Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Sủng Ái Chi Thê-95
Sủng Ái Chi Thê - Chương 95_Muốn đấu với tôi, cô phải tu nghìn kiếp
Bốn người họ trở lại Toa Đô thì đã là bốn ngày sau đó
Và những ngày ở đảo PuSa không mấy là vui của cô Cứ một hôm thì có cô ta đến tìm anh, như thể đang muốn đối đầu với cô vậy
Cô cũng làm ngơ bỏ qua, nhưng mà hôm nay thì không
Cung Hiên ngồi , lật từng tờ tài liệu
-Cạch
"Chủ tịch, tôi đã ngăn rồi mà cô ta"_một cô nhân viên cùng một cô gái khác không ai khác chính là Mao Mễ
Cung Hiên chau mày, phất tay,:"Cô ra ngoài trước đi"
"Vâng"
Mao Mễ chầm chậm đi lại phía anh:"Có biết người ta rất nhớ anh?"
Cung Hiên vẫn ngồi ở đó, ánh mắt không tia dao động, lạnh như băng:"Cô giống như một con đỉa vậy, bám dai, không thấy mệt sao?"
Mao Mễ lắc người:"Anh nói vậy người ta rất đau lòng, anh có biết vì muốn tìm được anh em đã phải tốn rất nhiều công sức không? Lại nói thông tin về anh lại kín như vậy, em đã tìm rất nhiều mới thấy"
Anh nhìn ả ta chằm chằm
Người nếu muốn có được thông tin về anh là không dễ Cơ mà, cô ta lại có thể, nếu nói như vậy, người này không tầm thường, cũng có khi là đang muốn tiếp cận anh Có thể chính là kẻ đó Được muốn đấu sao? Anh chiều
Anh lười biếng nói:"Tôi không cần biết cô tìm tôi làm gì, hiện tại mời cô cút khỏi đây, đừng để vợ tôi nhìn thấy"
Mao Mễ thầm giận trong lòng, người đàn ông này dường như không mê sắc
Vậy làm sao cô ta có thể ăn nói với chủ nhân được chứ?
Mao Mễ suy nghĩ từng chút, đôi chân không ngoan ngoan đi lại bàn anh, hai tay chóng xuống bàn, vô tình để lộ ra cặp ngực rất to, gần như lồi ra hết vậy
Cung Hiên vẫn như vậy, có chút chán ghét, phụ nữ dâm đãng anh vô cùng không thích
Mao Mễ ủng ẹo:"Anh yêu vợ anh đến thế sao? Nữ sắc ở gần như vậy mà vẫn không khiến anh dao tâm"
Cung Hiên nhếch môi:"Đối với tôi, nữ sắc tuyệt nhất trên đời chỉ có vợ tôi, những người khác chỉ là phù du"
Mao Mễ giận đến đỏ mặt tía tai, quát:"Cô ta có gì hơn em, anh nhìn xem, ba vòng của em đều khiến đàn ông phải mê mẫn, ấy mà anh lại"
"Bởi vì chồng tôi trong mắt chỉ có tôi"_Câu nói của ả bị cô chặn lấy, giọng nói đầy uy quyền mà lanh lãnh vang lên
Nghe rất êm tai, lại có phần tự hào
Mao Mễ không thẹn mà quay mặt lại Nghiến răng ken két:"Lại là cô sao?"
Dịch Hiểu Đồng khoanh tay trước ngực, ngã lưng vào cánh cửa, cộng thêm mái tóc tung bay trong gió, và cả đôi mắt hiện lên ý cười, làm cho cô như sáng bừng ở đây
"Làm sao? Đây là công ty chồng tôi, thân là vợ lại không được đến à?"
Mao Mễ nheo nheo:"Hai người có đăng kí kết hôn chưa?"
"Vẫn chưa"_cô thản nhiên nói
"Vậy mà bảo là vợ? Tôi cười khinh cô, tự mạo nhận"
Dịch Hiểu Đồng bậc cười:"Tôi không cần giấy tờ phải công nhận, tôi chỉ cần chồng tôi công nhận là được,còn cô, là gì? Nếu sếp theo thứ bậc trong xã hội cô được gọi với cái tên là tiểu tam đấy, biết không?"
Mao Mễ mặt đỏ bừng bừng:"Cô nói ai là tiểu tam hả?"
"Đó chỉ là tôi nói theo thứ bậc xã hội, nếu cô không thích cái tên đó, vậy gọi là hồ li tinh nhé? Cũng hay đó"
"Cô, con tiện nhân này"_Mao Mễ tiến tới, giơ tay lên, sắp đánh cô
"Cô không có quyền đánh vợ tôi, mau cút cho tôi"_Cung Hiên từ lâu đã nhanh hơn, đứng dậy chọp lấy ả ta, phán
Mao Mễ nhìn liếc cô như muốn giết cô:"Cô đợi đó"
"Muốn đấu với tôi, cô phải tu nghìn kiếp"
"Hừ! Hãy chờ xem, còn cả anh nữa, nếu tôi không có được anh tôi không phải là Mao Mễ nữa"
------------Còn--------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bốn người họ trở lại Toa Đô thì đã là bốn ngày sau đó
Và những ngày ở đảo PuSa không mấy là vui của cô Cứ một hôm thì có cô ta đến tìm anh, như thể đang muốn đối đầu với cô vậy
Cô cũng làm ngơ bỏ qua, nhưng mà hôm nay thì không
Cung Hiên ngồi , lật từng tờ tài liệu
-Cạch
"Chủ tịch, tôi đã ngăn rồi mà cô ta"_một cô nhân viên cùng một cô gái khác không ai khác chính là Mao Mễ
Cung Hiên chau mày, phất tay,:"Cô ra ngoài trước đi"
"Vâng"
Mao Mễ chầm chậm đi lại phía anh:"Có biết người ta rất nhớ anh?"
Cung Hiên vẫn ngồi ở đó, ánh mắt không tia dao động, lạnh như băng:"Cô giống như một con đỉa vậy, bám dai, không thấy mệt sao?"
Mao Mễ lắc người:"Anh nói vậy người ta rất đau lòng, anh có biết vì muốn tìm được anh em đã phải tốn rất nhiều công sức không? Lại nói thông tin về anh lại kín như vậy, em đã tìm rất nhiều mới thấy"
Anh nhìn ả ta chằm chằm
Người nếu muốn có được thông tin về anh là không dễ Cơ mà, cô ta lại có thể, nếu nói như vậy, người này không tầm thường, cũng có khi là đang muốn tiếp cận anh Có thể chính là kẻ đó Được muốn đấu sao? Anh chiều
Anh lười biếng nói:"Tôi không cần biết cô tìm tôi làm gì, hiện tại mời cô cút khỏi đây, đừng để vợ tôi nhìn thấy"
Mao Mễ thầm giận trong lòng, người đàn ông này dường như không mê sắc
Vậy làm sao cô ta có thể ăn nói với chủ nhân được chứ?
Mao Mễ suy nghĩ từng chút, đôi chân không ngoan ngoan đi lại bàn anh, hai tay chóng xuống bàn, vô tình để lộ ra cặp ngực rất to, gần như lồi ra hết vậy
Cung Hiên vẫn như vậy, có chút chán ghét, phụ nữ dâm đãng anh vô cùng không thích
Mao Mễ ủng ẹo:"Anh yêu vợ anh đến thế sao? Nữ sắc ở gần như vậy mà vẫn không khiến anh dao tâm"
Cung Hiên nhếch môi:"Đối với tôi, nữ sắc tuyệt nhất trên đời chỉ có vợ tôi, những người khác chỉ là phù du"
Mao Mễ giận đến đỏ mặt tía tai, quát:"Cô ta có gì hơn em, anh nhìn xem, ba vòng của em đều khiến đàn ông phải mê mẫn, ấy mà anh lại"
"Bởi vì chồng tôi trong mắt chỉ có tôi"_Câu nói của ả bị cô chặn lấy, giọng nói đầy uy quyền mà lanh lãnh vang lên
Nghe rất êm tai, lại có phần tự hào
Mao Mễ không thẹn mà quay mặt lại Nghiến răng ken két:"Lại là cô sao?"
Dịch Hiểu Đồng khoanh tay trước ngực, ngã lưng vào cánh cửa, cộng thêm mái tóc tung bay trong gió, và cả đôi mắt hiện lên ý cười, làm cho cô như sáng bừng ở đây
"Làm sao? Đây là công ty chồng tôi, thân là vợ lại không được đến à?"
Mao Mễ nheo nheo:"Hai người có đăng kí kết hôn chưa?"
"Vẫn chưa"_cô thản nhiên nói
"Vậy mà bảo là vợ? Tôi cười khinh cô, tự mạo nhận"
Dịch Hiểu Đồng bậc cười:"Tôi không cần giấy tờ phải công nhận, tôi chỉ cần chồng tôi công nhận là được,còn cô, là gì? Nếu sếp theo thứ bậc trong xã hội cô được gọi với cái tên là tiểu tam đấy, biết không?"
Mao Mễ mặt đỏ bừng bừng:"Cô nói ai là tiểu tam hả?"
"Đó chỉ là tôi nói theo thứ bậc xã hội, nếu cô không thích cái tên đó, vậy gọi là hồ li tinh nhé? Cũng hay đó"
"Cô, con tiện nhân này"_Mao Mễ tiến tới, giơ tay lên, sắp đánh cô
"Cô không có quyền đánh vợ tôi, mau cút cho tôi"_Cung Hiên từ lâu đã nhanh hơn, đứng dậy chọp lấy ả ta, phán
Mao Mễ nhìn liếc cô như muốn giết cô:"Cô đợi đó"
"Muốn đấu với tôi, cô phải tu nghìn kiếp"
"Hừ! Hãy chờ xem, còn cả anh nữa, nếu tôi không có được anh tôi không phải là Mao Mễ nữa"
------------Còn--------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook