Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 689
Lý Mật nở ra nụ cười:
- Tam lang chớ có lỗ mãng, Lý lang quân nhất định không đấu tên với ngươi.
- Lý Ngôn Khánh, ngươi chỉ có hư danh, đồ chuột nhắt.
Lời nói của Lý Mật, Vương Bá Đương không phải không nghe nhưng hắn nóng nảy trong lòng, nếu không trách mắng thì rất không thoải mái, hắn chửi ầm lên một hồi, Hùng Khoát Hải đột nhiên xuất hiện, cầm lấy một cây búa ném về phía sơn môn.
Chỉ nghe ầm một tiếng, sơn môn đã bị cây búa đập nát.
- Xuất kích.
Tay búa vừa ra, Tùy quân lập tức hành động, chỉ thấy đội trưởng cầm mâu, đồng thời cất bước về phía trước, mỗi một bước tiến là một một tiếng hô rung trời.
- Giết giết giết.
Ở trong chùa đám người Lý Mật và Vương Bá Đương liền biến sắc.
Nhìn thấy Tùy quân cầm trường mâu tới gần sơn môn, trong mắt bọn họ ai cũng toát ra vẻ tuyệt vọng.
Đêm đó Lý Ngôn Khánh tới Khai Phong.
Đi vào tòa cố đô Lý Ngôn Khánh vừa cảm thấy quen thuộc lại vừa cảm thấy lạ lẫm.
Kiếp trước hắn đã nhiều lần tới tòa thị thành này, tuy nhiên khi đó Khai Phong hoàn toàn không như hiện tại, tứ bề rách nát tung tóe, mà Khai Phong thành hiện tại lại lộ ra một vẻ hùng hồn.
Đến bây giờ ngoại trừ Dương thành, Ky Sơn thì Huỳnh Dương chín quận đều đã thuộc sở hữu của Lý Ngôn Khánh.
Khai Phong, Trịnh huyện, Úy huyện đã đoạt lại, Lý Ngôn Khánh càng vững vàng chức Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ hơn.
Tuy nhiên chỉ có trời mới biết chức quan này có ích lợi gì.
- Lý Mật hắn...
- Chết rồi.
Ngôn Khánh vừa đi vào trong phủ nha, Tân Văn Lễ thấp giọng hỏi thăm.
Lý Ngôn Khánh thở dài:
- Đáng tiếc cho Vương tam lang chiến đấu với A Lăng năm mươi hiệp thậm chí còn chém trúng A Lăng một đao.
Thi thể của hắn và Lý Mật đã được ta phái người bí mật mang tới Ung khâu an táng, Lý Mật trước khi chết đã hi vọng hắn có thể được chôn bên mộ phần thê nhi của mình.
Tân Văn Lễ gật đầu không dị nghị gì.
Hắn cũng thế, Lý Ngôn Khánh cũng thế, với Lý Mật không hề có thù oán gì không giải được, tất cả đều vì mình làm chủ mà thôi.
Người chết rồi những chuyện năm đó làm cũng tan thành mây khói.
- Đúng rồi, Trịnh công phái người tới đây hỏi thăm, Đại Ngụy Sơn cần đóng bao nhiêu binh mã.
- Tất cả giao cho Trịnh lang quân Trịnh Vi Thiện.
Lý Ngôn Khánh tựa hồ mỏi mệt không vì chiến thắng mà vui vẻ, hắn nghĩ nghĩ sau đó nói tiếp:
- Sáng sớm ngày mai trở lại Quản thành, hôm nay Hà Nam Trịnh Châu Khai Phong giao cho Tân đại ca huynh tọa trấn, đem Đại Lương thành, Úy thị cùng nhau nhập vào Khai Phong, về phần quan viên huyện lại do người bản địa tọa trấn, sau khi ta trở về sẽ lập tức ủy nhiệm.
Trong khoảng thời gian gần đây còn phải làm phiền Tân đại ca dụng tâm, đúng rồi để cho Sĩ Kiệt tới Đại Lương thành, hắn có thể điểm khởi binh mã một phủ đóng ở bên kia.
Tân Văn Lễ nghe được vô cùng cao hứng.
Tân Sĩ Kiệt là tộc chất duy nhất của hắn, có thể gánh vác trách nhiệm, điều này cho thấy Lý Ngôn Khánh cũng coi trọng hắn.
Phải biết rằng, sau khi Khai Phong phục đoạt, lực phòng ngự của Hổ Lao quan cũng giảm bớt mà phòng ngự ở Lương thành lại tăng hơn nhiều.
- Vậy đệ nghỉ ngơi trước đến bữa cơm ta sẽ gọi đệ dậy.
Tân Văn Lễ cũng nhìn ra Ngôn Khánh hơi mệt mỏi nên cáo từ rời đi.
Liễu Thanh mang tới một bộ trường phục, hầu hạ Ngôn Khánh gỡ áo giáp ra, mang trà đến sau đó mới rời đi.
Sau khi thay đổi y phục, Ngôn Khánh liền cầm lấy đồ uống trà.
Hắn thưởng thức trà có thể làm cho mình bình tĩnh trở lại, Lý Ngôn Khánh cũng không hiểu tại sao.
Lý Mật trước khi chết đã nói một câu cảnh báo cho Lý Ngôn Khánh.
Lý Thần Thông lần này vì thuyết phục Ngõa Cương ở Sơn Đông, nơi đó không hề ít thế gia, rất nhiều quan ở đó trung thành với Lý Mật, mình giết Lý Mật tức là đối lập với bọn họ.
Ngày sau những quan viên kia quy thuận sẽ đối đãi với mình thế nào?
Trong lòng Lý Ngôn Khánh hơi mệt mỏi, bố cục mình khổ tâm bố trí kết quả vẫn mang tới chỗ không hay.
Tâm tư của Lý Ngôn Khánh trở nên rất loạn.
Đầu tháng mười Lý Mật có ý đồ đánh chiếm Huỳnh Dương.
Hắn ở Khai Phong và Huỳnh Dương khổ chiến nửa ngày bị Lý Ngôn Khánh chém giết, sau khi chết thi thể được đưa tới Ung Châu, chôn cất tại mộ phần thê nhi.
Cuối năm Đại Nghiệp thứ mười ba, Lý Mật nhập vào phần một thê nhi của mình.
Có lẽ ngày đó hắn tuyệt đối không ngờ rằng mình sẽ bị chôn cất ở nơi này. Hộ tống Lý Mật an táng còn có đệ tử của hắn, cũng là bộ hạ trung thành nhất Vương Bá Đương.
Đồng thời cùng lúc này, quan thủ bị Hắc Thạch quan Vương Phục Bảo ở Hắc Thạch quan phục kích Đan Hùng Tín, sau đó triệu tập tám nghìn tinh tốt Củng huyện phục đoạt Tung Cao huyện.
Quan thủ bị Tung Cao huyện là Ngưu Tiễn Đạt thảm bại, dẫn tàn binh trối vào Để Lĩnh, không biết tung tích.
Sau đó Tiết Thu suất bộ thẳng tới Dương thành huyện, chiếm lấy nơi này.
Kế tiếp, thủ bị Ky Sơn quy hàng, Lý Ngôn Khánh rốt cuộc cũng khống chế hoàn toàn Huỳnh Dương vào trong tay.
Đầu tháng mười một, tin tức Lý Mật chết truyền tới Yển Sư, Đan Hùng Tín khởi binh tạo phản, giết chết Lỗ Nho Tông.
Ngày mười lăm tháng 11 tả võ hầu đại tướng quân Ngõa Cương Vương Đức Nhân khởi binh, phản lại Ngõa Cương, thuận theo tự xưng là Thuận Thiên vương.
Vương Đức Nhân sau khi khởi binh liền cướp lấy Duyên Tân, đem huynh đệ Lý Công Dật chém giết, sau đó có ý đồ công kích Huỳnh Dương, nhưng thấy Huỳnh Dương quân mã chỉnh đốt, sĩ tốt đề phòng, cường công nhất định sẽ thảm trọng, cộng thâm Cấp quận truyền tới tin tức, Vũ Văn Hóa Cập đem binh tới Tứ Khẩu quan, thừa dịp tuyết chưa tan đã qua sông đánh chiếm Thanh Hà quận, uy hiếp trực tiếp Đậu Kiến Đức, cho nên Đậu Kiến Đức không dám mưu toan Cấp quận nữa cầu hòa Cấp quận.
Mà lúc này Cấp quận cũng vô lực công kích cho nên hai bên ngưng chiến.
Đậu Kiến Đức triển khai công kích điên cuồng với Vũ Văn Hóa Cập.
Tuy nhiên cũng bởi vì vậy mà khiến cho Từ Thế Tích và Trưởng Tôn Vô Kỵ có cơ hội nghỉ ngơi, Từ Thế Tích lập tức tăng cường sáu nghìn binh tốt cho Lê Dương kho, cùng với Tô Định Phương hợp binh một chỗ, bày ra trạng thái nghi binh.
Vương Đức Nhân lo lắng hai mặt thụ địch không thể không theo Toan Tảo triệt binh, đồn trú ở một dãy Bạch Mã tại Duyên Tân, đồng thời vì phòng ngừa Lý Ngôn Khánh gây bất lợi với hắn nên sái sứ giả bị mật tới Đông Đô cầu hòa với Vương Thế Sung.
Thế cục Sơn Đông trở nên vô cùng phức tạp, đặc biệt là lúc Lý Mật chiếm lĩnh khu này đã bày ra sự phân cách rõ rệt.
Tuy nhiên tất cả đều không có liên quan với Lý Ngôn Khánh.
Xong khi giết Lý Mật, Lý Ngôn Khánh trở về Quản Thành.
- Tam lang chớ có lỗ mãng, Lý lang quân nhất định không đấu tên với ngươi.
- Lý Ngôn Khánh, ngươi chỉ có hư danh, đồ chuột nhắt.
Lời nói của Lý Mật, Vương Bá Đương không phải không nghe nhưng hắn nóng nảy trong lòng, nếu không trách mắng thì rất không thoải mái, hắn chửi ầm lên một hồi, Hùng Khoát Hải đột nhiên xuất hiện, cầm lấy một cây búa ném về phía sơn môn.
Chỉ nghe ầm một tiếng, sơn môn đã bị cây búa đập nát.
- Xuất kích.
Tay búa vừa ra, Tùy quân lập tức hành động, chỉ thấy đội trưởng cầm mâu, đồng thời cất bước về phía trước, mỗi một bước tiến là một một tiếng hô rung trời.
- Giết giết giết.
Ở trong chùa đám người Lý Mật và Vương Bá Đương liền biến sắc.
Nhìn thấy Tùy quân cầm trường mâu tới gần sơn môn, trong mắt bọn họ ai cũng toát ra vẻ tuyệt vọng.
Đêm đó Lý Ngôn Khánh tới Khai Phong.
Đi vào tòa cố đô Lý Ngôn Khánh vừa cảm thấy quen thuộc lại vừa cảm thấy lạ lẫm.
Kiếp trước hắn đã nhiều lần tới tòa thị thành này, tuy nhiên khi đó Khai Phong hoàn toàn không như hiện tại, tứ bề rách nát tung tóe, mà Khai Phong thành hiện tại lại lộ ra một vẻ hùng hồn.
Đến bây giờ ngoại trừ Dương thành, Ky Sơn thì Huỳnh Dương chín quận đều đã thuộc sở hữu của Lý Ngôn Khánh.
Khai Phong, Trịnh huyện, Úy huyện đã đoạt lại, Lý Ngôn Khánh càng vững vàng chức Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ hơn.
Tuy nhiên chỉ có trời mới biết chức quan này có ích lợi gì.
- Lý Mật hắn...
- Chết rồi.
Ngôn Khánh vừa đi vào trong phủ nha, Tân Văn Lễ thấp giọng hỏi thăm.
Lý Ngôn Khánh thở dài:
- Đáng tiếc cho Vương tam lang chiến đấu với A Lăng năm mươi hiệp thậm chí còn chém trúng A Lăng một đao.
Thi thể của hắn và Lý Mật đã được ta phái người bí mật mang tới Ung khâu an táng, Lý Mật trước khi chết đã hi vọng hắn có thể được chôn bên mộ phần thê nhi của mình.
Tân Văn Lễ gật đầu không dị nghị gì.
Hắn cũng thế, Lý Ngôn Khánh cũng thế, với Lý Mật không hề có thù oán gì không giải được, tất cả đều vì mình làm chủ mà thôi.
Người chết rồi những chuyện năm đó làm cũng tan thành mây khói.
- Đúng rồi, Trịnh công phái người tới đây hỏi thăm, Đại Ngụy Sơn cần đóng bao nhiêu binh mã.
- Tất cả giao cho Trịnh lang quân Trịnh Vi Thiện.
Lý Ngôn Khánh tựa hồ mỏi mệt không vì chiến thắng mà vui vẻ, hắn nghĩ nghĩ sau đó nói tiếp:
- Sáng sớm ngày mai trở lại Quản thành, hôm nay Hà Nam Trịnh Châu Khai Phong giao cho Tân đại ca huynh tọa trấn, đem Đại Lương thành, Úy thị cùng nhau nhập vào Khai Phong, về phần quan viên huyện lại do người bản địa tọa trấn, sau khi ta trở về sẽ lập tức ủy nhiệm.
Trong khoảng thời gian gần đây còn phải làm phiền Tân đại ca dụng tâm, đúng rồi để cho Sĩ Kiệt tới Đại Lương thành, hắn có thể điểm khởi binh mã một phủ đóng ở bên kia.
Tân Văn Lễ nghe được vô cùng cao hứng.
Tân Sĩ Kiệt là tộc chất duy nhất của hắn, có thể gánh vác trách nhiệm, điều này cho thấy Lý Ngôn Khánh cũng coi trọng hắn.
Phải biết rằng, sau khi Khai Phong phục đoạt, lực phòng ngự của Hổ Lao quan cũng giảm bớt mà phòng ngự ở Lương thành lại tăng hơn nhiều.
- Vậy đệ nghỉ ngơi trước đến bữa cơm ta sẽ gọi đệ dậy.
Tân Văn Lễ cũng nhìn ra Ngôn Khánh hơi mệt mỏi nên cáo từ rời đi.
Liễu Thanh mang tới một bộ trường phục, hầu hạ Ngôn Khánh gỡ áo giáp ra, mang trà đến sau đó mới rời đi.
Sau khi thay đổi y phục, Ngôn Khánh liền cầm lấy đồ uống trà.
Hắn thưởng thức trà có thể làm cho mình bình tĩnh trở lại, Lý Ngôn Khánh cũng không hiểu tại sao.
Lý Mật trước khi chết đã nói một câu cảnh báo cho Lý Ngôn Khánh.
Lý Thần Thông lần này vì thuyết phục Ngõa Cương ở Sơn Đông, nơi đó không hề ít thế gia, rất nhiều quan ở đó trung thành với Lý Mật, mình giết Lý Mật tức là đối lập với bọn họ.
Ngày sau những quan viên kia quy thuận sẽ đối đãi với mình thế nào?
Trong lòng Lý Ngôn Khánh hơi mệt mỏi, bố cục mình khổ tâm bố trí kết quả vẫn mang tới chỗ không hay.
Tâm tư của Lý Ngôn Khánh trở nên rất loạn.
Đầu tháng mười Lý Mật có ý đồ đánh chiếm Huỳnh Dương.
Hắn ở Khai Phong và Huỳnh Dương khổ chiến nửa ngày bị Lý Ngôn Khánh chém giết, sau khi chết thi thể được đưa tới Ung Châu, chôn cất tại mộ phần thê nhi.
Cuối năm Đại Nghiệp thứ mười ba, Lý Mật nhập vào phần một thê nhi của mình.
Có lẽ ngày đó hắn tuyệt đối không ngờ rằng mình sẽ bị chôn cất ở nơi này. Hộ tống Lý Mật an táng còn có đệ tử của hắn, cũng là bộ hạ trung thành nhất Vương Bá Đương.
Đồng thời cùng lúc này, quan thủ bị Hắc Thạch quan Vương Phục Bảo ở Hắc Thạch quan phục kích Đan Hùng Tín, sau đó triệu tập tám nghìn tinh tốt Củng huyện phục đoạt Tung Cao huyện.
Quan thủ bị Tung Cao huyện là Ngưu Tiễn Đạt thảm bại, dẫn tàn binh trối vào Để Lĩnh, không biết tung tích.
Sau đó Tiết Thu suất bộ thẳng tới Dương thành huyện, chiếm lấy nơi này.
Kế tiếp, thủ bị Ky Sơn quy hàng, Lý Ngôn Khánh rốt cuộc cũng khống chế hoàn toàn Huỳnh Dương vào trong tay.
Đầu tháng mười một, tin tức Lý Mật chết truyền tới Yển Sư, Đan Hùng Tín khởi binh tạo phản, giết chết Lỗ Nho Tông.
Ngày mười lăm tháng 11 tả võ hầu đại tướng quân Ngõa Cương Vương Đức Nhân khởi binh, phản lại Ngõa Cương, thuận theo tự xưng là Thuận Thiên vương.
Vương Đức Nhân sau khi khởi binh liền cướp lấy Duyên Tân, đem huynh đệ Lý Công Dật chém giết, sau đó có ý đồ công kích Huỳnh Dương, nhưng thấy Huỳnh Dương quân mã chỉnh đốt, sĩ tốt đề phòng, cường công nhất định sẽ thảm trọng, cộng thâm Cấp quận truyền tới tin tức, Vũ Văn Hóa Cập đem binh tới Tứ Khẩu quan, thừa dịp tuyết chưa tan đã qua sông đánh chiếm Thanh Hà quận, uy hiếp trực tiếp Đậu Kiến Đức, cho nên Đậu Kiến Đức không dám mưu toan Cấp quận nữa cầu hòa Cấp quận.
Mà lúc này Cấp quận cũng vô lực công kích cho nên hai bên ngưng chiến.
Đậu Kiến Đức triển khai công kích điên cuồng với Vũ Văn Hóa Cập.
Tuy nhiên cũng bởi vì vậy mà khiến cho Từ Thế Tích và Trưởng Tôn Vô Kỵ có cơ hội nghỉ ngơi, Từ Thế Tích lập tức tăng cường sáu nghìn binh tốt cho Lê Dương kho, cùng với Tô Định Phương hợp binh một chỗ, bày ra trạng thái nghi binh.
Vương Đức Nhân lo lắng hai mặt thụ địch không thể không theo Toan Tảo triệt binh, đồn trú ở một dãy Bạch Mã tại Duyên Tân, đồng thời vì phòng ngừa Lý Ngôn Khánh gây bất lợi với hắn nên sái sứ giả bị mật tới Đông Đô cầu hòa với Vương Thế Sung.
Thế cục Sơn Đông trở nên vô cùng phức tạp, đặc biệt là lúc Lý Mật chiếm lĩnh khu này đã bày ra sự phân cách rõ rệt.
Tuy nhiên tất cả đều không có liên quan với Lý Ngôn Khánh.
Xong khi giết Lý Mật, Lý Ngôn Khánh trở về Quản Thành.