Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 412
Nhóm dịch: Black
Không thể giải trừ khống chế lạc ấn, lại giết không được ngươi. Ta chạy! Ta chạy còn không được sao?
Đường Tiêu cẩn thận cảm ứng thoáng một phát, phát hiện tên Tử thần chết tiệt này, dĩ nhiên chạy xa hơn mười dặm. Thân thể Đường Tiêu mềm nhũn, lập tức từ trên mặt đá té xuống. Thời điểm Vi Liên đở lấy hắn, mặt mày hắn tái nhợt, đã bất tỉnh rồi.
Tình cảnh vừa rồi, thật sự là quá mức hung hiểm, nếu không phải dưới tình huống khẩn cấp khống chế Tử thần diệt Dư An, cuối cùng lại dùng thần hồn hù Tử thần bỏ chạy, hai người nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Không biết qua bao lâu, Đường Tiêu mới ở trong ngực Vi Liên chậm rãi tỉnh dậy, khá tốt, Tử thần một mực chưa có trở về, theo cảm ứng phán đoán, nó hình như đã ở xa ngoài ngàn dặm rồi.
Cái này choáng nha, so với trước kia càng cường đại hơn! Chạy trốn cũng càng nhanh!
Từ trong túi trữ vật trên người Dư An, quả nhiên tìm được một khối thông hành lệnh bài.
Chỉ là, cái thông hành lệnh bài này từ trong túi trữ vật lấy ra, Đường Tiêu còn chưa kịp đưa vào thần thức, thì nó đã tiêu tán thành tro rồi.
- Lệnh bài cùng thần thức chủ nhân liên hệ cùng một chỗ, người khác đoạt đi cũng vô dụng.
Vi Liên ngơ ngác nhìn lệnh bài hóa thành tro bụi, trên mặt lộ ra thần sắc tuyệt vọng.
- Còn có biện pháp khác lấy được lệnh bài không?
Đường Tiêu cầm lấy Thiên Trảm kiếm vô chủ bên cạnh thi thể Dư An, nhanh chóng bắt nó tế luyện.
- Cùng thời gian lần trước ta ước định gặp mặt với những người kia không sai biệt lắm, tới tụ hợp cùng bọn họ trao đổi tin tức thoáng một phát, nói không chừng bọn hắn sẽ có cách khác đạt được thông hành lệnh bài.
Vi Liên sau khi suy nghĩ một chút thì trả lời Đường Tiêu.
- Ân, trước cứ như vậy đi.
Đường Tiêu nhẹ gật đầu, tuy không muốn gia nhập đoàn đội gì. Nhưng vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ có thể như thế.
Phía nam Huyền Vũ sơn, ngoài trăm dặm.
Dương Liễu thôn.
Sau hừng đông, Đường Tiêu cùng Vi Liên đi tới địa điểm mà Vi Liên cùng đoàn đội lúc trước đã từng ước định cướp lệnh bài, một thôn bỏ hoang tên là Dương Liễu thôn.
Chín nam ba nữ, tổng cộng mười hai tên võ giả trẻ tuổi đang ở trên một bãi đất trống trong thôn trò chuyện.
Đường Tiêu liếc nhìn qua, lập tức đã minh bạch thân phận của những người này, cùng hắn và Vi Liên đồng dạng, tất cả đều từ trong khe không gian bỏ trốn mà ra đoạt xá Hồn Thi, bởi vì bảo lưu lại thần trí, cho nên không có gia nhập trong đại quân Hồn Thi kia.
Nhóm người bọn hắn này, thật là một nhóm người đặc thù, mặc dù thân là Hồn Thi, nhưng cho rằng mình là nhân loại, nhưng nhân loại cũng không thừa nhận bọn hắn, muốn tìm bọn hắn diệt sát, mà Hồn Thi nhìn thấy bọn hắn, sau khi cảm nhận được sinh mệnh lực trên người bọn họ, đồng dạng cũng sẽ tiến hành công kích.
Cho nên, loại người này được xưng là bán Hồn Thi có lẽ sẽ phù hợp hơn.
Thiên giới muốn hủy diệt Huyền Vũ đại lục, chính là vì đám bán Hồn Thi này tồn tại, giống như một tế bào ung thư, ô nhiễm thế giới loài người tinh khiết, nhưng lại không có biện pháp đem bọn họ từ trong nhân loại truy tìm ra.
- Chính là hắn sao?
Một nam tử khiêng búa lớn đi tới, vẻ mặt khinh miệt mà nhìn Đường Tiêu.
Đường Tiêu nhìn lại nam tử này, một lời không nói.
- Chớ chọc hắn, ngươi không thể trêu vào.
Vi Liên cảnh cáo nam tử khiêng búa lớn này một tiếng, sau đó hướng chung quanh nhìn một vòng, phát hiện trong đội so với lúc trước nàng gặp lại thêm mấy nhân vật mới.
- Thật không?
Nam tử "Phanh" một tiếng mà đem búa lớn đập trên mặt đất, đem mặt đất chém ra một cái hố to, tựa hồ muốn cho Đường Tiêu một hạ mã uy.
- Vương Thái đừng như vậy.
Một gã nam tử trẻ tuổi thoạt nhìn giống đầu lĩnh đã đi tới, mỉm cười hướng Đường Tiêu chắp tay:
- Là Tước Văn huynh đệ sao? Hạnh ngộ hạnh ngộ! Chúng ta ở chỗ này chờ nửa ngày rồi, chờ hai người các ngươi, đợi đến lúc hai người các ngươi tới chúng ta mới xuất phát.
Đường Tiêu nheo mắt nhìn về phía nam tử trẻ tuổi này, không biết vì cái gì hắn từ trong ánh mắt đối phương, phát hiện một tia khí tức cực kỳ nguy hiểm, khí tức này tuy bị thu liễm, nhưng vẫn làm cho Đường Tiêu vô cùng kinh hãi.
Tu vi người này, thâm bất khả trắc! Nguy hiểm từ trong mắt của hắn tản mát ra, thậm chí vượt xa Tử thần!
Chẳng lẽ trên cả Thiên Nguyên cấp hay sao?
Đây không phải là Thiên giới thiết hạ cạm bẫy gì chứ?
Đầu óc Đường Tiêu nhanh chóng vòng vo hơn nửa ngày, quyết định trước tương kế tựu kế giả trang làm cái gì cũng không có nhìn ra, sau khi bình tĩnh mà cùng nam tử trẻ tuổi này chắp tay cười cười về sau, lui về bên người Vi Liên.
- Vị này chính là đội trưởng Truy Biến, vị này là muội muội của hắn Tử Vũ, vị này là đội phó Vương Thái, vị này là Trịnh Đồng, vị này là Huyết Nguyệt, ta đoạn thời gian trước cùng bọn họ đi qua rất nhiều nơi.
Vi Liên hướng Đường Tiêu giới thiệu vài tên đội viên mà nàng lúc trước nhận thức được.
Đường Tiêu bất động thanh sắc mà nhìn những người này, dựa vào cảm giác nhạy bén của hắn, rất nhanh liền phát hiện Truy Biến cùng muội muội của hắn Tử Vũ, còn có Huyết Nguyệt ba người cùng những người khác bất đồng. Truy Biến cùng Tử Vũ hai người cho Đường Tiêu cảm giác nguy hiểm nhất, tiếp theo là Huyết Nguyệt, mà những người khác, xác thực theo như lời Vi Liên, chỉ là bán Hồn Thi bình thường, thực lực cũng cùng Đường Tiêu, Vi Liên không sai biệt lắm.
Vừa rồi nam tử cầm búa lớn hướng Đường Tiêu thị uy là Vương Thái, tu vi cao hơn một chút, là Địa Nguyên Cấp tứ giai. Nhưng muốn thực động thủ, ngược lại không nhất định là đối thủ của Đường Tiêu.
Hắn mặc dù làm đội phó trên danh nghĩa, nhưng Đường Tiêu cho rằng đây chỉ là thủ đoạn của ba người kia, kéo hắn ra để che dấu mục đích thực sự của ba người kia mà thôi.
Đường Tiêu quyết định trước quan sát một thời gian ngắn, cùng những người này cùng đi Huyền Vũ thành, trên đường đi thử tìm hiểu ý đồ chân chính của những người này, nhưng sau khi đến Huyền Vũ thành, mặc kệ Vi Liên có nguyện ý cùng hắn ly khai hay không, hắn đều tự mình ly khai.
Người bên trong đội ngũ này quá mức nguy hiểm, ít nhất thực lực của Truy Biến, Tử Vũ cùng Huyết Nguyệt ba người quá cường đại, dùng thực lực bây giờ của Đường Tiêu, không nên cùng loại người này kết bạn, ba người bọn họ tận lực che dấu tu vi, khẳng định có mục đích khác. Ba người bọn họ kéo Vi Liên, Đường Tiêu cùng những người này nhập bọn, cuối cùng hơn phân nửa là muốn đem bọn họ trở thành pháo hôi.
Khả năng nhìn ra thái độ Đường Tiêu có chút lãnh đạm, trong những người này, ngoại trừ đội trưởng Truy Biến ra, đều đối với Đường Tiêu lộ ra không quá thân mật. Bất quá trong nội tâm Đường Tiêu chủ ý đã định, đối với cái này cũng không sao cả. Sau khi đến Huyền Vũ thành, tìm thời gian cùng Vi Liên nói một tiếng, sau đó tự mình rời đi là được, đương nhiên, nếu như Vi Liên nguyện ý cùng hắn ly khai mà nói, hắn cũng sẽ mang nàng theo.
Không thể giải trừ khống chế lạc ấn, lại giết không được ngươi. Ta chạy! Ta chạy còn không được sao?
Đường Tiêu cẩn thận cảm ứng thoáng một phát, phát hiện tên Tử thần chết tiệt này, dĩ nhiên chạy xa hơn mười dặm. Thân thể Đường Tiêu mềm nhũn, lập tức từ trên mặt đá té xuống. Thời điểm Vi Liên đở lấy hắn, mặt mày hắn tái nhợt, đã bất tỉnh rồi.
Tình cảnh vừa rồi, thật sự là quá mức hung hiểm, nếu không phải dưới tình huống khẩn cấp khống chế Tử thần diệt Dư An, cuối cùng lại dùng thần hồn hù Tử thần bỏ chạy, hai người nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Không biết qua bao lâu, Đường Tiêu mới ở trong ngực Vi Liên chậm rãi tỉnh dậy, khá tốt, Tử thần một mực chưa có trở về, theo cảm ứng phán đoán, nó hình như đã ở xa ngoài ngàn dặm rồi.
Cái này choáng nha, so với trước kia càng cường đại hơn! Chạy trốn cũng càng nhanh!
Từ trong túi trữ vật trên người Dư An, quả nhiên tìm được một khối thông hành lệnh bài.
Chỉ là, cái thông hành lệnh bài này từ trong túi trữ vật lấy ra, Đường Tiêu còn chưa kịp đưa vào thần thức, thì nó đã tiêu tán thành tro rồi.
- Lệnh bài cùng thần thức chủ nhân liên hệ cùng một chỗ, người khác đoạt đi cũng vô dụng.
Vi Liên ngơ ngác nhìn lệnh bài hóa thành tro bụi, trên mặt lộ ra thần sắc tuyệt vọng.
- Còn có biện pháp khác lấy được lệnh bài không?
Đường Tiêu cầm lấy Thiên Trảm kiếm vô chủ bên cạnh thi thể Dư An, nhanh chóng bắt nó tế luyện.
- Cùng thời gian lần trước ta ước định gặp mặt với những người kia không sai biệt lắm, tới tụ hợp cùng bọn họ trao đổi tin tức thoáng một phát, nói không chừng bọn hắn sẽ có cách khác đạt được thông hành lệnh bài.
Vi Liên sau khi suy nghĩ một chút thì trả lời Đường Tiêu.
- Ân, trước cứ như vậy đi.
Đường Tiêu nhẹ gật đầu, tuy không muốn gia nhập đoàn đội gì. Nhưng vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ có thể như thế.
Phía nam Huyền Vũ sơn, ngoài trăm dặm.
Dương Liễu thôn.
Sau hừng đông, Đường Tiêu cùng Vi Liên đi tới địa điểm mà Vi Liên cùng đoàn đội lúc trước đã từng ước định cướp lệnh bài, một thôn bỏ hoang tên là Dương Liễu thôn.
Chín nam ba nữ, tổng cộng mười hai tên võ giả trẻ tuổi đang ở trên một bãi đất trống trong thôn trò chuyện.
Đường Tiêu liếc nhìn qua, lập tức đã minh bạch thân phận của những người này, cùng hắn và Vi Liên đồng dạng, tất cả đều từ trong khe không gian bỏ trốn mà ra đoạt xá Hồn Thi, bởi vì bảo lưu lại thần trí, cho nên không có gia nhập trong đại quân Hồn Thi kia.
Nhóm người bọn hắn này, thật là một nhóm người đặc thù, mặc dù thân là Hồn Thi, nhưng cho rằng mình là nhân loại, nhưng nhân loại cũng không thừa nhận bọn hắn, muốn tìm bọn hắn diệt sát, mà Hồn Thi nhìn thấy bọn hắn, sau khi cảm nhận được sinh mệnh lực trên người bọn họ, đồng dạng cũng sẽ tiến hành công kích.
Cho nên, loại người này được xưng là bán Hồn Thi có lẽ sẽ phù hợp hơn.
Thiên giới muốn hủy diệt Huyền Vũ đại lục, chính là vì đám bán Hồn Thi này tồn tại, giống như một tế bào ung thư, ô nhiễm thế giới loài người tinh khiết, nhưng lại không có biện pháp đem bọn họ từ trong nhân loại truy tìm ra.
- Chính là hắn sao?
Một nam tử khiêng búa lớn đi tới, vẻ mặt khinh miệt mà nhìn Đường Tiêu.
Đường Tiêu nhìn lại nam tử này, một lời không nói.
- Chớ chọc hắn, ngươi không thể trêu vào.
Vi Liên cảnh cáo nam tử khiêng búa lớn này một tiếng, sau đó hướng chung quanh nhìn một vòng, phát hiện trong đội so với lúc trước nàng gặp lại thêm mấy nhân vật mới.
- Thật không?
Nam tử "Phanh" một tiếng mà đem búa lớn đập trên mặt đất, đem mặt đất chém ra một cái hố to, tựa hồ muốn cho Đường Tiêu một hạ mã uy.
- Vương Thái đừng như vậy.
Một gã nam tử trẻ tuổi thoạt nhìn giống đầu lĩnh đã đi tới, mỉm cười hướng Đường Tiêu chắp tay:
- Là Tước Văn huynh đệ sao? Hạnh ngộ hạnh ngộ! Chúng ta ở chỗ này chờ nửa ngày rồi, chờ hai người các ngươi, đợi đến lúc hai người các ngươi tới chúng ta mới xuất phát.
Đường Tiêu nheo mắt nhìn về phía nam tử trẻ tuổi này, không biết vì cái gì hắn từ trong ánh mắt đối phương, phát hiện một tia khí tức cực kỳ nguy hiểm, khí tức này tuy bị thu liễm, nhưng vẫn làm cho Đường Tiêu vô cùng kinh hãi.
Tu vi người này, thâm bất khả trắc! Nguy hiểm từ trong mắt của hắn tản mát ra, thậm chí vượt xa Tử thần!
Chẳng lẽ trên cả Thiên Nguyên cấp hay sao?
Đây không phải là Thiên giới thiết hạ cạm bẫy gì chứ?
Đầu óc Đường Tiêu nhanh chóng vòng vo hơn nửa ngày, quyết định trước tương kế tựu kế giả trang làm cái gì cũng không có nhìn ra, sau khi bình tĩnh mà cùng nam tử trẻ tuổi này chắp tay cười cười về sau, lui về bên người Vi Liên.
- Vị này chính là đội trưởng Truy Biến, vị này là muội muội của hắn Tử Vũ, vị này là đội phó Vương Thái, vị này là Trịnh Đồng, vị này là Huyết Nguyệt, ta đoạn thời gian trước cùng bọn họ đi qua rất nhiều nơi.
Vi Liên hướng Đường Tiêu giới thiệu vài tên đội viên mà nàng lúc trước nhận thức được.
Đường Tiêu bất động thanh sắc mà nhìn những người này, dựa vào cảm giác nhạy bén của hắn, rất nhanh liền phát hiện Truy Biến cùng muội muội của hắn Tử Vũ, còn có Huyết Nguyệt ba người cùng những người khác bất đồng. Truy Biến cùng Tử Vũ hai người cho Đường Tiêu cảm giác nguy hiểm nhất, tiếp theo là Huyết Nguyệt, mà những người khác, xác thực theo như lời Vi Liên, chỉ là bán Hồn Thi bình thường, thực lực cũng cùng Đường Tiêu, Vi Liên không sai biệt lắm.
Vừa rồi nam tử cầm búa lớn hướng Đường Tiêu thị uy là Vương Thái, tu vi cao hơn một chút, là Địa Nguyên Cấp tứ giai. Nhưng muốn thực động thủ, ngược lại không nhất định là đối thủ của Đường Tiêu.
Hắn mặc dù làm đội phó trên danh nghĩa, nhưng Đường Tiêu cho rằng đây chỉ là thủ đoạn của ba người kia, kéo hắn ra để che dấu mục đích thực sự của ba người kia mà thôi.
Đường Tiêu quyết định trước quan sát một thời gian ngắn, cùng những người này cùng đi Huyền Vũ thành, trên đường đi thử tìm hiểu ý đồ chân chính của những người này, nhưng sau khi đến Huyền Vũ thành, mặc kệ Vi Liên có nguyện ý cùng hắn ly khai hay không, hắn đều tự mình ly khai.
Người bên trong đội ngũ này quá mức nguy hiểm, ít nhất thực lực của Truy Biến, Tử Vũ cùng Huyết Nguyệt ba người quá cường đại, dùng thực lực bây giờ của Đường Tiêu, không nên cùng loại người này kết bạn, ba người bọn họ tận lực che dấu tu vi, khẳng định có mục đích khác. Ba người bọn họ kéo Vi Liên, Đường Tiêu cùng những người này nhập bọn, cuối cùng hơn phân nửa là muốn đem bọn họ trở thành pháo hôi.
Khả năng nhìn ra thái độ Đường Tiêu có chút lãnh đạm, trong những người này, ngoại trừ đội trưởng Truy Biến ra, đều đối với Đường Tiêu lộ ra không quá thân mật. Bất quá trong nội tâm Đường Tiêu chủ ý đã định, đối với cái này cũng không sao cả. Sau khi đến Huyền Vũ thành, tìm thời gian cùng Vi Liên nói một tiếng, sau đó tự mình rời đi là được, đương nhiên, nếu như Vi Liên nguyện ý cùng hắn ly khai mà nói, hắn cũng sẽ mang nàng theo.
Bình luận facebook