Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
- Hahahaha... Ngươi nói quả không sai, những người này thật sự có thể làm suy yếu lời nguyền chết tiệt kia, hahahah...
Thanh y nam tử, cũng chính là Yêu Đế cười có chút càn rỡ.
Theo lời nói của thanh y nam tử, hai người còn lại cũng nhận thấy linh khí xung quanh lại nồng đậm hơn, tu vi cấp 9 tầng 9 đã mắc kẹt rất lâu cũng ẩn ẩn đột phá!
Cả 3 mừng rỡ, kết ấn trên tay lại càng nhanh.
- Ầm!!!
Những tia sét thật to bổ xuống, hướng đến, chính là tâm của ngôi sao 10 cánh.
- Chết, tiệt! Lại, là, Thiên, Đạo!
Mỗi chữ đều được bạch y nhân nói đến thật nặng, cơ hồ là rít ra từ kẽ răng.
Từng tia từng tia sét đánh xuống, may mắn tu vi ba vị kia rất cao, cho nên vẫn chưa bị đánh chết.
Nhưng Thiên Đạo phẳng phất đã nổi thịnh nộ, sét đánh đời trời, mỗi tia đều thập phần hung bạo, thập phần ác liệt, đến 3 người có tu vi cao nhất Đại Lục cũng khó mà chống đỡ.
Mọi người bên dưới (ngoại trừ những người bị điều khiển) đều cố gắng vận chuyển linh lực, thời điểm 3 người trên kia ngăn cản tia sét, bọn họ cảm nhận được linh lực trong cơ thể có chút buông lỏng.
Tử Tranh là yêu tu, trận pháp lại chỉ chú trọng ngăn cấm linh lực, vậy nên Tử Tranh là" người "đầu tiên thoát khỏi cấm chế.
Tử Tranh liếc nhìn Bạch Cảnh Liêm một cái, thấy người này cũng sắp thoát khỏi khống chế liền muốn chạy đến chỗ Lạc An Du, nhưng bị Bạch Cảnh Liêm truyền âm một cái, đành nén xúc động trong lòng.
Đem thần thức quét qua chỗ Lạc An Du, đồng thời đánh thức ý thức Lạc An Du. Hắn cũng biết bây giờ không thể xúc động để 3 người trên kia nhìn ra vấn đề.
Bạch Cảnh Liêm thoát khỏi cấm chế, liền bí mật giúp Tinh Nguyệt giải khai cấm chế, sau đó là Quân Tịch Ly, rồi lần lượt từng người một.
Tiếp theo Bạch Cảnh Liêm không lâu là Phong Vô Nhiên, thấy Quân Tịch Ly đã không sao, Phong Vô Nhiên bất động thanh sắc giúp những người còn lại giải khai cấm chế.
- Ầmmmmmm!!!
Tiếng sét bên trên vẫn chưa dứt, ngược lại càng ngày càng dữ dội, phảng phất như tử kiếp.
Ánh mắt 9 người bên kia đã thanh tỉnh hơn phân nửa, Tử Tranh liếc thấy 3 người bên trên sớm đã không còn khí lực để quan tâm nơi này nữa, liền nhảy ra đỡ Lạc An Du.
- Phụt! Khốn kiếp, Thiên Đạo!!!
Bạch y nam tử phun một ngụm máu lớn,nam tử tức giận quát, giọng nói khàn khàn chói tai như kim loại ma sát với nhau, chói tai cực kỳ.
- Tế phẩm...
Vô tình liếc mắt xuống bên dưới, thấy không biết đống "tế phẩm " kia đã thoát ra từ bao giờ, bạch y nam tử cơ hồ phun thêm một búng máu.
Hắc y nam tử liếc mắt một cái, một tay chống đỡ thiên lôi, một tay không do dự thả ma khí tấn công đám người Quân Tịch Ly.
Quân Tịch Ly thấy ma khí liền không giữ được bình tĩnh, gần như là gầm lên nói.
- Không được đụng đến ma khí đó!
Hơn ai hết y rõ ràng, đám ma khí này không phải ma khí của ma tu hay tu tiên giả đọa ma, mà là của ma tộc, chân chính ma tộc!
Thứ đã khiến phụ thân bị thương, khiến đan điền mẫu thân bạo nổ, khiến gia tộc y suy tàn!
Nghe Quân Tịch Ly quát, vài người theo phản xạ thu tay về, nhưng vẫn có vài người phản ứng chậm, bị dính ma khí.
Quân Tịch Ly lập tức ném một Định Thân phù qua, trói buộc những người đó.
Mà một giây sau, những người đó lập tức biến đổi, tóc chuyển thành màu đỏ sẫm, đôi mắt như dã thú bị chọc tức vương đầy tơ máu, chuyển thành màu đỏ không có nhân tính.
Những người đó mở miệng gầm rú như dã thú, tay cũng mọc ra móng vuốt đen tuyền sắc nhọn, ma khí ngút trời.
Quân Tịch Ly trực tiếp ném một Diệt Hồn phù qua, khiến những người.... ma tộc kia hồn phi phách tán.
Một loạt động tác nhanh đến mức khiến những người xung quanh không kịp phản ứng, đợi mọi người phản ứng lại, những ma tu kia đã sớm thần tan phách nát, thân thể cũng tiêu tán thành cát bụi.
Một người một mảnh giật mình, nhìn Quân Tịch Ly vừa kính vừa sợ.
Bạch Cảnh Liêm không rảnh quản mấy người đó, hắn nhanh chóng lấy một.... cây búa ra,loại búa dùng chuyên dùng để rèn đúc loại ấy, vận toàn bộ khí lực đập thật mạnh vào kết giới, nhất thời khiến kết giới chao đảo, mọi người tuy là cảm thấy cái búa và Bạch Cảnh Liêm Tiên Quân cao quý thánh khiết kia không hợp chút nào, nhưng cũng cố nín cười mà chạy qua giúp đỡ. Nhưng kết quả lại không khả quan *một chút nào*......
3 người phía trên kém chút tức điên, nhìn đám tế phẩm nhảy nhót tưng bừng lại càng tức, tức đến sơ sót, khiến thiên lôi bổ trúng một lượt.
Bạch y nam tử cắn răng, rít gào.
- Các ngươi phải ở lại!!!
Vừa nói, vừa vận chuyển linh lực bổ một chưởng xuống kết giới, bạch y nam tử cũng thật tàn nhẫn, tàn nhẫn dùng hết linh lực đánh xuống bọn tế phẩm mà không lưu lại chút linh lực nào bảo vệ chính mình, cũng vì vậy hắn lại trúng thêm một tia sét to đùng, máu tươi từng đợt từng đợt trào ra khỏi máy, 2 người còn lại thấy nhưng không để ý, vì bản thân bọn họ cũng là ốc không mang nổi mình ốc.
Bạch Cảnh Liêm nâng tay, khí thế trên thân đột ngột thay đổi, từ cấp 7 nhảy vọt lên cấp 8,lại nhảy lên cấp 9,cấp 10,cấp 11....Dường như trong nháy mắt liền nhảy lên vô tận, khiến mọi người xung quanh khiếp sợ đến không thể phản ứng.
***
Bạch Cảnh Liêm: Linh Lan Hoa, ngươi dám công báo tư thù?!
Linh Lan Hoa:?
Bạch Cảnh Liêm: Ngươi còn dám giả vờ?! Dùng búa làm binh khí?! Khí chất của ta đâu?!!!!!
Linh Lan Hoa: Biết làm sao được, kiếm trên tay ngươi chỉ có thể rút vì một người, bây giờ nhiều người nhìn vào như vậy, đành ủy khuất ngươi a. *Cười gian xảo*
Bạch Cảnh Liêm:.... *Tức run người*
Linh Lan Hoa: Há há, ta là tác giả mà, muốn ai rớt hình tượng, người đó liền rớt hình tượng.
Thanh y nam tử, cũng chính là Yêu Đế cười có chút càn rỡ.
Theo lời nói của thanh y nam tử, hai người còn lại cũng nhận thấy linh khí xung quanh lại nồng đậm hơn, tu vi cấp 9 tầng 9 đã mắc kẹt rất lâu cũng ẩn ẩn đột phá!
Cả 3 mừng rỡ, kết ấn trên tay lại càng nhanh.
- Ầm!!!
Những tia sét thật to bổ xuống, hướng đến, chính là tâm của ngôi sao 10 cánh.
- Chết, tiệt! Lại, là, Thiên, Đạo!
Mỗi chữ đều được bạch y nhân nói đến thật nặng, cơ hồ là rít ra từ kẽ răng.
Từng tia từng tia sét đánh xuống, may mắn tu vi ba vị kia rất cao, cho nên vẫn chưa bị đánh chết.
Nhưng Thiên Đạo phẳng phất đã nổi thịnh nộ, sét đánh đời trời, mỗi tia đều thập phần hung bạo, thập phần ác liệt, đến 3 người có tu vi cao nhất Đại Lục cũng khó mà chống đỡ.
Mọi người bên dưới (ngoại trừ những người bị điều khiển) đều cố gắng vận chuyển linh lực, thời điểm 3 người trên kia ngăn cản tia sét, bọn họ cảm nhận được linh lực trong cơ thể có chút buông lỏng.
Tử Tranh là yêu tu, trận pháp lại chỉ chú trọng ngăn cấm linh lực, vậy nên Tử Tranh là" người "đầu tiên thoát khỏi cấm chế.
Tử Tranh liếc nhìn Bạch Cảnh Liêm một cái, thấy người này cũng sắp thoát khỏi khống chế liền muốn chạy đến chỗ Lạc An Du, nhưng bị Bạch Cảnh Liêm truyền âm một cái, đành nén xúc động trong lòng.
Đem thần thức quét qua chỗ Lạc An Du, đồng thời đánh thức ý thức Lạc An Du. Hắn cũng biết bây giờ không thể xúc động để 3 người trên kia nhìn ra vấn đề.
Bạch Cảnh Liêm thoát khỏi cấm chế, liền bí mật giúp Tinh Nguyệt giải khai cấm chế, sau đó là Quân Tịch Ly, rồi lần lượt từng người một.
Tiếp theo Bạch Cảnh Liêm không lâu là Phong Vô Nhiên, thấy Quân Tịch Ly đã không sao, Phong Vô Nhiên bất động thanh sắc giúp những người còn lại giải khai cấm chế.
- Ầmmmmmm!!!
Tiếng sét bên trên vẫn chưa dứt, ngược lại càng ngày càng dữ dội, phảng phất như tử kiếp.
Ánh mắt 9 người bên kia đã thanh tỉnh hơn phân nửa, Tử Tranh liếc thấy 3 người bên trên sớm đã không còn khí lực để quan tâm nơi này nữa, liền nhảy ra đỡ Lạc An Du.
- Phụt! Khốn kiếp, Thiên Đạo!!!
Bạch y nam tử phun một ngụm máu lớn,nam tử tức giận quát, giọng nói khàn khàn chói tai như kim loại ma sát với nhau, chói tai cực kỳ.
- Tế phẩm...
Vô tình liếc mắt xuống bên dưới, thấy không biết đống "tế phẩm " kia đã thoát ra từ bao giờ, bạch y nam tử cơ hồ phun thêm một búng máu.
Hắc y nam tử liếc mắt một cái, một tay chống đỡ thiên lôi, một tay không do dự thả ma khí tấn công đám người Quân Tịch Ly.
Quân Tịch Ly thấy ma khí liền không giữ được bình tĩnh, gần như là gầm lên nói.
- Không được đụng đến ma khí đó!
Hơn ai hết y rõ ràng, đám ma khí này không phải ma khí của ma tu hay tu tiên giả đọa ma, mà là của ma tộc, chân chính ma tộc!
Thứ đã khiến phụ thân bị thương, khiến đan điền mẫu thân bạo nổ, khiến gia tộc y suy tàn!
Nghe Quân Tịch Ly quát, vài người theo phản xạ thu tay về, nhưng vẫn có vài người phản ứng chậm, bị dính ma khí.
Quân Tịch Ly lập tức ném một Định Thân phù qua, trói buộc những người đó.
Mà một giây sau, những người đó lập tức biến đổi, tóc chuyển thành màu đỏ sẫm, đôi mắt như dã thú bị chọc tức vương đầy tơ máu, chuyển thành màu đỏ không có nhân tính.
Những người đó mở miệng gầm rú như dã thú, tay cũng mọc ra móng vuốt đen tuyền sắc nhọn, ma khí ngút trời.
Quân Tịch Ly trực tiếp ném một Diệt Hồn phù qua, khiến những người.... ma tộc kia hồn phi phách tán.
Một loạt động tác nhanh đến mức khiến những người xung quanh không kịp phản ứng, đợi mọi người phản ứng lại, những ma tu kia đã sớm thần tan phách nát, thân thể cũng tiêu tán thành cát bụi.
Một người một mảnh giật mình, nhìn Quân Tịch Ly vừa kính vừa sợ.
Bạch Cảnh Liêm không rảnh quản mấy người đó, hắn nhanh chóng lấy một.... cây búa ra,loại búa dùng chuyên dùng để rèn đúc loại ấy, vận toàn bộ khí lực đập thật mạnh vào kết giới, nhất thời khiến kết giới chao đảo, mọi người tuy là cảm thấy cái búa và Bạch Cảnh Liêm Tiên Quân cao quý thánh khiết kia không hợp chút nào, nhưng cũng cố nín cười mà chạy qua giúp đỡ. Nhưng kết quả lại không khả quan *một chút nào*......
3 người phía trên kém chút tức điên, nhìn đám tế phẩm nhảy nhót tưng bừng lại càng tức, tức đến sơ sót, khiến thiên lôi bổ trúng một lượt.
Bạch y nam tử cắn răng, rít gào.
- Các ngươi phải ở lại!!!
Vừa nói, vừa vận chuyển linh lực bổ một chưởng xuống kết giới, bạch y nam tử cũng thật tàn nhẫn, tàn nhẫn dùng hết linh lực đánh xuống bọn tế phẩm mà không lưu lại chút linh lực nào bảo vệ chính mình, cũng vì vậy hắn lại trúng thêm một tia sét to đùng, máu tươi từng đợt từng đợt trào ra khỏi máy, 2 người còn lại thấy nhưng không để ý, vì bản thân bọn họ cũng là ốc không mang nổi mình ốc.
Bạch Cảnh Liêm nâng tay, khí thế trên thân đột ngột thay đổi, từ cấp 7 nhảy vọt lên cấp 8,lại nhảy lên cấp 9,cấp 10,cấp 11....Dường như trong nháy mắt liền nhảy lên vô tận, khiến mọi người xung quanh khiếp sợ đến không thể phản ứng.
***
Bạch Cảnh Liêm: Linh Lan Hoa, ngươi dám công báo tư thù?!
Linh Lan Hoa:?
Bạch Cảnh Liêm: Ngươi còn dám giả vờ?! Dùng búa làm binh khí?! Khí chất của ta đâu?!!!!!
Linh Lan Hoa: Biết làm sao được, kiếm trên tay ngươi chỉ có thể rút vì một người, bây giờ nhiều người nhìn vào như vậy, đành ủy khuất ngươi a. *Cười gian xảo*
Bạch Cảnh Liêm:.... *Tức run người*
Linh Lan Hoa: Há há, ta là tác giả mà, muốn ai rớt hình tượng, người đó liền rớt hình tượng.
Bình luận facebook