Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-28
Chương 28: Con đường chông gai
Tin Triệu Ngu về nước treo cả ngày trên no 1 hot search, lúc click vào đề tài, ai ai cũng nói: “Hoan nghênh về nước”.
Dù không phải là fan của cô, dù là người qua đường không chơi fandom, cũng có ấn tượng rất sâu đậm với thiếu nữ nhiệt tình như lửa yêu ghét rõ ràng trong sự kiện đổ phốt oan lần này.
Không phải ai cũng có sự dũng cảm và can đảm để đứng ra bảo vệ đồng đội khi đang đứng ở đỉnh cao danh vọng.
Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, nếu mình ở trong hoàn cảnh như thế, liệu mình có lựa chọn như Triệu Ngu không? Hầu hết mọi người đều chần chờ.
Nhưng cũng bởi vì chần chờ, nên họ càng bội phục cô hơn.
Video fan đi đón ở sân bay cũng được share lên top. Thiếu nữ cười tươi rờ rỡ đứng giữa biển hồng, tựa như mỗi sợi tóc đều đang phát sáng, khiến lòng người rung rinh chỉ muốn tới gần.
Click vào topic “Triệu Ngu”, có thể thấy vô số người đều đang nói sẽ chuyển qua làm fan.
Hội Ngu Mỹ Nhân vui vẻ phấn chấn móc ra đủ loại video và ảnh chụp đa cấp phong phú:
—— Nhìn yêu tinh nhân gian này đi!!! Yêu tinh ngoái đầu lại liếc mắt một cái, một nửa hồn tôi mất! Một nửa hồn kia có rơi vào địa ngục mãi mãi vì nàng cũng chẳng tiếc!
—— Thực lực của main dancer, nhan sắc của visual, hố của yêu tinh nhảy zô nhẹ nhàng lắm bác ôi!
—— về nước là hành trình mới, tất cả làm lại từ đầu, trải nghiệm niềm vui nuôi dưỡng ra một vị vua, đáng lắm ai ơi!!!
—— chị tôi giết người không cần dao, chỉ cần eo!!! Eo nhỏ hoa mai ôi phê tít! Eo thon như này, véo ở trên giường chắc sướng phải biết QAQ (Ý hông……
——/ Tuyển tập các màn trình diễn solo của Triệu Ngu – link / Triệu Ngu bật ngực siêu hot – link / Tuyển tập các bài nhảy trong phòng tập của Triệu Ngu – link / Những cảnh nhảy trứ danh của Triệu Ngu không xem phí cả đời – link /
……
Triệu Ngu ngồi trên xe, tùy tay lướt di động. Cô dựa vào đệm ghế, hớn ha hớn hở cảm thán: “Còn tưởng sẽ phải bắt đầu lại từ đầu sau khi về nước, không ngờ hình như còn hot hơn cả trước?”
Ba năm không gặp, tính cách chân thật và đơn thuần hấp dẫn người khác nhất của cô vẫn không thay đổi. Hàn Sương buồn cười: “Tốt xấu gì cũng là Center của girl group quốc dân, cho dù bây giờ không còn nhóm, độ nổi tiếng của em sau khi về nước cũng sẽ không thấp. Nhưng bây giờ em cứ về nhà nghỉ ngơi tử tế một thời gian cái đã. Bao giờ em nghỉ ngơi đủ, chúng ta lại thương lượng về kế hoạch phát triển solo sau này của em.”
Triệu Ngu nghiêng đầu nhìn chị: “Em không muốn solo. Công ty còn chưa cho ra mắt girl group hai người bao giờ mà nhỉ? Có muốn thử một lần không ạ? Em và Nam Nam, tên nhóm em cũng nghĩ rồi, tên là Twins được không ạ?”
Hàn Sương ngẩn người, ngạc nhiên hỏi: “Nam Nam đã chấm dứt hợp đồng với công ty rồi, con bé chưa nói với em à?”
Triệu Ngu lập tức ngồi thẳng dậy.
Hàn Sương vội giải thích: “Chấm dứt hợp đồng trong hòa bình, là do con bé chủ động đưa ý kiến. Con bé nói nó không muốn làm nghệ sĩ nữa, muốn chuyển về sau cánh gà. Tuy là công ty cũng tiếc lắm, nhưng vẫn làm theo ý con bé, ký thỏa thuận chấm dứt hợp đồng ngay hôm đấy.”
Triệu Ngu hoàn toàn không biết chuyện này.
Cô biết Lâm Chi Nam có tính gặp chuyện gì cũng tự yên lặng nhấm nuốt một mình. Vụ vu khống hãm hại lần này hẳn cũng khiến cô ấy tổn thương rất nhiều, nhưng Triệu Ngu không ngờ chuyện này lại là cú sốc mạnh đến độ khiến cô ấy giải nghệ.
Ban đầu cô muốn gọi điện cho cô ấy hỏi rõ ràng, nhưng click mở danh bạ rồi cô lại chần chừ.
Chấm dứt hợp đồng lâu như vậy rồi, nếu cậu ấy muốn nói với mình, hẳn phải nói từ lâu. Đến bây giờ còn chưa nói, chắc hẳn cậu ấy có tính toán của riêng mình, mình tạm thời đừng hỏi bừa vẫn hơn.
Triệu Ngu rầu rĩ không vui nhét điện thoại về.
Hàn Sương an ủi: “Thật ra với thực lực và độ hot hiện tại của em, solo là kế hoạch phát triển tốt nhất. Ai cũng có thứ mà mình theo đuổi, Nam Nam nhất định cũng đã suy xét rõ ràng rồi mới đưa ra lựa chọn này. Em đừng nghĩ nhiều quá, nghỉ ngơi thảnh thơi nhé. Bố mẹ em đến đây rồi nhỉ?”
Triệu Ngu gật đầu.
Đã hơn một năm Giang Lôi và Triệu Khang Ninh chưa được gặp con gái, họ đã tới Bắc Kinh từ tuần trước. Với sự hợp tác của nhân viên công tác của Mộc Dịch, họ thuê cho Triệu Ngu một căn nhà có vị trí và tình trạng rất tốt.
Một căn nhà lớn tiện lợi bốn phòng ngủ hai phòng khách, có rất nhiều minh tinh ở cùng khu đô thị, công tác bảo an và hoàn cảnh rất tốt. Trong một tuần này, hai người bận rộn trang hoàng nhà mới, điện, nước, wifi lắp đặt đầy đủ, Triệu Ngu về là xách túi vào ở được ngay.
Xe lái vào hầm gara, Triệu Ngu không để Hàn Sương đưa lên. Cô kéo vali đi vào thang máy, ấn tầng chín.
Thang máy dán đầy quảng cáo.
Lâu lắm rồi cô mới có cảm giác được vây quanh bởi chữ tiếng Trung quen thuộc.
Vừa ra khỏi thang máy, cô kéo vali tìm được cửa nhà mới của mình. Cô còn chưa kịp gõ cửa, cửa phòng đã lạch cạch mở ra.
Triệu Khang Ninh đeo dép lê, gần như nhảy xổ ra từ bên trong: “Bé út!!!”
Triệu Ngu dang tay ôm bố thật chặt: “Bố, con về rồi đây!”
Giang Lôi nghe thấy tiếng thì chạy ra từ phòng bếp. Vừa thấy con gái, vành mắt bà đã đỏ lên. Triệu Ngu cũng hơi muốn khóc, nhưng trong ba năm này, tâm tính cô đã kiên cường lên nhiều, cô chỉ dịu dàng ôm lấy mẹ.
Giang Lôi xoa xoa đầu cô, lại ôm mặt cô thơm mấy cái, ngó trái ngó phải, như thể nhìn mãi không đủ. Đoạn, bà cười nói: “Nửa tiếng trước bố con đã canh trước cửa nghe ngóng động tĩnh, ổng đột nhiên mở cửa chắc dọa con nhảy dựng rồi nhỉ.”
Triệu Khang Ninh cầm lấy vali của con gái, tiện thể lườm vợ: “Anh nào có!”
Giang Lôi nhớ ra vẫn còn nồi trên bếp, vội xoay người: “Bé út con đi rửa tay thay quần áo đã đi, đồ ăn sắp xong rồi.”
Trong nhà có bật máy sưởi, cô có thể nghe thấy tiếng nồi áp suất sôi sùng sục trong bếp, Triệu Ngu ngửi được mùi hương món thịt nấu hai lần quen thuộc.
Mãi tới giờ khắc này, cô mới thực sự cảm thấy mình đã trở về rồi.
Cuối cùng cô đã về đến nhà.
……
Kỳ nghỉ phép lười như hủi chính thức bắt đầu.
Ngày nào Triệu Ngu cũng chẳng cần làm gì, đến uống nước cũng có Triệu Khang Ninh cưng chiều kề tới tận miệng cho cô uống. Ban đầu Triệu Ngu còn hơi ngượng ngùng, dù gì cô cũng lớn rồi mà, có còn là con nhóc bảnh chọe ngày xưa nữa đâu!
Nhưng sau khi được hưởng sự hầu hạ ân cần của cha mẹ một thời gian, Triệu Ngu lập tức vứt hết tính độc lập và cứng cỏi mà mình rèn giũa mấy năm lên chín tầng mây.
“Bố ơi, di động.”
“Mẹ ơi, quýt.”
“Bố, bố đóng cửa sổ đi, con hơi lạnh.”
“Mẹ, mẹ bật điều hòa lọc khí đi, con hơi bí.”
“Bố sạc di động cho con với.”
“Mẹ ơi, tất ném vào chậu rồi ạ.”
Hai người được con gái sai bảo thì vui dữ lắm, hận không thể vây quanh con gái đủ 24 giờ, đặng đền bù hết những nỗi khổ con mình phải chịu suốt mấy năm ở nước ngoài vừa qua.
Một tuần sau, Giang Dự kết thúc công việc trở lại Bắc Kinh, thế nên lại có thêm một người hầu hạ Triệu Ngu.
Giang Dự không thể ngờ nổi cô cháu ngoại của mình lại thành công được. Hình ảnh nó vòi vĩnh ăn vạ đòi làm thực tập sinh còn rõ rành rành trước mắt, dường như chỉ trong chớp mắt, con bé đã trở thành một trong những nữ nghệ sĩ nổi tiếng nhất showbiz.
Hôm qua lúc xong việc, nhân viên công tác quây một đám bàn bạc với nhau, nói gameshow tiếp tới muốn mời Triệu Ngu tới làm khách mời thường trú, không biết có mời được không.
Giang Dự quả thực không biết nên khóc hay nên cười.
Có rất ít người trong giới biết được quan hệ giữa hai người, dù gì Triệu Ngu cũng debut ở Hàn Quốc, chẳng mấy khi hợp tác với trong nước. Nhưng giờ cô về nước rồi, sự nghiệp trong nước cũng nên phát triển thôi.
Giang Dự ném ba bản kế hoạch gameshow mới tới trước mặt cô cháu ngoại, cực kì khí phách nói: “Chọn một cái đi.”
Triệu Ngu ngồi xếp bằng trên sofa ăn quýt, cô lật mấy cái, nói bằng giọng rất đáng ăn đòn: “Cậu, cậu biết phí lên sân khấu của cháu đắt lắm đúng không? Cháu chỉ giảm cho cậu cùng lắm 10% thôi nha.”
Giang Dự: “?”
Hai người náo loạn một lát, Giang Dự nghiêm mặt nói: “Bây giờ đúng là cháu rất nổi trong nước, nhưng cháu cần phải thừa nhận rằng điều này là nhờ vào scandal nổ ra lần trước. Tuy rằng cháu được mở rộng mức độ nổi tiếng, nhưng lưu lượng thật sự của cháu phần nhiều là giả. Trước đây cháu toàn hoạt động ở nước ngoài, chẳng có số liệu gì về đại diện thương hiệu hay biểu diễn ở trong nước. Ngoài độ hot ở nước ngoài của cháu, thì nếu đứng trên phương diện nước mình, giá trị thương mại của cháu không đạt đến yêu cầu của giới tư bản. Tuy là không đến nỗi phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng con đường phía trước sẽ không thể bằng phẳng quá được. Sự cạnh tranh giữa các nữ nghệ sĩ của nước mình cũng chẳng kém cạnh gì nghệ sĩ nước ngoài đâu.”
Những đạo lý này, thật ra Triệu Ngu đều hiểu rõ.
Cô chưa từng giao tiếp với giới tư bản trong nước, họ hoàn toàn không tin tưởng cô, không thể cho cô ngay tài nguyên hàng khủng như ở Hàn Quốc được.
Cô phải nộp một bài kiểm tra để thỏa mãn giới tư bản đã, phải chứng mình được độ hot trong nước của mình, sau đấy mới từ từ lên đỉnh được.
Cô không thể không, và cũng nhất định phải, chấp nhận sự chênh lệch địa vị của mình ở quê nhà và xứ lạ.
Cô không còn là Center trong girl group quốc dân nữa, cô chỉ là một idol hát nhảy rời nhóm về nước thôi.
Biết mình biết ta là rất quan trọng.
Triệu Ngu ăn quýt xong thì lau lau tay, bắt đầu lật xem ba bản kế hoạch gameshow mà Giang Dự cho cô thật cẩn thận.
Đây đều là gameshow mới, những khách mời mà họ nhắm đến đều không phải là lưu lượng hạng 1 đang hot nhưng cũng gây được chú ý. Vốn đầu tư không lớn lắm, nhưng đây đã là tài nguyên tốt nhất mà Giang Dự lấy về được lúc này.
Triệu Ngu chỉ thích sân khấu, thật ra không muốn lên gameshow lắm. Nhưng cô cũng biết, chuyện quan trọng nhất bây giờ là mình phải để quốc dân quen được mặt mình. Gameshow là cách nhanh nhất và đơn giản nhất.
Cuối cùng dưới sự đề xuất của Giang Dự, Triệu Ngu chọn một gameshow mạo hiểm ngoài trời. Hiện tại khán giả vẫn thấy rất hứng thú với thể thao mạo hiểm, mấy gameshow như vậy đều có thành tích không tồi ở trong nước.
Kỳ nghỉ của cô sẽ kết thúc vào ngày mai, bên Mộc Dịch đã hoàn thiện kế hoạch phát triển cho cô. Hôm sau hết kì nghỉ phép, Triệu Ngu mang theo bản kế hoạch gameshow lên công ty.
Lúc đi cô vẫn là một trainee không có tiếng tăm gì, khi về, đến cả em lễ tân cũng mặt đỏ tim đập chạy lên xin chữ ký.
Triệu Ngu nhìn tòa nhà công ty đã được tân trang lại, bỗng dưng dâng trào cảm xúc.
Hợp đồng nghệ sĩ giữa cô và Mộc Dịch còn một năm nữa, cho tới nay Mộc Dịch đối xử với cô không tồi. Tuy rằng quy mô so ra thì kém các công ty lớn, nhưng tạm thời cô không có ý định chấm dứt hợp đồng, cô cũng tin rằng họ sẽ đối đãi với mình bằng thành ý lớn nhất.
Sếp tổng của Mộc Dịch – Dương Khiết, là bạn với Giang Dự. Lúc trước cũng vì Giang Dự đi nhờ Dương Khiết, Triệu Ngu mới có thể vào Mộc Dịch làm trainee. Bây giờ xem ra đây là một sự lựa chọn có lợi cho cả đôi bên.
Hai bên họp mấy tiếng, kế hoạch cá nhân mà Mộc Dịch làm cho cô quả là không tồi, từ gameshow đến show thương mại rồi đến đại diện thương hiệu, chẳng phương diện nào kém cạnh cả.
Nhìn thấy tài nguyên gameshow mà Giang Dự cho cô, Dương Khiết không hề thấy bất ngờ. Hàn Sương được điều từ bộ phận thực tập sinh sang làm người đại diện mới của Triệu Ngu. Họp xong, Hàn Sương cười thần bí, nói: “Chị đưa em đi gặp ekip mới nhé?”
Triệu Ngu nói: “Được ạ.”
Sau đó cô liền thấy Lâm Chi Nam cười tươi như hoa nở.
Triệu Ngu: “???”
Triệu Ngu: “Cậu cậu cậu! Sao cậu lại ở đây?!”
Lâm Chi Nam: “Tớ tớ tớ! Bây giờ tớ là trợ lý bên cạnh cậu, vui không? Bất ngờ không?”
Triệu Ngu: “?”
Cô giơ tay đập vào đầu người đang nhào tới: “Lâm Chi Nam có phải cậu bị khùng không!!! Đang làm minh tinh ngon trớn thì cậu lại bỏ, chạy đi làm trợ lý cho tớ??? Dù có bị sốc chăng nữa cậu cũng không thể sa đọa thế chứ?!”
Lâm Chi Nam gào thét chạy vắt giò lên cổ, cuối cùng trốn ra sau Hàn Sương: “Tại sao làm trợ lý lại là sa đọa?! Cậu đừng có khinh trợ lý! Công việc chẳng phân đắt rẻ sang hèn! Hơn nữa trợ lý chỉ là nhất thời thôi, về sau tớ sẽ trở thành chị hai đại diện cho cậu!”
Triệu Ngu: “Đùa gì vậy bưởi?”
Lâm Chi Nam: “Tớ đã đăng kí thi chứng chỉ làm người đại diện rồi!”
Nửa giờ sau, hai người bưng trà sữa lên tầng thượng công ty ngồi.
Thời tiết vẫn còn rất lạnh, nhưng đã có chút ánh nắng tươi đẹp hiếm hoi chiếu rạng. Lâm Chi Nam híp mắt dựa vào vai Triệu Ngu, giọng điệu đầy thích ý: “Một tháng này tớ cũng suy nghĩ rất nhiều, ngẫm lại từ lúc tớ quyết tâm đi làm trainee cho tới khi rời nhóm, cuối cùng tớ phải đưa ra kết luận, tớ không hợp với việc làm minh tinh.”
Triệu Ngu nói: “Nói vớ nói vẩn.”
Lâm Chi Nam không để ý tới cô: “Lúc làm trainee, trong mắt mọi người tớ là một đứa điên cuồng phấn đấu. Nếu đặt sự cố gắng ấy lên người cậu, cậu có thể trổ hết tài năng trở thành người xuất sắc nhất. Nhưng trong trường hợp của tớ, tớ chỉ là một đứa cần cù bù thông minh thôi. Ngu Ngu, chúng mình đều không thể phủ nhận, lúc ở trại huấn luyện, tớ phải cậy vào độ hot và nhiệt huyết của cậu thì mới debut được. Fan couple của hai đứa mình tên là gì nhỉ? Bụng Cá phải không?”
Cô ấy bật cười, hút trà sữa: “Vì thế tớ debut là dựa vào cậu, nhưng tớ vẫn là đứa mờ nhạt kém tiếng nhất nhóm. Là nhờ cậu đưa tớ lên đỉnh cao, nếu không có Shining Five, chắc là tớ flop lâu rồi. Trong showbiz người ta vẫn nói thế này, có người trời sinh đã không có duyên với khán giả, bất kể kỹ thuật diễn xuất của anh giỏi thế nào, ngoại hình của anh đẹp ra sao, thực lực của anh mạnh mẽ mức nào, anh sẽ mãi mãi không nổi được.”
Cô ấy buông tiếng thở dài: “Chuyện tới nước này, tớ không thể không thừa nhận, tớ chính là loại người ấy.”
Triệu Ngu không biết nên nói gì.
Lâm Chi Nam ngồi thẳng người, lại dường như đang an ủi cô: “Ba năm này, tớ đã từng cố gắng vì ước mơ. Tớ làm được rồi, tớ đã được ngắm quang cảnh đẹp đẽ nhất trên đỉnh cao, bây giờ rời đi cũng không còn tiếc nuối gì nữa.”
Triệu Ngu nói: “Nhưng mà……”
Lâm Chi Nam nắm lấy tay cô: “Không phải cậu đã nói rồi sao, không theo đuổi được ước mơ này thì mình đổi ước mơ khác là được mà? Bây giờ ước mơ mới của tớ là sớm ngày thi được chứng chỉ, trở thành người đại diện của cậu! Tốt xấu gì tớ cũng lăn lộn ba năm trong giới rồi, có nhiều quan hệ lắm đấy được chưa!”
Đôi mắt cô ấy sáng lấp lánh, Triệu Ngu chưa từng thấy cô ấy tự tin như thế bao giờ: “Bây giờ, đến lượt tớ đưa cậu bay lên!” Cô ấy cười nói, “Tớ sẽ đưa cậu lên đỉnh cao.”
Triệu Ngu nhìn cô ấy, sau một lúc lâu, cô vươn tay dưới ánh mặt trời: “Vậy được rồi, người đại diện Lâm, hợp tác vui vẻ.”
Lâm Chi Nam high five thật mạnh với cô.
Sau đó lòng bàn tay Triệu Ngu bị đập đỏ lên, nóng rát đau đớn.
Triệu Ngu: “……?”
Lâm Chi Nam: “…… Xin lỗi nhé tớ hơi kích động.”
Hai người đang đùa giỡn dở thì cửa sân thượng cửa đột nhiên bị đẩy ra, Hàn Sương cầm di động vội vàng đi vào, vẻ mặt vui sướng bất ngờ như trúng xổ số 5 triệu tệ: “Tiểu Ngu! Thấy tin WeChat chị gửi em chưa? Tổng đạo diễn của 《 Con đường chông gai 》 vừa gọi điện thoại mới, mời em tham gia ghi hình đấy!”
Triệu Ngu đơ mặt ra: “Con đường chông gai?”
Cô vừa mới về nước, thật sự không hiểu biết gì lắm về tài nguyên trong nước.
Nhưng Lâm Chi Nam ngồi bên cạnh thì lại kinh ngạc mở miệng: “Gameshow chế tác lớn mà người ta đồn Thẩm Tuyển Ý đã ngầm đồng ý tham gia ấy ạ?”
Triệu Ngu: “?”
Cái gì cơ?
Ai cơ?
Tin Triệu Ngu về nước treo cả ngày trên no 1 hot search, lúc click vào đề tài, ai ai cũng nói: “Hoan nghênh về nước”.
Dù không phải là fan của cô, dù là người qua đường không chơi fandom, cũng có ấn tượng rất sâu đậm với thiếu nữ nhiệt tình như lửa yêu ghét rõ ràng trong sự kiện đổ phốt oan lần này.
Không phải ai cũng có sự dũng cảm và can đảm để đứng ra bảo vệ đồng đội khi đang đứng ở đỉnh cao danh vọng.
Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, nếu mình ở trong hoàn cảnh như thế, liệu mình có lựa chọn như Triệu Ngu không? Hầu hết mọi người đều chần chờ.
Nhưng cũng bởi vì chần chờ, nên họ càng bội phục cô hơn.
Video fan đi đón ở sân bay cũng được share lên top. Thiếu nữ cười tươi rờ rỡ đứng giữa biển hồng, tựa như mỗi sợi tóc đều đang phát sáng, khiến lòng người rung rinh chỉ muốn tới gần.
Click vào topic “Triệu Ngu”, có thể thấy vô số người đều đang nói sẽ chuyển qua làm fan.
Hội Ngu Mỹ Nhân vui vẻ phấn chấn móc ra đủ loại video và ảnh chụp đa cấp phong phú:
—— Nhìn yêu tinh nhân gian này đi!!! Yêu tinh ngoái đầu lại liếc mắt một cái, một nửa hồn tôi mất! Một nửa hồn kia có rơi vào địa ngục mãi mãi vì nàng cũng chẳng tiếc!
—— Thực lực của main dancer, nhan sắc của visual, hố của yêu tinh nhảy zô nhẹ nhàng lắm bác ôi!
—— về nước là hành trình mới, tất cả làm lại từ đầu, trải nghiệm niềm vui nuôi dưỡng ra một vị vua, đáng lắm ai ơi!!!
—— chị tôi giết người không cần dao, chỉ cần eo!!! Eo nhỏ hoa mai ôi phê tít! Eo thon như này, véo ở trên giường chắc sướng phải biết QAQ (Ý hông……
——/ Tuyển tập các màn trình diễn solo của Triệu Ngu – link / Triệu Ngu bật ngực siêu hot – link / Tuyển tập các bài nhảy trong phòng tập của Triệu Ngu – link / Những cảnh nhảy trứ danh của Triệu Ngu không xem phí cả đời – link /
……
Triệu Ngu ngồi trên xe, tùy tay lướt di động. Cô dựa vào đệm ghế, hớn ha hớn hở cảm thán: “Còn tưởng sẽ phải bắt đầu lại từ đầu sau khi về nước, không ngờ hình như còn hot hơn cả trước?”
Ba năm không gặp, tính cách chân thật và đơn thuần hấp dẫn người khác nhất của cô vẫn không thay đổi. Hàn Sương buồn cười: “Tốt xấu gì cũng là Center của girl group quốc dân, cho dù bây giờ không còn nhóm, độ nổi tiếng của em sau khi về nước cũng sẽ không thấp. Nhưng bây giờ em cứ về nhà nghỉ ngơi tử tế một thời gian cái đã. Bao giờ em nghỉ ngơi đủ, chúng ta lại thương lượng về kế hoạch phát triển solo sau này của em.”
Triệu Ngu nghiêng đầu nhìn chị: “Em không muốn solo. Công ty còn chưa cho ra mắt girl group hai người bao giờ mà nhỉ? Có muốn thử một lần không ạ? Em và Nam Nam, tên nhóm em cũng nghĩ rồi, tên là Twins được không ạ?”
Hàn Sương ngẩn người, ngạc nhiên hỏi: “Nam Nam đã chấm dứt hợp đồng với công ty rồi, con bé chưa nói với em à?”
Triệu Ngu lập tức ngồi thẳng dậy.
Hàn Sương vội giải thích: “Chấm dứt hợp đồng trong hòa bình, là do con bé chủ động đưa ý kiến. Con bé nói nó không muốn làm nghệ sĩ nữa, muốn chuyển về sau cánh gà. Tuy là công ty cũng tiếc lắm, nhưng vẫn làm theo ý con bé, ký thỏa thuận chấm dứt hợp đồng ngay hôm đấy.”
Triệu Ngu hoàn toàn không biết chuyện này.
Cô biết Lâm Chi Nam có tính gặp chuyện gì cũng tự yên lặng nhấm nuốt một mình. Vụ vu khống hãm hại lần này hẳn cũng khiến cô ấy tổn thương rất nhiều, nhưng Triệu Ngu không ngờ chuyện này lại là cú sốc mạnh đến độ khiến cô ấy giải nghệ.
Ban đầu cô muốn gọi điện cho cô ấy hỏi rõ ràng, nhưng click mở danh bạ rồi cô lại chần chừ.
Chấm dứt hợp đồng lâu như vậy rồi, nếu cậu ấy muốn nói với mình, hẳn phải nói từ lâu. Đến bây giờ còn chưa nói, chắc hẳn cậu ấy có tính toán của riêng mình, mình tạm thời đừng hỏi bừa vẫn hơn.
Triệu Ngu rầu rĩ không vui nhét điện thoại về.
Hàn Sương an ủi: “Thật ra với thực lực và độ hot hiện tại của em, solo là kế hoạch phát triển tốt nhất. Ai cũng có thứ mà mình theo đuổi, Nam Nam nhất định cũng đã suy xét rõ ràng rồi mới đưa ra lựa chọn này. Em đừng nghĩ nhiều quá, nghỉ ngơi thảnh thơi nhé. Bố mẹ em đến đây rồi nhỉ?”
Triệu Ngu gật đầu.
Đã hơn một năm Giang Lôi và Triệu Khang Ninh chưa được gặp con gái, họ đã tới Bắc Kinh từ tuần trước. Với sự hợp tác của nhân viên công tác của Mộc Dịch, họ thuê cho Triệu Ngu một căn nhà có vị trí và tình trạng rất tốt.
Một căn nhà lớn tiện lợi bốn phòng ngủ hai phòng khách, có rất nhiều minh tinh ở cùng khu đô thị, công tác bảo an và hoàn cảnh rất tốt. Trong một tuần này, hai người bận rộn trang hoàng nhà mới, điện, nước, wifi lắp đặt đầy đủ, Triệu Ngu về là xách túi vào ở được ngay.
Xe lái vào hầm gara, Triệu Ngu không để Hàn Sương đưa lên. Cô kéo vali đi vào thang máy, ấn tầng chín.
Thang máy dán đầy quảng cáo.
Lâu lắm rồi cô mới có cảm giác được vây quanh bởi chữ tiếng Trung quen thuộc.
Vừa ra khỏi thang máy, cô kéo vali tìm được cửa nhà mới của mình. Cô còn chưa kịp gõ cửa, cửa phòng đã lạch cạch mở ra.
Triệu Khang Ninh đeo dép lê, gần như nhảy xổ ra từ bên trong: “Bé út!!!”
Triệu Ngu dang tay ôm bố thật chặt: “Bố, con về rồi đây!”
Giang Lôi nghe thấy tiếng thì chạy ra từ phòng bếp. Vừa thấy con gái, vành mắt bà đã đỏ lên. Triệu Ngu cũng hơi muốn khóc, nhưng trong ba năm này, tâm tính cô đã kiên cường lên nhiều, cô chỉ dịu dàng ôm lấy mẹ.
Giang Lôi xoa xoa đầu cô, lại ôm mặt cô thơm mấy cái, ngó trái ngó phải, như thể nhìn mãi không đủ. Đoạn, bà cười nói: “Nửa tiếng trước bố con đã canh trước cửa nghe ngóng động tĩnh, ổng đột nhiên mở cửa chắc dọa con nhảy dựng rồi nhỉ.”
Triệu Khang Ninh cầm lấy vali của con gái, tiện thể lườm vợ: “Anh nào có!”
Giang Lôi nhớ ra vẫn còn nồi trên bếp, vội xoay người: “Bé út con đi rửa tay thay quần áo đã đi, đồ ăn sắp xong rồi.”
Trong nhà có bật máy sưởi, cô có thể nghe thấy tiếng nồi áp suất sôi sùng sục trong bếp, Triệu Ngu ngửi được mùi hương món thịt nấu hai lần quen thuộc.
Mãi tới giờ khắc này, cô mới thực sự cảm thấy mình đã trở về rồi.
Cuối cùng cô đã về đến nhà.
……
Kỳ nghỉ phép lười như hủi chính thức bắt đầu.
Ngày nào Triệu Ngu cũng chẳng cần làm gì, đến uống nước cũng có Triệu Khang Ninh cưng chiều kề tới tận miệng cho cô uống. Ban đầu Triệu Ngu còn hơi ngượng ngùng, dù gì cô cũng lớn rồi mà, có còn là con nhóc bảnh chọe ngày xưa nữa đâu!
Nhưng sau khi được hưởng sự hầu hạ ân cần của cha mẹ một thời gian, Triệu Ngu lập tức vứt hết tính độc lập và cứng cỏi mà mình rèn giũa mấy năm lên chín tầng mây.
“Bố ơi, di động.”
“Mẹ ơi, quýt.”
“Bố, bố đóng cửa sổ đi, con hơi lạnh.”
“Mẹ, mẹ bật điều hòa lọc khí đi, con hơi bí.”
“Bố sạc di động cho con với.”
“Mẹ ơi, tất ném vào chậu rồi ạ.”
Hai người được con gái sai bảo thì vui dữ lắm, hận không thể vây quanh con gái đủ 24 giờ, đặng đền bù hết những nỗi khổ con mình phải chịu suốt mấy năm ở nước ngoài vừa qua.
Một tuần sau, Giang Dự kết thúc công việc trở lại Bắc Kinh, thế nên lại có thêm một người hầu hạ Triệu Ngu.
Giang Dự không thể ngờ nổi cô cháu ngoại của mình lại thành công được. Hình ảnh nó vòi vĩnh ăn vạ đòi làm thực tập sinh còn rõ rành rành trước mắt, dường như chỉ trong chớp mắt, con bé đã trở thành một trong những nữ nghệ sĩ nổi tiếng nhất showbiz.
Hôm qua lúc xong việc, nhân viên công tác quây một đám bàn bạc với nhau, nói gameshow tiếp tới muốn mời Triệu Ngu tới làm khách mời thường trú, không biết có mời được không.
Giang Dự quả thực không biết nên khóc hay nên cười.
Có rất ít người trong giới biết được quan hệ giữa hai người, dù gì Triệu Ngu cũng debut ở Hàn Quốc, chẳng mấy khi hợp tác với trong nước. Nhưng giờ cô về nước rồi, sự nghiệp trong nước cũng nên phát triển thôi.
Giang Dự ném ba bản kế hoạch gameshow mới tới trước mặt cô cháu ngoại, cực kì khí phách nói: “Chọn một cái đi.”
Triệu Ngu ngồi xếp bằng trên sofa ăn quýt, cô lật mấy cái, nói bằng giọng rất đáng ăn đòn: “Cậu, cậu biết phí lên sân khấu của cháu đắt lắm đúng không? Cháu chỉ giảm cho cậu cùng lắm 10% thôi nha.”
Giang Dự: “?”
Hai người náo loạn một lát, Giang Dự nghiêm mặt nói: “Bây giờ đúng là cháu rất nổi trong nước, nhưng cháu cần phải thừa nhận rằng điều này là nhờ vào scandal nổ ra lần trước. Tuy rằng cháu được mở rộng mức độ nổi tiếng, nhưng lưu lượng thật sự của cháu phần nhiều là giả. Trước đây cháu toàn hoạt động ở nước ngoài, chẳng có số liệu gì về đại diện thương hiệu hay biểu diễn ở trong nước. Ngoài độ hot ở nước ngoài của cháu, thì nếu đứng trên phương diện nước mình, giá trị thương mại của cháu không đạt đến yêu cầu của giới tư bản. Tuy là không đến nỗi phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng con đường phía trước sẽ không thể bằng phẳng quá được. Sự cạnh tranh giữa các nữ nghệ sĩ của nước mình cũng chẳng kém cạnh gì nghệ sĩ nước ngoài đâu.”
Những đạo lý này, thật ra Triệu Ngu đều hiểu rõ.
Cô chưa từng giao tiếp với giới tư bản trong nước, họ hoàn toàn không tin tưởng cô, không thể cho cô ngay tài nguyên hàng khủng như ở Hàn Quốc được.
Cô phải nộp một bài kiểm tra để thỏa mãn giới tư bản đã, phải chứng mình được độ hot trong nước của mình, sau đấy mới từ từ lên đỉnh được.
Cô không thể không, và cũng nhất định phải, chấp nhận sự chênh lệch địa vị của mình ở quê nhà và xứ lạ.
Cô không còn là Center trong girl group quốc dân nữa, cô chỉ là một idol hát nhảy rời nhóm về nước thôi.
Biết mình biết ta là rất quan trọng.
Triệu Ngu ăn quýt xong thì lau lau tay, bắt đầu lật xem ba bản kế hoạch gameshow mà Giang Dự cho cô thật cẩn thận.
Đây đều là gameshow mới, những khách mời mà họ nhắm đến đều không phải là lưu lượng hạng 1 đang hot nhưng cũng gây được chú ý. Vốn đầu tư không lớn lắm, nhưng đây đã là tài nguyên tốt nhất mà Giang Dự lấy về được lúc này.
Triệu Ngu chỉ thích sân khấu, thật ra không muốn lên gameshow lắm. Nhưng cô cũng biết, chuyện quan trọng nhất bây giờ là mình phải để quốc dân quen được mặt mình. Gameshow là cách nhanh nhất và đơn giản nhất.
Cuối cùng dưới sự đề xuất của Giang Dự, Triệu Ngu chọn một gameshow mạo hiểm ngoài trời. Hiện tại khán giả vẫn thấy rất hứng thú với thể thao mạo hiểm, mấy gameshow như vậy đều có thành tích không tồi ở trong nước.
Kỳ nghỉ của cô sẽ kết thúc vào ngày mai, bên Mộc Dịch đã hoàn thiện kế hoạch phát triển cho cô. Hôm sau hết kì nghỉ phép, Triệu Ngu mang theo bản kế hoạch gameshow lên công ty.
Lúc đi cô vẫn là một trainee không có tiếng tăm gì, khi về, đến cả em lễ tân cũng mặt đỏ tim đập chạy lên xin chữ ký.
Triệu Ngu nhìn tòa nhà công ty đã được tân trang lại, bỗng dưng dâng trào cảm xúc.
Hợp đồng nghệ sĩ giữa cô và Mộc Dịch còn một năm nữa, cho tới nay Mộc Dịch đối xử với cô không tồi. Tuy rằng quy mô so ra thì kém các công ty lớn, nhưng tạm thời cô không có ý định chấm dứt hợp đồng, cô cũng tin rằng họ sẽ đối đãi với mình bằng thành ý lớn nhất.
Sếp tổng của Mộc Dịch – Dương Khiết, là bạn với Giang Dự. Lúc trước cũng vì Giang Dự đi nhờ Dương Khiết, Triệu Ngu mới có thể vào Mộc Dịch làm trainee. Bây giờ xem ra đây là một sự lựa chọn có lợi cho cả đôi bên.
Hai bên họp mấy tiếng, kế hoạch cá nhân mà Mộc Dịch làm cho cô quả là không tồi, từ gameshow đến show thương mại rồi đến đại diện thương hiệu, chẳng phương diện nào kém cạnh cả.
Nhìn thấy tài nguyên gameshow mà Giang Dự cho cô, Dương Khiết không hề thấy bất ngờ. Hàn Sương được điều từ bộ phận thực tập sinh sang làm người đại diện mới của Triệu Ngu. Họp xong, Hàn Sương cười thần bí, nói: “Chị đưa em đi gặp ekip mới nhé?”
Triệu Ngu nói: “Được ạ.”
Sau đó cô liền thấy Lâm Chi Nam cười tươi như hoa nở.
Triệu Ngu: “???”
Triệu Ngu: “Cậu cậu cậu! Sao cậu lại ở đây?!”
Lâm Chi Nam: “Tớ tớ tớ! Bây giờ tớ là trợ lý bên cạnh cậu, vui không? Bất ngờ không?”
Triệu Ngu: “?”
Cô giơ tay đập vào đầu người đang nhào tới: “Lâm Chi Nam có phải cậu bị khùng không!!! Đang làm minh tinh ngon trớn thì cậu lại bỏ, chạy đi làm trợ lý cho tớ??? Dù có bị sốc chăng nữa cậu cũng không thể sa đọa thế chứ?!”
Lâm Chi Nam gào thét chạy vắt giò lên cổ, cuối cùng trốn ra sau Hàn Sương: “Tại sao làm trợ lý lại là sa đọa?! Cậu đừng có khinh trợ lý! Công việc chẳng phân đắt rẻ sang hèn! Hơn nữa trợ lý chỉ là nhất thời thôi, về sau tớ sẽ trở thành chị hai đại diện cho cậu!”
Triệu Ngu: “Đùa gì vậy bưởi?”
Lâm Chi Nam: “Tớ đã đăng kí thi chứng chỉ làm người đại diện rồi!”
Nửa giờ sau, hai người bưng trà sữa lên tầng thượng công ty ngồi.
Thời tiết vẫn còn rất lạnh, nhưng đã có chút ánh nắng tươi đẹp hiếm hoi chiếu rạng. Lâm Chi Nam híp mắt dựa vào vai Triệu Ngu, giọng điệu đầy thích ý: “Một tháng này tớ cũng suy nghĩ rất nhiều, ngẫm lại từ lúc tớ quyết tâm đi làm trainee cho tới khi rời nhóm, cuối cùng tớ phải đưa ra kết luận, tớ không hợp với việc làm minh tinh.”
Triệu Ngu nói: “Nói vớ nói vẩn.”
Lâm Chi Nam không để ý tới cô: “Lúc làm trainee, trong mắt mọi người tớ là một đứa điên cuồng phấn đấu. Nếu đặt sự cố gắng ấy lên người cậu, cậu có thể trổ hết tài năng trở thành người xuất sắc nhất. Nhưng trong trường hợp của tớ, tớ chỉ là một đứa cần cù bù thông minh thôi. Ngu Ngu, chúng mình đều không thể phủ nhận, lúc ở trại huấn luyện, tớ phải cậy vào độ hot và nhiệt huyết của cậu thì mới debut được. Fan couple của hai đứa mình tên là gì nhỉ? Bụng Cá phải không?”
Cô ấy bật cười, hút trà sữa: “Vì thế tớ debut là dựa vào cậu, nhưng tớ vẫn là đứa mờ nhạt kém tiếng nhất nhóm. Là nhờ cậu đưa tớ lên đỉnh cao, nếu không có Shining Five, chắc là tớ flop lâu rồi. Trong showbiz người ta vẫn nói thế này, có người trời sinh đã không có duyên với khán giả, bất kể kỹ thuật diễn xuất của anh giỏi thế nào, ngoại hình của anh đẹp ra sao, thực lực của anh mạnh mẽ mức nào, anh sẽ mãi mãi không nổi được.”
Cô ấy buông tiếng thở dài: “Chuyện tới nước này, tớ không thể không thừa nhận, tớ chính là loại người ấy.”
Triệu Ngu không biết nên nói gì.
Lâm Chi Nam ngồi thẳng người, lại dường như đang an ủi cô: “Ba năm này, tớ đã từng cố gắng vì ước mơ. Tớ làm được rồi, tớ đã được ngắm quang cảnh đẹp đẽ nhất trên đỉnh cao, bây giờ rời đi cũng không còn tiếc nuối gì nữa.”
Triệu Ngu nói: “Nhưng mà……”
Lâm Chi Nam nắm lấy tay cô: “Không phải cậu đã nói rồi sao, không theo đuổi được ước mơ này thì mình đổi ước mơ khác là được mà? Bây giờ ước mơ mới của tớ là sớm ngày thi được chứng chỉ, trở thành người đại diện của cậu! Tốt xấu gì tớ cũng lăn lộn ba năm trong giới rồi, có nhiều quan hệ lắm đấy được chưa!”
Đôi mắt cô ấy sáng lấp lánh, Triệu Ngu chưa từng thấy cô ấy tự tin như thế bao giờ: “Bây giờ, đến lượt tớ đưa cậu bay lên!” Cô ấy cười nói, “Tớ sẽ đưa cậu lên đỉnh cao.”
Triệu Ngu nhìn cô ấy, sau một lúc lâu, cô vươn tay dưới ánh mặt trời: “Vậy được rồi, người đại diện Lâm, hợp tác vui vẻ.”
Lâm Chi Nam high five thật mạnh với cô.
Sau đó lòng bàn tay Triệu Ngu bị đập đỏ lên, nóng rát đau đớn.
Triệu Ngu: “……?”
Lâm Chi Nam: “…… Xin lỗi nhé tớ hơi kích động.”
Hai người đang đùa giỡn dở thì cửa sân thượng cửa đột nhiên bị đẩy ra, Hàn Sương cầm di động vội vàng đi vào, vẻ mặt vui sướng bất ngờ như trúng xổ số 5 triệu tệ: “Tiểu Ngu! Thấy tin WeChat chị gửi em chưa? Tổng đạo diễn của 《 Con đường chông gai 》 vừa gọi điện thoại mới, mời em tham gia ghi hình đấy!”
Triệu Ngu đơ mặt ra: “Con đường chông gai?”
Cô vừa mới về nước, thật sự không hiểu biết gì lắm về tài nguyên trong nước.
Nhưng Lâm Chi Nam ngồi bên cạnh thì lại kinh ngạc mở miệng: “Gameshow chế tác lớn mà người ta đồn Thẩm Tuyển Ý đã ngầm đồng ý tham gia ấy ạ?”
Triệu Ngu: “?”
Cái gì cơ?
Ai cơ?
Bình luận facebook