• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (4 Viewers)

  • Chương 561-565

Chương 561 Vậy ngươi hãy chết đi!

"Mân Côi!"

Mặc dù Diệp Trần đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhìn thấy thân ảnh tuyệt mỹ kia cũng không thể không thấp giọng hô một câu, trên mặt hiện ra vẻ kích động.

Nạp Lan Nhu Nhiên ở một bên nhìn thấy bộ biểu tình này của Diệp Trần thì cũng lập tức hết sức hiếu kỳ.

Đây là lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy Diệp Trần thất thố đến như vậy!

Từ lúc nàng ta biết Diệp Trần cho đến nay thì người nam nhân này vẫn luôn có vẻ mặt bình tĩnh, cho tới bây giờ chưa từng thấy thất thố tới như vậy.

"Diệp tiền bối, ngươi vừa mới nói cái gì đó?"

Diệp Trần nói là tiếng Hoa Hạ, Nạp Lan Nhu Nhiên tự nhiên là nghe không hiểu.

"Không có cái gì, đây chính là thứ mà ta muốn tìm, ngươi cần phải giúp ta đấu xuống, quay đầu ta sẽ trọng trọng cám ơn ngươi!"

Được Nạp Lan Nhu Nhiên hỏi một câu như thế, Diệp Trần cũng khôi phục lại mấy phần lý trí, lập tức mở miệng nói.

Nạp Lan Nhu Nhiên liền vội vàng gật đầu đồng ý.

"Các vị, đây là Van Niên Huyền Băng, chỉ cần không cố ý muốn dùng liệt hỏa phần thiêu, đặt ở trong mật thất thì có thể trăm năm không tan không thay đổi..."

"Hơn nữa mọi người mời xem, bên trong Vạn Niên Huyền Băng này còn có một mỹ nhân tuyệt sắc, đồ tốt như thế, đặt trong phòng ngủ chẳng những thanh lịch mà còn có thể tránh được nắng nóng..."

A Bố Đa này không hổ là thủ tịch đấu giá sư, dăm ba câu đã điều động được sự hứng thú của mọi người.

Tuy rằng, Vạn Niên Huyền Băng đối với người của Ma tộc mà nói cũng không có tác dụng quá lớn.

Thế nhưng là những người ở trước mắt đều là quý tộc của Ma tộc, đối với chuyện học đòi văn vẻ cũng cảm thấy rất hứng thú.

"Được rồi! Các vị đã hiểu rõ, vậy thì bắt đầu cạnh tranh đi, giá khởi điểm ba mươi vạn Ma Châu!"

"Ta ra bốn mươi vạn!"

A Bố Đa vừa mới nói xong thì ngay lập tức đã có người bắt đầu kêu giá.

"Ta ra năm mươi vạn!"

"Ta ra tám mươi vạn!"

"Một trăm vạn!"

...

Thời gian chỉ trong nháy mắt, giá cả của Băng Sơn Mỹ Nhân cũng đã được tăng lên ào ào tới một trăm ba mươi vạn.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nữ tử rõ ràng dễ nghe vang lên,

"Ta ra ba trăm vạn!"

Tất cả mọi người ngây lập tức đều sững sờ, không thể không thi nhau quay đầu nhìn lại.

Tuy rằng Băng Sơn Mỹ Nhân này cũng coi là được điêu luyện sắc sảo, dù sao thì cũng chỉ là một vật dùng để thưởng thức ngắm nhìn, vậy mà có người một hơi hô ra đến ba trăm vạn thì vẫn để cho rất nhiều người phải kinh ngạc.

Mọi người nhìn lại phía này mới phát hiện, hóa ra người báo giá này bỗng nhiên chính là ba người trước đó công nhiên khiêu chiến với Hách Liên Thiết Thụ.

"Lại là bọn họ!"

"Không nghĩ tới bọn họ ngược lại là rất có tiền a! Chỉ có điều, tiêu xài ba trăm vạn Ma Châu mua một khối Vạn Niên Huyền Băng không có tác dụng gì, khó tránh khỏi có chút không đáng giá!"

"Hơn nữa, là dứa vào cái gì để bọn hắn cảm thấy chính mình còn có thể sống được mà rời khỏi nơi này?"

...

Trong lúc nhất thời, tiếng nghị luận của mọi người trở nên sôi nổi, cũng không có ai tiếp tục cạnh tranh.

"Ba trăm vạn lần một!"

"Ba trăm vạn lần hai!"

"Ba trăm vạn..."

Ngay vào lúc cái búa vàng trong tay A Bố Đa muốn hạ xuống, bỗng nhiên một giọng nói đầy vẻ đùa cợt vang lên, "Ta ra năm trăm vạn!"

Mọi người ngay lập tức thi nhau theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy người tham gia đấu giá này rõ ràng là xuất từ trong phòng khách chí tôn lầu ba của phòng bán đấu giá, một tên thanh niên mặc áo vàng khí tràng cực mạnh.

"Ồ! Hình như là Thập Bát hoàng tử điện hạ!"

"Thập Bát hoàng tử cùng với thiên kim phủ Hách Liên tướng quân có hôn ước mang theo, xem ra cử động lần này của hắn hơn phân nửa là bởi vì Hách Liên tướng quân đi!"

"Lần này có trò hay để xem rồi!"

...

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức từng người lộ ra nụ cười trên nỗi đau của người khác.

"Tiểu tử! Hách Liên Bằng Phi chính là huynh trưởng của bản hoàng tử, tuy nói hôm nay có Hách Liên tướng quân ở đây, ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Tuy nhiên, phàm là đồ vật mà ngươi coi trọng, bản hoàng tử cũng tuyệt đối sẽ không cho ngươi đạt được!"

Thập Bát hoàng tử đứng dựa vào lan can phòng khách chí tôn lầu ba, nhìn xuống ba người Diệp Trần ở phía dưới, chậm rãi mở miệng nói.

Đái An Na và Nạp Lan Nhu Nhiên, vẻ mặt của hai người lập tức trắng bệch, Nạp Lan Nhu Nhiên không thể không nhỏ giọng nói:

"Diệp tiền bối, vị đó hình như là Thập Bát hoàng tử của Ma tộc tên là Thác Bạt Hoằng, chúng ta còn muốn tiếp tục không?"

Diệp Trần lại ngay cả mí mắt đều không có nhấc một chút, thản nhiên nói:

"Tiếp tục!"

Hết cách rồi, Nạp Lan Nhu Nhiên đành phải giơ bảng lên lần nữa, "Ta ra sáu trăm vạn Ma Châu!"

"Một ngàn vạn!"

Thập Bát hoàng tử gần như không do dự chút nào, trực tiếp tăng giá đến một ngàn vạn!

Nạp Lan Nhu Nhiên quay đầu nhìn Diệp Trần một cái, thấy hắn vẫn khép hờ hai mắt như cũ, trên mặt không vui không buồn, đành phải cắn răng một cái, "Một ngàn một trăm vạn!"

Không nghĩ tới, Nạp Lan Nhu Nhiên vừa mới báo giá xong thì vị Thập Bát hoàng tử kia cũng đã báo giá thêm lần nữa:

"Hai ngàn vạn!"

Nạp Lan Nhu Nhiên thấy Diệp Trần vẫn không có phản ứng đành phải cắn răng lần nữa:

"Hai ngàn một trăm vạn!"

"Ba ngàn vạn!"

Thập Bát hoàng tử không có một chút do dự nào, lại trực tiếp tăng giá lên hẳn một ngàn vạn.

Oanh!

Toàn bộ phòng đấu giá, lập tức thi nhau xôn xao không ngừng.

"Không hổ là Thập Bát hoàng tử!"

"Quá hào khí!"

"Một lần nâng giá một ngàn vạn Ma Châu a!"

...

Thân thể mềm mại của Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức run lên, vẻ mặt trắng bệch, lặng lẽ lôi kéo cánh tay Diệp Trần, nói khẽ:

"Diệp tiền bối, ta không có nhiều tiền như vậy..."

Diệp Trần lúc này mới chậm rãi mở hai mắt ra, khẽ thở dài một hơi nói:

"Đã như vậy, vậy thì không cần theo nữa!"

Nói xong lời này, Diệp Trần đứng dậy rồi mới lăng không mà lên, chậm rãi bay lên giữa đài cao mà tới.

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau giật mình, "Cảnh giới Ngự Không!"

"Cái tên này lại có cảnh giới Ngự Không, khó trách có thể giết chết Ta công tử của phủ Hách Liên tướng quân!"

"Chỉ có điều, Hách Liên tướng quân thế nhưng là một trong mười đại cường giả của Ma giới chúng ta, đây chính là cường giả cảnh giới Trùng Tiêu a!"

"Chờ một chút, hắn đây là muốn làm gì?"

...

Bên trong tiếng nghị luận của mọi người, Diệp Trần đã đạp không đi tới phía phía trên giữa bàn đấu giá.

Ông lão A Bố Đa lập tức nhướng mày, "Vị tiên sinh này, mời ngươi trở lại vị trí của mình!"

Diệp Trần lại mắt điếc tai ngơ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Thập Bát hoàng tử ở trên lầu ba, "Ngươi thật muốn tranh với ta sao?"

Thập Bát hoàng tử với Diệp Trần bốn mắt nhìn nhau thì ngay lập tức Thập Bát hoàng tử cảm nhận được một cái áp lực to lớn khó mà hình dung, trong lòng nhất thời phát run, không thể không lùi lại hai bước.

Tuy nhiên, dù sao hắn cũng là hoàng tử, có cao thủ hộ vệ ở bên cạnh, hơn nữa nơi này chính là Ma Hoàng thành, cho nên hắn không tin đối phương có thể làm được gì đối với hắn.

"Tiểu tử, ngươi biết ta là ai sao? Cũng dám nói chuyện với ta như thế?"

"Ta nói, phàm là đồ vật mà ngươi coi trọng thì bản hoàng tử tuyệt sẽ không để cho ngươi có được!"

Sau khi Thập Bát hoàng tử bình tĩnh lại, lần nữa một mặt đắc ý nói.

Nghe được điều này, Diệp Trần không thể không khe khẽ lắc đầu, "Nếu đã như vậy, vậy thì ngươi chết đi cho ta!"

Trong lúc Diệp Trần nói ra lời này thì thuận tay cong ngón búng ra!

Oanh!

Một đạo kiếm mang màu tím, từ đầu ngón tay Diệp Trần nổ bắn mà ra, tốc độ quả là nhanh đến cực hạn!

"Thập Bát hoàng tử cẩn thận!"

Hách Liên Thiết Thụ đứng ở lối vào, căn bản cũng không nghĩ tới, Diệp Trần cũng dám động thủ ở chỗ này, hơn nữa vừa ra tay đã muốn đưa Thập Bát hoàng tử vào chỗ chết!

Bành!

Kiếm mang màu tím trong nháy mắt xuyên thủng qua lồng ngực của Thập Bát hoàng tử.

Phù phù!

Thập Bát hoàng tử thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra thì thẳng tắp ngã xuống trên mặt đất.

Toàn bộ phòng bán đấu giá, lập tức hoàn toàn yên tĩnh!
Chương 562 Tám chết một tổn thương

Hắn thế mà giết chết Thập Bát hoàng tử!

Tất cả mọi người thấy cảnh này, tất cả đều ngây ngẩn cả người, ngay cả Hách Liên Thiết Thụ, trong thời gian ngắn cũng không kịp phản ứng.

Những người còn lại tất cả mọi người mặt mũi đầy vẻ kinh hãi, quả thực không thể tin được, chuyện vừa xảy ra trước mắt là thật, sau đó trong lòng cùng lúc toát ra một đạo suy nghĩ, "Cái tên này điên thật rồi!"

Không nói trước, nới này là địa bàn của thương hội A Lí, hắn động thủ ở trên đấu giá hội thì chính là kẻ địch của thương hội A Lí.

Giết chết đương kim Thập Bát hoàng tử, càng là kẻ địch của toàn bộ Ma Hoàng thành!

Lại thêm khoản nợ Hách Liên Phi Bằng kia, cũng đã không chết không thôi với phủ Hách Liên tướng quân!

Vậy mà một hơi đắc tội tam đại thế lực đỉnh cấp ở Ma giới!

Mỗi một thế lực này đều đủ để cho hắn có thể chết một ngàn lần! Một vạn lần!

Tên điên!

Hắn chính là một người điên!

Trong lúc nhất thời, trong lòng tất cả mọi người cũng đều sinh ra hàn ý, một số kẻ có thực lực yếu càng là hận không thể lập tức chạy ra xa khỏi chỗ này. Cao thủ cũng không đáng sợ, nhưng lại giống như người điên, cao thủ không có bất kỳ cố kỵ nào vậy thì thật sự là rất đáng sợ!

"Các hạ cũng dám giết người ở phòng đấu giá Vạn Tượng chúng ta, ngươi đây là không để thương hội A Lí vào mắt sao?"

Sau khi A Bố Đa phản ứng lại, trong đôi mắt già nua vốn đục ngầu vậy mà phát ra một vệt tia sáng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, trầm giọng mở miệng nói.

Thập Bát hoàng tử bị giết ở trên địa bàn của hắn, việc này hắn cũng khó thoát phải chịu tội, thậm chí sẽ liên lụy tới toàn bộ thương hội A Lí!

Điều này làm cho A Bố Đa làm sao có thể không tức giận cho được?

Oanh!

A Bố Đá vừa nói ra lời này xong thì khí thế cả người bỗng nhiên nhảy lên tới cực điểm, giống như một con mãnh hổ đột nhiên nổi giận!

"Tiểu tử! Ngoan ngoãn bó tay chịu trói, để lão phu giao ngươi cho Ma Hoàng đại nhân xử tội, bằng không đừng trách lão phu vô tình đối với ngươi!"

A Bố Đa này lại có thực lực cảnh giới Ngự Không đỉnh phong, cách xa cảnh giới Trùng Tiêu cũng chỉ còn một bước nữa mà thôi.

Đáng tiếc người đứng trước mặt lão là Diệp Trần thì lão chẳng qua cũng chỉ là một con kiến hôi lớn hơn một chút mà thôi, "Lão đầu, ta không có ý đối địch với ngươi, nhanh chóng lui lại! Có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

A Bố Đa này là người bảo thủ kiên trì với nguyên tắc, ngược lại thật đúng là hợp khẩu vị với Diệp Trần, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn giết người này.

"Ngông cuồng!"

A Bố Đa nghe được lời nói này của Diệp Trần thì lập tức hét lớn một tiếng, lập tức giơ lên một quyền đập về phía Diệp Trần.

Ầm ầm!

Quyền phong cuồn cuộn hướng Diệp Trần điên cuồng mà tới.

Mà cùng lúc đó, một đám cận vệ của Thập Bát hoàng tử, sau khi cũng kịp phản ứng lại thì lập tức từ trên lầu ba thi nhau nhảy xuống, hướng Diệp Trần bay nhào mà đi qua, hơn nữa tất cả đều là cao thủ cảnh giới Ngự Không!

"Dám can đảm giết chết Thập Bát hoàng tử, ngươi phải bị tội gì?"

"Nhận lấy cái chết!"

A Bố Đa cảnh giới Ngự Không đỉnh phong cộng thêm tám tên cao thủ cảnh giới Ngự Không, đồng thời hướng Diệp Trần vây công mà tới.

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau thở dài một hơi, "Đội hình như thế, chính là cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ chỉ sợ cũng không thể không cẩn thận a!"

"Lần này chắc là xong!"

"Tên điên như vậy nên giết chết ngay tại chỗ!"

...

Tại mọi người thi nhau kêu gào giống như đã thấy cảnh tượng Diệp Trần bị chín đại cao thủ liên hợp với nhau giết chết.

Tuy nhiên, ngay sau đó lại phát sinh một màn lại khiến cho tất cả bọn họ đều phải trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy, hai mắt Diệp Trần buông xuống, đứng ở giữa bàn đấu giá, đối mặt với chín đại cao thủ vây công, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên một chút nào!

"Một bầy kiến hôi!"

Oanh!

Tay trái Diệp Trần đánh ra một quyền, nghênh tiếp A Bố Đa, hai cỗ quyền kình mênh mông va chạm vào nhau, không gian xung quanh giống như lắc lư một trận, toàn bộ phòng đấu giá đều chấn động dữ dội, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Sau đó, dưới ánh mắt bất khả tư nghị của mọi người, A Bố Đa giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ngược mà ra, đồng thời điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, nặng nề bay ra đằng sau ngã xuống phía dưới bàn đấu giá.

Mà cùng lúc đó, tay phải Diệp Trần cong ngón bắn ra:

Sưu sưu sưu!

Từng đạo kiếm mang màu tím bay xẹt qau ở trên không trung:

Bành bành bành!

Tám tên cao thủ cảnh giới Ngự Không vậy mà gần như cùng một lúc bị kiếm mang màu tím kia làm nổ tung đầu!

"Cái gì!"

Khán giả xung quanh, toàn bộ mọi người lập tức kinh ngạc tới ngây người, đến lúc này mới phát hiện thực lực của cái tên điên này vậy mà cường đại như thế!

A Bố Đa cảnh giới Ngự Không đỉnh phong, cộng thêm tám tên cao thủ cảnh giới Ngự Không, vậy mà không đỡ nổi một chiêu của kẻ địch trước mắt này!

Chín đại cao thủ, trong nháy mắt tám chết một bị thương!

Chẳng lẽ hắn đúng là một vị...Trùng Tiêu lão tổ?

Tuy nhiên, bọn họ không biết là đối với A Bố Đa, Diệp Trần cũng không có thống hạ sát thủ, vào lúc cuối cùng đó thu lại mấy phần thực lực, bằng không chín đại cao thủ lúc này đã toàn quân bị diệt.

Hời hợt giải quyết những người này, tay trái Diệp Trần ấn ở phía trên Vạn Niên Huyền Băng, thôi động Càn Khôn Trạc ở trên cổ tay, "Thu!"

Trong nháy mắt Vạn Niên Huyền Băng biến mất không thấy gì nữa, đã được thu vào bên trong Càn Khôn Trạc.

Hô!

Diệp Trần cũng thở dài một hơi, bất kể nói như thế nào nhục thân của Mân Côi cuối cùng cũng đã đạt được.

Sau đó chỉ cần tìm một nơi yên tĩnh cứu cô ta sống lại, cũng giảm bớt một nỗi lo của Diệp Trần.

Chỉ có điều sau khi cứu Mân Côi sống lại, nên thu xếp cho cô ta như thế nào, lại quả thực là một chuyện nhức đầu.

Kiếp trước, hắn và Mân Côi đã là người yêu của nhau cùng nhau trải qua khó khăn trắc trở.

Thế nhưng là kiếp này, hai người gặp nhau cũng không nhiều!

Hơn nữa, trải qua hai đời chìm nổi, trong lòng của hắn bây giờ chỉ có một người đó là Hi Nguyệt, tự nhiên không có khả năng lại phát sinh cùng Mân Côi ra cái chuyện gì.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ miên man, bỗng nhiên một giọng nói đột ngột vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn, "Tiểu tử! Không thể không nói, ta đích xác xem nhẹ ngươi!"

Đông đông đông!

Sau khi giọng nói này rơi xuống, một đạo thân ảnh to lớn cao gần tới ba mét, từ chỗ lối vào của phòng bán đấu giá, từng bước từng bước hướng về phương hướng Diệp Trần mà đi tới.

Người này không phải ai khác tự nhiên chính là Hách Liên Thiết Thụ!

Hách Liên Thiết Thu mỗi một bước bước ra thì mặt đất liền thùng thùng rung động, giống như xảy ra một cơn địa chấn.

Hơn nữa khí thế cả người cũng theo bước chân mà tăng lên liên tục!

Chiến bào trên người không gió mà bây phấp phới, từng sợi tóc dựng ngược lên giống như bị sét đánh, một cỗ khí tràng cường đại phóng ra bốn phương tám hướng.

"Chạy mau! Chạy a!"

Toàn bộ khách ở trong phòng bán đấu giá, cũng đều ý thức được, nơi này sắp xảy ra một trận đại chiến kinh thiên, lập tức thi nhua chạy trốn ra phía ngoài.

Nạp Lan Nhu Nhiên vốn còn muốn ở lại quan sát thì lại bị Đái An Na cưỡng ép kéo đi.

Thời gian chỉ trong nháy mắt, ở phạm vi mấy ngàn mét trong phòng đấu giá chỉ còn lại hai người là Diệp Trần và Hách Liên Thiết Thụ.

"Tiểu tử! Hách Liên Thiết Thụ ta không giết hạng người vô danh, xưng tên ra đi!"

Hách Liên Thiết thụ từng bước một đi đến trên đài đấu giá, toàn bộ phòng bán đấu giá cũng đã bị hắn giẫm thành một vùng phế tích, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói.

Tuy nhiên, sắc mặt Diệp Trần lại chưa từng có một chút biến hóa nào, vẫn rất bình tĩnh như trước, ngẩng đầu nhàn nhạt liếc qua Hách Liên Thiết Thụ, "Ngươi còn chưa xứng để biết được tên của ta!"

Oanh!

Hách Liên Thiết Thụ nghe được điều này thì lập tức nộ khí trùng thiên, khí thế trên người lập tức phòng thích ra ngoài không giữ lại một chút nào:

Răng rắc răng rắc ~

Lấy Hách Liên Thiết Thụ làm trung tâm, toàn bộ bàn đấu giá trong nháy mắt rạn nứt ra, thậm chí tính cả toàn bộ phòng đấu giá đều chấn động một trận!

"Tiểu tử! Ngươi thật đúng là đủ cuồng!"

"Đã như vậy, đây cũng không còn gì đáng nói, ngươi chịu chết đi cho ta!"
Chương 563 Làm sao lại mạnh như vậy?

Ầm!

Dưới chân Hách Liên Thiết Thụ bỗng nhiên nhún một cái, cả người bay lên không trung, mà ngay vị trí hắn vừa nhún ở phía dưới trong nháy mắt xuất hiện một cái hố sâu hơn mười mét!

Toàn bộ phòng đấu giá lại mạnh mẽ lắc lư thoáng một cái, đã bắt đầu lung lay sắp đổ.

Ngay sau đó, cả người Hách Liên Thiết Thụ ở trên không trung hướng Diệp Trần tung ra một quyền đánh vào không khí!

Bành!

Dưới một quyền này, không khí đều rõ ràng bị đánh nổ, trong mấy chục mét đều hóa thành một mảnh chân không!

Sau đó, một đạo quyền kình sáng chói giống như lưu tinh chớp nhoáng đánh về phía Diệp Trần!

Ngay cả Diệp Trần nhìn thấy một quyền này cũng không thể không âm thầm cảm thán:

"Không hổ là cảnh giới Trùng Tiêu!"

"Không hổ là cao thủ Ma tộc!"

Cảnh giới Trùng Tiêu của Ma tộc tương đương với cảnh giới Nguyên Anh của Nhân tộc, tương đương với cảnh giới Địa Tiên của võ đạo Hoa Hạ.

Hơn nữa phần lớn Ma tộc đều đi theo con đường luyện thể, lực lượng của nhục thân đều rất cường hãn.

Nếu chỉ so đấu lực lượng thì uy lực một quyền này của Hách Liên Thiết Thụ đã ngang với lực lượng của Diệp Trần.

Đáng tiếc ở trên trình độ võ kỹ đối với việc vận dụng lực lượng thì Hách Liên Thiết Thụ coi như còn kém xa nhiều lắm!

"Hư Không Thần Quyền!"

Diệp Trần không trốn không né, trực tiếp một quyền nghênh đón tiếp lấy.

Oanh!

Quyền kình của hai người ở trên không trung va chạm vào nhau, ngay cả không gian cũng phải trực tiếp vỡ vụn!

Dưới sự xung kích của quyền kình cường đại, toàn bộ phòng đấu giá trong nháy mắt nổ tung đều hóa thành một đống bột mịn bị gió cuốn đi!

Mà mọi người sớm đã chạy trốn ra tới bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại, trọn vẹn thối lui tới ngoài ngàn mét thì lúc này mới cảm giác an toàn được một chút.

"Đây chính là thực lực của cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ sao?"

"Quá rung động!"

"Chờ một chút, hai người bọn họ ai thua ai thắng rồi?"

"Điều đó còn cần phải nói sao? Chắc chắn là Hách Liên tướng quân!"

Tuy nhiên, mọi người vừa mới nói ra:

Bành!

Một đạo thân ảnh to lớn từ trong khu phế tích kia bắn ngược ra ngoài!

Trọn vẹn bay ra ngoài tới vài trăm mét, lại rơi xuống mặt đất trượt thêm mấy chục mét nữa, lúc này mới đứng vững thân hình lại, cả người hiện ra có chút tán loạn.

Mà đám người nhanh chóng tập trung nhìn vào thì toàn bộ lập tức sợ ngây cả người ra, chỉ thấy đạo thân ảnh tán loạn này lại là Hách Liên tướng quân người mà bọn họ cho rằng chắc chắn sẽ thắng!

"Hách Liên tướng quân bị thương rồi?"

"Điều này...điều này làm sao có thể?"

"Tiểu tử kia đâu? Chẳng lẽ đã chết ở bên trong?"

"Hơn phân nửa như thế!"

...

Tuy nhiên, ngay sau đó, lại có một bóng người từ bên trong khu phế tích này chui ra.

Diệp Trần lông tóc không tổn hao gì!

"Cái gì!"

Chẳng những mọi người ở xung quanh toàn bộ đều trợn mắt há hốc mồm mà ngay cả Hách Liên Thiết Thụ cũng lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm.

Man Ngưu Kim Cang Quyền của hắn được biết đến có lực lượng cương mãnh, không nghĩ tới mới chính diện cứng rắn vậy mà hoàn toàn thua dưới đối phương!

"Ngươi rốt cuộc là ai? Vừa rồi dùng chính là quyền pháp gì?"

Hách Liên Thiết Thụ nhịn không được mở miệng hỏi.

Diệp Trần cười lạnh, "Ta nói rồi, ngươi còn chưa xứng để biết!"

Hách Liên Thiết Thụ lập tức tức giân đến suýt chút nữa thì thổ huyết, "Ta nhất định phải làm thịt ngươi!"

"Rống!"

Hách Liên Thiết Thụ trong cơn giận dữ bỗng nhiên ngửa lên trở gào thét một tiếng, cả người vậy mà biến thành màu đỏ thắm, ngay cả hai con người bên trong đôi mắt đều bắn ra hai đạo ánh sáng màu đỏ.

"Huyết Luyện thuật sao? Đây là chiêu thức mà Ma tộc thường dùng!"

Diệp Trần không thể không lẩm nhẩm một câu.

Đối với Nhân tộc tu chân giả mà nói, một khi bước vào cảnh giới Nguyên Anh thì sinh mệnh tiến vào một cái cấp độ hoàn toàn mới, trong đan điền hóa ra Nguyên Anh, vô luận là nhục thân hay là thần hồn đều sẽ có một cái bay vọt về chất.

Mà cảnh giới Trùng Tiêu của Ma tộc thì lại càng là như vậy!

Một khi bước vào cảnh giới Trùng Tiêu, nhục thân sẽ đột nhiên tăng mạnh, một bước lên trời, khí huyết vô cùng tràn đầy.

Mà Huyết Luyện thuật này thì lấy tiêu hao khí huyết để đánh đổi, để tăng tu vi của mình lên ở trong thời gian ngắn.

Oanh!

Sau khi Hách Liên Thiết Thụ thi triển ra Huyết Luyện thuật thì khí tức so với trước đó tăng vọt lên không chỉ gấp ba lần!

Hơn nữa trong tay Hách Liên Thiết Thụ lại xuất hiện thêm một cái trường thương màu đỏ, quanh thân huyết khí lượn lờ, giống như Ma Thần hàng thế!

"Chết đi!"

Hách Liên Thiết Thụ quơ trường thương trong tay, giống như thao túng một con Thần Long màu đỏ. mang theo khí thế kinh thiên hướng Diệp Trần hò hét mà đi!

Rầm rầm rầm!

Những nơi mà Hách Liên Thiết Thụ đi qua, hết thảy vật thể trên mặt đất toàn bộ đều hóa thành bột mịn!

"Thật là khủng khiếp!"

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức lại thi nhau lùi lại một lần nữa.

Trong nháy mắt, Hách Liên Thiết Thụ đã vọt tới trước mặt Diệp Trần, trường thương như rồng, phun ra huyết mang màu đỏ, giống như muốn thôn phệ hoàn toàn cả người Diệp Trần.

Mà Diệp Trần lại giống như chưa kịp phản ứng, từ đầu đến cuối đứng im ở nơi đó, nhúc nhích một chút cũng không có.

Một mực đợi đến giết tới trước mặt Hách Liên Thiết Thụ mới quát khẽ một tiếng, "Lưu ly Kim Thân!"

Khanh!

Ngay vào lúc ánh sáng vàng lóe lên, công kích của Hách Liên Thiết Thụ cũng đã giết tới trước mặt, hung hăng đụng vào phía trên lồng ánh sáng màu vàng kim kia.

Cạch!

Lực trùng kích to lớn trong nháy mắt lưu lại ở trên lồng ánh sáng màu vàng kim kia của Diệp Trần một vết rách, tuy nhiên cuối cùng vẫn không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn.

Bạch bạch bạch!

Hách Liên Thiết Thụ lập tức bị cỗ phản lực kia liên tiếp lùi lại hơn mười bước mới đứng vững được thân hình lại, mặt mũi lập tức đầy vẻ khó tin, "Không có khả năng! Điều này sao có thể!"

Sau khi hắn thi triển Huyết Luyện thuật thì thực lực so với trước đó cường đại hơn không chỉ gấ ba lần, vậy mà chưa thể phá vỡ được lồng ánh sáng phòng ngự của đối phương?

"Đây lại là pháp môn phòng ngự gì? Làm sao lại lợi hại như thế?"

Hách Liên Thiết Thụ rống lớn một tiếng.

Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Ngươi thật sự là kẻ ham hiếu học hỏi nha!"

Vừa rồi hắn cũng là nhất thời hứng khởi, muốn thăm dò một chút Lưu Ly Kim Thân của chính mình bây giờ tiến bộ đến trình độ nào, cho nên không có đánh trả, cũng không có sử dụng pháp bảo, mạnh mẽ hứng chịu một kích của đối phương.

Không nghĩ tới vậy mà suýt chút nữa thì bị đối phương phá vỡ phòng ngự!

"Xem ra Lưu Ly Kim Thân của ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản công kích của cảnh giới Trùng Tiêu sơ kỳ hoặc là cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi..."

Ngay trong lúc Diệp Trần đang mải suy nghĩ thì Hách Liên Thiết Thụ lại đánh tới một lần nữa, "Bản tướng quân ngược lại muốn xem xem, ngươi còn có thể ngăn cản được mấy lần!"

Khanh khanh khanh!

Hách Liên Thiết Thụ vung vẩy trường thương, trong nháy mắt tấn công liên tiếp mấy lần.

Vết nứt trên lồng ánh sáng màu vàng quanh thân Diệp Trần càng ngày càng lớn, cuối cùng ở lần công kích thứ năm của đối phương.

Bành!

Lồng ánh sáng màu vàng kim do Lưu Ly Kim Thân tạo thành trong nháy mắt vỡ vụn ra.

"Ha ha ha!"

Hách Liên Thiết Thụ thấy thế, lập tức cười ha ha một tiếng, "Tiểu tử! Hết thảy đều kết thúc!"

Oanh!

Hách Liên Thiết Thụ thừa cơ truy kích đã tiến lên công tới một lần nữa.

Hai người Nạp Lan Nhu Nhiên và Đái An Na đứng ở đằng xa quan sát thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức đại biến, thi nhau lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Mà những người khác thì đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, "Xem ra cuối cùng Hách Liên tướng quân vẫn là cao hơn một bậc!"

Tuy nhiên, ai cũng không có phát hiện ra, khóe miệng Diệp Trần lúc này bỗng nhiên hơi nhếch lên, thấp giọng nói một câu, "Quả thật hết thảy đều nên kết thúc!"

"Tử, Quỳnh, Kiếm!"

Oanh!

Ngay sau đó, trên người Diệp Trần đột nhiên bộc phát ra một đạo kiếm mang màu tím sáng chói dài đến gần ngàn mét!

Một cỗ uy áp kinh khủng tới cực điểm trong nháy mắt bao phủ tất cả bên trong phạm vi ngàn mét.

Vào lúc này, sắc mặt của tất cả mọi người đã hoàn toàn thay đổi, thi nhau nghẹn ngào, "Sao lại mạnh...như vậy!!"
Chương 564 Đạp trên thi thể của các ngươi rời đi

Mà người đứng mũi chịu sào chính là Hách Liên Thiết Thụ, cả người càng là muốn choáng váng mà ngất đi.

Một giây trước, hắn cảm giác mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, đủ để làm chủ sinh tử của người trước mắt này.

Thế nhưng một giây sau, lại cảm giác chính mình ở trước mặt đối phương lại nhỏ bé không có ý nghĩa như thế!

"Không! Ta không tin!"

Hắc Liên Thiết Thụ không thể nào tiếp thu được thực tế này, đối mặt với kiếm mang yêu dị kinh khủng đến mức làm cho người phải sợ hãi này, cuối cùng lựa chọn làm việc nghĩa chẳng từ nan mà xông tới.

Oanh!

Kiếm mang kinh thiên cường đại vô song trên không trung xét qua một đường vòng cung duyên dáng.

Hách Liên Thiết Thụ đã hoàn toàn bị bao phủ bên trong đạo hào quang óng ánh kia

Ngay sau đó, đới kiếm mang tán đi, Hách Liên Thiết Thụ đã hoàn toàn biến mất trên thế gian.

Giữa thiên địa chỉ còn lại thân ảnh gầy yếu kia đang cầm kiếm mà đứng, phảng phất giống như một vị thần.

Mà những người vây xem ở xung quanh im lặng thật lâu, chỉ cần một kiếm đã giết chết Hách Liên Thiết Thụ một trong mười đại cường giả của Ma giới!

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì chỉ sợ cho dù là ai cũng không thể tin được thiếu niên này nhìn qua còn trẻ tuổi như vậy, vậy mà có được lực lượng kinh khủng như thế!

"Mọi người nhanh nhìn! Hắn làm sao mà...cùng trước đó không giống nhau?"

Không biết ai là người hô lên một tiếng, những người còn lại lúc này mới chợt nhận ra, người trẻ tuổi một kiếm giết chết Hách Liên Thiết Thụ kia có hình dáng và thân hình cùng với trước đó mà giống như hai người khác nhau.

Hóa ra ở lúc sau khi Diệp Trần sử dụng thực lực chân chính của mình thì hình dáng đã biến hóa ra trước đó cuối cùng khó mà duy trì được, đã khôi phục thành dáng dấp ban đầu.

"Đái An Na tỷ tỷ, tại sao Diệp tiền bối lại biến thành bộ dáng này?"

Nạp Lan Nhu Nhiên một mặt kinh ngạc hỏi.

Đái An Na đã từng thấy qua diện mạo chân thực của Diệp Trần, che miệng cười nói:

"Thật ra thì, đây mới là diện mạo thực sự của Diệp tiền bối!"

Một đôi mắt đẹp của Nạp Lan Nhu Nhiên trợn lên thật lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, nhỏ giọng thầm thì nói:

"Hóa ra Diệp tiền bối lại dễ thương đến như vậy chẳng qua cái đầu hơi thấp một chút!"

...

Sau khi một kiếm của Diệp Trần diệt đi Hách Liên Thiết Thụ, vốn đang định mang theo mấy người Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức rời khỏi Ma Hoàng thành thì đột nhiên cảm ứng được mấy cỗ khí tức rất không tệ.

"Đã tới, vậy thì đều đi ra đi!"

Sưu! Sưu! Sưu!

Sau khi giọng nói Diệp Trần rơi xuống, trên bầu trời lập tức xuất hiện từng cái bóng người.

Cùng lúc đó, phía dưới cũng truyền tới một trận âm thanh xao động, từng nhánh đội ngũ người mặc khôi giáp mào vàng kim, cưỡi Linh thú từ đằng xa hò hét mà tới.

Thời gian chủ trong nháy mắt, đã bao vây toàn bộ khu vực xung quanh phòng đấu giá lại.

"Là Ma Hoàng vệ!"

"Ma Hoàng về chính là thân binh của Ma Hoàng đại nhân, Ha Hoàng vệ đã đến, vậy Ma Hoàng đại nhân chắc chắn cũng ở gần đây!"

"Xem ra chuyện của Thập Bát hoàng tử, Ma Hoàng đại nhân cũng đã biết!"

"Lần này thì tốt rồi, người này coi như lợi hại hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể chống lại cả Ma Hoàng thành này hay sao?"

...

Mọi người vây xem đột nhiên thấy được sự thay đổi này thì lập tức từng người đều lấy lại tinh thần.

Đạp đạp đạp!

Chỉ chốc lát, trên bầu trời đã xuất hiện mười mấy tên cao thủ cảnh giới Ngự Không, từ bốn phương tám hướng đạp không mà đến, chậm rãi hướng tới gần Diệp Trần.

Lại thêm nhân mã ở phía dưới, có thể nói là thiên la địa võng, gió cũng không lọt.

"Ma Hoàng đại nhân đến!"

Theo một tiếng hô to vang lên, mọi người rất nhanh đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn đang từ trên bầu trời đằng xa chậm rãi đi tới.

Người đàn ông trung niên này có thân cao hơn ba mét, toàn thân mặc trường bào màu vàng kim, dung mạo cương nghị, bá khí mười phần.

Hóa ra, người này chính là Thác Bạt Hạo Thiên, chủ nhân của Ma Hoàng thành, được chín đại chủ thành của Ma giới phụng làm Ma Hoàng!

Nhìn thấy người đàn ông trung niên mặc trường bào màu vàng kim này xuất hiện thì mọi người ở phía dưới thi nhau quỳ lạy hành lễ, "Bái kiến Ma Hoàng đại nhân!"

Thác Bạt Hạo Nhiên cứ mỗi lần bước ra một bước thì cả người đã tiến lên được hơn trăm mét, chỉ trong một cái chớp mắt cũng đã đi tới trước mặt Diệp Trần.

"Các hạ thế nhưng là đến từ Tiên tộc phía đông? Vào Ma giới của ta giết chóc trắng trợn là muốn bốc lên Tiên Ma đại chiến một lần nữa sao?"

Giọng nói cuồn cuộn như sấm, hướng bốn phương tám hường trùng trùng điệp điệp truyền ra tới.

Mọi người sợ hãi thán phục công lực thâm hậu của Ma Hoàng đại nhân, đồng thời cũng đang tò mò, "Tiên tộc phía đông là cái gì? Còn có Tiên Ma đại chiến là sao?"

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, Thác Bạt Hạo Thiên này liếc mắt cái vậy mà đã nhìn ra được hắn không phải người của Ma giới.

Chỉ có điều, hắn coi Diệp Trần là người của Tiên tộc phía động, lại cũng không biết thân phận thực sự của Diệp Trần.

"Cái gọi là Tiên tộc phía đông chắc là Bồng Lai tiên đảo ở ẩn, những tu tiên giả thượng cổ ở phía đông kia a?"

Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm trong nội tâm một câu, thản nhiên nói:

"Ta cũng không phải là người của Tiên tộc! Đến Ma giới chỉ vì một ít chuyện riêng, trước đó có người khiêu khích với ta thì ta liền giết, chỉ đơn giản vậy thôi!"

"Ừm?"

Thách Bạt Hạo Thiên nghe được lời này cảy Diệp Trần thì rõ ràng có chút ngoài ý muốn, không thể không nhướng mày lại quan sát tỉ mỉ trên người Diệp Trần một phen, hai mắt lập tức hơi trừng một cái, sắc mặt đại biến:

"Ồ! Sao lại có thể như vậy!"

"Trên người ngươi đã có khí tức của Tiên tộc lại còn có cả khí tức của Yêu tộc, đồng thời còn có cả khí tức của Ma tộc, ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải đến Ma giới chúng ta?"

Nghe được lời này của Thác Bạt Hạo Thiên, ngay cả Diệp Trần cũng có chút ngoài ý muốn, hoàn toàn chính xác, hắn chủ tu chính là con đường Luyện khí, đồng thời lại tu luyện công pháp của Ma tộc, thôn phệ luyện hóa Thần Long Chi Huyết, cho nên trên người đồng thời có ba loại khí tức.

Thác Bạt Hạo Thiên này vậy mà có thể nhận ra được, hiển nhiên đối với công pháp của các tộc đều rất hiểu rõ.

Diệp Trần khẽ chau mày, đã lười nhác tiếp tục nói nhảm với hắn, "Ta nói rồi, ta đối với chuyện giữa Ma tộc và Tiên tộc không có bất kỳ một chút hứng thú nào!"

"Bây giờ hoặc là chính các ngươi chủ động tránh ra! Hoặc là ta đạp trên thi thể của các ngươi để rời đi!"

Oanh!

Diệp Trần vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người đều bùng nổ:

"Tiểu tử ngông cuồng!"

"Hắn cũng dám nói như vậy với Ma Hoàng đại nhân vĩ đại! Tội chết!"

"Hắn đây là muốn làm kẻ địch với toàn bộ Ma giới sao?"

"Bắt hắn lại, phanh thây xé xác hắn ra!"

...

Tất cả mọi người đều xúc động phẫn nộ, ngay cả Ma Hoàng Thách Bạt Hạo Thiên cũng giận quá mà cười:

"Được! Bản hoàng là chúa tể của Ma giới đã mấy chục năm thì ngươi vẫn là người đầu tiên dám nói chuyện với bản hoàng như thế!"

"Vốn chỉ cần ngươi thành thật nói rõ hành vi phạm tội, nói ra mục đích ngươi đến Ma giới, bản hoàng có lẽ còn có thể cân nhắc không giết ngươi!"

"Thế nhưng tự chính ngươi tìm chết, vậy coi như trách thì cũng không trách được bản hoàng!"

Thác Bạt Hạo Thiên nói đến đây, dừng lại một chút, sau đó đưa tay vung lên, "Ma Hoàng vệ nghe lệnh, bắt người này lại cho ta!"

"Rõ!"

Mười mấy tên cao thủ cảnh giới Ngự Không cùng phía dưới hơn ngàn tên thị vệ phổ thông, lập tức đồng thanh kêu lên "Rõ!"

Sau đó bắt đầu hướng Diệp Trần ở giữa chậm rãi tới gần.

Nạp Lan Nhu Nhiên và Đái An Na nhìn thấy cảnh này thì ngay lập tức tâm tư lạnh như băng, "Xong! Xong! Lần này hoàn toàn xong!"

Nạp Lan Nhu Nhiên một mặt đau thương, nước mắt ào ào chảy xuống:

"Đều tại ta! Nếu không phải ta ở trong quán rượu trêu chọc Hách Liên Bằng Phi, Diệp tiền bối sẽ không trêu chọc phải phủ Hách Liên tướng quân cũng sẽ không giết Thập Bát hoàng tử và Hách Liên tướng quân!"

"Ma Hoàng đại nhân chắc chắn sẻ không sử dụng thế lực toàn bộ Ma Hoàng thành tới đối phó Diệp tiền bối, Diệp tiền bối lần này còn có thể sống được sao?"
Chương 565 Một chiêu bại Ma Hoàng lùi lại!

Đái An Na hít sâu một hơi nói:

"Công chúa điện hạ, chuyện này cũng không thể trách ngài!"

"Diệp tiền bối làm việc thực sự quá phách lối, lần này chỉ sợ hắn phải chết không thể nghi ngờ!"

"Chúng ta cần phải suy nghĩ bây giờ chính là làm sao để có thể nhanh chóng chạy thoát khỏi chỗ này!"

Nói xong lời này, Đái An Na lập tức kéo lấy Nạp Lan Nhu Nhiên chuẩn bị rời khỏi đây.

Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức rất không muốn, "Đái An na tỷ tỷ, nếu không chúng ta hay là đợi thêm một chút đi! Nói không chừng Diệp tiền bối sẽ không chết..."

Đái An Na tức giận nói:

"Công chúa điện hạ, ngài đừng có nói ra lời nói ngốc như vậy có được hay không? Toàn bộ Ma Hoàng thành, cao thủ xuất hiện lớp lớp, vẻn vẹn chỉ là Ma Hoàng vệ trước mắt này thì đã có hơn năm mươi tên cao thủ cảnh giới Ngự Không rồi a!"

"Chứ đừng nói chi còn có Ma Hoàng đại nhân, bốn vị Đái Tế Ti, cùng với vị Ma Tổ đại nhân trong truyền thuyết kia!"

"Diệp tiến bối cho dù tu vi có lợi hại hơn nữa thì nhiều lắm cũng chỉ có cảnh giới Trùng Tiêu trung kỳ mà thôi, chỉ sợ ngay cả cánh cửa Ma Hoàng vệ trước mắt này đều cũng khó có thể vượt qua!"

"Chờ đến khi Diệp tiền bối vừa chết, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ tra ra được trên đầu của chúng ta, cho đến lúc đó, chúng ta muốn rời khỏi chỗ này thì không còn dễ dàng như vậy nữa!"

"Hơn nữa, thậm chí sẽ liên lụy đến toàn bộ La Sát thành chúng ta!"

Sau khi Đái An Na cố gắng thuyết phục một phen thì Nạp Lan Nhu Nhiên lập tức cũng rất là do dự, đang không biết nên làm thế nào cho phải thì đúng vào lúc này, đại chiến ở trên bầu trời đã hết sức căng thẳng!

"Giết!!"

Mặc dù bốn tên đội trưởng của Ma Hoàng vệ ra lệnh một tiếng, hơn năm mươi tên cao thủ cảnh giới Ngự Không cùng một lúc ra tay!

Mà đối mặt với sự vây công của hơn năm mươi tên cao thủ cảnh giới Ngự Không này, Diệp Trần động đậy cũng không thèm động, giống như đã chấp nhận bỏ đi sức chống cự.

"Công chúa điện hạ! Nếu như ngài không đi thì thật sự sẽ không còn kịp nữa!"

Đái An Na kéo cổ tay của Nạp Lan Nhu Nhiên thúc giục thêm lần nữa.

"Ai! Diệp tiền bối, xin lỗi!"

Nạp Lan Nhu Nhiên không thể không thở dài, đang chuẩn bị đi theo Đái An Na rời đi.

Tuy nhiên, ngay vào lúc nàng ta có ý định nhìn Diệp Trần một lần cuối cùng thì lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến cho nàng ta ngây người tại chỗ.

Chỉ thấy, lúc đó hơn năm mươi tên cao thủ cảnh giới Ngự Không giết tới trước mặt Diệp Trần thì Diệp Trần rốt cục động!

"Thập Phương Vô Địch!"

Theo một tiếng quát lớn của Diệp Trần:

Bạch!

Bạch!

Bạch!

Ở trong chốc lát, đầy trời đều là kiếm mang màu tím, kiếm khí tung hoành, giống như một tấm lưới lớn vô hình hoàn toàn bào phủ hơn năm mươi tên cao thủ cảnh giới Ngự Không giới kia vào bên trong.

Ngay sau đó:

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Từng cái đầu người thi nhau bay lên, những nơi kiếm mang đi qua, những tên cao thủ kia trong nháy mắt đầu một nơi thân một nẻo, không có bất kỳ một ngoại lệ nào!

Chỉ trong một cái chớp mắt, hơn năm mươi tên cao thủ cảnh giới Ngự Không, toàn bộ đều đi chầu ông vải!

Mà những thị vệ thông thường vây không từ bốn phương tám hướng kia tức thì bị kiếm mang đầy trời kia rõ ràng xoắn thành một đống lớn thịt vụn!

Trong lúc nhất thời, tử thương vô số, kêu rên khắp nơi!

Người vây xem đã lui lại ra bên ngoài tới mấy ngàn mét, nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ bi thảm này không thể không nhanh chóng lùi lại một lần nữa, mặt mũi của tất cả mọi người đều đầy vẻ kinh ngạc.

Một số người yếu tim đã không còn dũng khí để tiếp tục quan sát nữa càng là xoay người chạy đi.

Ma tộc vẫn luôn được biết đến với tính cách hung ác độc địa thích giết chóc, mà ở dưới thủ đoạn tàn bạo của người trước mắt này vậy mà để Ma tộc bọn họ cũng phải cảm thấy e ngại thật sâu!

Thật là đáng sợ!

Thậm chí ngay cả Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên nhìn thấy Ma Hoàng vệ của chính mình, trong nháy mắt gần như toàn quân bị diệt, cũng không thể không hít vào một ngụm khí lạnh, tay chỉ vào Diệp Trần cũng hơi có chút run rẩy, "Ngươi ngươi...ngươi đến tột cùng là ai? Ngươi rõ ràng là Nhân tộc, tại sao lại có ấn ký của Ma tộc chúng ta, hơn nữa còn mãnh liệt tới như vậy?"

Diệp Trần cười lạnh, trên người hiện ra một chút uy nghiêm của Cuồng Đế ngày xưa, thản nhiên nói:

"Cái gọi là chủng tộc, chẳng qua chỉ là những con kiến hôi như các ngươi có tư tưởng nhỏ hẹp nói ra mà thôi!"

"Cảnh giới của bản Đế sớm đã siêu thoát ra khỏi chủng tộc, ngươi làm sao có khả năng biết được?"

Oanh!

Cùng lúc Diệp Trầ nói ra lời này thì lao thẳng về phía Thác Bạt Hạo Thiên, đánh ra một quyền vào không khí.

"Hư Không Thần Quyền!"

Đạo quyền kình này, nhìn như mềm nhũn, giống như không có bất kỳ một chút lực đạo nào, thế nhưng Thác Bạt Hạo Thiên lại tuyệt đối không dám khinh thường, lập tức lật bàn tay một cái, trong đau đột nhiên xuất hiện thêm một cái tấm chắn màu vàng kim.

"Hạo Thiên thuẫn!"

Oanh!

Tấm chắn kia đột nhiên biến lớn, trong nháy mắt biến thành một cái tấm thuẫn to lớn dài mười mét, ở trên khắc lấy từng đạo ấn phù kỳ lạ, hiển nhiên đây là một cái pháp bảo thuộc loại hình phòng ngự.

"Ừm?"

Thác Bạt Hạo Thiên dùng tấm thuẫn to lớn này để chặn lại đường đi một quyền này của Diệp Trần, thế nhưng lại không có cảm giác được một chút lực đạo nào, giống như một quyền này đánh ra chỉ có vẻ bề ngoài, giống như là đang phô trương thanh thế.

Thác Bạc Hạo Thiên đang âm thầm buồn bực thì bỗng nhiên cảm thấy có một cỗ quyền kình cực kỳ cường hãn vậy mà đi xuyện qua Hạo Thiên thuẫn của hắn, hướng hắn bạo kích mà đến!

"Cái gì!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức vô cùng chấn kinh, quyền kình của đối phương vậy mà có thể xuyên qau được pháp bảo phòng ngự của hắn?

Trên đời này tại sao lại có thể có quyền pháp quỷ dị đến như vậy?

Nhờ sự cảnh giác cực mạnh của Thác Bạt Hạo Thiên, sau khi phát hiện tình huống không đúng thì ngay lập tức song chưởng đánh ra!

Ầm!

Bạch bạch bạch!

Tuy Thác Bạt Hạo Thiên miễn cưỡng đỡ được một quyền này, thế nhưng cả người cũng phải lui lại tới hơn mười mét, khí huyết trong cơ thể khuấy động một trận.

"Thật mạnh! Người này chí ít cũng có thực lực cảnh giới Trùng Tiêu trung kỳ!"

Thác Bạt Hạo Thiên căn cứ vào một quyền này, trong nháy mắt đã đoán được thực lực của Diệp Trần, lông mày lập tức nhíu chặt hơn.

Tu vi của đối phương không kém gì hắn mà kiếm pháp càng là tinh diệu bá đạo, nếu như một đối một, hơn phân nửa hắn không có nắm chắc được bất kỳ cơ hội nào có thể đánh bại đối phương!

"Lui!"

Sau khi Thác Bạt Hạo Thiên đối với tình thế làm ra phán đoán thì không do dự chút nào, lập tức thừa cơ nhanh chóng lùi lại phía sau một lần nữa, trọn vẹn thối lui ra ngoài tới mấy ngàn mét, lúc này mới đứng vững thân hình lại một lần nữa.

Thấy cảnh này, mọi người ở phía dưới lập tức xôn xao lần nữa!

Gia hỏa này mới nhìn qua còn trẻ gầy yếu như thế, vậy mà ở trong nháy mắt gần như tru diệt tất cả Ma Hoàng vệ, còn dùng một quyền dễ dàng đánh lui Ma Hoàng đại nhân có sự tồn tại vô địch trong lòng bọn họ!

Thực lực như thế, quả thực chỉ có thể dùng hai chữ nghịch thiên để hình dung!

"Cái tên này, chẳng lẽ là Ma Thần tại thế hay sao?"

"Thậm chí ngay cả Ma Hoàng đại nhân cũng không phải là đối thủ của hắn!"

"Quá mạnh!"

...

Nạp Lan Nhu Nhiên và Đái An Na vốn có ý định rời đi, vào lúc này hai đôi mắt cực nóng của hai người đang nhìn ào cái thân ảnh kia, mặt mũi đầy vẻ kích động.

"Thắng! Diệp tiền bối vậy mà thắng!"

Nạp Lan Nhu Nhiên kích động khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, "Ta nói rồi mà, Diệp tiền bối là vô địch!"

Đái An Na kích động qua đi, trên mặt lại hiện ra vẻ lo lắng, nói:

"Bây giờ chỉ sợ nói thắng còn sớm a!"

"Nghe nói bốn vị Đại Tế Ti kia, thực lực mỗi người không kém hơn so với Ma Hoàng đại nhân, mà vị Ma Tổ trong truyền thuyết kia nghe nói còn ở phía trên Ma Hoàng đại nhân!"

"Lại thêm phủ Hách Liên tướng quân còn có ba vị cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ, thương hội A Lí cũng có bốn cường giả cảnh giới Trùng Tiêu lão tổ!"

"Nếu như toàn bộ cường giả của tam phương thế lực này đến, Diệp tiền bối còn có thể ứng phó được không?"

Nạp Lan Nhu Nhiên nghe được điều này thì khuôn mặt nhỏ vốn đang kích động lập tức sụp đổ, lộ ra vẻ vô cùng lo lắng.

"Ai! Diệp tiền bối không nên cùng một lúc đắc tội tam phương thế lực này a! Nếu như bây giờ chạy trối chết mà nối thì có lẽ còn kịp!"

Lời này của Nạp Lan Nhu Nhiên vừa mới rơi xuống thì Đái An Na ở một bên bỗng nhiên biến sắc, "Sợ là đã chậm!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom