Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-163
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 159: Ngươi biết ta là ai không?
-A- Thần Phong nhận ra bản thân đã giận quá mất khôn, liền tìm cách đánh trống lảng- Chuyện bằng hữu thì cứ coi như xong rồi đi Nàng bảo muốn dẫn hắn đi gặp một người mà
- Phải rồi!- Tịnh Kỳ quay qua Thần Lãng với ánh mắt tội lỗi- Ta xin lỗi nhưng mà ngươi đi với ta tới một nơi được không? Gặp xong rồi hắn muốn gì ngươi cứ từ chối kịch liệt là được, hắn chắc sẽ không ép uổng ngươi đâu
Thần Lãng nghe xong có chút bất an Nhưng đường đường là trưởng nam phủ Tứ vương gia, có gì mà phải lo sợ chứ Hắn chẳng mất nhiều thời gian suy nghĩ, liền đi theo Tịnh Kỳ
------------------
Vừa nghe thấy tiếng tiểu tướng quân từ xa, đám cung nữ Khắc Tư đã vội vàng chạy vào báo cho chủ tử Liễu Ngọc Đan đã nhanh chóng chỉnh trang y phục, vui vẻ bước ra ngoài
Nhìn thấy Tịnh Kỳ vui vẻ tiến tới cùng với không chỉ một mà là hai mỹ nam tử, hắn cũng phải ngạc nhiên mấy phần "Ta chỉ cần một mà dắt tới hai luôn Tiểu nha đầu này giỏi thật!"
- Thế tử, nhìn nè, phải người này không?- Tịnh Kỳ vừa thấy hắn đã vui vẻ vẫy tay
Liễu Ngọc Đan vội vàng chạy đến bịt miệng Tịnh Kỳ, thì thầm: "Nha đầu ngốc, ngươi nói toẹt ra như thế khác nào bảo bổn thế tử muốn tìm hắn Ngươi phải giả vờ là tình cờ thấy ta chứ?"
"Nhưng ta đã bảo với hắn là có người muốn gặp từ trước rồi"
"Ngươi làm bổn thế tử mất giá quá"
"Không bảo trước thì ta biết làm sao được Thôi, người đã giao rồi, ta lui đây"
To nhỏ một hồi, Tịnh Kỳ quay ra nháy mắt với Thần Phong, ý là "rút thôi" Không nói không rằng, cả hai cười cười rồi lỉnh mất Để Bạch Thần Lãng ngẩn ngơ đứng nhìn theo Giờ bỏ đi không tiện mà ở lại thì cũng thật là ngại, có quen biết gì đâu mà tự dưng Thế tử Khắc Tư lại đặc biệt tìm hắn
- Ngươi biết ta là ai không?- Liễu Ngọc Đan lên tiếng, phá tan bầu không khí tĩnh lặng
- Ngài là thế tử Khắc Tư- Bạch Thần Lãng trả lời- Còn không phải sao?
- Không, tên ta kia Ngươi có biết tên của bổn thế tử không?
- Thế tử thứ lỗi, ta không biết- Bạch Thần Lãng lạnh lùng đáp Kể cả có biết đi chăng nữa thì hắn cũng đâu thể gọi thế tử Khắc Tư bằng tên cơ chứ - Nếu ngài có việc muốn nói với ta thì xin nói nhanh cho
Liễu Ngọc Đan tiến tới phía Thần Lãng, sát ngay trước mắt hắn, cúi xuống nhìn vương gia "tiểu khả ái", khẽ nở nụ cười như cánh hoa đào bay trong gió xuân:
- Ta là Liễu Ngọc Đan, ta chỉ là muốn biết tên của ngươi mà thôi
Bạch Thần Lãng từ khi bị Thần Phong trêu chọc chiều cao, luôn có thái độ vô cùng khó chịu với những kẻ thích dùng chiều cao mà ức hiếp hắn Nay tên Thế tử kia lại cúi đầu nhìn hắn như vậy, khác nào chê hắn lùn, lại còn cười khinh bỉ?
Tuyệt chiêu câu dẫn của Liễu Ngọc Đan thất bại thảm hại Bạch Thần Lãng bị chọc phát giận, đẩy mạnh hắn ra, bước vội đi, chỉ ném lại một câu:
- Tên của ta, ngài không cần biết
------------------------------------------------------
Hôm nay ra được ít chương hơn, mọi người thông cảm nhé
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
-A- Thần Phong nhận ra bản thân đã giận quá mất khôn, liền tìm cách đánh trống lảng- Chuyện bằng hữu thì cứ coi như xong rồi đi Nàng bảo muốn dẫn hắn đi gặp một người mà
- Phải rồi!- Tịnh Kỳ quay qua Thần Lãng với ánh mắt tội lỗi- Ta xin lỗi nhưng mà ngươi đi với ta tới một nơi được không? Gặp xong rồi hắn muốn gì ngươi cứ từ chối kịch liệt là được, hắn chắc sẽ không ép uổng ngươi đâu
Thần Lãng nghe xong có chút bất an Nhưng đường đường là trưởng nam phủ Tứ vương gia, có gì mà phải lo sợ chứ Hắn chẳng mất nhiều thời gian suy nghĩ, liền đi theo Tịnh Kỳ
------------------
Vừa nghe thấy tiếng tiểu tướng quân từ xa, đám cung nữ Khắc Tư đã vội vàng chạy vào báo cho chủ tử Liễu Ngọc Đan đã nhanh chóng chỉnh trang y phục, vui vẻ bước ra ngoài
Nhìn thấy Tịnh Kỳ vui vẻ tiến tới cùng với không chỉ một mà là hai mỹ nam tử, hắn cũng phải ngạc nhiên mấy phần "Ta chỉ cần một mà dắt tới hai luôn Tiểu nha đầu này giỏi thật!"
- Thế tử, nhìn nè, phải người này không?- Tịnh Kỳ vừa thấy hắn đã vui vẻ vẫy tay
Liễu Ngọc Đan vội vàng chạy đến bịt miệng Tịnh Kỳ, thì thầm: "Nha đầu ngốc, ngươi nói toẹt ra như thế khác nào bảo bổn thế tử muốn tìm hắn Ngươi phải giả vờ là tình cờ thấy ta chứ?"
"Nhưng ta đã bảo với hắn là có người muốn gặp từ trước rồi"
"Ngươi làm bổn thế tử mất giá quá"
"Không bảo trước thì ta biết làm sao được Thôi, người đã giao rồi, ta lui đây"
To nhỏ một hồi, Tịnh Kỳ quay ra nháy mắt với Thần Phong, ý là "rút thôi" Không nói không rằng, cả hai cười cười rồi lỉnh mất Để Bạch Thần Lãng ngẩn ngơ đứng nhìn theo Giờ bỏ đi không tiện mà ở lại thì cũng thật là ngại, có quen biết gì đâu mà tự dưng Thế tử Khắc Tư lại đặc biệt tìm hắn
- Ngươi biết ta là ai không?- Liễu Ngọc Đan lên tiếng, phá tan bầu không khí tĩnh lặng
- Ngài là thế tử Khắc Tư- Bạch Thần Lãng trả lời- Còn không phải sao?
- Không, tên ta kia Ngươi có biết tên của bổn thế tử không?
- Thế tử thứ lỗi, ta không biết- Bạch Thần Lãng lạnh lùng đáp Kể cả có biết đi chăng nữa thì hắn cũng đâu thể gọi thế tử Khắc Tư bằng tên cơ chứ - Nếu ngài có việc muốn nói với ta thì xin nói nhanh cho
Liễu Ngọc Đan tiến tới phía Thần Lãng, sát ngay trước mắt hắn, cúi xuống nhìn vương gia "tiểu khả ái", khẽ nở nụ cười như cánh hoa đào bay trong gió xuân:
- Ta là Liễu Ngọc Đan, ta chỉ là muốn biết tên của ngươi mà thôi
Bạch Thần Lãng từ khi bị Thần Phong trêu chọc chiều cao, luôn có thái độ vô cùng khó chịu với những kẻ thích dùng chiều cao mà ức hiếp hắn Nay tên Thế tử kia lại cúi đầu nhìn hắn như vậy, khác nào chê hắn lùn, lại còn cười khinh bỉ?
Tuyệt chiêu câu dẫn của Liễu Ngọc Đan thất bại thảm hại Bạch Thần Lãng bị chọc phát giận, đẩy mạnh hắn ra, bước vội đi, chỉ ném lại một câu:
- Tên của ta, ngài không cần biết
------------------------------------------------------
Hôm nay ra được ít chương hơn, mọi người thông cảm nhé
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Bình luận facebook