Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-244
Chương 244: Một chiêu cuối cùng
Editor: Nguyetmai
Hàn Sâm muốn vào trong hồ để thăm dò, nhưng con sinh vật thần huyết không rời chân nửa bước khỏi hồ, khiến hắn không có cơ hội tiếp cận.
Hơn nữa Hàn Sâm cũng không biết trong hồ có nguy hiểm gì hay không, nên chẳng dám xông bừa vào.
"Hay là cứ giải quyết con sinh vật thần huyết kia trước, sau đó mới đi xem trong hồ có gì hay không." Hàn Sâm quyết định phải giết con sinh vật thần huyết này.
Hiện tại hắn đã nắm sơ được cách dùng lực Âm và lực Dương rồi, chỉ cần luyện tập thành thạo trong thực chiến thì muốn giết con sinh vật thần huyết này cũng không phải việc gì khó.
Nhưng Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện, muốn giết con sinh vật thần huyết này cũng không hề dễ, tuy hắn chỉ cần hồi phục chiến lực là có thể đi xử con sinh vật thần huyết kia ngay, sau khi luyện thành lực Âm và lực Dương thì cũng có cơ hội đả thương được nó.
Nhưng sau khi bị thương, con sinh vật thần huyết chỉ cần ngâm mình trong hồ một lát thì vết thương nặng cỡ nào cũng sẽ nhanh chóng khỏi hẳn, trừ khi Hàn Sâm có thể giết được nó ngay tại chỗ, bằng không thì hắn chẳng có bất cứ cơ hội nào.
Muốn một chiêu giết được nó thì càng khó hơn, sinh vật thần huyết chỉ cần bị thương thì sẽ rơi vào trạng thái cuồng bạo, lực lượng và tốc độ tăng vọt, trong tình huống như vậy, Hàn Sâm không dám giao chiến chính diện với nó, chỉ có thể chạy trốn.
"Xem ra phải tìm hiểu rõ xem trong hồ có gì, không thì căn bản chẳng thể giết được nó." Hàn Sâm bay lên trời quan sát hồ nước kia.
Chỗ rộng nhất cũng chỉ khoảng hai mươi mét, thoạt nhìn không sâu lắm, nước rất trong, ban ngày có thể nhìn thấy bèo rong dưới đáy hồ, mà nó cũng sâu khoảng hơn một mét mà thôi.
Con sinh vật thần huyết cưỡi ngựa một sừng đi xuống nước, đầu của ngựa một sừng thì nhô lên trên mặt nước.
Nhưng Hàn Sâm nhìn quanh cũng không thấy trong nước có thứ gì, chỉ có bèo rong mà thôi.
Hắn cũng thừa dịp sinh vật thần huyết bị thương phải xuống nước ngâm mình mà tới quan sát, nó chỉ ngâm mình chứ không hề làm gì khác cả, nhưng chỉ chốc lát sau vết thương trên người nó đã bình phục hoàn toàn.
"Chẳng lẽ hồ nước này có gì đó đặc biệt? Cho nên sinh vật thần huyết mới không chịu rời khỏi đây?" Hàn Sâm thầm suy đoán, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn cảm thấy không đúng.
Đa phần hồ nước loại này trong đầm lầy Hắc Ám đều là nước mưa chứ không phải nước suối trong lòng đất, các hồ nước khác đều không có gì, tại sao cái hồ này lại thần kỳ như thế.
"Chắc chắn trong hồ phải có thứ gì đó." Hàn Sâm thầm nghĩ.
Quan sát cẩn thận một lúc lâu nhưng vẫn không thấy gì, chí ít những chỗ có thể nhìn thấy thì đều không có, trừ khi là phía dưới đám bèo rong kia hoặc ở trong lòng đất.
Sinh vật thần huyết chắc chắn sẽ không cho hắn thời gian xuống nước tìm, nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn phải giết con sinh vật thần huyết này trước mới được.
"Mình không tin không giết được nó." Hàn Sâm hạ quyết tâm, mỗi ngày đều đến liều mạng với con sinh vật thần huyết đó.
Kể từ khi suýt chút nữa bị trường thương đâm chết, Hàn Sâm đã cẩn thận hơn, cho dù bay lên trời thì vẫn cầm theo kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ để đề phòng, dù sinh vật thần huyết cầm thương đâm hắn thì vẫn có thể hất ra, đến lúc đó thì không cần phải sợ nó nữa.
Tới nơi này sắp được hai tháng, Hàn Sâm đã có thể sử dụng thành thạo lực Âm và lực Dương, so với những người mà Bạch Dịch Sơn chọn thì hắn tiến bộ nhanh hơn rất nhiều lần.
Trước đây những quân nhân ưu tú tình nguyện được Bạch Dịch Sơn chọn, ít nhất cũng phải hai năm mới có thể nhập môn, mà Hàn Sâm chỉ cần hai tháng đã nhập môn, có thể sử dụng thành thạo lực Âm và lực Dương.
Hàn Sâm không biết nguyên nhân là do mình có thiên phú dị bẩm, hay là do độ hoàn thành gen của mình rất cao, hoặc là vì thuật Băng Cơ Ngọc Cốt nữa.
Bây giờ Hàn Sâm đã có thể giao chiến chính diện với con sinh vật thần huyết đó, thương pháp xoắn ốc của nó đã bị Đại Âm Dương Từ Lực Pháo khắc chế, không thể áp chế Hàn Sâm giống như lần trước nữa.
Nhưng muốn giết nó cũng không dễ dàng gì, lực lượng của nó quá mạnh, cho dù không dùng tới thương pháp xoắn ốc thì nó vẫn mạnh hơn Hàn Sâm rất nhiều, hơn nữa ngựa một sừng cũng rất lợi hại, mỗi khi tới thời điểm then chốt thì nó cũng có thể phát động tấn công có sức uy hiếp rất lớn, làm cho Hàn Sâm không thể không bỏ qua.
Trước đây Hàn Sâm không biết nhân mã kết hợp là gì, nhưng sau khi nhìn thấy hai con sinh vật thần huyết này phối hợp thì hắn cũng muốn đi học cưỡi ngựa.
Cưỡi ngựa cũng là môn được dạy trong giáo dục thể chất bắt buộc nhưng chỉ là tập luyện bình thường, đạt trình độ có thể cưỡi ngựa mà không bị rơi xuống là được, thua xa kỹ thuật cưỡi của con sinh vật thần huyết này một trời một vực.
Hàn Sâm cũng từng ảo tưởng cảnh mình cưỡi Meow-kun, tay cầm trường thương, đâm một cái giết chết kẻ địch dưới chân ngựa, nhưng muốn đạt được trình độ đó thì đương nhiên phải luyện tập trong thời gian dài, bây giờ hắn không có thời gian.
"Xem ra chỉ có thể mạo hiểm thử một lần mà thôi." Hàn Sâm lại đi tìm sinh vật thần huyết lần nữa.
Nhưng lần này hắn không biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả và cả áo giáp Hắc Giáp Trùng, thừa dịp xung quanh không có ai, hắn triệu hoán thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng, hòa làm một thể với bản thân, lập tức hóa thành trạng thái giáp đỏ tóc vàng, không dùng đến cả kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ nữa, tay không tấc sắt đánh về phía con sinh vật thần huyết kia.
Sinh vật thần huyết đã hận Hàn Sâm thấu xương từ lâu, thấy hắn xông tới trước mặt thì nó lập tức đâm một thương tới, muốn đâm thủng người hắn.
Hàn Sâm giẫm một cái, Gia Tốc Siêu Hạt bị hắn phát huy đến cực hạn, cơ hồ chỉ trong chớp mắt đã tránh được mũi thương kia, nhảy sang bên cạnh sinh vật thần huyết.
Ngựa một sừng lập tức xông lên dùng cái sừng xoắn ốc trên đầu đâm về phía mắt của Hàn Sâm.
Cú húc này vừa nhanh vừa độc, dù bây giờ Hàn Sâm mặc áo giáp thần huyết thì chắc chắn cũng sẽ bị đâm thủng.
Nhưng Hàn Sâm vốn cũng không định liều mạng, trong mắt hắn thì động tác húc đầu này của ngựa một sừng rất chậm, hắn lại lách người tránh thoát, sau đó tung một quyền đánh lên eo của sinh vật thần huyết.
Bởi vì không dùng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, với chiều cao của hắn thì chỉ có thể đánh được vào eo của sinh vật thần huyết mà thôi.
Sinh vật thần huyết đã thu hồi cây thương, sau đó quét ngang về phía Hàn Sâm, ép hắn phải thu quyền lùi lại để tránh một thương này.
Hai mắt Hàn Sâm lóe sáng, liên tục tấn công sinh vật thần huyết, nhưng sau mấy chục lần vẫn không thể xông tới trước mặt nó được.
Sau khi biến thân thành Yêu Tinh Nữ Hoàng, sinh vật thần huyết khó mà làm hắn bị thương, nhưng không có lực lượng và tốc độ của Huyết Tinh Đồ Lục Giả thì hắn không thể liều mạng với nó được, muốn đánh được nó cũng rất khó.
Cuối cùng Hàn Sâm không thể không rút lui, hai con sinh vật thần huyết này mạnh đều các mặt, không phải loại dễ dàng bị giết.
Lại thêm nửa tháng trôi qua, Hàn Sâm vẫn không thể giết được sinh vật thần huyết, tính thời gian thì con dị sinh vật nuôi trong nhà cũng sắp tiến hóa đến cấp thần huyết rồi, Hàn Sâm không muốn tiếp tục dây dưa ở đây nữa.
Trải qua hơn hai tháng giao thủ, có thể nói Hàn Sâm đã hiểu rõ về hai con sinh vật thần huyết này như lòng bàn tay, trong không gian vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất, e rằng không người nào có thể đơn thương độc mã giao chiến chính diện mà giết được bọn chúng.
Nhưng Hàn Sâm vẫn còn một chiêu cuối cùng.
Editor: Nguyetmai
Hàn Sâm muốn vào trong hồ để thăm dò, nhưng con sinh vật thần huyết không rời chân nửa bước khỏi hồ, khiến hắn không có cơ hội tiếp cận.
Hơn nữa Hàn Sâm cũng không biết trong hồ có nguy hiểm gì hay không, nên chẳng dám xông bừa vào.
"Hay là cứ giải quyết con sinh vật thần huyết kia trước, sau đó mới đi xem trong hồ có gì hay không." Hàn Sâm quyết định phải giết con sinh vật thần huyết này.
Hiện tại hắn đã nắm sơ được cách dùng lực Âm và lực Dương rồi, chỉ cần luyện tập thành thạo trong thực chiến thì muốn giết con sinh vật thần huyết này cũng không phải việc gì khó.
Nhưng Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện, muốn giết con sinh vật thần huyết này cũng không hề dễ, tuy hắn chỉ cần hồi phục chiến lực là có thể đi xử con sinh vật thần huyết kia ngay, sau khi luyện thành lực Âm và lực Dương thì cũng có cơ hội đả thương được nó.
Nhưng sau khi bị thương, con sinh vật thần huyết chỉ cần ngâm mình trong hồ một lát thì vết thương nặng cỡ nào cũng sẽ nhanh chóng khỏi hẳn, trừ khi Hàn Sâm có thể giết được nó ngay tại chỗ, bằng không thì hắn chẳng có bất cứ cơ hội nào.
Muốn một chiêu giết được nó thì càng khó hơn, sinh vật thần huyết chỉ cần bị thương thì sẽ rơi vào trạng thái cuồng bạo, lực lượng và tốc độ tăng vọt, trong tình huống như vậy, Hàn Sâm không dám giao chiến chính diện với nó, chỉ có thể chạy trốn.
"Xem ra phải tìm hiểu rõ xem trong hồ có gì, không thì căn bản chẳng thể giết được nó." Hàn Sâm bay lên trời quan sát hồ nước kia.
Chỗ rộng nhất cũng chỉ khoảng hai mươi mét, thoạt nhìn không sâu lắm, nước rất trong, ban ngày có thể nhìn thấy bèo rong dưới đáy hồ, mà nó cũng sâu khoảng hơn một mét mà thôi.
Con sinh vật thần huyết cưỡi ngựa một sừng đi xuống nước, đầu của ngựa một sừng thì nhô lên trên mặt nước.
Nhưng Hàn Sâm nhìn quanh cũng không thấy trong nước có thứ gì, chỉ có bèo rong mà thôi.
Hắn cũng thừa dịp sinh vật thần huyết bị thương phải xuống nước ngâm mình mà tới quan sát, nó chỉ ngâm mình chứ không hề làm gì khác cả, nhưng chỉ chốc lát sau vết thương trên người nó đã bình phục hoàn toàn.
"Chẳng lẽ hồ nước này có gì đó đặc biệt? Cho nên sinh vật thần huyết mới không chịu rời khỏi đây?" Hàn Sâm thầm suy đoán, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn cảm thấy không đúng.
Đa phần hồ nước loại này trong đầm lầy Hắc Ám đều là nước mưa chứ không phải nước suối trong lòng đất, các hồ nước khác đều không có gì, tại sao cái hồ này lại thần kỳ như thế.
"Chắc chắn trong hồ phải có thứ gì đó." Hàn Sâm thầm nghĩ.
Quan sát cẩn thận một lúc lâu nhưng vẫn không thấy gì, chí ít những chỗ có thể nhìn thấy thì đều không có, trừ khi là phía dưới đám bèo rong kia hoặc ở trong lòng đất.
Sinh vật thần huyết chắc chắn sẽ không cho hắn thời gian xuống nước tìm, nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn phải giết con sinh vật thần huyết này trước mới được.
"Mình không tin không giết được nó." Hàn Sâm hạ quyết tâm, mỗi ngày đều đến liều mạng với con sinh vật thần huyết đó.
Kể từ khi suýt chút nữa bị trường thương đâm chết, Hàn Sâm đã cẩn thận hơn, cho dù bay lên trời thì vẫn cầm theo kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ để đề phòng, dù sinh vật thần huyết cầm thương đâm hắn thì vẫn có thể hất ra, đến lúc đó thì không cần phải sợ nó nữa.
Tới nơi này sắp được hai tháng, Hàn Sâm đã có thể sử dụng thành thạo lực Âm và lực Dương, so với những người mà Bạch Dịch Sơn chọn thì hắn tiến bộ nhanh hơn rất nhiều lần.
Trước đây những quân nhân ưu tú tình nguyện được Bạch Dịch Sơn chọn, ít nhất cũng phải hai năm mới có thể nhập môn, mà Hàn Sâm chỉ cần hai tháng đã nhập môn, có thể sử dụng thành thạo lực Âm và lực Dương.
Hàn Sâm không biết nguyên nhân là do mình có thiên phú dị bẩm, hay là do độ hoàn thành gen của mình rất cao, hoặc là vì thuật Băng Cơ Ngọc Cốt nữa.
Bây giờ Hàn Sâm đã có thể giao chiến chính diện với con sinh vật thần huyết đó, thương pháp xoắn ốc của nó đã bị Đại Âm Dương Từ Lực Pháo khắc chế, không thể áp chế Hàn Sâm giống như lần trước nữa.
Nhưng muốn giết nó cũng không dễ dàng gì, lực lượng của nó quá mạnh, cho dù không dùng tới thương pháp xoắn ốc thì nó vẫn mạnh hơn Hàn Sâm rất nhiều, hơn nữa ngựa một sừng cũng rất lợi hại, mỗi khi tới thời điểm then chốt thì nó cũng có thể phát động tấn công có sức uy hiếp rất lớn, làm cho Hàn Sâm không thể không bỏ qua.
Trước đây Hàn Sâm không biết nhân mã kết hợp là gì, nhưng sau khi nhìn thấy hai con sinh vật thần huyết này phối hợp thì hắn cũng muốn đi học cưỡi ngựa.
Cưỡi ngựa cũng là môn được dạy trong giáo dục thể chất bắt buộc nhưng chỉ là tập luyện bình thường, đạt trình độ có thể cưỡi ngựa mà không bị rơi xuống là được, thua xa kỹ thuật cưỡi của con sinh vật thần huyết này một trời một vực.
Hàn Sâm cũng từng ảo tưởng cảnh mình cưỡi Meow-kun, tay cầm trường thương, đâm một cái giết chết kẻ địch dưới chân ngựa, nhưng muốn đạt được trình độ đó thì đương nhiên phải luyện tập trong thời gian dài, bây giờ hắn không có thời gian.
"Xem ra chỉ có thể mạo hiểm thử một lần mà thôi." Hàn Sâm lại đi tìm sinh vật thần huyết lần nữa.
Nhưng lần này hắn không biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả và cả áo giáp Hắc Giáp Trùng, thừa dịp xung quanh không có ai, hắn triệu hoán thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng, hòa làm một thể với bản thân, lập tức hóa thành trạng thái giáp đỏ tóc vàng, không dùng đến cả kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ nữa, tay không tấc sắt đánh về phía con sinh vật thần huyết kia.
Sinh vật thần huyết đã hận Hàn Sâm thấu xương từ lâu, thấy hắn xông tới trước mặt thì nó lập tức đâm một thương tới, muốn đâm thủng người hắn.
Hàn Sâm giẫm một cái, Gia Tốc Siêu Hạt bị hắn phát huy đến cực hạn, cơ hồ chỉ trong chớp mắt đã tránh được mũi thương kia, nhảy sang bên cạnh sinh vật thần huyết.
Ngựa một sừng lập tức xông lên dùng cái sừng xoắn ốc trên đầu đâm về phía mắt của Hàn Sâm.
Cú húc này vừa nhanh vừa độc, dù bây giờ Hàn Sâm mặc áo giáp thần huyết thì chắc chắn cũng sẽ bị đâm thủng.
Nhưng Hàn Sâm vốn cũng không định liều mạng, trong mắt hắn thì động tác húc đầu này của ngựa một sừng rất chậm, hắn lại lách người tránh thoát, sau đó tung một quyền đánh lên eo của sinh vật thần huyết.
Bởi vì không dùng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, với chiều cao của hắn thì chỉ có thể đánh được vào eo của sinh vật thần huyết mà thôi.
Sinh vật thần huyết đã thu hồi cây thương, sau đó quét ngang về phía Hàn Sâm, ép hắn phải thu quyền lùi lại để tránh một thương này.
Hai mắt Hàn Sâm lóe sáng, liên tục tấn công sinh vật thần huyết, nhưng sau mấy chục lần vẫn không thể xông tới trước mặt nó được.
Sau khi biến thân thành Yêu Tinh Nữ Hoàng, sinh vật thần huyết khó mà làm hắn bị thương, nhưng không có lực lượng và tốc độ của Huyết Tinh Đồ Lục Giả thì hắn không thể liều mạng với nó được, muốn đánh được nó cũng rất khó.
Cuối cùng Hàn Sâm không thể không rút lui, hai con sinh vật thần huyết này mạnh đều các mặt, không phải loại dễ dàng bị giết.
Lại thêm nửa tháng trôi qua, Hàn Sâm vẫn không thể giết được sinh vật thần huyết, tính thời gian thì con dị sinh vật nuôi trong nhà cũng sắp tiến hóa đến cấp thần huyết rồi, Hàn Sâm không muốn tiếp tục dây dưa ở đây nữa.
Trải qua hơn hai tháng giao thủ, có thể nói Hàn Sâm đã hiểu rõ về hai con sinh vật thần huyết này như lòng bàn tay, trong không gian vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất, e rằng không người nào có thể đơn thương độc mã giao chiến chính diện mà giết được bọn chúng.
Nhưng Hàn Sâm vẫn còn một chiêu cuối cùng.