Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 183 Nhất định phải ly hôn!”
Nếu thật sự để nhóm phụ nữ hổ báo này này đánh nhau thì có khi bọn họ sẽ lật luôn cả nóc nhà của hội trường mất!
Giám đốc cực khổ khuyên nhủ: “Mọi người xin hãy nghe tôi nói, có gì chuyện gì thì cũng nên từ từ thương lượng, tuyệt đối đừng để nhất thời xúc động, bây giờ đã là xã hội pháp trị rồi, đánh người là phạm pháp, mọi người cũng không muốn bị cảnh sát bắt tạm giam đúng không?”
vietwriter.vn
Phạm Ngọc Lan và Hà Dĩnh nghe anh ta nói xong thì rõ ràng đã bình tĩnh hơn
nhiều.
Phạm Nam được chị hai đỡ đứng dậy, anh ta vừa đứng thẳng dậy đã mở miệng hét lớn: “Ông đây không kết hôn nữa, ly hôn, nhất định phải ly hôn!”
Hà Dĩnh cười lạnh nói: “Ly hôn thì ly hôn, anh cho là bà đây thèm anh lắm chắc, bằng nhan sắc này cộng thêm mặc đồ hở hang một chút, thì người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ huyện Lê tới thành phố Thạch Môn đấy!”
Phạm Nam còn chưa kịp nói thêm gì thì trong đám người đột nhiên truyền ra một giọng nói.
vietwriter.vn
“Cha à, hình như cũng chỉ có xe buýt mới khiến người ta đuổi theo từ huyện Lê đến thành phố thạch Môn thôi nhỉ?”
“À... Con nói vậy nghe cũng có lý đấy.”
Ha ha ha ha ha ha!
Mọi người trên dưới bục hôn lễ đều bật cười nắc nẻ, Hà Dĩnh tức giận đến sắc mặt xanh mét, bởi vì mấy chị em đứa bên cạnh cô ta cũng cười thất thanh...
Phạm Nam đương nhiên có thể nhận ra giọng nói của hai cha con Phương Vân, anh ta vừa cười vừa hít hà xuýt xoa vì vết thương trên mặt thật sự rất đau.
Trong hội trường nhiều người như vậy, Hà Dĩnh cũng không biết được người nào đang trêu chọc cô ta nên đành phải lớn tiếng nói: “Phạm Nam, chúng ta kết thúc trong hoà bình đi, bây giờ đến Cục Dân Chính ly hôn đi!”
“Đi thì đi, ai không đi là con rùa rụt đầu!”
Hôn lễ vốn rất tưng bừng náo nhiệt lại trở thành một trò cười không hơn. không kém, cặp đôi vốn dĩ ngọt ngọt ngào ngào lại dẫn nhau đến Cục Dân Chính, nói chia tay thì lập tức chia tay...
“Ai, hôn lễ tốn tận hơn hai mươi vạn đều đổ xuống sông xuống biển hết rồi, cũng thật đáng tiếc, Phạm Nam lần này đúng là mất cả chì lẫn chài” Phương Vân rung đùi đắc ý, nói.
Phương Dạ cười nói: “Cha, thật ra đây cũng là chuyện tốt, may mà Hà Tĩnh bại lộ bản tính sớm, nếu không sau này cậu sẽ bị căm cả đống sừng trên đầu mất.”
“Con nói cũng đúng, nếu có con thì còn phiền phức hơn, lại không biết có phải con của mình không, lỡ như nuôi con giúp người ta, thì đó mới thật sự là bi kịch nhân gian đấy.” Phương Vân gật gật đầu: “Tính ra thì đây cũng là do cậu con gieo gió gặt bão, ai bảo nó tìm bạn gái không cẩn thận, chỉ quan tâm đến dáng người khuôn mặt, lật thuyền trong mương cũng xứng đáng thôi.”
“Mấy chị em của mẹ đều đã theo đến Cục Dân Chính rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Còn có thể làm gì bây giờ, đương nhiên là về nhà, hôm nay đi câu cá mệt
muốn chết, mau trở về nhà có khi còn kịp ngủ chiều một giấc đấy” Phương Vân nói “Đúng rồi, nhớ mang con cá sau bếp ra đấy.”
“Biết rồi cha, đây chính là tâm can bảo bối của cha mà, nhất định không quên đâu...”
Sáng hôm sau, Phương Dạ bắt xe quay về Hoa Hải.
Trước khi đi, dì Vương còn vỗ ngực bảo đảm nhất định sắp xếp cho Phương Dạ và cháu gái của mình gặp mặt nên Phạm Ngọc Lan lập tức vui mừng ra mặt, bà ấy cứ luôn miệng cảm ơn, còn Phương Dạ thì chỉ có thể trưng ra bộ mặt cam chịu bất đắc dĩ mà thôi.
Sau khi đi vào tiệm trà sữa, thì anh mới biết cửa hàng đã tổ chức khai trương cực kỳ hoành tráng rồi, đội thi công đều do Tiếu Dương tự mình liên hệ, cứ theo tiến độ này thì khoảng chừng một tuần nữa là hoàn tất.
Cửa tiệm buôn bán rất đắt đỏ, ngoại trừ Trâu Lệ Lệ thì Hạ Vi còn tuyển thêm ba người phục vụ nữa, tất cả đều là những cô gái sắc nước hương trời, cùng mặc đồng phục hầu gái, giọng nói thì vô cùng ngọt ngào mềm mại, ngay cả Phương Dạ cũng phải cảm thán không ngừng.
Có mấy người phục vụ như vậy, tiệm trà sữa muốn không đắt cũng khó!
Anh tủm tỉm cười nói với bà chủ quán: “Chị Vi à, chị định biến quán trà sữa thành kiểu quán cà phê hầu gái luôn sao?”
Hạ Vi cười nói: “Đúng vậy, cậu cảm thấy thế nào? Không phải đàn ông bây giờ đều thích kiểu này sao, dù sao sau khi tuyển bọn họ rồi, doanh số của cửa hàng vẫn luôn tăng lên, sắp gấp đôi rồi!”
“Em cảm thấy cũng không tệ, chị quyết định là được rồi.” Phương Dạ cười nói: “Đúng rồi, khi nào cửa tiệm mới khai trương vậy?”
Nhắc đến cửa tiệm mới, Hạ Vi lại tỏ ra phấn khích, chị ấy nói liên tục: “Thứ bảy này là có thể khai trương, tôi đã lên kế hoạch hết rồi, từ thứ hai đến chủ nhật, mỗi ngày đều sẽ thay đổi một chủ đề trà sữa, người hầu nữ, JK, OL, phong cách cổ xưa, lolita, anime, phong cách hắc ám... Mỗi chủ đề đều lần lượt nhau, đồng thời giới thiệu trà sữa và đồ ăn nhẹ tương ứng, thu hút tối đa sự chú ý của khách hàng!”
Giám đốc cực khổ khuyên nhủ: “Mọi người xin hãy nghe tôi nói, có gì chuyện gì thì cũng nên từ từ thương lượng, tuyệt đối đừng để nhất thời xúc động, bây giờ đã là xã hội pháp trị rồi, đánh người là phạm pháp, mọi người cũng không muốn bị cảnh sát bắt tạm giam đúng không?”
vietwriter.vn
Phạm Ngọc Lan và Hà Dĩnh nghe anh ta nói xong thì rõ ràng đã bình tĩnh hơn
nhiều.
Phạm Nam được chị hai đỡ đứng dậy, anh ta vừa đứng thẳng dậy đã mở miệng hét lớn: “Ông đây không kết hôn nữa, ly hôn, nhất định phải ly hôn!”
Hà Dĩnh cười lạnh nói: “Ly hôn thì ly hôn, anh cho là bà đây thèm anh lắm chắc, bằng nhan sắc này cộng thêm mặc đồ hở hang một chút, thì người theo đuổi tôi có thể xếp hàng dài từ huyện Lê tới thành phố Thạch Môn đấy!”
Phạm Nam còn chưa kịp nói thêm gì thì trong đám người đột nhiên truyền ra một giọng nói.
vietwriter.vn
“Cha à, hình như cũng chỉ có xe buýt mới khiến người ta đuổi theo từ huyện Lê đến thành phố thạch Môn thôi nhỉ?”
“À... Con nói vậy nghe cũng có lý đấy.”
Ha ha ha ha ha ha!
Mọi người trên dưới bục hôn lễ đều bật cười nắc nẻ, Hà Dĩnh tức giận đến sắc mặt xanh mét, bởi vì mấy chị em đứa bên cạnh cô ta cũng cười thất thanh...
Phạm Nam đương nhiên có thể nhận ra giọng nói của hai cha con Phương Vân, anh ta vừa cười vừa hít hà xuýt xoa vì vết thương trên mặt thật sự rất đau.
Trong hội trường nhiều người như vậy, Hà Dĩnh cũng không biết được người nào đang trêu chọc cô ta nên đành phải lớn tiếng nói: “Phạm Nam, chúng ta kết thúc trong hoà bình đi, bây giờ đến Cục Dân Chính ly hôn đi!”
“Đi thì đi, ai không đi là con rùa rụt đầu!”
Hôn lễ vốn rất tưng bừng náo nhiệt lại trở thành một trò cười không hơn. không kém, cặp đôi vốn dĩ ngọt ngọt ngào ngào lại dẫn nhau đến Cục Dân Chính, nói chia tay thì lập tức chia tay...
“Ai, hôn lễ tốn tận hơn hai mươi vạn đều đổ xuống sông xuống biển hết rồi, cũng thật đáng tiếc, Phạm Nam lần này đúng là mất cả chì lẫn chài” Phương Vân rung đùi đắc ý, nói.
Phương Dạ cười nói: “Cha, thật ra đây cũng là chuyện tốt, may mà Hà Tĩnh bại lộ bản tính sớm, nếu không sau này cậu sẽ bị căm cả đống sừng trên đầu mất.”
“Con nói cũng đúng, nếu có con thì còn phiền phức hơn, lại không biết có phải con của mình không, lỡ như nuôi con giúp người ta, thì đó mới thật sự là bi kịch nhân gian đấy.” Phương Vân gật gật đầu: “Tính ra thì đây cũng là do cậu con gieo gió gặt bão, ai bảo nó tìm bạn gái không cẩn thận, chỉ quan tâm đến dáng người khuôn mặt, lật thuyền trong mương cũng xứng đáng thôi.”
“Mấy chị em của mẹ đều đã theo đến Cục Dân Chính rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Còn có thể làm gì bây giờ, đương nhiên là về nhà, hôm nay đi câu cá mệt
muốn chết, mau trở về nhà có khi còn kịp ngủ chiều một giấc đấy” Phương Vân nói “Đúng rồi, nhớ mang con cá sau bếp ra đấy.”
“Biết rồi cha, đây chính là tâm can bảo bối của cha mà, nhất định không quên đâu...”
Sáng hôm sau, Phương Dạ bắt xe quay về Hoa Hải.
Trước khi đi, dì Vương còn vỗ ngực bảo đảm nhất định sắp xếp cho Phương Dạ và cháu gái của mình gặp mặt nên Phạm Ngọc Lan lập tức vui mừng ra mặt, bà ấy cứ luôn miệng cảm ơn, còn Phương Dạ thì chỉ có thể trưng ra bộ mặt cam chịu bất đắc dĩ mà thôi.
Sau khi đi vào tiệm trà sữa, thì anh mới biết cửa hàng đã tổ chức khai trương cực kỳ hoành tráng rồi, đội thi công đều do Tiếu Dương tự mình liên hệ, cứ theo tiến độ này thì khoảng chừng một tuần nữa là hoàn tất.
Cửa tiệm buôn bán rất đắt đỏ, ngoại trừ Trâu Lệ Lệ thì Hạ Vi còn tuyển thêm ba người phục vụ nữa, tất cả đều là những cô gái sắc nước hương trời, cùng mặc đồng phục hầu gái, giọng nói thì vô cùng ngọt ngào mềm mại, ngay cả Phương Dạ cũng phải cảm thán không ngừng.
Có mấy người phục vụ như vậy, tiệm trà sữa muốn không đắt cũng khó!
Anh tủm tỉm cười nói với bà chủ quán: “Chị Vi à, chị định biến quán trà sữa thành kiểu quán cà phê hầu gái luôn sao?”
Hạ Vi cười nói: “Đúng vậy, cậu cảm thấy thế nào? Không phải đàn ông bây giờ đều thích kiểu này sao, dù sao sau khi tuyển bọn họ rồi, doanh số của cửa hàng vẫn luôn tăng lên, sắp gấp đôi rồi!”
“Em cảm thấy cũng không tệ, chị quyết định là được rồi.” Phương Dạ cười nói: “Đúng rồi, khi nào cửa tiệm mới khai trương vậy?”
Nhắc đến cửa tiệm mới, Hạ Vi lại tỏ ra phấn khích, chị ấy nói liên tục: “Thứ bảy này là có thể khai trương, tôi đã lên kế hoạch hết rồi, từ thứ hai đến chủ nhật, mỗi ngày đều sẽ thay đổi một chủ đề trà sữa, người hầu nữ, JK, OL, phong cách cổ xưa, lolita, anime, phong cách hắc ám... Mỗi chủ đề đều lần lượt nhau, đồng thời giới thiệu trà sữa và đồ ăn nhẹ tương ứng, thu hút tối đa sự chú ý của khách hàng!”
Bình luận facebook