Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 111
VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chương 111: tôi không thể
Mà bên phía ba Giang, bởi vì mối quan hệ với mẹ Giang nên nhà họ Giang có được rất nhiều lợi ích từ tập đoàn Hạ Thiên. Vì thế ông ta đành nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần con cái là của ông ta là được.
Ngón tay thon dài của Hạ Vũ Hào khẽ gõ lên bàn, siết thành nắm quyền. Anh ngẩng đầu nhìn anh ta rồi hỏi ngược lại: "Chú Chung bảo những đứa con bên ngoài đều làm chủ tịch trong tập đoàn của gia tộc, còn cậu đường đường là cậu cả của nhà họ Chung mà lại bị ép ra nước ngoài, cậu không thấy bực sao?"
VietWriter
Im lặng.
Một lúc lâu sau, Chung Khánh Hiên đeo kính lên, khẽ mỉm cười rồi cúi đầu xuống nói: "Là tôi hỏi hơi quá rồi, coi như tôi chưa từng nói những lời vừa nãy".
"Lời tôi nói cũng đã quá rồi, xin lỗi cậu" Hạ Vũ Hào nhíu mày, đôi mắt u ám: "Gả đến nhà họ Hạ thì sẽ có một vài chuyện không thể tuỳ theo mẹ tôi được. Giống như cậu và tôi sinh ra trong nhà họ Chung và họ Hạ đó, có một số chuyện cũng không thể tuỳ theo chúng ta được"
Lời nói phía sau coi như là câu trả lời cho câu hỏi trước đó Chung Khánh Hiên nhắc đến.
"Được rồi, không nói những chuyện bực mình này nữa. Nào, cụng ly!" Chung Khánh Hiên đi lên phía trước giờ ly rượu lên, trên gương mặt tuấn tú nở nụ cười hiền hoà.
Hạ Vũ Hào cạn ly một cái và nâng ly rượu lên, uống sạch rượu trong ly mới đặt xuống, đôi mắt tối tăm ảm đạm của anh xuyên qua đám đông rơi vào trên người của cặp vợ chồng nhà họ Hướng.
Chung Khánh Hiên nhìn theo ánh mắt của anh, “a” lên. một tiếng rồi nói: "Trước khi các anh em nhà họ Giang đến tìm gặp cậu, họ đã nói với chú Hướng và di chuyện Hướng
Thu Vân bắt nạt họ thế nào đấy, vừa đúng lúc bị tôi với con bé gặp phải. Cậu đoán xem sẽ thế nào?"
“Tất cả mọi cái sai đều là do Hướng Thu Vân, còn chịu oan ức đều là Hân Yên chịu, tất cả công lý đều thuộc về Giang Minh Thắng” Lông mày Hạ Vũ Hào hằn lên vẻ giễu cợt.
“Tóm tắt thật chuẩn xác mà!” Chung Khánh Hiên vỗ tay thở dài: “Vợ chồng nhà họ Hướng thật là thú vị mà, còn cái cậu thiếu gia họ Giang.” Anh ta cười đầy hàm ý: “Không biết là ngớ ngẩn thật hay giả vờ ngớ ngẩn nữa".
Lần này, Hạ Vũ Hào không nói gì thêm, Giang Minh Thắng cũng không ngốc, chỉ là quá tin tưởng em gái của mình mà thôi.
Chung Khánh Hiên đẩy đẩy cánh tay anh: "Cậu nhìn xem Hướng Thu Vân kia cha không thương mẹ không yêu. Chả dễ dàng gì mới có một người anh thương mình thì lại là đồ vô dụng. Cô ấy đã đáng thương thế rồi, cậu một vừa hai phải thôi là được rồi".
“Không phải việc của cậu.” Ánh mắt Hạ Vũ Hào trở nên ảm đạm, tần suất dùng ngón tay gõ bàn cũng nhanh hơn một chút.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chương 111: tôi không thể
Mà bên phía ba Giang, bởi vì mối quan hệ với mẹ Giang nên nhà họ Giang có được rất nhiều lợi ích từ tập đoàn Hạ Thiên. Vì thế ông ta đành nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần con cái là của ông ta là được.
Ngón tay thon dài của Hạ Vũ Hào khẽ gõ lên bàn, siết thành nắm quyền. Anh ngẩng đầu nhìn anh ta rồi hỏi ngược lại: "Chú Chung bảo những đứa con bên ngoài đều làm chủ tịch trong tập đoàn của gia tộc, còn cậu đường đường là cậu cả của nhà họ Chung mà lại bị ép ra nước ngoài, cậu không thấy bực sao?"
VietWriter
Im lặng.
Một lúc lâu sau, Chung Khánh Hiên đeo kính lên, khẽ mỉm cười rồi cúi đầu xuống nói: "Là tôi hỏi hơi quá rồi, coi như tôi chưa từng nói những lời vừa nãy".
"Lời tôi nói cũng đã quá rồi, xin lỗi cậu" Hạ Vũ Hào nhíu mày, đôi mắt u ám: "Gả đến nhà họ Hạ thì sẽ có một vài chuyện không thể tuỳ theo mẹ tôi được. Giống như cậu và tôi sinh ra trong nhà họ Chung và họ Hạ đó, có một số chuyện cũng không thể tuỳ theo chúng ta được"
Lời nói phía sau coi như là câu trả lời cho câu hỏi trước đó Chung Khánh Hiên nhắc đến.
"Được rồi, không nói những chuyện bực mình này nữa. Nào, cụng ly!" Chung Khánh Hiên đi lên phía trước giờ ly rượu lên, trên gương mặt tuấn tú nở nụ cười hiền hoà.
Hạ Vũ Hào cạn ly một cái và nâng ly rượu lên, uống sạch rượu trong ly mới đặt xuống, đôi mắt tối tăm ảm đạm của anh xuyên qua đám đông rơi vào trên người của cặp vợ chồng nhà họ Hướng.
Chung Khánh Hiên nhìn theo ánh mắt của anh, “a” lên. một tiếng rồi nói: "Trước khi các anh em nhà họ Giang đến tìm gặp cậu, họ đã nói với chú Hướng và di chuyện Hướng
Thu Vân bắt nạt họ thế nào đấy, vừa đúng lúc bị tôi với con bé gặp phải. Cậu đoán xem sẽ thế nào?"
“Tất cả mọi cái sai đều là do Hướng Thu Vân, còn chịu oan ức đều là Hân Yên chịu, tất cả công lý đều thuộc về Giang Minh Thắng” Lông mày Hạ Vũ Hào hằn lên vẻ giễu cợt.
“Tóm tắt thật chuẩn xác mà!” Chung Khánh Hiên vỗ tay thở dài: “Vợ chồng nhà họ Hướng thật là thú vị mà, còn cái cậu thiếu gia họ Giang.” Anh ta cười đầy hàm ý: “Không biết là ngớ ngẩn thật hay giả vờ ngớ ngẩn nữa".
Lần này, Hạ Vũ Hào không nói gì thêm, Giang Minh Thắng cũng không ngốc, chỉ là quá tin tưởng em gái của mình mà thôi.
Chung Khánh Hiên đẩy đẩy cánh tay anh: "Cậu nhìn xem Hướng Thu Vân kia cha không thương mẹ không yêu. Chả dễ dàng gì mới có một người anh thương mình thì lại là đồ vô dụng. Cô ấy đã đáng thương thế rồi, cậu một vừa hai phải thôi là được rồi".
“Không phải việc của cậu.” Ánh mắt Hạ Vũ Hào trở nên ảm đạm, tần suất dùng ngón tay gõ bàn cũng nhanh hơn một chút.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook