• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (3 Viewers)

  • 13

m lại xin chào toàn thể các thím ạ. Em lại có đôi lời ngắn ngủi thế này nhé:

  • Hôm qua em bận đi chơi Ha Nô Win vs Tú nên ko viết chap dc, mọi ngf thông cảm nhé.
  • Từ chap này em sẽ chuyển thành Tôi nhé.
Sau buổi sáng tập duyệt kịch đầy năng động về tì buổi trưa tôi ko ăn cơm nữa. tôi phi lên phòng và đánh một giấc đến tận 3h chiều. dậy rồi cũng chả biết làm gì thì đành lên mạng xem tin tức thôi. Haizzz lướt qua thì toàn thấy tai nạn gt. Thanh niên bây h manh động thật, toàn phóng xe ẩu đả rồi gây tai nạn xong bỏ chạy. đang đọ tin tức thì Tú sang, tú mang theo một bịch bò khô, tôi thấy thế thì bảo:

  • Này, vừa gặp hồi sáng giờ nhớ quá ko chịu dc nên sang đây kiếm hả????
  • Vâng, nhớ đấy. thế có cho gặp ko hay là để em về.
  • Cho chứ sao ko, mà sang chơi là dc rồi, đem quà cho anh gì nữa???.
  • Ai bảo em đem cho anh?? Bố em bảo đem sang biếu hai bác chứ>>>
  • Èo, thế mà anh cứ tưởng. mà cái gì trong đó đấy
  • Bò khô anh ạ.
  • Thế hả, để anh ra hái xoài vào ăn với bò khô nhé.
  • Hay đấy, để em cất phần cho hai bác.
  • Ok, anh hái xoài đây.
Tôi ra sau vườn chọn 3 trái xoài rõ to vào, hai đứa cắt xoài rồi cùng nhau chén và trêu chọc nhau. Ăn xong thì Tôi và Tú cùng bật Onepiece xem. Đến tầm 5h thì tú phải về. tôi đi tắm rửa rồi sau đó kiểm tra mấy thứ linh tinh chuẩn bị cho buổi diễn kịch vào ngày mai, chúng tôi đã chuẩn bị gần 1 tháng rồi, tuyệt đôi ko được có một sơ suất nào, và tất nhiên tôi là người đầu tàu nên áp lực đó đối với tôi là rất lớn. kiểm tra xong tôi lên tường của nhóm lớp viết:

  • Mai cả nhóm có mặt lúc 6h để chuẩn bị nhé.
Đăng xong thì bắt đầu trả lời các lươt bình luân. Chỉ mỗi trả lời bình luận thôi đã ngốm của tôi rất nhiều thời gian, mỗi đứa hỏi một câu khiến các ngón tay của tôi mỏi rã rời. mãi đến lúc bó gọi xuống nhà ăn cơm thì tôi mới dứt ra khỏi màn hình máy tính được. cơm nước xong xuôi tôi lại đi lên và phân công tiếp nhiệm vụ cho nhóm kịch. Khi cảm thấy đã tạm ổn thì tôi lấy dt ra nhắn tin cho Tú:

  • Này em yêu dấu…
  • Sao thế anh yêu dấu---- tú rep
  • Ngày mai anh đến trường sớm để chuẩn bị cho buổi kịch, sợ rằng ko thể đón em đi học được.
  • Ko sao đâu anh, em đi cùng anh luôn.
  • Thế thì em phải dậy sớm hơn bình thường đấy.
  • Ko sao đâu anh, em thỉnh thoảng cũng dậy sớm để dọn hàng giúp mẹ mà.
  • Ok thế 5h45 a qua đón nhé. 6 h bọn anh pahir có mặt đầy đủ rồi.
  • Ok, anh ngủ ngon.
  • Ok, you too.
Thế rồi tôi cất điện thoại qua một bên, kiểm tra lại trang phục và đạp cụ lần cuối rồi đi ngủ sớm để ngày mai lấy sức còn hò hét nữa chứ. Thế rồi ngày hôm đó cũng đến. vâng chings là ngày diễn kịch ( tức thứ 2 tuần này đấy ạ). Sáng hôm đó thì tôi cũng như thường ăn sáng sau đó qua nhà Tú chở tú đến trường. đến trường chưa có ai đến hết, tôi và tú cứ ngồi như thế và nói chuyện với nhau. Nói chyện dc một lúc thì chúng nó cũng đến đông đủ. Tôi và Tú tạm chia tay nhau rồi em đi vào lơp để hoá trang. Tôi thì chỉ cần mặc cái áo là xong còn bọn nó thì phải đánh phấn vs trang điểm mất công lắm ý. Sau một hồi kì kèo thì cũng đến giờ diễn kịch. Tôi cùng cả lớp xuống văn phòng đoàn để bốc thăm thứ tự diễn. lớp tôi diễn thứ 4 tức là diễn cuối cùng. Vẫn còn một khoảng thời gian khá dài cho đến khi lên sân khấu. tôi và lũ bạn của tôi đành ngồi ở văn phòng đoàn chém gió, đang chém gió nhiệt tình và mê say thì bỗng nhiên có người đập vào vai tôi:

  • Anh…
Tôi ngoảnh lại thì ra là Hằng. hôm nay cô bé nhìn thật xinh. Vẫn chiếc quần jean bó sát, chiếc áo sơ mi trắng được sơ vin gọn gang cộng với mái tóc búi củ hành càng làm thêm vẻ ngây thơ trong sáng cho hằng, tôi thấy thế thì mỉm cười rồi bảo:

  • Ơ, chào bạn, mainhf có thể giúp gì bạn ko nhỉ…
  • Anh này, em Hằng nè, anh ko nhận ra ak….
  • À, thì ra là thanh niên à, hôm nay em xinh quá anh ko nhận ra.
  • Hứ, xinh lâu rồi, hôm nay mới bộc phát ra thôi.
  • ờ thì bộc phát, mà hôm nay em ăn mặc thế này là sao, tính lừa tình bọn anh à…
  • ờ, cũng tính lừa vài anh đây…
  • thôi con lạy má, má xuống giùm con ko ngã gãy cổ h…
  • haha….. ko đùa nữa, em có việc nhờ anh đây.
  • Sao có gì??
  • À, tiểu muội dc biết đại ca có tài viết văn, vậy kính nhờ đại ca xem cho tiểu muội cái bài dẫn chơi trình với.
  • Xời, nhờ thì cứ nhờ, bày dặt tàu khựa kiếm hiệp, đưa đây.
  • Hi hi, đây anh nè.
Tôi cầm bài viết mà hoảng hết cả hồn, vâng 2 tờ A4 chi chit chữ, hàng nào hàng đấy thảng tắp, sạch sẽ, gọn gàng. Đúng là con gái có khác mà, tôi nói với HẰng:

  • Cái này là em viết hết à??
  • Dạ, có gì ko anh.
  • Em siêng năng nhỉ, vặp anh chả cần viết, lên nói cho qua quýt là dc ấy mà.
  • Xời, nói như anh thì nói làm gì?? Cần chỉnh sửa gì ko anh.
  • Đợi anh tí nhé.
Tôi cầm tờ giấy rồi luot qua, nói chung về phần nội dung thì ổn nhưng còn về phần lời thoại thì có đôi chỗ bị lặp, tôi sửa cho hằng rồi bảo:

  • Đây, xong rồi, nhớ hậu tạ đấy.
  • Ok anh----- cười
  • Thôi, chuẩn bị đi gần đến h rồi đấy.
  • Dạ.
Thế rồi hằng chào tôi cùng đám bạ của tôi đi vào cánh gà để chuẩn bị. và cuối cùng thì buổi diễn kịch cũng được bắt đầu. đầu tiên thì là lớp 11a1. Vâng lớp này có thể nói là chuầy nhất luôn. Theo như dự kiến của tôi thì mặt bọn này pahir chai dữ lắm mới dám diễn vở ntn, vâng, ôm nhau nhảy choi choi ấy ạ.

Tiếp đến là 11a2. Lớp này thì diễn cảnh ngày xưa chồng đi đánh trận vợ ở nhà ấy ạ. Đến cảnh chia tay thì thôi ôi cả khối 12 hét: hôn đê…. Hôn đê….. công nhận thanh niên bây h manh động thật, toàn thích xem cảnh nóng thôi…..

Lớp 11a3 diễn vở bạo lực gia đình…… chả có gì hót.

Lớp 11a4( lớp em ý ạ) diễn vở kén rể và điệp khúc: hôn đê…. Lại tiếp tục vang lên.

Kết thúc buổi diễn kịch kết quả nó ntn: lớp 11a1 giải nhất. lớp em giải nhì. 11a2 vs 11a3 đồng giải 3. Xong xuôi thì bọn tôi vào lớp để ăn mừng. giải nhì thực sự đã là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Lúc đầu chúng tôi chỉ định thanh gia cho có thôi, nào ngờ…… quá là tuyệt mà…. Hết buổi thì chúng tôi lại mỗi đứa một ngả, tôi lại chở Tú về trên con đường quen thuộc. trên đường về Tú bảo:

  • Anh, chắc anh vui lắm nhỉ.
  • Ukm, rất vui em ạ, sao em lại hỏi thế.
  • Hì, kịch bản là do anh viết, anh chèo lái mọi người diễn tập và làm đạo cụ, giờ dc ntn anh ko vui mới là lạ.
  • Haha, chỉ có em hiểu anh nhất.
  • Hứ, ko hiểu anh sao quản dc anh???
  • Hề hề…..
Trên con đường buổi trưa, có hai người yêu nhau……..
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom