Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 46: Nói thật đi!
Đêm đã khuya nhưng quảng trường Thiên Thánh Môn vẫn không hề tĩnh mịch chút nào. Ngày thi đấu đầu tiên khép lại với trận đấu đầy cảm xúc của bốn đội.
Trong trận đầu tiên, đội Thiên Thánh Môn và đội Âm Phong Môn đấu với nhau khiến mọi người căng thẳng vì hai bên không mấy chênh lệch. Hai đội không ngừng giằng co. Cuối cùng, vì chiến lược đánh lừa tinh diệu của đội Âm Phong Môn đã đánh bại đội Thiên Thánh Môn.
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Mà trận đấu giữa Phong Lôi Môn và Vũ Đài Môn lại làm cho mọi người vô cùng phấn khích và sôi trào. Đội Phong Lôi Môn với chiến thuật Đi Rừng và sức mạnh áp đảo đã nhanh chóng đánh bại đội Vũ Đài Môn. Đặc biệt là sự xuất hiện của cô bé Linh Nhi, cô nàng mới 14 tuổi đã là Ngũ Tú Nhất Trọng, lại tu luyện Thủy Nguyên Lực mạnh đến mức đóng băng không gian.
Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn cũng làm mọi người khiếp sợ, hắn thi triển kiếm pháp Phong hệ vô cùng khủng bố đã làm mọi người không thể nói câu nào, thế nhưng về sau lại còn tiếp tục thúc giục Thủy Nguyên Lực đóng băng giống hệt Linh Nhi, điều này mới thực sự làm mọi người chấn động.
Việc một Đấu Sĩ có thể sử dụng nhiều thuộc tính chỉ có thể là người mang tư chất
SSR, nhưng việc này có rất ít người biết được, chỉ có các cao thủ mới có thể biết nhiều chuyện hơn so với người thường. Đa số người bình thường đều nghĩ rằng mỗi Đấu Sĩ cả đời chỉ có thể tu luyện một thuộc tính Nguyên Lực mà thôi.
Còn có lời đồn đại rằng, người mang tư chất
UR trong truyền thuyết có thể sử dụng ba loại thuộc tính Nguyên Lực, thế nhưng chưa từng có ai mang tư chất
UR tồn tại cả, thậm chí nhiều người còn hoài nghi tư chất
UR chỉ là bịa đặt, không hề có trên thế gian này.
…
Trên đài cao, Vũ Lôi Vân nhìn thanh kiếm màu xanh trên tay Linh Nhi, đôi mắt hắn nhíu lại đầy nghi hoặc.
-Tại sao nó cũng bất phàm giống hệt thanh Trường Hồng Kiếm của Vũ Lôi Phong. Còn có Lưu Thiên Kim, nó cũng có một cây quạt giống hệt Phong Vũ Lôi Quạt của Lôi Phong a, sau hôm nay phải làm rõ bí mật này.
Vũ Lôi Vân tự nhủ, việc ông lão cho Vũ Lôi Phong cây quạt bất phàm hiện tại vẫn không nhìn thấy tung tích hắn, mà Vũ Lôi Phong liên tục đem ra không ít Nguyên Linh Khí bất phàm kia khiến hắn nghi ngờ.
- Trời cũng đã muộn, đa tạ các vị đã kiên trì lưu lại, hiện tại đại hội lại tạm dừng, ngày mai chúng ta sẽ chứng kiến trận đấu tranh hạng ba của Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn.
Từng tiếng vỗ tay vang lên, dù đã khuya nhưng không khí vẫn không chút yếu đi, vẫn nóng như giữa trưa vậy.
Vũ Lôi Phong cùng đám người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hắc Bạch Song Sát theo Vũ Lôi Vân nhảy lên Nguyên Yêu Thú phi hành của Thiên Thánh Môn quay trở về đình viện của Phong Lôi Môn. Con Nguyên Yêu Thú này tên là Thiên Thánh Yêu Ưng, tốc độ vô cùng nhanh, không thua kém Phong Lôi Yêu Ưng của Phong Lôi Môn.
Trên lưng Thiên Thánh Yêu Ưng, Vũ Lôi Phong cảm giác có một ánh mắt đang nhìn mình, không phải vì tu vi hắn cao cường, mà là do phản xạ của một người luyện võ. Đối với người luyện võ thuật lâu năm, họ sẽ có một loại giác quan vô cùng nhạy bén có thể phát giác ra sát khí, việc có được bản năng này chứng tỏ người luyện võ phải trải qua vô số trận chiến mới có thể tích lũy được.
Vũ Lôi Phong lập tức nhìn theo hướng sát khí phát ra, trong đội hình Vũ Đài Môn. Đặng Tiến Hòn ánh mắt lăng lệ nhìn hắn, dường như thua không phục. Vũ Lôi Phong cũng không có quan tâm, hắn mặc kệ.
Thế nhưng hắn lại phát hiện thêm một ánh mắt nữa, nó đến từ đội Âm Phong Môn, thế nhưng ánh nhìn này không mang theo sát ý mà là một ánh nhìn tò mò. Vũ Lôi Phong nhìn sang thì thấy Trần Lệ của Âm Phong Môn đang nhìn hắn chằm chằm, Vũ Lôi Phong không cảm thấy sát ý nên hắn cũng không có thất lễ, mỉm cười gật đầu với nàng một cái.
Trần Lệ bất ngờ nhưng cũng gật đầu với Vũ Lôi Phong sau đó không nhìn hắn nữa. Vũ Lôi Phong cũng rất tò mò với cô gái này. Nàng cũng chỉ hơn hắn một tuổi, thế nhưng so với những người đi thi ở đây chỉ có mạnh hơn chứ không yếu, hơn nữa còn mang dáng vẻ như đội trưởng đội Âm Phong Môn.
Đặc biệt, Vũ Lôi Phong cũng rất tò mò về trạng thái lúc chiến đấu của Trần Lệ, khi đó ánh mắt và màu tóc của nàng chuyển hoàn toàn sang màu đỏ, tốc độ và lực lượng cũng mạnh kinh người.
- Có lẽ đụng độ nàng cũng không quá lợi thế, phải đổi chiến thuật thôi.
Vũ Lôi Phong nhủ thầm, trong đầu hiện lên không ít chiến lược.
Trên Thiên Thánh Yêu Ưng, chỉ trong chốc lát đã về đến đình viện, Vũ Lôi Vân để Hắc Bạch Song Sát hai người về phòng nghỉ ngơi, đêm mai đến thương nghị chiến lược, còn Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim thì bị Vũ Lôi Vân giữ lại, hắn kéo ba người vào phòng.
Sau khi đóng chặt cửa nẻo, Vũ Lôi Vân còn dùng Nguyên Lực Phong hệ bố trí một cấm chế quanh đình viện đề phòng người nghe lén, nhìn thấy hành động này, Vũ Lôi Phong mơ hồ đoán ra mục đích của phụ thân mình.
- Phụ thân, người đang làm cái gì vậy?
Linh Nhi ngây ngô đáng yêu hỏi
- Đề phòng tai vách mạch rừng.
Vũ Lôi Vân ôn tồn trả lời, sau đó hắn nghiêm túc nhìn Vũ Lôi Phong nói.
- Lôi Phong, con tốt nhất không nên nói dối phụ thân nữa a.
Vũ Lôi Phong làm ra vẻ ngơ ngác, hắn nói.
- Phụ thân, con có gì làm người không vui sao?
Vũ Lôi Vân nhướng mày.
- Linh Nhi, Thiên Kim. Hai con đem thanh kiếm và cây quạt ra đây ta nhìn một chút.
Vũ Lôi Phong sớm biết không giấu được Vũ Lôi Vân, hắn thấy hai nàng đang nhìn mình hỏi ý kiến thì gật đầu, thế là Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đều lấy ra một cây quạt và một thanh kiếm.
Linh Nhi đem ra một thanh kiếm màu xanh và một cây quạt màu xanh, Lưu Thiên Kim cũng đồng thời mang ra một thanh kiếm và một cây quạt màu tím. Hai người đặt Băng Phách Kiếm, Tử Vân Kiếm, Linh Vũ Lôi Quạt và Thiên Vũ Lôi Quạt ngay ngắn trên bàn.
- Còn có một thanh kiếm Tím này nữa?
Vũ Lôi Vân kinh ngạc, Lưu Thiên Kim từ đầu đến giờ vẫn chưa mang ra thanh kiếm này. Hắn đi một vòng quan sát từng món đồ, hắn cũng thử cầm lên tất cả nhưng không cầm được một món nào cả, dùng toàn lực cũng không được.
- Ba thanh bảo kiếm, ba cây thần quạt. Bấy lâu nay ta đều âm thầm quan sát con, con từ lúc Tân Tú tranh tài hôm mùng một Tết vẫn không hề rời khỏi Phong Lôi Môn, làm sao có thể gặp lão già kia mà được hắn tặng cho mấy thứ này, làm sao người có duyên lại toàn là nữ nhân của con được?
Vũ Lôi Vân nói ra toàn bộ sự nghi hoặc của mình, Vũ Lôi Phong cũng chỉ có thể nói thật thật giả giả.
- Sau khi thiên kiếp bao phủ người con thì cũng có khá nhiều điều kỳ lạ ở thân thể mà con vẫn không cách nào lý giải được, hiện tại phụ thân có muốn hỏi con cũng không cách nào trả lời a, bất quá những món Nguyên Linh Khí không có cấp sao này chỉ có nữ nhân của con mới có thể sử dụng, người ngoài căn bản không thể.
- Con nghĩ, sau này khi thực lực tăng lên con mới có thể giải đáp những bí mật này được.
Vũ Lôi Vân nghe vậy, hắn cũng ngầm hiểu một chút dụng ý của Vũ Lôi Phong, có những bí mật vẫn chưa đến lúc cần tiết lộ, nếu vậy hắn cũng không nên hỏi nhiều nữa.
Dặn dò đám người Vũ Lôi Phong một lúc, Vũ Lôi Vân nhắn họ ngày mai sẽ đi quảng trường xem trận đấu của đội Thiên Thánh Môn và Vũ Đài Môn, hai đội này sẽ tranh nhau Đệ Tam.
…
Về đến đình viện, cho chỉ là giao đấu trong ảo cảnh nên đám người Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim không có mất một chút sức lực nào, chỉ có hơi mệt mỏi và căng thẳng sau trận đấu mà thôi. Tâm tình của Linh Nhi cũng khá dao động khi lần đầu hạ sát thủ mạnh đến mức lấy mạng người như sáng nay. Lưu Thiên Kim cũng có chút ảnh hưởng tâm tình.
Vũ Lôi Phong nói không ít chuyện với hai nàng, sau khi khiến tâm tình hai nàng vui vẻ hơn không ít thì cả ba lại khoanh chân tu luyện. Vũ Lôi Phong chỉ có thể gia tăng Nội Lực và Nội Công của bản thân mà thôi, còn Linh Nhi và Lưu Thiên Kim có thể gia tăng cả Nguyên Lực và Nội công khi cả hai dùng “Mạ”.
Dùng Mạ khiến Nguyên Lực cả hai tăng tiến còn nhanh hơn tu luyện theo công pháp của Phong Lôi Môn, việc này vô cùng có lơi cho họ, bởi vậy nên cả ba tĩnh tọa hít thở Mạ cả đêm.
Sáng sớm, tinh thần của ba người vô cùng sảng khoái, họ không cần ngủ nữa, đối với Đấu Sĩ, khi đã tu luyện thì lúc tĩnh tọa còn có hiệu quả tốt hơn là đi ngủ.
Vũ Lôi Phong tuy không thể tăng Nguyên Lực theo cách thông thường, thế nhưng thân thể hắn thông qua luyện Mạ và nội công lại càng lúc càng cường hãn, 120 cân tạ đã có dấu hiệu nhẹ đi.
Đúng giờ, lại có một đầu Thiên Thánh Yêu Ưng đáp xuống trước cổng nơi ở của Phong Lôi Môn, đám người Vũ Lôi Vân lại cùng nhau nhảy lên lưng nó bay đến quảng trường.
Tại quảng trường, bầu không khí đã nóng đến cực điểm, trận đấu giành vị trí Đệ Tam của hai đội Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn cũng làm mọi người vô cùng chờ mong.
- Ngày thi đấu thứ hai của vòng 2. Đấu Trường Vô Lý xin được phép bắt đầu. Hôm nay hai đội Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn sẽ tranh vị trí Đệ Tam, hiện tại, chuẩn bị sàn đấu.
Lập tức trong tiếng vỗ tay của mọi người, Đấu Trường Vô Lý lại lần nữa được tái hiện trong quảng trường rộng lớn, hai đội lại bước vào căn phòng nọ, mười luồng sáng phóng thẳng lên không trung rơi vào Tế Đàn của hai đội, bắt đầu phân tranh.
Khán giả chăm chú quan sát, Vũ Lôi Phong cũng hứng thú nhìn trận đấu.
Hai đội cũng đã có sự thay đổi lớn về mặt chiến thuật, họ học hỏi Phong Lôi Môn việc liên tục đảo đường gây sức ép bất ngờ, thế nhưng chưa có đội nào dùng kế sách Đi Rừng của Phong Lôi Môn cả.
Trong trận thế Vũ Đài Môn, Đặng Tiến Hòn ở đường giữa dường như không muốn thua mất mặt nên từ đầu trận hắn đã tháo cặp mắt kính của mình ra, giải phóng khí tức Nguyên Lực khủng bố áp đảo đội Thiên Thánh Môn, sau đó hắn liền chạy khắp nơi cứu viện đồng minh.
Việc Đặng Tiến Hòn tháo kính lại giống như một con người khác khiến cho mọi người đều nghi hoặc, chiếc kính kia không lẽ là vật phong ấn thực lực của hắn sao??
- Đa Nhân Cách!
Vũ Lôi Phong nói thầm, hắn có thể nhận ra triệu chứng này thông qua một số kiến thức y học ở Trái Đất, Đặng Tiến Hòn tháo kính hay không tháo kính thì khí tức của hắn cũng không quá khác nhau, thế nhưng sự cuồng bạo lại chênh lệnh không nhỏ, đây là biểu hiện của việc bị Đa Nhân Cách, hay nói cách khác, Đặng Tiến Hòn mang kính sẽ như một thư sinh nhưng khi tháo kính hắn sẽ điên cuồng như một con sói.
Bằng vào tu vi mạnh mẽ hơn người cùng cấp và tính cách thứ hai cuồng bạo của mình, đội Vũ Đài Môn nhờ có Đặng Tiến Hòn nên đã dần gây sức ép lên người đội Thiên Thánh Môn. Thế nhưng khi diễn ra hỗn chiến, Từ Thiên Nữ của Thiên Thánh Môn lại có thể điều khiển Thiên Nữ Thánh Phong trận đánh tan tác đội hình Vũ Đài Môn, thế nên đội Vũ Đài Môn chỉ có thể đi riêng và gây sức ép lên các trụ, còn đội Thiên Thánh Môn thì đi chung năm người.
Với lợi thế cùng bất lợi của cả hai bên, trận chiến của họ cũng kéo dài cả ngày trời, Vũ Lôi Phong càng nhìn càng buồn ngủ, Linh Nhi thì chăm chú hưởng thụ cảnh người ta đập nhau tán loạn, Lưu Thiên Kim thì như con mèo lúc nào cũng dụi dụi vào người Vũ Lôi Phong làm nũng.
Dần dần quen với việc ở chung với Vũ Lôi Phong, Lưu Thiên Kim cũng đã triệt để xóa đi e ngại của mình, nàng bắt đầu lộ ra tính tình của một thiếu nữ đáng yêu nhưng cũng đầy cơ trí và thần thái thoát tục như tiên tử.
Lại một cuộc chạm trán cực lớn ở giữa dòng suối, hai đội dường như muốn một trận phân thắng bại nên dùng toàn bộ át chủ bài, trận đấu cũng dần diễn ra nhanh hơn, hồi kết cũng dần tới…
Hết chương 46…
Trong trận đầu tiên, đội Thiên Thánh Môn và đội Âm Phong Môn đấu với nhau khiến mọi người căng thẳng vì hai bên không mấy chênh lệch. Hai đội không ngừng giằng co. Cuối cùng, vì chiến lược đánh lừa tinh diệu của đội Âm Phong Môn đã đánh bại đội Thiên Thánh Môn.
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Mà trận đấu giữa Phong Lôi Môn và Vũ Đài Môn lại làm cho mọi người vô cùng phấn khích và sôi trào. Đội Phong Lôi Môn với chiến thuật Đi Rừng và sức mạnh áp đảo đã nhanh chóng đánh bại đội Vũ Đài Môn. Đặc biệt là sự xuất hiện của cô bé Linh Nhi, cô nàng mới 14 tuổi đã là Ngũ Tú Nhất Trọng, lại tu luyện Thủy Nguyên Lực mạnh đến mức đóng băng không gian.
Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn cũng làm mọi người khiếp sợ, hắn thi triển kiếm pháp Phong hệ vô cùng khủng bố đã làm mọi người không thể nói câu nào, thế nhưng về sau lại còn tiếp tục thúc giục Thủy Nguyên Lực đóng băng giống hệt Linh Nhi, điều này mới thực sự làm mọi người chấn động.
Việc một Đấu Sĩ có thể sử dụng nhiều thuộc tính chỉ có thể là người mang tư chất
SSR, nhưng việc này có rất ít người biết được, chỉ có các cao thủ mới có thể biết nhiều chuyện hơn so với người thường. Đa số người bình thường đều nghĩ rằng mỗi Đấu Sĩ cả đời chỉ có thể tu luyện một thuộc tính Nguyên Lực mà thôi.
Còn có lời đồn đại rằng, người mang tư chất
UR trong truyền thuyết có thể sử dụng ba loại thuộc tính Nguyên Lực, thế nhưng chưa từng có ai mang tư chất
UR tồn tại cả, thậm chí nhiều người còn hoài nghi tư chất
UR chỉ là bịa đặt, không hề có trên thế gian này.
…
Trên đài cao, Vũ Lôi Vân nhìn thanh kiếm màu xanh trên tay Linh Nhi, đôi mắt hắn nhíu lại đầy nghi hoặc.
-Tại sao nó cũng bất phàm giống hệt thanh Trường Hồng Kiếm của Vũ Lôi Phong. Còn có Lưu Thiên Kim, nó cũng có một cây quạt giống hệt Phong Vũ Lôi Quạt của Lôi Phong a, sau hôm nay phải làm rõ bí mật này.
Vũ Lôi Vân tự nhủ, việc ông lão cho Vũ Lôi Phong cây quạt bất phàm hiện tại vẫn không nhìn thấy tung tích hắn, mà Vũ Lôi Phong liên tục đem ra không ít Nguyên Linh Khí bất phàm kia khiến hắn nghi ngờ.
- Trời cũng đã muộn, đa tạ các vị đã kiên trì lưu lại, hiện tại đại hội lại tạm dừng, ngày mai chúng ta sẽ chứng kiến trận đấu tranh hạng ba của Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn.
Từng tiếng vỗ tay vang lên, dù đã khuya nhưng không khí vẫn không chút yếu đi, vẫn nóng như giữa trưa vậy.
Vũ Lôi Phong cùng đám người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hắc Bạch Song Sát theo Vũ Lôi Vân nhảy lên Nguyên Yêu Thú phi hành của Thiên Thánh Môn quay trở về đình viện của Phong Lôi Môn. Con Nguyên Yêu Thú này tên là Thiên Thánh Yêu Ưng, tốc độ vô cùng nhanh, không thua kém Phong Lôi Yêu Ưng của Phong Lôi Môn.
Trên lưng Thiên Thánh Yêu Ưng, Vũ Lôi Phong cảm giác có một ánh mắt đang nhìn mình, không phải vì tu vi hắn cao cường, mà là do phản xạ của một người luyện võ. Đối với người luyện võ thuật lâu năm, họ sẽ có một loại giác quan vô cùng nhạy bén có thể phát giác ra sát khí, việc có được bản năng này chứng tỏ người luyện võ phải trải qua vô số trận chiến mới có thể tích lũy được.
Vũ Lôi Phong lập tức nhìn theo hướng sát khí phát ra, trong đội hình Vũ Đài Môn. Đặng Tiến Hòn ánh mắt lăng lệ nhìn hắn, dường như thua không phục. Vũ Lôi Phong cũng không có quan tâm, hắn mặc kệ.
Thế nhưng hắn lại phát hiện thêm một ánh mắt nữa, nó đến từ đội Âm Phong Môn, thế nhưng ánh nhìn này không mang theo sát ý mà là một ánh nhìn tò mò. Vũ Lôi Phong nhìn sang thì thấy Trần Lệ của Âm Phong Môn đang nhìn hắn chằm chằm, Vũ Lôi Phong không cảm thấy sát ý nên hắn cũng không có thất lễ, mỉm cười gật đầu với nàng một cái.
Trần Lệ bất ngờ nhưng cũng gật đầu với Vũ Lôi Phong sau đó không nhìn hắn nữa. Vũ Lôi Phong cũng rất tò mò với cô gái này. Nàng cũng chỉ hơn hắn một tuổi, thế nhưng so với những người đi thi ở đây chỉ có mạnh hơn chứ không yếu, hơn nữa còn mang dáng vẻ như đội trưởng đội Âm Phong Môn.
Đặc biệt, Vũ Lôi Phong cũng rất tò mò về trạng thái lúc chiến đấu của Trần Lệ, khi đó ánh mắt và màu tóc của nàng chuyển hoàn toàn sang màu đỏ, tốc độ và lực lượng cũng mạnh kinh người.
- Có lẽ đụng độ nàng cũng không quá lợi thế, phải đổi chiến thuật thôi.
Vũ Lôi Phong nhủ thầm, trong đầu hiện lên không ít chiến lược.
Trên Thiên Thánh Yêu Ưng, chỉ trong chốc lát đã về đến đình viện, Vũ Lôi Vân để Hắc Bạch Song Sát hai người về phòng nghỉ ngơi, đêm mai đến thương nghị chiến lược, còn Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim thì bị Vũ Lôi Vân giữ lại, hắn kéo ba người vào phòng.
Sau khi đóng chặt cửa nẻo, Vũ Lôi Vân còn dùng Nguyên Lực Phong hệ bố trí một cấm chế quanh đình viện đề phòng người nghe lén, nhìn thấy hành động này, Vũ Lôi Phong mơ hồ đoán ra mục đích của phụ thân mình.
- Phụ thân, người đang làm cái gì vậy?
Linh Nhi ngây ngô đáng yêu hỏi
- Đề phòng tai vách mạch rừng.
Vũ Lôi Vân ôn tồn trả lời, sau đó hắn nghiêm túc nhìn Vũ Lôi Phong nói.
- Lôi Phong, con tốt nhất không nên nói dối phụ thân nữa a.
Vũ Lôi Phong làm ra vẻ ngơ ngác, hắn nói.
- Phụ thân, con có gì làm người không vui sao?
Vũ Lôi Vân nhướng mày.
- Linh Nhi, Thiên Kim. Hai con đem thanh kiếm và cây quạt ra đây ta nhìn một chút.
Vũ Lôi Phong sớm biết không giấu được Vũ Lôi Vân, hắn thấy hai nàng đang nhìn mình hỏi ý kiến thì gật đầu, thế là Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đều lấy ra một cây quạt và một thanh kiếm.
Linh Nhi đem ra một thanh kiếm màu xanh và một cây quạt màu xanh, Lưu Thiên Kim cũng đồng thời mang ra một thanh kiếm và một cây quạt màu tím. Hai người đặt Băng Phách Kiếm, Tử Vân Kiếm, Linh Vũ Lôi Quạt và Thiên Vũ Lôi Quạt ngay ngắn trên bàn.
- Còn có một thanh kiếm Tím này nữa?
Vũ Lôi Vân kinh ngạc, Lưu Thiên Kim từ đầu đến giờ vẫn chưa mang ra thanh kiếm này. Hắn đi một vòng quan sát từng món đồ, hắn cũng thử cầm lên tất cả nhưng không cầm được một món nào cả, dùng toàn lực cũng không được.
- Ba thanh bảo kiếm, ba cây thần quạt. Bấy lâu nay ta đều âm thầm quan sát con, con từ lúc Tân Tú tranh tài hôm mùng một Tết vẫn không hề rời khỏi Phong Lôi Môn, làm sao có thể gặp lão già kia mà được hắn tặng cho mấy thứ này, làm sao người có duyên lại toàn là nữ nhân của con được?
Vũ Lôi Vân nói ra toàn bộ sự nghi hoặc của mình, Vũ Lôi Phong cũng chỉ có thể nói thật thật giả giả.
- Sau khi thiên kiếp bao phủ người con thì cũng có khá nhiều điều kỳ lạ ở thân thể mà con vẫn không cách nào lý giải được, hiện tại phụ thân có muốn hỏi con cũng không cách nào trả lời a, bất quá những món Nguyên Linh Khí không có cấp sao này chỉ có nữ nhân của con mới có thể sử dụng, người ngoài căn bản không thể.
- Con nghĩ, sau này khi thực lực tăng lên con mới có thể giải đáp những bí mật này được.
Vũ Lôi Vân nghe vậy, hắn cũng ngầm hiểu một chút dụng ý của Vũ Lôi Phong, có những bí mật vẫn chưa đến lúc cần tiết lộ, nếu vậy hắn cũng không nên hỏi nhiều nữa.
Dặn dò đám người Vũ Lôi Phong một lúc, Vũ Lôi Vân nhắn họ ngày mai sẽ đi quảng trường xem trận đấu của đội Thiên Thánh Môn và Vũ Đài Môn, hai đội này sẽ tranh nhau Đệ Tam.
…
Về đến đình viện, cho chỉ là giao đấu trong ảo cảnh nên đám người Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim không có mất một chút sức lực nào, chỉ có hơi mệt mỏi và căng thẳng sau trận đấu mà thôi. Tâm tình của Linh Nhi cũng khá dao động khi lần đầu hạ sát thủ mạnh đến mức lấy mạng người như sáng nay. Lưu Thiên Kim cũng có chút ảnh hưởng tâm tình.
Vũ Lôi Phong nói không ít chuyện với hai nàng, sau khi khiến tâm tình hai nàng vui vẻ hơn không ít thì cả ba lại khoanh chân tu luyện. Vũ Lôi Phong chỉ có thể gia tăng Nội Lực và Nội Công của bản thân mà thôi, còn Linh Nhi và Lưu Thiên Kim có thể gia tăng cả Nguyên Lực và Nội công khi cả hai dùng “Mạ”.
Dùng Mạ khiến Nguyên Lực cả hai tăng tiến còn nhanh hơn tu luyện theo công pháp của Phong Lôi Môn, việc này vô cùng có lơi cho họ, bởi vậy nên cả ba tĩnh tọa hít thở Mạ cả đêm.
Sáng sớm, tinh thần của ba người vô cùng sảng khoái, họ không cần ngủ nữa, đối với Đấu Sĩ, khi đã tu luyện thì lúc tĩnh tọa còn có hiệu quả tốt hơn là đi ngủ.
Vũ Lôi Phong tuy không thể tăng Nguyên Lực theo cách thông thường, thế nhưng thân thể hắn thông qua luyện Mạ và nội công lại càng lúc càng cường hãn, 120 cân tạ đã có dấu hiệu nhẹ đi.
Đúng giờ, lại có một đầu Thiên Thánh Yêu Ưng đáp xuống trước cổng nơi ở của Phong Lôi Môn, đám người Vũ Lôi Vân lại cùng nhau nhảy lên lưng nó bay đến quảng trường.
Tại quảng trường, bầu không khí đã nóng đến cực điểm, trận đấu giành vị trí Đệ Tam của hai đội Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn cũng làm mọi người vô cùng chờ mong.
- Ngày thi đấu thứ hai của vòng 2. Đấu Trường Vô Lý xin được phép bắt đầu. Hôm nay hai đội Vũ Đài Môn và Thiên Thánh Môn sẽ tranh vị trí Đệ Tam, hiện tại, chuẩn bị sàn đấu.
Lập tức trong tiếng vỗ tay của mọi người, Đấu Trường Vô Lý lại lần nữa được tái hiện trong quảng trường rộng lớn, hai đội lại bước vào căn phòng nọ, mười luồng sáng phóng thẳng lên không trung rơi vào Tế Đàn của hai đội, bắt đầu phân tranh.
Khán giả chăm chú quan sát, Vũ Lôi Phong cũng hứng thú nhìn trận đấu.
Hai đội cũng đã có sự thay đổi lớn về mặt chiến thuật, họ học hỏi Phong Lôi Môn việc liên tục đảo đường gây sức ép bất ngờ, thế nhưng chưa có đội nào dùng kế sách Đi Rừng của Phong Lôi Môn cả.
Trong trận thế Vũ Đài Môn, Đặng Tiến Hòn ở đường giữa dường như không muốn thua mất mặt nên từ đầu trận hắn đã tháo cặp mắt kính của mình ra, giải phóng khí tức Nguyên Lực khủng bố áp đảo đội Thiên Thánh Môn, sau đó hắn liền chạy khắp nơi cứu viện đồng minh.
Việc Đặng Tiến Hòn tháo kính lại giống như một con người khác khiến cho mọi người đều nghi hoặc, chiếc kính kia không lẽ là vật phong ấn thực lực của hắn sao??
- Đa Nhân Cách!
Vũ Lôi Phong nói thầm, hắn có thể nhận ra triệu chứng này thông qua một số kiến thức y học ở Trái Đất, Đặng Tiến Hòn tháo kính hay không tháo kính thì khí tức của hắn cũng không quá khác nhau, thế nhưng sự cuồng bạo lại chênh lệnh không nhỏ, đây là biểu hiện của việc bị Đa Nhân Cách, hay nói cách khác, Đặng Tiến Hòn mang kính sẽ như một thư sinh nhưng khi tháo kính hắn sẽ điên cuồng như một con sói.
Bằng vào tu vi mạnh mẽ hơn người cùng cấp và tính cách thứ hai cuồng bạo của mình, đội Vũ Đài Môn nhờ có Đặng Tiến Hòn nên đã dần gây sức ép lên người đội Thiên Thánh Môn. Thế nhưng khi diễn ra hỗn chiến, Từ Thiên Nữ của Thiên Thánh Môn lại có thể điều khiển Thiên Nữ Thánh Phong trận đánh tan tác đội hình Vũ Đài Môn, thế nên đội Vũ Đài Môn chỉ có thể đi riêng và gây sức ép lên các trụ, còn đội Thiên Thánh Môn thì đi chung năm người.
Với lợi thế cùng bất lợi của cả hai bên, trận chiến của họ cũng kéo dài cả ngày trời, Vũ Lôi Phong càng nhìn càng buồn ngủ, Linh Nhi thì chăm chú hưởng thụ cảnh người ta đập nhau tán loạn, Lưu Thiên Kim thì như con mèo lúc nào cũng dụi dụi vào người Vũ Lôi Phong làm nũng.
Dần dần quen với việc ở chung với Vũ Lôi Phong, Lưu Thiên Kim cũng đã triệt để xóa đi e ngại của mình, nàng bắt đầu lộ ra tính tình của một thiếu nữ đáng yêu nhưng cũng đầy cơ trí và thần thái thoát tục như tiên tử.
Lại một cuộc chạm trán cực lớn ở giữa dòng suối, hai đội dường như muốn một trận phân thắng bại nên dùng toàn bộ át chủ bài, trận đấu cũng dần diễn ra nhanh hơn, hồi kết cũng dần tới…
Hết chương 46…
Bình luận facebook