• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ta chính là một cô nương như thế <con gái là thế đó> (6 Viewers)

  • Chương 142

"Chàng nói cái gì? !" Ban Họa kinh hãi nhìn Dung Hà: " Không phải Hổ Phù đã sớm mất rồi sao, chỉ là bệ hạ không công bố ra bên ngoài mà thôi?"
Vật quan trọng như vậy, vẫn luôn ở trong tay tổ mẫu à? Tại sao tổ mẫu phải đưa nó cho Dung Hà, nếu như bà biết tâm tư của Dung Hà, còn đưa Hổ Phù cho Dung Hà, là đại biểu bà có oán hận với Hoàng Triều Tưởng gia chăng?
Tình cảm Ban Họa đối với Vân Khánh Đế rất phức tạp, vừa cảm tạ ông chiếu cố mình, vừa hận ông lãnh huyết vô tình, qua cầu rút ván ám hại tổ phụ. Từ nhỏ tổ phụ đối đãi nàng vô cùng tốt, từng hồi ức liên quan đến tổ phụ đều rất vui vẻ.
Nàng không tự tay đi giết Vân Khánh Đế, nhưng cũng không thể xem những đau khổ mà tổ phụ phải chịu không tồn tại.
"Dung Hà. " Ban Họa yên lặng nhìn Dung Hà: "Chàng sẽ thành công."
Vương triều Tưởng gia, cuối cùng rồi sẽ nghênh đón triều đại thay đổi.
Thịnh cực tất suy, triều đại thay đổi, đã sớm là chuyện hiển nhiên.
Dung Hà nghĩ mình có thể thẳng thắn đón chào bão tố, không nghĩ tới đón chào y là sự nhẹ nhàng, chênh lệch to lớn này khiến y cảm nhận được cái gì gọi là "Hạnh phúc tới quá đột ngột."
"Vậy..." Ban Họa có chút ngượng ngùng nhìn Dung Hà: "Có thể cho ta xem Hổ Phù có hình dáng ra sao không, ta thật tò mò."
Hổ Phù dùng vàng đúc thành, tư thái rất uy phong, nhưng nhìn bộ dáng có chút đáng yêu. Ban Họa lật qua lật lại nhìn nhiều lần: "Hổ Phù nghe rất lợi hại, trên thực tế không có bao nhiêu tác dụng. Điều binh khiển tướng, muốn Tướng quân bằng lòng nghe lời mình. Hổ Phù này có đôi khi rất được việc, có đôi khi chỉ là một vật tượng trưng, khống chế khó nhất là lòng người."
"Ta biết chỉ dựa vào một cái Hổ Phù, vốn không thể điều binh khiển tướng. " Dung Hà thấy Ban Họa xem Hổ Phù như đồ chơi nhỏ ném đến ném đi: "Nhưng ở một lúc nào đó, nó sẽ hữu dụng."
"Mấy chuyện cần động não này, đừng nói với ta. " Ban Họa trả Hổ Phù lại cho Dung Hà: "Đói bụng rồi, hay ăn cơm thôi."
Nàng đứng người lên, bỗng nhiên híp mắt hỏi: "Còn chuyện gì khác giấu ta không?"
Dung Hà nghiêm túc suy nghĩ thật lâu, khẳng định lắc đầu: "Không có." .
"Ngoan." Ban Họa vỗ đầu y: "Sớm như thế là tốt."
Sau khi Ninh Vương đăng cơ, định quốc xưng là "Phong Ninh", ngụ ý vốn là bội thu yên tĩnh, nhưng triều Đại Nghiệp cũng không yên tĩnh. Các nơi dân loạn nổi lên bốn phía, quan viên trong triều đổi một nhóm rồi lại một nhóm, Ninh Vương tin vào tiểu nhân sàm ngôn, động một chút lại phát cáu, không cho triều thần chút mặt mũi.
Phàm là quan viên từng có quan hệ cùng Thái Tử, cuối cùng đều rơi vào kết cục không tốt, không chỉ như thế, trong cung còn thường có cung nữ bị ngược đãi đến chết, rất nhanh hành vi Phong Ninhh Đế bạo ngược truyền khắp toàn bộ triều Đại Nghiệp. Liên quan tới đế vị Phong Ninh Đế lai lịch bất chính, giam lỏng phụ huynh đồn ầm lên, thậm chí ngay cả bách tính châu huyện tương đối xa xôi cũng có thể kể rất sống động việc Phong Ninh Đế bức cung soán vị như thế nào, ăn mặc không kiêng kị, bạo hành trong cung ra sao.
Dân tâm là thứ rất kỳ lạ, dân chúng phần lớn nhẫn nhục chịu đựng, không dám sinh chút lòng phản nghịch. Nhưng khi người bên trên làm chuyện phá tan ranh giới cuối cùng của họ, bọn họ sẽ điên cuồng mà phản kháng, dù cho không cần tính mệnh, cũng muốn lật đổ người bên trên khiến họ chán ghét.
Ngay cả Phong Ninh Đế ở trên nổi trận lôi đình vì bạo dân, bách tính Tiết Châu tạo phản. Mà không chỉ mình bách tính phản, mà là quan viên địa phương và bách tính cùng nhau phản.
Mọi người lúc này mới nhớ tới, Triệu Gia sớm bị Phong Ninh Đế biếm đến những châu huyện khác, thích sứ Tiết Châu là đích tử chủ mạch Triệu Gia, khó trách không thể nhịn được nữa tạo phản.
Tiết Châu nâng lên cờ Thanh Quân Trắc, mấy huyện lớn như Đông Châu, Tây Châu nhao nhao hưởng ứng, quân đội triều đình liên tục bại lui, Tưởng Lạc cả ngày hoang đường cũng không ngồi yên


chuong-143-chuong-1192-1542597046.0322.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom