Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-161
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 157: Tình cờ đụng phải Thần Phong
Tịnh Kỳ chạy như bay qua hậu hoa viên để đến Ngự đình Nếu như không lầm thì vừa nãy mới nghe thấy các cung nữ xôn xao về việc vương tôn công tử đang tề tựu ở đó thưởng trà, ngâm thơ
Vội vàng đến mức không để ý mà đâm sầm vào người đang đi từ phía trước tới Hắn nhanh tay đỡ lấy nàng trong lúc mất thăng bằng
- A, xin lỗi- Tịnh Kỳ bối rối quay qua nhìn- Hử, Thần Phong? À không, Thái tử
- Cứ gọi là Thần Phong đi Nàng đang đi đâu mà vội thế?- không hề có ý định buông tay
Tịnh Kỳ không để ý hắn đã thay đổi cách xưng hô rồi Đang định gỡ tay Thần Phong ra thì chợt bắt gặp ánh mắt hắn Khoan đã!
Tịnh Kỳ dùng cả hai tay nâng mặt hắn lên, nhìn ngang nhìn dọc một hồi khiến Thần Phong ngược lại, trở thành kẻ phải bối rối
- Mắt ngươi từ lúc nào lại dài dài, hơi cụp thế này? Mi cong, mày sắc nhưng trông cũng khá đậm đấy chứ nhỉ?
Thấy Tịnh Kỳ hơi kì lạ, hắn dùng tay còn lại nắm lấy bàn tay nàng, cúi đầu trìu mến hỏi:
- Ta vẫn như vậy mà Chỉ là nàng ngắm chưa đủ kĩ
Tịnh Kỳ lại vẫn không nhận ra tình ý của hắn, chỉ thấy tầm mắt hắn có vẻ cao quá, bản thân phải ngửa cổ lên mỏi kinh khủng, mới vui vẻ cười:
- May quá, ngươi thật là rất cao Không thể kém ai đó một cái đầu được
- Ai cơ? Là nam nhân?
- À là vị khách quý tóc đỏ-
- Thế tử Khắc Tư? Nàng với hắn thân thiết đến mức nào?
- Không gọi là thân thiết, ta đang giúp hắn tìm người- Tịnh Kỳ cười trừ- Mà ngươi không định bỏ ta ra hả? Mặc dù giờ trông có chút không ra dáng, nhưng ta cũng là nữ nhân đấy nhé
Thần Phong lưu luyến thả tay, nghe câu "không thân thiết" nhưng vẫn thấy bất an
- Nàng cần tìm người như thế nào? Mấy năm nay ta qua lại với tiểu thư, công tử kinh thành cũng không ít
Nghe Tịnh Kỳ tả xong, Thần Phong nhíu mày:
- Không phải Bạch Thần Lãng sao?
- Hả? Ta tưởng là Bạch Thần Duệ? Ta nhớ năm xưa yến hội, Thần Lãng vương gia còn cao lớn hơn hẳn
- Đó là năm xưa thôi Mà đôi mắt dài dài, hơi cụp đó nàng thấy giống ta lắm sao?
- Ừ, mắt dài thì ta chỉ nghĩ đến ngươi thôi ta lại cứ đinh ninh là mắt của Bạch Thần Lãng đó trông dẹt dẹt, khó ở cơ chứ Không ngờ qua lời tả của kẻ khác lại có phần hoa mỹ như thế
- Nhân sinh quan của nàng có vấn đề, trách bọn ta sao- Thần Phong nhún vai- Được rồi, biết là ai rồi thì ta sẽ giúp nàng tới nói chuyện với Thế tử Khắc Tư Nàng đừng có đến tìm hắn nữa đấy
- Ta có đến tìm hắn đâu, hắn tìm ta đấy chứ Hơn nữa ngươi nhất định không được tự tiện vác xác tới tìm hắn Rất nguy hiểm!
Thần Phong nhíu mày, có vẻ không hiểu lắm Rõ ràng nàng chạy tới chỗ hắn mới là nguy hiểm chứ ta đường đường là nam nhân, lại là Thái tử Đại Ninh, có cái quái gì mà sợ nguy hiểm Đừng nói là thế tử đó thích nam sắc?
- Vậy thì ta đi với nàng tới gặp hắn!
- Thế cũng được Nhưng mà trước hết ta phải đi gặp Bạch Thần Lãng để xác nhận lại đã
- Lại đi gặp một tên nam nhân khác sao? Hôm nay nếu như ta không tình cờ gặp nàng thì nàng thậm chí còn không thèm quan tâm ta, cứ như vậy mà đi gặp bọn họ à?
- Đâu có, ban đầu ta còn tưởng "nhân vật chính" là ngươi cơ mà- Tịnh Kỳ cười cười cho qua Mấy năm nay hắn thân thiết với Vĩ Kỳ quá nên tính cách cũng y chang luôn à? Tiểu đệ lúc nào cũng khó chịu ra mặt khi tỉ tỉ quan tâm tới người khác hơn nó Giờ lại đến một tên to xác tính chiếm hữu cao không kém
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Tịnh Kỳ chạy như bay qua hậu hoa viên để đến Ngự đình Nếu như không lầm thì vừa nãy mới nghe thấy các cung nữ xôn xao về việc vương tôn công tử đang tề tựu ở đó thưởng trà, ngâm thơ
Vội vàng đến mức không để ý mà đâm sầm vào người đang đi từ phía trước tới Hắn nhanh tay đỡ lấy nàng trong lúc mất thăng bằng
- A, xin lỗi- Tịnh Kỳ bối rối quay qua nhìn- Hử, Thần Phong? À không, Thái tử
- Cứ gọi là Thần Phong đi Nàng đang đi đâu mà vội thế?- không hề có ý định buông tay
Tịnh Kỳ không để ý hắn đã thay đổi cách xưng hô rồi Đang định gỡ tay Thần Phong ra thì chợt bắt gặp ánh mắt hắn Khoan đã!
Tịnh Kỳ dùng cả hai tay nâng mặt hắn lên, nhìn ngang nhìn dọc một hồi khiến Thần Phong ngược lại, trở thành kẻ phải bối rối
- Mắt ngươi từ lúc nào lại dài dài, hơi cụp thế này? Mi cong, mày sắc nhưng trông cũng khá đậm đấy chứ nhỉ?
Thấy Tịnh Kỳ hơi kì lạ, hắn dùng tay còn lại nắm lấy bàn tay nàng, cúi đầu trìu mến hỏi:
- Ta vẫn như vậy mà Chỉ là nàng ngắm chưa đủ kĩ
Tịnh Kỳ lại vẫn không nhận ra tình ý của hắn, chỉ thấy tầm mắt hắn có vẻ cao quá, bản thân phải ngửa cổ lên mỏi kinh khủng, mới vui vẻ cười:
- May quá, ngươi thật là rất cao Không thể kém ai đó một cái đầu được
- Ai cơ? Là nam nhân?
- À là vị khách quý tóc đỏ-
- Thế tử Khắc Tư? Nàng với hắn thân thiết đến mức nào?
- Không gọi là thân thiết, ta đang giúp hắn tìm người- Tịnh Kỳ cười trừ- Mà ngươi không định bỏ ta ra hả? Mặc dù giờ trông có chút không ra dáng, nhưng ta cũng là nữ nhân đấy nhé
Thần Phong lưu luyến thả tay, nghe câu "không thân thiết" nhưng vẫn thấy bất an
- Nàng cần tìm người như thế nào? Mấy năm nay ta qua lại với tiểu thư, công tử kinh thành cũng không ít
Nghe Tịnh Kỳ tả xong, Thần Phong nhíu mày:
- Không phải Bạch Thần Lãng sao?
- Hả? Ta tưởng là Bạch Thần Duệ? Ta nhớ năm xưa yến hội, Thần Lãng vương gia còn cao lớn hơn hẳn
- Đó là năm xưa thôi Mà đôi mắt dài dài, hơi cụp đó nàng thấy giống ta lắm sao?
- Ừ, mắt dài thì ta chỉ nghĩ đến ngươi thôi ta lại cứ đinh ninh là mắt của Bạch Thần Lãng đó trông dẹt dẹt, khó ở cơ chứ Không ngờ qua lời tả của kẻ khác lại có phần hoa mỹ như thế
- Nhân sinh quan của nàng có vấn đề, trách bọn ta sao- Thần Phong nhún vai- Được rồi, biết là ai rồi thì ta sẽ giúp nàng tới nói chuyện với Thế tử Khắc Tư Nàng đừng có đến tìm hắn nữa đấy
- Ta có đến tìm hắn đâu, hắn tìm ta đấy chứ Hơn nữa ngươi nhất định không được tự tiện vác xác tới tìm hắn Rất nguy hiểm!
Thần Phong nhíu mày, có vẻ không hiểu lắm Rõ ràng nàng chạy tới chỗ hắn mới là nguy hiểm chứ ta đường đường là nam nhân, lại là Thái tử Đại Ninh, có cái quái gì mà sợ nguy hiểm Đừng nói là thế tử đó thích nam sắc?
- Vậy thì ta đi với nàng tới gặp hắn!
- Thế cũng được Nhưng mà trước hết ta phải đi gặp Bạch Thần Lãng để xác nhận lại đã
- Lại đi gặp một tên nam nhân khác sao? Hôm nay nếu như ta không tình cờ gặp nàng thì nàng thậm chí còn không thèm quan tâm ta, cứ như vậy mà đi gặp bọn họ à?
- Đâu có, ban đầu ta còn tưởng "nhân vật chính" là ngươi cơ mà- Tịnh Kỳ cười cười cho qua Mấy năm nay hắn thân thiết với Vĩ Kỳ quá nên tính cách cũng y chang luôn à? Tiểu đệ lúc nào cũng khó chịu ra mặt khi tỉ tỉ quan tâm tới người khác hơn nó Giờ lại đến một tên to xác tính chiếm hữu cao không kém
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook