Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tàn Độc Lương Duyên (Truyện Full) - Chương 790
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hạ Vũ Hào hạ mắt xuống, suy tư một hồi: “Mấy người nói đều là thật”
“Đương nhiên!” Ông Bùi phản ứng rất nhanh, trong mắt lại hiện lên sự vui vẻ: “Dù sao cũng là bạn mấy chục năm rồi, tôi cũng không thể ngồi yên?”
Nhìn bộ dạng của Hạ Vũ Hào như vậy, xem ra Hạ gia đã xảy ra chuyện thật rồi?
Bùi gia đã bị Hạ gia đàn ép mấy chục năm, bây giờ cuối cùng cũng tìm được cơ hội để vượt mặt!
Ông Chung cũng không kìm nén được: “Vũ Hào à, Hạ gia thật sự có liên quan đến các thí nghiệm trên người sao? Chuyện lớn như vậy sao cậu không nói, nếu chậm thêm chút nữa, chúng tôi muốn giúp đỡ cũng không giúp được.”
Đám người rõ ràng là kền kền muốn ăn thịt mùi hôi, nhưng lại sợ bị người khác hắt hủi, nhất định phải mang cho mình bộ da sư tử.
Vốn đã không thích, ngược lại càng thêm chán ghét.
Hạ Vũ Hào khẽ cong khóe môi dưới, ánh mắt đầy chua xót: “Đúng là tôi cần mọi người giúp đỡ nhưng không phải là giúp đỡ Hạ gia, mà là giúp đỡ Giang gia.”
Ba người họ đều sững sờ lại.
Nghe thấy anh thành khẩn nói: “Gần đây Hạ gia khai triển một số dự án mới, mọi người cũng đã thấy đó, tôi muốn dùng tiền để trợ giúp Giang gia, nhưng cũng bất lực.”
“Dù sao hai nhà là bạn mấy chục năm rồi, nhìn bọn họ thế này, tôi cũng rất buồn. Cũng may có vài người luôn quan tâm và giúp đỡ, chắc hẳn Giang gia sẽ rất biết ơn.”
Ba người họ: “. . .”
Giúp đỡ Giang gia?
Chính anh đã khiến Giang gia thành bộ dạng này, bây giờ lại giả làm người tốt sao?
Hạ Vũ Hào cũng không cho bọn họ cơ hội phản ứng, trực tiếp từ xa hét lớn: “Dì Lâm, Bùi tổng bọn họ nói muốn giúp đỡ Giang gia.”
Bởi vì là tang lễ, mọi người trò chuyện không quá ồn ào, cho nên anh chỉ hơi cao giọng một chút, cũng đủ để cho bà Giang nghe được.
Những người khác nghe được, cũng nhao nhao nhìn về phía bên này.
Lúc này Giang gia đang rất rối ren, lại có người thực sự giúp đỡ? Không phải là có tính toán gì đáng xấu hổ, chắc chỉ là bị lừa thôi.
Hướng Thu Vân nhìn ba người họ bộ dáng như cùng đớp c.ứ.t, cúi đầu cố gắng nín cười.
Tập đoàn Giang thị cũng không phải là thiếu một số tiền nhỏ, cho dù ba công ty có sử dụng hết nguồn vốn lưu động trong công ty thì cũng chưa chắc đã lấp được kẽ hở.
Bọn họ chắc chắn sẽ không giúp được một khoản tiền lớn như vậy, nhưng có rất nhiều chính khách ở đây, muốn rút lui cũng không đơn giản như vậy.
Huống hồ bây giờ, Giang gia đã không còn đường lui, tuyệt đối không từ bỏ cơ hội này, nếu không ông Giang sẽ không mất mặt đến mức phải dùng đứa con hoang trong bụng bà Giang để tranh giành quyền thừa kế gia tộc.
Tóm lại, một trong bốn nhà đang gặp khó khăn, tạm thời lúc này Bùi tổng sẽ không dây dưa với Hạ gia.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
—
Hạ Vũ Hào hạ mắt xuống, suy tư một hồi: “Mấy người nói đều là thật”
“Đương nhiên!” Ông Bùi phản ứng rất nhanh, trong mắt lại hiện lên sự vui vẻ: “Dù sao cũng là bạn mấy chục năm rồi, tôi cũng không thể ngồi yên?”
Nhìn bộ dạng của Hạ Vũ Hào như vậy, xem ra Hạ gia đã xảy ra chuyện thật rồi?
Bùi gia đã bị Hạ gia đàn ép mấy chục năm, bây giờ cuối cùng cũng tìm được cơ hội để vượt mặt!
Ông Chung cũng không kìm nén được: “Vũ Hào à, Hạ gia thật sự có liên quan đến các thí nghiệm trên người sao? Chuyện lớn như vậy sao cậu không nói, nếu chậm thêm chút nữa, chúng tôi muốn giúp đỡ cũng không giúp được.”
Đám người rõ ràng là kền kền muốn ăn thịt mùi hôi, nhưng lại sợ bị người khác hắt hủi, nhất định phải mang cho mình bộ da sư tử.
Vốn đã không thích, ngược lại càng thêm chán ghét.
Hạ Vũ Hào khẽ cong khóe môi dưới, ánh mắt đầy chua xót: “Đúng là tôi cần mọi người giúp đỡ nhưng không phải là giúp đỡ Hạ gia, mà là giúp đỡ Giang gia.”
Ba người họ đều sững sờ lại.
Nghe thấy anh thành khẩn nói: “Gần đây Hạ gia khai triển một số dự án mới, mọi người cũng đã thấy đó, tôi muốn dùng tiền để trợ giúp Giang gia, nhưng cũng bất lực.”
“Dù sao hai nhà là bạn mấy chục năm rồi, nhìn bọn họ thế này, tôi cũng rất buồn. Cũng may có vài người luôn quan tâm và giúp đỡ, chắc hẳn Giang gia sẽ rất biết ơn.”
Ba người họ: “. . .”
Giúp đỡ Giang gia?
Chính anh đã khiến Giang gia thành bộ dạng này, bây giờ lại giả làm người tốt sao?
Hạ Vũ Hào cũng không cho bọn họ cơ hội phản ứng, trực tiếp từ xa hét lớn: “Dì Lâm, Bùi tổng bọn họ nói muốn giúp đỡ Giang gia.”
Bởi vì là tang lễ, mọi người trò chuyện không quá ồn ào, cho nên anh chỉ hơi cao giọng một chút, cũng đủ để cho bà Giang nghe được.
Những người khác nghe được, cũng nhao nhao nhìn về phía bên này.
Lúc này Giang gia đang rất rối ren, lại có người thực sự giúp đỡ? Không phải là có tính toán gì đáng xấu hổ, chắc chỉ là bị lừa thôi.
Hướng Thu Vân nhìn ba người họ bộ dáng như cùng đớp c.ứ.t, cúi đầu cố gắng nín cười.
Tập đoàn Giang thị cũng không phải là thiếu một số tiền nhỏ, cho dù ba công ty có sử dụng hết nguồn vốn lưu động trong công ty thì cũng chưa chắc đã lấp được kẽ hở.
Bọn họ chắc chắn sẽ không giúp được một khoản tiền lớn như vậy, nhưng có rất nhiều chính khách ở đây, muốn rút lui cũng không đơn giản như vậy.
Huống hồ bây giờ, Giang gia đã không còn đường lui, tuyệt đối không từ bỏ cơ hội này, nếu không ông Giang sẽ không mất mặt đến mức phải dùng đứa con hoang trong bụng bà Giang để tranh giành quyền thừa kế gia tộc.
Tóm lại, một trong bốn nhà đang gặp khó khăn, tạm thời lúc này Bùi tổng sẽ không dây dưa với Hạ gia.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook