Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Chương 10
“Thực không ngờ người ship đồ ăn lại đẹp trai đến vậy, dù mặc bộ đồng phục ship hàng nhưng khí chất không giống người thường.”
Nữ nhân viên tiếp tân bĩu môi, thì thầm nói: “Đẹp trai thì có tác dụng gì chứ? Có thể ăn được không? Nhìn điện thoại của anh ta đi. Màn hình hỏng còn không nỡ đổi, thực quá nghèo mà!”
“Cho dù không có tuền, nhưng có khí chất là được, mặc bộ đồng phục ship đồ mà toát lên khí chất của Armani, haha, tôi phải chụp trộm một tấm ảnh mới được.”
“Đúng là phục cô, còn bị mê hoặc, có thể thực tế chút không?” Nữ lễ tân cầm hộp trang điểm, vẻ mặt mơ hồ.
Lập tức, Thẩm Lãng cau mày.
Anh nhìn chằm chằm vào hộp thư, vẻ mặt lo lắng.
Đây là báo cáo tài chính của nhà hàng lẩu, karaoke và các khách sạn năm sao trong quý này.
Sau khi anh nhận tiếp quản ba cửa hàng, theo thủ tục phải báo cáo lợi nhận tài chính cho cổ đông lớn nhất.
“Tổng lợi nhuận vừa qua là 4 triệu. Có vẻ ba cửa hàng này rất nổi tiếng ở thành phố Bình An. Vốn muốn tự kiếm tiền bằng chính khả năng của mình, cha lại ép tôi gục ngã lần nữa!”
Thẩm Lãng lặng lẽ suy nghĩ, dự định làm một số ngành trong tương lai.
Là người thừa kế duy nhất của gia đình, Thẩm Lãng không muốn lãng phí, không muốn là tên phế vật chỉ biết tận hưởng.
20 phút trôi qua, tiếng xe gầm rú đỗ ngoài cửa CLB Super Running.
Chỉ nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc bộ vest bước xuống xe.
“Cậu Ngô đến rồi!”
Khuôn mặt buồn bã của nữ nhân viên lễ tân lập tức tràn đầy sức sống, gương mặt ửng đỏ.
Ngô Lương xuống xe, đi về phía sảnh tiếp tân.
Bộ quần áo ship đồ của Thẩm Lãng đặc biệt nổi bật,
Ngô Lương cau mày hỏi quầy lễ tân: “Là cô gọi đồ?”
Nhân viên lễ tân vội vàng giải thích: “Không phải, cậu Ngô, anh ta đến tìm cậu, nếu cậu không quen anh ta, tôi lặp tức cho người đuổi anh ta đi.”
Nữ tiếp tân hốt hoảng, sợ mình sẽ để lại ấn tượng không tốt cho Ngô Lương.
Ngô Lương thân phận cao quý, không chỉ là hội trưởng hội liên hiệp siêu xe, cha anh ấy còn là ông trùm bất động sản ở thành phố Bình An.
Có rất nhiều người ở thành phố Bình An hâm mộ anh ấy, nhất là mấy cô làm lễ tân ở đây.
Ngô Lương gật đầu, quay sang nhìn Thẩm Lãng. Thẩm Lãng cũng vừa hay ngước đầu nhìn Ngô Lương.
Ngô Lương có thể nhìn ra được khí chất phi phàm từ người này.
Trong đôi mắt mềm mại dường như có một sự sắc bén.
Ba điểm yên tĩnh, ba điểm quý phái, ba điểm sát khí, còn lại một điểm hờ hững vô cùng hiếm thấy!
Nhưng bộ quần áo ship đồ mặc trên người không hề phù hợp với khí chất của anh ta.
Điều này khơi dậy sự tò mò trong Ngô Lương.
Ngô Lương đi về phía Thẩm Lương, nữ tiếp tân và bạn thân cô ta ở phía sau trộm liếc nhìn theo bóng dáng cao ngạo, đẹp trai của Ngô Lương, đôi mắt tràn ngập trái tim.
“Wow! Ngô Lương đẹp trai quá!”
“Thật muốn gả cho người đàn ông đó!”
Ngô Lương đi đến trước mặt Thẩm Lãng, hỏi: “Anh tìm tôi? Có chuyện gì vậy?”
“Nói ngắn gọn, tôi là Thẩm Lãng.”
Thẩm Lãng, cái tên như vàng ngọc, đi thẳng vào vấn đề, không cần nói nhiều.
“Thực không ngờ người ship đồ ăn lại đẹp trai đến vậy, dù mặc bộ đồng phục ship hàng nhưng khí chất không giống người thường.”
Nữ nhân viên tiếp tân bĩu môi, thì thầm nói: “Đẹp trai thì có tác dụng gì chứ? Có thể ăn được không? Nhìn điện thoại của anh ta đi. Màn hình hỏng còn không nỡ đổi, thực quá nghèo mà!”
“Cho dù không có tuền, nhưng có khí chất là được, mặc bộ đồng phục ship đồ mà toát lên khí chất của Armani, haha, tôi phải chụp trộm một tấm ảnh mới được.”
“Đúng là phục cô, còn bị mê hoặc, có thể thực tế chút không?” Nữ lễ tân cầm hộp trang điểm, vẻ mặt mơ hồ.
Lập tức, Thẩm Lãng cau mày.
Anh nhìn chằm chằm vào hộp thư, vẻ mặt lo lắng.
Đây là báo cáo tài chính của nhà hàng lẩu, karaoke và các khách sạn năm sao trong quý này.
Sau khi anh nhận tiếp quản ba cửa hàng, theo thủ tục phải báo cáo lợi nhận tài chính cho cổ đông lớn nhất.
“Tổng lợi nhuận vừa qua là 4 triệu. Có vẻ ba cửa hàng này rất nổi tiếng ở thành phố Bình An. Vốn muốn tự kiếm tiền bằng chính khả năng của mình, cha lại ép tôi gục ngã lần nữa!”
Thẩm Lãng lặng lẽ suy nghĩ, dự định làm một số ngành trong tương lai.
Là người thừa kế duy nhất của gia đình, Thẩm Lãng không muốn lãng phí, không muốn là tên phế vật chỉ biết tận hưởng.
20 phút trôi qua, tiếng xe gầm rú đỗ ngoài cửa CLB Super Running.
Chỉ nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc bộ vest bước xuống xe.
“Cậu Ngô đến rồi!”
Khuôn mặt buồn bã của nữ nhân viên lễ tân lập tức tràn đầy sức sống, gương mặt ửng đỏ.
Ngô Lương xuống xe, đi về phía sảnh tiếp tân.
Bộ quần áo ship đồ của Thẩm Lãng đặc biệt nổi bật,
Ngô Lương cau mày hỏi quầy lễ tân: “Là cô gọi đồ?”
Nhân viên lễ tân vội vàng giải thích: “Không phải, cậu Ngô, anh ta đến tìm cậu, nếu cậu không quen anh ta, tôi lặp tức cho người đuổi anh ta đi.”
Nữ tiếp tân hốt hoảng, sợ mình sẽ để lại ấn tượng không tốt cho Ngô Lương.
Ngô Lương thân phận cao quý, không chỉ là hội trưởng hội liên hiệp siêu xe, cha anh ấy còn là ông trùm bất động sản ở thành phố Bình An.
Có rất nhiều người ở thành phố Bình An hâm mộ anh ấy, nhất là mấy cô làm lễ tân ở đây.
Ngô Lương gật đầu, quay sang nhìn Thẩm Lãng. Thẩm Lãng cũng vừa hay ngước đầu nhìn Ngô Lương.
Ngô Lương có thể nhìn ra được khí chất phi phàm từ người này.
Trong đôi mắt mềm mại dường như có một sự sắc bén.
Ba điểm yên tĩnh, ba điểm quý phái, ba điểm sát khí, còn lại một điểm hờ hững vô cùng hiếm thấy!
Nhưng bộ quần áo ship đồ mặc trên người không hề phù hợp với khí chất của anh ta.
Điều này khơi dậy sự tò mò trong Ngô Lương.
Ngô Lương đi về phía Thẩm Lương, nữ tiếp tân và bạn thân cô ta ở phía sau trộm liếc nhìn theo bóng dáng cao ngạo, đẹp trai của Ngô Lương, đôi mắt tràn ngập trái tim.
“Wow! Ngô Lương đẹp trai quá!”
“Thật muốn gả cho người đàn ông đó!”
Ngô Lương đi đến trước mặt Thẩm Lãng, hỏi: “Anh tìm tôi? Có chuyện gì vậy?”
“Nói ngắn gọn, tôi là Thẩm Lãng.”
Thẩm Lãng, cái tên như vàng ngọc, đi thẳng vào vấn đề, không cần nói nhiều.
Bình luận facebook