Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 182 “Không phải là bài học nhớ đời thì đúng hơn.”
Phạm Nam không thể nhịn được nữa, hung hăng tát một cái thật mạnh vào mặt cô dâu...
Khi Phạm Nam sắp tát vào mặt vào mặt của Hà Dĩnh thì anh ta cũng không ngờ bản thân sẽ bị ngăn lại.
vietwriter.vn
“Tên họ Phạm này, anh dám đánh cả bà đây sao? Anh ăn phải gan hùm rồi đúng không?” Người chế trụ tay của anh ta đúng là cô dâu mới, sắc mặt của cô ta đã trở nên lạnh như băng, khác biệt hoàn toàn với cô gái yếu đuối, nhu nhược lúc nãy!
Phạm Nam nổi giận mắng: “Mày dám cắm sừng ông đây, tại sao tao lại không dám đánh mày chứ?”
“Được, đây là do anh tự tìm đấy nhé!”
Hà Dĩnh nổi trận lôi đình, trả lại một cái tát cho anh ta.
Chát!
vietwriter.vn
Cái tát này vô cùng vang dội, chẳng những đánh Phạm Nam đến ngây ngẩn cả người mà còn khiến cả Phạm Ngọc Lan và hai cô em gái tức điên lên rồi.
Tính cách của Hà Dĩnh vốn dĩ đã cực kỳ đanh đá, cô ta tát xong một cái mà vẫn thấy còn chưa hả giận, hoặc là không làm còn nếu đã làm thì phải làm đến cùng, cô ta dứt khoát đập cho chú rể một cú ngay hạ bộ ở trước mắt nhiều người như vậy, cú đá mạnh sắp khiến anh ta đoạn tử tuyệt tôn đến nơi, tiếng hét của anh ta vang vọng trong hội trường hôn lễ...
Phương Vân và Phương Dạ nhìn thấy cảnh này không nhịn được hít sâu một hơi, hai người đều phản xạ có điều kiện kẹp chặt hai chân của mình, rất nhiều khách mời nam cũng phản ứng giống hệt hai cha con họ...
Hai người chủ trì vốn đang định khuyên can nhưng ngay khi bọn họ thấy cô dâu vốn dịu dàng mềm mại trở thành ác quỷ thì lập tức trốn sang một bên, còn vài phù dâu đứng bên cạnh thì không hề có ý định can ngăn, thậm chí còn tỏ vẻ vui sướng khi người khác gặp hoa nữa.
“Dám đánh chị Dĩnh, chú rể của chúng ta ngại bản thân sống quá lâu rồi chắc.”
“Đúng vậy, cũng không hỏi thăm danh tiếng trước đây của chị Dĩnh thế nào
à!"
“cú đá này cũng xem như đã nương tay rồi, nếu là chị Dĩnh trước đây thì chắc hàng của anh ta cũng nát bấy cả rồi!”
“Nhưng mà cú đá này chắc cũng đau đấy, cô nhìn anh ta còn chảy cả nước
mắt nữa kìa, ha ha...”
Nếu đã động thủ thì Hà Dĩnh dứt khoát không còn chút băn khoăn nào nữa, đá mạnh thêm một cú vào người của Phạm Nam đang ngồi xổm trên mặt đất, cú đá đó giống hệt như mấy người đàn bà đanh đá đánh nhau trên đường, gót giày cao gót của cô ta đá vào người Phạm Nam khiến anh ta đau đến trên mức lăn lộn trên mặt đất.
“Mau dùng tay... À không, dừng chân!” Ba chị em nhà họ Phạm cũng đã chạy lên sân khấu, cùng hợp lực ngăn cản Hà Dĩnh lại.
Mái tóc vuốt ngược thẳng thơm của Phạm Nam đã rối bù như ổ gà rồi, lễ phục trên người cũng nhàu nhĩ hết cả, khuôn mặt bị đánh bầm tím, còn chảy cả máu mũi, nhìn anh ta bây giờ còn thê thảm hơn cả ăn mày nữa...
Phạm Ngọc Lan thấy em trai ruột mình bị đánh như vậy thì đau lòn muốn chết, bà ấy chỉ thẳng mặt hà Dĩnh mắng chửi: “Con đàn bà đanh đá này, vì sao cô lại đánh em trai tôi?”
Hà Dĩnh cười lạnh nói: “Rõ ràng là anh ta động thủ trước, còn dám kinh thường tôi, tôi đánh như vậy là nhẹ rồi đấy!”
Chị ba của Phạm Nam Tam mắng: “Từ nhỏ đến lớn, chúng ta cưng chiều Tiểu Nam như châu bảo, đừng nói là đánh, bọn tôi chưa từng lớn tiếng mắng mỏ em ấy, cô dựa vào cái gì mà đánh nó như bao cát vậy chứ?”
Hà Dĩnh không khoan nhượng chút nào: “Bà đây thích đánh thì đánh đấy, các người định làm gì tôi?”
Chị hai nói: “Chúng ta đừng cãi cọ với cô ta nữa, cứ xé nát cái miệng của cô ta ra trước rồi nói sau!”.
Hà Dĩnh hừ lạnh nói: “Các cô đừng tưởng tôi chỉ có một mình, các chị em lên nào!”
Cô ta vừa dứt lời thì nhóm phù dâu vốn đang đứng bên cạnh như hổ rình mồi lập tức nhào lên, tình huống hai bên trở nên giương cung bạt kiếm, chỉ thiếu một mồi nổ nữa là sẽ lập tức lao vào đánh nhau!
Liễu Quốc Đào thấy không có ai chú ý tới mình thì nhân cơ hội này, cầm lấy túi xách nhanh chóng chuồn mất.
Phương Dạ nhìn tình huống dần trở nên mất kiểm soát thì nhỏ giọng nói: “Cha ơi, mẹ sắp đánh nhau với người ta rồi, chúng ta có cần lên đó hỗ trợ không?”
“Phụ nữ kéo bè đi đánh nhau mà con cũng dám đi hỗ trợ, chán sống rồi sao?” Phương Vân lắc đầu như trống bỏi: “Dựa vào sức chiến đấu của ba chị em của mẹ con, chắc là dư sức đối phó với mấy cô gái trẻ kia, chúng ta cứ đứng xa xem là được rồi, đừng để bị trở thành ba ba trong rọ.”
“Cha à, đây là kinh nghiệm của người đi trước đấy à?”
“Không phải là bài học nhớ đời thì đúng hơn.”
Hai bên cuối cùng vẫn không đánh nhau, bởi vì giám đốc khách sạn đã kịp thời dẫn bảo vệ đến can thiệp.
Khi Phạm Nam sắp tát vào mặt vào mặt của Hà Dĩnh thì anh ta cũng không ngờ bản thân sẽ bị ngăn lại.
vietwriter.vn
“Tên họ Phạm này, anh dám đánh cả bà đây sao? Anh ăn phải gan hùm rồi đúng không?” Người chế trụ tay của anh ta đúng là cô dâu mới, sắc mặt của cô ta đã trở nên lạnh như băng, khác biệt hoàn toàn với cô gái yếu đuối, nhu nhược lúc nãy!
Phạm Nam nổi giận mắng: “Mày dám cắm sừng ông đây, tại sao tao lại không dám đánh mày chứ?”
“Được, đây là do anh tự tìm đấy nhé!”
Hà Dĩnh nổi trận lôi đình, trả lại một cái tát cho anh ta.
Chát!
vietwriter.vn
Cái tát này vô cùng vang dội, chẳng những đánh Phạm Nam đến ngây ngẩn cả người mà còn khiến cả Phạm Ngọc Lan và hai cô em gái tức điên lên rồi.
Tính cách của Hà Dĩnh vốn dĩ đã cực kỳ đanh đá, cô ta tát xong một cái mà vẫn thấy còn chưa hả giận, hoặc là không làm còn nếu đã làm thì phải làm đến cùng, cô ta dứt khoát đập cho chú rể một cú ngay hạ bộ ở trước mắt nhiều người như vậy, cú đá mạnh sắp khiến anh ta đoạn tử tuyệt tôn đến nơi, tiếng hét của anh ta vang vọng trong hội trường hôn lễ...
Phương Vân và Phương Dạ nhìn thấy cảnh này không nhịn được hít sâu một hơi, hai người đều phản xạ có điều kiện kẹp chặt hai chân của mình, rất nhiều khách mời nam cũng phản ứng giống hệt hai cha con họ...
Hai người chủ trì vốn đang định khuyên can nhưng ngay khi bọn họ thấy cô dâu vốn dịu dàng mềm mại trở thành ác quỷ thì lập tức trốn sang một bên, còn vài phù dâu đứng bên cạnh thì không hề có ý định can ngăn, thậm chí còn tỏ vẻ vui sướng khi người khác gặp hoa nữa.
“Dám đánh chị Dĩnh, chú rể của chúng ta ngại bản thân sống quá lâu rồi chắc.”
“Đúng vậy, cũng không hỏi thăm danh tiếng trước đây của chị Dĩnh thế nào
à!"
“cú đá này cũng xem như đã nương tay rồi, nếu là chị Dĩnh trước đây thì chắc hàng của anh ta cũng nát bấy cả rồi!”
“Nhưng mà cú đá này chắc cũng đau đấy, cô nhìn anh ta còn chảy cả nước
mắt nữa kìa, ha ha...”
Nếu đã động thủ thì Hà Dĩnh dứt khoát không còn chút băn khoăn nào nữa, đá mạnh thêm một cú vào người của Phạm Nam đang ngồi xổm trên mặt đất, cú đá đó giống hệt như mấy người đàn bà đanh đá đánh nhau trên đường, gót giày cao gót của cô ta đá vào người Phạm Nam khiến anh ta đau đến trên mức lăn lộn trên mặt đất.
“Mau dùng tay... À không, dừng chân!” Ba chị em nhà họ Phạm cũng đã chạy lên sân khấu, cùng hợp lực ngăn cản Hà Dĩnh lại.
Mái tóc vuốt ngược thẳng thơm của Phạm Nam đã rối bù như ổ gà rồi, lễ phục trên người cũng nhàu nhĩ hết cả, khuôn mặt bị đánh bầm tím, còn chảy cả máu mũi, nhìn anh ta bây giờ còn thê thảm hơn cả ăn mày nữa...
Phạm Ngọc Lan thấy em trai ruột mình bị đánh như vậy thì đau lòn muốn chết, bà ấy chỉ thẳng mặt hà Dĩnh mắng chửi: “Con đàn bà đanh đá này, vì sao cô lại đánh em trai tôi?”
Hà Dĩnh cười lạnh nói: “Rõ ràng là anh ta động thủ trước, còn dám kinh thường tôi, tôi đánh như vậy là nhẹ rồi đấy!”
Chị ba của Phạm Nam Tam mắng: “Từ nhỏ đến lớn, chúng ta cưng chiều Tiểu Nam như châu bảo, đừng nói là đánh, bọn tôi chưa từng lớn tiếng mắng mỏ em ấy, cô dựa vào cái gì mà đánh nó như bao cát vậy chứ?”
Hà Dĩnh không khoan nhượng chút nào: “Bà đây thích đánh thì đánh đấy, các người định làm gì tôi?”
Chị hai nói: “Chúng ta đừng cãi cọ với cô ta nữa, cứ xé nát cái miệng của cô ta ra trước rồi nói sau!”.
Hà Dĩnh hừ lạnh nói: “Các cô đừng tưởng tôi chỉ có một mình, các chị em lên nào!”
Cô ta vừa dứt lời thì nhóm phù dâu vốn đang đứng bên cạnh như hổ rình mồi lập tức nhào lên, tình huống hai bên trở nên giương cung bạt kiếm, chỉ thiếu một mồi nổ nữa là sẽ lập tức lao vào đánh nhau!
Liễu Quốc Đào thấy không có ai chú ý tới mình thì nhân cơ hội này, cầm lấy túi xách nhanh chóng chuồn mất.
Phương Dạ nhìn tình huống dần trở nên mất kiểm soát thì nhỏ giọng nói: “Cha ơi, mẹ sắp đánh nhau với người ta rồi, chúng ta có cần lên đó hỗ trợ không?”
“Phụ nữ kéo bè đi đánh nhau mà con cũng dám đi hỗ trợ, chán sống rồi sao?” Phương Vân lắc đầu như trống bỏi: “Dựa vào sức chiến đấu của ba chị em của mẹ con, chắc là dư sức đối phó với mấy cô gái trẻ kia, chúng ta cứ đứng xa xem là được rồi, đừng để bị trở thành ba ba trong rọ.”
“Cha à, đây là kinh nghiệm của người đi trước đấy à?”
“Không phải là bài học nhớ đời thì đúng hơn.”
Hai bên cuối cùng vẫn không đánh nhau, bởi vì giám đốc khách sạn đã kịp thời dẫn bảo vệ đến can thiệp.
Bình luận facebook