Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 226
- Bản vương cũng thấy chuyện này kỳ quái, nhưng đây là việc riêng của Ngụy gia, chúng ta cũng không cách nào nhúng tay được. Nếu Ngụy Duyên thật sự có thể trở thành gia chủ Ngụy gia, với giao tình của ngươi và gã, có lẽ Ngụy gia sẽ lựa chọn đứng ở phe Đại Đường chúng ta.
Lý Chấn Uy lạc quan nói.
- Hoàng thúc đừng lạc quan một cách mù quáng như vậy! Ngài nói cho ta biết Hắc Thủy vương thành này đã xảy ra chuyện gì trước đã, sao lần này ta cảm thấy không khí khẩn trương hơn rất nhiều.
Lý Lân lúc lắc đầu, hỏi.
- Tiểu tử ngươi cũng cảm giác được, không sai, tình hình quả thật đã khẩn trương hơn rồi. Ngươi còn nhớ chuyện Thần Lang giáo truy sát ngươi lần trước không? Tiểu tử ngươi làm sạch sẽ thật, ngay cả Thần Lang giáo cũng không thể tìm được dấu vết nào. Cuối cùng bọn họ tìm tới Thiên Cơ môn, dùng Thiên Cơ Bặc Toán tra ra là ngươi đã hạ thủ, cho nên mới có chuyện Thần Lang giáo phái ra nhiều người truy sát ngươi như vậy. Nhưng Thần Lang giáo dù thế nào cũng không ngờ rằng vì tiếp xúc với Thiên Cơ môn mà lại để cho Thiên Cơ môn thấy được Thần Lang giáo lòng lang dạ sói như thế nào. Tiểu thiên sư của Thiên Cơ môn tiết lộ tin tức ra ngoài rồi, tất cả các thế lực trong thành đều kiêng kỵ. Thế lực đứng thứ hai vương thành, Kim Mã đường đã dẫn đầu giao thủ với Thần Lang giáo vài lần, song phương đều hủy đi của nhau mấy cửa hiệu mặt tiền, đội ngũ vận chuyển bị cướp, cao thủ bị tập kích giết chết. Thành ra toàn bộ Hắc Thủy vương thành đều khẩn trương theo. Hiện giờ các thế lực lớn trong vương thành đều rục rịch, sợ là không lâu nữa sẽ đại chiến!
Lý Chấn Uy nói với vẻ hưng phấn.
- Hoàng thúc, không nhìn ra là ngài cũng hiếu chiến như vậy! Nhưng cho dù Hắc Thủy vương thành này có đánh nhau thành một ổ hỗn loạn thì cũng không liên quan gì đến ngài. Đây là thánh chỉ của phụ hoàng, chính xác mà nói thì là ý của viện Trưởng lão và lão tổ tông. Ngài xem qua đi!
Lý Lân vứt thánh chỉ cho Lý Chấn Uy, sau đó xoay người đi tới hậu viện, đó là nơi Hoàng tử đời thứ ba Lý Hoành ở. Đối với vị cao thủ siêu cấp Lý Hoành này, mà ông ta còn là trưởng bối hoàng thất, Lý Lân theo lý là phải tới bái kiến.
- Ngươi đã đến rồi!
Lý Hoành mở mắt ra, thấy Lý Lân thì hơi hứng thú. Chuyện của Lý Lân ông ta đã biết đại thể, dù sao tốc độ diều hâu truyền thư nhanh hơn người nhiều. Đối với chuyện Lý Lân tiến giai Tiên Thiên trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Lý Hoành cũng cực kỳ kinh ngạc, lại càng thêm kính trọng vị lão tổ Đại Đường. Bởi vậy, ông ta cũng tỏ ra khá thân cận hòa ái với Lý Lân, ngoài việc trưởng bối yêu thích hậu bối có thiên phú ra, thì đó là Lý Hoành cũng khá coi trọng tương lai của Lý Lân, đối với người có tiềm lực vô hạn như thế này, không phải kẻ địch thì hãy dốc sức móc nối quan hệ. Đây là tư tưởng mà người hoàng thất đã được dạy bảo từ bé, Lý Hoành tuy không hứng thú ngôi vị Hoàng đế, nhưng dù sao cũng là huyết mạch hoàng thất chính thống, đương nhiên là biết rõ những khúc khuỷu ngoằn nghèo trong hoàng cung kia.
- Vâng! Lý Lân chọc lấy không ít phiền toái, hai tháng này phải làm phiền Hoàng tổ rồi!
Lý Lân cung kính nói. Hắn cũng là võ giả Tiên Thiên, nhưng Tiên Thiên nhất phẩm với Tiên Thiên cửu phẩm chính là khoảng cách giữa trời và đất. Đối mặt với cao thủ siêu cấp như Lý Hoành, dù ông ta không điều động chút khí thế nào thì áp lực sinh ra từ chân khí mênh mông trong cơ thể kia cũng đủ làm cho Lý Lân phải sợ hãi.
- Không sao! Chỉ cần ngày nào lão phu còn ở Hắc Thủy vương thành thì ngươi sẽ luôn an toàn!
Hoàng tử đời thứ ba Lý Hoành gật gật đầu. Có những lời này của Lý Hoành, Lý Lân coi như hoàn toàn yên tâm. Hắc Thủy vương thành tuy rằng cao thủ như mây, nhưng kẻ có thực lực mạnh nhất hiện tại cũng chỉ là Cửu phẩm Vương Tọa. Trong tình hình mà cao thủ Nửa bước Võ hoàng và Võ hoàng chân chính không xuất thế, Cửu phẩm Vương Tọa đã đủ để ảnh hưởng tới toàn bộ thế cục Hắc Thủy vương thành chứ đừng nói là chỉ bảo vệ một người.
Lý Lân cung kính cúi người thi lễ rồi lui ra ngoài. Lý Chấn Uy đang chờ hắn ở bên ngoài, chỉ là sắc mặt có vẻ khá buồn bực.
- Hoàng thúc, không phải ngài đã sớm ngóng trông ngày được rời khỏi nơi này sao? Sao nhận được thánh chỉ rồi mặt lại thối như vậy, chẳng lẽ ngài không muốn rời đi?
Lý Lân mỉm cười trêu chọc. Lý Chấn Uy tuy có bối phận cao hơn hắn, nhưng lại không hề tỏ ra mình là trưởng bối, cũng có vẻ khá hợp với Lý Lân, bởi vậy hai người luôn nói chuyện tùy ý như vậy.
- Tiểu tử ngươi không biết chứ, bản vương dùng một tháng này, cuối cùng đã bắt được tâm của Hân Hân cô nương, hiện giờ mà đi thì chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư?
Lý Chấn Uy mặt mũi khổ sở nói.
Lý Lân cảm thấy không biết nên nói gì, chuyện mà hắn biết là có thể khiến Lý Chấn Uy phiền não ngoài phụ nữ thì cũng chỉ là phụ nữ, cũng không rõ vị lãng tử phong lưu này làm thế nào mà tu luyện được tới tu vi Tứ phẩm Vương Tọa.
- Hoàng thúc, ngài còn gần hai tháng nữa, cam đoan là đủ để ngài chuộc thân cho Hân Hân cô nương kia. Huống chi Đại Đường ta nay đã khác xưa, hẳn là Lăng Tiêu phái sẽ không ngăn trở quá đáng!
- Sao ngươi biết Hân Hân cô nương là người của Lăng Tiêu lâu? Chẳng lẽ ngươi còn liên hệ với Ny Ny cô nương sao? Ta nói rồi mà, mỹ nhân thiên kiều bá mị như vậy ngươi sao có thể không động tâm chứ. Nói cho Hoàng thúc nghe đi, các ngươi tiến triển tới bước nào rồi? Chẳng lẽ ngươi thật sự động tình rồi!
Lý Chấn Uy rất tò mò, ghé sát tới rồi hỏi với vẻ mặt đáng khinh.
- Ta không có đa tình như ngài. Huống chi là với loại phụ nữ có mục đích riêng kia!
Lý Lân khinh thường nói. Ny Ny cô nương đẹp thì đẹp thật, nhưng vừa nghĩ tới thân phận thánh nữ cùng sứ mệnh phá tình chó má kia, Lý Lân liền cảm thấy khó chịu vô cùng. Tình cảm nam nữ thuần túy mới tốt, nếu xen lẫn mục đích khác thì thà không cần còn hơn. Huống hồ Lý Lân vốn không thiếu đàn bà, đến bây giờ đã có ba cô gái không hề thua kém Ny Ny dây dưa với hắn. Ai cũng nói hoa nhà thì không thơm bằng hoa dại, nhưng đó là khi hoa nhà bắt đầu héo úa, nếu hoa nhà mà tươi đẹp thì ai còn muốn đi ngắm hoa dại. Huống chi ba cô gái kia hiện giờ chưa có ai ngã vào chậu hoa của Lý Lân, Lý Lân đương nhiên là không có tâm tư đi nơi khác săn gái rồi. Mà với tư tưởng từ kiếp trước, Lý Lân luôn cho rằng kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa, dù Lăng Tiêu lâu có thanh danh cao thế nào thì cũng không thay đổi được bản chất thanh lâu, mặc dù người được gọi là thanh quan kia thì ngoài tầng màng đó, đâu còn có thể được coi là ngọc nữ đơn thuần nữa. Có đôi khi tư tưởng mưa dầm thấm đất dơ bẩn còn khiến người ta buồn nôn hơn cả thân thể dơ bẩn.
- Xí! Ai cũng là đàn ông, việc gì phải cố che giấu thế chứ! Từ tối hôm đó trở đi, Ny Ny cô nương quả thật không lộ diện, mà Lăng Tiêu lâu cũng từng phái nha hoàn tới nghe ngóng tin tức về ngươi. Nhưng từ khi tin ngươi tiêu diệt Kim trưởng lão truyền về, Lăng Tiêu lâu đã không phái người tới nữa! Tiểu tử, sợ là ngươi khiến cô nương nhà người ta khiếp sợ rồi!
Lý Chấn Uy cười nói.
- Hừ! Lăng Tiêu lâu tích cực như vậy chẳng qua là muốn khống chế ta mà thôi, cho ta thành công cụ để thánh nữ phá tình, bản hoàng tử há có thể để chúng đắc thủ. Nếu Lăng Tiêu phái thật sự không biết điều, còn muốn ám toán bản hoàng tử nữa thì ta cũng không ngại chuyện hoàn toàn diệt trừ thế lực bọn chúng ở Hắc Thủy vương thành này.
Lý Lân nói với thần sắc lãnh đạm, dường như không phải là nói đến một thế lực lớn ở Hắc Thủy vương thành, mà là con chó con mèo có thể tùy tiện giết chết, khiến Lý Chấn Uy trố mắt ra nhìn.
- Tiểu tử này, bản vương còn tưởng ngươi khiêm tốn lắm, xem ra là ta nhìn nhầm rồi. Thôi bỏ đi, đã có ý chỉ của hoàng huynh thì bản vương cũng không thể vi phạm. Giờ chỉ còn gần hai tháng nữa, phải nhanh chóng lấy đủ linh thạch rồi chuộc Hân Hân cô nương ra. Phong lưu nhiều năm như vậy, cuối cùng bản vương đã gặp người con gái khiến bản vương động tâm, lần này tuyệt đối không thể bỏ qua.
Lý Chấn Uy hưng phấn nói. Lời này lại khiến Lý Lân cảm thấy hứng thú với Hân Hân cô nương mà Lý Chấn Uy coi trọng kia. Nhưng bảo hắn lại đến Lăng Tiêu lâu thì hắn không có chút hứng thú nào, nơi đó ít đi thì tốt hơn.
- Hoàng thúc, chuyện chuộc người ta có thể giúp ngài, nhưng trong vòng hai tháng này ngài phải dốc sức giúp ta đứng vững ở Hắc Thủy vương thành này. Ta không muốn khi các ngài vừa đi thì bản hoàng tử lập tức trở thành mục tiêu sống để tất cả các thế lực ức hiếp!
Lý Lân mở miệng nói.
- Đương nhiên là không thành vấn đề! Bản vương suýt quên ngươi đã giết chết một đội cao thủ của Thần Lang giáo, chắc chắn là được không ít lợi, nhất là Kim trưởng lão kia lại quản chuyện phát đan dược trong Thần Lang giáo, trong không gian giới chỉ của y chắc chắn có không ít thứ tốt. Tiểu tử, nếu ngươi còn chưa mở ra thì cứ nhờ thúc tổ ra tay xóa đi ấn ký trên không gian giới chỉ.
- Không cần đâu, ta đã mở không gian giới chỉ của Kim trưởng lão ra rồi, trong đó quả thật có không ít đan dược để tu luyện, nhưng ta đã ăn gần hết rồi. Linh thạch thì có một ít, chỉ là không rõ ngài cần bao nhiêu.
Lý Lân lắc đầu nói.
- Mở ra rồi? Đây chính là không gian giới chỉ của Tam phẩm Vương Tọa đấy, chỉ có Vương Tọa thất phẩm trở lên mới có thể mở ra được. Tiểu tử, ngươi làm thế nào mà mở nó ra được vậy?
Lý Chấn Uy tò mò hỏi.
Lý Chấn Uy lạc quan nói.
- Hoàng thúc đừng lạc quan một cách mù quáng như vậy! Ngài nói cho ta biết Hắc Thủy vương thành này đã xảy ra chuyện gì trước đã, sao lần này ta cảm thấy không khí khẩn trương hơn rất nhiều.
Lý Lân lúc lắc đầu, hỏi.
- Tiểu tử ngươi cũng cảm giác được, không sai, tình hình quả thật đã khẩn trương hơn rồi. Ngươi còn nhớ chuyện Thần Lang giáo truy sát ngươi lần trước không? Tiểu tử ngươi làm sạch sẽ thật, ngay cả Thần Lang giáo cũng không thể tìm được dấu vết nào. Cuối cùng bọn họ tìm tới Thiên Cơ môn, dùng Thiên Cơ Bặc Toán tra ra là ngươi đã hạ thủ, cho nên mới có chuyện Thần Lang giáo phái ra nhiều người truy sát ngươi như vậy. Nhưng Thần Lang giáo dù thế nào cũng không ngờ rằng vì tiếp xúc với Thiên Cơ môn mà lại để cho Thiên Cơ môn thấy được Thần Lang giáo lòng lang dạ sói như thế nào. Tiểu thiên sư của Thiên Cơ môn tiết lộ tin tức ra ngoài rồi, tất cả các thế lực trong thành đều kiêng kỵ. Thế lực đứng thứ hai vương thành, Kim Mã đường đã dẫn đầu giao thủ với Thần Lang giáo vài lần, song phương đều hủy đi của nhau mấy cửa hiệu mặt tiền, đội ngũ vận chuyển bị cướp, cao thủ bị tập kích giết chết. Thành ra toàn bộ Hắc Thủy vương thành đều khẩn trương theo. Hiện giờ các thế lực lớn trong vương thành đều rục rịch, sợ là không lâu nữa sẽ đại chiến!
Lý Chấn Uy nói với vẻ hưng phấn.
- Hoàng thúc, không nhìn ra là ngài cũng hiếu chiến như vậy! Nhưng cho dù Hắc Thủy vương thành này có đánh nhau thành một ổ hỗn loạn thì cũng không liên quan gì đến ngài. Đây là thánh chỉ của phụ hoàng, chính xác mà nói thì là ý của viện Trưởng lão và lão tổ tông. Ngài xem qua đi!
Lý Lân vứt thánh chỉ cho Lý Chấn Uy, sau đó xoay người đi tới hậu viện, đó là nơi Hoàng tử đời thứ ba Lý Hoành ở. Đối với vị cao thủ siêu cấp Lý Hoành này, mà ông ta còn là trưởng bối hoàng thất, Lý Lân theo lý là phải tới bái kiến.
- Ngươi đã đến rồi!
Lý Hoành mở mắt ra, thấy Lý Lân thì hơi hứng thú. Chuyện của Lý Lân ông ta đã biết đại thể, dù sao tốc độ diều hâu truyền thư nhanh hơn người nhiều. Đối với chuyện Lý Lân tiến giai Tiên Thiên trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Lý Hoành cũng cực kỳ kinh ngạc, lại càng thêm kính trọng vị lão tổ Đại Đường. Bởi vậy, ông ta cũng tỏ ra khá thân cận hòa ái với Lý Lân, ngoài việc trưởng bối yêu thích hậu bối có thiên phú ra, thì đó là Lý Hoành cũng khá coi trọng tương lai của Lý Lân, đối với người có tiềm lực vô hạn như thế này, không phải kẻ địch thì hãy dốc sức móc nối quan hệ. Đây là tư tưởng mà người hoàng thất đã được dạy bảo từ bé, Lý Hoành tuy không hứng thú ngôi vị Hoàng đế, nhưng dù sao cũng là huyết mạch hoàng thất chính thống, đương nhiên là biết rõ những khúc khuỷu ngoằn nghèo trong hoàng cung kia.
- Vâng! Lý Lân chọc lấy không ít phiền toái, hai tháng này phải làm phiền Hoàng tổ rồi!
Lý Lân cung kính nói. Hắn cũng là võ giả Tiên Thiên, nhưng Tiên Thiên nhất phẩm với Tiên Thiên cửu phẩm chính là khoảng cách giữa trời và đất. Đối mặt với cao thủ siêu cấp như Lý Hoành, dù ông ta không điều động chút khí thế nào thì áp lực sinh ra từ chân khí mênh mông trong cơ thể kia cũng đủ làm cho Lý Lân phải sợ hãi.
- Không sao! Chỉ cần ngày nào lão phu còn ở Hắc Thủy vương thành thì ngươi sẽ luôn an toàn!
Hoàng tử đời thứ ba Lý Hoành gật gật đầu. Có những lời này của Lý Hoành, Lý Lân coi như hoàn toàn yên tâm. Hắc Thủy vương thành tuy rằng cao thủ như mây, nhưng kẻ có thực lực mạnh nhất hiện tại cũng chỉ là Cửu phẩm Vương Tọa. Trong tình hình mà cao thủ Nửa bước Võ hoàng và Võ hoàng chân chính không xuất thế, Cửu phẩm Vương Tọa đã đủ để ảnh hưởng tới toàn bộ thế cục Hắc Thủy vương thành chứ đừng nói là chỉ bảo vệ một người.
Lý Lân cung kính cúi người thi lễ rồi lui ra ngoài. Lý Chấn Uy đang chờ hắn ở bên ngoài, chỉ là sắc mặt có vẻ khá buồn bực.
- Hoàng thúc, không phải ngài đã sớm ngóng trông ngày được rời khỏi nơi này sao? Sao nhận được thánh chỉ rồi mặt lại thối như vậy, chẳng lẽ ngài không muốn rời đi?
Lý Lân mỉm cười trêu chọc. Lý Chấn Uy tuy có bối phận cao hơn hắn, nhưng lại không hề tỏ ra mình là trưởng bối, cũng có vẻ khá hợp với Lý Lân, bởi vậy hai người luôn nói chuyện tùy ý như vậy.
- Tiểu tử ngươi không biết chứ, bản vương dùng một tháng này, cuối cùng đã bắt được tâm của Hân Hân cô nương, hiện giờ mà đi thì chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư?
Lý Chấn Uy mặt mũi khổ sở nói.
Lý Lân cảm thấy không biết nên nói gì, chuyện mà hắn biết là có thể khiến Lý Chấn Uy phiền não ngoài phụ nữ thì cũng chỉ là phụ nữ, cũng không rõ vị lãng tử phong lưu này làm thế nào mà tu luyện được tới tu vi Tứ phẩm Vương Tọa.
- Hoàng thúc, ngài còn gần hai tháng nữa, cam đoan là đủ để ngài chuộc thân cho Hân Hân cô nương kia. Huống chi Đại Đường ta nay đã khác xưa, hẳn là Lăng Tiêu phái sẽ không ngăn trở quá đáng!
- Sao ngươi biết Hân Hân cô nương là người của Lăng Tiêu lâu? Chẳng lẽ ngươi còn liên hệ với Ny Ny cô nương sao? Ta nói rồi mà, mỹ nhân thiên kiều bá mị như vậy ngươi sao có thể không động tâm chứ. Nói cho Hoàng thúc nghe đi, các ngươi tiến triển tới bước nào rồi? Chẳng lẽ ngươi thật sự động tình rồi!
Lý Chấn Uy rất tò mò, ghé sát tới rồi hỏi với vẻ mặt đáng khinh.
- Ta không có đa tình như ngài. Huống chi là với loại phụ nữ có mục đích riêng kia!
Lý Lân khinh thường nói. Ny Ny cô nương đẹp thì đẹp thật, nhưng vừa nghĩ tới thân phận thánh nữ cùng sứ mệnh phá tình chó má kia, Lý Lân liền cảm thấy khó chịu vô cùng. Tình cảm nam nữ thuần túy mới tốt, nếu xen lẫn mục đích khác thì thà không cần còn hơn. Huống hồ Lý Lân vốn không thiếu đàn bà, đến bây giờ đã có ba cô gái không hề thua kém Ny Ny dây dưa với hắn. Ai cũng nói hoa nhà thì không thơm bằng hoa dại, nhưng đó là khi hoa nhà bắt đầu héo úa, nếu hoa nhà mà tươi đẹp thì ai còn muốn đi ngắm hoa dại. Huống chi ba cô gái kia hiện giờ chưa có ai ngã vào chậu hoa của Lý Lân, Lý Lân đương nhiên là không có tâm tư đi nơi khác săn gái rồi. Mà với tư tưởng từ kiếp trước, Lý Lân luôn cho rằng kỹ nữ vô tình con hát vô nghĩa, dù Lăng Tiêu lâu có thanh danh cao thế nào thì cũng không thay đổi được bản chất thanh lâu, mặc dù người được gọi là thanh quan kia thì ngoài tầng màng đó, đâu còn có thể được coi là ngọc nữ đơn thuần nữa. Có đôi khi tư tưởng mưa dầm thấm đất dơ bẩn còn khiến người ta buồn nôn hơn cả thân thể dơ bẩn.
- Xí! Ai cũng là đàn ông, việc gì phải cố che giấu thế chứ! Từ tối hôm đó trở đi, Ny Ny cô nương quả thật không lộ diện, mà Lăng Tiêu lâu cũng từng phái nha hoàn tới nghe ngóng tin tức về ngươi. Nhưng từ khi tin ngươi tiêu diệt Kim trưởng lão truyền về, Lăng Tiêu lâu đã không phái người tới nữa! Tiểu tử, sợ là ngươi khiến cô nương nhà người ta khiếp sợ rồi!
Lý Chấn Uy cười nói.
- Hừ! Lăng Tiêu lâu tích cực như vậy chẳng qua là muốn khống chế ta mà thôi, cho ta thành công cụ để thánh nữ phá tình, bản hoàng tử há có thể để chúng đắc thủ. Nếu Lăng Tiêu phái thật sự không biết điều, còn muốn ám toán bản hoàng tử nữa thì ta cũng không ngại chuyện hoàn toàn diệt trừ thế lực bọn chúng ở Hắc Thủy vương thành này.
Lý Lân nói với thần sắc lãnh đạm, dường như không phải là nói đến một thế lực lớn ở Hắc Thủy vương thành, mà là con chó con mèo có thể tùy tiện giết chết, khiến Lý Chấn Uy trố mắt ra nhìn.
- Tiểu tử này, bản vương còn tưởng ngươi khiêm tốn lắm, xem ra là ta nhìn nhầm rồi. Thôi bỏ đi, đã có ý chỉ của hoàng huynh thì bản vương cũng không thể vi phạm. Giờ chỉ còn gần hai tháng nữa, phải nhanh chóng lấy đủ linh thạch rồi chuộc Hân Hân cô nương ra. Phong lưu nhiều năm như vậy, cuối cùng bản vương đã gặp người con gái khiến bản vương động tâm, lần này tuyệt đối không thể bỏ qua.
Lý Chấn Uy hưng phấn nói. Lời này lại khiến Lý Lân cảm thấy hứng thú với Hân Hân cô nương mà Lý Chấn Uy coi trọng kia. Nhưng bảo hắn lại đến Lăng Tiêu lâu thì hắn không có chút hứng thú nào, nơi đó ít đi thì tốt hơn.
- Hoàng thúc, chuyện chuộc người ta có thể giúp ngài, nhưng trong vòng hai tháng này ngài phải dốc sức giúp ta đứng vững ở Hắc Thủy vương thành này. Ta không muốn khi các ngài vừa đi thì bản hoàng tử lập tức trở thành mục tiêu sống để tất cả các thế lực ức hiếp!
Lý Lân mở miệng nói.
- Đương nhiên là không thành vấn đề! Bản vương suýt quên ngươi đã giết chết một đội cao thủ của Thần Lang giáo, chắc chắn là được không ít lợi, nhất là Kim trưởng lão kia lại quản chuyện phát đan dược trong Thần Lang giáo, trong không gian giới chỉ của y chắc chắn có không ít thứ tốt. Tiểu tử, nếu ngươi còn chưa mở ra thì cứ nhờ thúc tổ ra tay xóa đi ấn ký trên không gian giới chỉ.
- Không cần đâu, ta đã mở không gian giới chỉ của Kim trưởng lão ra rồi, trong đó quả thật có không ít đan dược để tu luyện, nhưng ta đã ăn gần hết rồi. Linh thạch thì có một ít, chỉ là không rõ ngài cần bao nhiêu.
Lý Lân lắc đầu nói.
- Mở ra rồi? Đây chính là không gian giới chỉ của Tam phẩm Vương Tọa đấy, chỉ có Vương Tọa thất phẩm trở lên mới có thể mở ra được. Tiểu tử, ngươi làm thế nào mà mở nó ra được vậy?
Lý Chấn Uy tò mò hỏi.