Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 156
Chương 155:
Sương mù Ireland được mệnh danh là sát thủ thiếu nữ trong quán bar, mặc dù cái tên này mơ hồ mang theo chút lãng mạn, trên thực tế nó chỉ là whiskey thêm nước thêm đá, và thêm một lát chanh mà thôi, mặc dù ly rượu này êm dịu được các cô gái ưa thích nhưng không thể che giấu được bản chất nó là một lại rượu mạnh.
“Chắc vậy.” Từ Lệ chỉ có thể tiếp lời.
“Người đẹp, hôm nay cô mặc váy rất gợi cảm, lát nữa có muốn cùng tôi đi ăn khuya không? Sau đó chúng ta lại đi vào thảo luận sâu về một số chủ đề của người trưởng thành nhé?”
“Đương nhiên là được rồi.” Từ Lệ híp mắt nói: “Nhưng mà tôi muốn hỏi anh một vấn đề trước đã?”
“Vấn đề gì?”
“Anh vẫn luôn đeo khẩu trang, lát nữa làm sao mà uống rượu được?”
Vốn dĩ cô ta muốn đối phương trực tiếp cởi khẩu trang ra nhưng lại sợ quá đường đột khiến đối phương nghi ngờ, vì vậy quyết định quanh co vòng vèo một chút.
Người đàn ông mỉm cười: “Điều này rất đơn giản thôi, cô xem.”
Anh ta không chớp mắt dùng tay cầm nút thắt nhỏ trên mặt, sau đó nhẹ nhàng kéo ra, toàn bộ khẩu trang lập tức được chia thành hai phần, phần miệng lộ ra hoàn toàn, khiến Từ Lệ nhìn đến trợ mắt líu lưỡi…
Từ Lệ cười mỉa nói: “Khẩu trang này của anh… thực sự rất độc đáo đất, mua ở đâu đấy?”
“Tôi ở Úc… mua trên Pinduoduo đấy, mười tệ một cái, không đắt.” Người đàn ông cười hắc hắc: “Khẩu trang này sẽ không gây trở ngại lúc ăn uống đâu, rất tiện dụng.”
Đang nói chuyện, Phương Dạ bưng bốn cốc ly cocktail màu xanh tím đến.
“Sương mù Ireland của ngài, mời dùng!”
“Cảm ơn.” Người đàn ông đặt năm tờ tiền khay bưng bê: “Còn thừa thưởng cho cậu.”
“Cảm ơn!”
Người đàn ông giơ ly rượu lên: “Nào, vì chúng ta có thể gặp được nhau trong biển người bao la, cụng một ly trước đi.”
“Được thôi.”
Người đàn ông hài hước dí dỏm hơn nữa kiến thức sâu rộng, hai người vui vẻ nâng ly, bất tri bất giác đã uống sạch bốn ly, người đàn ông lập tức gọi thêm bốn ly nữa.
Dù sao cũng là sát thủ thiếu nữ, mặc dù tửu lượng của Từ Lệ tốt nhưng sau khi uống bốn ly đã có chút không chịu nổi nữa, người đàn ông cũng hơi say rồi, anh ta nấc lên nói: “Người đẹp, chúng ta uống cũng kha khá rồi đấy, bây giờ đi thế nào đây?”
Từ Lệ mặt đỏ ửng nói: “Không… không vấn đề gì, chúng ta đổi chỗ khác tiếp… tiếp tục uống!”
Mặc dù chưa đến nỗi nào nhưng Từ Lệ vẫn giả vờ như say khướt.
Người đàn ông vừa dìu Từ Lệ đi ra cửa chính, một người đàn ông trung niên bụng phệ đột nhiên chặn trước mặt hai người, chính là “daddy” Thi Đại Bằng của Lâm Sương Sương!
Ông ta là một trong số những người đàn ông vừa rồi bị Từ Lệ từ chối, lúc đó cảm thấy vô cùng mất mặt, nếu không phải vì quán bar Dạ Sắc không thể gây rồi thì ông ta đã sớm bạo phát rồi.
Mặc dù tuổi hơi lớn nhưng tôi có tiền, một nữ tiếp viên như cô dựa vào cái gì mà từ chối tôi chứ?
Nếu như Từ Lệ từ chối tất cả đàn ông thì Thi Đại Bằng cũng sẽ nhẫn nhịn, nhưng cô ta lại không từ chối người thanh niên đeo khẩu trang này, điều này khiến Thi Đại Bằng nổi giận, lập tức đuổi theo ra ngoài.
“Thằng nhóc tôi cho cậu một vạn tệ, đưa người phụ nữ này cho tôi được không?”
Người đàn ông lạnh lùng nói: “Ông bị thần kinh à, đừng có cản đường!”
Không dễ gì mới câu được một cô gái cực phẩm như thế này, một vạn tệ mà muốn giành đi sao, nằm mơ đi?
Thi Đại Bằng cho rằng đối phương chê quá ít, trực tiếp tăng thêm một vạn tệ.
“Vậy thì hai vạn đi, được rồi chứ?” Ông ta từ trong túi lấy ra hai xấp tiền: “Một lúc mà kiếm được nhiều tiền như vậy, nên thỏa mãn đi chứ chàng trai trẻ!”
“Con heo mập chết tiệt từ đâu tới, nhanh cầm tiền dơ bẩn của ông cút ngay cho tôi!”
Người đàn ông người đầy mùi rượu nổi cơn thịnh nộ, mở miệng mắng.
“Ô ô, thằng nhóc nhà cậu muốn chết đúng không, lại dám mắng tôi sao?” Thi Đại Bằng đen mặt búng ngón tay, bốn năm vệ sĩ mặc âu phục phía sau nhanh chóng bao vây.
Ông ta đã sớm gọi mấy người vệ sĩ này tới, nhưng chỉ là canh giữ bên ngoài Dạ Sắc để dạy dỗ thằng nhóc Phương Dạ không biết trời cao đất dày kia, bây giờ đúng lúc dùng tới.
Người đàn ông cũng không ngờ đối phương có người giúp đỡ, lúc định nhận lỗi thì thấy Phương Dạ dẫn theo hai nhân viên bảo vệ hùng hổ chạy tới, chỉ vào mũi Thi Đại Bằng mắng: “Làm cái gì, làm cái gì đấy, ông dẫn nhiều người tới đây như vậy là muốn bắt nạt khách của chúng tôi sao?”
Sương mù Ireland được mệnh danh là sát thủ thiếu nữ trong quán bar, mặc dù cái tên này mơ hồ mang theo chút lãng mạn, trên thực tế nó chỉ là whiskey thêm nước thêm đá, và thêm một lát chanh mà thôi, mặc dù ly rượu này êm dịu được các cô gái ưa thích nhưng không thể che giấu được bản chất nó là một lại rượu mạnh.
“Chắc vậy.” Từ Lệ chỉ có thể tiếp lời.
“Người đẹp, hôm nay cô mặc váy rất gợi cảm, lát nữa có muốn cùng tôi đi ăn khuya không? Sau đó chúng ta lại đi vào thảo luận sâu về một số chủ đề của người trưởng thành nhé?”
“Đương nhiên là được rồi.” Từ Lệ híp mắt nói: “Nhưng mà tôi muốn hỏi anh một vấn đề trước đã?”
“Vấn đề gì?”
“Anh vẫn luôn đeo khẩu trang, lát nữa làm sao mà uống rượu được?”
Vốn dĩ cô ta muốn đối phương trực tiếp cởi khẩu trang ra nhưng lại sợ quá đường đột khiến đối phương nghi ngờ, vì vậy quyết định quanh co vòng vèo một chút.
Người đàn ông mỉm cười: “Điều này rất đơn giản thôi, cô xem.”
Anh ta không chớp mắt dùng tay cầm nút thắt nhỏ trên mặt, sau đó nhẹ nhàng kéo ra, toàn bộ khẩu trang lập tức được chia thành hai phần, phần miệng lộ ra hoàn toàn, khiến Từ Lệ nhìn đến trợ mắt líu lưỡi…
Từ Lệ cười mỉa nói: “Khẩu trang này của anh… thực sự rất độc đáo đất, mua ở đâu đấy?”
“Tôi ở Úc… mua trên Pinduoduo đấy, mười tệ một cái, không đắt.” Người đàn ông cười hắc hắc: “Khẩu trang này sẽ không gây trở ngại lúc ăn uống đâu, rất tiện dụng.”
Đang nói chuyện, Phương Dạ bưng bốn cốc ly cocktail màu xanh tím đến.
“Sương mù Ireland của ngài, mời dùng!”
“Cảm ơn.” Người đàn ông đặt năm tờ tiền khay bưng bê: “Còn thừa thưởng cho cậu.”
“Cảm ơn!”
Người đàn ông giơ ly rượu lên: “Nào, vì chúng ta có thể gặp được nhau trong biển người bao la, cụng một ly trước đi.”
“Được thôi.”
Người đàn ông hài hước dí dỏm hơn nữa kiến thức sâu rộng, hai người vui vẻ nâng ly, bất tri bất giác đã uống sạch bốn ly, người đàn ông lập tức gọi thêm bốn ly nữa.
Dù sao cũng là sát thủ thiếu nữ, mặc dù tửu lượng của Từ Lệ tốt nhưng sau khi uống bốn ly đã có chút không chịu nổi nữa, người đàn ông cũng hơi say rồi, anh ta nấc lên nói: “Người đẹp, chúng ta uống cũng kha khá rồi đấy, bây giờ đi thế nào đây?”
Từ Lệ mặt đỏ ửng nói: “Không… không vấn đề gì, chúng ta đổi chỗ khác tiếp… tiếp tục uống!”
Mặc dù chưa đến nỗi nào nhưng Từ Lệ vẫn giả vờ như say khướt.
Người đàn ông vừa dìu Từ Lệ đi ra cửa chính, một người đàn ông trung niên bụng phệ đột nhiên chặn trước mặt hai người, chính là “daddy” Thi Đại Bằng của Lâm Sương Sương!
Ông ta là một trong số những người đàn ông vừa rồi bị Từ Lệ từ chối, lúc đó cảm thấy vô cùng mất mặt, nếu không phải vì quán bar Dạ Sắc không thể gây rồi thì ông ta đã sớm bạo phát rồi.
Mặc dù tuổi hơi lớn nhưng tôi có tiền, một nữ tiếp viên như cô dựa vào cái gì mà từ chối tôi chứ?
Nếu như Từ Lệ từ chối tất cả đàn ông thì Thi Đại Bằng cũng sẽ nhẫn nhịn, nhưng cô ta lại không từ chối người thanh niên đeo khẩu trang này, điều này khiến Thi Đại Bằng nổi giận, lập tức đuổi theo ra ngoài.
“Thằng nhóc tôi cho cậu một vạn tệ, đưa người phụ nữ này cho tôi được không?”
Người đàn ông lạnh lùng nói: “Ông bị thần kinh à, đừng có cản đường!”
Không dễ gì mới câu được một cô gái cực phẩm như thế này, một vạn tệ mà muốn giành đi sao, nằm mơ đi?
Thi Đại Bằng cho rằng đối phương chê quá ít, trực tiếp tăng thêm một vạn tệ.
“Vậy thì hai vạn đi, được rồi chứ?” Ông ta từ trong túi lấy ra hai xấp tiền: “Một lúc mà kiếm được nhiều tiền như vậy, nên thỏa mãn đi chứ chàng trai trẻ!”
“Con heo mập chết tiệt từ đâu tới, nhanh cầm tiền dơ bẩn của ông cút ngay cho tôi!”
Người đàn ông người đầy mùi rượu nổi cơn thịnh nộ, mở miệng mắng.
“Ô ô, thằng nhóc nhà cậu muốn chết đúng không, lại dám mắng tôi sao?” Thi Đại Bằng đen mặt búng ngón tay, bốn năm vệ sĩ mặc âu phục phía sau nhanh chóng bao vây.
Ông ta đã sớm gọi mấy người vệ sĩ này tới, nhưng chỉ là canh giữ bên ngoài Dạ Sắc để dạy dỗ thằng nhóc Phương Dạ không biết trời cao đất dày kia, bây giờ đúng lúc dùng tới.
Người đàn ông cũng không ngờ đối phương có người giúp đỡ, lúc định nhận lỗi thì thấy Phương Dạ dẫn theo hai nhân viên bảo vệ hùng hổ chạy tới, chỉ vào mũi Thi Đại Bằng mắng: “Làm cái gì, làm cái gì đấy, ông dẫn nhiều người tới đây như vậy là muốn bắt nạt khách của chúng tôi sao?”
Bình luận facebook