Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
Thời điểm xe ngựa của Đường Tiêu đi vào Đại Học phủ, trong Đại Học phủ đã trở nên vô cùng ầm ĩ, từng đợt tiếng vó ngựa, roi ngựa, tiếng cười nói theo gió truyền đến, con cháu quan lại đều lộ ra vô cùng phấn khởi, đặc biệt là những thiếu niên lần đầu tiến hành huấn luyện quân sự kia, càng là đem huấn luyện quân sự lần này trở thành cuộc du xuân tập thể.
Đám vương công quý tộc Đại Minh, bởi vì sự tình kế thừa tước vị, phần lớn từ nhỏ ở trong gia tộc đã tiếp nhận võ giả huấn luyện, lại có các loại đan dược bồi dưỡng, tố chất thân thể cùng tu vi, đã sớm cao hơn bình dân bình thường, loại huấn luyện quân sự này đối với bọn hắn mà nói, dưới tình huống bình thường đều có thể nhẹ nhàng vượt qua kiểm tra.
Huống chi vương công quý tộc bình thường, đệ tử trong nhà đều nhiều hơn mười người, thậm chí vài chục người, trong mấy chục người này, hoặc nhiều hoặc ít sẽ xuất hiện mấy cái đặc biệt ưu tú, được bồi dưỡng làm người kế thừa tước vị, dù cho có một ít con nối dõi liên tục ba năm không cách nào đạt tiêu chuẩn, cũng không ảnh hưởng đến tước vị gia tộc không thể tiếp tục được nữa.
Cho nên, đối với bọn họ mà nói, huấn luyện quân sự lần này, xác thực là một cuộc du xuân tập thể.
Hưng Quốc Hầu, Diệt Hồ Hầu, Hộ Quốc Hầu, tam gia tuy từng người ném đi môt đứa con trai, nhưng mà người trong gia tộc thịnh vượng, ba Hầu gia ngoài đau lòng ra, cũng không sợ gia tộc suy tàn như vậy, nhưng Đường gia không giống với lúc trước, bên ngoài đồn đãi nói Trấn Quốc Hầu Đường Uyên sau khi sinh hạ Đường Tiêu, thì ngoài ý muốn mất đi năng lực sinh dục, cho nên dưới gối chỉ vẹn vẹn có một mình Đường Tiêu.
Đường Tiêu năm nay mười lăm tuổi, không tới hai tháng nữa sẽ tròn mười sáu tuổi, năm nay phải tham gia Đại Học phủ tổ chức huấn luyện quân sự, nếu như hắn về sau không chịu nhập ngũ đi lính, lại liên tục ba năm không thể đạt tiêu chuẩn huấn luyện quân sự, tước vị Trấn Quốc Hầu, đại khái sẽ không thể giữ nỗi nữa, cho nên những đệ tử vương công quý tộc kia, lúc này lại lần nữa đưa ánh mắt tập trung lên người Đường Tiêu.
Bọn hắn đương nhiên là hy vọng con trai độc nhất của Trấn Quốc Hầu này không cách nào hoàn thành huấn luyện quân sự, hoặc là trong lúc này xảy ra ngoài ý muốn gì đó, ở trong huấn luyện quân sự bỏ mình, để cho Trấn Quốc Hầu không người kế tục.
Đương nhiên, người chết trong huấn luyện quân sự, cũng không phải là chuyện không có khả năng, ba năm trước, ở ngoại ô Hoa Liên huấn luyện quân sự, bởi vì một đội thổ dân sơn tặc vùng phía nam Man Hoang cùng hải tộc liên hợp tập kích, làm hai sĩ tử tử vong và rất nhiều sĩ tử trọng thương.
Đường Tiêu từ khi xuyên việt đến trong thế giới này về sau, chỉ cần vừa ra khỏi Đường phủ, sẽ phải chịu ánh mắt căm thù đến từ bốn phương tám hướng, cái này làm cho hắn rất hoài nghi phụ thân của mình đến cùng đã làm cái gì, vì cái gì trêu chọc nhiều người như vậy, làm cho hắn trở thành một tấm bia để mọi người trút giận.
Duy nhất đối với Đường Tiêu có chút thân mật, là nhi tử của Diệt Hồ Hầu Chu Côn Chu Kiền, hơn nữa Chu Kiền rất có thể cũng chỉ có Đường Tiêu là bạn, cho nên tiến vào Đại Học phủ, Chu Kiền đi theo bên người Đường Tiêu như hình với bóng.
Đối với hảo hữu này của thiếu gia quần là áo lượt lúc trước, Đường Tiêu vốn là xem thường, nhưng mà những ngày này, Đường Tiêu cũng đã chậm rãi chấp nhận người bạn này, hơn nữa từ tình huống hai người ở chung mà xét, một ít hành vi quần là áo lượt của Chu mập mạp trước kia, hơn phân nửa là bị Đường Tiêu dụ dỗ, Chu Kiền thuộc về loại không xấu, chỉ là tính cách có chút chất phác, bị người lợi dụng mà thôi.
- Ngươi bây giờ là võ giả mấy giai?
Đường Tiêu rất chân thành mà nhìn Chu Kiền.
- Ngươi không phải không biết sao? Ta một mực không có thối hồn thành công, ngay cả nhất giai võ giả cũng không phải.
Chu Kiền sờ lên cái đầu béo của hắn, có chút kinh ngạc mà nhìn Đường Tiêu.
- Ngươi không tu luyện, không muốn kế thừa tước vị Chu gia các ngươi sao?
Đường Tiêu đã hiểu được một ít sự tình về huấn luyện quân sự, cho nên hỏi Chu Kiền thoáng một phát, coi như là quan tâm đối với huynh đệ.
- Trong nhà của ta đã có Đại thế tử rồi, cha ta nói, ta chỉ cần đi theo học việc buôn bán trong nhà là được.
Chu Kiền nghĩ nghĩ, ngược lại có chút kỳ quái mà nhìn về phía Đường Tiêu:
- Đường huynh, ngươi như thế nào võ công đột nhiên tinh tiến như thế? Có phải có kỳ ngộ gì hay không?
- Không có kỳ ngộ gì, Đường gia chỉ có một mình ta là nam đinh, ta không muốn thấy Đường gia suy tàn trên tay của ta như vậy, cho nên cố gắng mà thôi.
Đường Tiêu cười cười, phương diện này đối với Chu Kiền giải thích quá nhiều cũng không có ý nghĩa.
- Sinh ý trước kia của nhà chúng ta đều là dựa vào Trấn Quốc Hầu gia, về sau phải dựa vào ngươi rồi, đến lúc đó giúp đỡ ca ca ta nhiều một chút ah.
Chu Kiền cũng hắc hắc mà nở nụ cười.
- Giúp ngươi làm gì đây? Chỉ cần trong khả năng ta sẽ giúp.
Đường Tiêu có chút kỳ quái mà nhìn Chu Kiền.
- Ta? Ta về sau chỉ có thể làm trợ thủ giúp ca ca ta mà thôi.
Chu Kiền vội vàng lắc đầu, sự tình như kế thừa gia nghiệp này? Hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
- Ta nói ngươi chính là ngươi, ngươi hảo hảo đi theo phụ thân ngươi học việc buôn bán, quyền kế thừa tước vị Chu gia, về sau nhất định ở trên người của ngươi! Nhớ kỹ, đám lão già này mất, Đường Tiêu ta, tương lai là Trấn Quốc Hầu, là chỗ dựa của Chu gia ngươi! Mọi chuyện cần thiết, người khác nói không tính, ta nói mới là quyết định cuối cùng!
Đường Tiêu nhíu mày, mặt lạnh khiển trách Chu Kiền vài câu.
- Nha...
Chu Kiền có chút lo sợ, nghi hoặc mà nhìn Đường Tiêu, hình tượng hiện tại này của Đường Tiêu, thật sự không giống bạn chơi cùng nhau lớn lên với hắn trước kia, ngược lại càng ngày càng giống Trấn Quốc Hầu trong truyền thuyết kia rồi.
Bất quá sau một lát, Chu Kiền cũng nghĩ thông suốt, nguyên lai, Đường Tiêu là đang giúp hắn ah! Nếu quả thật có Đường Tiêu làm chỗ dựa, Chu Kiền biết rõ, hắn kế thừa tước vị cùng sản nghiệp của Chu gia là rất có hi vọng.
- Cám ơn tiểu hầu gia!
Chu Kiền rất cảm kích hướng Đường Tiêu vái một cái.
- Cám ơn cái gì chứ? Trên đời này, ta hiện tại cũng chỉ có ngươi là huynh đệ.
Đường Tiêu nheo con mắt lại, hướng những ánh mắt tràn ngập địch ý chung quanh dò xét một vòng.
