Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-46
Chương 46: Cái gì được gọi là khoảng cách
Ở phía đối diện của hai người, năm sáu thanh niên ăn mặc chỉnh tề, trong tay mỗi người đều đang ôm hai mỹ nữ, hào sảng cười vui vẻ.
Xung quanh cũng có mấy vị khách cũng quen biết với mấy người trẻ tuổi này, ai ai cũng đều cố gắng đứng cách xa bọn họ một chút.
Năm sáu người thanh niên này đều là các công tử nhà giàu nổi tiếng ở thành phố Hà Nội này, là những nhân vật có địa vị trong giới cậu ấm của gia tộc quyền quý ở thành phố, ai dám dễ dàng đi khiêu khích người ta chứ?
Mà mấy thế hệ giàu có quả thực rất kiêu ngạo, hống hách, chìa khóa xe hơi sang trọng đặt trước mặt, cả đám cười nói ồn ào không coi ra ra gì.
Trương Hàn vốn dĩ còn kiêu căng ngạo mạn trước mặt Cao Phong, vậy mà cả quá trình đều nở nụ cười, trên mặt tràn đầy vẻ nịnh hót lấy lòng.
"Trương Hàn, anh lại quen biết với nhiều người lợi hại thế này sao” Hạ Vy hoàn toàn bị kinh ngạc bởi Trương Hàn.
"Haha, ai mà không thể quen biết được với mấy người có tiền chứ, một ông chủ phòng tập thể hình thì được tính là cái thá gì chứ, một cái xe hơi của mấy người đám cậu Vương này cũng đủ để mua được một phòng tập đó.”
"Hôm nay sẽ để Cao Phong nhận ra được, cái gì được gọi là khoảng cách.”
Trương Hàn cười lạnh, một ngụm uống hết nửa ly Royal Salute.
"Nhưng mà Cao Phong đánh nhau rất lợi hại...”
"Nhỡ may chọc tức anh ta, rồi anh ta nổi khùng lên thì phải làm sao đây?”
Hạ Vy có chút lo lắng, dù sao thì thực lực của Cao Phong đáng sợ như thế nào, ban ngày cô ta đã tận mắt chứng kiến rồi.
"Anh cho anh ta mười lá gan, anh ta cũng không dám động vào mấy cậu ấm này dù chỉ là một chút. Trừ khi anh ta không còn muốn tiếp tục lăn lộn trong thành phố Hà Nội này nữa.”
"Cho dù anh ta là con rể của nhà họ Kim, vì nhà họ Kim cũng tuyệt đối sẽ không vì một thằng bất tài vô dụng mà đi đắc tội với mấy người bọn họ.”
Giọng điệu của Trương Hàn vô cùng tự tin, nếu như anh ta dám đối phó với Cao Phong một lần nữa, vậy thì anh ta nhất định tìm ra được điểm giới hạn cuối cùng của Cao Phong.
Chỉ là một thằng con rể rác rưởi mà cũng dám ra vẻ này nọ trước mặt Trương Hàn anh, thành phố Hà Nội này không chứa nổi thằng đó nữa rồi phải không?
Nghe đến đây, Hạ Vy mới dần thả lỏng, Cao Phong tuyệt đối không có gan đi đánh mấy cậu ấm nhà giàu này.
Trong số các thế hệ đời thứ hai này, có gia đình nào mà không có giá trị bản thân lên đến hàng chục triệu thậm chí hàng trăm triệu cơ chứ?
Đừng nói Cao Phong, đến ngay cả nhà họ Kim cũng không dám đắc tội với gia tộc của mấy người này.
"Hừ! Kim Tuyết Mai luôn bị em chèn ép, bây giờ còn muốn trông đợi vào Cao Phong để lật ngược tình thế đối với em, đúng là mơ tưởng!” Hạ Vy nghiến răng nói.
"Vy Vy em yên tâm đi, đêm nay anh nhất định sẽ khiến Cao Phong xấu hổ trước mặt mọi người, còn khiến anh ta đem cả sự mất mặt đó về tận nhà vợ”
"Đến lúc đó Kim Tuyết Mai cũng sẽ bị mất thể diện theo, vậy thì cô ta làm sao có thể lật mặt với em được cơ chứ?” Trương Hàn rất tự tin nói.
Ngay sau đó, Cao Phong và Kim Tuyết Mai đã đến quán bar nhạc jazz.
Mà sau khi Cao Phong đi vào nhìn thấy đám người Trương Hàn, trên mặt đột nhiên thoáng lên vẻ hứng thú, nói với Kim Tuyết Mai một tiếng rồi đi thẳng vào bên trong quán bar.
Kim Tuyết Mai không biết Cao Phong định làm gì, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, yên lặng đợi Cao Phong quay về rồi sẽ đi tìm Hạ Vy và những người khác.
Hạ Vy thấy Kim Tuyết Mai đã đến, vội vàng dụi dụi mắt, quanh mắt đỏ hồng lên rồi mới gọi Kim Tuyết Mai tới.
Kim Tuyết Mai căn bản không nghĩ ngợi nhiều, nhanh chóng đi tới ôm lấy Hạ Vy, vỗ nhẹ vào lưng Hạ Vy rồi không ngừng an ủi.
Trên mặt Cao Phong không có chút cảm xúc cũng đi theo, cũng không thèm liếc nhìn cái người đang ngồi này một cái, anh biết rõ hôm nay cái vụ đi uống rượu để bù đắp xin lỗi này Hạ Vy không hề đơn giản như thế.
"Hạ Vy, không phải cậu nói chỉ có mấy người chúng ta thôi sao?” Kim Tuyết Mai có chút khó hiểu, cô thật sự rất phản cảm với mấy cậu công tử nhà giàu này.
Kim Hồng Vũ chính là người kiểu như vậy, vì vậy cô cũng hiểu phần nào về tính cách đạo đức của những cậu ấm này.
“À, đều là bạn của Trương Hàn, tình cờ gặp nhau nên cùng tới chơi thôi, không sao đâu.” Hạ Vy cười haha giải thích với vẻ thản nhiên.
Trương Hàn cũng khẽ cười, tiến lên hai bước nói: “Cô Kim, anh Cao, để tôi giới thiệu với mọi người một chút, đây là cậu Liễu của xí nghiệp Liễu gia ở thành phố Hà Nội, còn đây là...”
Không thể không nói, Trương Hàn quả thực là rất mềm mỏng, biết nhìn theo tình thế để cư xử, nhìn điệu bộ bây giờ của anh ta, ai cũng không thể ngờ được mới buổi chiều anh ta còn bị Cao Phong đánh cho một trận.
Kiểu Tuyết Mai nghe Trương Hàn giới thiệu, trên mặt để lộ ra sự kinh ngạc, cô đã từng nghe nói về mấy công ty mà Trương Hàn nói, đều là những công ty có vị thế ở thành phố này.
Không ngờ, Trương Hàn có thể quen biết với mấy người này, điều này khiến Kim Tuyết Mai rất ngạc nhiên.
"Đây này là cậu chủ lớn của tập đoàn Vương gia ở Hà Nội, cậu chủ Vương, Vương Đằng!” Trương Hàn vươn tay ra, cung kính giới thiệu.
Kim Tuyết Mai lại càng ngạc nhiên hơn, vừa nãy nhìn người tên Vương Đằng này còn cảm thấy có chút quen, bây giờ mới biết, hóa ra là cậu chủ lớn của gia tộc họ Vương ở Hà Nội.
Có lẽ số năm phát triển của gia tộc nhà họ Vương không bằng nhà họ Kim, nhưng bọn họ phát triển mở rộng vô cùng nhanh chóng, nguồn tài chính rất đáng kể, ở thành phố Hà Nội này, có thể nói bọn họ chính là người một tay che trời, vô cùng lớn mạnh.
Vậy mà Trương Hàn còn quen biết cả với Vương Đằng, vậy thì anh ta quả thực có chút thực lực.
Mấy cậu ấm như Vương Đằng, trong khoảnh khắc nhìn thấy Kim Tuyết Mai, thì mọi ánh mắt đều dán chặt lên người cô.
Cho dù là tướng mạo hay là thân hình, Kim Tuyết Mai đều là sự tồn tại có một không hai, lúc đầu trước khi gả cho Cao Phong, cô chính là nữ thần trong lòng rất nhiều người!
Cho nên mặc dù đám người Vương Đẳng đã nhìn thấy vô số mỹ nữ, nhưng những cái gọi là mỹ nhân kia đều lộ ra vẻ kém cỏi trước khí chất tự nhiên vốn có của Kim Tuyết Mai.
Vẻ đẹp của Kim Tuyết Mai tuyệt đối không thể nào đem đi so sánh với người người phụ nữ thô tục mặt đầy phấn bên cạnh bọn họ này.
"Xin chào Cô Kim." Vương Đằng mỉm cười, vươn tay về phía Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết Mai do dự, cô thật sự không muốn tiếp xúc với đám công tử này, nhưng lai lịch của Vương Đăng có chút lớn!
Nếu như đắc tội với nhà họ Vương, thì đối với xí nghiệp nhà họ Kim đều không phải là chuyện gì tốt.
"Xin chào, tôi là Cao Phong” Đúng lúc này, Cao Phong đi qua ôm lấy Kim Tuyết Mai, vươn tay ra bắt tay với Vương Đằng.
Mặt khác, lựa theo tình thế mà kéo Kim Tuyết Mai về phía sau mình, ý tứ của bản thân không cần nói cũng biết.
Bắt tay à, không cần đâu.
Kim Tuyết Mai có chút dở khóc dở cười, thấy dáng vẻ ghen tuông của anh, trong lòng cô lại dấy lên cảm giác hạnh phúc.
Trên mặt Vương Đằng xẹt lên tia u ám, sau khi bắt tay với Cao Phong thì lấy khăn ướt ra lau sạch lòng bàn tay.
Ngày thường, Cao Phong làm sao có tư cách bắt tay với mình?
Vốn dĩ chỉ là cho Trương Hàn chút thể diện, để anh ta củng cố vị trí một chút, nhưng nếu như Cao Phong đã không biết điều như thế, vậy thì đừng trách Vương Đằng anh cố gắng hết sức giúp đỡ Trương Hàn.
Sau đó, mọi người ngồi xuống, Hạ Vy và Kim Tuyết Mai ngồi cạnh nhau, mà Cao Phong và Trương Hàn rất tự nhiên mỗi người ngồi cạnh hai cô.
"Nào nào, uống rượu thôi” Trương Hàn hoàn toàn là thành phần khuy động không khí, mồm miệng không ngừng cười nói.
Trên mặt Cao Phong không chút cảm xúc nhìn tất cả, đến bây giờ, anh vẫn chưa biết rốt cuộc Trương Hàn muốn làm gì.
Lẽ nào chỉ là vì muốn khoe khoang mối quan hệ bạn bè để ra oai trước mặt mình? Cao Phong cảm thấy anh ta không có ấu trĩ như vậy.
Chỉ sợ lôi mấy cậu ấm này đến đây, chỉ là bước đầu tôi.
"Tuyết Mai, các cậu đến trễ, có phải là nên tự phạt ba ly không?” Hạ Vy ngồi bên cạnh nói chen vào.
Sắc mặt Kim Tuyết Mai có chút khó xử: "Hạ Vy, cậu cũng biết đó, mình rất ít khi uống rượu.”
"Aiya, hôm nay vui mà, chỉ có bạn bè của Trương Hàn ở đây thôi, uống một chút thì có sao chứ?"
"Uống say cũng không sao đâu, cậu Vương sẽ đi con xe Maserati đưa cậu trở về.” Hạ Vy cố gắng thuyết phục.
Ở phía đối diện của hai người, năm sáu thanh niên ăn mặc chỉnh tề, trong tay mỗi người đều đang ôm hai mỹ nữ, hào sảng cười vui vẻ.
Xung quanh cũng có mấy vị khách cũng quen biết với mấy người trẻ tuổi này, ai ai cũng đều cố gắng đứng cách xa bọn họ một chút.
Năm sáu người thanh niên này đều là các công tử nhà giàu nổi tiếng ở thành phố Hà Nội này, là những nhân vật có địa vị trong giới cậu ấm của gia tộc quyền quý ở thành phố, ai dám dễ dàng đi khiêu khích người ta chứ?
Mà mấy thế hệ giàu có quả thực rất kiêu ngạo, hống hách, chìa khóa xe hơi sang trọng đặt trước mặt, cả đám cười nói ồn ào không coi ra ra gì.
Trương Hàn vốn dĩ còn kiêu căng ngạo mạn trước mặt Cao Phong, vậy mà cả quá trình đều nở nụ cười, trên mặt tràn đầy vẻ nịnh hót lấy lòng.
"Trương Hàn, anh lại quen biết với nhiều người lợi hại thế này sao” Hạ Vy hoàn toàn bị kinh ngạc bởi Trương Hàn.
"Haha, ai mà không thể quen biết được với mấy người có tiền chứ, một ông chủ phòng tập thể hình thì được tính là cái thá gì chứ, một cái xe hơi của mấy người đám cậu Vương này cũng đủ để mua được một phòng tập đó.”
"Hôm nay sẽ để Cao Phong nhận ra được, cái gì được gọi là khoảng cách.”
Trương Hàn cười lạnh, một ngụm uống hết nửa ly Royal Salute.
"Nhưng mà Cao Phong đánh nhau rất lợi hại...”
"Nhỡ may chọc tức anh ta, rồi anh ta nổi khùng lên thì phải làm sao đây?”
Hạ Vy có chút lo lắng, dù sao thì thực lực của Cao Phong đáng sợ như thế nào, ban ngày cô ta đã tận mắt chứng kiến rồi.
"Anh cho anh ta mười lá gan, anh ta cũng không dám động vào mấy cậu ấm này dù chỉ là một chút. Trừ khi anh ta không còn muốn tiếp tục lăn lộn trong thành phố Hà Nội này nữa.”
"Cho dù anh ta là con rể của nhà họ Kim, vì nhà họ Kim cũng tuyệt đối sẽ không vì một thằng bất tài vô dụng mà đi đắc tội với mấy người bọn họ.”
Giọng điệu của Trương Hàn vô cùng tự tin, nếu như anh ta dám đối phó với Cao Phong một lần nữa, vậy thì anh ta nhất định tìm ra được điểm giới hạn cuối cùng của Cao Phong.
Chỉ là một thằng con rể rác rưởi mà cũng dám ra vẻ này nọ trước mặt Trương Hàn anh, thành phố Hà Nội này không chứa nổi thằng đó nữa rồi phải không?
Nghe đến đây, Hạ Vy mới dần thả lỏng, Cao Phong tuyệt đối không có gan đi đánh mấy cậu ấm nhà giàu này.
Trong số các thế hệ đời thứ hai này, có gia đình nào mà không có giá trị bản thân lên đến hàng chục triệu thậm chí hàng trăm triệu cơ chứ?
Đừng nói Cao Phong, đến ngay cả nhà họ Kim cũng không dám đắc tội với gia tộc của mấy người này.
"Hừ! Kim Tuyết Mai luôn bị em chèn ép, bây giờ còn muốn trông đợi vào Cao Phong để lật ngược tình thế đối với em, đúng là mơ tưởng!” Hạ Vy nghiến răng nói.
"Vy Vy em yên tâm đi, đêm nay anh nhất định sẽ khiến Cao Phong xấu hổ trước mặt mọi người, còn khiến anh ta đem cả sự mất mặt đó về tận nhà vợ”
"Đến lúc đó Kim Tuyết Mai cũng sẽ bị mất thể diện theo, vậy thì cô ta làm sao có thể lật mặt với em được cơ chứ?” Trương Hàn rất tự tin nói.
Ngay sau đó, Cao Phong và Kim Tuyết Mai đã đến quán bar nhạc jazz.
Mà sau khi Cao Phong đi vào nhìn thấy đám người Trương Hàn, trên mặt đột nhiên thoáng lên vẻ hứng thú, nói với Kim Tuyết Mai một tiếng rồi đi thẳng vào bên trong quán bar.
Kim Tuyết Mai không biết Cao Phong định làm gì, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, yên lặng đợi Cao Phong quay về rồi sẽ đi tìm Hạ Vy và những người khác.
Hạ Vy thấy Kim Tuyết Mai đã đến, vội vàng dụi dụi mắt, quanh mắt đỏ hồng lên rồi mới gọi Kim Tuyết Mai tới.
Kim Tuyết Mai căn bản không nghĩ ngợi nhiều, nhanh chóng đi tới ôm lấy Hạ Vy, vỗ nhẹ vào lưng Hạ Vy rồi không ngừng an ủi.
Trên mặt Cao Phong không có chút cảm xúc cũng đi theo, cũng không thèm liếc nhìn cái người đang ngồi này một cái, anh biết rõ hôm nay cái vụ đi uống rượu để bù đắp xin lỗi này Hạ Vy không hề đơn giản như thế.
"Hạ Vy, không phải cậu nói chỉ có mấy người chúng ta thôi sao?” Kim Tuyết Mai có chút khó hiểu, cô thật sự rất phản cảm với mấy cậu công tử nhà giàu này.
Kim Hồng Vũ chính là người kiểu như vậy, vì vậy cô cũng hiểu phần nào về tính cách đạo đức của những cậu ấm này.
“À, đều là bạn của Trương Hàn, tình cờ gặp nhau nên cùng tới chơi thôi, không sao đâu.” Hạ Vy cười haha giải thích với vẻ thản nhiên.
Trương Hàn cũng khẽ cười, tiến lên hai bước nói: “Cô Kim, anh Cao, để tôi giới thiệu với mọi người một chút, đây là cậu Liễu của xí nghiệp Liễu gia ở thành phố Hà Nội, còn đây là...”
Không thể không nói, Trương Hàn quả thực là rất mềm mỏng, biết nhìn theo tình thế để cư xử, nhìn điệu bộ bây giờ của anh ta, ai cũng không thể ngờ được mới buổi chiều anh ta còn bị Cao Phong đánh cho một trận.
Kiểu Tuyết Mai nghe Trương Hàn giới thiệu, trên mặt để lộ ra sự kinh ngạc, cô đã từng nghe nói về mấy công ty mà Trương Hàn nói, đều là những công ty có vị thế ở thành phố này.
Không ngờ, Trương Hàn có thể quen biết với mấy người này, điều này khiến Kim Tuyết Mai rất ngạc nhiên.
"Đây này là cậu chủ lớn của tập đoàn Vương gia ở Hà Nội, cậu chủ Vương, Vương Đằng!” Trương Hàn vươn tay ra, cung kính giới thiệu.
Kim Tuyết Mai lại càng ngạc nhiên hơn, vừa nãy nhìn người tên Vương Đằng này còn cảm thấy có chút quen, bây giờ mới biết, hóa ra là cậu chủ lớn của gia tộc họ Vương ở Hà Nội.
Có lẽ số năm phát triển của gia tộc nhà họ Vương không bằng nhà họ Kim, nhưng bọn họ phát triển mở rộng vô cùng nhanh chóng, nguồn tài chính rất đáng kể, ở thành phố Hà Nội này, có thể nói bọn họ chính là người một tay che trời, vô cùng lớn mạnh.
Vậy mà Trương Hàn còn quen biết cả với Vương Đằng, vậy thì anh ta quả thực có chút thực lực.
Mấy cậu ấm như Vương Đằng, trong khoảnh khắc nhìn thấy Kim Tuyết Mai, thì mọi ánh mắt đều dán chặt lên người cô.
Cho dù là tướng mạo hay là thân hình, Kim Tuyết Mai đều là sự tồn tại có một không hai, lúc đầu trước khi gả cho Cao Phong, cô chính là nữ thần trong lòng rất nhiều người!
Cho nên mặc dù đám người Vương Đẳng đã nhìn thấy vô số mỹ nữ, nhưng những cái gọi là mỹ nhân kia đều lộ ra vẻ kém cỏi trước khí chất tự nhiên vốn có của Kim Tuyết Mai.
Vẻ đẹp của Kim Tuyết Mai tuyệt đối không thể nào đem đi so sánh với người người phụ nữ thô tục mặt đầy phấn bên cạnh bọn họ này.
"Xin chào Cô Kim." Vương Đằng mỉm cười, vươn tay về phía Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết Mai do dự, cô thật sự không muốn tiếp xúc với đám công tử này, nhưng lai lịch của Vương Đăng có chút lớn!
Nếu như đắc tội với nhà họ Vương, thì đối với xí nghiệp nhà họ Kim đều không phải là chuyện gì tốt.
"Xin chào, tôi là Cao Phong” Đúng lúc này, Cao Phong đi qua ôm lấy Kim Tuyết Mai, vươn tay ra bắt tay với Vương Đằng.
Mặt khác, lựa theo tình thế mà kéo Kim Tuyết Mai về phía sau mình, ý tứ của bản thân không cần nói cũng biết.
Bắt tay à, không cần đâu.
Kim Tuyết Mai có chút dở khóc dở cười, thấy dáng vẻ ghen tuông của anh, trong lòng cô lại dấy lên cảm giác hạnh phúc.
Trên mặt Vương Đằng xẹt lên tia u ám, sau khi bắt tay với Cao Phong thì lấy khăn ướt ra lau sạch lòng bàn tay.
Ngày thường, Cao Phong làm sao có tư cách bắt tay với mình?
Vốn dĩ chỉ là cho Trương Hàn chút thể diện, để anh ta củng cố vị trí một chút, nhưng nếu như Cao Phong đã không biết điều như thế, vậy thì đừng trách Vương Đằng anh cố gắng hết sức giúp đỡ Trương Hàn.
Sau đó, mọi người ngồi xuống, Hạ Vy và Kim Tuyết Mai ngồi cạnh nhau, mà Cao Phong và Trương Hàn rất tự nhiên mỗi người ngồi cạnh hai cô.
"Nào nào, uống rượu thôi” Trương Hàn hoàn toàn là thành phần khuy động không khí, mồm miệng không ngừng cười nói.
Trên mặt Cao Phong không chút cảm xúc nhìn tất cả, đến bây giờ, anh vẫn chưa biết rốt cuộc Trương Hàn muốn làm gì.
Lẽ nào chỉ là vì muốn khoe khoang mối quan hệ bạn bè để ra oai trước mặt mình? Cao Phong cảm thấy anh ta không có ấu trĩ như vậy.
Chỉ sợ lôi mấy cậu ấm này đến đây, chỉ là bước đầu tôi.
"Tuyết Mai, các cậu đến trễ, có phải là nên tự phạt ba ly không?” Hạ Vy ngồi bên cạnh nói chen vào.
Sắc mặt Kim Tuyết Mai có chút khó xử: "Hạ Vy, cậu cũng biết đó, mình rất ít khi uống rượu.”
"Aiya, hôm nay vui mà, chỉ có bạn bè của Trương Hàn ở đây thôi, uống một chút thì có sao chứ?"
"Uống say cũng không sao đâu, cậu Vương sẽ đi con xe Maserati đưa cậu trở về.” Hạ Vy cố gắng thuyết phục.