỗi một mắc xích đều không được xảy ra bất kỳ biến cố gì, rõ chưa?”, Lâm Hàn lại dặn dò.
“Yên tâm đi cậu Lâm”, Lâm Phong cực kỳ nghiêm túc nói: “Hành động lần này tôi nhất định sẽ tự mình điểm tra hết tất cả các công đoạn, tuyệt đối không để bất kỳ một mắc xích nào xảy ra vấn đề”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, bảo Lâm Phong và Tiểu Tây bắt đầu thực hiện.
Cũng vì kế hoạch lần này khá quan trọng, Lâm Hàn mới dặn dò thật kỹ, nếu không anh đã chẳng nhiều lời làm gì, dù sao hầu như tất cả người nhà họ Lâm đều có đủ năng lực để làm việc, rất khó xảy ra vấn đề, lại càng không phải bàn tới người ở chức vị cao như Lâm Phong, có thể bước lên vị trí đó thì tất nhiên phải có đủ năng lực, độ tin cậy và sự kiên định, nếu không đã chẳng thể thông qua tầng tầng lớp lớp khảo sát của nhà họ Lâm để lên tới vị trí này.
Chương 865: Không biết làm sao
Tại khách sạn Song Mộc ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.
Sau khi về khách sạn, Lâm Hàn đi nghỉ ngơi.
Dù sao thu xếp công việc cho thuộc hạ, Lâm Phong và Tiểu Tây hoàn toàn có thể lo được, Lâm Hàn không cần quan tâm.
Tất nhiên không phải Lâm Hàn không cần làm gì, ngược lại sắp tới anh còn những chuyện khác quan trọng hơn phải làm.
Theo kế hoạch mà mấy người Tiêu Nhã lập ra hôm nay, kết hợp với hơn 400 cao thủ được đào tạo bài bản của Lâm Hàn quả thực rất khả thi, nhưng vẫn không tránh khỏi một số rủi ro.
Dù sao kế hoạch của mấy người Lâm Hàn là thống lĩnh mấy quý tộc lớn, thống lĩnh mấy thế lực hàng đầu Hoa Hạ, khó khăn là điều hiển nhiên.
Mà điều khó khăn hơn là vì Lâm Hàn là người ngoài, có thể sẽ bị tất cả các thế lực Vùng Xám của Thiên Kinh liên hợp nhằm vào. Lúc đó dù Lâm Hàn có thể bảo vệ bảo thân nhưng kế hoạch đương nhiên cũng sẽ thất bại.
Đó là điều Lâm Hàn không muốn thấy, anh dốc bao nhiêu tâm huyết, sức lực cuối cùng không thu được gì, còn phải chịu tổn thất nhất định, như vậy quá thiệt.
Vậy nên Lâm Hàn cũng định cho kế hoạch lần này thêm một ít bảo đảm, mà bảo đảm này bởi vì cần phải dựa vào nhà họ Lâm, hơn nữa lại là cách tương đối đặc thù, cho nên hôm nay anh không nhắc đến với nhà họ Tiêu, dù sao cũng không tiện, thậm chí anh cũng không nhắc đến với Lâm Phong.
Những bảo đảm này cũng sẽ là vũ khí bí mật của Lâm Hàn, nếu dựa theo kế hoạch ban đầu có thể trực tiếp thành công thì anh không cần sử dụng nó, chỉ khi thực sự cần thiết anh mới dùng.
Nhưng bây giờ đã muộn, dù sao đêm đã về khuya, Lâm Hàn không liên lạc nữa, để ngày mai rồi nói.
Sau đó Lâm Hàn về phòng mình nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Lâm Hàn vừa tỉnh dậy đã thấy một cao thủ nhà họ Lâm đang chờ ngoài cửa, anh thấy hơi quen mắt, suy nghĩ một lúc thì nhớ ra cao thủ này chính là một trong số những cao thủ anh phái đi canh chừng nữ sát thủ Lam Tư Vũ kia.
“Mới sáng sớm đã tới tìm tôi có chuyện gì sao?”, Lâm Hàn nhẹ giọng hỏi.
Cao thủ nhà họ Lâm vội cung kính cúi chào Lâm Hàn rồi đáp: “Anh Lâm, người phụ nữ kia muốn gặp anh, lúc trước chúng em không đồng ý, cô ta liên tục làm loạn đòi bỏ đi. Mặc dù mấy người chúng em liên hợp lại hoàn toàn có thể khống chế được, nhưng không thể chống lại được ý nghĩ muốn bỏ đi của cô ta. Tuy đã khống chế được nhưng bên chúng ta cũng có một số người bị thương nhẹ nên em tới thông báo cho anh, anh xem thử có muốn đến gặp cô ta không?”
Lâm Hàn nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, anh đã sắp xếp hơn mười cao thủ nhà họ Lâm canh chừng Lam Tư Vũ, những cao thủ này thân thủ đều rất tốt, hơn nữa phối hợp cũng rất ăn ý, khi liên thủ sẽ cực kỳ mạnh, hẳn là không ai có thể chống lại được, nhưng Lam Tư Vũ lại có thể khiến cao thủ nhà họ Lâm bị thương, điều này thật sự khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ.
“Không ngờ thân thủ của Lam Tư Vũ lại mạnh đến vậy, xem ra lúc trước mình vẫn đánh giá cô ấy hơi thấp”, Lâm Hàn tự lẩm bẩm, nhưng trong lòng cũng khá vui. Lam Tư Vũ có thân thủ càng tốt thì càng có giá trị, điều này khiến anh càng hứng thú hơn.
Lâm Hàn gần như không cần suy nghĩ đã trả lời: “Dẫn đường đi, tôi sẽ đi gặp cô ấy”.
“Vâng!”, Cao thủ nhà họ Lâm cung kính đáp, sau đó dẫn đường cho Lâm Hàn đi gặp nữ sát thủ Lam Tư Vũ có thân thủ kinh người kia.
Qua chuyện này, Lâm Hàn mới nhớ ra, lúc trước anh định sau khi tới Thiên Kinh sẽ thử xem có moi được tin gì khác từ Lam Tư Vũ không. Vả lại lần trước Lâm Hàn tưởng Lam Tư Vũ được Tiêu Nhã giao nhiệm vụ tới giúp mình, nhưng hôm qua Tiêu Nhã hoàn toàn không đề cập đến, anh cũng quên mất, chỉ có thể để hỏi Tiêu Nhã sau.
Chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã tới phòng Lam Tư Vũ dưới sự dẫn đường của cao thủ nhà họ Lâm.
Còn chưa đến phòng, Lâm Hàn đã nghe thấy tiếng gào thét của Lam Tư Vũ.
“Thả tôi ra, các người nhốt tôi làm gì?”
“Lâm Hàn đâu? Tôi muốn gặp anh ta! Tên khốn đó nhốt tôi làm gì?”
“Các anh đừng ngăn cản tôi!”
Giọng nói rất dễ nghe nhưng lại đầy lạnh lùng và phẫn nộ.
Lâm Hàn mỉm cười, bước vào căn phòng.
Thấy Lâm Hàn đến, Lam Tư Vũ đang định đánh người để bỏ đi chợt dừng lại, ánh mắt nhìn Lâm Hàn có chút u oán.
Mười mấy cao thủ nhà họ Lâm nhìn thấy Lâm Hàn đều lần lượt cung kính cúi chào: “Anh Lâm”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu rồi bảo: “Các cậu ra ngoài đi, tôi có đôi lời muốn nói với cô ấy”.
“Rõ!”
Mười mấy cao thủ nhà họ Lâm lập tức dừng tay, ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại, canh gác bên ngoài.
Trong phòng, Lâm Hàn mỉm cười nhìn Lam Tư Vũ.
Nhưng Lam Tư Vũ lại hờ hững trừng mắt nhìn Lâm Hàn, ánh mắt cực kỳ phẫn uất nhưng lại không thể làm gì, cô ta thật sự không giải quyết được hơn mười cao thủ này.
Lam Tư Vũ chỉ có thể dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn Lâm Hàn.
Nhưng Lâm Hàn không quan tâm, mặc dù Lam Tư Vũ đánh nhau rất giỏi nhưng dù sao cô ta cũng chưa hoàn toàn hồi phục, chưa trở lại trạng thái mạnh nhất.
Hơn nữa thân thủ Lâm Hàn cũng không yếu, mặc dù có thể không phải đối thủ của Lam Tư Vũ, nhưng rời khỏi căn phòng này hoàn toàn không thành vấn đề, vậy nên anh không hề sợ cô ta.
“Cô không cần nhìn tôi chằm chằm như thế, nhìn tôi như vậy cũng không có ích gì”, Lâm Hàn mỉm cười, phá vỡ sự im lặng ngăn ngủi này.
Lam Tư Vũ hơi bất lực, nhưng có vẻ đúng là như vậy.
“Anh định nhốt tôi bao lâu? Tôi nói cho anh biết, anh hạn chế quyền tự do cá nhân như vậy là phạm pháp”, Lam Tư Vũ bất lực nói.
Lâm Hàn gãi đầu: “Hình như là vậy, thế tôi đưa cô đến đồn cảnh sát để họ từ từ nghiên cứu thân phận cô nhé?”
Lam Tư Vũ nghe vậy sắc mặt đột nhiên sa sầm, nếu đưa đến đồn cảnh sát thì kết quả của cô ta sẽ rất thảm, chi bằng ở lại chỗ Lâm Hàn.
Ít nhất ở lại chỗ Lâm Hàn được bao ăn bao ở, điều kiện không tệ, chỉ là không có sự cho phép thì không được rời đi.
“Rốt cuộc anh muốn thế nào?”, Lam Tư Vũ bất lực nhìn Lâm Hàn.
“Không thế nào cả, cô thực hiện thoả thuận lúc trước giữa hai chúng ta đi đã rồi tính, nói cho tôi biết chi tiết về thân phận và nhiệm vụ lần này của cô”, Lâm Hàn nói thẳng.
“Tôi nói xong anh sẽ cho tôi đi chứ?”, Lam Tư Vũ có chút động lòng, mặc dù làm trái nguyên tắc của cô ta nhưng ít nhất có thể rời khỏi đây, đi được đã rồi nói đến nguyên tắc sau.
“Vấn đề này chờ cô nói cho tôi xong đã rồi tính”, Lâm Hàn mỉm cười đáp.
Nếu lúc trước Lam Tư Vũ thẳng thắn nói cho Lâm Hàn những tin này thì anh có thể để cô ta đi, nhưng bây giờ anh đã có ý định giữ cô ta lại làm thuộc hạ cho mình, đương nhiên không thể để cô ta đi nữa. Hiếm lắm mới có một cao thủ thân thủ tốt mà kinh nghiệm lại phong phú, còn không thuộc bất kỳ thế lực nào, Lâm Hàn không muốn dễ dàng bỏ lỡ.
Trong phòng họp bí mật của nhà họ Tiêu.
Nghe Lâm Hàn nói, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều sửng sốt, không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại có suy nghĩ đó.
Trước kia hai người tưởng Lâm Hàn chỉ muốn trở thành thế lực xám lớn nhất thành Thiên Kinh, trực tiếp sánh vai với quý tộc, nhưng không ngờ suy nghĩ của Lâm Hàn lại hoàn toàn không phải là sánh vai với quý tộc mà là trực tiếp vượt mặt họ…
Nhất thời, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều không thể tưởng tượng nổi Lâm Hàn đang muốn trực tiếp quản lý những quý tộc tại thành phố Thiên Kinh này?
Nên biết rằng trước mắt Lâm Hàn còn chưa phải là một thế lực vùng xám bản địa lớn, chỉ là một người ngoài bước vào thành phố Thiên Kinh, lại trực tiếp muốn chen chân vào thế lực quý tộc cao nhất của nơi này.
Nếu ý tưởng đó bị lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến mọi người chê cười, tuy rằng Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân biết Lâm Hàn có một thế lực cực kỳ mạnh mẽ với hơn bốn trăm cao thủ, nhưng vẫn cảm thấy chuyện này là không tưởng.
Nếu cả hai người bọn họ không quen biết và tiếp xúc với Lâm Hàn một thời gian ngắn, biết được năng lực của anh.
Nhớ lại ngày đó, Lâm Hàn chỉ cần vài cao thủ là có thể xoay chuyển tình thế trong trận chiến của ba quý tộc lớn, trong tay Lâm Hàn cũng không có nhiều cao thủ với thực lực quá mạnh, chỉ dựa vào năng lực cá nhân là chủ yếu.
Thời điểm đó, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đã chứng kiến được năng lực khủng bố của Lâm Hàn, lại càng không phải bản tới bây giờ Lâm Hàn đã có hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Nghĩ đến đó, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân lại cảm thấy suy nghĩ đáng sợ đó cũng có khả năng xảy ra, suy cho cùng thì anh cũng là Lâm Hàn.
Còn Hạ Sương bên cạnh thì bây giờ đã hoàn toàn nói không nên lời, nét mặt đầy kinh ngạc.
Quý tộc với Hạ Sương mà nói, vốn là sự tồn tại cao không thể với tới được, tuy là trước đó đã biết sức mạnh của Lâm Hàn cũng không thua kém gì bọn họ, nhưng Hạ Sương nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng Lâm Hàn lại nuôi ý định thống lĩnh tất cả, thống lĩnh thế lực cao nhất Hoa Hạ.
Hạ Sương lại càng không ngờ được rằng chuyện quan trọng hơn mà Lâm Hàn nói trước đó lại là chuyện này, lại không hiểu nổi Lâm Hàn muốn tham gia vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này, còn định thực hiện kế hoạch đó thì tại sao vẫn còn có thời gian rảnh lững thững đi tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một chuyến, chẳng lẽ anh tự tin tuyệt đối như thế ư?
Bấy giờ, Lâm Hàn cũng nhìn bọn họ nói: “Đừng kinh ngạc như thế, chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, thật sự có thể làm được, chẳng có gì để kinh ngạc cả, chỉ cần bàn bạc kế hoạch thật tốt thì nhất định là được”.
Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân há miệng thở dốc, cũng chẳng biết phải nói gì, ý tưởng của Lâm Hàn khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Cả Lâm Phong đứng bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ ý định khác Lâm Hàn nói trước đó lại là quyết định này.
Lâm Hàn hoàn toàn không nghĩ đến việc tấn công vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, mà là trực tiếp thống lĩnh những thế lực lớn nhất Hoa Hạ.
Nhưng Lâm Phong vẫn còn bình tĩnh hơn những người còn lại nhiều, dù sao Lâm Phong cũng hiểu rõ thế lực quý tộc này, tuy là có rất nhiều nội tình phức tạp, cũng là thế lực lớn nhất Hoa Hạ, nhưng thật ra so sánh với nhà họ Lâm thì cũng chỉ có thế mà thôi, nhà họ Lâm tốn chút sức thì vẫn có thể trở thành thống lĩnh của những nhà quý tộc đó.
Huống chi ý tưởng của Lâm Hàn cũng chỉ là thống lĩnh họ mà thôi, không phải là tiêu diệt hết những quý tộc đó.
Tiêu diệt và thống lĩnh đám quý tộc đó hoàn toàn không giống nhau, thống lĩnh chỉ cần dùng sức mạnh tuyệt đối để chèn ép bọn họ, khiến họ sợ hãi, khiến họ cúi đầu, còn tiêu diệt lại hoàn toàn khác, khi đám quý tộc đó liều chết chống cự thì những nội tình kia cũng sẽ lộ ra.
Dù cuối cùng thật sự có thể tiêu diệt số quý tộc đó thành công thì nhà họ Lâm cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng, thế thì không có lời.
Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân nhìn nhìn, đều thấy được sự kinh ngạc trên mặt nhau, ai cũng do dự không biết có nên tham gia cùng với Lâm Hàn hay không.
Tuy nhà họ Tiêu đã liên minh với Lâm Hàn, quan hệ cũng không tệ nhưng trước đó họ cũng chỉ hợp ác với nhau để tranh thủ chút lợi ích để giúp Lâm Hàn thành công chiếm giữ vùng xám của Thiên Kinh mà thôi, họ chưa bao giờ nghĩ rằng phải giúp Lâm Hàn trực tiếp thống lĩnh đám quý tộc đó, trực tiếp trở thành kẻ địch của tất cả các thế lực Thiên Kinh.
“Nếu thất bại, nhà họ Tiêu chúng ta rất có thể rước lấy tai họa, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp phải tai ương khó có thể lường trước”, Tiêu Hoa Bân do dự nói.
Tuy là Lâm Hàn có ân cứu mạng nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân cũng cực kỳ bội phục và biết ơn Lâm Hàn nhưng chuyện nào ra chuyện đó, hơn nữa lần này lại liên quan đến sự tồn vong của nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân không thể làm bừa được.
Lâm Hàn nghe thế cũng không trách móc gì bọn họ, anh hoàn toàn hiểu được, dù sao việc này cũng đầy mạo hiểm, mà lợi ích và phiêu lưu luôn đi đôi với nhau.
Dù Lâm Hàn có một quái vật lớn là nhà họ Lâm chống lưng nhưng anh cũng không dám chắc chắn rằng lần này nhất định có thể thành công, nhất định có thể thực hiện được kế hoạch, chỉ là nó có hi vọng thành công rất lớn, đã thế thì cứ thử một lần thôi.
Nhưng Lâm Hàn lại khác với nhà họ Tiêu, Lâm Hàn không thuộc về vùng xám thành phố Thiên Kinh, dù kế hoạch lần này thất bại, Lầm Hàn vẫn có thể rời khỏi nơi này, hơn nữa sau lưng anh là con quái vật lớn mang tên nhà họ Lâm chống đỡ, quý tộc Thiên Kinh và các thế lực khác cũng không thể làm gì Lâm Hàn.
Nhưng nhà họ Tiêu thì không, nhà họ Tiêu vốn là quý tộc, là thế lực của thành phố Thiên Kinh, nếu tham gia vào kế hoạch lần này mà thất bại, tất nhiên họ sẽ bị các quý tộc và thế lực khác ở Thiên Kinh nhắm vào, đến lúc đó khắp nơi đều là khó khăn, chắc chắn một bước cũng khó đi.
Thậm chí, nhà họ Tiêu có thể sẽ diệt vong. Vì vậy, Lâm Hàn có thể hiểu được nỗi băn khoăn của Tiêu Hoa Bân, cũng không muốn yêu cầu họ phải tham gia vào kế hoạch lần này, có tham gia hay không đều do chính họ lựa chọn.
Bấy giờ Lâm Hàn cũng lên tiếng: “Kế hoạch này có sự mạo hiểm khá lớn, tôi cũng không thể bảo đảm chắc chắn sẽ thành công, nếu thất bại, tất nhiên cũng sẽ tổn thất rất nhiều nên có tham gia hay không đều do mọi người quyết định, tôi cũng không ép buộc, dù không tham gia tôi cũng không trách mọi người, nên không cần phải cảm thấy quá nặng nề”.
Điều Lâm Hàn chưa nói ra là nếu nhà họ Tiêu sẵn lòng tin tưởng Lâm Hàn, mạo hiểm tham gia vào kế hoạch lần này, dù thất bại thì Lâm Hàn cũng sẽ dùng thế lực nhà họ Lâm để bảo vệ nhà họ Tiêu, không để bọn họ phải rơi vào tình trạng bị nhiều thế lực Thiên Kinh nhằm vào.
Tiêu Hoa Bân nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm, cũng cảm kích liếc mắt nhìn Lâm Hàn, sau đó nhìn sang Tiêu Nhã.
“Chuyện này chú hao quyết định không tham gia, còn lại đều do cháu”, Tiêu Hoa Bân nói.
Sau khi trải qua trận chiến của các quý tộc và khoảng thời gian gần đây, Tiêu Hoa Bân đã ý thức được rằng mình không phải là một nhân tài trong việc thống lĩnh, Tiêu Nhã mới là gia chủ thích hợp để quản lý nhà họ Tiêu nhất, nên Tiêu Hoa Bân đã không còn nhúng tay vào chuyện nhà họ Tiêu từ lâu rồi, bây giờ chuyện này lại quan trọng như thế nhưng Tiêu Hoa Bân cũng hoàn toàn không muốn đụng đến, cứ giao cho một mình Tiêu Nhã quyết định là được.
Tiêu Nhã nghe thế thì khẽ gật đầu, sắc mặt trở nên nghiêm túc, cân nhắc quyết định quan trọng lần này.
Chương 862: Mạo hiểm một lần
Trong phòng họp.
Tuy bây giờ đang là buổi chiều, ánh mặt trời cực kỳ đẹp nhưng căn phòng thiếu ánh sáng này lại trông hơi tối tăm.
Bên Lâm Hàn không lặp lại bất kỳ một lời nào nữa, chỉ lẳng lặng nhìn Tiêu Nhã, chờ cô ấy suy nghĩ xong rồi quyết định.
Trong sự im lặng đó, Tiêu Nhã cũng cân nhắc rất nhanh.
Tiêu Nhã đã tiếp quản việc làm ăn của nhà họ Tiêu từ rất sớm, có đủ khả năng để gồng gánh một vùng trời, nhất là khoảng thời gian sau khi chính thức trở thành gia chủ nhà họ Tiêu, năng lực của Tiêu Nhã lại tăng lên rất nhiều.
Bấy giờ, ý tưởng của Lâm Hàn cực kỳ khủng bố và cũng khá là khoa trương.
Nếu thành công, lợi nhuận thì tất nhiên không phải bàn tới, Lâm Hàn có thể trở thành thế lực lớn nhất Thiên Kinh hay thậm chí là cả Hoa Hạ.
Có thể thống lĩnh quý tộc Thiên Kinh, cũng như có thể thống lĩnh tất cả thế lực trong vùng xám của Thiên Kinh, cả vùng xám của thành phố này sẽ do Lâm Hàn khống chế.
Nhà họ Tiêu là thế lực mạo hiểm theo Lâm Hàn tham gia vào kế hoạch lần này, Tiêu Nhã tin chắc họ sẽ lấy được rất nhiều lợi ích, Lâm Hàn cũng không phải là loại người ăn cháo đá bát, đó là điều Tiêu Nhã biết rất rõ chỉ cần cùng Lâm Hàn thực hiện kế hoạch lần này thành công thì nhà họ Tiêu sẽ trở thành quý tộc đứng đầu trong bốn quý tộc lớn nhất, đây là chuyển hiển nhiên, những lợi ích khác cũng sẽ nhiều hơn, nhà họ Tiêu sẽ đi lên, thậm chí là vượt xa sự phát triển trong suốt mấy chục năm qua, chất lượng sẽ vượt trội hơn hẳn.
Nhưng nếu thất bại, hậu quả cũng thê thảm không sao tả được.
Lâm Hàn có nhiều cao thủ như thế, rút khỏi vùng xám thành phố Thiên Kinh hoàn toàn không phải là chuyện gì to tát, nhưng nhà họ Tiêu thì không.
Nhà họ Tiêu vốn là thế lực vùng xám ở Thiên Kinh này, rất nhiều sản nghiệp của họ ở đây, hoàn toàn thể rút đi hoàn toàn được.
Hỗ trợ Lâm Hàn trong kế hoạch lần này thì chắc chắn sẽ bị phần lớn thế lực ở Thiên Kinh cho rằng họ là kẻ phản bội.
Nhất là khi thời khắc đó đến, nhà họ Chu và nhà họ Khương sẽ châm ngòi thổi gió vào khiến tất cả các thế lực Thiên Kinh đều nhằm vào nhà họ Tiêu, nhà họ Khổng vẫn giữ vị trí trung lập đến thời điểm này nhưng e là đến lúc đó cũng sẽ ra tay với nhà họ Tiêu thôi.
Thời điểm đó, tất cả sản nghiệp nhà họ Tiêu đều gặp phải tai ương, nhà họ Tiêu cũng sẽ trở thành kẻ thù chung của các thế lực trong vùng xám Thiên Kinh, một khi như thế, nhà họ Tiêu bước một bước thôi cũng khó.
Đừng nói đến chuyện phát triển, muốn bảo vệ được sản nghiệp và thế lực vốn có cũng là chuyện không tưởng nữa là, thậm chí nhà họ Tiêu diệt vong vì sự kiện lần này cũng hoàn toàn có thể xảy ra.
Một bên là thiên đường, bên kia là địa ngục, vấn đề là Tiêu Nhã hoàn toàn không thể đoán trước rằng kế hoạch lần này sẽ thành công hay không, những chuyện xảy ra sau đó hoàn toàn là một dấu chấm hỏi với Tiêu Nhã, không ai có thể biết được rằng dốc toàn lực tham dự kế hoạch của Lâm Hàn lần xong, kết quả sẽ là gì.
Tiêu Nhã hơi đau đầu, lúc này đây lựa chọn của cô ấy là cực kỳ quan trọng, nếu chọn đúng thì vận mệnh nhà họ Tiêu sẽ thay đổi, nếu chọn sai thì cũng sẽ đẩy nhà họ Tiêu xuống vực sâu không thấy đáy, đến lúc đó Tiêu Nhã sẽ trở thành kẻ tội đồ của cả gia tộc.
Tiêu Nhã đang cân nhắc thì bất giác liếc nhìn Lâm Hàn một cái, cô ấy chẳng thể tìm thấy biểu cảm gì trên gương mặt đó, nó vẫn bình tĩnh như thế, chẳng có gì thay đổi.
Vấn đề là sự bình tĩnh đó đã cho Tiêu Nhã thấy Lâm Hàn cực kỳ tự tin, khiến cô ấy hơi tin tưởng rằng anh có thể thành công với kế hoạch lần này.
Nhất là khi nghĩ đến trận chiến của các quý tộc lần trước, Lâm Hàn chỉ có từng đó cao thủ mà đã thay đổi được tình thế trong trận chiến của ba quý tộc lớn, có thể nói là năng lực cực kỳ xuất sắc.
Lâm Hàn bây giờ chẳng những có được một số lượng cao thủ khổng lồ, hơn nữa những cao thủ đó đều có sức chiến đấu ngang bằng nhau, vượt trội hơn hẳn những người đi trước, bất giác, Tiêu Nhã muốn tin tưởng vào Lâm Hàn một lần, mạo hiểm một lần, cùng nhau tham gia vào kế hoạch lần này.
Và nhất là khi Tiêu Nhã biết rõ, nếu bây giờ cô ấy chọn từ bỏ, Lâm Hàn nói sẽ không nhắm vào nhà họ Tiêu và cũng không trách gì họ, nhưng sau này nhà họ Tiêu cũng sẽ không còn bất kỳ liên quan nào, sau này bọn họ sẽ phải tự dựa vào chính mình.
Với sức mạnh của nhà họ Tiêu trước mắt, cùng lắm chỉ có thể bảo vệ được bản thân mình, muốn phát triển hơn nữa thì hoàn toàn không thể, dù sao một bên là nhà họ Khổng vẫn an toàn không tổn hao gì, bên kia là nhà họ Chu và Khương tuy có tổn thất nhưng đã liên kết lại với nhau.
Bốn quý tộc lớn đã biến thành ba thế lực mạnh, trong đó nhà họ Tiêu là yếu ớt nhất.
Nói cách khác, nhà họ Tiêu lựa chọn rời khỏi cuộc chơi, sau này kế hoạch của Lâm Hàn thất bại thì cũng không thể cho nhà họ Tiêu ích lợi gì, nhà họ Tiêu cũng chỉ có thể bảo vệ bản thân mà không tiến cũng chẳng lùi, chỉ là bảo vệ vậy thôi, trên thực tế cũng chẳng khác gì một cái chết đến chậm.
Nếu Lâm Hàn thành công thì cũng chẳng liên quan gì đến nhà họ Tiêu, đằng nào họ cũng đã rời khỏi cuộc chơi rồi, khi đó, chắc bọn họ cũng không thể chịu nổi.
Tiêu Nhã nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mình không thể để chuyện đó xảy ra được, bây giờ bỏ của chạy lấy người thì với nhà họ Tiêu cũng không phải là tin tốt, chỉ là ngồi chờ chết mà thôi.
Một khi đã như vậy thì chi bằng lựa chọn mạo hiểm theo Lâm Hàn thử một phen, nếu thành công thì vận mệnh của gia tộc họ sẽ bước sang trang mới.
Tuy là thất bại sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng, nhưng Tiêu Nhã tin tưởng vào năng lực của Lâm Hàn, chỉ cần cố gắng hết sức thực hiện thì chắc chắn có thể thành công, nhất định sẽ thành công.
Nghĩ tới đó, trong lòng Tiêu Nhã đã có quyết định, cô ấy ngẩng đầu lên.
Tiêu Hoa Bân thấy thế bèn vội vàng nhìn sang cô ấy, tò mò không biết Tiêu Nhã sẽ quyết định thế nào.
Hạ Sương bên cạnh cũng tò mò nhìn Tiêu Nhã, không biết rốt cuộc lựa chọn đó sẽ là gì.
Nhưng thấy Tiêu Nhã suy nghĩ nhanh như thế, Hạ Sương khá là khâm phục. Nếu để cô ta lựa chọn thì chắc chắn sẽ do dự rất lâu, không biết phải làm thế nào để đưa ra một quyết định quan trọng như thế, Tiêu Nhã lại cân nhắc nhanh đến vậy, sự quyết đoán đó có thể nói là cực kỳ xuất sắc.
Cả Lâm Phong cũng nhìn chằm chằm Tiêu Nhã, chờ xem cô gái này sẽ đưa ra sự lựa chọn thế nào.
Bấy giờ, Lâm Hàn cũng dùng vẻ mặt chờ mong nhìn Tiêu Nhã, lên tiếng hỏi: “Thế nào? Nghĩ kỹ chưa?”
Lúc này Tiêu Nhã đã nghĩ rất kỹ, không còn chần chừ nữa, vẻ mặt cực kỳ kiên quyết.
Tiêu Nhã luôn là như thế, một khi đã đưa ra sự lựa chọn thì sẽ dốc lòng dốc sức đi làm, tuyệt đối không chần chừ, do dự hay hối hận.
Lúc này, Tiêu Nhã cũng nhìn về Tiêu Hoa Bân đang đứng bên cạnh, nói: “Chú hai, cháu đã suy nghĩ cẩn thận rồi, cháu vẫn quyết định mạo hiểm một lần, không rút lui, theo Lạm Hàn tham dự vào kế hoạch nghe bất khả thi này”.
Tiêu Hoa Bân nghe thế, sau khi sửng sốt rất lâu thì cũng gật đầu, chậm rãi nói: “Chú tôn trọng lựa chọn của cháy, nếu cháu đã suy nghĩ kỹ và quyết định thì chú sẽ cố gắng để phối hợp với cháu, mạo hiểm một lần thôi mà, cũng chẳng có gì đáng sợ!”
Tiêu Nhã nghe thế bèn nhìn Tiêu Hoa Bân với ánh mắt cảm kích, tuy Tiêu Nhã đã là gia chủ nhà họ Tiêu, dù Tiêu Nhã có lựa chọn thế nào thì Tiêu Hoa Bân cũng không thể can thiệp vào được, nhưng có thể nhận được sự đồng ý và ủng hộ của Tiêu Hoa Bân vẫn khiến Tiêu Nhã cực kỳ vui vẻ.
Lâm Hàn nghe thế bèn cười giơ tay ra nói: “Nếu đã thế thì chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Chương 863: Xác định kế hoạch
“Hợp tác vui vẻ!”
Tiêu Nhã cười bắt tay với Lâm Hàn, nói.
Tiêu Hoa Bân đứng bên cạnh cũng thấy khá là hào hứng, tuy là hơi mạo hiểm thật nhưng người đó là Lâm Hàn thì ông ta vẫn rất tin tưởng.
Hơn nữa tuổi tác cũng lớn, chẳng mấy khi được mạo hiểm một lần, cảm giác vẫn rất là kích động.
Vấn đề là, nếu như thành công ta có thể đè đầu cả nhà họ Chu, nhà họ Khương, thậm chí là cả nhà họ Khổng, nhất là nhà họ Khổng, Tiêu Hoa Bân bực bội không biết bao nhiêu cho đủ.
Tuy rằng võ công của Tiêu Hoa Bân cũng rất tốt, thậm chí có thể nghiền nát đối phương, nhưng thực lực của gia tộc lại không bằng.
Nếu là trước kia, có lẽ Tiêu Hoa Bân cũng không sợ nhà họ Khổng là bao, dù sao nhà họ Khổng cũng ngang hàng với nhà họ Tiêu.
Nhưng sau khi trải qua trận chiến của các quý tộc, nhà họ Tiêu tổn thất trầm trọng, thực lực bắt đầu thua xa nhà họ Khổng.
Nếu theo đúng kế hoạch ban đầu, dù có thành công thì vẫn bị nhà họ Khổng đè đầu cưỡi cổ, tuy là Tiêu Hoa Bân hiểu đây là chuyện hiển nhiên, nhưng nói chung vẫn thấy bứt rứt.
Thế nhưng kế hoạch của Lâm Hàn lần này thì hoàn toàn khác, nếu có thể thành công được thì nhà họ Tiêu chẳng những không bị nhà họ Khổng đè đầu cưỡi cổ mà còn đè ngược lại bọn họ.
Về phần kế hoạch có thể thành công hay không thì phải xem họ làm thế nào rồi, Tiêu Hoa Bân chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn và Tiêu Nhã, sau đó cố gắng hết sức đi làm, còn cuối cùng kết quả thế nào thì chưa biết được.
Bấy giờ, Lâm Phong và Hạ Sương thấy Tiêu Nhã quyết định như thế thì ai cũng vui vẻ.
Hạ Sương khá là tin tưởng Lâm Hàn, tuy là kế hoạch này bản thân Hạ Sương cũng thấy hơi giả tưởng, hơi bất khả thi, nhưng nếu Lâm Hàn đề xuất thì tất nhiên sẽ có khả năng nhất định, nếu không Lâm Hàn đã chẳng đề xuất làm gì.
Chuyện không thể làm được nhưng vẫn đề xuất để thực hiện, đó không phải là chuyện người như Lâm Hàn có thể làm.
Về phần Lâm Phong, rõ ràng sau lưng anh có sự tồn tại của con quái vật lớn như nhà họ Lâm thì càng nên tin tưởng Lâm Hàn có thể làm được, chỉ là vấn đề bỏ vào đó bao nhiêu tài nguyên mà thôi, với thực lực của nhà họ Lâm thì thống lĩnh vài quý tộc thì làm gì có chuyện không được?
Mà bây giờ Tiêu Nhã đưa ra quyết định thế này, trong mắt Lâm Phong chính là sự lựa chọn sáng suốt nhất, dường như Lâm Phong có thể đoán được rằng sau này nhà Tiêu có thể trở thành đồng đội đáng tin cậy nhất của Lâm Hàn.
Có một đồng minh như nhà họ Lâm, nhà họ Tiêu muốn không phát triển lên cũng cực kỳ khó khăn. Quyết định của Tiêu Nhã cũng vô tình thay đổi vận mệnh của nhà họ Tiêu, sức mạnh của nhà họ Tiêu sẽ được nâng lên một tầm cao mới.
“Được, cô đã đồng ý tham gia vào kế hoạch lần này thì chúng ta không lãng phí thời gian thêm nữa, bắt đầu bàn về những chi tiết của hành động lần này thôi”, Lâm Hàn nói.
“Được!”
Lập tức, Lâm Hàn và mọi người bắt đầu bàn bạc về kế hoạch.
Trước đó Lâm Phong đã điều tra được một số tin tức, căn cứ vào những thông tin nhà họ Tiêu cung cấp nữa là đủ.
Mấu chốt của việc thực hiện kế hoạch vẫn là hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, dù sao đó cũng là hội nghị được chú ý quan tâm nhiều nhất, tất cả các lực có uy tín và danh dự ở Thiên Kinh đều đến tham gia, chắc chắn chính là thời cơ tốt nhất.
Còn lại, thì phải xem thực lực tới đâu rồi.
Tuy Lâm Hàn bên này có sức mạnh rất khủng bố, có được hơn bốn trăm cao thủ đã huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, nhưng nếu cứng đấu cứng thì cũng rất khó hoàn thành kế hoạch này.
Dù sao mấy thế lực trong vùng xám của Thiên Kinh cũng chẳng để đó trưng cho vui, tất cả đều rất mạnh.
Nếu bọn họ đoàn kết lại, thì số người Lâm Hàn có thật sự không đủ để đối phó hết.
Nhưng mặt khác, chỉ cần bọn họ không đoàn kết đến thế, đừng bắt tay với nhau để chống lại anh thì Lâm Hàn hoàn toàn đủ khả năng để đánh tan bọn họ.
Nhưng vì lượng người bên Lâm Hàn khá đông nên cũng không cần thiết phải lo lắng đến thế, chú ý một chút là được rồi, dù sao đến bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng như các thế lực khác họp lại để cấm Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng không đủ sức để chặn đường anh.
Ít nhất phải có thêm nhà họ Khổng và một số thế lực lớn mạnh khác tham gia vào thì mới chống nổi Lâm Hàn.
Những người không muốn cho anh tham gia vào hội nghị lần này, không muốn anh thành công nắm giữ Thiên Kinh lại là cơ hội để anh đứng lên thống lĩnh cả giới quý tộc thành phố này.
Trên thực tế, trước khi lên kế hoạch này Lâm Hàn đã có ý tưởng từ rất lâu, từ khi Tiêu Nhã nói với anh về hội nghị quý tộc của Thiên Kinh thì anh cũng dần thấy chút ánh sáng le lói, trước đó đến cổng đông bắc giải cứu Trương Thiên Sơn thì Lâm Hàn cũng đã quyết định sẽ làm như thế.
