Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
Lời nói của Chu Kiền giống như cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà, triệt làm cho hắn phát điên lên, hiện tại không chỉ có Đường Tiêu nhục nhã hắn, ngay cả Chu Kiền là tùy tùng của Đường Tiêu cũng có thể tùy ý nhục mạ hắn. Nếu như hôm nay không để cho Đường Tiêu một giáo huấn hung hăng, Từ Tiều cảm giác mình về sau không thể tiếp tục lăn lộn ở trong Kinh thành.
Đương nhiên, ở bên trong võ đài, Từ Tiều cũng chỉ dám giáo huấn cùng nhục nhã Đường Tiêu một phen, cũng không dám thật sự giết chết Đường Tiêu. Dù sao trước mắt bao người, gây ra tai họa như vậy, trở về hướng phụ thân Hưng Quốc Hầu ăn nói như thế nào, kế hoạch giết chết Đường Tiêu chính thức, nhất định phải đến Nghi Lan thành mới có thể áp dụng.
Tranh đấu trong trường học, nhất định phải khống chế hỏa hầu, để cho các trưởng bối cảm thấy đây chỉ là bọn vãn bối tiểu đả tiểu nháo mà thôi, tốt nhất là đừng làm cho bọn hắn tới hiện trường.
Khi quyền phong của Từ Tiều cuốn lấy kình lực cùng cừu hận hướng Chu Kiền mãnh liệt đánh tới, Đường Tiêu đã lặng yên xuất hiện trước người Chu Kiền, đem Chu Kiền đẩy về phía sau, hướng quyền phong của Từ Tiều oanh tới. Hai người lập tức đối chưởng, thanh âm “bang bang” ầm ĩ, mỗi một quyền đều là mạnh mẽ đối oanh, không bao lâu, song phương đã qua hơn mười chiêu.
Kỳ thật Từ Tiều mỗi một lần đều lộ ra sơ hở, nhưng Đường Tiêu tận lực không lợi dụng những sơ hở này. Hắn tu luyện mấy tháng qua, tu vi rất có tinh tiến, quyền cương cũng càng hung hiểm hơn, nhưng mà kinh nghiệm thực chiến lại không nhiều, giống như cùng Từ Tiều là Nhân Nguyên Cấp tam giai đỉnh phong đối chiến, đặc biệt là dưới tình huống đối phương cừu hận sát ý mười phần, đối với việc đề cao kinh nghiệm thực chiến trong thế giới này cùng kiểm nghiệm thành quả tu luyện của mình mà nói, là một cơ hội phi thường khó được.
Cho nên Đường Tiêu cũng không dùng kỹ xảo thủ thắng, mà từng quyền từng quyền muốn thăm dò thực lực chân chính của mình bây giờ, dưới tình huống không sử dụng kỹ xảo chiến đấu, cùng võ giả Nhân Nguyên Cấp tam giai đỉnh phong đến cùng có bao nhiêu chênh lệch.
Từ Tiều nếu như biết đối thủ mà hắn hiện tại hận không thể giết chết này, lại đang lấy hắn làm bia kiểm nghiệm thành quả tu luyện, nhất định sẽ tức giận đến mức tại chỗ phun mấy ngụm máu tươi.
- Từ Tiều lui ra!
Dực Thai công chúa không biết lúc nào từ trong phòng nghỉ ngơi bên cạnh vọt ra, thấy Từ Tiều cùng Đường Tiêu đánh nhau, vội vàng hướng Từ Tiều quát to một tiếng.
Dực Thai công chúa được chứng kiến thực lực của Từ Tiều, Từ Tiều năm đó đạt được Võ trạng nguyên, hắn hiện tại đã gia nhập quân ngũ, ở trong mắt Dực Thai công chúa, Từ Tiều vô luận là tuổi hay kinh nghiệm chiến đấu, kể cả tu vi võ học, đều cao hơn Đường Tiêu không ít.
Từ Tiều cùng Đường Tiêu có ân oán, nguyên nhân sâu xa của nó, trong nội tâm Dực Thai công chúa rất tinh tường, nàng biết vì mình mà khiến cho bọn hắn cừu hận, cho nên rất lo lắng hôm nay Từ Tiều khống chế không nổi hướng Đường Tiêu hạ sát thủ.
Sau khi Từ Tiều đánh Đường Tiêu hai quyền, liền lui lại vài bước, nhảy trở về bên cạnh công chúa Dực Thai. Sau đó, hắn nhìn với vẻ rất nồng nàn về phía công chúa Dực Thai:
- Công chúa, đừng lo lắng cho ta. Vì nàng, cho dù lấy một mạng đổi một mạng để giết chết tiểu tử này, ta cũng cam tâm tình nguyện!
Công chúa Dực Thai thực sự có chút dở khóc dở cười. Sau khi trầm mặc một lát, nàng lạnh mặt nhìn về hướng Từ Tiều nói:
- Chuyện của ta, không cần ngươi xen vào, cũng không cho phép ngươi lại khiêu khích Đường công tử!
- Quan tâm và phần tình ý của công chúa, Từ Tiều ta khắc sâu trong lòng. Nhưng món nợ giữa ta và Đường Tiêu nhất định phải tính rõ ràng!
Từ Tiều hiên ngang lẫm liệt cự tuyệt công chúa Dực Thai. Rõ ràng hắn đem lời nói của công chúa Dực Thai, trở thành sự quan tâm và bảo hộ đối với hắn, sợ hắn đắc tội với Đường gia mà gánh phải đại họa.
Cho nên, sau khi cảm nhận được ‘quan tâm’ của công chúa, Từ Tiều càng thêm nhiệt huyết sôi trào, thậm chí muốn trước mặt mọi người, xông vào võ đài giết chết Đường Tiêu.
Công chúa Dực Thai nghe Từ Tiều nói “phần tình ý kia”, nhất thời hiểu hắn đã hiểu lầm ý của mình, vội vàng muốn giải thích. Không ngờ, đúng lúc đó Đường Tiêu ở bên kia lại mắng to...
- Tiểu tiện nhân và tiểu bạch kiểm kia tâm tình xong chưa? Mau lên, ta không kiên nhẫn chờ được nữa! Nếu còn dài dòng ta sẽ thu thập cả hai ngươi!
Công chúa Dực Thai nghe Đường Tiêu mắng to như vậy, hít thở không thông, thiếu chút nữ thì ngất đi. Muốn giải thích vài câu, Từ Tiều ở bên người nàng đã tiến lên mở mồm mắng trả Đường Tiêu.
- Tiểu súc sinh! Hôm nay ta không giết ngươi, oán hận trong lòng ta khó có thể tiêu trừ! Hôm nay ta không giết ngươi, thật thẹn với liệt tổ liệt tông Từ gia ta! Hôm nay ta không giết ngươi, thật có lỗi đối với phần chân tình công chúa đã dành cho ta! Hôm nay ta không giết ngươi, Từ Tiều ta thề không làm người!
Từ Tiều luôn miệng rống giận mấy câu. Hai mắt hắn trợn lên. Trong nháy mắt, toàn thân bao phủ một tầng cương khí điện quang lập lòe. Tầng cương khí điện quang này theo sự rống giận của Từ Tiều, như ngọn lửa vui mừng bốc lên cao, cũng kín đáo hình thành một hình người thật lớn, khiến người ta giật mình cảm thấy như Lôi Thần thời viễn cổ hạ xuống nhân gian.
Đương nhiên, chỉ là giật mình.
Trong lòng Công chúa Dực Thai hận muốn chết. Nàng bị Từ Tiều rống vài tiếng lớn như vậy, đặc biệt là một câu ‘phần chân tình của công chúa dành cho ta’, khiến nàng lại rơi vào cảnh khó lòng giãi bày, thậm chí sẽ trở thành vết nhơ cả đời sau khi nàng gả vào Đường phủ.
Đương nhiên, Đường Tiêu quan sát được biểu tình cực kỳ căm phẫn của công chúa Dực Thai. Chỉ là trong lòng đang cười thầm. Hắn cũng đã sớm nhìn ra giữa công chúa Dực Thai và Từ Tiều cũng không có gì. Vừa rồi ra vẻ hiểu lầm, mắng lớn như vậy, chỉ vì để công chúa Dực Thai cảm thấy trong lòng thẹn với hắn, như vậy trải qua việc thay hắn giấu diếm cướp bóc trong hoàng cung, coi như hai người hoàn toàn huề nhau.
- Từ công tử xuất ra chính là tuyệt học cả đời của Hưng Quốc Hầu... Lôi Thần Hàng Thế!
Trong võ đài có người có kiến thức rộng rãi thấy người Từ Tiều đầy điện quang và hư ảnh Lôi Thần, lập tức kinh ngạc lớn tiếng kêu lên.
- Hiện tại, Từ thế huynh chỉ là Nhân Nguyên Cấp tu vi tam cấp, có thể mời Lôi Thần viễn cổ bước đầu ngưng tụ quang ảnh, chỉ sợ là một quyền đánh ra, tường thành Thai kinh thành cũng bị hắn đập vỡ thành một cái hố mất!
