Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-38
Chương 38: Người của tôi
Translator: Nguyetmai
"Tuyệt đối không thể để tên này lại được."
Trong lòng La Thiên Dương dấy lên sát ý, định giơ roi đánh Hàn Sâm thêm cái nữa, nhưng khi nhìn thật kĩ thì toàn thân gã ta lập tức căng cứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, động tác giơ roi cũng khựng lại.
Lúc này Hàn Sâm đã thu hồi đao Trảm Cương, cầm Mạt Nhật Chi Hồn trên tay, mũi tên cũng đã đặt lên cung kéo căng, nhắm thẳng hướng La Thiên Dương.
Tuy rằng La Thiên Dương không biết đó là Mạt Nhật Chi Hồn, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của mình, gã ta cảm nhận khí tức nguy hiểm trí mạng phát ra từ Hàn Sâm và cung tên của hắn, khiến gã ta không dám nhúc nhích, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và Mạt Nhật Chi Hồn mà thôi.
Tình hình lập tức rơi vào cục diện bế tắc, La Thiên Dương không dám làm bừa sợ để lộ sơ hở, Hàn Sâm cũng không nắm chắc có thể bắn chết La Thiên Dương, hai người cứ đứng đó giằng co với nhau như thể thời gian ngừng trôi.
Đám người vây xem cũng choáng váng, lúc nãy khi Hàn Sâm đánh ngã đám người Lưu Phong thì bọn họ chỉ thấy khó tin, nhưng bây giờ Hàn Sâm lại có thể chấn nhiếp cả La Thiên Dương, điều này khiến cho người ta quá đỗi bất ngờ.
La Thiên Dương là ai chứ? Đây chính là tâm phúc của Thần Thiên Tử đấy, là cường giả với tố chất thân thể đã gần 10. Nhưng đứng trước cung tên của Hàn Sâm, La Thiên Dương lại như gặp phải đại địch, không dám động đậy mà chỉ nhìn chằm chằm Hàn Sâm đầy vẻ đề phòng, điều này thật sự khiến cho mọi người khiếp sợ.
Trong thành bảo hộ Cương Giáp hơn trăm ngàn người này, chưa có tới một trăm cường giả với tố chất thân thể vượt qua 9 điểm, dùng ngàn dặm có một để hình dung cũng không quá, nhưng lúc này người như thế lại đang giằng co với Hàn Sâm, khiến cho bọn họ kinh ngạc đến mức không khép nổi mồm.
Huống hồ, người này lại là tên cuồng mông, bọn họ thật sự không tưởng tượng nổi, rốt cuộc Hàn Sâm đã đạt được sức mạnh như thế kiểu gì trong tình trạng bị Tần Huyên và Thần Thiên Tử liên thủ chèn ép.
"Hàn Sâm, bỏ cung tên xuống."
Phía xa lại có nhiều người cưỡi thú hồn đi tới, người đi đầu lại là Tần Huyên.
Hàn Sâm từ từ thu hồi cung tên, sức mạnh của hắn vẫn thua La Thiên Dương một chút, cũng không thể nắm chắc có thể dùng một mũi tên bắn trúng La Thiên Dương đang đề cao cảnh giác, chỉ riêng việc duy trì tư thế giương cung đã tốn rất nhiều thể lực rồi, nếu cứ giằng co như thế thì hắn cũng chẳng được ích lợi gì.
"Chị Tần, tôi giúp chị trừ khử thằng khốn này."
La Thiên Dương nói xong lại quất roi về phía Hàn Sâm đã buông cung xuống.
Hàn Sâm nhíu mày như đã đoán được từ lâu, định giơ cung ngăn cản một roi này của La Thiên Dương, nào ngờ một đường sáng xanh lóe lên, một thú hồn trường kiếm màu đồng xanh đã đánh vào roi hợp kim của La Thiên Dương khiến nó bay vuột khỏi tay gã, rơi xuống đất theo thú hồn trường kiếm nọ.
"Người của tôi thì tôi sẽ tự dạy, không cần người ngoài chõ mũi vào."
Tần Huyên lạnh lùng nhìn thoáng qua La Thiên Dương đang giật mình không thôi, giơ tay gọi thú hồn trường kiếm về, sau đó cưỡi vật cưỡi đi vào trong thành bảo hộ Cương Giáp.
"Cậu đứng đực ra đó làm gì, còn không mau đuổi theo."
Lúc đi đến cổng, Tần Huyên lại quay đầu quát Hàn Sâm một tiếng.
Hàn Sâm vội vàng đuổi theo đội ngũ của Tần Huyên, bước vào trong thành bảo hộ Cương Giáp.
Toàn bộ thành bảo hộ Cương Giáp lập tức bùng nổ, tên cuồng mông có thể dễ dàng đánh bại đám người Lưu Phong, còn đánh bất phân thắng bại với La Thiên Dương.
Quan trọng hơn là Tần Huyên lại nói tên cuồng mông là người của cô ấy.
Tin tức này chẳng khác gì sao Hỏa va vào Trái Đất, khiến cho mọi người phát cuồng, tên cuồng mông lần đầu vào thành bảo hộ Cương Giáp đã đâm vào mông của Tần Huyên, giờ lại được chính miệng cô tuyên bố là người của mình.
Tất cả mọi người đều lấy làm khó hiểu, đây rốt cuộc là sao chứ, toàn bộ thành bảo hộ Cương Giáp đều sôi trào, tất cả đều suy đoán xem rốt cuộc quan hệ giữa Hàn Sâm và Tần Huyên là thế nào.
"Có phải là cú đâm định tình không nhỉ? Bằng không thì với tình trạng thê thảm trước kia thì hắn làm gì có cửa sở hữu tố chất thân thể cỡ ấy được?"
"Xem ra tôi cũng phải học theo tên cuồng mông đó, tìm mấy cô nàng vừa xinh vừa có bản lĩnh để đâm mông mới được, có khi còn được cả người lẫn của ấy chứ."
"Ha ha, bình thường trông Tần Huyên nghiêm trang là thế, không ngờ lại có sở thích kiểu này."
"Tên cuồng mông không hổ là tên cuồng mông, thế mà đâm ra được cả tương lai rực rỡ như thế, tôi muốn bái hắn làm thầy để học cách đâm người quá đi mất."
Thành bảo hộ Cương Giáp dấy lên đủ loại tin đồn, nhất thời, thanh danh tên cuồng mông của Hàn Sâm lại được đẩy lên đỉnh điểm.
Có điều vấn đề thực lực của Hàn Sâm lại bị một câu "người của tôi" của Tần Huyên át mất, người trong thành bảo hộ Cương Giáp chỉ chăm chăm bàn tán xem liệu có phải Hàn Sâm được Tần Huyên bao nuôi hay không, chứ rất ít người để ý đến thực lực của hắn.
Hàn Sâm đi theo Tần Huyên đến trụ sở của cô, ngay cả thuộc hạ của Tần Huyên cũng nhìn Hàn Sâm với ánh mắt quái lạ, khiến hắn chỉ biết thầm cười khổ.
"Cậu còn biết dùng cung tên à?"
Tần Huyên gọi riêng Hàn Sâm vào trong một phòng khách, nhìn thẳng vào hắn mà hỏi.
"Lúc đi học có luyện qua."
Hàn Sâm nhún vai nói.
"Có thể dùng đến Mạt Nhật Chi Hồn, e là không chỉ luyện sơ qua rồi."
Tần Huyên lạnh lùng nhìn Hàn Sâm rồi nói tiếp: "Lát nữa cậu đến tổ thần xạ báo danh, sau này đi theo tôi kiếm ăn."
"Tôi không muốn." Hàn Sâm trực tiếp từ chối.
Tần Huyên cắn môi, tức giận nói: "Hôm nay cậu đắc tội với La Thiên Dương, không có tôi bảo kê thì cậu nghĩ La Thiên Dương có tha cho cậu không?"
"Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi sẽ tự giải quyết chuyện của mình." Hàn Sâm thản nhiên nói.
"Cậu cũng biết thân phận của tôi đấy, đám thuộc hạ của tôi ít nhiều gì cũng có quan hệ với quân đội, hơn nữa trừ chỗ tôi ra thì trong thành bảo hộ Cương Giáp này chẳng có tổ thần xạ nào nữa, đi theo tôi sẽ giúp ích rất nhiều cho cậu khi thi vào trường quân đội sau này." Tần Huyên cố dằn cơn tức trong lòng xuống để phân tích cho Hàn Sâm hiểu.
"Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện thi vào trường quân đội."
Hàn Sâm biết rõ sau khi tốt nghiệp giáo dục nghĩa vụ thì mọi người có thể ghi danh thi vào trường quân đội để được đào tạo chuyên sâu, nhưng trường quân đội có yêu cầu cực cao đối với tố chất thân thể, trước khi hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên, nếu như tố chất thân thể tổng hợp không được 10 điểm đổ lên thì căn bản không thể thi đậu.
Đối với Hàn Sâm mà nói, tố chất thân thể tổng hợp được 10 điểm trở lên không phải việc gì khó, nhưng Hàn Sâm lại không có hứng thú với việc thi vào đó. Hắn muốn dồn hết tinh lực vào việc săn giết dị sinh vật, không định tốn thời gian để đi học.
Tần Huyên chỉ thấy tiếc rèn sắt không thành thép: "Cậu không vào trường quân đội, lại không có danh hiệu quý tộc, đợi đến tuổi đi nghĩa vụ thì cũng chỉ có thể làm lính thường, làm gì có tiền đồ nữa? Chỉ có vào trường quân đội, giành được thành tích tốt nghiệp ưu tú thì mới có thể giữ chức cao, ít nhất cũng có thể làm việc trên chiếm hạm cao cấp, không cần ra tiền tuyến làm tốt thí."
Translator: Nguyetmai
"Tuyệt đối không thể để tên này lại được."
Trong lòng La Thiên Dương dấy lên sát ý, định giơ roi đánh Hàn Sâm thêm cái nữa, nhưng khi nhìn thật kĩ thì toàn thân gã ta lập tức căng cứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, động tác giơ roi cũng khựng lại.
Lúc này Hàn Sâm đã thu hồi đao Trảm Cương, cầm Mạt Nhật Chi Hồn trên tay, mũi tên cũng đã đặt lên cung kéo căng, nhắm thẳng hướng La Thiên Dương.
Tuy rằng La Thiên Dương không biết đó là Mạt Nhật Chi Hồn, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu của mình, gã ta cảm nhận khí tức nguy hiểm trí mạng phát ra từ Hàn Sâm và cung tên của hắn, khiến gã ta không dám nhúc nhích, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và Mạt Nhật Chi Hồn mà thôi.
Tình hình lập tức rơi vào cục diện bế tắc, La Thiên Dương không dám làm bừa sợ để lộ sơ hở, Hàn Sâm cũng không nắm chắc có thể bắn chết La Thiên Dương, hai người cứ đứng đó giằng co với nhau như thể thời gian ngừng trôi.
Đám người vây xem cũng choáng váng, lúc nãy khi Hàn Sâm đánh ngã đám người Lưu Phong thì bọn họ chỉ thấy khó tin, nhưng bây giờ Hàn Sâm lại có thể chấn nhiếp cả La Thiên Dương, điều này khiến cho người ta quá đỗi bất ngờ.
La Thiên Dương là ai chứ? Đây chính là tâm phúc của Thần Thiên Tử đấy, là cường giả với tố chất thân thể đã gần 10. Nhưng đứng trước cung tên của Hàn Sâm, La Thiên Dương lại như gặp phải đại địch, không dám động đậy mà chỉ nhìn chằm chằm Hàn Sâm đầy vẻ đề phòng, điều này thật sự khiến cho mọi người khiếp sợ.
Trong thành bảo hộ Cương Giáp hơn trăm ngàn người này, chưa có tới một trăm cường giả với tố chất thân thể vượt qua 9 điểm, dùng ngàn dặm có một để hình dung cũng không quá, nhưng lúc này người như thế lại đang giằng co với Hàn Sâm, khiến cho bọn họ kinh ngạc đến mức không khép nổi mồm.
Huống hồ, người này lại là tên cuồng mông, bọn họ thật sự không tưởng tượng nổi, rốt cuộc Hàn Sâm đã đạt được sức mạnh như thế kiểu gì trong tình trạng bị Tần Huyên và Thần Thiên Tử liên thủ chèn ép.
"Hàn Sâm, bỏ cung tên xuống."
Phía xa lại có nhiều người cưỡi thú hồn đi tới, người đi đầu lại là Tần Huyên.
Hàn Sâm từ từ thu hồi cung tên, sức mạnh của hắn vẫn thua La Thiên Dương một chút, cũng không thể nắm chắc có thể dùng một mũi tên bắn trúng La Thiên Dương đang đề cao cảnh giác, chỉ riêng việc duy trì tư thế giương cung đã tốn rất nhiều thể lực rồi, nếu cứ giằng co như thế thì hắn cũng chẳng được ích lợi gì.
"Chị Tần, tôi giúp chị trừ khử thằng khốn này."
La Thiên Dương nói xong lại quất roi về phía Hàn Sâm đã buông cung xuống.
Hàn Sâm nhíu mày như đã đoán được từ lâu, định giơ cung ngăn cản một roi này của La Thiên Dương, nào ngờ một đường sáng xanh lóe lên, một thú hồn trường kiếm màu đồng xanh đã đánh vào roi hợp kim của La Thiên Dương khiến nó bay vuột khỏi tay gã, rơi xuống đất theo thú hồn trường kiếm nọ.
"Người của tôi thì tôi sẽ tự dạy, không cần người ngoài chõ mũi vào."
Tần Huyên lạnh lùng nhìn thoáng qua La Thiên Dương đang giật mình không thôi, giơ tay gọi thú hồn trường kiếm về, sau đó cưỡi vật cưỡi đi vào trong thành bảo hộ Cương Giáp.
"Cậu đứng đực ra đó làm gì, còn không mau đuổi theo."
Lúc đi đến cổng, Tần Huyên lại quay đầu quát Hàn Sâm một tiếng.
Hàn Sâm vội vàng đuổi theo đội ngũ của Tần Huyên, bước vào trong thành bảo hộ Cương Giáp.
Toàn bộ thành bảo hộ Cương Giáp lập tức bùng nổ, tên cuồng mông có thể dễ dàng đánh bại đám người Lưu Phong, còn đánh bất phân thắng bại với La Thiên Dương.
Quan trọng hơn là Tần Huyên lại nói tên cuồng mông là người của cô ấy.
Tin tức này chẳng khác gì sao Hỏa va vào Trái Đất, khiến cho mọi người phát cuồng, tên cuồng mông lần đầu vào thành bảo hộ Cương Giáp đã đâm vào mông của Tần Huyên, giờ lại được chính miệng cô tuyên bố là người của mình.
Tất cả mọi người đều lấy làm khó hiểu, đây rốt cuộc là sao chứ, toàn bộ thành bảo hộ Cương Giáp đều sôi trào, tất cả đều suy đoán xem rốt cuộc quan hệ giữa Hàn Sâm và Tần Huyên là thế nào.
"Có phải là cú đâm định tình không nhỉ? Bằng không thì với tình trạng thê thảm trước kia thì hắn làm gì có cửa sở hữu tố chất thân thể cỡ ấy được?"
"Xem ra tôi cũng phải học theo tên cuồng mông đó, tìm mấy cô nàng vừa xinh vừa có bản lĩnh để đâm mông mới được, có khi còn được cả người lẫn của ấy chứ."
"Ha ha, bình thường trông Tần Huyên nghiêm trang là thế, không ngờ lại có sở thích kiểu này."
"Tên cuồng mông không hổ là tên cuồng mông, thế mà đâm ra được cả tương lai rực rỡ như thế, tôi muốn bái hắn làm thầy để học cách đâm người quá đi mất."
Thành bảo hộ Cương Giáp dấy lên đủ loại tin đồn, nhất thời, thanh danh tên cuồng mông của Hàn Sâm lại được đẩy lên đỉnh điểm.
Có điều vấn đề thực lực của Hàn Sâm lại bị một câu "người của tôi" của Tần Huyên át mất, người trong thành bảo hộ Cương Giáp chỉ chăm chăm bàn tán xem liệu có phải Hàn Sâm được Tần Huyên bao nuôi hay không, chứ rất ít người để ý đến thực lực của hắn.
Hàn Sâm đi theo Tần Huyên đến trụ sở của cô, ngay cả thuộc hạ của Tần Huyên cũng nhìn Hàn Sâm với ánh mắt quái lạ, khiến hắn chỉ biết thầm cười khổ.
"Cậu còn biết dùng cung tên à?"
Tần Huyên gọi riêng Hàn Sâm vào trong một phòng khách, nhìn thẳng vào hắn mà hỏi.
"Lúc đi học có luyện qua."
Hàn Sâm nhún vai nói.
"Có thể dùng đến Mạt Nhật Chi Hồn, e là không chỉ luyện sơ qua rồi."
Tần Huyên lạnh lùng nhìn Hàn Sâm rồi nói tiếp: "Lát nữa cậu đến tổ thần xạ báo danh, sau này đi theo tôi kiếm ăn."
"Tôi không muốn." Hàn Sâm trực tiếp từ chối.
Tần Huyên cắn môi, tức giận nói: "Hôm nay cậu đắc tội với La Thiên Dương, không có tôi bảo kê thì cậu nghĩ La Thiên Dương có tha cho cậu không?"
"Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi sẽ tự giải quyết chuyện của mình." Hàn Sâm thản nhiên nói.
"Cậu cũng biết thân phận của tôi đấy, đám thuộc hạ của tôi ít nhiều gì cũng có quan hệ với quân đội, hơn nữa trừ chỗ tôi ra thì trong thành bảo hộ Cương Giáp này chẳng có tổ thần xạ nào nữa, đi theo tôi sẽ giúp ích rất nhiều cho cậu khi thi vào trường quân đội sau này." Tần Huyên cố dằn cơn tức trong lòng xuống để phân tích cho Hàn Sâm hiểu.
"Tôi chưa từng nghĩ đến chuyện thi vào trường quân đội."
Hàn Sâm biết rõ sau khi tốt nghiệp giáo dục nghĩa vụ thì mọi người có thể ghi danh thi vào trường quân đội để được đào tạo chuyên sâu, nhưng trường quân đội có yêu cầu cực cao đối với tố chất thân thể, trước khi hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên, nếu như tố chất thân thể tổng hợp không được 10 điểm đổ lên thì căn bản không thể thi đậu.
Đối với Hàn Sâm mà nói, tố chất thân thể tổng hợp được 10 điểm trở lên không phải việc gì khó, nhưng Hàn Sâm lại không có hứng thú với việc thi vào đó. Hắn muốn dồn hết tinh lực vào việc săn giết dị sinh vật, không định tốn thời gian để đi học.
Tần Huyên chỉ thấy tiếc rèn sắt không thành thép: "Cậu không vào trường quân đội, lại không có danh hiệu quý tộc, đợi đến tuổi đi nghĩa vụ thì cũng chỉ có thể làm lính thường, làm gì có tiền đồ nữa? Chỉ có vào trường quân đội, giành được thành tích tốt nghiệp ưu tú thì mới có thể giữ chức cao, ít nhất cũng có thể làm việc trên chiếm hạm cao cấp, không cần ra tiền tuyến làm tốt thí."