Vì vậy trước đó anh đã lên kế hoạch sơ bộ rồi, xác suất cũng khá cao, bây giờ bọn họ phải căn cứ theo tình hình cụ thể, hoàn thiện những chi tiết còn lại nữa là xong.
Từ xế chiều đến tận đêm khuya, bầu trời đen ngòm rồi nhóm Lâm Hàn mới bước ra khỏi phòng họp.
Trải qua mấy tiếng đồng hồ như thế, kế hoạch hành động cụ thể đã được bàn bạc xong.
Nhưng tuy là kế hoạch đã được lên sẵn thì họ vẫn phải thực hiện một vài khâu chuẩn bị, nhất là nhà họ Tiêu bên này, cần phải điều động một lượng người rất lớn về để sắp xếp, có một đống việc phải làm nên họ cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian.
Lâm Hàn bên này thì tiện hơn một chút, không có nhiều công việc cần giải quyết đến thế nhưng nếu muốn nhanh thì phải sắp xếp sao cho tốt, chuyện quan trọng như thế thì không được phép qua loa, mỗi một mắc xích bị lỗi đều có thể dẫn đến kết quả hoàn toàn khác, nên bọn Lâm Hàn cũng cực kỳ cẩn thận.
“Cứ bận rộn bàn về kế hoạch mãi nên quên dặn người làm chuẩn bị tiệc, tôi kêu người chuẩn bị một chút, sẽ xong nhanh thôi”, Tiêu Nhã nói.
“Đúng đó, mọi người từ nơi xa đến đây, còn chưa kịp chiêu đãi gì”, Tiêu Hoa Bân cũng hơi ngượng ngùng nói, dù thế nào Lâm Hàn cũng là ân nhân cứu mạng nhà họ Tiêu bọn họ, nên Tiêu Hoa Bân cực kỳ khách sáo với anh.
Trước đó cứ cắm đầu cắm cổ vào bàn bạc vì kế hoạch đó quá quan trọng, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều quên mất chuyện chuẩn bị tiệc đãi khách.
Lâm Hàn cũng không quan tâm lắm, anh nói thẳng: “Không cần đâu, chúng tôi tự tìm một chỗ nào đó ăn là được rồi, về nghỉ ngơi sớm một chút, mai còn phải sắp xếp các thứ, bên chỗ mọi người cũng có cả đống việc cần làm, tôi không làm phiền mọi người nữa, chờ kế hoạch lần này thành công rồi chúng ta lại ăn một bữa thật ngon”.
Lâm Hàn nói xong lập tức bỏ đi, có thể thấy anh không hề có ý định dừng lại, đó cũng không phải là những lời khách sáo.
Lâm Phong, Tiểu Tây và Hạ Sương cũng vội vàng đuổi theo.
Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân thấy thế thì do dự nhưng cũng không ngăn cản, tuy nhà họ Tiêu đã chuẩn bị kha khá, nhưng tất cả đều vì kế hoạch trước đó chứ không phải là kế hoạch lần này.
So sánh với kế hoạch lần này, sự chuẩn bị trước đó hoàn toàn không đủ, phải cẩn thận chuẩn bị một chút, thời gian rất gấp gáp.
“Được rồi, tôi cũng không khách sáo nữa, chờ kế hoạch thành công rồi tôi sẽ chiêu đãi mọi người sau”, Tiêu Nhã nói xong thì cùng với Tiêu Hoa Bân tiễn bọn họ ra khỏi khuôn viên nhà họ Tiêu.
Chương 864: Tính toán của nhà họ Khổng
Bên ngoài khuôn viên nhà họ Tiêu.
Bọn Lâm Hàn lên xe, rời khỏi nhà họ Tiêu trong sự đưa tiễn của Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân.
Lâm Hàn rời khỏi đó hoàn toàn không hề đánh động đến những người còn lại của nhà họ Tiêu, cũng để che giấu tai mắt của người đời, không khiến ai phải chú ý để các thế lực của Thiên Kinh đánh hơi được, nhất là người nhà họ Chu và nhà họ Khương.
Kế hoạch lần này cực kỳ quan trọng, bọn Lâm Hàn đã thương lượng xong, phải ẩn giấu thật kỹ, ngoài những người đến tham dự hội nghị, những kẻ còn lại không một ai có thể biết được nội dung của kế hoạch này.
Dù là những người đi chấp hành mệnh lệnh cũng chỉ biết mỗi chuyện họ phải làm mà thôi, không ai nắm rõ toàn bộ nội dung kế hoạch.
Khi đoàn người Lâm Hàn lên xe không bao lâu thì chuyện anh đã đến đây vẫn rơi vào tai các thế lực lớn ở Thiên Kinh.
Nhà họ Khương.
Khương Thư Nhai và ông cụ Khương vừa mới nhận được báo cáo và hay biết về chuyện này.
“Bàn bạc kế hoạch đến tận nửa đêm mới đi à? Sao ông cứ thấy có gì đó là lạ thế nhỉ”, ông cụ Khương hơi khó hiểu nói.
Ông cụ Khương cứ thấy có gì đó sai sai nhưng không rõ là sai ở chỗ nào.
Khương Thư Nhai cũng dùng vẻ mặt thờ ơ, hoàn toàn không cảm thấy gì đặc biệt, trực tiếp cười nói: “Còn làm sao được nữa, chắc chắn là không thể đối phó với việc bị nhiều thế lực của chúng ta nhắm vào nên mới bàn bạc kế hoạch đến tận khuya như thế, chắc chắn là chẳng nghĩ ra được cách gì, tên Lâm Hàn đó là kẻ ngông cuồng lắm mà? Bây giờ còn định tiến vào nắm giữ vùng xám Thiên Kinh ư? Đúng là suy nghĩ viển vông, chờ nhà họ Khương chúng ta lấy lại sức mạnh thì sẽ đến tìm tên đó tính sổ!”
Sắc mặt ông cụ Khương vẫn khá là nặng nề nói: “Thế cũng không cần phải bàn bạc lâu đến vậy mà, ông cứ thấy sao sao ấy”.
“Haizz, thì có gì đâu mà?”, Khương Thư Nhai hất tay nói: “Mấy nhà chúng ta liên hợp lại, trong đó có cả hai quý tộc lớn cùng với vài thế lực nổi tiếng ở Thiên Kinh, Lâm Hàn có thể làm được gì? Trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả mọi âm mưu đều không thể thực hiện được”.
Ông Khương nghe thế thì khẽ gật đầu, cảm thấy Khương Thư Nhai nói cũng đúng, dù sao sức mạnh tuyệt đối đặt ở đó, các thế lực Thiên Kinh cũng có chút vấn đề với nhau nhưng khi đối mặt với kẻ địch từ bên ngoài thì vẫn đồng lòng. Bấy giờ, bọn họ là vài thế lực kết hợp với nhau, dù có là nhà họ Khương khi còn hưng thịnh cũng không thể làm gì được khi đối mặt với đối thủ mạnh, chứ đừng nói đến Lâm Hàn?
Ông cụ Khương lập tức bỏ qua những câu hỏi trong đầu.
Cùng lúc đó, các thế lực khác ở Thiên Kinh cũng hay tin Lâm Hàn và nhà họ Tiêu bàn bạc với nhau, phần lớn đều không suy nghĩ nhiều, hoàn toàn không biết rằng kẻ bọn họ nhắm vào chẳng những có cách để tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh, mà còn có những suy nghĩ lớn hơn như là thống lĩnh tất cả các quý tộc.
Ở nhà họ Khổng thì lại khác.
“Tại sao Lâm Hàn lại thuận lợi đến Thiên Kinh được như thế? Đám cao thủ chúng ta cử đi đã làm cái gì thế không biết?”
“Gia chủ, bên kia vừa mới gửi tin tức về, họ bất ngờ đụng phải sát thủ với sức mạnh đáng sợ, tổn thất nghiêm trọng nên buộc lòng phải ngừng hành động”.
“Cùng may các thế lực đã liên hợp lại để đối phó Lâm Hàn, chúng ta cũng chẳng cần phải tốn công tốn sức gì, còn có thể làm ngư ông đắc lợi”.
Người nhà họ Khổng chẳng hề có ý định tham gia vào hành động đối phó Lâm Hàn lần này, cứng đối cứng là chuyện mà người gia tộc họ chưa bao giờ thích, dù sao hành động đó cũng đồng nghĩa với tổn thất tất yếu, đó không phải cảnh họ muốn nhìn thấy, ngồi làm ngư ông đắc lợi lại vui vẻ thoải mái hơn nhiều.
Cũng như lần trước khi ba gia tộc lớn tranh đấu với nhau, biết bao nhiêu là tin xấu, nhà họ Chu và nhà họ Khương kết hợp có vẻ đủ sức để đối phó với nhà họ Tiêu nhưng giờ lại xuất hiện thêm một Lâm Hàn, biến cố đó khiến nhà họ Tiêu chuyển bại thành thắng, nhà họ Chu và nhà hị Khương thua bị tổn thất nghiêm trọng, dù nhà họ Tiêu thắng nhưng tổn thất cũng không nhỏ, thực lực bị ảnh hưởng rất lớn.
Nhà họ Khổng chẳng làm gì, trở thành ngư ông đắc lợi, bây giờ lại thành quý tộc mạnh nhất trong số bốn quý tộc lớn, trở thành thế lực mạnh nhất của Hoa Hạ.
Nhưng bỏ qua đợt hành động này đúng là hơi đáng tiếc, thất bại không bàn tới, bên này có khá nhiều cao thủ nhà họ Khổng đã bị thương, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có sức chiến đấu, bây giờ hội nghị quý tộc của Thiên Kinh không thể dùng đến số cao thủ đó được nữa.
Cũng may trước mắt nhà họ Khổng không có đối thủ nào quá mạnh, Lâm Hàn đầy nguy cơ cũng đang bị các thế lực khác nhắm vào, không thể thành công tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này nên chẳng thể tạo uy hiếp gì đến nhà họ Khổng.
Bên kia, nhóm người Lâm Hàn cũng đã về tới khách sạn Song Mộc.
“Hạ Sương, cô về nghỉ ngơi trước đi, cô không thể giúp được gì trong kế hoạch lần này, chỉ cần chú ý không tiết lộ nội dung kế hoạch là được, sau đó học hỏi thêm, nếu kế hoạch lần này thành công thì sau này cô sẽ quản lý những quý tộc đó, giao tiếp với các thế lực ở Thiên Kinh”, Lâm Hàn xuống xe lập tức nói với Hạ Sương.
“Được, cậu Lâm cứ yên tâm, tôi sẽ không tiết lộ nửa chữ, cũng sẽ học tập thật tốt”, Hạ Sương nói, trong lòng khá là kích động, theo cách Lâm Hàn nói thì nếu như thành công, cô ta sẽ có cơ hội thống lĩnh quý tộc, cũng như thống lĩnh toàn bộ thế lực trong vùng xám của thành phố Thiên Kinh.
Nghĩ tới đó, Hạ Sương có cảm giác không dám tin, dù sao với xuất thân của cô ta mà nói thì nhà họ Hạ muốn trở thành gia tộc lớn ở Thiên Kinh này cũng là chuyện khó, sự tồn tại của quý tộc là thứ mà nhà họ Hạ hoàn toàn không dám nhìn thẳng.
Thế mà bây giờ, Hạ Sương lại có cơ hội thống lĩnh tất cả, thống lĩnh nhiều gia tộc lớn ở Thiên Kinh?
Nhưng những chuyện đó phải chờ đến khi kế hoạch thành công mới nói được, bây giờ không cần thiết phải nghĩ nhiều như thế.
Lập tức, Hạ Sương ôm tâm trạng kích động đi về nghỉ ngơi trước.
Sau khi Hạ Sương đi, Lâm Hàn bảo Tiểu Tây và Lâm Phong sắp xếp hành động lần này, kế hoạch ban nãy được bàn khi hai người họ có mặt, biết rõ các chi tiết nên không cần Lâm Hàn phải nói thêm.
“Nhất định phải nhớ kỹ, kế hoạch lần này cực kỳ quan trọng, mỗi một mắc xích đều không được xảy ra bất kỳ biến cố gì, rõ chưa?”, Lâm Hàn lại dặn dò.
“Yên tâm đi cậu Lâm”, Lâm Phong cực kỳ nghiêm túc nói: “Hành động lần này tôi nhất định sẽ tự mình điểm tra hết tất cả các công đoạn, tuyệt đối không để bất kỳ một mắc xích nào xảy ra vấn đề”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, bảo Lâm Phong và Tiểu Tây bắt đầu thực hiện.
Cũng vì kế hoạch lần này khá quan trọng, Lâm Hàn mới dặn dò thật kỹ, nếu không anh đã chẳng nhiều lời làm gì, dù sao hầu như tất cả người nhà họ Lâm đều có đủ năng lực để làm việc, rất khó xảy ra vấn đề, lại càng không phải bàn tới người ở chức vị cao như Lâm Phong, có thể bước lên vị trí đó thì tất nhiên phải có đủ năng lực, độ tin cậy và sự kiên định, nếu không đã chẳng thể thông qua tầng tầng lớp lớp khảo sát của nhà họ Lâm để lên tới vị trí này.
Chương 865: Không biết làm sao
Tại khách sạn Song Mộc ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.
Sau khi về khách sạn, Lâm Hàn đi nghỉ ngơi.
Dù sao thu xếp công việc cho thuộc hạ, Lâm Phong và Tiểu Tây hoàn toàn có thể lo được, Lâm Hàn không cần quan tâm.
Tất nhiên không phải Lâm Hàn không cần làm gì, ngược lại sắp tới anh còn những chuyện khác quan trọng hơn phải làm.
Theo kế hoạch mà mấy người Tiêu Nhã lập ra hôm nay, kết hợp với hơn 400 cao thủ được đào tạo bài bản của Lâm Hàn quả thực rất khả thi, nhưng vẫn không tránh khỏi một số rủi ro.
Dù sao kế hoạch của mấy người Lâm Hàn là thống lĩnh mấy quý tộc lớn, thống lĩnh mấy thế lực hàng đầu Hoa Hạ, khó khăn là điều hiển nhiên.
Mà điều khó khăn hơn là vì Lâm Hàn là người ngoài, có thể sẽ bị tất cả các thế lực Vùng Xám của Thiên Kinh liên hợp nhằm vào. Lúc đó dù Lâm Hàn có thể bảo vệ bảo thân nhưng kế hoạch đương nhiên cũng sẽ thất bại.
Đó là điều Lâm Hàn không muốn thấy, anh dốc bao nhiêu tâm huyết, sức lực cuối cùng không thu được gì, còn phải chịu tổn thất nhất định, như vậy quá thiệt.
Vậy nên Lâm Hàn cũng định cho kế hoạch lần này thêm một ít bảo đảm, mà bảo đảm này bởi vì cần phải dựa vào nhà họ Lâm, hơn nữa lại là cách tương đối đặc thù, cho nên hôm nay anh không nhắc đến với nhà họ Tiêu, dù sao cũng không tiện, thậm chí anh cũng không nhắc đến với Lâm Phong.
Những bảo đảm này cũng sẽ là vũ khí bí mật của Lâm Hàn, nếu dựa theo kế hoạch ban đầu có thể trực tiếp thành công thì anh không cần sử dụng nó, chỉ khi thực sự cần thiết anh mới dùng.
Nhưng bây giờ đã muộn, dù sao đêm đã về khuya, Lâm Hàn không liên lạc nữa, để ngày mai rồi nói.
Sau đó Lâm Hàn về phòng mình nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Lâm Hàn vừa tỉnh dậy đã thấy một cao thủ nhà họ Lâm đang chờ ngoài cửa, anh thấy hơi quen mắt, suy nghĩ một lúc thì nhớ ra cao thủ này chính là một trong số những cao thủ anh phái đi canh chừng nữ sát thủ Lam Tư Vũ kia.
“Mới sáng sớm đã tới tìm tôi có chuyện gì sao?”, Lâm Hàn nhẹ giọng hỏi.
Cao thủ nhà họ Lâm vội cung kính cúi chào Lâm Hàn rồi đáp: “Anh Lâm, người phụ nữ kia muốn gặp anh, lúc trước chúng em không đồng ý, cô ta liên tục làm loạn đòi bỏ đi. Mặc dù mấy người chúng em liên hợp lại hoàn toàn có thể khống chế được, nhưng không thể chống lại được ý nghĩ muốn bỏ đi của cô ta. Tuy đã khống chế được nhưng bên chúng ta cũng có một số người bị thương nhẹ nên em tới thông báo cho anh, anh xem thử có muốn đến gặp cô ta không?”
Lâm Hàn nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, anh đã sắp xếp hơn mười cao thủ nhà họ Lâm canh chừng Lam Tư Vũ, những cao thủ này thân thủ đều rất tốt, hơn nữa phối hợp cũng rất ăn ý, khi liên thủ sẽ cực kỳ mạnh, hẳn là không ai có thể chống lại được, nhưng Lam Tư Vũ lại có thể khiến cao thủ nhà họ Lâm bị thương, điều này thật sự khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ.
“Không ngờ thân thủ của Lam Tư Vũ lại mạnh đến vậy, xem ra lúc trước mình vẫn đánh giá cô ấy hơi thấp”, Lâm Hàn tự lẩm bẩm, nhưng trong lòng cũng khá vui. Lam Tư Vũ có thân thủ càng tốt thì càng có giá trị, điều này khiến anh càng hứng thú hơn.
Lâm Hàn gần như không cần suy nghĩ đã trả lời: “Dẫn đường đi, tôi sẽ đi gặp cô ấy”.
“Vâng!”, Cao thủ nhà họ Lâm cung kính đáp, sau đó dẫn đường cho Lâm Hàn đi gặp nữ sát thủ Lam Tư Vũ có thân thủ kinh người kia.
Qua chuyện này, Lâm Hàn mới nhớ ra, lúc trước anh định sau khi tới Thiên Kinh sẽ thử xem có moi được tin gì khác từ Lam Tư Vũ không. Vả lại lần trước Lâm Hàn tưởng Lam Tư Vũ được Tiêu Nhã giao nhiệm vụ tới giúp mình, nhưng hôm qua Tiêu Nhã hoàn toàn không đề cập đến, anh cũng quên mất, chỉ có thể để hỏi Tiêu Nhã sau.
Chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã tới phòng Lam Tư Vũ dưới sự dẫn đường của cao thủ nhà họ Lâm.
Còn chưa đến phòng, Lâm Hàn đã nghe thấy tiếng gào thét của Lam Tư Vũ.
“Thả tôi ra, các người nhốt tôi làm gì?”
“Lâm Hàn đâu? Tôi muốn gặp anh ta! Tên khốn đó nhốt tôi làm gì?”
“Các anh đừng ngăn cản tôi!”
Giọng nói rất dễ nghe nhưng lại đầy lạnh lùng và phẫn nộ.
Lâm Hàn mỉm cười, bước vào căn phòng.
Thấy Lâm Hàn đến, Lam Tư Vũ đang định đánh người để bỏ đi chợt dừng lại, ánh mắt nhìn Lâm Hàn có chút u oán.
Mười mấy cao thủ nhà họ Lâm nhìn thấy Lâm Hàn đều lần lượt cung kính cúi chào: “Anh Lâm”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu rồi bảo: “Các cậu ra ngoài đi, tôi có đôi lời muốn nói với cô ấy”.
“Rõ!”
Mười mấy cao thủ nhà họ Lâm lập tức dừng tay, ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại, canh gác bên ngoài.
Trong phòng, Lâm Hàn mỉm cười nhìn Lam Tư Vũ.
Nhưng Lam Tư Vũ lại hờ hững trừng mắt nhìn Lâm Hàn, ánh mắt cực kỳ phẫn uất nhưng lại không thể làm gì, cô ta thật sự không giải quyết được hơn mười cao thủ này.
Lam Tư Vũ chỉ có thể dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn Lâm Hàn.
Nhưng Lâm Hàn không quan tâm, mặc dù Lam Tư Vũ đánh nhau rất giỏi nhưng dù sao cô ta cũng chưa hoàn toàn hồi phục, chưa trở lại trạng thái mạnh nhất.
Hơn nữa thân thủ Lâm Hàn cũng không yếu, mặc dù có thể không phải đối thủ của Lam Tư Vũ, nhưng rời khỏi căn phòng này hoàn toàn không thành vấn đề, vậy nên anh không hề sợ cô ta.
“Cô không cần nhìn tôi chằm chằm như thế, nhìn tôi như vậy cũng không có ích gì”, Lâm Hàn mỉm cười, phá vỡ sự im lặng ngăn ngủi này.
Lam Tư Vũ hơi bất lực, nhưng có vẻ đúng là như vậy.
“Anh định nhốt tôi bao lâu? Tôi nói cho anh biết, anh hạn chế quyền tự do cá nhân như vậy là phạm pháp”, Lam Tư Vũ bất lực nói.
Lâm Hàn gãi đầu: “Hình như là vậy, thế tôi đưa cô đến đồn cảnh sát để họ từ từ nghiên cứu thân phận cô nhé?”
Lam Tư Vũ nghe vậy sắc mặt đột nhiên sa sầm, nếu đưa đến đồn cảnh sát thì kết quả của cô ta sẽ rất thảm, chi bằng ở lại chỗ Lâm Hàn.
Ít nhất ở lại chỗ Lâm Hàn được bao ăn bao ở, điều kiện không tệ, chỉ là không có sự cho phép thì không được rời đi.
“Rốt cuộc anh muốn thế nào?”, Lam Tư Vũ bất lực nhìn Lâm Hàn.
“Không thế nào cả, cô thực hiện thoả thuận lúc trước giữa hai chúng ta đi đã rồi tính, nói cho tôi biết chi tiết về thân phận và nhiệm vụ lần này của cô”, Lâm Hàn nói thẳng.
“Tôi nói xong anh sẽ cho tôi đi chứ?”, Lam Tư Vũ có chút động lòng, mặc dù làm trái nguyên tắc của cô ta nhưng ít nhất có thể rời khỏi đây, đi được đã rồi nói đến nguyên tắc sau.
“Vấn đề này chờ cô nói cho tôi xong đã rồi tính”, Lâm Hàn mỉm cười đáp.
Nếu lúc trước Lam Tư Vũ thẳng thắn nói cho Lâm Hàn những tin này thì anh có thể để cô ta đi, nhưng bây giờ anh đã có ý định giữ cô ta lại làm thuộc hạ cho mình, đương nhiên không thể để cô ta đi nữa. Hiếm lắm mới có một cao thủ thân thủ tốt mà kinh nghiệm lại phong phú, còn không thuộc bất kỳ thế lực nào, Lâm Hàn không muốn dễ dàng bỏ lỡ.
Bình luận facebook