Lý tưởng của Đường Tiêu ở kiếp này, không chỉ có kế thừa tước vị Đường gia đơn giản như vậy, dã tâm của hắn rất lớn, hắn muốn làm võ giả mạnh nhất trên thế giới này, hắn muốn đem tất cả mọi người dẫm nát dưới chân! Trong thiên hạ, hẳn là vương, suất lĩnh chúng sinh thiên hạ, hẳn là Vương Thần!
Đám vương công quý tộc Đại Minh, bởi vì sự tình kế thừa tước vị, phần lớn từ nhỏ ở trong gia tộc đã tiếp nhận võ giả huấn luyện, lại có các loại đan dược bồi dưỡng, tố chất thân thể cùng tu vi, đã sớm cao hơn bình dân bình thường, loại huấn luyện quân sự này đối với bọn hắn mà nói, dưới tình huống bình thường đều có thể nhẹ nhàng vượt qua kiểm tra.
Huống chi vương công quý tộc bình thường, đệ tử trong nhà đều nhiều hơn mười người, thậm chí vài chục người, trong mấy chục người này, hoặc nhiều hoặc ít sẽ xuất hiện mấy cái đặc biệt ưu tú, được bồi dưỡng làm người kế thừa tước vị, dù cho có một ít con nối dõi liên tục ba năm không cách nào đạt tiêu chuẩn, cũng không ảnh hưởng đến tước vị gia tộc không thể tiếp tục được nữa.
Cho nên, đối với bọn họ mà nói, huấn luyện quân sự lần này, xác thực là một cuộc du xuân tập thể.
Hưng Quốc Hầu, Diệt Hồ Hầu, Hộ Quốc Hầu, tam gia tuy từng người ném đi môt đứa con trai, nhưng mà người trong gia tộc thịnh vượng, ba Hầu gia ngoài đau lòng ra, cũng không sợ gia tộc suy tàn như vậy, nhưng Đường gia không giống với lúc trước, bên ngoài đồn đãi nói Trấn Quốc Hầu Đường Uyên sau khi sinh hạ Đường Tiêu, thì ngoài ý muốn mất đi năng lực sinh dục, cho nên dưới gối chỉ vẹn vẹn có một mình Đường Tiêu.
Đường Tiêu năm nay mười lăm tuổi, không tới hai tháng nữa sẽ tròn mười sáu tuổi, năm nay phải tham gia Đại Học phủ tổ chức huấn luyện quân sự, nếu như hắn về sau không chịu nhập ngũ đi lính, lại liên tục ba năm không thể đạt tiêu chuẩn huấn luyện quân sự, tước vị Trấn Quốc Hầu, đại khái sẽ không thể giữ nỗi nữa, cho nên những đệ tử vương công quý tộc kia, lúc này lại lần nữa đưa ánh mắt tập trung lên người Đường Tiêu.
Bọn hắn đương nhiên là hy vọng con trai độc nhất của Trấn Quốc Hầu này không cách nào hoàn thành huấn luyện quân sự, hoặc là trong lúc này xảy ra ngoài ý muốn gì đó, ở trong huấn luyện quân sự bỏ mình, để cho Trấn Quốc Hầu không người kế tục.
Đương nhiên, người chết trong huấn luyện quân sự, cũng không phải là chuyện không có khả năng, ba năm trước, ở ngoại ô Hoa Liên huấn luyện quân sự, bởi vì một đội thổ dân sơn tặc vùng phía nam Man Hoang cùng hải tộc liên hợp tập kích, làm hai sĩ tử tử vong và rất nhiều sĩ tử trọng thương.
Đường Tiêu từ khi xuyên việt đến trong thế giới này về sau, chỉ cần vừa ra khỏi Đường phủ, sẽ phải chịu ánh mắt căm thù đến từ bốn phương tám hướng, cái này làm cho hắn rất hoài nghi phụ thân của mình đến cùng đã làm cái gì, vì cái gì trêu chọc nhiều người như vậy, làm cho hắn trở thành một tấm bia để mọi người trút giận.
Duy nhất đối với Đường Tiêu có chút thân mật, là nhi tử của Diệt Hồ Hầu Chu Côn Chu Kiền, hơn nữa Chu Kiền rất có thể cũng chỉ có Đường Tiêu là bạn, cho nên tiến vào Đại Học phủ, Chu Kiền đi theo bên người Đường Tiêu như hình với bóng.
Đối với hảo hữu này của thiếu gia quần là áo lượt lúc trước, Đường Tiêu vốn là xem thường, nhưng mà những ngày này, Đường Tiêu cũng đã chậm rãi chấp nhận người bạn này, hơn nữa từ tình huống hai người ở chung mà xét, một ít hành vi quần là áo lượt của Chu mập mạp trước kia, hơn phân nửa là bị Đường Tiêu dụ dỗ, Chu Kiền thuộc về loại không xấu, chỉ là tính cách có chút chất phác, bị người lợi dụng mà thôi.
- Ngươi bây giờ là võ giả mấy giai?
Đường Tiêu rất chân thành mà nhìn Chu Kiền.
- Ngươi không phải không biết sao? Ta một mực không có thối hồn thành công, ngay cả nhất giai võ giả cũng không phải.
Chu Kiền sờ lên cái đầu béo của hắn, có chút kinh ngạc mà nhìn Đường Tiêu.
- Ngươi không tu luyện, không muốn kế thừa tước vị Chu gia các ngươi sao?
Đường Tiêu đã hiểu được một ít sự tình về huấn luyện quân sự, cho nên hỏi Chu Kiền thoáng một phát, coi như là quan tâm đối với huynh đệ.
- Trong nhà của ta đã có Đại thế tử rồi, cha ta nói, ta chỉ cần đi theo học việc buôn bán trong nhà là được.
Chu Kiền nghĩ nghĩ, ngược lại có chút kỳ quái mà nhìn về phía Đường Tiêu:
- Đường huynh, ngươi như thế nào võ công đột nhiên tinh tiến như thế? Có phải có kỳ ngộ gì hay không?
- Không có kỳ ngộ gì, Đường gia chỉ có một mình ta là nam đinh, ta không muốn thấy Đường gia suy tàn trên tay của ta như vậy, cho nên cố gắng mà thôi.
Đường Tiêu cười cười, phương diện này đối với Chu Kiền giải thích quá nhiều cũng không có ý nghĩa.
- Sinh ý trước kia của nhà chúng ta đều là dựa vào Trấn Quốc Hầu gia, về sau phải dựa vào ngươi rồi, đến lúc đó giúp đỡ ca ca ta nhiều một chút ah.
Chu Kiền cũng hắc hắc mà nở nụ cười.
- Giúp ngươi làm gì đây? Chỉ cần trong khả năng ta sẽ giúp.
Đường Tiêu có chút kỳ quái mà nhìn Chu Kiền.
- Ta? Ta về sau chỉ có thể làm trợ thủ giúp ca ca ta mà thôi.
Chu Kiền vội vàng lắc đầu, sự tình như kế thừa gia nghiệp này? Hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
- Ta nói ngươi chính là ngươi, ngươi hảo hảo đi theo phụ thân ngươi học việc buôn bán, quyền kế thừa tước vị Chu gia, về sau nhất định ở trên người của ngươi! Nhớ kỹ, đám lão già này mất, Đường Tiêu ta, tương lai là Trấn Quốc Hầu, là chỗ dựa của Chu gia ngươi! Mọi chuyện cần thiết, người khác nói không tính, ta nói mới là quyết định cuối cùng!
Đường Tiêu nhíu mày, mặt lạnh khiển trách Chu Kiền vài câu.
- Nha...
Chu Kiền có chút lo sợ, nghi hoặc mà nhìn Đường Tiêu, hình tượng hiện tại này của Đường Tiêu, thật sự không giống bạn chơi cùng nhau lớn lên với hắn trước kia, ngược lại càng ngày càng giống Trấn Quốc Hầu trong truyền thuyết kia rồi.
Bất quá sau một lát, Chu Kiền cũng nghĩ thông suốt, nguyên lai, Đường Tiêu là đang giúp hắn ah! Nếu quả thật có Đường Tiêu làm chỗ dựa, Chu Kiền biết rõ, hắn kế thừa tước vị cùng sản nghiệp của Chu gia là rất có hi vọng.
- Cám ơn tiểu hầu gia!
Chu Kiền rất cảm kích hướng Đường Tiêu vái một cái.
- Cám ơn cái gì chứ? Trên đời này, ta hiện tại cũng chỉ có ngươi là huynh đệ.
Đường Tiêu nheo con mắt lại, hướng những ánh mắt tràn ngập địch ý chung quanh dò xét một vòng.
Lý tưởng của Đường Tiêu ở kiếp này, không chỉ có kế thừa tước vị Đường gia đơn giản như vậy, dã tâm của hắn rất lớn, hắn muốn làm võ giả mạnh nhất trên thế giới này, hắn muốn đem tất cả mọi người dẫm nát dưới chân! Trong thiên hạ, hẳn là vương, suất lĩnh chúng sinh thiên hạ, hẳn là Vương Thần!
Bình luận facebook