Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
Chương 12
Khi cảnh cửa từ từ đống lại, chiếc xe bắt đầu khởi động.
Đường nét trên xe màu trắng bạc, cộng thêm nội thất xám bạc sang trọng, dường như càng tô điểm cho nét mặt thanh tú của Thẩm Lãng.
Tiếng gầm của động cơ khiến người khác phát cuồng.
Thời khắc này, bộ đồng phục ship đồ màu vàng đó, hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến khí chất của người mặc, nó như một tấm áo bào vậy.
“Đây là nhan sắc của người phàm tục sao? Tôi thực muốn cùng anh ấy kết hôn ngạy lập tức!”
“Gương mặt đẹp thì đầy, nhưng tâm hồn đẹp đi bao nơi mới có được một, cô bị vẻ đẹp của anh ta thu hút, còn tôi chỉ để tâm đến tâm hồn của anh ất, dáng vẻ ngồi trên siêu xe của anh ấy thực quá đẹp trai!”
Nữ tiếp tân và cô bạn, hai mắt như đầy những trái tim.
Lúc Thẩm Lãng lái xe đi đã xa, Ngô Lương không khỏi thở dài: “Thế hệ thừa kế giàu có lại đi ship đồ ăn, đúng là khác biệt!”
Lúc này, Thẩm Lãng đang trên đường lái xe đến trường đại học tổng hợp ở thành phố Bình An.
Điện thoại đột nhiên reo lên.
“Thẩm Lãng, lập tức đến gặp tôi thanh toán tiền quỹ lớp, cả lớp chỉ còn mỗi cậu, muốn trốn sao?”
Mỗi lớp học mỗi kì đều phải thu tiền quỹ lớp, để dùng cho các hoạt động của lớp.
Lớp trưởng Trương Siêu nói, giọng điệu không chút vút vẻ, mang theo chút ý tứ kì quái.
Đôi mắt của Thẩm Lãng lập tức trở nên lạnh lùng, thờ ơ: “300 nghìn, tôi không thèm trốn.”
“Đừng có giả giàu nữa Thẩm Lãng! Cả trường đều biết cậu đang thiếu tiền nhé!”
“Không nói chuyện nữa, ảnh hưởng tôi lái xe.”
“Lái xe? Đừng đùa chứ, lái chiếc xe điện mà không biết xấu hổ nói mình lái xe, cậu cho rằng cậu là Chu Tử Hào sao, tôi biết hết chuyện rồi, lái chiếc xe điện còn muốn bốc phét, Thẩm Lãng cậu đúng là thích giả giàu!”
“Đúng vậy, tôi nói dối rất giỏi.” Thẩm Lãng lập tức cúp máy, nụ cười xuất hiện trên khóe môi.
Sau khi mui xe mở ra, tầm nhìn tộng, gió xuân thổi qua, tinh thần sảng khoái.
Phía trước là trường đại học tổng hợp thành phố Bình An, trường tốt nhất của thành phố.
Thẩm Lãng lo xe đậu trước cổng trường sẽ gây chú ý.
Anh đỗ xe trên con phố thương mại ngoài cổng trường.
Mặc dù vậy, các chủ cửa hàng trên đường đều sốc khi thấy một người gian hàng bước xuống từ chiếc siêu xe, như một cơn chấn động, nhiều người muốn quay tiktok nhưng chỉ quay được bóng dáng của Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng liếc nhìn bộ đồng phục giao hàng, trong lòng thầm tự nói, đã đến lúc thay nó rồi.
4 năm qua, anh mặc đồng phục trường và đồng phục giao hàng, sớm đã có chút tình cảm với bộ đồ.
Tại cửa hàng quần áo trên con phố thương mại bên ngoài trường, Thẩm Lãng chọn ngẫu nhiên chọn một bộ quần áo bắt mắt, trước mắt cứ vậy đã.
Vừa đi đến cổng trường thì gặp Lâm Nhuyễn Nhuyễn đi mua đồ ăn sáng trở về, cô ấy là hoa khôi trường đại học tổng hợp ở thành phố này.
Dáng vẻ thuần khiết, luôn sống tích cực, thành tích học tập tốt, là người mà rất nhiều nam sinh ngưỡng mộ.
Nhưng hoàn cảnh gia đình Lâm Nhuyễn Nhuyễn không tốt, mẹ cô mắc bệnh nặng, cuộc sống gia đình khó khan.
Kể từ năm hai khi mẹ cô phát hiện bệnh, cô đã không còn trang điểm hay làm đẹp, đương nhiên việc mua sắm cũng trở nên xa hoa.
Bình thường luôn tiết kiệm, đi làm công việc bán thời gian chỉ để tiết kiệm tiền chữa bệnh cho mẹ.
Khi cảnh cửa từ từ đống lại, chiếc xe bắt đầu khởi động.
Đường nét trên xe màu trắng bạc, cộng thêm nội thất xám bạc sang trọng, dường như càng tô điểm cho nét mặt thanh tú của Thẩm Lãng.
Tiếng gầm của động cơ khiến người khác phát cuồng.
Thời khắc này, bộ đồng phục ship đồ màu vàng đó, hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến khí chất của người mặc, nó như một tấm áo bào vậy.
“Đây là nhan sắc của người phàm tục sao? Tôi thực muốn cùng anh ấy kết hôn ngạy lập tức!”
“Gương mặt đẹp thì đầy, nhưng tâm hồn đẹp đi bao nơi mới có được một, cô bị vẻ đẹp của anh ta thu hút, còn tôi chỉ để tâm đến tâm hồn của anh ất, dáng vẻ ngồi trên siêu xe của anh ấy thực quá đẹp trai!”
Nữ tiếp tân và cô bạn, hai mắt như đầy những trái tim.
Lúc Thẩm Lãng lái xe đi đã xa, Ngô Lương không khỏi thở dài: “Thế hệ thừa kế giàu có lại đi ship đồ ăn, đúng là khác biệt!”
Lúc này, Thẩm Lãng đang trên đường lái xe đến trường đại học tổng hợp ở thành phố Bình An.
Điện thoại đột nhiên reo lên.
“Thẩm Lãng, lập tức đến gặp tôi thanh toán tiền quỹ lớp, cả lớp chỉ còn mỗi cậu, muốn trốn sao?”
Mỗi lớp học mỗi kì đều phải thu tiền quỹ lớp, để dùng cho các hoạt động của lớp.
Lớp trưởng Trương Siêu nói, giọng điệu không chút vút vẻ, mang theo chút ý tứ kì quái.
Đôi mắt của Thẩm Lãng lập tức trở nên lạnh lùng, thờ ơ: “300 nghìn, tôi không thèm trốn.”
“Đừng có giả giàu nữa Thẩm Lãng! Cả trường đều biết cậu đang thiếu tiền nhé!”
“Không nói chuyện nữa, ảnh hưởng tôi lái xe.”
“Lái xe? Đừng đùa chứ, lái chiếc xe điện mà không biết xấu hổ nói mình lái xe, cậu cho rằng cậu là Chu Tử Hào sao, tôi biết hết chuyện rồi, lái chiếc xe điện còn muốn bốc phét, Thẩm Lãng cậu đúng là thích giả giàu!”
“Đúng vậy, tôi nói dối rất giỏi.” Thẩm Lãng lập tức cúp máy, nụ cười xuất hiện trên khóe môi.
Sau khi mui xe mở ra, tầm nhìn tộng, gió xuân thổi qua, tinh thần sảng khoái.
Phía trước là trường đại học tổng hợp thành phố Bình An, trường tốt nhất của thành phố.
Thẩm Lãng lo xe đậu trước cổng trường sẽ gây chú ý.
Anh đỗ xe trên con phố thương mại ngoài cổng trường.
Mặc dù vậy, các chủ cửa hàng trên đường đều sốc khi thấy một người gian hàng bước xuống từ chiếc siêu xe, như một cơn chấn động, nhiều người muốn quay tiktok nhưng chỉ quay được bóng dáng của Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng liếc nhìn bộ đồng phục giao hàng, trong lòng thầm tự nói, đã đến lúc thay nó rồi.
4 năm qua, anh mặc đồng phục trường và đồng phục giao hàng, sớm đã có chút tình cảm với bộ đồ.
Tại cửa hàng quần áo trên con phố thương mại bên ngoài trường, Thẩm Lãng chọn ngẫu nhiên chọn một bộ quần áo bắt mắt, trước mắt cứ vậy đã.
Vừa đi đến cổng trường thì gặp Lâm Nhuyễn Nhuyễn đi mua đồ ăn sáng trở về, cô ấy là hoa khôi trường đại học tổng hợp ở thành phố này.
Dáng vẻ thuần khiết, luôn sống tích cực, thành tích học tập tốt, là người mà rất nhiều nam sinh ngưỡng mộ.
Nhưng hoàn cảnh gia đình Lâm Nhuyễn Nhuyễn không tốt, mẹ cô mắc bệnh nặng, cuộc sống gia đình khó khan.
Kể từ năm hai khi mẹ cô phát hiện bệnh, cô đã không còn trang điểm hay làm đẹp, đương nhiên việc mua sắm cũng trở nên xa hoa.
Bình thường luôn tiết kiệm, đi làm công việc bán thời gian chỉ để tiết kiệm tiền chữa bệnh cho mẹ.
Bình luận facebook