• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Siêu cấp đại gia (4 Viewers)

  • Chương 13

Chương 13


Lâm Nhuyễn Nhuyễn và Thẩm Lãng là bạn cùng lớp, mối quan hệ bình thường, hai người hay thảo luận về các vấn đề y khoa, những thứ khác dường như không hề có điểm chung.


Thẩm Lãng nhìn thấy Lâm Nhuyễn Nhuyễn, sau đó đi về phía trước, thầm nghĩ.


“Nếu tiếng xấu của mình đã lan ra toàn trường, vậy bạn học Lâm cũng sẽ giống những sinh viên khác, tránh mình còn không kịp.”


Đột nhiên, một giọng nói yếu ớt vang lên.


“Thẩm… Bạn học Thẩm Lãng… chào cậu…”


Không biết tại sao, mỗi lần Lâm Nhuyễn Nhuyễn tiếp xúc với anh, sẽ đỏ mặt, thậm chí nói có chút lắp bắp.


Thẩm Lãng lập tức bị sốc, khá bất ngờ.


Anh gật đầu, khóe miệng nở nụ cười: “Chào cậu, tôi vừa ra khỏi trại giam, cậu là người đầu tiên chủ động nói chuyện với tôi đó.”


Anh vốn cho rằng, Lâm Nhuyễn Nhuyễn sẽ không lên tiếng chào hỏi mình, mặc dù anh không có tội và được thả, nhưng rất nhiều nữ sinh khác nghĩ anh là một tên cầm thú.


“Tôi… tôi tin cậu không làm chuyện đó, mấy ngày này cậu cẩn thận chút, Chu Tử Hào sẽ không cam tâm từ bỏ đâu.”


Lâm Nhuyễn Nhuyễn khẽ cau mày, đau khổ.


“Cậu yên tâm, tên đó sẽ không kiêu ngạo được quá lâu nữa đâu.”


Đôi mắt của Thẩm Lãng ánh lên vẻ kiên định.


“À, bỏ qua đi, chúng ta đấu không lại hắn, mấy ngày nay hắn đe dọa tôi cũng phải vài ba bận.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn bất lực thở dài.


Sự nghèo khó của Thẩm Lãng, cả trường đều biết.


Đến Lâm Nhuyễn Nhuyễn cũng tin rằng gia đình của Thẩm Lãng còn nghèo hơn nhà cô.


Còn Chu Tử Hào là ai chứ? Gia đình mở một khách sạn năm sao, giống như cậu chủ giàu có, tùy tiện dùng chút thủ đoạn cũng có thể hủy hoại đứa xuất thân từ gia đình nghèo, sống không bằng chết!


Thẩm Lãng nhìn dáng vẻ tự trách và bất lực trong đôi mắt của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, an ủi: “Chuyện này không liên quan đến cậu, còn chuyện chi phí thuốc thang của mẹ cậu, mình trả, mình sẽ tìm người đưa bà ấy đến bệnh viện tốt nhất.”


Lâm Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu cười đau khổ: “Bỏ đi, Thẩm Lãng, cậu đã khó khăn lắm rồi, mình sẽ tự nghĩ cách.”


“Chút tiền này, mình có thể trả được.” Thẩm Lãng cười nhạt.


“Nhưng cậu nghèo như vậy, không thể liên lụy đến cậu nữa.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn mím đôi môi nhỏ xinh của mình, đôi mắt trong veo, vô cùng thực thà.


Thực trong tâm, Lâm Nhuyễn Nhuyễn rất muốn có người giúp cô, giờ cô có cảm giác mình không còn con đường nào để đi nữa.


Nhưng Thẩm Lãng và cô đều là con sinh ra trong gia đình nghèo khó, nghèo đến nỗi phải đi ship đồ, có thể có tiền sao?


Thẩm Lãng ngượng ngùng xoa xoa phía sau đầu: “Cậu nói thẳng quá đấy.”


Đúng vậy, 4 năm giả nghèo, đến bản thân còn thiết chút nữa đã bị lừa, anh không thể phản bác lại Lâm Nhuyễn Nhuyễn.


Thật trùng hợp, Chu Tử Hào lái chiếc xe Porsche 911 của mình vào khuôn viên trường, tình cờ nhìn thấy Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn đang nói chuyện.


Ngay lập tức, khuôn mặt của Chu Tử Hào trở nên u ám, anh ta đập tay vào vô lăng.


“Con chó không thay đổi được thói quen mà quay lại ăn cứt! Dám nói chuyện với người con gái của tao! Trần Kiệt, đến lúc anh thể hiện rồi!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom