Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 169
VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơn
Chương 169: Ánh mắt không phải là để trang trí.
Ba người bọn họ bước vào tiểu khu, cái khu rộng rãi và sáng sủa lập tức trở nên náo nhiệt hơn một chút.
Hạ Vũ Hào ngồi ở trên giường bệnh, ánh mắt xẹt qua Chung Khánh Hiên rơi vào trên người Hướng Thu Vân, lóe lên, sau đó tự nhiên thu lại vẻ mặt, "Anh tại sao lại ở chỗ này?"
“Thay mặt quần chúng, đến xem anh chết chưa.” Chung Khánh Hiên đi tới trước bàn, trong phích nước ngửi một cái, “Anh mua canh gà ở đâu, có mùi thơm chắc cũng không tệ lắm.”
Súp gà trong bát không hề động đậy, vẫn còn nóng hổi, anh cầm lên uống hai ngụm, "Ăn rất ngon."
Hạ Vũ Hào liếc hắn một cái, "Mũi chó có thể không tốt hơn của anh."
VietWriter
“Cám ơn khen ngợi, đây là anh đang ghen tị vì thua tôi.” Chung Khánh Hiên uống thêm hai ngụm mới lên tiếng. “tôi nghe Mộng Hàm nói suýt chút nữa đâm vào động mạch, anh đối với chính mình xuống tay cũng thật tàn nhẫn."
Hạ Vũ Hào không nói gì, chỉ nhướng mắt nhìn Hướng Thu Vân.
Hướng Thu Vân không nhận ra, rũ mắt tránh ánh mắt của anh.
Đem động tác nhỏ của hai người thu vào tầm mắt, Chung Khánh Hiên hừ một tiếng, đặt bát trong tay xuống, có phần ác ý nói: "Kỳ thực, đâm thủng đùi không có tác dụng với thằng nhỏ của anh, sao có thể .. . "
Ánh mắt của Hạ Vũ Hào quá mức áp chế, ho khan một tiếng, không nói tiếp.
Nhậm Gia Hân đang co rút lại phía sau Hướng Thu Vân, đột nhiên ngẩng đầu nói: "Đúng vậy, nỗi đau đó của người đàn ông mạnh hơn bất cứ nơi nào, anh không cần phải đâm mình bị thương, tự mình vặn ba cái hẳn là... Ừhhh! "
Chung Khánh Hiên nghiêm mặt đi tới gần nàng, che miệng lại, "Câm miệng cho tôi!"
Hướng Thu Vân đứng yên lặng, không tham gia vào cuộc trò chuyện giữa họ.
“Tôi không có kế hoạch chuyển đổi giới tính.” Hạ Vũ Hào liếc Chung Khánh Hiên một cái, “Nếu anh muốn chuyển giới, tôi rất vui lòng hỗ trợ kinh phí phẫu thuật.”
Chung Khánh Hiên, "..."
Anh từ chối "lòng tốt" của Hạ Vũ Hào mà không thèm nghĩ tới.
Nói xong chuyện này, Nhậm Gia Hân lại thu mình lại phía sau Hướng Thu Vân, nói nhỏ với nàng: "Mỗi khi ‘núi băng siu toa khủng lồ’ cười, tôi cảm thấy không cí chuyện tốt, khi hắn không cười, ta cũng cảm thấy không có chuyện tốt."
Hướng Thu Vân khiêm tốn thản nhiên, nhìn mặt đất chăm chú.
Nhậm Gia Hân toàn thân rùng mình một cái, hai tay ôm ngực, suy nghĩ lung tung, "Kỳ thật cái tên ‘núi băng siu toa khủng lồ’ này không thích hợp, còn rất thích cười, tuy rằng cười khá giả tạo ...ui cha, anh ta nhìn tôi. Anh ta có nghe tôi nói về anh ấy không ?! "
Cô cuống cuồng nhảy lên, trực tiếp ngồi xổm trên mặt đất, cả người co rúm lại phía sau Hướng Thu Vân.
Hướng Thu Vân bị cô giày vò đến như vậy, vô thức ngẩng đầu nhìn Hạ Vũ Hào, vừa đập vào đôi mắt đen của anh, cô run lên một cái, rất nhanh liền tỉnh táo lại, nhìn xuống đất.
Sau khi bị anh ném ra ngoài tr*n tru*ng, cô đã định vò đã mẻ cũng không sợ rơi, nhưng ngay cả khi hành vi ngôn ngữ của cô có chút tự phụ hơn bình thường, rốt cuộc cô vẫn ... sợ anh.
Loại sợ hãi đó đã ăn sâu vào trong xương, hơn 700 cơn ác mộng nửa đêm đã tích tụ lại, cô sợ rằng cuộc đời này khó mà biến mất được.
Hạ Vũ Hào thu hồi tầm mắt, nhìn Chung Khánh Hiên, "Ánh mắt của anh không phải là để trang trí."
“Hì hì!” Chung Khánh Hiên lạnh lùng, bảo vệ đệ tử kiêm bạn gái tương lai của mình, “anh mù rồi.”
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơn
Chương 169: Ánh mắt không phải là để trang trí.
Ba người bọn họ bước vào tiểu khu, cái khu rộng rãi và sáng sủa lập tức trở nên náo nhiệt hơn một chút.
Hạ Vũ Hào ngồi ở trên giường bệnh, ánh mắt xẹt qua Chung Khánh Hiên rơi vào trên người Hướng Thu Vân, lóe lên, sau đó tự nhiên thu lại vẻ mặt, "Anh tại sao lại ở chỗ này?"
“Thay mặt quần chúng, đến xem anh chết chưa.” Chung Khánh Hiên đi tới trước bàn, trong phích nước ngửi một cái, “Anh mua canh gà ở đâu, có mùi thơm chắc cũng không tệ lắm.”
Súp gà trong bát không hề động đậy, vẫn còn nóng hổi, anh cầm lên uống hai ngụm, "Ăn rất ngon."
Hạ Vũ Hào liếc hắn một cái, "Mũi chó có thể không tốt hơn của anh."
VietWriter
“Cám ơn khen ngợi, đây là anh đang ghen tị vì thua tôi.” Chung Khánh Hiên uống thêm hai ngụm mới lên tiếng. “tôi nghe Mộng Hàm nói suýt chút nữa đâm vào động mạch, anh đối với chính mình xuống tay cũng thật tàn nhẫn."
Hạ Vũ Hào không nói gì, chỉ nhướng mắt nhìn Hướng Thu Vân.
Hướng Thu Vân không nhận ra, rũ mắt tránh ánh mắt của anh.
Đem động tác nhỏ của hai người thu vào tầm mắt, Chung Khánh Hiên hừ một tiếng, đặt bát trong tay xuống, có phần ác ý nói: "Kỳ thực, đâm thủng đùi không có tác dụng với thằng nhỏ của anh, sao có thể .. . "
Ánh mắt của Hạ Vũ Hào quá mức áp chế, ho khan một tiếng, không nói tiếp.
Nhậm Gia Hân đang co rút lại phía sau Hướng Thu Vân, đột nhiên ngẩng đầu nói: "Đúng vậy, nỗi đau đó của người đàn ông mạnh hơn bất cứ nơi nào, anh không cần phải đâm mình bị thương, tự mình vặn ba cái hẳn là... Ừhhh! "
Chung Khánh Hiên nghiêm mặt đi tới gần nàng, che miệng lại, "Câm miệng cho tôi!"
Hướng Thu Vân đứng yên lặng, không tham gia vào cuộc trò chuyện giữa họ.
“Tôi không có kế hoạch chuyển đổi giới tính.” Hạ Vũ Hào liếc Chung Khánh Hiên một cái, “Nếu anh muốn chuyển giới, tôi rất vui lòng hỗ trợ kinh phí phẫu thuật.”
Chung Khánh Hiên, "..."
Anh từ chối "lòng tốt" của Hạ Vũ Hào mà không thèm nghĩ tới.
Nói xong chuyện này, Nhậm Gia Hân lại thu mình lại phía sau Hướng Thu Vân, nói nhỏ với nàng: "Mỗi khi ‘núi băng siu toa khủng lồ’ cười, tôi cảm thấy không cí chuyện tốt, khi hắn không cười, ta cũng cảm thấy không có chuyện tốt."
Hướng Thu Vân khiêm tốn thản nhiên, nhìn mặt đất chăm chú.
Nhậm Gia Hân toàn thân rùng mình một cái, hai tay ôm ngực, suy nghĩ lung tung, "Kỳ thật cái tên ‘núi băng siu toa khủng lồ’ này không thích hợp, còn rất thích cười, tuy rằng cười khá giả tạo ...ui cha, anh ta nhìn tôi. Anh ta có nghe tôi nói về anh ấy không ?! "
Cô cuống cuồng nhảy lên, trực tiếp ngồi xổm trên mặt đất, cả người co rúm lại phía sau Hướng Thu Vân.
Hướng Thu Vân bị cô giày vò đến như vậy, vô thức ngẩng đầu nhìn Hạ Vũ Hào, vừa đập vào đôi mắt đen của anh, cô run lên một cái, rất nhanh liền tỉnh táo lại, nhìn xuống đất.
Sau khi bị anh ném ra ngoài tr*n tru*ng, cô đã định vò đã mẻ cũng không sợ rơi, nhưng ngay cả khi hành vi ngôn ngữ của cô có chút tự phụ hơn bình thường, rốt cuộc cô vẫn ... sợ anh.
Loại sợ hãi đó đã ăn sâu vào trong xương, hơn 700 cơn ác mộng nửa đêm đã tích tụ lại, cô sợ rằng cuộc đời này khó mà biến mất được.
Hạ Vũ Hào thu hồi tầm mắt, nhìn Chung Khánh Hiên, "Ánh mắt của anh không phải là để trang trí."
“Hì hì!” Chung Khánh Hiên lạnh lùng, bảo vệ đệ tử kiêm bạn gái tương lai của mình, “anh mù rồi.”
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook