Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 56
(1532)
Triệu Giang Anh đã sớm nghe con trai nói về chuyện thăng chức, nhưng bà cũng không để trong lòng, người ta nói như vậy nhưng ai biết đâu được sau này họ có đổi ý không, không nên hi vọng quá để rồi thất vọng.
Nhưng thấy bộ dạng tràn đầy tự tin của con trai mình, bà cũng không nỡ đả kích nó. Chỉ có thể không ngừng trấn an mình, đi a, tiền nhỏ không đi thì tiền lớn không tới, con trai mình xuất sắc như vậy, ở cơ quan cũng được lãnh đạo coi trọng, sau khi li hôn có thể cưới được người con dâu có điều kiện tốt hơn, như vậy mới có lợi cho Trương gia.Nghĩ như vậy, bà cũng không còn thấy đau lòng như vừa nãy nữa.
"Chuyện của con mẹ không hiểu, mẹ cũng không quản được, nhưng mà mẹ nói cho con biết, nhà chúng ta nhiều năm như vậy nuôi ba anh em bọn con đi học, lại tìm việc cho ba đứa, trong nhà cũng không còn bao nhiêu tiền, lần này chi ra sáu vạn đồng, đến khi con kết hôn sẽ không còn lại bao nhiêu, lại còn hai đứa em gái con nữa, cũng phải để lại cho tụi nó một chút."
"Ai nha, mẹ, mẹ đừng lo lắng nhiều như vậy nữa, sau này con với Từ Mai kết hôn rồi, nhà cô ấy có điều kiện như vậy, chắc chắn sẽ cho nhiều của hồi môn, người cứ chờ mà hưởng phúc đi. Lại nói, sau này các em kết hôn, con làm anh trai có thể không quan tâm sao, mẹ đừng nghĩ nhiều như vậy nữa." Trương Dương miệng như bôi mật nói, lừa dối người mẹ khả kính của mình, hi vọng bà có thể lấy tiền nhanh một chút, giải quyết chuyện này cho xong.
Triệu Giang Anh bị con trai mình lừa dối, tâm tình cũng tốt lên, trên mặt cũng xuất hiện ý cười, xoay người bước vào phòng ngủ.
"Được rồi, con đừng ở đây dỗ ngọt mẹ nữa, sau này con kết hôn rồi vẫn nhớ đến mẹ là được. Con đợi chút, mẹ đi lấy sổ tiết kiệm, rồi con tranh thủ còn sớm đi rút tiền về, chờ ngày mai sau khi làm xong thủ tục thì đi đón ba với em gái con về, chỗ đó làm sao mà ở lâu được chứ."
Bà nói xong liền vào phòng ngủ, đóng kỹ cửa phòng, sau đó mới mở tủ quần áo ra, từ dưới đống chăn đệm lấy ra một cái bao nhỏ, tháo ra từng tầng từng tầng, thấy bên trong rõ ràng là cuốn sổ tiết kiệm, còn không chỉ có một cuốn, mà khoảng năm sáu cuốn, bà nhíu mày, lấy ra một cuốn năm vạn cùng một cuốn một vạn, những cái khác bà đóng gói kỹ lưỡng, cất lại bên trong.
Trương Dương ở ngoài cửa chờ, hắn biết mẹ mình giấu tiền rất kín, đến ba mình cũng không biết giấu ở đâu, cho nên dù có tò mò thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở cửa.
Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Tĩnh Kỳ gọi điện tới trường xin phép, bị lão yêu bà âm dương quái khí làm khó, rốt cục cũng xin nghỉ được tới trưa. Cô kiểm tra lại các giấy tờ trong túi cẩn thận một lần nửa, xác định đã mang toàn bộ, mới ra cửa, bắt xe đi.
Bởi vì cục dân chính cách nhà cô khá xa, mất tới hai tuyến xe bus, cần ít nhất là một giờ ngồi xe, Vương Tĩnh Kỳ tiếc mấy chục đồng đi taxi, cho nên lựa chọn đi sớm một chút, bắt xe bus đi.
Cô mang tâm tình tốt đi tới trạm xe bus, trong lòng nghĩ chỉ cần mình và Trương Dương li hôn, có thể bỏ qua tất cả đau khổ của đời trước, bắt đầu một cuộc sống mới. Ừm, làm gì trước đây, mua nhà hay mua cổ phiếu? Khi cô còn đang đắc ý thì thấy trên đường có một chiếc Audi màu đen đang đi chậm chậm, dừng lại trước mặt mình, trong lòng cô có chút lo lắng.
Tay lái phụ vừa mở ra, thư ký Lý từ trên xe bước xuống, lễ phép chào hỏi Vương Tĩnh Kỳ: "Vương tiểu thư, chào cô, cô vẫn còn nhớ tôi chứ? Tôi là thư ký của thị trưởng Chu, tên là Lý Việt, cô có thể gọi tôi là Tiểu Lý." Hắn cũng không đợi cô trả lời, tự giới thiệu luôn.
Lý Việt nhìn cô gái mà thị trưởng Chu dặn dò hắn phải chú ý chặt chẽ, quyết định tôn trọng cô.
Vương Tĩnh Kỳ ngây ngốc nhìn hắn, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Lý Việt cũng không đợi cô trả lời, trực tiếp nói mục đích của mình ra "Có phải cô phải tới cục dân chính không? Thị trưởng sợ cô không có xe đi, cho nên nói tôi qua đây đón cô, cô xem, bây giờ chúng ta có thể đi được rồi chứ." Hắn nói xong, cũng đem cửa sau của xe mở ra, mời cô lên xe.
"Kia, cái kia, không cần đâu, tôi với thị trưởng Chu cũng không phải thân quen lắm, làm phiền như vậy thật không tốt, tôi đi xe bus là được rồi."
Vương Tĩnh Kỳ cuối cùng cũng phản ứng kịp, cũng sợ quá mức.
"Không phiền toái, Vương tiểu thư, mời cô lên xe. Vốn dĩ thị trưởng Chu muốn tự mình tới, nhưng sáng nay lại có một cuộc họp qua điện thoại nên mới không tới được, mới để tôi tới đón cô, chúng ta mau đi thôi, nếu không để người khác nhìn thấy, không tốt với Vương tiểu thư đi." Thư ký Lý nhắc nhở.
Vương Tĩnh Kỳ cũng nhớ đây chính là tiểu khu nhà mình, nếu để người khác thấy được, không biết sẽ bị nói thành cái gì. Cô nhanh chóng nhìn trái, phải xem có ai chú ý đến chỗ này không, sau đó nhanh chóng ngồi vào xe.
Thư ký Lý đóng cửa xe lại, sau đó ngồi ngồi vào vị trí tay lái phụ, xe Audi thong thả rời đi.
Vương Tĩnh Kỳ ngồi trên xe mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, trong lòng lại xấu hổ muốn chết, chuyện này là sao đây, nhìn lái xe cùng thư ký ngồi phía trước, bọn họ nghĩ mình là người như thế nào đây a.
"Vương tiểu thư, cô xem qua giấy tờ này đi, có thể lát nữa cô sẽ dùng đến." Thư ký Lý quay lại đưa một số giấy tờ cho cô.
Vương Tĩnh Kỳ nghi hoặc nhận lấy, hiệp nghị li hôn, cô nghi hoặc nhìn thư ký Lý.
"Đây là đơn li hôn, thị trưởng Chu sợ Vương tiểu thư quên, cho nên mới cố ý nhờ luật sư soạn ra, nói tôi đưa tới cho cô." Thư ký Lý giải thích.
Đơn li hôn là đơn mà hai người sắp giải trừ quan hệ vợ chồng cùng nhau ký tên lên, về phân chia tài sản, quyền giám hộ cùng thăm hỏi con cái, phí phụng dưỡng, cùng với chi phí nuôi dạy con cái, phí chờ quyết định li hôn.
Vương Tĩnh Kỳ nhìn đơn ly hôn trước mặt mình, trên đó viết tài sản chung của vợ chồng phân chia thế nào, bao gồm tiền gởi ngân hàng, bất động sản, cuối cùng còn có xử lý nợ nần, các phương diện đều lo lắng đến, viết vô cùng chi tiết.
Lý Việt ngồi phía trước chăm chú theo dõi biểu tình của Vương Tĩnh Kỳ, thấy cô nhăn mày lại, cũng không hoảng không vội giải thích; "Đây chính là đơn ly hôn, vợ chồng cùng nhau ký tên vào, đó cũng là đảm bảo về sau hai bên không có tranh cãi, có hiệu lực pháp lý, Vương tiểu thư, cô xem, có gì muốn sửa đổi hay có gì không đầy đủ không?"
Thái độ của hắn không siểm nịnh, không kiêu ngạo, tức là không có vì thân phận cô đã kết hôn mà còn dây dưa cùng người khác mà khinh thường cô, cũng không bởi vì cô là người Chu Cẩn Du thích mà a dua lấy lòng cô. Hắn theo Chu Cẩn Du cũng không phải chỉ mới một thời gian, tình huống như vậy cũng không gặp qua mấy lần, tuy rằng mỗi một lần lúc mới bắt đầu đều có chút bất đồng, nhưng kết quả cuối cùng đều có chút giống nhau, hắn đúng là không thấy được người phụ nữ nào có thể chống cự lại sức quyến rũ của Chu Cẩn Du, chính là không chịu được nam sắc hấp dẫn, cuối cùng đều quỳ gối dưới chân Chu Cẩn Du, sau đó là gia thế, quyền lực, đương nhiên, những nữ nhân này cuối cùng kết cục chỉ có một.
Triệu Giang Anh đã sớm nghe con trai nói về chuyện thăng chức, nhưng bà cũng không để trong lòng, người ta nói như vậy nhưng ai biết đâu được sau này họ có đổi ý không, không nên hi vọng quá để rồi thất vọng.
Nhưng thấy bộ dạng tràn đầy tự tin của con trai mình, bà cũng không nỡ đả kích nó. Chỉ có thể không ngừng trấn an mình, đi a, tiền nhỏ không đi thì tiền lớn không tới, con trai mình xuất sắc như vậy, ở cơ quan cũng được lãnh đạo coi trọng, sau khi li hôn có thể cưới được người con dâu có điều kiện tốt hơn, như vậy mới có lợi cho Trương gia.Nghĩ như vậy, bà cũng không còn thấy đau lòng như vừa nãy nữa.
"Chuyện của con mẹ không hiểu, mẹ cũng không quản được, nhưng mà mẹ nói cho con biết, nhà chúng ta nhiều năm như vậy nuôi ba anh em bọn con đi học, lại tìm việc cho ba đứa, trong nhà cũng không còn bao nhiêu tiền, lần này chi ra sáu vạn đồng, đến khi con kết hôn sẽ không còn lại bao nhiêu, lại còn hai đứa em gái con nữa, cũng phải để lại cho tụi nó một chút."
"Ai nha, mẹ, mẹ đừng lo lắng nhiều như vậy nữa, sau này con với Từ Mai kết hôn rồi, nhà cô ấy có điều kiện như vậy, chắc chắn sẽ cho nhiều của hồi môn, người cứ chờ mà hưởng phúc đi. Lại nói, sau này các em kết hôn, con làm anh trai có thể không quan tâm sao, mẹ đừng nghĩ nhiều như vậy nữa." Trương Dương miệng như bôi mật nói, lừa dối người mẹ khả kính của mình, hi vọng bà có thể lấy tiền nhanh một chút, giải quyết chuyện này cho xong.
Triệu Giang Anh bị con trai mình lừa dối, tâm tình cũng tốt lên, trên mặt cũng xuất hiện ý cười, xoay người bước vào phòng ngủ.
"Được rồi, con đừng ở đây dỗ ngọt mẹ nữa, sau này con kết hôn rồi vẫn nhớ đến mẹ là được. Con đợi chút, mẹ đi lấy sổ tiết kiệm, rồi con tranh thủ còn sớm đi rút tiền về, chờ ngày mai sau khi làm xong thủ tục thì đi đón ba với em gái con về, chỗ đó làm sao mà ở lâu được chứ."
Bà nói xong liền vào phòng ngủ, đóng kỹ cửa phòng, sau đó mới mở tủ quần áo ra, từ dưới đống chăn đệm lấy ra một cái bao nhỏ, tháo ra từng tầng từng tầng, thấy bên trong rõ ràng là cuốn sổ tiết kiệm, còn không chỉ có một cuốn, mà khoảng năm sáu cuốn, bà nhíu mày, lấy ra một cuốn năm vạn cùng một cuốn một vạn, những cái khác bà đóng gói kỹ lưỡng, cất lại bên trong.
Trương Dương ở ngoài cửa chờ, hắn biết mẹ mình giấu tiền rất kín, đến ba mình cũng không biết giấu ở đâu, cho nên dù có tò mò thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ ở cửa.
Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Tĩnh Kỳ gọi điện tới trường xin phép, bị lão yêu bà âm dương quái khí làm khó, rốt cục cũng xin nghỉ được tới trưa. Cô kiểm tra lại các giấy tờ trong túi cẩn thận một lần nửa, xác định đã mang toàn bộ, mới ra cửa, bắt xe đi.
Bởi vì cục dân chính cách nhà cô khá xa, mất tới hai tuyến xe bus, cần ít nhất là một giờ ngồi xe, Vương Tĩnh Kỳ tiếc mấy chục đồng đi taxi, cho nên lựa chọn đi sớm một chút, bắt xe bus đi.
Cô mang tâm tình tốt đi tới trạm xe bus, trong lòng nghĩ chỉ cần mình và Trương Dương li hôn, có thể bỏ qua tất cả đau khổ của đời trước, bắt đầu một cuộc sống mới. Ừm, làm gì trước đây, mua nhà hay mua cổ phiếu? Khi cô còn đang đắc ý thì thấy trên đường có một chiếc Audi màu đen đang đi chậm chậm, dừng lại trước mặt mình, trong lòng cô có chút lo lắng.
Tay lái phụ vừa mở ra, thư ký Lý từ trên xe bước xuống, lễ phép chào hỏi Vương Tĩnh Kỳ: "Vương tiểu thư, chào cô, cô vẫn còn nhớ tôi chứ? Tôi là thư ký của thị trưởng Chu, tên là Lý Việt, cô có thể gọi tôi là Tiểu Lý." Hắn cũng không đợi cô trả lời, tự giới thiệu luôn.
Lý Việt nhìn cô gái mà thị trưởng Chu dặn dò hắn phải chú ý chặt chẽ, quyết định tôn trọng cô.
Vương Tĩnh Kỳ ngây ngốc nhìn hắn, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Lý Việt cũng không đợi cô trả lời, trực tiếp nói mục đích của mình ra "Có phải cô phải tới cục dân chính không? Thị trưởng sợ cô không có xe đi, cho nên nói tôi qua đây đón cô, cô xem, bây giờ chúng ta có thể đi được rồi chứ." Hắn nói xong, cũng đem cửa sau của xe mở ra, mời cô lên xe.
"Kia, cái kia, không cần đâu, tôi với thị trưởng Chu cũng không phải thân quen lắm, làm phiền như vậy thật không tốt, tôi đi xe bus là được rồi."
Vương Tĩnh Kỳ cuối cùng cũng phản ứng kịp, cũng sợ quá mức.
"Không phiền toái, Vương tiểu thư, mời cô lên xe. Vốn dĩ thị trưởng Chu muốn tự mình tới, nhưng sáng nay lại có một cuộc họp qua điện thoại nên mới không tới được, mới để tôi tới đón cô, chúng ta mau đi thôi, nếu không để người khác nhìn thấy, không tốt với Vương tiểu thư đi." Thư ký Lý nhắc nhở.
Vương Tĩnh Kỳ cũng nhớ đây chính là tiểu khu nhà mình, nếu để người khác thấy được, không biết sẽ bị nói thành cái gì. Cô nhanh chóng nhìn trái, phải xem có ai chú ý đến chỗ này không, sau đó nhanh chóng ngồi vào xe.
Thư ký Lý đóng cửa xe lại, sau đó ngồi ngồi vào vị trí tay lái phụ, xe Audi thong thả rời đi.
Vương Tĩnh Kỳ ngồi trên xe mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, trong lòng lại xấu hổ muốn chết, chuyện này là sao đây, nhìn lái xe cùng thư ký ngồi phía trước, bọn họ nghĩ mình là người như thế nào đây a.
"Vương tiểu thư, cô xem qua giấy tờ này đi, có thể lát nữa cô sẽ dùng đến." Thư ký Lý quay lại đưa một số giấy tờ cho cô.
Vương Tĩnh Kỳ nghi hoặc nhận lấy, hiệp nghị li hôn, cô nghi hoặc nhìn thư ký Lý.
"Đây là đơn li hôn, thị trưởng Chu sợ Vương tiểu thư quên, cho nên mới cố ý nhờ luật sư soạn ra, nói tôi đưa tới cho cô." Thư ký Lý giải thích.
Đơn li hôn là đơn mà hai người sắp giải trừ quan hệ vợ chồng cùng nhau ký tên lên, về phân chia tài sản, quyền giám hộ cùng thăm hỏi con cái, phí phụng dưỡng, cùng với chi phí nuôi dạy con cái, phí chờ quyết định li hôn.
Vương Tĩnh Kỳ nhìn đơn ly hôn trước mặt mình, trên đó viết tài sản chung của vợ chồng phân chia thế nào, bao gồm tiền gởi ngân hàng, bất động sản, cuối cùng còn có xử lý nợ nần, các phương diện đều lo lắng đến, viết vô cùng chi tiết.
Lý Việt ngồi phía trước chăm chú theo dõi biểu tình của Vương Tĩnh Kỳ, thấy cô nhăn mày lại, cũng không hoảng không vội giải thích; "Đây chính là đơn ly hôn, vợ chồng cùng nhau ký tên vào, đó cũng là đảm bảo về sau hai bên không có tranh cãi, có hiệu lực pháp lý, Vương tiểu thư, cô xem, có gì muốn sửa đổi hay có gì không đầy đủ không?"
Thái độ của hắn không siểm nịnh, không kiêu ngạo, tức là không có vì thân phận cô đã kết hôn mà còn dây dưa cùng người khác mà khinh thường cô, cũng không bởi vì cô là người Chu Cẩn Du thích mà a dua lấy lòng cô. Hắn theo Chu Cẩn Du cũng không phải chỉ mới một thời gian, tình huống như vậy cũng không gặp qua mấy lần, tuy rằng mỗi một lần lúc mới bắt đầu đều có chút bất đồng, nhưng kết quả cuối cùng đều có chút giống nhau, hắn đúng là không thấy được người phụ nữ nào có thể chống cự lại sức quyến rũ của Chu Cẩn Du, chính là không chịu được nam sắc hấp dẫn, cuối cùng đều quỳ gối dưới chân Chu Cẩn Du, sau đó là gia thế, quyền lực, đương nhiên, những nữ nhân này cuối cùng kết cục chỉ có một.
Bình luận facebook