• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (7 Viewers)

  • Chương 891-895

Chương 891: Lâm Hàn đến

Trong lòng Khổng Trung Thiên hiểu rất rõ tình hình hiện tại của nhà họ Khổng.

Nhìn bên ngoài thì có vẻ rất lớn mạnh, là tồn tại mạnh nhất trong bốn quý tộc, là thế lực mạnh nhất Thiên Kinh và thậm chí là toàn bộ Hoa Hạ.

Nhưng Khổng Trung Thiên biết tình hình này có thể không kéo dài được lâu, trong tương lai không xa vẫn sẽ bị các quý tộc khác vượt mặt.

Đặc biệt là nhà họ Chu, trước đây họ là quý tộc số một, bây giờ chỉ bị chịu thiệt hại nặng nề một chút, tạm thời không có thực lực mà thôi, nhưng với nền tảng đã có thì không lâu nữa họ sẽ phát triển lớn mạnh trở lại. Không nói đâu xa, trước mắt nhà họ Chu đã có rất nhiều cao thủ sắp được đào tạo xong, sau khi đào tạo xong những cao thủ này, nhà họ sẽ dần trở nên tốt hơn.

Mặc dù không lâu nữa nhà họ Khổng cũng sẽ có một nhóm cao thủ được đào tạo xong và có thể sử dụng, nhưng số lượng không nhiều bằng nhà họ Chu, dù sao nền tảng trước đây của nhà họ Khổng cũng vẫn có một khoảng cách nhất định với nhà họ Chu.

Mà hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này lại càng quan trọng với nhà họ Khổng hơn.

Nếu nhà họ Khổng nắm bắt được cơ hội này, giành được nhiều lợi ích, tạo dựng được địa vị cho mình, đặt nền móng vững chắc thì sẽ tiếp tục là quý tộc số một trong bốn quý tộc lớn.

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chờ đến hội nghị năm sau, ba quý tộc lớn còn lại đều đã khôi phục dần, thậm chí nhà họ Chu còn có thể khôi phục được rất nhiều, lúc đó nhà họ Khổng có thể không còn ưu thế lớn như bây giờ, cũng không thể thuận lợi giành được nhiều lợi ích nữa.

Như vậy, hội nghị quý tộc lần này với nhà họ Khổng cực kỳ quan trọng, liên quan đến vận mệnh tương lai của cả gia tộc.

Lúc này, nhìn thấy nhà họ Khương có vẻ đã liên hợp với nhà họ Chu, trong lòng Khổng Trung Thiên không khỏi có chút lo lắng.

Thực lực hiện tại của nhà họ Chu và nhà họ Khương mặc dù vẫn kém nhà họ Khổng một chút, nhưng nếu liên thủ thì hoàn toàn có đủ tư cách chống lại nhà họ Khổng. Như vậy, cho dù Lâm Hàn không xen vào gây rối thì nhà họ Khổng có thể cũng không giành được nhiều lợi ích trong hội nghị lần này.

Nhất thời Khổng Trung Thiên có chút lo lắng nhưng cũng không làm được gì, dù sao ông ta cũng không quản lý được.

Khổng Tử Diệp ở bên cạnh cũng nhận ra điều này, cậu ta thấp giọng chửi: “Đúng là chó má!”

Mà ngoài việc chửi một câu thì Khổng Tử Diệp cũng không làm được gì.

Còn Khổng Tử Dục, anh ta vẫn giả vờ ngốc nhưng thật ra trong lòng lại đang cười thầm.

Khổng Tử Dục vẫn luôn không tán thành quyết sách này của nhà họ Khổng, quá bảo thủ mà thực ra không cần phải thế, họ quá sợ tổn thất ngược lại dẫn tới việc không tiến mà lùi.

Cũng như lần trước nhà họ Khương và nhà họ Chu liên hợp, nếu không có biến số Lâm Hàn thì hai nhà đó đã giải quyết thành công nhà họ Tiêu từ lâu rồi, sẽ không có chuyện của nhà họ Khổng. Nhà họ Tiêu bị gạch ra khỏi danh sách quý tộc, mà nhà họ Khổng cũng sẽ trở thành nhà yếu nhất, thậm chí không lâu nữa cũng sẽ bị nhà họ Chu và nhà họ Khổng giải quyết.

Mà bây giờ cho dù xuất hiện biến số Lâm Hàn, tưởng như nhà họ Khổng trở thành nhà thắng đậm nhất nhưng thực tế không phải như vậy.

Chỉ việc nhà họ Khương và nhà họ Chu giao thiệp, dần xích lại gần nhau thôi cũng đủ khiến nhà họ Khổng cảm thấy đau đầu rồi, chứ đừng nói thực ra Khổng Tử Dục còn biết rõ Lâm Hàn là người nhà họ Lâm, nhà họ Tiêu có đồng minh như Lâm Hàn chắc chắn sẽ không yếu hơn nhà họ Khổng.

Nhìn bề ngoài bây giờ nhà họ Khổng là quý tộc số một, là thế lực mạnh nhất, nhưng Khổng Tử Dục biết rõ không lâu nữa nhà họ Khổng sẽ trở thành thế lực yếu nhất trong bốn quý tộc lớn.

Mà tất cả đều do quyết sách của Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp.

Nhưng những chuyện này không liên quan đến Khổng Tử Dục, dù nhà họ Khổng có thế nào cũng chẳng liên quan đến anh ta. Nhà họ Khổng có tốt hơn nữa cũng không về tay anh ta, cho dù nhà họ Khổng phát triển không tốt, thậm chí là diệt vong cũng không liên quan đến anh ta lắm.

Điều Khổng Tử Dục muốn hiện tại là làm thế nào để thoát thân khỏi đây, rời khỏi nhà họ Khổng và sống cuộc sống của riêng mình, với tiền đề là không trở thành mục tiêu nhắm tới thậm chí là mục tiêu bị đuổi bắt của Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp.

Lúc này, dưới sự quan sát của nhiều thế lực, gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương cùng đi vào vị trí, trông họ có vẻ đã bắt tay với nhau, hai gia chủ vui vẻ cười nói.

Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp thấy vậy sắc mặt hơi khó coi, thậm chí cũng không nói một lời khách sáo lịch sự mà chỉ yên lặng ngồi đó chờ đợi.

Khổng Trung Thiên không khỏi suy nghĩ cẩn thận cách đối phó với nhà họ Chu và nhà họ Khương, nhà họ Tiêu và Lâm Hàn còn chưa giải quyết xong thì một rắc rối khác lại ập đến, Khổng Trung Thiên cảm thấy có chút mệt mỏi.

Mà lúc này, rất nhiều thế lực khác ở Thiên Kinh nhìn thấy cảnh này cũng có chút kinh ngạc nhỏ giọng thảo luận.

“Xem ra nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bắt tay liên thủ rồi, như vậy cũng khó nói”.

“Đúng thế, nhà họ Khổng đang là quý tộc số một, bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương liên thủ, bọn họ có vốn liếng để chống lại nhà họ Khổng rồi”.

“Cũng chưa biết được, dù sao hai quý tộc lớn này liên thủ mới có thể đấu lại được một quý tộc lớn, vậy nên phân chia lợi ích cũng khó nói”.

“Cho dù ba quý tộc này có thế nào, nhà họ Tiêu ngược lại đã trở thành thế lực thảm nhất, Lâm Hàn không tham dự được hội nghị, nhà họ Tiêu thì lập tức trở thành thế lực yếu nhất trong bốn quý tộc”.

“Nhà họ Tiêu vì để liên thủ với Lâm Hàn, chưa biết chừng còn không đủ tư cách để tham gia hội nghị quý tộc lần này ấy chứ”.

“Thành công do Lâm Hàn, thất bại cũng do Lâm Hàn, không biết sự xuất hiện của Lâm Hàn với nhà họ Tiêu mà nói là tin tốt hay tin xấu nữa”.

“Chắc vẫn được coi là tin tốt, dù sao không có Lâm Hàn thì chắc bây giờ nhà họ Tiêu đã không còn nữa rồi”.

“Nhưng bây giờ có thể tốt hơn bao nhiêu? Nếu nhà họ Tiêu không được tham gia vào hội nghị quý tộc lần này hoặc là giành được ít lợi nhuận thì sẽ rất khó để khôi phục lại từ lần thiệt hại trước, cũng không khác diệt vong là mấy”.

Các thế lực nhốn nháo thảo luận, họ đều cảm thấy hội nghị lần này phức tạp và đặc sắc hơn nhiều, càng ngày càng có nhiều biến số.

Mà lúc này, trong tầm mắt mọi người, một đoàn xe hùng hậu từ phía xa chậm rãi tới nơi.

Không như đoàn xe nhà họ Khổng, nhà họ Chu và nhà họ Khương lúc trước, cho dù nhiều lắm cũng chỉ hơn mười xe, gần hai mươi chiếc xe, tổng cộng có mấy chục chưa tới một trăm người, mà đoàn xe này là đoàn xe đông nhất trước giờ, nhìn thoáng qua cũng có hàng trăm chiếc xe, hơn bốn trăm người.

“Xem ra là Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu đến rồi!”

“Thật sự dám dẫn theo nhiều người vậy à? Thú vị đấy”.

“Họ nghĩ đông người là hữu dụng sao? Chúng ta so sánh về số lượng cao thủ được đào tạo bài bản, tay chân bình thường không có tư cách xuất hiện ở đây”.

“Đúng thế, tay chân bình thường thì có ích gì? Ngược lại còn bị chúng ta cùng tấn công, đúng là thiệt thân”.

“Thật sự không hiểu Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu nghĩ gì, cũng đâu phải không biết quy tắc này mà lại dám vi phạm?”
Chương 892: Giằng co

Sân vận động ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.

Rất nhiều thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh đã có mặt nhìn thấy đoàn xe khổng lồ này đều đưa mắt nhìn tới.

Dù đa số người trong bọn họ đều cho rằng đoàn xe này chẳng là gì, có lẽ bên trong chỉ là tay chân bình thường mà thôi.

Nhưng nhiều xe như thế khó tránh khỏi hơi đồ sộ, thu hút ánh mắt của mọi người.

Còn một vài thế lực đến cùng lúc hoặc đến sau nhìn thấy đoàn xe này thì đều nhường đường.

Vì cho dù trong đó chỉ có một vài cao thủ đã được đào tạo thì cũng là tồn tại bọn họ không thể trêu vào, chỉ có quý tộc mới có thể chống lại thôi.

Nhìn thấy cảnh này, Khổng Trung Thiên lập tức hừ lạnh, trong lòng hơi khó chịu, lúc nhà họ Khổng của ông ta xuất hiện cũng không thu hút nhiều sự chú ý như thế, nhưng Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu này lại làm được.

Nhà họ Chu và nhà họ Khương ở bên kia càng khó chịu hơn, một mặt là cảm thấy bị cướp đi sự nổi bật giống nhà họ Khổng, một mặt là vì chuyện lần trước.

Lần trước nhà họ Chu và nhà Khương cùng nhau đối phó nhà họ Tiêu, đã âm thầm chuẩn bị kế hoạch đầy đủ, đã sắp thành công rồi, lại bị một Lâm Hàn đột nhiên xuất hiện thay đổi tình thế, giúp đỡ nhà họ Tiêu chuyển bại thành thắng.

Nếu không vì Lâm Hàn, bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương chắc chắn là hai thế lực mạnh nhất thành phố Thiên Kinh, nhà họ Tiêu và nhà họ Khổng hoàn toàn bị bọn họ áp đảo.

Mà bây giờ vì Lâm Hàn, hai quý tộc lớn bọn họ lại trở thành thế lực yếu nhất trong bốn quý tộc, chỉ có thể hợp tác với nhau, cũng không phải bọn họ muốn hợp tác, mà là hết cách rồi, không hợp tác hoàn toàn không có thực lực, không thể chống lại nhà họ Tiêu và nhà họ Khổng, sẽ không có quyền phát biểu trên hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này, đừng nói là tranh giành lợi ích, e rằng muốn bảo vệ lợi ích vốn có của bọn họ cũng cực kỳ khó khăn.

Nhưng người nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng hiểu, trước mắt bọn họ vẫn tạm thời không làm gì được Lâm Hàn, dù sao thực lực của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu lúc này đã vượt xa hai quý tộc bọn họ.

Nhưng người nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng hiểu chỉ cần lần này bọn họ không để Lâm Hàn thành công tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, không cho Lâm Hàn thành công tiến vào Vùng Xám của thành phố, lại thêm bọn họ hợp tác, bọn họ sẽ có thể lấy được lợi ích nhất định, và nhà họ Tiêu cũng sẽ thảm hại hơn.

Như vậy đợi đến sau hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, hai quý tộc họ lại tiếp tục khôi phục và phát triển, tin rằng không mất bao lâu sẽ có thể trở nên mạnh mẽ, đến lúc đó cũng có thể áp đảo nhà họ Tiêu và Lâm Hàn, đương nhiên cũng có thể báo mối thù lần này, cho nên chuyện quan trọng nhất cần làm trước mắt là không cho Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.

Lúc này, chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương nhìn về phía người nhà họ Khổng, ông Khương nói: “Đi thôi, không thể để bọn họ phá hoại quy tắc, sao những thế lực bên ngoài này có thể đến tham gia hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh chúng ta được?”

Khổng Thiên Trung nghe vậy thì cười nói: “Các người đi đi, nếu không được thì tôi lại ra mặt”.

Nghe vậy, sắc mặt người nhà họ Chu và nhà họ Khương đều không tốt lắm, không ngờ đã đến lúc này rồi mà nhà họ Khổng vẫn muốn giữ thế trung lập, không muốn đắc tội với người khác.

Nhưng bọn họ cũng hết cách, chỉ có thể dẫn các thế lực lúc trước quyết định nhằm vào Lâm Hàn đi xuống, muốn ngăn cản Lâm Hàn, không cho Lâm Hàn đến, không cho Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này.

Thật ra bọn họ đều hiểu rõ suy nghĩ của Khổng Trung Thiên, đơn giản là không muốn đắc tội với người khác mà thôi, vừa muốn Lâm Hàn không tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, vừa không muốn đắc tội với Lâm Hàn, đúng là con cáo già.

Người nhà họ Chu và nhà họ Khương nhanh chóng dẫn một đám người đi tới trước đoàn xe của mấy người Lâm Hàn, cao thủ dẫn đầu đã bị chặn kín, đoàn xe của Lâm Hàn không thể không dừng lại.

“Cậu Lâm, phía trước có người nhà họ Chu và nhà họ Khương, còn có người của rất nhiều thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đang chặn đoàn xe của chúng ta lại”, Lâm Phong đi tới cạnh xe Lâm Hàn báo cáo.

Lâm Hàn cũng không bất ngờ vì chuyện này, dẫu sao trước đó đã biết tin, anh cũng đã chuẩn bị kế hoạch đối phó từ trước.

Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã ở bên cạnh.

Tiêu Nhã thấy thế, không cần Lâm Hàn nói thêm gì đã gật đầu xuống xe.

Theo kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, bọn họ đã đoán trước sẽ bị chặn lại ở đây, mà lúc đầu Lâm Hàn cũng sẽ không ra mặt, sẽ để người nhà họ Tiêu mang danh quý tộc đi giải quyết.

Đương nhiên theo suy tính của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, rất có thể là không giải quyết được, lúc đó đương nhiên sẽ có bên Lâm Hàn ra mặt.

Nhưng cho dù thế nào vẫn phải thử, dẫu sao nếu thành công thì có thể bớt được không ít chuyện, cũng sẽ có lợi cho kế hoạch sau này.

Tiêu Nhã nhanh chóng dẫn theo Tiêu Hoa Bân và một vài cao thủ nhà họ Tiêu đi tới trước đoàn xe.

“Các người muốn làm gì? Không ngờ lại dám chặn đoàn xe của quý tộc họ Tiêu chúng tôi? Là muốn đấu thêm lần nữa sao?”, Tiêu Nhã lạnh lùng chất vấn.

Người nhà họ Khương và nhà họ Chu nhìn nhau, dù bọn họ rất hận người nhà họ Tiêu, nhưng rõ ràng bây giờ không dám làm gì người nhà họ Tiêu cả, bị Tiêu Nhã chất vẫn như thế, tuy khó chịu, nhưng chỉ có thể nhịn.

Lúc này ông Khương tiến lên cười nói: “Gia chủ Tiêu, đương nhiên chúng tôi không dám chặn người nhà họ Tiêu, có điều các cô là quý tộc, nhưng trong đoàn xe không phải chỉ có mỗi người nhà họ Tiêu các cô, quy tắc hội nghị quý tộc Thiên Kinh rất rõ ràng, không phải thế lực thuộc Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, cho dù có mạnh đến mấy cũng không thể tham gia hội nghị, điều này có lẽ mọi người không thể không hiểu đúng không?”

Nghe vậy, Tiểu Nhã cười khẩy: “Vậy làm cách nào để đánh giá Lâm Hàn không thuộc thế lực thành phố Thiên Kinh? Lâm Hàn cũng có mấy sản nghiệp ở đây, trong đó còn bao gồm công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, số lượng sản nghiệp đã có quy mô bằng một thế gia tầm trung rồi, sao không thể xem là thế lực thuộc Vùng Xám Thiên Kinh được, sao không thể tham gia hội nghị quý tộc lần này chứ?”

Người nhà họ Khương nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên hơi khó coi, những sản nghiệp này của Lâm Hàn đều là lấy từ nhà họ Chu và nhà họ Khương, mà đa số trong đó đều là từ nhà họ Khương. Kể cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đứng đầu giải trí Hoa Hạ cũng thế. Khoảng thời gian này công ty phát triển rất tốt, lợi nhuận khổng lồ khiến người nhà họ Khương cực kỳ ghen tị, dù sao đây vốn là sản nghiệp của nhà bọn họ, là lợi nhuận của nhà bọn họ đấy.

Sắc mặt người nhà họ Chu đều không tốt lắm, trước đó bọn họ không ngờ Tiêu Nhã và Lâm Hàn sẽ lấy nó ra làm lý do, có sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, theo một ý nghĩa nào đó thật sự xem như thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh rồi, nhưng cũng có thể không tính, không có quy định rõ ràng.

Người nhà họ Chu và họ Khương nhìn nhau, quyết định vừa khéo mượn chuyện này kéo người nhà họ Khổng xuống nước, lần này không thể để nhà họ Khổng tiếp tục giữ thế trung lập nữa.
Chương 893: Thời đại thay đổi

Ông Khương suy nghĩ một lát rồi cười nói với Tiêu Nhã: “Chưa có quy định rõ ràng về việc thế nào mới được coi là thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh. Nếu đúng như vậy thì chúng ta sẽ tổ chức họp bàn và bỏ phiếu để giải quyết”.

Thông qua phương pháp này vừa có thể giải quyết vấn đề này tốt hơn, có lý do đuổi Lâm Hàn, không cho Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, vừa có thể kéo người nhà họ Khổng xuống nước, không để họ giữ vị trí trung lập ngồi làm ngư ông đắc lợi nữa, đúng là một kế hoạch song toàn.

Gia chủ nhà họ Chu nghe vậy cũng khẽ gật đầu, trong lòng thầm có chút vui mừng.

Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh không phải là chuyện tốt đối với nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh, đặc biệt là những quý tộc như họ, chung quy vẫn ảnh hưởng đến lợi ích của họ.

Vậy nên qua phương pháp này, chắc chắn là hầu hết mọi người đều sẽ phản đối việc Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc, đến lúc đó tự nhiên sẽ phán quyết Lâm Hàn không thuộc thế lực Vùng Xám Thiên Kinh.

Từ đó nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng bớt áp lực hơn, không cần gây quá nhiều xung đột với Lâm Hàn và Tiêu Nhã.

Tuy trên thực tế nhà họ Chu và nhà họ Khương đều hận Tiêu Nhã, đặc biệt là Lâm Hàn, nhưng trước mắt họ vẫn chưa có thực lực này nên tạm thời cũng không muốn đắc tội với Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù sao thực lực của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu vẫn rành rành ra đó, không phải một sự tồn tại dễ chọc.

Tiêu Nhã nghe thế thì hơi bất ngờ, vốn dĩ cô ấy và Lâm Hàn cũng tính đến khả năng này, không ngờ đối phương lại áp dụng biện pháp này nhanh đến vậy, gần như không hề nghĩ ngợi.

Theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, nếu áp dụng biện pháp này thì thực tế đều rất có lợi cho cả Lâm Hàn và Tiêu Nhã.

Dù gì hiện nay bản thân Lâm Hàn đã có một ít sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, hơn nữa trước đó Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng từng bị nhằm vào nên mọi người cùng ngồi xuống nói lý lẽ, Lâm Hàn và Tiêu Nhã thật sự không sợ. Nếu đối phương lật lọng, không muốn nói lý thì lúc đó cũng tiện hơn cho Lâm Hàn và Tiêu Nhã.

Nên Tiêu Nhã đương nhiên cực kỳ vui mừng khi nghe đối phương đề nghị như vậy.

“Được thôi, vậy đợi tất cả các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đến đủ, chúng ta sẽ cùng ngồi xuống, bàn bạc xem Lâm Hàn có thuộc thế lực Vùng Xám Thiên Kinh hay không rồi nói sau”, Tiêu Nhã nói thẳng.

Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương nghe vậy đương nhiên đều mừng rỡ.

Ngay sau đó Tiêu Nhã và hai người họ đã xác định quyết sách này, về phần Lâm Hàn và những người anh đưa đến thì tạm thời đợi ở đây, lúc đó Lâm Hàn cũng có thể cùng tham dự hội nghị này, chờ xác định quyết sách rồi tính tiếp.

Gia chủ nhà họ Chu, gia chủ nhà họ Khương và Tiêu Nhã đều rất vui khi nhìn thấy cục diện này, chỉ là suy nghĩ của họ lại khác nhau, thậm chí hoàn toàn trái ngược.

Chẳng mấy chốc gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương liền dẫn người về lại vị trí.

Tiêu Nhã cũng quay lại xe nói cho Lâm Hàn biết chuyện này.

Nghe vậy, Lâm Hàn hơi bất ngờ khi đối phương sẽ đưa ra lựa chọn này, có điều cũng coi là nằm trong dự liệu, suy cho cùng nhà họ Khổng đứng ở vị trí trung lập mãi chắc chắn sẽ gây ra sự bất mãn từ nhà họ Chu và nhà họ Khương, họ nhất định sẽ tìm cách kéo nhà họ Khổng xuống nước đứng về phe họ, cùng nhau đứng ở phía đối lập với Lâm Hàn.

“Vậy là tốt rồi, việc này sẽ bớt được rất nhiều chuyện. Vậy chúng ta chuẩn bị thôi, đến lúc đó ngồi xuống nói lý với họ, không nói lý được thì dùng vũ lực, dù làm cách nào cũng có lợi cho chúng ta cả”, Lâm Hàn bảo.

“Đúng, thế thì chúng ta chắc chắn sẽ giành được cơ hội quyết định. Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương không quản lý việc nội bộ nhiều, cũng không còn thông minh như trước đây, lại không nhanh chóng đào tạo được người kế vị gia chủ mới, chẳng trách gia tộc lại càng ngày càng đi xuống”, Tiêu Nhã cười nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh cũng hiểu ý của Tiêu Nhã, gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương phải có năng lực nhất định mới có thể ngồi lên vị trí gia chủ của một thế lực quý tộc này, không phải chỉ dựa vào huyết thống trực hệ là có thể ngồi lên, nhất định phải có đủ năng lực và khí phách.

Hiển nhiên trước đây họ đều có năng lực này, nếu không những năm gần đây họ cũng không thể đưa gia tộc mình phát triển.

Chỉ là theo sự tăng cao số tuổi của họ và sự thay đổi thời đại, năng lực của họ cũng từ từ giảm sút, không theo kịp thời đại tự nhiên cũng bị tụt lại phía sau. Mặc dù chỉ thỉnh thoảng để xảy ra một số vấn đề nhỏ trong quyết sách, nhưng trên cương vị này, chỉ cần có chút vấn đề thì ảnh hưởng tiếp theo sẽ rất lớn, sai một li đi nghìn dặm.

Nhất là gia chủ nhà họ Khương, cụ ta đã là một cụ già tóc bạc trắng nhưng giờ vẫn đảm nhận vị trí gia chủ, không đào tạo người mới, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với sự phát triển sau này của gia tộc.

Trong thời điểm này nhất định phải nắm chắc việc đào tạo người có năng lực kế thừa vị trí gia chủ, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của gia tộc.

Điều này chẳng hề hấn gì với nhà họ Lâm hiện tại, Lâm Hàn đã hoàn toàn trưởng thành, nếu không vì gặp khá nhiều chuyện trong thời gian này thì e là anh đã về kế thừa vị trí gia chủ của nhà họ Lâm.

Nhà họ Tiêu cũng không có vấn đề gì, Tiêu Nhã đã bộc lộ thiên phú và năng lực của mình từ sớm, giờ cô ấy đã trở thành gia chủ nhà họ Tiêu.

Chỉ có ba nhà quý tộc còn lại, tuy hiện nay họ đều có người đào tạo nhưng rõ ràng vẫn chưa đào tạo hoàn chỉnh, chưa yên tâm hoàn toàn, nếu không họ đã cho những người đó đảm nhận vị trí gia chủ rồi.

“Được rồi, chúng ta chuẩn bị một chút sau đó đi tham dự hội nghị”, Lâm Hàn nói.

Tiểu Tây ở bên cạnh thấy vậy thì khó được dịp lên tiếng: “Cậu Lâm, có cần tôi đi cùng cậu không? Kẻo xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn”.

Lâm Phong nghe thế cũng khẽ gật đầu: “Đúng đó cậu Lâm, đối phương đều là người muốn nhằm vào cậu, lỡ như họ ra tay ngay trong hội nghị thì không ổn lắm. Để phòng bất trắc thì tốt nhất nên thận trọng một chút”.

Lâm Hàn không nói lời nào mà nhìn sang Tiêu Nhã ở bên cạnh. Anh cũng không rõ về hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh này, Tiêu Nhã biết rõ hơn nên để cô ấy cho ý kiến.

Tiêu Nhã thấy ánh mắt của Lâm Hàn thì bảo: “Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh đã được tổ chức nhiều năm, chưa bao giờ xuất hiện những chuyện thế này, không ai dám gây rối hay gì cả. Nói cho cùng cũng có thế lực lớn hơn làm chủ, dù họ không tuân theo quy định cũng không dám ra tay ngay trong hội nghị quý tộc, có điều tình hình lần này đặc biệt, không còn như trước, hơn nữa vì không có thế lực nào lớn hơn trấn áp trong cuộc chiến giữa các quý tộc, chúng ta nên thận trọng một chút vẫn hơn, dẫn theo vài người giỏi để phòng bất trắc. Nhưng hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh có quy định rõ ràng, mỗi thế lực chỉ được tham gia tối đa ba người, những người còn lại đều phải đợi bên ngoài, chưa có sự cho phép đặc biệt thì không được vào trong”.

Lâm Hàn nghe vậy bèn gật đầu: “Vậy cứ làm theo lời cô đi, lát nữa Tiểu Tây với một cao thủ của Tôn Hàn Các đi theo tôi là được”.
Chương 894: Bầu không khí kỳ lạ

“Lâm Phong, ông không cần vào đâu, ở ngoài này đi, có chuyện gì xảy ra ở đây ông tự quyết định”, Lâm Hàn nói.

“Rõ!”

“Rõ!”

Tiểu Tây và Lâm Phong đồng thanh đáp.

Trên thực tế, thân thủ của Lâm Phong gần như có thể coi là tốt nhất, nhưng thân thủ Lâm Hàn cũng không tệ, cho dù xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, anh cũng khá tự tin, vậy nên không cần dẫn cao thủ lợi hại nhất theo cùng. Mặt khác, bên ngoài bao nhiêu cao thủ thế kia cũng cần người điều khiển, cần người ở đó dẫn dắt, nếu Lâm Phong cũng vào thì bao nhiêu cao thủ ở ngoài sẽ như rắn mất đầu.

Tiêu Nhã ở bên cạnh cũng quyết định dẫn Tiêu Hoa Bân và một cao thủ của nhà họ Tiêu vào, còn những cao thủ nhà họ Tiêu ở ngoài, không có nhà họ Tiêu hay Tiêu Hoa Bân chỉ huy, Tiêu Nhã đã hạ lệnh để toàn bộ người nhà họ Tiêu tạm thời nghe theo lệnh Lâm Phong.

Chẳng bao lâu mọi việc đã được sắp xếp hoàn tất, sáu người Lâm Hàn và Tiêu Nhã bước lên bục, chuẩn bị tham gia hội nghị.

Lúc này người nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng đã về lại vị trí.

Nhà họ Khổng và các thế lực Vùng Xám khác thấy thế đều có chút khó hiểu.

Theo hiểu biết của họ, hoặc là Lâm Hàn thoả hiệp dẫn người về, hoặc là người của Lâm Hàn sẽ giao chiến với những người của thế lực còn lại do nhà họ Chu và nhà họ Khương đứng đầu, nhưng không có chuyện đó, nhìn có vẻ như họ chỉ đơn giản trò chuyện đôi câu sau đó ai về vị trí đó.

“Chuyện gì vậy? Bên đó nói thế nào?”, có người không nhịn được hỏi.

Những thế lực còn lại nghe vậy cũng đều quay ra nhìn, có chút tò mò không biết chuyện gì đã xảy ra. Mặc dù những thế lực này không bước lên, thậm chí Lâm Hàn có tham gia vào hội nghị quý tộc lần này không, có tiến quân vào Thiên Kinh không cũng không ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của họ, nhưng theo bản năng họ vẫn không thích thế lực bên ngoài, vậy nên không hy vọng Lâm Hàn có thể thành công tham gia vào Vùng Xám Thiên Kinh.

Người nhà họ Khổng cũng nghi ngờ nhìn lại, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Ông Khương nghe vậy thì mỉm cười không nói, mà nhìn một thế lực vừa tới cùng phía sau.

Gia chủ thế lực này hiểu ý, lập tức giải thích cho mọi người.

“Vừa rồi chúng tôi đã gặp gia chủ nhà họ Tiêu – Tiêu Nhã, sau đó…”

Sau đó gia chủ này kể lại toàn bộ chuyện vừa xảy ra cho họ.

Sau khi kể xong, ông Khương cũng mỉm cười: “Tôi cảm thấy cô nhóc Tiêu Nhã nói cũng có lý, khi ấy chúng ta chỉ quy định không cho phép bất kỳ thế lực nào ngoài khu vực Vùng Xám tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh, chứ không quy định thế nào mới được coi là thế lực Vùng Xám Thiên Kinh. Lâm Hàn có một vài sản nghiệp ở Thiên Kinh, thậm chí những sản nghiệp đó có thể được coi là một thế gia tầm trung, vậy nên bây giờ Lâm Hàn có được coi là thế lực Vùng Xám Thiên Kinh hay không cần phải tiếp tục tổ chức cuộc họp này để thảo luận và bỏ phiếu”.

Ông Khương nói xong, sắc mặt các thế lực Vùng Xám ở đây đều kỳ lạ, đặc biệt là người nhà họ Khổng.

Những người đang ngồi ở đây đều không ngốc, đương nhiên hiểu ra có chuyện gì, ông Khương nói cũng có lý. Đúng là khi ấy không có quy định nào về việc thế nào mới được coi là thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, tình huống của Lâm Hàn quả thực khó nói. Nhưng đạo lý là đạo lý, không cần phải thật sự làm theo, họ hoàn toàn không cần phải nói lý với những người Lâm Hàn.

Rõ ràng ý đồ của người nhà họ Khương và nhà họ Chu là kéo toàn bộ thế lực Vùng Xám Thiên Kinh xuống nước cùng, nhất là nhà họ Khổng luôn giữ thái độ trung lập, không muốn động đến ai.

Nhất thời sắc mặt mỗi vị gia chủ đều có chút kỳ lạ, sắc mặt mấy người nhà họ Khổng càng khó coi hơn.

Khổng Trung Thiên trừng mắt nhìn ông Khương, biết rõ chắc chắn đây là chủ ý của ông Khương hoặc gia chủ nhà họ Chu, những thế lực còn lại không dám làm vậy.

Tuy nhiên dù biết rõ thì Khổng Trung Thiên cũng không làm được gì, dù sao những điều này đều có lý, ông ta không có lý do gì để gây rắc rối cho nhà họ Khương và nhà họ Chu. Huống hồ bây giờ nhà họ Khương và nhà họ Chu đã liên thủ, họ thật sự không sợ nhà họ Khổng, thậm chí sau khi liên thủ còn có thể trấn áp được nhà họ Khổng.

Trong lúc bất lực, Khổng Trung Thiên cũng không có lựa chọn nào khác, nếu vậy thì chỉ đành đứng về phía đối lập với Lâm Hàn. Dù thế nào, ông ta cũng không thể để Lâm Hàn thành công tham gia vào hội nghị quý tộc lần này, điều này ảnh hưởng rất lớn đến gia tộc ông ta.

“Ông Khương nói đúng, vậy cứ làm thế đi. Các thế lực khác cũng đã đến gần đủ rồi, chúng ta chờ thêm lát nữa rồi bắt đầu thảo luận”, Khổng Trung Thiên lãnh đạm nói một câu, nhưng mọi người có mặt đều biết ông ta đã tức giận.

Ông Khương thấy thế cũng chẳng quan tâm, nếu không làm vậy nhà họ Khổng luôn giữ thái độ trung lập mới là thế lực gây bất lợi cho họ, mà nếu nhà họ Khương và nhà họ Chu không liên thủ thì chắc chắn sẽ bị nhà họ Khổng nhằm vào, kết quả sẽ rất thảm.

Tuy nhà họ Khổng luôn giữ thái độ trung lập, lúc nào cũng ra vẻ không quan tâm, nhưng một khi có cơ hội nhà họ sẽ không nương tay, quyết tâm giành lấy. Lăn lộn trong Vùng Xám của Thiên Kinh này bao lâu nay, có thế lực nào đơn giản, lương thiện? Càng không nói đến thế lực có đẳng cấp quý tộc như họ, làm gia chủ của quý tộc đều là những kẻ mưu mô, cáo già.

Dù là Tiêu Nhã, gia chủ mới được bổ nhiệm của nhà họ Tiêu, tuy còn trẻ nhưng thủ đoạn cũng không hề yếu mềm, đối mặt với thực lực như Lâm Hàn và có chút quan hệ cá nhân nên cô ấy mới đối xử nhã nhặn như vậy.

Khi bầu không khí giữa các thế lực đang có chút gượng gạo thì Lâm Hàn và mấy người Tiêu Nhã đã tới.

Thấy Lâm Hàn tới, hầu hết các thế lực đều có chút tò mò.

Danh tiếng của Lâm Hàn đã lan rộng trong khu vực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh từ sau cuộc chiến giữa ba quý tộc, hầu như thế lực nào cũng biết đến anh, biết anh là một người lợi hại thực sự.

Nhưng chưa ai được thấy Lâm Hàn, chỉ có nhà họ Tiêu và một số người nhà họ Chu, nhà họ Khương được thấy.

Lúc này rất nhiều thế lực đều có chút tò mò nhìn Lâm Hàn, tỉ mỉ quan sát anh, thấy anh còn trẻ thì họ hơi bất ngờ. Không ngờ Lâm Hàn danh tiếng vang dội, sở hữu bao nhiêu cao thủ như thế, có thể thay đổi cục diện chiến tranh quý tộc lại là một người trẻ như vậy.

Nhưng ánh mắt một số người nhìn Lâm Hàn lại bất thiện, chẳng hạn như nhà họ Chu, nhà họ Khương và nhà họ Khổng.

Nhưng lại có một người trong số người nhà họ Khổng lén quan sát Lâm Hàn với ánh mắt đặc biệt, sau đó nhanh chóng thu lại ánh mắt, tiếp tục giả vờ đờ đẫn.

Người này chính là Khổng Tử Dục, cậu chủ lớn nhà họ Khổng.

Người khác không nhìn thấy cảnh đó nhưng Lâm Hàn đã để ý tới, anh cũng chỉ vô tình liếc nhìn về phía Khổng Tử Dục sau đó thu hồi tầm mắt thôi, nhưng anh đã hiểu ý và đồng thời không tiết lộ sự thật về anh ta.
Chương 895: Đạo đãi khách

Trong đám người, Khổng Tử Dục không hề thu hút hay thậm chí là hoàn toàn trở nên vô hình, nhận ra ánh mắt Lâm Hàn liếc sang, trong lòng bỗng âm thầm trở nên hào hứng.

Từ nãy đến giờ Lâm Hàn chẳng nói một lời, thậm chí còn chẳng tỏ vẻ gì, nhưng chỉ với ánh mắt khẽ liếc qua đó thôi là đủ để Khổng Tử Dục hiểu được, ít nhất thì Lâm Hàn cũng đã đoán được sơ sơ ý đồ của anh ta, và cũng không có ý định phản đối sự hợp tác này. Bây giờ anh ta chỉ cần tìm cơ hội để lén lút tiếp xúc với Lâm Hàn một chút thì rất có thể sẽ thành công hợp tác.

Thấy có hi vọng, cuối cùng Khổng Tử Dục cũng yên tâm thả tảng đá đè nặng trong lòng xuống, chỉ cần hợp tác được với Lâm Hàn thì anh ta sẽ thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn trước mắt, có thể thoát thân và bắt đầu lại một cuộc sống mới.

Bấy giờ, Lâm Hàn không chú ý đến Khổng Tử Dục nữa, nếu anh ta đã cố tình muốn hợp tác, chỉ cần nó có giá trị thì tất nhiên anh cũng sẵn lòng, nhưng không có sự hợp tác của anh ta, Lâm Hàn vẫn sẽ tiếp tục kế hoạch của mình. Nói cách khác, Khổng Tử Dục với anh mà nói chỉ là người có cũng được mà không có cũng chẳng sao, ít nhất đến thời điểm hiện tại là thế.

Nhận ra bầu không khí gượng gạo của các thế lực lớn, Lâm Hàn có thể đoán được phần nào nguyên nhân, tất nhiên là chuyện nhà họ Khương, nhà họ Chu và Tiêu Nhã đạt thành lần trước khiến cho một vài thế lực khác hơi khó chịu, nhất là nhà họ Khổng.

Theo tính toán ban đầu của nhà họ Khổng, bọn họ có thể không tốn chút sức nào và thậm chí là chẳng đắc tội với ai những vẫn khiến cho Lâm Hàn không thể góp mặt vào hội nghị quý tộc thành Thiên Kinh lần này, cuối cùng họ vẫn là người thu được lưới cá lớn nhất, là kẻ hưởng lợi lớn nhất trong hội nghị lần này.

Tiếc là bây giờ quyết định của nhà họ Khương và nhà họ Chu đã khiến kế hoạch của nhà họ Khổng hoàn toàn thất bại.

Lâm Hàn nhìn mọi người, cũng cười nói: “Sao bầu không khí lại gượng gạo thế này? Sau này chúng ta đều là thế lực vùng xám của thành phố Thiên Kinh, đều là người một nhà cả, chúng ta hòa bình vui vẻ với nhau một chút đi”.

Các gia chủ nghe Lâm Hàn nói xong đều bất giác bĩu môi, tất cả các thế lực vùng xám của thành phố Thiên Kinh, ngoài nhà họ Tiêu thì chẳng có bất kỳ ai muốn cho Lâm Hàn tiến vào chiếm giữ Thiên Kinh này.

Bọn họ không đồng ý với lời anh nói và hoàn toàn không cho rằng những lời đó là đúng, thậm chí trong lòng còn đầy khinh thường Lâm Hàn, ai cũng nghĩ rằng sau khi hội nghị này kết thúc thì Lâm Hàn phải dẫn người rời đi, dù sao Lâm Hàn có mạnh lên thì cũng không thể là đối thủ của những thế lực lớn thành phố Thiên Kinh này liên hợp lại, chỉ là bây giờ vẫn chưa có một thế lực nào dám đắc tội anh, sự thật là bọn họ không dám trêu chọc anh dù chỉ là một tí.

Dù sao thực lực của những người trong tay Lâm Hàn đủ để sánh vai với cả một quý tộc, hơn nữa bản thân anh cũng khá là khủng bố khiến phần lớn mọi người phải sợ hãi.

Thành phố Thiên Kinh cũng chỉ có từng đó thế lực, xét về kẻ mạnh thì chắc cũng chỉ có nhà họ Khổng trên cơ được Lâm Hàn, những kẻ còn lại đều thua kém, nhưng dù có là nhà họ Khổng thì cũng chẳng mạnh hơn anh được bao nhiêu. Nếu thật sự xảy ra xung đột, nhà họ Khổng chưa chắc đã là đối thủ của Lâm Hàn, đối đầu với anh, ít nhất nhà họ Khổng cũng sẽ tổn thất rất nặng nề.

Tất nhiên, đó chỉ là suy nghĩ của phần lớn thế lực vùng xám thành phố Thiên Kinh này mà thôi, nếu để bọn họ biết thực lực thật sự của anh thì chắc chẳng ai dám nghĩ thế.

Với sức mạnh thật sự của anh, mang hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh đến đây, về sức mạnh, dù bốn quý tộc lớn liên hợp lại với nhau cũng không phải là đối thủ của anh, chứ đừng nói đến chuyện nhà họ Tiêu đang ở phe anh, ít nhất tất cả các thế lực ở đây liên kết lại mới có thể trở thành đối thủ của anh được, từ đó nhận ra thực lực thật sự của anh đáng sợ đến mức nào.

Tuy là tất cả các gia chủ đều không dám đắc tội Lâm Hàn, nhưng họ không hề tỏ thái độ hòa nhã gì cho cam, cũng chẳng có người nào đáp lời, chỉ lạnh lùng hờ hững nhìn anh.

Lâm Hàn cũng chỉ cười không thèm để ý đến chuyện đó, anh không phải là thằng nhóc choai choai dễ xấu hổ vì những chuyện thế này, anh hoàn toàn không để tâm.

Sau đó, Lâm Hàn và tất cả các gia chủ đang có mặt ở đây cùng im lặng chờ đợi, không có ai lên tiếng nói chuyện.

Trước khi Lâm Hàn đến, có vài người còn len lén bàn luận với nhau, sau khi anh đến thì chẳng còn ai ừ hử gì nữa, có thể thấy bọn họ không muốn anh nghe thấy cuộc đối thoại của mình, sẽ tạo thành bất lợi cho họ.

Không lâu sau đó, đã đến giờ, tất cả các thế lực có uy tín và danh dự trong vùng xám Thiên Kinh đều có mặt, dù có người chưa đến thì cũng đã quá giờ, không thể tham gia vào hội nghị được nữa.

Sau đó, các nhà quý tộc đứng dậy, dẫn theo nhóm gia chủ bước vào sân vận động, chuẩn bị vào chỗ của mình.

Nhưng khi vào chỗ ngồi thì lại xảy ra vấn đề.

Vì kế hoạch trước đó chỉ có sự tham gia của bốn quý tộc lớn và phần lớn thế lực mạnh ở Thiên Kinh, vì vậy cũng chỉ có bốn vị trí nổi bật nhất, không có vị trí dư thừa nào.

Nhưng bây giờ bốn gia đình quý tộc lớn cùng với Lâm Hàn sẽ thành năm người.

“Thiếu mất một chỗ rồi, mau chuẩn bị thêm một ghế nữa đi”, Tiêu Nhã nói thẳng.

Khổng Trung Thiên nghe thế bèn cười cười nói: “Tôi thấy không cần thiết đâu nhỉ? Cậu Lâm cứ đứng là được rồi, dù sao trước mặt cậu ta cũng không phải là thế lực của Thiên Kinh, cũng không có tư cách tham gia hội nghị quý tộc này, lát nữa khi chúng tôi bắt đầu thì cậu phải rời khỏi cuộc họp, dẫn đám người của cậu rời khỏi sân vận động này”.

Nếu đã không thể giữ vị trí trung lập, thì Khổng Trung Thiên cũng chẳng muốn phải phí sức hòa nhã với anh làm gì, trực tiếp trở mặt là được, dù sao họ cũng không đến nỗi sợ đắc tội Lâm Hàn. Khổng Trung Thiên tuyệt đối không thể chấp nhận để Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh và tiến vào chiếm giữ thành phố này, chuyện đó làm ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ quá nhiều.

Khương Thư Nhai đứng bên cạnh thấy thế thì có cảm giác buồn cười, cậu ta cực kỳ hận Lâm Hàn, nhưng trước mắt đúng là không thể làm gì được anh, bây giờ thấy Lâm Hàn sắp mất mặt cậu ta hào hứng là chuyện thường.

Lâm Hàn chỉ cười cười nói: “Biết đâu lát nữa tôi lại thành thế lực của thành phố Thiên Kinh thì sao, với thực lực của tôi thì nhất định tôi sẽ có một ghế ở đây rồi. Dù tôi không thể là thế lực vùng xám của Thiên Kinh thì đây là đạo đãi khách của Thiên Kinh các người à? Cả một vị trí để người ta ngồi ăn cũng không có?”

Mấy nhà quý tộc nghe thế thì sắc mặt lập tức tối đi, ý tưởng của bọn họ là một chuyện nhưng thực hiện lại là chuyện khác, họ đối xử với Lâm Hàn thế này đúng là không hay. Nếu để chuyện hôm nay lan truyền ra ngoài thì sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định với danh tiếng của bọn họ.

Những thế lực nhỏ hơn có thể không quan tâm đến danh tiếng, nhưng thế lực tầm cỡ quý tộc thì khác, bọn họ xem trọng những điều đó, nó có sức ảnh hưởng liên quan.

“Hay là tôi kêu người đưa một cái ghế tới, cũng không mất bao nhiêu thời gian”, Tiêu Nhã nhanh chóng đứng ra hòa giải, cô ấy không muốn họ trực tiếp nổi lên xung đột ở đây, nó không có lợi cho kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, bây giờ cô ấy phải đứng ra bắc cái thang cho Lâm Hàn và các quý tộc khác bước xuống.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom