Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 161: Trước Thiên Âm Môn
- Từ từ đã. Để ta nhìn lại ngôi nhà này một chút!
Lưu luyến nhìn từng cái bàn cái ghế, từng thứ đối với bà chủ quán đều là kỉ niệm vô giá khó quên, những người hàng xóm tốt bụng, cô thợ sửa ống nước thân thiện, bác sửa bếp gas tài năng, còn có một đám nữ nhi còn nhỏ tuổi từng được bà trông nom mỗi khi mẹ chúng bận, nguyên một đám đứng vẫy tay tiễn bà trong sự vui mừng
- Tạm biệt mọi người, ta đi đây, tạm biệt!
Bà chủ quán khẽ kìm nén luyến tiếc, vẫy tay lần cuối, người ra đi đầu không ngoảnh lại
Phong Linh Nhi cùng tỷ muội Minh Châu, Bảo Ngọc khom người cúi chào, sau đó dắt tay nhau cùng đi về Thiên Âm Cung
- Mừng cho bà lão, cuối cùng cũng được các con báo hiếu
- Hai mươi năm sống cô độc một mình, cũng may mắt đứa nhỏ Minh Châu kia không tệ, hai mươi năm cố gắng đã trở thành Nội Môn đệ tử Thiên Âm Cung
- Nè tiểu Lan, con phải học tập Minh Châu tỷ tỷ, cố gắng tu luyện nghe chưa
…
Bốn người chậm rãi mà đi, bà chủ quán tuy có hơi già một chút nhưng cũng có tu vi Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, chỉ tiếc tư chất
N thấp nên không thể đột phá lên Lục Tú, kéo dài tuổi thọ, vì vậy mà trông bà mới có dáng vẻ già thế này
Giống như trưởng thôn Bắc Lay, mang trong mình tư chất
N, không bao giờ có thể đột phá Lục Tú, khai mở khí hải kéo dài tuổi thọ cũng như bước vào con đường Luyện Hồn
Lần đó ban cho lão trưởng thôn tư chất
R, Phong Linh Nhi còn tùy tiện bịa ra cái tên Thiên Thanh Chi Hồn, sau khi dùng xong, lão trẻ ra trông thấy, lần này nàng cũng định sau khi đến Thiên Âm Cung, tìm một chỗ kín đáo sẽ giao cho bà tư chất
R sau đó cáo từ ba người
Tính tình của nữ nhân ôn hòa hơn nam nhân khá nhiều nên mọi người không có gặp phiền phức trên đường đi, mà với cảnh tượng đâu đâu cũng toàn là mỹ nữ, một thằng đực mãi mới thấy một tên khiến cho Phong Linh Nhi có chút không quen, dù gì cũng là nam nhân a, còn là một nam nhân đôi mươi sức dài vai rộng ham động ph…. À mà thôi!
Khiến cho Minh Châu và Bảo Ngọc hai tỷ muội có chút bất đắc dĩ chính là, Phong Linh Nhi này quá đẹp, đẹp tới mức dù trên đường toàn là nữ nhân cũng phải bị nàng ta hút hồn, hai nàng đi chung mà cảm thấy tủi thân không ngớt
Phong Linh Nhi tay cầm Phong Vũ Lôi Quạt, trên người một thân áo đỏ đen lạc trôi tung bay, tóc dài không thèm cột nhưng lại mị hoặc chúng sinh, khuôn mặt không trang điểm nhưng gấp vạn lần son phấn, kiều diễm đến mức một số nữ nhân trên đường mắt lóe tia sáng
Nữ nhân chung quy vẫn là nữ nhân, vẫn ưa thích cái đẹp và muốn bản thân đẹp hơn người khác, nhìn thấy Phong Linh Nhi khiến cả đám mặc cảm, ghen tị, hâm mộ và ước ao không thôi
- Cô gái kia sao đẹp quá vậy, Hu Hu, ta ước gì mình chỉ cần đẹp bằng nửa nàng thôi, ngực to như nàng là được!
- Hu Hu, người so với người tức chết người a, tại sao cùng là mông nhưng nàng ta lại căng đét như vậy chứ!
Nghe bên tai toàn tiếng hâm mộ mình, Phong Linh Nhi khoái chí sống lưng thẳng tắp, quạt trên tay phe phẩy ung dung mà đi
- Haizz, số khổ số khổ a! Ca khi làm nam nhân đã là tuyệt thế mỹ nam vạn người mê mẩn, vạn nam nhân ghen ghét, giờ dịch dung thành nữ cũng bị hâm mộ đến run sợ, cái cảm giác thật quá thoải mái, quá không tệ nha!
Một mình tự sướng, Phong Linh Nhi cười tươi như hoa, càng làm nàng thêm phần mĩ lệ
- Vị tiểu thư này! Chờ một chút đã
Trong một hàng nước, có một đám nữ nhân mặc trang phục giống hệt nhau, dường như là đệ tử môn phái nào đó, đứng đầu là một cô gái khoảng 30 tuổi, thần thái dã tính, các bắp thịt căng cứng săn chắc nhưng vẫn giữ được vẻ quyến rũ của nữ nhân
Cảm giác có người gọi mình, Phong Linh Nhi đứng lại, nhìn sang, thấy hơn mười người đang tiến tới, ánh mắt nghi hoặc
Bảo Ngọc, Minh Châu và cô chủ quán cũng đứng lại xem chuyện gì
- Không biết vị đại tỷ đây có gì chỉ giáo?
Phong Linh Nhi ôm quyền cúi đầu, dù sao người ta lớn hơn mình cả chục tuổi, lễ độ một chút cũng không có thiệt thòi
- Không có gì to tát cả! Chúng ta là đệ tử Thiên Cơ Cung, vừa mới đi Thúy Hằng Đại Sâm Lâm về nên ghé đây ăn chút xoài cóc lắc mà thôi!
- Chỉ là…Chúng ta ở Bình Nguyên Thiên Hương này lâu như vậy, giai nhân sắc nước hương trời nào cũng gặp qua, vậy mà chưa thấy ai đẹp như muội cả, muốn cùng muội thỉnh giáo một chút về các vấn đề bảo dưỡng nhan sắc cũng như làm đẹp!
Nghe thấy lời này, không những cả đám người Thiên Cơ Cung, Thiên Âm Cung Bảo Ngọc Minh Châu mà cả đám người gần đó như bị gãi đúng chỗ ngứa, cả đám vểnh tai lên hết cỡ, đang làm cái gì cũng mặc kệ, nghe bí kíp làm đẹp đã
- Hả? Thì….Muội ăn nhiều rau, uống nhiều nước, chăm rửa mặt, sờ kin ke
Phong Linh Nhi cũng ngu ngơ đáp, cái gì mà dưỡng nhan, nàng dịch dung một cái là ra ngay chứ có biết gì về cách dưỡng nhan của nữ nhân a, bất quá kiếp trước sống chung với người yêu nên cũng biết chút ít về cách nữ nhân làm đẹp và ăn kiêng
- Dưa leo cắt mỏng! Đắp mặt! Nhớ là để đắp mặt nhá! Không được dùng làm mục đích khác
Phong Linh Nhi không ngừng nói, dựa vào kiến thức kiếp trước, kiến thức trong bách khoa toàn thư kiếp này và một đống thứ trong miệng Tiểu Na đang không ngừng nói trong đầu, toàn bộ nói ra hết
Dưới chân, một đám nữ nhân quây thành một cụm, không ngừng viết viết, nghe đến tinh thần nhập định, mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt đầy phấn khích
Nói đến miệng khô lưỡi đắng, Phong Linh Nhi rốt cuộc hoàn thành phần thuyết trình gần một tiếng trong sự hoan hô của cả đám nữ nhân
Tiếp tục đi về Thiên Âm Môn, cửa lớn của nơi đây dần xuất hiện trong tầm mắt của họ
- Ồ….
Phong Linh Nhi khẽ kinh ngạc, cái cung điện khổng lồ này cũng quá đẹp đi. Trước mắt, một cái đại môn thiết kế từ hàng ngàn vạn nét điêu khắc cầu kì, ba chữ Thiên Âm Môn như cánh chim uốn lượn trên đại môn, làm cho người ta muốn nhìn mãi không rời mắt
Tiến đến càng gần, kiến trúc trùng trùng điệp điệp hiện ra, làm cho Phong Linh Nhi ngỡ ngàng
- Tinh xảo quá đáng a!
Cảm thán một lúc, Phong Linh Nhi cũng không có lấy làm lạ lắm, chỗ này toàn nữ nhân, mà nữ nhân thì thích cầu kỳ, thích đẹp mà, làm cái gì cũng tinh xảo là điều đương nhiên
- Minh Châu sư tỷ! Ngươi trở về rồi a
Một nữ đệ tử ngồi ở trạm gác nhìn thấy bốn người liền tiến đến cúi chào
- Bảo Ngọc sư muội! Đi đường không có phiền toái gì chứ?
Hỏi thăm nhau một lúc, đệ tử này mới nhìn qua bà chủ quán nước
- Đây hẳn là mẫu thân của tỷ chứ? Bái kiến Bá Mẫu!
Khách sáo một phen, nữ đệ tử canh cổng mới nhìn sang Phong Linh Nhi, ánh mắt có chút thất thần
- Đẹp….Đẹp quá!
Trong lòng nữ đệ tử này không ngừng dậy sóng, sau đó thu liễm lại cảm xúc, tò mò hỏi Minh Châu
- Minh Châu sư tỷ, vị cô nương này là…?
- Đây là Phong Linh Nhi. Bằng hữu của ta, muốn đến Thiên Âm Cung tham quan nhìn một chút!
Minh Châu vui vẻ giới thiệu cho nữ đệ tử này
- Đến từ Phong Vân Sơn sao? Thật xin lỗi, trưởng lão có lệnh! Người ngoài Bình Nguyên Thiên Hương không được tự ý vào cung, dù có là bằng hữu của nội môn đệ tử cũng không được!
Minh Châu cùng Bảo Ngọc dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Phong Linh Nhi
- Không sao đâu! Ta hiểu được mà
Phong Linh Nhi gật đầu tỏ ý không sao cả, mỉm cười định tạm biệt ba người rời đi
Hệ Thống Giao Nhiệm Vụ: Thiên Âm Đệ Nhất Cầm Ca
Yêu cầu: Gia nhập Thiên Âm Cung, trở thành đệ tử Ngoại Môn, sau một tháng trở thành đệ tử Nội Môn, sau hai tháng trở thành đệ tử Thân Truyền, sau ba tháng trở thành đệ tử Thiên Kiêu
Nhiệm vụ hoàn thành thưởng: Bí Pháp: Thiên Ảnh Phân Thân
Thất bại phạt: Mất một món đồ bất kỳ trong Rương Vô Hạn
*- Đệt! Lại nữa! Cái hệ thống củ chuối này!
Phong Linh Nhi thầm mắng một tiếng, ngoài mặt lại trở nên ước ao nói với nữ đệ tử canh cổng
- Ngại quá, sau khi nhìn thấy nơi đây đã bị làm cho choáng ngợp rồi, hiện tại ta muốn gia nhập Thiên Âm Cung có được không?
Nghe Phong Linh Nhi nói vậy, vị nữ đệ tử canh cổng bối rối, đám Bảo Ngọc Minh Châu thì có chút hứng thú
- Ngươi năm nay mấy tuổi?
- Muội vừa tròn 20
- Vậy…khi còn ở Phong Vân Sơn muội đã gia nhập tông môn nào chưa?
- Chưa hề, muội chỉ tu luyện theo công pháp của gia tộc thôi!
…
Vị nữ canh cổng hỏi một hồi, sau đó nghiêm túc nói
- Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, vì khi gia nhập bất kỳ một tông môn nào đó, đều phải trải qua quá trình khảo nghiệm tư chất, một khi đã từng đặt tay lên thủy tinh cầu của tông môn nào, thì trong linh hồn của ngươi sẽ có lạc ấn của tông môn đó! Một khi chưa rời khỏi tông môn mà cố tình tham gia quá trình khảo nghiệm tư chất của tông môn khác, hai lạc ấn sẽ va chạm và kết quả là nổ tung linh hồn, ta không hi vọng vì chút mê cảnh đẹp mà ngươi sẽ mất mạng
Phong Linh Nhi cũng khẽ giật mình, nàng chưa từng nghe nói có cách đánh dấu chủ quyền như vậy a, nàng liền hỏi Tiểu Na
- Tiểu Na! Nhiệm vụ bắt ta gia nhập Thiên Âm Cung, mà trong linh hồn ta đã có lạc ấn của Phong Lôi Môn rồi? Giờ phải làm sao?
- Cứ vô tư đi! Dăm ba cái lạc ấn đó sao có thể làm khó được hệ thống chứ?
Tiểu Na không chút lo lắng nói, trong lòng rất hào hứng vì sắp được ngắm gái đẹp
- Ta chưa từng gia nhập tông môn nên không sao!
Phong Linh Nhi nói, nữ đệ tử canh cổng gật đầu
- Vậy được rồi, nể tình ngươi quen biết với Minh Châu sư tỷ, lại chỗ kia xếp hàng khảo nghiệm tư chất, nếu tư chất Trắng N thì làm tạp dịch, tư chất Lam R thì làm đệ tử Ngoại Môn, Tư chất Tím SR thì làm đệ tử Nội Môn, tư chất Vàng SSR thì làm đệ tử Thiên Kiêu. Aizz, thôi về tư chất SSR cũng đừng quá hi vọng a
Phong Linh Nhi gật đầu, theo hướng dẫn đến xếp hàng chờ khảo nghiệm
Một hàng gần trăm người, toàn bộ đều từ 20 tuổi trở xuống, Thiên Âm Cung cũng chỉ nhận đệ tử mới còn trẻ mà bồi dưỡng mà thôi, quá tuổi căn bản không có tư cách
Phong Linh Nhi móc trong Rương Vô Hạn ra một bình nước màu xanh, cái này là tư chất
R gọi là Thiên Thanh Chi Hồn mà nàng chuẩn bị cho bà chủ quán nước nhưng lúc này đành dùng nó để làm đệ tử Ngoại Môn của Thiên Âm Môn vậy, cái tư chất
R này bán rẻ như bèo muốn mua bao nhiêu cũng có
Nữ đệ tử canh cổng lại trở về vị trí ban đầu tiếp tục công việc, tỷ muội Minh Châu và Bảo Ngọc thì hứng thú cùng bà chủ quán đứng xem
- Tỷ tỷ, tỷ nói xem, Linh Nhi muội sẽ là tư chất gì a?
- Muội ấy chưa gia nhập tông môn, năm nay bằng tuổi muội mà đã là Tứ Tú Nhất Trọng rồi, muội cũng chỉ là Tứ Tú Nhị Trọng mà thôi, có thể nói tư chất của Linh Nhi khá cao, chắc là R hoặc SR thôi
- Muội cũng nghĩ vậy!
Nhìn hàng người dài hàng trăm kia, Phong Linh Nhi cũng có chút cảm thán. Mỗi một tông môn đều có những cách tuyển người khác nhau a, Phong Lôi Môn thì mỗi năm một lần, Thiên Âm Cung thì ngày nào cũng tuyển, nhưng lại có thêm cả Đệ Tử Tạp Dịch
Đệ Tử Tạp Dịch, là loại đệ tử thấp kém nhất, tư chất yếu nhất, tư chất
N, các đệ tử này hầu hết sẽ lo việc nấu cơm nấu nước quét dọn cho các đệ tử ngoại môn, tu luyện công pháp cùi bắp
Đệ Tử Ngoại Môn, là các đệ tử bình thường, tư chất
R, có chút cao quý hơn đệ tử tạp dịch nhưng vẫn phải đi làm một số việc, chỉ là sang chảnh hơn đệ tử tạp dịch chút mà thôi, công pháp tu luyện cũng tốt hơn các đệ tử tạp dịch nhiều
Đệ Tử Nội Môn, là đệ tử tư chất cao quý màu tím
SR, địa vị cao cao tại thượng trong môn, được miễn lao động một lòng tu luyện và cống hiến cho tông môn, công pháp toàn là công pháp cấp cao, địa vị ngang bằng với các Hộ Pháp và Chấp Sự
Đệ Tử Thân Truyền, là các đệ tử thực lực mạnh mẽ, được các trưởng lão nhìn trúng và thu làm đệ tử, có thể nói là Nội Môn Cao Cấp, những đệ tử thân truyền này địa vị cao gần như ngang bằng các trưởng lão, là lực lượng nòng cốt được tông môn dốc sức bồi dưỡng
Đệ Tử Thiên Kiêu, là các đệ tử mạnh nhất trong tông môn, thực lực đứng đầu trong các đệ tử Thân Truyền, ứng cử viên cho chức vị môn chủ về sau, là thực lực mạnh nhất của tông môn được bao người hướng đến
Dĩ nhiên để tăng tính phấn đấu cho đệ tử, Thiên Âm Cung cũng có các luật lệ về tấn cấp, các đệ tử Tạp Dịch nếu tu vi đủ tốt sẽ được tấn thăng làm đệ tử Ngoại Môn, các ngoại môn đệ tử sẽ được lên Nội Môn nếu tu vi đạt đến mức độ yêu cầu
Các đệ tử Nội Môn có thể khiêu chiến nhau để ghi danh bảng xếp hạng, bước lên vị trí Thân Truyền đệ tử, còn các Thiên Kiêu thì yêu cầu thực lực và thiên phú cao mới được
Nắm rõ các điều lệ, Phong Linh Nhi cũng không cảm thấy quá khó hiểu, kiếp trước luyện không biết cao nhiêu truyện mà còn không hiểu thì phải trách bản thân quá ngu
Chỉ còn ba người nữa là đến lượt, Phong Linh Nhi lặng lẽ nuốt tư chất
R đang ngậm trong miệng xuống, chuẩn bị khảo nghiệm
- Thiên Âm Môn, bổn cô nương đến đây!
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Hết chương 161…
Lưu luyến nhìn từng cái bàn cái ghế, từng thứ đối với bà chủ quán đều là kỉ niệm vô giá khó quên, những người hàng xóm tốt bụng, cô thợ sửa ống nước thân thiện, bác sửa bếp gas tài năng, còn có một đám nữ nhi còn nhỏ tuổi từng được bà trông nom mỗi khi mẹ chúng bận, nguyên một đám đứng vẫy tay tiễn bà trong sự vui mừng
- Tạm biệt mọi người, ta đi đây, tạm biệt!
Bà chủ quán khẽ kìm nén luyến tiếc, vẫy tay lần cuối, người ra đi đầu không ngoảnh lại
Phong Linh Nhi cùng tỷ muội Minh Châu, Bảo Ngọc khom người cúi chào, sau đó dắt tay nhau cùng đi về Thiên Âm Cung
- Mừng cho bà lão, cuối cùng cũng được các con báo hiếu
- Hai mươi năm sống cô độc một mình, cũng may mắt đứa nhỏ Minh Châu kia không tệ, hai mươi năm cố gắng đã trở thành Nội Môn đệ tử Thiên Âm Cung
- Nè tiểu Lan, con phải học tập Minh Châu tỷ tỷ, cố gắng tu luyện nghe chưa
…
Bốn người chậm rãi mà đi, bà chủ quán tuy có hơi già một chút nhưng cũng có tu vi Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, chỉ tiếc tư chất
N thấp nên không thể đột phá lên Lục Tú, kéo dài tuổi thọ, vì vậy mà trông bà mới có dáng vẻ già thế này
Giống như trưởng thôn Bắc Lay, mang trong mình tư chất
N, không bao giờ có thể đột phá Lục Tú, khai mở khí hải kéo dài tuổi thọ cũng như bước vào con đường Luyện Hồn
Lần đó ban cho lão trưởng thôn tư chất
R, Phong Linh Nhi còn tùy tiện bịa ra cái tên Thiên Thanh Chi Hồn, sau khi dùng xong, lão trẻ ra trông thấy, lần này nàng cũng định sau khi đến Thiên Âm Cung, tìm một chỗ kín đáo sẽ giao cho bà tư chất
R sau đó cáo từ ba người
Tính tình của nữ nhân ôn hòa hơn nam nhân khá nhiều nên mọi người không có gặp phiền phức trên đường đi, mà với cảnh tượng đâu đâu cũng toàn là mỹ nữ, một thằng đực mãi mới thấy một tên khiến cho Phong Linh Nhi có chút không quen, dù gì cũng là nam nhân a, còn là một nam nhân đôi mươi sức dài vai rộng ham động ph…. À mà thôi!
Khiến cho Minh Châu và Bảo Ngọc hai tỷ muội có chút bất đắc dĩ chính là, Phong Linh Nhi này quá đẹp, đẹp tới mức dù trên đường toàn là nữ nhân cũng phải bị nàng ta hút hồn, hai nàng đi chung mà cảm thấy tủi thân không ngớt
Phong Linh Nhi tay cầm Phong Vũ Lôi Quạt, trên người một thân áo đỏ đen lạc trôi tung bay, tóc dài không thèm cột nhưng lại mị hoặc chúng sinh, khuôn mặt không trang điểm nhưng gấp vạn lần son phấn, kiều diễm đến mức một số nữ nhân trên đường mắt lóe tia sáng
Nữ nhân chung quy vẫn là nữ nhân, vẫn ưa thích cái đẹp và muốn bản thân đẹp hơn người khác, nhìn thấy Phong Linh Nhi khiến cả đám mặc cảm, ghen tị, hâm mộ và ước ao không thôi
- Cô gái kia sao đẹp quá vậy, Hu Hu, ta ước gì mình chỉ cần đẹp bằng nửa nàng thôi, ngực to như nàng là được!
- Hu Hu, người so với người tức chết người a, tại sao cùng là mông nhưng nàng ta lại căng đét như vậy chứ!
Nghe bên tai toàn tiếng hâm mộ mình, Phong Linh Nhi khoái chí sống lưng thẳng tắp, quạt trên tay phe phẩy ung dung mà đi
- Haizz, số khổ số khổ a! Ca khi làm nam nhân đã là tuyệt thế mỹ nam vạn người mê mẩn, vạn nam nhân ghen ghét, giờ dịch dung thành nữ cũng bị hâm mộ đến run sợ, cái cảm giác thật quá thoải mái, quá không tệ nha!
Một mình tự sướng, Phong Linh Nhi cười tươi như hoa, càng làm nàng thêm phần mĩ lệ
- Vị tiểu thư này! Chờ một chút đã
Trong một hàng nước, có một đám nữ nhân mặc trang phục giống hệt nhau, dường như là đệ tử môn phái nào đó, đứng đầu là một cô gái khoảng 30 tuổi, thần thái dã tính, các bắp thịt căng cứng săn chắc nhưng vẫn giữ được vẻ quyến rũ của nữ nhân
Cảm giác có người gọi mình, Phong Linh Nhi đứng lại, nhìn sang, thấy hơn mười người đang tiến tới, ánh mắt nghi hoặc
Bảo Ngọc, Minh Châu và cô chủ quán cũng đứng lại xem chuyện gì
- Không biết vị đại tỷ đây có gì chỉ giáo?
Phong Linh Nhi ôm quyền cúi đầu, dù sao người ta lớn hơn mình cả chục tuổi, lễ độ một chút cũng không có thiệt thòi
- Không có gì to tát cả! Chúng ta là đệ tử Thiên Cơ Cung, vừa mới đi Thúy Hằng Đại Sâm Lâm về nên ghé đây ăn chút xoài cóc lắc mà thôi!
- Chỉ là…Chúng ta ở Bình Nguyên Thiên Hương này lâu như vậy, giai nhân sắc nước hương trời nào cũng gặp qua, vậy mà chưa thấy ai đẹp như muội cả, muốn cùng muội thỉnh giáo một chút về các vấn đề bảo dưỡng nhan sắc cũng như làm đẹp!
Nghe thấy lời này, không những cả đám người Thiên Cơ Cung, Thiên Âm Cung Bảo Ngọc Minh Châu mà cả đám người gần đó như bị gãi đúng chỗ ngứa, cả đám vểnh tai lên hết cỡ, đang làm cái gì cũng mặc kệ, nghe bí kíp làm đẹp đã
- Hả? Thì….Muội ăn nhiều rau, uống nhiều nước, chăm rửa mặt, sờ kin ke
Phong Linh Nhi cũng ngu ngơ đáp, cái gì mà dưỡng nhan, nàng dịch dung một cái là ra ngay chứ có biết gì về cách dưỡng nhan của nữ nhân a, bất quá kiếp trước sống chung với người yêu nên cũng biết chút ít về cách nữ nhân làm đẹp và ăn kiêng
- Dưa leo cắt mỏng! Đắp mặt! Nhớ là để đắp mặt nhá! Không được dùng làm mục đích khác
Phong Linh Nhi không ngừng nói, dựa vào kiến thức kiếp trước, kiến thức trong bách khoa toàn thư kiếp này và một đống thứ trong miệng Tiểu Na đang không ngừng nói trong đầu, toàn bộ nói ra hết
Dưới chân, một đám nữ nhân quây thành một cụm, không ngừng viết viết, nghe đến tinh thần nhập định, mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt đầy phấn khích
Nói đến miệng khô lưỡi đắng, Phong Linh Nhi rốt cuộc hoàn thành phần thuyết trình gần một tiếng trong sự hoan hô của cả đám nữ nhân
Tiếp tục đi về Thiên Âm Môn, cửa lớn của nơi đây dần xuất hiện trong tầm mắt của họ
- Ồ….
Phong Linh Nhi khẽ kinh ngạc, cái cung điện khổng lồ này cũng quá đẹp đi. Trước mắt, một cái đại môn thiết kế từ hàng ngàn vạn nét điêu khắc cầu kì, ba chữ Thiên Âm Môn như cánh chim uốn lượn trên đại môn, làm cho người ta muốn nhìn mãi không rời mắt
Tiến đến càng gần, kiến trúc trùng trùng điệp điệp hiện ra, làm cho Phong Linh Nhi ngỡ ngàng
- Tinh xảo quá đáng a!
Cảm thán một lúc, Phong Linh Nhi cũng không có lấy làm lạ lắm, chỗ này toàn nữ nhân, mà nữ nhân thì thích cầu kỳ, thích đẹp mà, làm cái gì cũng tinh xảo là điều đương nhiên
- Minh Châu sư tỷ! Ngươi trở về rồi a
Một nữ đệ tử ngồi ở trạm gác nhìn thấy bốn người liền tiến đến cúi chào
- Bảo Ngọc sư muội! Đi đường không có phiền toái gì chứ?
Hỏi thăm nhau một lúc, đệ tử này mới nhìn qua bà chủ quán nước
- Đây hẳn là mẫu thân của tỷ chứ? Bái kiến Bá Mẫu!
Khách sáo một phen, nữ đệ tử canh cổng mới nhìn sang Phong Linh Nhi, ánh mắt có chút thất thần
- Đẹp….Đẹp quá!
Trong lòng nữ đệ tử này không ngừng dậy sóng, sau đó thu liễm lại cảm xúc, tò mò hỏi Minh Châu
- Minh Châu sư tỷ, vị cô nương này là…?
- Đây là Phong Linh Nhi. Bằng hữu của ta, muốn đến Thiên Âm Cung tham quan nhìn một chút!
Minh Châu vui vẻ giới thiệu cho nữ đệ tử này
- Đến từ Phong Vân Sơn sao? Thật xin lỗi, trưởng lão có lệnh! Người ngoài Bình Nguyên Thiên Hương không được tự ý vào cung, dù có là bằng hữu của nội môn đệ tử cũng không được!
Minh Châu cùng Bảo Ngọc dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Phong Linh Nhi
- Không sao đâu! Ta hiểu được mà
Phong Linh Nhi gật đầu tỏ ý không sao cả, mỉm cười định tạm biệt ba người rời đi
Hệ Thống Giao Nhiệm Vụ: Thiên Âm Đệ Nhất Cầm Ca
Yêu cầu: Gia nhập Thiên Âm Cung, trở thành đệ tử Ngoại Môn, sau một tháng trở thành đệ tử Nội Môn, sau hai tháng trở thành đệ tử Thân Truyền, sau ba tháng trở thành đệ tử Thiên Kiêu
Nhiệm vụ hoàn thành thưởng: Bí Pháp: Thiên Ảnh Phân Thân
Thất bại phạt: Mất một món đồ bất kỳ trong Rương Vô Hạn
*- Đệt! Lại nữa! Cái hệ thống củ chuối này!
Phong Linh Nhi thầm mắng một tiếng, ngoài mặt lại trở nên ước ao nói với nữ đệ tử canh cổng
- Ngại quá, sau khi nhìn thấy nơi đây đã bị làm cho choáng ngợp rồi, hiện tại ta muốn gia nhập Thiên Âm Cung có được không?
Nghe Phong Linh Nhi nói vậy, vị nữ đệ tử canh cổng bối rối, đám Bảo Ngọc Minh Châu thì có chút hứng thú
- Ngươi năm nay mấy tuổi?
- Muội vừa tròn 20
- Vậy…khi còn ở Phong Vân Sơn muội đã gia nhập tông môn nào chưa?
- Chưa hề, muội chỉ tu luyện theo công pháp của gia tộc thôi!
…
Vị nữ canh cổng hỏi một hồi, sau đó nghiêm túc nói
- Ngươi nên suy nghĩ cho kỹ, vì khi gia nhập bất kỳ một tông môn nào đó, đều phải trải qua quá trình khảo nghiệm tư chất, một khi đã từng đặt tay lên thủy tinh cầu của tông môn nào, thì trong linh hồn của ngươi sẽ có lạc ấn của tông môn đó! Một khi chưa rời khỏi tông môn mà cố tình tham gia quá trình khảo nghiệm tư chất của tông môn khác, hai lạc ấn sẽ va chạm và kết quả là nổ tung linh hồn, ta không hi vọng vì chút mê cảnh đẹp mà ngươi sẽ mất mạng
Phong Linh Nhi cũng khẽ giật mình, nàng chưa từng nghe nói có cách đánh dấu chủ quyền như vậy a, nàng liền hỏi Tiểu Na
- Tiểu Na! Nhiệm vụ bắt ta gia nhập Thiên Âm Cung, mà trong linh hồn ta đã có lạc ấn của Phong Lôi Môn rồi? Giờ phải làm sao?
- Cứ vô tư đi! Dăm ba cái lạc ấn đó sao có thể làm khó được hệ thống chứ?
Tiểu Na không chút lo lắng nói, trong lòng rất hào hứng vì sắp được ngắm gái đẹp
- Ta chưa từng gia nhập tông môn nên không sao!
Phong Linh Nhi nói, nữ đệ tử canh cổng gật đầu
- Vậy được rồi, nể tình ngươi quen biết với Minh Châu sư tỷ, lại chỗ kia xếp hàng khảo nghiệm tư chất, nếu tư chất Trắng N thì làm tạp dịch, tư chất Lam R thì làm đệ tử Ngoại Môn, Tư chất Tím SR thì làm đệ tử Nội Môn, tư chất Vàng SSR thì làm đệ tử Thiên Kiêu. Aizz, thôi về tư chất SSR cũng đừng quá hi vọng a
Phong Linh Nhi gật đầu, theo hướng dẫn đến xếp hàng chờ khảo nghiệm
Một hàng gần trăm người, toàn bộ đều từ 20 tuổi trở xuống, Thiên Âm Cung cũng chỉ nhận đệ tử mới còn trẻ mà bồi dưỡng mà thôi, quá tuổi căn bản không có tư cách
Phong Linh Nhi móc trong Rương Vô Hạn ra một bình nước màu xanh, cái này là tư chất
R gọi là Thiên Thanh Chi Hồn mà nàng chuẩn bị cho bà chủ quán nước nhưng lúc này đành dùng nó để làm đệ tử Ngoại Môn của Thiên Âm Môn vậy, cái tư chất
R này bán rẻ như bèo muốn mua bao nhiêu cũng có
Nữ đệ tử canh cổng lại trở về vị trí ban đầu tiếp tục công việc, tỷ muội Minh Châu và Bảo Ngọc thì hứng thú cùng bà chủ quán đứng xem
- Tỷ tỷ, tỷ nói xem, Linh Nhi muội sẽ là tư chất gì a?
- Muội ấy chưa gia nhập tông môn, năm nay bằng tuổi muội mà đã là Tứ Tú Nhất Trọng rồi, muội cũng chỉ là Tứ Tú Nhị Trọng mà thôi, có thể nói tư chất của Linh Nhi khá cao, chắc là R hoặc SR thôi
- Muội cũng nghĩ vậy!
Nhìn hàng người dài hàng trăm kia, Phong Linh Nhi cũng có chút cảm thán. Mỗi một tông môn đều có những cách tuyển người khác nhau a, Phong Lôi Môn thì mỗi năm một lần, Thiên Âm Cung thì ngày nào cũng tuyển, nhưng lại có thêm cả Đệ Tử Tạp Dịch
Đệ Tử Tạp Dịch, là loại đệ tử thấp kém nhất, tư chất yếu nhất, tư chất
N, các đệ tử này hầu hết sẽ lo việc nấu cơm nấu nước quét dọn cho các đệ tử ngoại môn, tu luyện công pháp cùi bắp
Đệ Tử Ngoại Môn, là các đệ tử bình thường, tư chất
R, có chút cao quý hơn đệ tử tạp dịch nhưng vẫn phải đi làm một số việc, chỉ là sang chảnh hơn đệ tử tạp dịch chút mà thôi, công pháp tu luyện cũng tốt hơn các đệ tử tạp dịch nhiều
Đệ Tử Nội Môn, là đệ tử tư chất cao quý màu tím
SR, địa vị cao cao tại thượng trong môn, được miễn lao động một lòng tu luyện và cống hiến cho tông môn, công pháp toàn là công pháp cấp cao, địa vị ngang bằng với các Hộ Pháp và Chấp Sự
Đệ Tử Thân Truyền, là các đệ tử thực lực mạnh mẽ, được các trưởng lão nhìn trúng và thu làm đệ tử, có thể nói là Nội Môn Cao Cấp, những đệ tử thân truyền này địa vị cao gần như ngang bằng các trưởng lão, là lực lượng nòng cốt được tông môn dốc sức bồi dưỡng
Đệ Tử Thiên Kiêu, là các đệ tử mạnh nhất trong tông môn, thực lực đứng đầu trong các đệ tử Thân Truyền, ứng cử viên cho chức vị môn chủ về sau, là thực lực mạnh nhất của tông môn được bao người hướng đến
Dĩ nhiên để tăng tính phấn đấu cho đệ tử, Thiên Âm Cung cũng có các luật lệ về tấn cấp, các đệ tử Tạp Dịch nếu tu vi đủ tốt sẽ được tấn thăng làm đệ tử Ngoại Môn, các ngoại môn đệ tử sẽ được lên Nội Môn nếu tu vi đạt đến mức độ yêu cầu
Các đệ tử Nội Môn có thể khiêu chiến nhau để ghi danh bảng xếp hạng, bước lên vị trí Thân Truyền đệ tử, còn các Thiên Kiêu thì yêu cầu thực lực và thiên phú cao mới được
Nắm rõ các điều lệ, Phong Linh Nhi cũng không cảm thấy quá khó hiểu, kiếp trước luyện không biết cao nhiêu truyện mà còn không hiểu thì phải trách bản thân quá ngu
Chỉ còn ba người nữa là đến lượt, Phong Linh Nhi lặng lẽ nuốt tư chất
R đang ngậm trong miệng xuống, chuẩn bị khảo nghiệm
- Thiên Âm Môn, bổn cô nương đến đây!
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Hết chương 161…
Bình luận facebook