Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-267
Chương 267: Sư tử vàng
Editor: Nguyetmai
Khi du thuyền dừng lại tại một đảo nhỏ xây dựng theo lối hoa viên, Kỷ Lăng Phong đã say đến mức không đi nổi, được một vệ sĩ cõng trên lưng mà xuống. Vừa vào đến biệt thự trên đảo thì anh chàng về phòng ngủ luôn, thành ra chỉ có Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên cùng nhau ăn cơm tối.
"Chẳng phải anh ba nói có suối nước nóng sao? Chúng ta đi tắm suối nước nóng đi!" Ăn cơm xong, Hàn Sâm cười tủm tỉm nói với Kỷ Yên Nhiên.
Kỷ Yên Nhiên đỏ bừng mặt. Cô thừa biết Hàn Sâm đang âm mưu chuyện quỷ quái gì. Cô đưa Hàn Sâm tới đây là vì nơi này có Kỷ Lăng Phong, hắn sẽ không dám giở trò xấu xa, ai ngờ Kỷ Lăng Phong lại say gục từ bao giờ, chẳng được cái tích sự gì cả.
Trong suối nước nóng rộng lớn chỉ có Kỷ Yên Nhiên và Hàn Sâm, chưa ngâm được một tiếng, Kỷ Yên Nhiên đã đỏ mặt tới tận mang tai, xinh đẹp và quyến rũ khôn tả.
Hàn Sâm làm sao mà nhịn được? Hắn bế bổng cô lên, rảo bước về phòng.
Kỷ Yên Nhiên vòng hai tay ôm cổ Hàn Sâm, chôn mặt trong lòng hắn, thân thể mềm nhũn chẳng còn sức lực hệt như vừa uống rượu say.
Khi cơ thể mềm mại được đặt lên chăn nệm mềm như bông tuyết, khuôn mặt cô càng trở nên kiều diễm hơn, ánh mắt sóng sánh gợi tình, rung động lòng người tột đỉnh.
"Tiểu Yên ngoan ngoãn ơi, tôi làm nhé." Hàn Sâm xông lên như hổ đói vồ môi, ôm trọn chú dê nhỏ đáng thương vào trong vòng tay.
"Ưm!"
Hàn Sâm cảm thấy hành trình bốn ngày ba đêm ở đảo Aegea trôi qua chỉ trong chớp mắt. Sau khi ôm nỗi tiếc nuối về lại trường quân đội, hắn sắp xếp thỏa đáng nhiệm vụ cho phân đội xong, bèn tiến vào thành bảo hộ Cương Giáp.
Còn hơn một tháng nữa Tiểu Vân Thú mới đạt cấp thần huyết, Hàn Sâm định săn một vài sinh vật biến dị trong khoảng thời gian này.
Nơi dễ gặp sinh vật biến dị nhất là đầm lầy Hắc Ám, nhưng sinh vật biến dị ở đó hơi bị lớn, sinh vật biến dị ở sa mạc Bạch Ma thì lại hay đi thành đàn, muốn săn được cũng rất phiền.
Ngẫm nghĩ chán chê, Hàn Sâm cảm thấy mình vẫn nên đi dãy núi Ngọc Long thử vận may thì hơn.
Trước kia Hàn Sâm chỉ biết tên của những dãy núi gần đây chứ không hiểu rõ cách phân bố cũng như đường đi tới chúng.
Sau khi trở thành đội trưởng của tiểu phân đội, Hàn Sâm tìm được rất nhiều tư liệu hữu ích trong kho tư liệu nội bộ của tổ hành động an toàn đặc biệt, bao gồm một phần lớn thông tin liên quan tới dãy núi Ngọc Long này.
Người ta đã phát hiện ra dãy núi Ngọc Long từ rất lâu về trước, nhưng chẳng có mấy ai dám đến đó để đi săn.
Ngay cả các thế lực lớn có nhiều kẻ mạnh như đoàn Cương Giáp, Thần Thiên Tử hay đoàn Nắm Đấm cũng không dám đến dãy núi Ngọc Long để săn sinh vật.
Nguyên nhân chính của việc này là trong dãy núi Ngọc Long có rất nhiều dị sinh vật cấp cao, nghe nói sinh vật thần huyết như Huyết Tinh Đồ Lục Giả cũng chạy từ trong đó ra.
Căn cứ vào những gì viết trên tư liệu thì các tiền bối đến dãy núi Ngọc Long chỉ đi men theo ranh giới mà đã gặp mấy sinh vật thần huyết rồi.
Đa phần người tới đó đều chết hết, một số ít ỏi còn sống sót trở về không bao giờ dám quay lại lần thứ hai.
Đây không phải là vấn đề thực lực, ở nơi tập trung đông sinh vật thần huyết như thế này thì có đông người hơn nữa cũng vô dụng.
Những tiền bối may mắn sống sót nói trong dãy núi Ngọc Long có loài rắn lớn dài đến trăm mét, có loài chim lạ cánh sải che trời, có thú khổng lồ to như núi đá… không khác gì một căn cứ tập kết của dị sinh vật cấp cao.
Điều khiến cho Hàn Sâm khắc sâu ấn tượng nhất là khi bọn họ vào trong dãy núi Ngọc Long thì không nhìn thấy một con dị sinh vật bình thường nào, dị sinh vật bèo nhất cũng là cấp biến dị.
Chuyến này vô cùng nguy hiểm, song Hàn Sâm ỷ mình có Biến Sắc Thú thần huyết để che giấu tung tích, muốn lẻn vào thử xem có cơ hội hay không.
Hàn Sâm cũng không lo lắng về mùi hương. Hắn đã cố ý tiêu tốn một ít điểm tích lũy của tiểu phân đội
để mua một bình nước thảo mộc có thể che giấu mùi của mình rồi. Thứ này đã được nhiều người nghiệm chứng, sau khi phun lên thì dù là dị sinh vật có khứu giác nhạy bén đến đâu cũng khó lòng nhận ra mùi của con người.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hàn Sâm xuất phát đến dãy núi Ngọc Long. Kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ và thương xoắn ốc của Trùng Giáp Kỵ Sĩ đều được mang theo.
Dù đã cưỡi Meow-kun chạy đi với tốc độ cực nhanh nhưng Hàn Sâm vẫn mất bảy tám ngày mới đến được dãy núi Ngọc Long, hơn nữa hắn còn không săn giết dị sinh vật trên đường.
Đến biên giới dãy núi Ngọc Long, Hàn Sâm cẩn thận hơn. Hắn không dám cưỡi Meow-kun lao như bay nữa mà thu hồi nó lại, phun nước thảo mộc lên, triệu hoán áo giáp thuần huyết, sau đó mới thận trọng đi vào sâu trong núi.
Dù Hàn Sâm có cánh nhưng hắn không dám bay lung tung, cánh thần huyết nhanh thì có nhanh nhưng vẫn kém sinh vật thần huyết biết bay, bay ở trên trời chẳng khác nào lao đầu vào chỗ chết.
Hắn cũng không thể khởi động năng lực của Biến Sắc Thú thần huyết vào lúc này, bởi vì thời gian biến thân có hạn, nếu chưa đến thời khắc nguy cấp thì hắn sẽ không dùng.
Dãy núi Ngọc Long quả nhiên khác hẳn những chỗ bình thường. Ngay đến sa mạc Bạch Ma còn có dị sinh vật bình thường và dị sinh vật cấp nguyên thủy, thế mà từ khi Hàn Sâm vào dãy núi Ngọc Long thì không nhìn thấy một con dị sinh vật nào cả.
Chỉ có những dãy núi đá đen trùng trùng điệp điệp, trụi lủi, chẳng có cây cối gì, hệt như những con thú lớn đang nằm trên đất rộng thê lương và cô tịch.
Vất vả lắm mới nhìn thấy một con dị sinh vật thì nó lại là voi ma mút khổng lồ. Con thú kéo thân xác thô kệch chạy ầm ầm trong núi, chỉ nghe tiếng chân giậm trên đất cũng cảm thấy mặt đất như đang rung lên.
Dù không biết con voi kia là sinh vật cấp thần huyết hay cấp biến dị, nhưng nhìn hình thể của nó thì Hàn Sâm đã không còn chút hứng thú nào rồi.
Dị sinh vật kia chạy rất nhanh vào bên trong mạch núi Ngọc Long, Hàn Sâm theo xa xa sau lưng nó. Nó đi trước đánh rắn động cỏ, có con dị sinh vật nào ven đường chắc cũng bị dọa chạy ra, Hàn Sâm theo đằng sau có thể giảm bớt rất nhiều nguy hiểm.
Quả nhiên Hàn Sâm đi theo dị sinh vật kia hai ba tiếng đồng hồ mà không gặp nguy hiểm gì. Tuy dị sinh vật bên trong dãy núi Ngọc Long có cấp bậc cao nhưng lại phân bố cực kỳ thưa thớt, không nhiều như ở bên ngoài.
Hàn Sâm do dự không biết có nên đi theo nữa hay không. Cách này tuy an toàn nhưng dọc đường không gặp một sinh vật biến dị nào, không biết là không có thật, hay đã bị sinh vật khổng lồ kia dọa chạy hết rồi.
Ngay lúc hắn đang lưỡng lự thì đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Dị sinh vật đang chạy phía trước bị một con sư tử toàn thân vàng kim cắn chặt, kéo thẳng lên không trung.
Khi bị cắn chặt, voi ma mút khổng lồ chỉ to hơn cái đầu của sư tử vàng một chút. Sư tử ngoạm lấy nó, kéo lên trời, nhai hai cái rồi nuốt chửng vào trong bụng.
Hàn Sâm nhìn cảnh này mà toát mồ hôi lạnh. Con sư tử vàng kia to y như một quả núi nhỏ, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiếp người.
Editor: Nguyetmai
Khi du thuyền dừng lại tại một đảo nhỏ xây dựng theo lối hoa viên, Kỷ Lăng Phong đã say đến mức không đi nổi, được một vệ sĩ cõng trên lưng mà xuống. Vừa vào đến biệt thự trên đảo thì anh chàng về phòng ngủ luôn, thành ra chỉ có Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên cùng nhau ăn cơm tối.
"Chẳng phải anh ba nói có suối nước nóng sao? Chúng ta đi tắm suối nước nóng đi!" Ăn cơm xong, Hàn Sâm cười tủm tỉm nói với Kỷ Yên Nhiên.
Kỷ Yên Nhiên đỏ bừng mặt. Cô thừa biết Hàn Sâm đang âm mưu chuyện quỷ quái gì. Cô đưa Hàn Sâm tới đây là vì nơi này có Kỷ Lăng Phong, hắn sẽ không dám giở trò xấu xa, ai ngờ Kỷ Lăng Phong lại say gục từ bao giờ, chẳng được cái tích sự gì cả.
Trong suối nước nóng rộng lớn chỉ có Kỷ Yên Nhiên và Hàn Sâm, chưa ngâm được một tiếng, Kỷ Yên Nhiên đã đỏ mặt tới tận mang tai, xinh đẹp và quyến rũ khôn tả.
Hàn Sâm làm sao mà nhịn được? Hắn bế bổng cô lên, rảo bước về phòng.
Kỷ Yên Nhiên vòng hai tay ôm cổ Hàn Sâm, chôn mặt trong lòng hắn, thân thể mềm nhũn chẳng còn sức lực hệt như vừa uống rượu say.
Khi cơ thể mềm mại được đặt lên chăn nệm mềm như bông tuyết, khuôn mặt cô càng trở nên kiều diễm hơn, ánh mắt sóng sánh gợi tình, rung động lòng người tột đỉnh.
"Tiểu Yên ngoan ngoãn ơi, tôi làm nhé." Hàn Sâm xông lên như hổ đói vồ môi, ôm trọn chú dê nhỏ đáng thương vào trong vòng tay.
"Ưm!"
Hàn Sâm cảm thấy hành trình bốn ngày ba đêm ở đảo Aegea trôi qua chỉ trong chớp mắt. Sau khi ôm nỗi tiếc nuối về lại trường quân đội, hắn sắp xếp thỏa đáng nhiệm vụ cho phân đội xong, bèn tiến vào thành bảo hộ Cương Giáp.
Còn hơn một tháng nữa Tiểu Vân Thú mới đạt cấp thần huyết, Hàn Sâm định săn một vài sinh vật biến dị trong khoảng thời gian này.
Nơi dễ gặp sinh vật biến dị nhất là đầm lầy Hắc Ám, nhưng sinh vật biến dị ở đó hơi bị lớn, sinh vật biến dị ở sa mạc Bạch Ma thì lại hay đi thành đàn, muốn săn được cũng rất phiền.
Ngẫm nghĩ chán chê, Hàn Sâm cảm thấy mình vẫn nên đi dãy núi Ngọc Long thử vận may thì hơn.
Trước kia Hàn Sâm chỉ biết tên của những dãy núi gần đây chứ không hiểu rõ cách phân bố cũng như đường đi tới chúng.
Sau khi trở thành đội trưởng của tiểu phân đội, Hàn Sâm tìm được rất nhiều tư liệu hữu ích trong kho tư liệu nội bộ của tổ hành động an toàn đặc biệt, bao gồm một phần lớn thông tin liên quan tới dãy núi Ngọc Long này.
Người ta đã phát hiện ra dãy núi Ngọc Long từ rất lâu về trước, nhưng chẳng có mấy ai dám đến đó để đi săn.
Ngay cả các thế lực lớn có nhiều kẻ mạnh như đoàn Cương Giáp, Thần Thiên Tử hay đoàn Nắm Đấm cũng không dám đến dãy núi Ngọc Long để săn sinh vật.
Nguyên nhân chính của việc này là trong dãy núi Ngọc Long có rất nhiều dị sinh vật cấp cao, nghe nói sinh vật thần huyết như Huyết Tinh Đồ Lục Giả cũng chạy từ trong đó ra.
Căn cứ vào những gì viết trên tư liệu thì các tiền bối đến dãy núi Ngọc Long chỉ đi men theo ranh giới mà đã gặp mấy sinh vật thần huyết rồi.
Đa phần người tới đó đều chết hết, một số ít ỏi còn sống sót trở về không bao giờ dám quay lại lần thứ hai.
Đây không phải là vấn đề thực lực, ở nơi tập trung đông sinh vật thần huyết như thế này thì có đông người hơn nữa cũng vô dụng.
Những tiền bối may mắn sống sót nói trong dãy núi Ngọc Long có loài rắn lớn dài đến trăm mét, có loài chim lạ cánh sải che trời, có thú khổng lồ to như núi đá… không khác gì một căn cứ tập kết của dị sinh vật cấp cao.
Điều khiến cho Hàn Sâm khắc sâu ấn tượng nhất là khi bọn họ vào trong dãy núi Ngọc Long thì không nhìn thấy một con dị sinh vật bình thường nào, dị sinh vật bèo nhất cũng là cấp biến dị.
Chuyến này vô cùng nguy hiểm, song Hàn Sâm ỷ mình có Biến Sắc Thú thần huyết để che giấu tung tích, muốn lẻn vào thử xem có cơ hội hay không.
Hàn Sâm cũng không lo lắng về mùi hương. Hắn đã cố ý tiêu tốn một ít điểm tích lũy của tiểu phân đội
để mua một bình nước thảo mộc có thể che giấu mùi của mình rồi. Thứ này đã được nhiều người nghiệm chứng, sau khi phun lên thì dù là dị sinh vật có khứu giác nhạy bén đến đâu cũng khó lòng nhận ra mùi của con người.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hàn Sâm xuất phát đến dãy núi Ngọc Long. Kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ và thương xoắn ốc của Trùng Giáp Kỵ Sĩ đều được mang theo.
Dù đã cưỡi Meow-kun chạy đi với tốc độ cực nhanh nhưng Hàn Sâm vẫn mất bảy tám ngày mới đến được dãy núi Ngọc Long, hơn nữa hắn còn không săn giết dị sinh vật trên đường.
Đến biên giới dãy núi Ngọc Long, Hàn Sâm cẩn thận hơn. Hắn không dám cưỡi Meow-kun lao như bay nữa mà thu hồi nó lại, phun nước thảo mộc lên, triệu hoán áo giáp thuần huyết, sau đó mới thận trọng đi vào sâu trong núi.
Dù Hàn Sâm có cánh nhưng hắn không dám bay lung tung, cánh thần huyết nhanh thì có nhanh nhưng vẫn kém sinh vật thần huyết biết bay, bay ở trên trời chẳng khác nào lao đầu vào chỗ chết.
Hắn cũng không thể khởi động năng lực của Biến Sắc Thú thần huyết vào lúc này, bởi vì thời gian biến thân có hạn, nếu chưa đến thời khắc nguy cấp thì hắn sẽ không dùng.
Dãy núi Ngọc Long quả nhiên khác hẳn những chỗ bình thường. Ngay đến sa mạc Bạch Ma còn có dị sinh vật bình thường và dị sinh vật cấp nguyên thủy, thế mà từ khi Hàn Sâm vào dãy núi Ngọc Long thì không nhìn thấy một con dị sinh vật nào cả.
Chỉ có những dãy núi đá đen trùng trùng điệp điệp, trụi lủi, chẳng có cây cối gì, hệt như những con thú lớn đang nằm trên đất rộng thê lương và cô tịch.
Vất vả lắm mới nhìn thấy một con dị sinh vật thì nó lại là voi ma mút khổng lồ. Con thú kéo thân xác thô kệch chạy ầm ầm trong núi, chỉ nghe tiếng chân giậm trên đất cũng cảm thấy mặt đất như đang rung lên.
Dù không biết con voi kia là sinh vật cấp thần huyết hay cấp biến dị, nhưng nhìn hình thể của nó thì Hàn Sâm đã không còn chút hứng thú nào rồi.
Dị sinh vật kia chạy rất nhanh vào bên trong mạch núi Ngọc Long, Hàn Sâm theo xa xa sau lưng nó. Nó đi trước đánh rắn động cỏ, có con dị sinh vật nào ven đường chắc cũng bị dọa chạy ra, Hàn Sâm theo đằng sau có thể giảm bớt rất nhiều nguy hiểm.
Quả nhiên Hàn Sâm đi theo dị sinh vật kia hai ba tiếng đồng hồ mà không gặp nguy hiểm gì. Tuy dị sinh vật bên trong dãy núi Ngọc Long có cấp bậc cao nhưng lại phân bố cực kỳ thưa thớt, không nhiều như ở bên ngoài.
Hàn Sâm do dự không biết có nên đi theo nữa hay không. Cách này tuy an toàn nhưng dọc đường không gặp một sinh vật biến dị nào, không biết là không có thật, hay đã bị sinh vật khổng lồ kia dọa chạy hết rồi.
Ngay lúc hắn đang lưỡng lự thì đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Dị sinh vật đang chạy phía trước bị một con sư tử toàn thân vàng kim cắn chặt, kéo thẳng lên không trung.
Khi bị cắn chặt, voi ma mút khổng lồ chỉ to hơn cái đầu của sư tử vàng một chút. Sư tử ngoạm lấy nó, kéo lên trời, nhai hai cái rồi nuốt chửng vào trong bụng.
Hàn Sâm nhìn cảnh này mà toát mồ hôi lạnh. Con sư tử vàng kia to y như một quả núi nhỏ, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiếp người.
Bình luận facebook