Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 227
- Mở ra? Đây chính là không gian giới chỉ của Tam phẩm Vương Tọa, chỉ có Thất phẩm cùng phẩm giai trên Vương Tọa mới có thể mở ra. Tiểu tử ngươi làm thế nào mở ra vậy?
Lý Chấn Uy tò mò hỏi.
- Ta ở biên quan phương bắc gặp được Lang Gia Vương, thỉnh hắn giúp ta xóa đi cấm chế trên không gian giới chỉ.
Lý Lân suy nghĩ liền đem chuyện mình không biết từ đâu đã cứu Lang Gia Vương nói ra.
- Lang Gia Vương? Hắn thì bản vương có nghe nói qua, nhưng mà theo lão tổ tông nói, Lang Gia Vương tính tình cổ quái, cực kỳ hiếm khi lấy diện mạo thật gặp người, ngươi có thể gặp hắn thật không dễ. Vận khí của tiểu tử ngươi thật sự là quá tốt.
Lý Chấn Uy gật đầu.
Lang Gia Vương tuy là cửu phẩm Vương Tọa, cho dù tên không nổi danh, nhưng cấp bậc như vậy cũng là người Lý Chấn Uy nên biết. Huống chi phía sau Lý Chấn Uy còn có một thực lực cao cường đồng thời cũng là cửu phẩm Vương Tọa, Lý Hoành, hiểu rõ mấy bí mật của hoàng thất cũng không tính là gì.
- Vương thúc, ta ở Yến Kinh cùng Vũ Vương xảy ra xung đột, hai ngày nay vẫn là khiêm tốn một chút mới tốt. Hoàng thúc phái người giúp ta thông tri Ngụy Duyên một tiếng, nếu ta không nhìn lầm, hắn không phải người vong ân phụ nghĩa, nhận được tin tức nhất định sẽ tới gặp ta.
Vẻ mặt Lý Lân nghiêm túc hẳn lên. Hắn muốn nắm giữ thế cục Hắc Thủy vương thành, nhất định phải có thành viên tổ chức thuộc về mình. Vệ quân lực tuy người đông thế mạnh, nhưng trước mắt cũng chỉ là một quân đội thế tục, đối với cao giai Vương Tọa không hề có lực uy hiếp. Huống chi Vệ quân bây giờ còn đang ở biên quan phương bắc, tốc độ có nhanh nữa cũng phải nữa tháng sau mới có thể đến được. Mà trong khoảng thời gian này, Lý Lân cũng không muốn ngủ đông ở phủ Tổng đốc không làm được gì.
- Việc này thật ra rất dễ dàng, Lý Lân, bản vương biết suy nghĩ của ngươi, nhưng là ta không thể không hắt cho ngươi chút nước lạnh. Ngụy gia truyền thừa mấy trăm năm, bên trong gia tộc cao thủ như mây, Ngụy Duyên chỉ là đại công tử đương thời, cho dù kế thừa vị trí gia chủ cũng không có khả năng nắm giữ quá nhiều quyền lợi thật sự ở Ngụy gia. Huống chi là ở dưới loại tình huống như bây giờ, ta khuyên ngươi vẫn là không nên dính vào. Bất kỳ thế lực truyền thừa hơn trăm năm nào cũng có một cách xử sự chuẩn mực của mình, ngươi nghĩ muốn nhờ lực lượng Ngụy gia đề cao địa vị của mình, không khác gì là bảo hổ lột da. Chuyện này ngươi phải cân nhắc rồi hãy làm.
Lý Chấn Uy trầm giọng nói. Dù sao cũng là người duy trì một phương thế lực ở mảnh đất Hắc Thủy vương thành này, tuy rằng Lý Chấn Uy bất cần đời, nhưng tuyệt đối không phải một nhân vật đơn giản. Nếu không hoàng thất cũng không có khả năng để một Tứ phẩm Vương Tọa như hắn đi chủ trì thế cục phủ Tổng đốc Hắc Thủy. Mà theo Lý Lân quan sát, thực lực phủ Tổng đốc Hắc Thủy tuy rằng không mạnh, nhưng thế lực khắp nơi lại không người nào dám xem thường, vậy đã nói lên, Lý Chấn Uy làm cho thế lực của phủ Tổng đốc ở Hắc Thủy vương thành lấy được thế cân bằng. Chỉ cần bằng phần này thủ đoạn cũng đủ để Lý Lân chú ý.
- Hoàng thúc yên tâm, chuyện này trong lòng ta biết rõ.
Lý Lân gật đầu, xem như đã nghe vào lời đề nghị của Lý Chấn Uy.
Lý Chấn Uy gật đầu, cũng không tiếp tục dong dài, Lý Hoành nói đúng, chim ưng chỉ có con trải qua mưa gió mới có thể bay cao hơn. Nếu không phải lúc trước Lý Hoành để cho Lý Lân ở dưới tình huống nguy hiểm rời đi Hắc Thủy vương thành, chỉ sợ cũng sẽ không có một Lý Lân nhất phẩm Vương Tọa cường thế như bây giờ trở về.
- Chỗ nghỉ ngơi bản vương đã sắp xếp xong xuôi, ngươi xác định không cùng bản vương lại đi thử nghiệm một chút cuộc sống về đêm của Hắc Thủy vương thành? Đây chính là cơ hội khó có được, chờ qua một thời gian ngắn nữa, chỉ sợ ngươi có tâm tình nhưng Hắc Thủy vương thành cũng không có được không khí này nữa.
Trên mặt Lý Chấn Uy khôi phục vẻ tươi cười phong lưu, bất cần đời. Nhưng nụ cười này trong mắt Lý Lân nhìn thế nào cũng cảm thấy đáng khinh.
- Không cần, ta muốn bế quan vài ngày, thúc cho người nói với Ngụy Duyên, lúc hắn kế nhiệm vị trí gia chủ là lúc bản hoàng tử trình diện!
Lý Lân lắc đầu. Hắn cũng không có tâm tình tầm hoa vấn liễu. Hiện tại kẻ thù của hắn không ít, hơn nữa thực lực cũng vượt xa hắn, so với việc tốn thời gian đi hưởng lạc, chẳng thà nắm chặt từng giây từng phút rèn luyện võ đạo, dù sao nhiều thêm một phần thực lực liền nhiều thêm một phần an toàn.
Lý Chấn Uy thấy Lý Lân thiếu hứng thú, nhưng cũng không miễn cưỡng, trở về phòng thay một thân hoa phục màu xanh nhạt, tay cầm một chiết phiến bạch ngọc, nếu không phải tuổi hơi lớn một chút thì tuyệt đối là một vị hoa hoa công tử.
- Lần này ta sẽ đem phí chuộc thân của Hân Hân cô nương làm rõ ràng, lão tử lần này hạ quyết tâm tiến đến phần mộ hôn nhân. Ngươi cần phải chuẩn bị tinh thạch cho tốt đi!
Lý Chấn Uy chạy đến trước tiểu viện của Lý Lân hô.
Lý Lân im lặng, thật sự lười quan tâm với lão gia hỏa này.
Bày ra cấm chế trong phòng, sau đó lấy ra không gian giới chỉ của Tác Mộc, điều động lực lượng Lục Mang Tinh phá vỡ phong ấn trên mặt. Đợi đến khi Lý Lân lấy máu nhận chủ, thấy rõ tất cả bên trong, cho dù là hắn cũng không nén được lửa giận. Bên trong trung tâm không gian giới chỉ có một khẩu đại ông đường kính ba thước, theo phẩm chất nhìn thấy thì là một kiện trung phẩm Linh khí. Trung phẩm Linh khí hình ông tuy rằng hiếm thấy, nhưng vẫn chưa khiến Lý Lân để trong lòng. Điều thật sự khiến hắn khó tiếp nhận là trong đại ông thậm chí có hơn phân nửa ông là máu loãng, trong máu loãng nổi lơ lửng vô số trái tim nhỏ đập thình thịch. Đồng thời những trái tim nhỏ này đang xoay chung quanh một cây quạt huyết sắc nhỏ, nó đang không ngừng hấp thu máu huyết trào ra từ những trái tim nhỏ. Trái tim, huyết phiên, máu loãng tựa như có sinh mạng không ngừng chuyển động, thoạt nhìn quỷ dị không nói nên lời.
- Tim trẻ nhỏ! Tác Mộc đáng chết này! Thế nhưng lại diệt sạch cả họ người ta dùng nội tạng người luyện chế tà khí.
Thần sắc Lý Lân âm trầm. Tà khí cũng là một loại Linh khí, chỉ là không phải dùng linh khí thiên địa làm gốc, cũng không phải lấy phương thức chính thống luyện chế, mà là dùng thủ đoạn âm trầm tà ác mà luyện thành. Nói như vậy, nếu so sánh cùng phẩm chất uy lực của tà khí lớn hơn Linh khí rất nhiều. Dù sao trên đó đã tiêm nhiễm rất nhiều tà khí cùng tử khí, có thể làm dơ bẩn linh lực trên Linh khí, khiến cho uy lực Linh khí giảm mạnh.
Nhìn huyết tiểu phiên trong huyết trì đại ông, thân thể Lý Lân không khỏi phát lạnh. Hương vị âm trầm quỷ dị kia làm cho trong lòng Lý Lân không khỏi sinh ra một chút sợ.
- May mắn là không luyện thành cái huyết tiểu phiên này, nếu không kết quả đánh lén ở ngoại thành Hắc Thủy vương thành liền khác rồi.
Trên mặt Lý Lân hiện lên một chút vẻ ngưng trọng. Bởi vì đối mặt với huyết tiểu phiên, Lục Mang Tinh yên lặng ở đan điền huyệt Khí Hải của Lý Lân cũng phát ra một chút cảm xúc chán ghét.
- Tuyệt đối không thể để cho tà khí này tồn tại, cái này dùng máu huyết luyện chế ra, hay là ta đây dùng ma đao cắn nuốt nó.
Lý Lân cảm nhận được khí thế rục rịch của ma đao truyền đến, trên mặt lộ ra chút kiên định.
- Xoẹt....!
Ma đao tự xuất ra khỏi vỏ, giống như một tia chớp màu đen nhảy vào trong huyết trì.
- Ông...!
Trong huyết ông truyền đến một tiếng ngựa hý bén nhọn, giống như người sắp chết lòng tràn đầy không cam lòng, muốn từ địa ngục tử vong xông về một lần nữa.
Cùng lúc đó, nửa thanh ma đao đã bắt đầu khởi động ra ma khí nguyên bản tinh thuần, giống như một cái động màu đen điên cuồng cắn nuốt máu loãng trong ao.
- Thình thịch oanh!
Chín mươi chín trái tim quay chung quay huyết tiểu phiên đột nhiên điên cuồng lên, một cỗ huyết tinh nồng đậm từ trong trái tim tuôn trào ra, nháy mắt nhập vào bên trong huyết phiên, huyết phiên giống như cương thi sống lại, xuất ra một cỗ năng lượng huyết sắc, muốn đem ma đao xâm nhập đại ông quét ra.
Một tiếng ầm vang, Linh khí cấp trung phẩm, đại ông, thế nhưng trong nháy mắt vỡ tan, máu loãng tràn ngập toàn bộ không gian giới chỉ. Không gian giới chỉ của Tác Mộc không coi là nhỏ, vật tư tồn trữ bên trong cũng không phải quá nhiều, tinh thạch cùng linh dược lại vô cùng thưa thớt. Ngược lại, một đám túi máu chồng chất một bên thì lại không ít. Cùng với sự phát uy của huyết phiên, những túi này cũng đồng thời nổ, máu loãng bên trong cũng chảy về phía huyết phiên.
- Cừ thật, uy lực của cây quạt nhỏ này đã muốn vượt qua thượng phẩm Linh khí, tuyệt đối không kém gì cực phẩm Linh khí.
Lý Lân nhịn không được kinh sợ nói. Bởi vì vậy, trong nháy mắt, hắn đã muốn triệu hồi ma đao về, buông tha cho việc hủy diệt cái bảo bối tài giỏi này, nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ qua. Ở đại lục là không được phép sử dụng tà khí, tuy rằng tà khí không bị cấm kỵ bằng ma khí, nhưng dễ bị người khác mượn cớ biện hộ. Huống chi Lý Lân cũng không cho rằng uy lực của cái huyết tiểu phiên rõ ràng chưa luyện chế xong này có thể sánh với ma đao trong tay hắn. Thứ vũ khí này quý ở chất chứ không phải lượng, tham thì thâm, huống chi luyện hóa nó cũng cần có thời gian.
Một tiếng ầm vang, ma đao phát uy rồi, trong nháy mắt bộc phát ra uy thế trực tiếp trấn áp huyết tiểu phiên. Bản thể ma đao hung hăng chém, trực tiếp xuyên thủng huyết phiên. Khí thế bùng nổ lúc trước của huyết tiểu phiên cũng hoàn toàn bị đánh tan, bản thể của cây quạt cũng bị ma khí đen như mực ăn mòn.
Lý Chấn Uy tò mò hỏi.
- Ta ở biên quan phương bắc gặp được Lang Gia Vương, thỉnh hắn giúp ta xóa đi cấm chế trên không gian giới chỉ.
Lý Lân suy nghĩ liền đem chuyện mình không biết từ đâu đã cứu Lang Gia Vương nói ra.
- Lang Gia Vương? Hắn thì bản vương có nghe nói qua, nhưng mà theo lão tổ tông nói, Lang Gia Vương tính tình cổ quái, cực kỳ hiếm khi lấy diện mạo thật gặp người, ngươi có thể gặp hắn thật không dễ. Vận khí của tiểu tử ngươi thật sự là quá tốt.
Lý Chấn Uy gật đầu.
Lang Gia Vương tuy là cửu phẩm Vương Tọa, cho dù tên không nổi danh, nhưng cấp bậc như vậy cũng là người Lý Chấn Uy nên biết. Huống chi phía sau Lý Chấn Uy còn có một thực lực cao cường đồng thời cũng là cửu phẩm Vương Tọa, Lý Hoành, hiểu rõ mấy bí mật của hoàng thất cũng không tính là gì.
- Vương thúc, ta ở Yến Kinh cùng Vũ Vương xảy ra xung đột, hai ngày nay vẫn là khiêm tốn một chút mới tốt. Hoàng thúc phái người giúp ta thông tri Ngụy Duyên một tiếng, nếu ta không nhìn lầm, hắn không phải người vong ân phụ nghĩa, nhận được tin tức nhất định sẽ tới gặp ta.
Vẻ mặt Lý Lân nghiêm túc hẳn lên. Hắn muốn nắm giữ thế cục Hắc Thủy vương thành, nhất định phải có thành viên tổ chức thuộc về mình. Vệ quân lực tuy người đông thế mạnh, nhưng trước mắt cũng chỉ là một quân đội thế tục, đối với cao giai Vương Tọa không hề có lực uy hiếp. Huống chi Vệ quân bây giờ còn đang ở biên quan phương bắc, tốc độ có nhanh nữa cũng phải nữa tháng sau mới có thể đến được. Mà trong khoảng thời gian này, Lý Lân cũng không muốn ngủ đông ở phủ Tổng đốc không làm được gì.
- Việc này thật ra rất dễ dàng, Lý Lân, bản vương biết suy nghĩ của ngươi, nhưng là ta không thể không hắt cho ngươi chút nước lạnh. Ngụy gia truyền thừa mấy trăm năm, bên trong gia tộc cao thủ như mây, Ngụy Duyên chỉ là đại công tử đương thời, cho dù kế thừa vị trí gia chủ cũng không có khả năng nắm giữ quá nhiều quyền lợi thật sự ở Ngụy gia. Huống chi là ở dưới loại tình huống như bây giờ, ta khuyên ngươi vẫn là không nên dính vào. Bất kỳ thế lực truyền thừa hơn trăm năm nào cũng có một cách xử sự chuẩn mực của mình, ngươi nghĩ muốn nhờ lực lượng Ngụy gia đề cao địa vị của mình, không khác gì là bảo hổ lột da. Chuyện này ngươi phải cân nhắc rồi hãy làm.
Lý Chấn Uy trầm giọng nói. Dù sao cũng là người duy trì một phương thế lực ở mảnh đất Hắc Thủy vương thành này, tuy rằng Lý Chấn Uy bất cần đời, nhưng tuyệt đối không phải một nhân vật đơn giản. Nếu không hoàng thất cũng không có khả năng để một Tứ phẩm Vương Tọa như hắn đi chủ trì thế cục phủ Tổng đốc Hắc Thủy. Mà theo Lý Lân quan sát, thực lực phủ Tổng đốc Hắc Thủy tuy rằng không mạnh, nhưng thế lực khắp nơi lại không người nào dám xem thường, vậy đã nói lên, Lý Chấn Uy làm cho thế lực của phủ Tổng đốc ở Hắc Thủy vương thành lấy được thế cân bằng. Chỉ cần bằng phần này thủ đoạn cũng đủ để Lý Lân chú ý.
- Hoàng thúc yên tâm, chuyện này trong lòng ta biết rõ.
Lý Lân gật đầu, xem như đã nghe vào lời đề nghị của Lý Chấn Uy.
Lý Chấn Uy gật đầu, cũng không tiếp tục dong dài, Lý Hoành nói đúng, chim ưng chỉ có con trải qua mưa gió mới có thể bay cao hơn. Nếu không phải lúc trước Lý Hoành để cho Lý Lân ở dưới tình huống nguy hiểm rời đi Hắc Thủy vương thành, chỉ sợ cũng sẽ không có một Lý Lân nhất phẩm Vương Tọa cường thế như bây giờ trở về.
- Chỗ nghỉ ngơi bản vương đã sắp xếp xong xuôi, ngươi xác định không cùng bản vương lại đi thử nghiệm một chút cuộc sống về đêm của Hắc Thủy vương thành? Đây chính là cơ hội khó có được, chờ qua một thời gian ngắn nữa, chỉ sợ ngươi có tâm tình nhưng Hắc Thủy vương thành cũng không có được không khí này nữa.
Trên mặt Lý Chấn Uy khôi phục vẻ tươi cười phong lưu, bất cần đời. Nhưng nụ cười này trong mắt Lý Lân nhìn thế nào cũng cảm thấy đáng khinh.
- Không cần, ta muốn bế quan vài ngày, thúc cho người nói với Ngụy Duyên, lúc hắn kế nhiệm vị trí gia chủ là lúc bản hoàng tử trình diện!
Lý Lân lắc đầu. Hắn cũng không có tâm tình tầm hoa vấn liễu. Hiện tại kẻ thù của hắn không ít, hơn nữa thực lực cũng vượt xa hắn, so với việc tốn thời gian đi hưởng lạc, chẳng thà nắm chặt từng giây từng phút rèn luyện võ đạo, dù sao nhiều thêm một phần thực lực liền nhiều thêm một phần an toàn.
Lý Chấn Uy thấy Lý Lân thiếu hứng thú, nhưng cũng không miễn cưỡng, trở về phòng thay một thân hoa phục màu xanh nhạt, tay cầm một chiết phiến bạch ngọc, nếu không phải tuổi hơi lớn một chút thì tuyệt đối là một vị hoa hoa công tử.
- Lần này ta sẽ đem phí chuộc thân của Hân Hân cô nương làm rõ ràng, lão tử lần này hạ quyết tâm tiến đến phần mộ hôn nhân. Ngươi cần phải chuẩn bị tinh thạch cho tốt đi!
Lý Chấn Uy chạy đến trước tiểu viện của Lý Lân hô.
Lý Lân im lặng, thật sự lười quan tâm với lão gia hỏa này.
Bày ra cấm chế trong phòng, sau đó lấy ra không gian giới chỉ của Tác Mộc, điều động lực lượng Lục Mang Tinh phá vỡ phong ấn trên mặt. Đợi đến khi Lý Lân lấy máu nhận chủ, thấy rõ tất cả bên trong, cho dù là hắn cũng không nén được lửa giận. Bên trong trung tâm không gian giới chỉ có một khẩu đại ông đường kính ba thước, theo phẩm chất nhìn thấy thì là một kiện trung phẩm Linh khí. Trung phẩm Linh khí hình ông tuy rằng hiếm thấy, nhưng vẫn chưa khiến Lý Lân để trong lòng. Điều thật sự khiến hắn khó tiếp nhận là trong đại ông thậm chí có hơn phân nửa ông là máu loãng, trong máu loãng nổi lơ lửng vô số trái tim nhỏ đập thình thịch. Đồng thời những trái tim nhỏ này đang xoay chung quanh một cây quạt huyết sắc nhỏ, nó đang không ngừng hấp thu máu huyết trào ra từ những trái tim nhỏ. Trái tim, huyết phiên, máu loãng tựa như có sinh mạng không ngừng chuyển động, thoạt nhìn quỷ dị không nói nên lời.
- Tim trẻ nhỏ! Tác Mộc đáng chết này! Thế nhưng lại diệt sạch cả họ người ta dùng nội tạng người luyện chế tà khí.
Thần sắc Lý Lân âm trầm. Tà khí cũng là một loại Linh khí, chỉ là không phải dùng linh khí thiên địa làm gốc, cũng không phải lấy phương thức chính thống luyện chế, mà là dùng thủ đoạn âm trầm tà ác mà luyện thành. Nói như vậy, nếu so sánh cùng phẩm chất uy lực của tà khí lớn hơn Linh khí rất nhiều. Dù sao trên đó đã tiêm nhiễm rất nhiều tà khí cùng tử khí, có thể làm dơ bẩn linh lực trên Linh khí, khiến cho uy lực Linh khí giảm mạnh.
Nhìn huyết tiểu phiên trong huyết trì đại ông, thân thể Lý Lân không khỏi phát lạnh. Hương vị âm trầm quỷ dị kia làm cho trong lòng Lý Lân không khỏi sinh ra một chút sợ.
- May mắn là không luyện thành cái huyết tiểu phiên này, nếu không kết quả đánh lén ở ngoại thành Hắc Thủy vương thành liền khác rồi.
Trên mặt Lý Lân hiện lên một chút vẻ ngưng trọng. Bởi vì đối mặt với huyết tiểu phiên, Lục Mang Tinh yên lặng ở đan điền huyệt Khí Hải của Lý Lân cũng phát ra một chút cảm xúc chán ghét.
- Tuyệt đối không thể để cho tà khí này tồn tại, cái này dùng máu huyết luyện chế ra, hay là ta đây dùng ma đao cắn nuốt nó.
Lý Lân cảm nhận được khí thế rục rịch của ma đao truyền đến, trên mặt lộ ra chút kiên định.
- Xoẹt....!
Ma đao tự xuất ra khỏi vỏ, giống như một tia chớp màu đen nhảy vào trong huyết trì.
- Ông...!
Trong huyết ông truyền đến một tiếng ngựa hý bén nhọn, giống như người sắp chết lòng tràn đầy không cam lòng, muốn từ địa ngục tử vong xông về một lần nữa.
Cùng lúc đó, nửa thanh ma đao đã bắt đầu khởi động ra ma khí nguyên bản tinh thuần, giống như một cái động màu đen điên cuồng cắn nuốt máu loãng trong ao.
- Thình thịch oanh!
Chín mươi chín trái tim quay chung quay huyết tiểu phiên đột nhiên điên cuồng lên, một cỗ huyết tinh nồng đậm từ trong trái tim tuôn trào ra, nháy mắt nhập vào bên trong huyết phiên, huyết phiên giống như cương thi sống lại, xuất ra một cỗ năng lượng huyết sắc, muốn đem ma đao xâm nhập đại ông quét ra.
Một tiếng ầm vang, Linh khí cấp trung phẩm, đại ông, thế nhưng trong nháy mắt vỡ tan, máu loãng tràn ngập toàn bộ không gian giới chỉ. Không gian giới chỉ của Tác Mộc không coi là nhỏ, vật tư tồn trữ bên trong cũng không phải quá nhiều, tinh thạch cùng linh dược lại vô cùng thưa thớt. Ngược lại, một đám túi máu chồng chất một bên thì lại không ít. Cùng với sự phát uy của huyết phiên, những túi này cũng đồng thời nổ, máu loãng bên trong cũng chảy về phía huyết phiên.
- Cừ thật, uy lực của cây quạt nhỏ này đã muốn vượt qua thượng phẩm Linh khí, tuyệt đối không kém gì cực phẩm Linh khí.
Lý Lân nhịn không được kinh sợ nói. Bởi vì vậy, trong nháy mắt, hắn đã muốn triệu hồi ma đao về, buông tha cho việc hủy diệt cái bảo bối tài giỏi này, nhưng cuối cùng hắn vẫn bỏ qua. Ở đại lục là không được phép sử dụng tà khí, tuy rằng tà khí không bị cấm kỵ bằng ma khí, nhưng dễ bị người khác mượn cớ biện hộ. Huống chi Lý Lân cũng không cho rằng uy lực của cái huyết tiểu phiên rõ ràng chưa luyện chế xong này có thể sánh với ma đao trong tay hắn. Thứ vũ khí này quý ở chất chứ không phải lượng, tham thì thâm, huống chi luyện hóa nó cũng cần có thời gian.
Một tiếng ầm vang, ma đao phát uy rồi, trong nháy mắt bộc phát ra uy thế trực tiếp trấn áp huyết tiểu phiên. Bản thể ma đao hung hăng chém, trực tiếp xuyên thủng huyết phiên. Khí thế bùng nổ lúc trước của huyết tiểu phiên cũng hoàn toàn bị đánh tan, bản thể của cây quạt cũng bị ma khí đen như mực ăn mòn.
Bình luận facebook