Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-123
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 119: Rơi vào tuyệt vọng
Xuất phát vào giữa đêm, tới khi trời sáng, đám Tịnh Kỳ đã an toàn vượt qua một cánh rừng Nhưng đây mới là vùng đã được thăm dò trước, nắm chắc trong lòng bàn tay, phía trước hiểm nguy thế nào vẫn chưa rõ
Vừa đi vừa nghỉ, mất ba ngày, chính thức đặt chân tới nơi nguy hiểm nhất Vốn dĩ đường tới kinh thành không quá xa, nhưng đi đường chính thì quá nhiều tai mắt, vậy nên đây là cách đi tốt nhất
Người tính không bằng trời tính, con đường mà Tịnh Kỳ lựa chọn lại trùng hợp chính là con đường mà Tứ vương gia sắp đặt mai phục Vì sao? Vì Tứ vương dù sao cũng cao tay hơn một tiểu nha đầu Nhận tin mật báo đối tượng đã xuất phát, nhìn bản đồ liền thấy một con đường qua núi, người bình thường chẳng ai thèm đi vào, vì quá là nguy hiểm, vất vả Nhưng kẻ muốn đi một cách im lặng, sẽ chọn con đường đó
Vậy nên Thần Phong không thể tránh được một kiếp nạn!
Vượt qua một ngọn đồi, đám Tịnh Kỳ gặp nạn Một toán hắc y nhân thân thủ nhanh nhẹn lao vào tấn công bọn họ Lại xui xẻo là 10 người trong đám Ưng Liệp đang đi dò đường trước chưa về Bọn họ dò đường ở xa, ai mà ngờ được kẻ địch vốn đã ẩn nấp ở gần, chờ ta tiến vào liền động thủ
Tiếng giao tranh kinh động cả một vùng trời, hắc y nhân ngày một đông, Ưng Liệp khó lòng chống đỡ
Những tưởng đại sự sắp thành, liền tan ngay trước mắt Thần Phong bị đánh ngã xuống vực!
Tịnh Kỳ quên cả nguy hiểm, vội vàng chạy tới Nhưng vẫn không kịp bắt lấy hắn
Thấy đã đạt được mục đích, lại thêm mười người Ưng Liệp trở lại tiếp ứng, đám hắc y nhân lập tức rút lui Chỉ để lại mấy người Tịnh Kỳ, một thân đầy máu, đứng im lặng, tang thương
Ưng Liệp đoàn, 20 người lập tức quỳ xuống, nâng kiếm lên ngang đầu, tạ tội:
- Chủ tử, Ưng Liệp đoàn không thể làm tròn trách nhiệm, hoàn thành giao phó của người Xin trách phạt
Tịnh Kỳ nhìn họ, ai nấy đều bị thương nặng, đến đứng cũng còn không nổi Rơi nước mắt ra lệnh:
- Ưng Liệp đoàn nghe lệnh Sau khi chữa trị vết thương, ngay lập tức xuống vách núi tìm Thần Phong Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
- Tạ chủ tử khai ân
Tịnh Kỳ thất thểu bước tới chỗ Linh Hoa, đứng không vững liền ngã phịch xuống Ôm lấy Linh Hoa mà òa khóc:
- Không phải là lỗi của mọi người Là lỗi của ta, ta quá tự phụ nên mới chọn con đường này mà không nghĩ xem kẻ khác cũng sẽ nghĩ tới nếu như không phải tại ta, Thần Phong sẽ không rơi xuống đó, mọi người cũng không bị thương tới mức này
Kỳ thực, Tịnh Kỳ có đi con đường khác cũng sẽ bị mai phục mà thôi Bởi vì Tứ vương gia đã sắp xếp chặn tất cả mọi nẻo, chẳng qua chỉ là con đường này bố trí nhiều hắc y nhân nhất
Ân hận thấu trời xanh, Tịnh Kỳ không còn biết phải đối mặt với tương lai như thế nào, giải thích với hoàng thượng, với Đại thân vương ra sao Cũng không biết phải bảo vệ Lục gia trước những âm mưu của Tứ vương thế nào nữa
Nàng chỉ muốn ngủ một giấc, ngủ một giấc thật sâu, để có thể quên hết mọi thứ, chìm trong giấc mơ hạnh phúc Ý thức mờ dần, Tịnh Kỳ cảm thấy như bản thân không thể chống chọi được nữa mà sắp ngất đi
Dùng chút ý thức cuối cùng mà tự tát bản thân một cái thật mạnh, tới nỗi má đỏ ửng, như sắp bật cả máu, Tịnh Kỳ bắt bản thân phải tỉnh táo trở lại
"Lục Tịnh Kỳ, nhớ cho kỹ, sẽ không có ai có thể đứng ra giải quyết ổn thỏa mọi chuyện cho ngươi, để ngươi an tâm mà ngất ra đấy Ngươi không được yếu đuối như thế, phải tỉnh táo mà tiếp tục Thần Phong chưa chết, ta tin là hắn dù không phải vai chính, cũng tuyệt đối không làm vai phụ mờ nhạt Đúng, ta phải tới kinh thành, dọn đường cho hắn bước lên chính vị"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Xuất phát vào giữa đêm, tới khi trời sáng, đám Tịnh Kỳ đã an toàn vượt qua một cánh rừng Nhưng đây mới là vùng đã được thăm dò trước, nắm chắc trong lòng bàn tay, phía trước hiểm nguy thế nào vẫn chưa rõ
Vừa đi vừa nghỉ, mất ba ngày, chính thức đặt chân tới nơi nguy hiểm nhất Vốn dĩ đường tới kinh thành không quá xa, nhưng đi đường chính thì quá nhiều tai mắt, vậy nên đây là cách đi tốt nhất
Người tính không bằng trời tính, con đường mà Tịnh Kỳ lựa chọn lại trùng hợp chính là con đường mà Tứ vương gia sắp đặt mai phục Vì sao? Vì Tứ vương dù sao cũng cao tay hơn một tiểu nha đầu Nhận tin mật báo đối tượng đã xuất phát, nhìn bản đồ liền thấy một con đường qua núi, người bình thường chẳng ai thèm đi vào, vì quá là nguy hiểm, vất vả Nhưng kẻ muốn đi một cách im lặng, sẽ chọn con đường đó
Vậy nên Thần Phong không thể tránh được một kiếp nạn!
Vượt qua một ngọn đồi, đám Tịnh Kỳ gặp nạn Một toán hắc y nhân thân thủ nhanh nhẹn lao vào tấn công bọn họ Lại xui xẻo là 10 người trong đám Ưng Liệp đang đi dò đường trước chưa về Bọn họ dò đường ở xa, ai mà ngờ được kẻ địch vốn đã ẩn nấp ở gần, chờ ta tiến vào liền động thủ
Tiếng giao tranh kinh động cả một vùng trời, hắc y nhân ngày một đông, Ưng Liệp khó lòng chống đỡ
Những tưởng đại sự sắp thành, liền tan ngay trước mắt Thần Phong bị đánh ngã xuống vực!
Tịnh Kỳ quên cả nguy hiểm, vội vàng chạy tới Nhưng vẫn không kịp bắt lấy hắn
Thấy đã đạt được mục đích, lại thêm mười người Ưng Liệp trở lại tiếp ứng, đám hắc y nhân lập tức rút lui Chỉ để lại mấy người Tịnh Kỳ, một thân đầy máu, đứng im lặng, tang thương
Ưng Liệp đoàn, 20 người lập tức quỳ xuống, nâng kiếm lên ngang đầu, tạ tội:
- Chủ tử, Ưng Liệp đoàn không thể làm tròn trách nhiệm, hoàn thành giao phó của người Xin trách phạt
Tịnh Kỳ nhìn họ, ai nấy đều bị thương nặng, đến đứng cũng còn không nổi Rơi nước mắt ra lệnh:
- Ưng Liệp đoàn nghe lệnh Sau khi chữa trị vết thương, ngay lập tức xuống vách núi tìm Thần Phong Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!
- Tạ chủ tử khai ân
Tịnh Kỳ thất thểu bước tới chỗ Linh Hoa, đứng không vững liền ngã phịch xuống Ôm lấy Linh Hoa mà òa khóc:
- Không phải là lỗi của mọi người Là lỗi của ta, ta quá tự phụ nên mới chọn con đường này mà không nghĩ xem kẻ khác cũng sẽ nghĩ tới nếu như không phải tại ta, Thần Phong sẽ không rơi xuống đó, mọi người cũng không bị thương tới mức này
Kỳ thực, Tịnh Kỳ có đi con đường khác cũng sẽ bị mai phục mà thôi Bởi vì Tứ vương gia đã sắp xếp chặn tất cả mọi nẻo, chẳng qua chỉ là con đường này bố trí nhiều hắc y nhân nhất
Ân hận thấu trời xanh, Tịnh Kỳ không còn biết phải đối mặt với tương lai như thế nào, giải thích với hoàng thượng, với Đại thân vương ra sao Cũng không biết phải bảo vệ Lục gia trước những âm mưu của Tứ vương thế nào nữa
Nàng chỉ muốn ngủ một giấc, ngủ một giấc thật sâu, để có thể quên hết mọi thứ, chìm trong giấc mơ hạnh phúc Ý thức mờ dần, Tịnh Kỳ cảm thấy như bản thân không thể chống chọi được nữa mà sắp ngất đi
Dùng chút ý thức cuối cùng mà tự tát bản thân một cái thật mạnh, tới nỗi má đỏ ửng, như sắp bật cả máu, Tịnh Kỳ bắt bản thân phải tỉnh táo trở lại
"Lục Tịnh Kỳ, nhớ cho kỹ, sẽ không có ai có thể đứng ra giải quyết ổn thỏa mọi chuyện cho ngươi, để ngươi an tâm mà ngất ra đấy Ngươi không được yếu đuối như thế, phải tỉnh táo mà tiếp tục Thần Phong chưa chết, ta tin là hắn dù không phải vai chính, cũng tuyệt đối không làm vai phụ mờ nhạt Đúng, ta phải tới kinh thành, dọn đường cho hắn bước lên chính vị"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook