Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tàn Độc Lương Duyên (Truyện Full) - Chương 743
Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Trước khi Hướng Thu Vân quay về nhà họ Hướng thì muốn có nhiều quyền phát biểu trong tập đoàn Hướng Thị, cô sẽ có năng lực chống lại người khác.
Nhưng bây giờ cô thật sự có nhiều quyền lên tiếng trong công ty nhưng lại không có năng lực chống lại, còn bị người khác giám sát khắp nơi.
“Ông cụ Phong phái người giúp anh, anh có thể xử lý được, em đừng bận tâm nhiều như vậy, dưỡng thai thật tốt.” Hướng Quân tiện tay đưa tài liệu cho đoàn luật sư.
“Ừm.” Hướng Thu Vân đi đến bên cạnh anh ta, thấp giọng nói: “Trên thương trường không có bạn bè mãi mãi, không nên quá tin tưởng và dựa dẫm vào một người.”
Hướng Quân im lặng rồi gật đầu: “Em đừng bận tâm chuyện của công ty, anh sẽ xử lý tốt.”
Anh nói mấy câu với đám người Lý Mỹ Anh rồi bọn họ vội vàng rời đi.
Hướng Thu Vân đứng trong văn phòng trống không, trái tim cũng trống rỗng, cảm giác khó chịu.
“Cô Hướng, hiện tại làm phiền cô đến tập đoàn Hạ Thị một chuyến.” Vệ sĩ mắt nhìn tin nhắn trên điện thoại rồi nói với Hướng Thu Vân.
“Lúc thì các người muốn tôi nói chuyện, lúc lại muốn giám sát điện thoại của tôi, lúc khác muốn tôi đến tập đoàn Hạ Thị. . . Các người muốn tôi làm thì tôi đã làm rồi, các người đã đồng ý yêu cầu của tôi chưa?”
Hướng Thu Vân bị người khác giám sát và ra lệnh nên tâm trạng rất kém.
Vệ sĩ không thay đổi sắc mặt nhìn cô: “Chúng tôi cũng chỉ làm việc theo mệnh lệnh, cô hỏi chúng tôi cũng vô dụng. Chẳng qua tôi có thể cam đoan với cô, nếu cô không làm theo sắp xếp của tôi thì sợ là Hạ tổng sẽ không yên ổn, tập đoàn Hướng Thị cũng không thể bình yên vô sự.”
Hướng Thu Vân nhìn chằm chằm anh ta, cắn chặt răng.
Nhưng cô tức giận cũng không có tác dụng nào, cô thu hồi ánh mắt, nhíu mày đi tới thang máy.
Đám vệ sĩ đi theo, đợi cô ra khỏi tập đoàn Hướng Thị lên xe, vệ sĩ đưa tới hai thứ đến trước mặt Hướng Thu Vân.
“Tai nghe bluetooth và camera siêu nhỏ? Có ý gì?” Từ sau khi Hướng Thu Vân ra tù thì cảm thấy mình nhẫn nhịn rất giỏi, nhưng lúc này trong lòng vẫn không thể ngăn được cơn tức giận.
Vệ sĩ cũng không nhìn cô: “Làm phiền cô Hướng đeo lên, sau đó chúng ta sẽ đến tập đoàn Hạ Thị.”
Hướng Thu Vân mím môi, nhìn hai món đồ không nhúc nhích: “Tôi chỉ đồng ý chia tay Hạ Vũ Hào, cũng không đồng ý mấy thứ đồ lung tung này.”
Nếu cô cứ tiếp tục nhẫn nhịn thì chỉ sợ Diêu Thục Phân và nhân vật lớn không biết tên kia đòi hỏi ngày càng nhiều!
Vệ sĩ vẫn nói câu kia: “Cô muốn Hạ tổng sớm một chút ra tới, thì liền làm theo.”
Hướng Thu Vân cười lạnh một tiếng, đẩy cửa xuống xe.
“Cô Hướng, tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm chuyện ngu ngốc!” Vệ sĩ Thủ Lĩnh cũng đi xuống ngăn cản trước mặt cô.
“Ngu ngốc?” Hướng Thu Vân nhíu mày sao: “Tôi làm theo lời mấy lời mới là ngu ngốc!”
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Trước khi Hướng Thu Vân quay về nhà họ Hướng thì muốn có nhiều quyền phát biểu trong tập đoàn Hướng Thị, cô sẽ có năng lực chống lại người khác.
Nhưng bây giờ cô thật sự có nhiều quyền lên tiếng trong công ty nhưng lại không có năng lực chống lại, còn bị người khác giám sát khắp nơi.
“Ông cụ Phong phái người giúp anh, anh có thể xử lý được, em đừng bận tâm nhiều như vậy, dưỡng thai thật tốt.” Hướng Quân tiện tay đưa tài liệu cho đoàn luật sư.
“Ừm.” Hướng Thu Vân đi đến bên cạnh anh ta, thấp giọng nói: “Trên thương trường không có bạn bè mãi mãi, không nên quá tin tưởng và dựa dẫm vào một người.”
Hướng Quân im lặng rồi gật đầu: “Em đừng bận tâm chuyện của công ty, anh sẽ xử lý tốt.”
Anh nói mấy câu với đám người Lý Mỹ Anh rồi bọn họ vội vàng rời đi.
Hướng Thu Vân đứng trong văn phòng trống không, trái tim cũng trống rỗng, cảm giác khó chịu.
“Cô Hướng, hiện tại làm phiền cô đến tập đoàn Hạ Thị một chuyến.” Vệ sĩ mắt nhìn tin nhắn trên điện thoại rồi nói với Hướng Thu Vân.
“Lúc thì các người muốn tôi nói chuyện, lúc lại muốn giám sát điện thoại của tôi, lúc khác muốn tôi đến tập đoàn Hạ Thị. . . Các người muốn tôi làm thì tôi đã làm rồi, các người đã đồng ý yêu cầu của tôi chưa?”
Hướng Thu Vân bị người khác giám sát và ra lệnh nên tâm trạng rất kém.
Vệ sĩ không thay đổi sắc mặt nhìn cô: “Chúng tôi cũng chỉ làm việc theo mệnh lệnh, cô hỏi chúng tôi cũng vô dụng. Chẳng qua tôi có thể cam đoan với cô, nếu cô không làm theo sắp xếp của tôi thì sợ là Hạ tổng sẽ không yên ổn, tập đoàn Hướng Thị cũng không thể bình yên vô sự.”
Hướng Thu Vân nhìn chằm chằm anh ta, cắn chặt răng.
Nhưng cô tức giận cũng không có tác dụng nào, cô thu hồi ánh mắt, nhíu mày đi tới thang máy.
Đám vệ sĩ đi theo, đợi cô ra khỏi tập đoàn Hướng Thị lên xe, vệ sĩ đưa tới hai thứ đến trước mặt Hướng Thu Vân.
“Tai nghe bluetooth và camera siêu nhỏ? Có ý gì?” Từ sau khi Hướng Thu Vân ra tù thì cảm thấy mình nhẫn nhịn rất giỏi, nhưng lúc này trong lòng vẫn không thể ngăn được cơn tức giận.
Vệ sĩ cũng không nhìn cô: “Làm phiền cô Hướng đeo lên, sau đó chúng ta sẽ đến tập đoàn Hạ Thị.”
Hướng Thu Vân mím môi, nhìn hai món đồ không nhúc nhích: “Tôi chỉ đồng ý chia tay Hạ Vũ Hào, cũng không đồng ý mấy thứ đồ lung tung này.”
Nếu cô cứ tiếp tục nhẫn nhịn thì chỉ sợ Diêu Thục Phân và nhân vật lớn không biết tên kia đòi hỏi ngày càng nhiều!
Vệ sĩ vẫn nói câu kia: “Cô muốn Hạ tổng sớm một chút ra tới, thì liền làm theo.”
Hướng Thu Vân cười lạnh một tiếng, đẩy cửa xuống xe.
“Cô Hướng, tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm chuyện ngu ngốc!” Vệ sĩ Thủ Lĩnh cũng đi xuống ngăn cản trước mặt cô.
“Ngu ngốc?” Hướng Thu Vân nhíu mày sao: “Tôi làm theo lời mấy lời mới là ngu ngốc!”
Bình luận facebook