Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 135
Kim Nam còn chưa dứt lời, từ trên người của Đường Tiêu đã thoát ra hai đạo phù triện nhanh chóng ngưng tụ thành bàn tay, một phát nặng nề tát lên trên mặt của Kim Nam, đem cả người của hắn đánh bay ra ngoài, cách đó ba mươi mét mới rớt xuống, mặt mũi của Kim Nam tràn đầy máu, hiển nhiên đã bất tỉnh nhân sự rồi.
- Ngươi ngươi...
Kim Sa nhìn Đường Tiêu mà kinh ngạc, tình báo lúc trước sai sao? Không phải nói tiểu tử này chỉ có tu vi Nhân Nguyên tam cấp sao?
Điều khiển phù triện đem một chưởng đập bay Kim Nam có tu vi Nhân Nguyên tứ cấp cho thấy tiểu tử này ít nhất đã đạt tới Nhân Nguyên ngũ cấp.
Còn hai phù triện, làm sao có thể?
- Hắn muốn thưởng thức công phu trên tay của ta, ta cho hắn biết có gì không được sao?
Đường Tiêu lạnh nhạt mà nói một câu với Kim Sa.
- Hai vị công tử...
Lan vương vội vàng chuẩn bị khuyên can.
- Được được ngươi điên rồi giáp tiếp nhận sinh tử khiêu chiến của ta, cùng ta ký giấy sinh tử đi.
Kim Sa giờ phút này không biết đệ đệ Kim Nam của mình sống chết thế nào, thù mời hận cũ chạy lên trên não, hướng về phía Đường Tiêu mà rống to.
Lúc trước Kim Sa biết rõ Lan vương tới đây chỉ muốn khiêu chiến Đường Tiêu trước mặt Nghi Lan quận chúa và Lan vương, tên Đường Tiêu có tu vi Nhân Nguyên tam cấp kia không dám ứng chiến, mình làm nhục hắn một phen là được. Nhưng mà lúc này hắn đánh Kim Nam trọng thương, thì không phải hắn làm Đường Tiêu bị mất mặt mà là Kim Sa hắn bị mất mặt, cơn tức này hắn nuốt không trôi.
- Kim công tử Đường công tử năm nay mới mười lăm tuổi, tiểu hài tử không hiểu chuyện mà thôi...
Lan vương vội vàng khuyên Kim Sa một câu, Đường Tiêu nếu như bị đả thương, Trấn Quốc hầu cũng không buông tha cho Kim Sa.
- Giấy sinh tử, hay lắm bổn công tử cũng đang ngứa tay, ngươi muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi.
Đường Tiêu cắt đứt lời nói của Lan vương, trong mắt hiện ra sát cơ, cả đời hắn làm sát thủ, coi tính mạng như là rơm rác, chém chém giết giết đã là thói quen của hắn.
Nghe thấy Đường Tiêu nói những lời này, trong mắt của Kim Sa cũng hiện ra một hồi sát ý, Đường Tiêu có cản đảm ký giấy sinh tử cho thấy mình có thể giết hắn, giấy sinh tử còn có sức lực cao hơn cả pháp luật của Đại Minh vương triều, trước mặt Lan vương và các vị công chúa hoàng tử ký lập Trấn Quốc hầu cũng không dám quang minh chính đại đến tìm Sa Nam tông mà gây phiền toái.
Cừu hận tràn ngập, hiện tại Kim Sa cũng không cân nhắc hậu quả được nữa.
- Lan vương các vị hoàng tử công chúa, các ngươi tận mắt nhìn thấy, Đường công tử ký giấy sinh tử với ta, ở trong võ đài sống chết đều do thiên mệnh.
Kim Sa ở bên cạnh hô to, hắn dùng huyết thủ ấn ký tên rồi ném tới cho Đường Tiêu.
- Hai vị công tử nhất định không thể....
Lan vương vội vàng ngăn hai người lại, hai người bọn họ đánh ở đâu không đánh lại đánh ở trong Nghi Lan nội thành, vui đùa thì cũng thôi đi còn ký giấy sinh tử, mặc kệ bên nào bị thương thì sắc mặt của Lan vương cũng rất khó coi.
- Lan vương đương kim hoàng thượng cổ vũ dân chúng luyện võ giấy sinh tử có giá trị cao hơn cả luật pháp Đại Minh, con dân của Đại Minh vương triều há có thể vi phạm ý chỉ của hoàng thượng?
Kim Sa lớn tiếng hô to, rõ ràng lời này để cho mọi người đều nghe thấy.
- Lan vương chuyện hôm nay cùng với ông vô can, ta cùng với Kim công tử có ân oán cá nhân, cứ để cho chúng ta kết thúc với nhau.
Đường Tiêu cũng nói với Lan vương một phen sau đó đem giấy sinh tử ném trở về.
- Là ta già rồi, vẫn là đám trẻ các ngươi nóng tính thái thịnh.
Lan vương bất đắc dĩ lui trở về, sự tình đã tới bước này hắn rất đau đầu, tuy nhiên nếu như lúc đánh nhau xuất hiện tình thế trọng thương thì Lan vương sẽ tách hai người ra.
Lan vương sau khi lùi về những người khác cũng lui ra, đem võ đài nhường cho hai người trẻ tuổi, Phương Kích trọng thương chưa lành cũng ngồi ở trên xe hứng thú nhìn Đường Tiêu ở phía trước, hắn biết rõ tính cách của Đường Tiêu, đã chấp nhận sự khiêu chiến của Kim Sa cho thấy hắn có năng lực đối ứng lại, tuy nhiên tốc độ tấn giai của hắn cũng thật quá nhanh, Phương Kích còn nhớ rõ lúc trước khi mình hôn mê, Đường Tiêu mới tiến vào tứ cấp không lâu, hiện tại điều khiển phù triện cho thấy hắn đã tiến vào ngũ cấp, hơn nữa còn có hai đạo phù triện.
Tuy nhiên cho dù Đường Tiêu tiến vào Nhân Nguyên ngũ cấp cùng Nhân Nguyên lục cấp Kim Sa đấu sinh tử với nhau, liệu có nắm chắc hay không?
Ở trên võ đài mọi người đều biết rõ Lan vương không đi quá xa là để tùy thời can thiệp trận đấu này, với thân phận của Lan vương, cho dù ngăn cản một người giết người kia thì người còn lại cũng không tiếp tục đánh nữa.
- Đường công tử ta lớn tuổi so với người không muốn để ngươi cảm thấy ta khi dễ ngươi ngươi xuất chiêu trước đi.
Kim Sa ngạo mạn mà nios với Đường Tiêu, thậm chí còn muốn thỏa thích làm nhục Đường Tiêu, làm cho hắn mất mặt trước mặt Nghi Lan và Lan vương.
- Ta một khi ra tay ngươi nhất định phải chết, ta không muốn ngươi ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có.
Đường Tiêu vẫn chắp hai tay lại lạnh nhạt mà nói với Kim Sa.
Biểu lộ của Kim Sa có vẻ vặn vẹo hắn phát hiện ra bất kẻ thế nào hắn muốn làm nhục Đường Tiêu cũng bị Đường Tiêu làm nhục lại, mặc dù biết mình lớn hơn Đường Tiêu tám tuổi lấy lớn hiếp nhỏ sẽ bị người ta xem thường nhưng Kim Sa cũng không thể do dự nữa, hai người nếu như không ra tay, chẳng phải chịu thiệt dưới tay của tên họ Đường này sao? Hắn sẽ cho rằng Kim Sa không dám đánh hắn.
Kim Sa đi tới phía trước một bước rồi quát to một tiếng:
- Đường Tiêu ngươi dám cùng ta ký giấy sinh tử còn ba hoa trong vòng một chiêu tiêu diệt ta, ta xem ngươi đến tột cùng có bản lãnh gì.
Thanh âm vang lên, Kim Sa lập tức ra tay, một tinh thép của Sa Nam Tông lập tức bay ra, bao quanh người của hắn, đồng thời hai thanh trường đao cũng xuất hiện trên tay, khiến cho thân thể vốn cường tráng của Kim Sa trở nên vô cùng có sát khí, hiển nhiên Kim Sa cũng không phải là một người không biết suy nghĩ, hắn tuy có chiến lược coi rẻ Đường Tiêu nhưng về chiến thuật cụ thể, hắn vẫn cẩn thận vô cùng, hắn mặc khôi giáp toàn thân Đường Tiêu liệu có thể làm gì được hắn?
- Đến đây đi.
Đường Tiêu vẫn lộ vẻ vui vẻ, hai tay chắp sau lưng hoàn toàn không để Kim Sa vào mắt.
Kim Sa tức giận đến mức mạch máu cũng muốn phát nổ, tên tiểu tử quần áo là lượt trước mặt muốn chết thì mình cần gì khách khí, Kim Sa cũng không do dự nữa, khu động chân khí trong cơ thể, ngưng tụ phù triện hung hãn đánh về phía Đường Tiêu.
- Phá Không Nhất Kích.
- Ngươi ngươi...
Kim Sa nhìn Đường Tiêu mà kinh ngạc, tình báo lúc trước sai sao? Không phải nói tiểu tử này chỉ có tu vi Nhân Nguyên tam cấp sao?
Điều khiển phù triện đem một chưởng đập bay Kim Nam có tu vi Nhân Nguyên tứ cấp cho thấy tiểu tử này ít nhất đã đạt tới Nhân Nguyên ngũ cấp.
Còn hai phù triện, làm sao có thể?
- Hắn muốn thưởng thức công phu trên tay của ta, ta cho hắn biết có gì không được sao?
Đường Tiêu lạnh nhạt mà nói một câu với Kim Sa.
- Hai vị công tử...
Lan vương vội vàng chuẩn bị khuyên can.
- Được được ngươi điên rồi giáp tiếp nhận sinh tử khiêu chiến của ta, cùng ta ký giấy sinh tử đi.
Kim Sa giờ phút này không biết đệ đệ Kim Nam của mình sống chết thế nào, thù mời hận cũ chạy lên trên não, hướng về phía Đường Tiêu mà rống to.
Lúc trước Kim Sa biết rõ Lan vương tới đây chỉ muốn khiêu chiến Đường Tiêu trước mặt Nghi Lan quận chúa và Lan vương, tên Đường Tiêu có tu vi Nhân Nguyên tam cấp kia không dám ứng chiến, mình làm nhục hắn một phen là được. Nhưng mà lúc này hắn đánh Kim Nam trọng thương, thì không phải hắn làm Đường Tiêu bị mất mặt mà là Kim Sa hắn bị mất mặt, cơn tức này hắn nuốt không trôi.
- Kim công tử Đường công tử năm nay mới mười lăm tuổi, tiểu hài tử không hiểu chuyện mà thôi...
Lan vương vội vàng khuyên Kim Sa một câu, Đường Tiêu nếu như bị đả thương, Trấn Quốc hầu cũng không buông tha cho Kim Sa.
- Giấy sinh tử, hay lắm bổn công tử cũng đang ngứa tay, ngươi muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi.
Đường Tiêu cắt đứt lời nói của Lan vương, trong mắt hiện ra sát cơ, cả đời hắn làm sát thủ, coi tính mạng như là rơm rác, chém chém giết giết đã là thói quen của hắn.
Nghe thấy Đường Tiêu nói những lời này, trong mắt của Kim Sa cũng hiện ra một hồi sát ý, Đường Tiêu có cản đảm ký giấy sinh tử cho thấy mình có thể giết hắn, giấy sinh tử còn có sức lực cao hơn cả pháp luật của Đại Minh vương triều, trước mặt Lan vương và các vị công chúa hoàng tử ký lập Trấn Quốc hầu cũng không dám quang minh chính đại đến tìm Sa Nam tông mà gây phiền toái.
Cừu hận tràn ngập, hiện tại Kim Sa cũng không cân nhắc hậu quả được nữa.
- Lan vương các vị hoàng tử công chúa, các ngươi tận mắt nhìn thấy, Đường công tử ký giấy sinh tử với ta, ở trong võ đài sống chết đều do thiên mệnh.
Kim Sa ở bên cạnh hô to, hắn dùng huyết thủ ấn ký tên rồi ném tới cho Đường Tiêu.
- Hai vị công tử nhất định không thể....
Lan vương vội vàng ngăn hai người lại, hai người bọn họ đánh ở đâu không đánh lại đánh ở trong Nghi Lan nội thành, vui đùa thì cũng thôi đi còn ký giấy sinh tử, mặc kệ bên nào bị thương thì sắc mặt của Lan vương cũng rất khó coi.
- Lan vương đương kim hoàng thượng cổ vũ dân chúng luyện võ giấy sinh tử có giá trị cao hơn cả luật pháp Đại Minh, con dân của Đại Minh vương triều há có thể vi phạm ý chỉ của hoàng thượng?
Kim Sa lớn tiếng hô to, rõ ràng lời này để cho mọi người đều nghe thấy.
- Lan vương chuyện hôm nay cùng với ông vô can, ta cùng với Kim công tử có ân oán cá nhân, cứ để cho chúng ta kết thúc với nhau.
Đường Tiêu cũng nói với Lan vương một phen sau đó đem giấy sinh tử ném trở về.
- Là ta già rồi, vẫn là đám trẻ các ngươi nóng tính thái thịnh.
Lan vương bất đắc dĩ lui trở về, sự tình đã tới bước này hắn rất đau đầu, tuy nhiên nếu như lúc đánh nhau xuất hiện tình thế trọng thương thì Lan vương sẽ tách hai người ra.
Lan vương sau khi lùi về những người khác cũng lui ra, đem võ đài nhường cho hai người trẻ tuổi, Phương Kích trọng thương chưa lành cũng ngồi ở trên xe hứng thú nhìn Đường Tiêu ở phía trước, hắn biết rõ tính cách của Đường Tiêu, đã chấp nhận sự khiêu chiến của Kim Sa cho thấy hắn có năng lực đối ứng lại, tuy nhiên tốc độ tấn giai của hắn cũng thật quá nhanh, Phương Kích còn nhớ rõ lúc trước khi mình hôn mê, Đường Tiêu mới tiến vào tứ cấp không lâu, hiện tại điều khiển phù triện cho thấy hắn đã tiến vào ngũ cấp, hơn nữa còn có hai đạo phù triện.
Tuy nhiên cho dù Đường Tiêu tiến vào Nhân Nguyên ngũ cấp cùng Nhân Nguyên lục cấp Kim Sa đấu sinh tử với nhau, liệu có nắm chắc hay không?
Ở trên võ đài mọi người đều biết rõ Lan vương không đi quá xa là để tùy thời can thiệp trận đấu này, với thân phận của Lan vương, cho dù ngăn cản một người giết người kia thì người còn lại cũng không tiếp tục đánh nữa.
- Đường công tử ta lớn tuổi so với người không muốn để ngươi cảm thấy ta khi dễ ngươi ngươi xuất chiêu trước đi.
Kim Sa ngạo mạn mà nios với Đường Tiêu, thậm chí còn muốn thỏa thích làm nhục Đường Tiêu, làm cho hắn mất mặt trước mặt Nghi Lan và Lan vương.
- Ta một khi ra tay ngươi nhất định phải chết, ta không muốn ngươi ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có.
Đường Tiêu vẫn chắp hai tay lại lạnh nhạt mà nói với Kim Sa.
Biểu lộ của Kim Sa có vẻ vặn vẹo hắn phát hiện ra bất kẻ thế nào hắn muốn làm nhục Đường Tiêu cũng bị Đường Tiêu làm nhục lại, mặc dù biết mình lớn hơn Đường Tiêu tám tuổi lấy lớn hiếp nhỏ sẽ bị người ta xem thường nhưng Kim Sa cũng không thể do dự nữa, hai người nếu như không ra tay, chẳng phải chịu thiệt dưới tay của tên họ Đường này sao? Hắn sẽ cho rằng Kim Sa không dám đánh hắn.
Kim Sa đi tới phía trước một bước rồi quát to một tiếng:
- Đường Tiêu ngươi dám cùng ta ký giấy sinh tử còn ba hoa trong vòng một chiêu tiêu diệt ta, ta xem ngươi đến tột cùng có bản lãnh gì.
Thanh âm vang lên, Kim Sa lập tức ra tay, một tinh thép của Sa Nam Tông lập tức bay ra, bao quanh người của hắn, đồng thời hai thanh trường đao cũng xuất hiện trên tay, khiến cho thân thể vốn cường tráng của Kim Sa trở nên vô cùng có sát khí, hiển nhiên Kim Sa cũng không phải là một người không biết suy nghĩ, hắn tuy có chiến lược coi rẻ Đường Tiêu nhưng về chiến thuật cụ thể, hắn vẫn cẩn thận vô cùng, hắn mặc khôi giáp toàn thân Đường Tiêu liệu có thể làm gì được hắn?
- Đến đây đi.
Đường Tiêu vẫn lộ vẻ vui vẻ, hai tay chắp sau lưng hoàn toàn không để Kim Sa vào mắt.
Kim Sa tức giận đến mức mạch máu cũng muốn phát nổ, tên tiểu tử quần áo là lượt trước mặt muốn chết thì mình cần gì khách khí, Kim Sa cũng không do dự nữa, khu động chân khí trong cơ thể, ngưng tụ phù triện hung hãn đánh về phía Đường Tiêu.
- Phá Không Nhất Kích.
Bình luận facebook