Lại có người hiểu võ bổ sung nói rõ thêm một chút.
Đương nhiên, ở bên trong võ đài, Từ Tiều cũng chỉ dám giáo huấn cùng nhục nhã Đường Tiêu một phen, cũng không dám thật sự giết chết Đường Tiêu. Dù sao trước mắt bao người, gây ra tai họa như vậy, trở về hướng phụ thân Hưng Quốc Hầu ăn nói như thế nào, kế hoạch giết chết Đường Tiêu chính thức, nhất định phải đến Nghi Lan thành mới có thể áp dụng.
Tranh đấu trong trường học, nhất định phải khống chế hỏa hầu, để cho các trưởng bối cảm thấy đây chỉ là bọn vãn bối tiểu đả tiểu nháo mà thôi, tốt nhất là đừng làm cho bọn hắn tới hiện trường.
Khi quyền phong của Từ Tiều cuốn lấy kình lực cùng cừu hận hướng Chu Kiền mãnh liệt đánh tới, Đường Tiêu đã lặng yên xuất hiện trước người Chu Kiền, đem Chu Kiền đẩy về phía sau, hướng quyền phong của Từ Tiều oanh tới. Hai người lập tức đối chưởng, thanh âm “bang bang” ầm ĩ, mỗi một quyền đều là mạnh mẽ đối oanh, không bao lâu, song phương đã qua hơn mười chiêu.
Kỳ thật Từ Tiều mỗi một lần đều lộ ra sơ hở, nhưng Đường Tiêu tận lực không lợi dụng những sơ hở này. Hắn tu luyện mấy tháng qua, tu vi rất có tinh tiến, quyền cương cũng càng hung hiểm hơn, nhưng mà kinh nghiệm thực chiến lại không nhiều, giống như cùng Từ Tiều là Nhân Nguyên Cấp tam giai đỉnh phong đối chiến, đặc biệt là dưới tình huống đối phương cừu hận sát ý mười phần, đối với việc đề cao kinh nghiệm thực chiến trong thế giới này cùng kiểm nghiệm thành quả tu luyện của mình mà nói, là một cơ hội phi thường khó được.
Cho nên Đường Tiêu cũng không dùng kỹ xảo thủ thắng, mà từng quyền từng quyền muốn thăm dò thực lực chân chính của mình bây giờ, dưới tình huống không sử dụng kỹ xảo chiến đấu, cùng võ giả Nhân Nguyên Cấp tam giai đỉnh phong đến cùng có bao nhiêu chênh lệch.
Từ Tiều nếu như biết đối thủ mà hắn hiện tại hận không thể giết chết này, lại đang lấy hắn làm bia kiểm nghiệm thành quả tu luyện, nhất định sẽ tức giận đến mức tại chỗ phun mấy ngụm máu tươi.
- Từ Tiều lui ra!
Dực Thai công chúa không biết lúc nào từ trong phòng nghỉ ngơi bên cạnh vọt ra, thấy Từ Tiều cùng Đường Tiêu đánh nhau, vội vàng hướng Từ Tiều quát to một tiếng.
Dực Thai công chúa được chứng kiến thực lực của Từ Tiều, Từ Tiều năm đó đạt được Võ trạng nguyên, hắn hiện tại đã gia nhập quân ngũ, ở trong mắt Dực Thai công chúa, Từ Tiều vô luận là tuổi hay kinh nghiệm chiến đấu, kể cả tu vi võ học, đều cao hơn Đường Tiêu không ít.
Từ Tiều cùng Đường Tiêu có ân oán, nguyên nhân sâu xa của nó, trong nội tâm Dực Thai công chúa rất tinh tường, nàng biết vì mình mà khiến cho bọn hắn cừu hận, cho nên rất lo lắng hôm nay Từ Tiều khống chế không nổi hướng Đường Tiêu hạ sát thủ.
Sau khi Từ Tiều đánh Đường Tiêu hai quyền, liền lui lại vài bước, nhảy trở về bên cạnh công chúa Dực Thai. Sau đó, hắn nhìn với vẻ rất nồng nàn về phía công chúa Dực Thai:
- Công chúa, đừng lo lắng cho ta. Vì nàng, cho dù lấy một mạng đổi một mạng để giết chết tiểu tử này, ta cũng cam tâm tình nguyện!
Công chúa Dực Thai thực sự có chút dở khóc dở cười. Sau khi trầm mặc một lát, nàng lạnh mặt nhìn về hướng Từ Tiều nói:
- Chuyện của ta, không cần ngươi xen vào, cũng không cho phép ngươi lại khiêu khích Đường công tử!
- Quan tâm và phần tình ý của công chúa, Từ Tiều ta khắc sâu trong lòng. Nhưng món nợ giữa ta và Đường Tiêu nhất định phải tính rõ ràng!
Từ Tiều hiên ngang lẫm liệt cự tuyệt công chúa Dực Thai. Rõ ràng hắn đem lời nói của công chúa Dực Thai, trở thành sự quan tâm và bảo hộ đối với hắn, sợ hắn đắc tội với Đường gia mà gánh phải đại họa.
Cho nên, sau khi cảm nhận được ‘quan tâm’ của công chúa, Từ Tiều càng thêm nhiệt huyết sôi trào, thậm chí muốn trước mặt mọi người, xông vào võ đài giết chết Đường Tiêu.
Công chúa Dực Thai nghe Từ Tiều nói “phần tình ý kia”, nhất thời hiểu hắn đã hiểu lầm ý của mình, vội vàng muốn giải thích. Không ngờ, đúng lúc đó Đường Tiêu ở bên kia lại mắng to...
- Tiểu tiện nhân và tiểu bạch kiểm kia tâm tình xong chưa? Mau lên, ta không kiên nhẫn chờ được nữa! Nếu còn dài dòng ta sẽ thu thập cả hai ngươi!
Công chúa Dực Thai nghe Đường Tiêu mắng to như vậy, hít thở không thông, thiếu chút nữ thì ngất đi. Muốn giải thích vài câu, Từ Tiều ở bên người nàng đã tiến lên mở mồm mắng trả Đường Tiêu.
- Tiểu súc sinh! Hôm nay ta không giết ngươi, oán hận trong lòng ta khó có thể tiêu trừ! Hôm nay ta không giết ngươi, thật thẹn với liệt tổ liệt tông Từ gia ta! Hôm nay ta không giết ngươi, thật có lỗi đối với phần chân tình công chúa đã dành cho ta! Hôm nay ta không giết ngươi, Từ Tiều ta thề không làm người!
Từ Tiều luôn miệng rống giận mấy câu. Hai mắt hắn trợn lên. Trong nháy mắt, toàn thân bao phủ một tầng cương khí điện quang lập lòe. Tầng cương khí điện quang này theo sự rống giận của Từ Tiều, như ngọn lửa vui mừng bốc lên cao, cũng kín đáo hình thành một hình người thật lớn, khiến người ta giật mình cảm thấy như Lôi Thần thời viễn cổ hạ xuống nhân gian.
Đương nhiên, chỉ là giật mình.
Trong lòng Công chúa Dực Thai hận muốn chết. Nàng bị Từ Tiều rống vài tiếng lớn như vậy, đặc biệt là một câu ‘phần chân tình của công chúa dành cho ta’, khiến nàng lại rơi vào cảnh khó lòng giãi bày, thậm chí sẽ trở thành vết nhơ cả đời sau khi nàng gả vào Đường phủ.
Đương nhiên, Đường Tiêu quan sát được biểu tình cực kỳ căm phẫn của công chúa Dực Thai. Chỉ là trong lòng đang cười thầm. Hắn cũng đã sớm nhìn ra giữa công chúa Dực Thai và Từ Tiều cũng không có gì. Vừa rồi ra vẻ hiểu lầm, mắng lớn như vậy, chỉ vì để công chúa Dực Thai cảm thấy trong lòng thẹn với hắn, như vậy trải qua việc thay hắn giấu diếm cướp bóc trong hoàng cung, coi như hai người hoàn toàn huề nhau.
- Từ công tử xuất ra chính là tuyệt học cả đời của Hưng Quốc Hầu... Lôi Thần Hàng Thế!
Trong võ đài có người có kiến thức rộng rãi thấy người Từ Tiều đầy điện quang và hư ảnh Lôi Thần, lập tức kinh ngạc lớn tiếng kêu lên.
- Hiện tại, Từ thế huynh chỉ là Nhân Nguyên Cấp tu vi tam cấp, có thể mời Lôi Thần viễn cổ bước đầu ngưng tụ quang ảnh, chỉ sợ là một quyền đánh ra, tường thành Thai kinh thành cũng bị hắn đập vỡ thành một cái hố mất!
Lại có người hiểu võ bổ sung nói rõ thêm một chút.
Bình luận facebook