Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 516
Nhóm dịch: Black
Dưới trình trạng khẩn cấp, Đường Tiêu đột nhiên ngửa người ra đằng sau, ké cáo phiến đá dưới chân nhưng một chân vẫn không thể linh hoạt tránh được một đạo vết nứt không gian. Đầu gối bị một đạo vết nứt không gian xuyên qua, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu. Một đầu gối khác cũng bị đâm, tủy cốt hoàn toàn bị chặt đứt, chỉ còn lại một ít da thịt kết nối phía trên và phía dưới chân.
Đường Tiêu chịu đựng đau đớn vô cùng, đi đến cuối thông đạo thứ bảy mới ngã xuống phiến đá trên mặt đất, may mắn đầu gối chân không bị cắt đứt, để Đường Tiêu có cơ hội đứng trên phiến đá xuyên qua thông đạo thứ bảy, nếu như cả hai đầu gối đều bị chém đứt, Đường Tiêu sẽ lập tức rởi khỏi phiến đá rời đi, phiêu du vào trong thông đạo khổng lồ, từ nay thân thể và thần hồn của hắn đã bị trói buộc, không có cách nào thoát ra, vĩnh viễn trở thành một bộ xương khô phiêu du trong thông đạo.
So với lần trước bị cắt đứt nửa phổi và một cánh tay, lần này bị thương càng nghiêm trọng hơn, cũng may vết nứt không gian đột nhiên xuất hiện Đường Tiêu ở xa, căn bản có thể áp dụng cách sống còn đó là ngửa ra phía sau để tránh được kiếp này. Với phân tích của Đường Tiêu, lúc ấy bất kể là trái hay phải, hay là nghiêng về phía trước đều chỉ có chết.
- Thao.
Đường Tiêu nằm rạp trên mặt đấy, không nhịn được bèn nói tục ra, nếu như những vết nứt không gian này không trở nên di động, thông đạo phía sau thực sự không có cách nào đi qua.
Lần say gặp phải vết nứt không gian di động, Đường Tiêu cảm giác mình cũng không may mắn nữa, chỉ là đứt một chiếc chân mà thôi.
Vấn đề đây vẫn chưa phải là điểm cuối cùng, đằng sau vẫn còn thông đạo thứ tám.
Thông đạo thứ tam, có thể vẫn còn thông đạo thứ chín, Đường Tiêu cảm thấy rất có thể sẽ có.
Chỉ là thông đạo thứ bảy này đã đạt tới giới hạn tiếp xúc cảnh giới thần bí của Đường Tiêu, thông đạo thứ tám, thông đạo thứ chín sẽ lại có những thay đổi gì?
- Mẹ kiếp… không nhẽ nhất định ta sẽ chết sao.
Sắc mặt Đường Tiêu trắng bệch, từ trước tới nay không sợ gì cả, cả gan làm loạn, dũng khí của kiếp trước đã mất đi rồi.
Nếu như nơi này có truyền tống trận quay lại, Đường Tiêu không loại trừ khả năng từ bỏ Tinh bàn hư không.
Nhưng ở đây không có Truyền tống trận.
Không chỉ có như thế, sau khi Đường Tiêu bò được tới chỗ đại điện này để nghỉ ngơi, một chỗ trên vách tường đại điện đã bắt đầu đếm ngược thời gian, còn mơ hồ xuất hiện bóng người, nhìn kỹ thì là cái bóng của Đường Tiêu, hiển nhiên cũng tính theo thời gian chằm chằm nhằm vào hắn, trước đây ở đây không có.
Đường Tiêu cũng kinh ngạc không ngừng nhìn theo thời gian đếm ngược, đây là một bông hoa sen có những cánh hình múi chậm chạp chuyển sáng màu trắng nhạt. Đoán chừng khi cánh hoa chuyển toàn bộ sáng màu trắng nhạt, thời gian đếm ngược cũng đã hết.
Không thể tưởng tượng được, sau khi thời gian đếm ngược kết thúc sẽ xuất hiện chuyện không thể tưởng tượng nào.
Nhưng Đường Tiêu dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, thời gian đếm ngược này tuyệt đối không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Cái chân bị vết nứt thời gian cắn, phải cần mười ngày nửa tháng thì không thể sản sinh lại được. Đường Tiêu chỉ có thể cố gắng chữa trị trước phần xương cốt da thịt bị tách ra, cố gắng đến lúc kết thúc thời gian đếm ngược có thể đứng thẳng đôi chân, bằng không thì chỉ có thể cấm chế ở đây, mất đi hai chân, gặp biến cố thì không có cách nào phản ứng lại thì nguy to.
-……
Quan sát trong chốc lại, Đường Tiêu đã hiểu được quy luật của thời gian đếm ngược bông hoa sen. Suy đoán nó sẽ chấm dứt sau một đến hay ngày. Tuy không biết thời gian chấm dứt sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng Đường Tiêu cũng không giám đem tính mạng nhỏ bé của mình đi đánh bạc. Hắn quyết định trước khi thời gian đếm ngược chấm dứt, hắn phải đứng trên phía đá của thông đạo thứ tám, tránh khả năng ở đây có những nguy cơ xuất hiện..
Đương nhiên, có có một chân đứng ở phiến đá đi đến thông đạo thứ tám, có thể không thể tùy tiện điều khiển phiến đá đi lên, đó chính là vấn đề lớn. Hơn nữa độ khó ở thông đạo thứ tám, khẳng định là vượt qua nhiều so với thông đạo thứ bảy, nếu như vết như không gian bốn bên không giảm đi một ít. Đường Tiêu cảm thấy cho dù thần thức mạnh mẽ đến đâu cuối cùng vẫn phải bỏ mạng ở đây.
- Cục diện hung hiểm như thế, Lão Ma chỉ có thể mạo hiểm giúp ngươi thử một lần.
Trên suốt chặng đường, lão ma Áo Bỉ không nói gì bây giờ đột nhiên lên tiếng.
- Thử thế nào?
Đường Tiêu vội hỏi lão ma Áo Bỉ, hiện tại hắn có lẽ đã đến đường cùng rồi.
- Với tu vi hiện tại của ngươi, dùng thần thức, muốn mạo hiểm xuyên qua thông đạo thứ tám, thậm chí thông đạo thứ chín, thông đạo thứ mười phía sau căn bản là chuyện không thể nào. Chỉ trừ khi lão ma giải được phong ấn Cự Long xa xưa. Ở đây rót vào một tia thần hồn vô thức Cự Long xa xưa, dựa vào thần thứ mạnh mẽ của bản thể Cự Long xa xưa giúp ngươi tránh khỏi nguy hiểm trong thông đạo. Nếu không tám chín phần mười ngươi vẫn sẽ bị lạc trong tầng thông đạo thứ tám.
Người trẻ tuổi này chính là người lúc trước cùng Cấm Chế Mân muội phá giải tháp Thần Cấm, bị bắt vào trong thế giới ý niệm của Ngũ Độc Thiên Sư, đại khái là nhìn thấy thân thể của Ngũ Độc Thiên Sư khó mà giữ được, thế giới ý niệm sắp bị hủy diệt, vì vậy sớm nhảy ra ngoài, không ngờ lại chịu ảnh hưởng.
Xem ra khi thân thể của một người đã chịu trọng thương, thế giới ý niệm cũng sẽ chịu liên lụy, dù sao thần hồn là thứ gửi bám vào trong thân thể, mất đi thần hồn chính là mất đi nguồn cội, trước khi tu vi của võ giả Thiên Nguyên chưa đạt tới tầng cấp nào đó, thân thể không còn, thế giới ý niệm cũng sẽ không cách nào cùng tồn tại độc lập với thần hồn.
Đúng lúc thần hồn của Ngũ Độc Thiên Sư cho rằng Ngũ Sắc Độc Đảm mà mình ẩn thân đã đào thoát khỏi truy kích của người bên ngoài, thì người bên ngoài lại đột nhiên xuất hiện phía trước Ngũ Sắc Độc Đảm, hơn nữa trong tay hắn lại có thêm một thứ.
Hắn ném một quả hồ lô từ trong tay ra, hồ lô đón gió dài ra, trong cái miệng cực lớn của hồ lô truyền ra hấp lực cường đại, Ngũ Sắc Độc Đảm mặc dù rất muốn thoát khỏi, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào chạy thoát hấp lực cực mạnh của hồ lô, bị hồ lô nuốt chửng vào bên trong.
- Đây là thứ rất tốt, phối hợp với kỳ độc trên mặt, uy lực thậm chí có thể chống đỡ một hai viên Long Tinh thập, lão độc vật nhất định đã ngưng tụ ra nó ngàn năm trước, sau đó dùng hơn ngàn năm luyện hóa nó, cho nên gần ngàn năm nay lão không chịu lộ diện ở Bàn Long đại lục.
Sau khi Áo Bỉ Lão Ma liên tiếp đánh mấy đạo cấm chế lên Ngũ Sắc Độc Đảm, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.
Dưới trình trạng khẩn cấp, Đường Tiêu đột nhiên ngửa người ra đằng sau, ké cáo phiến đá dưới chân nhưng một chân vẫn không thể linh hoạt tránh được một đạo vết nứt không gian. Đầu gối bị một đạo vết nứt không gian xuyên qua, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu. Một đầu gối khác cũng bị đâm, tủy cốt hoàn toàn bị chặt đứt, chỉ còn lại một ít da thịt kết nối phía trên và phía dưới chân.
Đường Tiêu chịu đựng đau đớn vô cùng, đi đến cuối thông đạo thứ bảy mới ngã xuống phiến đá trên mặt đất, may mắn đầu gối chân không bị cắt đứt, để Đường Tiêu có cơ hội đứng trên phiến đá xuyên qua thông đạo thứ bảy, nếu như cả hai đầu gối đều bị chém đứt, Đường Tiêu sẽ lập tức rởi khỏi phiến đá rời đi, phiêu du vào trong thông đạo khổng lồ, từ nay thân thể và thần hồn của hắn đã bị trói buộc, không có cách nào thoát ra, vĩnh viễn trở thành một bộ xương khô phiêu du trong thông đạo.
So với lần trước bị cắt đứt nửa phổi và một cánh tay, lần này bị thương càng nghiêm trọng hơn, cũng may vết nứt không gian đột nhiên xuất hiện Đường Tiêu ở xa, căn bản có thể áp dụng cách sống còn đó là ngửa ra phía sau để tránh được kiếp này. Với phân tích của Đường Tiêu, lúc ấy bất kể là trái hay phải, hay là nghiêng về phía trước đều chỉ có chết.
- Thao.
Đường Tiêu nằm rạp trên mặt đấy, không nhịn được bèn nói tục ra, nếu như những vết nứt không gian này không trở nên di động, thông đạo phía sau thực sự không có cách nào đi qua.
Lần say gặp phải vết nứt không gian di động, Đường Tiêu cảm giác mình cũng không may mắn nữa, chỉ là đứt một chiếc chân mà thôi.
Vấn đề đây vẫn chưa phải là điểm cuối cùng, đằng sau vẫn còn thông đạo thứ tám.
Thông đạo thứ tam, có thể vẫn còn thông đạo thứ chín, Đường Tiêu cảm thấy rất có thể sẽ có.
Chỉ là thông đạo thứ bảy này đã đạt tới giới hạn tiếp xúc cảnh giới thần bí của Đường Tiêu, thông đạo thứ tám, thông đạo thứ chín sẽ lại có những thay đổi gì?
- Mẹ kiếp… không nhẽ nhất định ta sẽ chết sao.
Sắc mặt Đường Tiêu trắng bệch, từ trước tới nay không sợ gì cả, cả gan làm loạn, dũng khí của kiếp trước đã mất đi rồi.
Nếu như nơi này có truyền tống trận quay lại, Đường Tiêu không loại trừ khả năng từ bỏ Tinh bàn hư không.
Nhưng ở đây không có Truyền tống trận.
Không chỉ có như thế, sau khi Đường Tiêu bò được tới chỗ đại điện này để nghỉ ngơi, một chỗ trên vách tường đại điện đã bắt đầu đếm ngược thời gian, còn mơ hồ xuất hiện bóng người, nhìn kỹ thì là cái bóng của Đường Tiêu, hiển nhiên cũng tính theo thời gian chằm chằm nhằm vào hắn, trước đây ở đây không có.
Đường Tiêu cũng kinh ngạc không ngừng nhìn theo thời gian đếm ngược, đây là một bông hoa sen có những cánh hình múi chậm chạp chuyển sáng màu trắng nhạt. Đoán chừng khi cánh hoa chuyển toàn bộ sáng màu trắng nhạt, thời gian đếm ngược cũng đã hết.
Không thể tưởng tượng được, sau khi thời gian đếm ngược kết thúc sẽ xuất hiện chuyện không thể tưởng tượng nào.
Nhưng Đường Tiêu dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, thời gian đếm ngược này tuyệt đối không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Cái chân bị vết nứt thời gian cắn, phải cần mười ngày nửa tháng thì không thể sản sinh lại được. Đường Tiêu chỉ có thể cố gắng chữa trị trước phần xương cốt da thịt bị tách ra, cố gắng đến lúc kết thúc thời gian đếm ngược có thể đứng thẳng đôi chân, bằng không thì chỉ có thể cấm chế ở đây, mất đi hai chân, gặp biến cố thì không có cách nào phản ứng lại thì nguy to.
-……
Quan sát trong chốc lại, Đường Tiêu đã hiểu được quy luật của thời gian đếm ngược bông hoa sen. Suy đoán nó sẽ chấm dứt sau một đến hay ngày. Tuy không biết thời gian chấm dứt sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng Đường Tiêu cũng không giám đem tính mạng nhỏ bé của mình đi đánh bạc. Hắn quyết định trước khi thời gian đếm ngược chấm dứt, hắn phải đứng trên phía đá của thông đạo thứ tám, tránh khả năng ở đây có những nguy cơ xuất hiện..
Đương nhiên, có có một chân đứng ở phiến đá đi đến thông đạo thứ tám, có thể không thể tùy tiện điều khiển phiến đá đi lên, đó chính là vấn đề lớn. Hơn nữa độ khó ở thông đạo thứ tám, khẳng định là vượt qua nhiều so với thông đạo thứ bảy, nếu như vết như không gian bốn bên không giảm đi một ít. Đường Tiêu cảm thấy cho dù thần thức mạnh mẽ đến đâu cuối cùng vẫn phải bỏ mạng ở đây.
- Cục diện hung hiểm như thế, Lão Ma chỉ có thể mạo hiểm giúp ngươi thử một lần.
Trên suốt chặng đường, lão ma Áo Bỉ không nói gì bây giờ đột nhiên lên tiếng.
- Thử thế nào?
Đường Tiêu vội hỏi lão ma Áo Bỉ, hiện tại hắn có lẽ đã đến đường cùng rồi.
- Với tu vi hiện tại của ngươi, dùng thần thức, muốn mạo hiểm xuyên qua thông đạo thứ tám, thậm chí thông đạo thứ chín, thông đạo thứ mười phía sau căn bản là chuyện không thể nào. Chỉ trừ khi lão ma giải được phong ấn Cự Long xa xưa. Ở đây rót vào một tia thần hồn vô thức Cự Long xa xưa, dựa vào thần thứ mạnh mẽ của bản thể Cự Long xa xưa giúp ngươi tránh khỏi nguy hiểm trong thông đạo. Nếu không tám chín phần mười ngươi vẫn sẽ bị lạc trong tầng thông đạo thứ tám.
Người trẻ tuổi này chính là người lúc trước cùng Cấm Chế Mân muội phá giải tháp Thần Cấm, bị bắt vào trong thế giới ý niệm của Ngũ Độc Thiên Sư, đại khái là nhìn thấy thân thể của Ngũ Độc Thiên Sư khó mà giữ được, thế giới ý niệm sắp bị hủy diệt, vì vậy sớm nhảy ra ngoài, không ngờ lại chịu ảnh hưởng.
Xem ra khi thân thể của một người đã chịu trọng thương, thế giới ý niệm cũng sẽ chịu liên lụy, dù sao thần hồn là thứ gửi bám vào trong thân thể, mất đi thần hồn chính là mất đi nguồn cội, trước khi tu vi của võ giả Thiên Nguyên chưa đạt tới tầng cấp nào đó, thân thể không còn, thế giới ý niệm cũng sẽ không cách nào cùng tồn tại độc lập với thần hồn.
Đúng lúc thần hồn của Ngũ Độc Thiên Sư cho rằng Ngũ Sắc Độc Đảm mà mình ẩn thân đã đào thoát khỏi truy kích của người bên ngoài, thì người bên ngoài lại đột nhiên xuất hiện phía trước Ngũ Sắc Độc Đảm, hơn nữa trong tay hắn lại có thêm một thứ.
Hắn ném một quả hồ lô từ trong tay ra, hồ lô đón gió dài ra, trong cái miệng cực lớn của hồ lô truyền ra hấp lực cường đại, Ngũ Sắc Độc Đảm mặc dù rất muốn thoát khỏi, nhưng cuối cùng vẫn không thể nào chạy thoát hấp lực cực mạnh của hồ lô, bị hồ lô nuốt chửng vào bên trong.
- Đây là thứ rất tốt, phối hợp với kỳ độc trên mặt, uy lực thậm chí có thể chống đỡ một hai viên Long Tinh thập, lão độc vật nhất định đã ngưng tụ ra nó ngàn năm trước, sau đó dùng hơn ngàn năm luyện hóa nó, cho nên gần ngàn năm nay lão không chịu lộ diện ở Bàn Long đại lục.
Sau khi Áo Bỉ Lão Ma liên tiếp đánh mấy đạo cấm chế lên Ngũ Sắc Độc Đảm, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.
Bình luận facebook