-
Chương 536-540
Chương 536
“Không tệ, cơ duyên của thế giới Tiên Cổ này cuối cùng cũng khiến ta mở mang tầm mắt.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Bảo bối xuất hiện cuối cùng khiến hắn cũng cảm thấy kinh ngạc. Giọt Tàn Tiên Huyết này có tác dụng quá lớn, giá trị vô lượng, rất có tác dụng với Quân Tiêu Dao, là món bảo bối mà hắn nhất định phải có được.
Quân Tiêu Dao đưa tay lên, trực tiếp bắt lấy Tàn Tiên Huyết.
Tất cả mọi người xung quanh đều ghen tỵ nổi đom đóm mắt.
Nhưng Tàn Tiên Huyết lại phóng ra một luồng lực phản chấn, ngay cả tay của Quân Tiêu Dao cũng bị đánh bay.
“Tiên huyết có linh tính à?” Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy bất ngờ.
Nghe đồn chỉ cần một giọt tiên huyết chân chính cũng có thể giết chết chí tôn. Dù không biết giọt Tàn Tiên Huyết này đã ngủ say bao lâu rồi, nhưng hiển nhiên nó cũng có linh tính, không dễ dàng thu phục.
Pháp lực toàn thân Quân Tiêu Dao cuộn trào, lại chụp lấy Tàn Tiên Huyết một Ở phía Đông, thần mang màu hoàng kim vô tận lấp lóe, vô cùng chói mắt, chiếu sáng cả bầu trời. Một bóng người như Hoàng Kim Thần Vương giá lâm, đạp không bay tới.
Chàng trai trẻ tuổi kia mặc bộ thần giáp màu hoàng kim, tóc đen xõa tung, vòng sáng phía sau đầu giống như mặt trời đang tỏa ra ánh sáng vô tận.
Mỗi khi hắn ta bước một bước, hư không sẽ xuất hiện gợn sóng màu vàng kim, chấn động mạnh mẽ!
“Ừm… Hắn ta là…” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thoáng tối lại.
“Là Thánh Giáo Tử, không ngờ hắn ta lại hiện thân!” Có thiên kiêu ngoại giới kinh ngạc kêu lên.
Thánh Giáo Tử là một thiên kiêu cực kỳ mạnh mẽ, là truyền nhân của Bất Hủ đại giáo. Hắn ta và Thánh Nữ Himiko đều đến từ Thánh giáo, nhưng hiển nhiên thực lực của hắn ta mạnh hơn Himiko.
Vào lúc này, bầu trời phía Tây bỗng có sông lửa trải dài, cả vùng trời như đang bị thiêu cháy, hiện lên màu đỏ rực. Một luồng sáng màu cầu vồng độn không mà đến, dừng lại trên bầu trời.
Đó là một chàng trai trẻ tuổi mặc áo bào màu vàng, sau lưng mọc ra hai cánh. Mỗi khi đập cánh, biển lửa ngập trời.
“Là hoàng tử Vạn Hoàng Linh Sơn, Hoàng Thiên Ca!”
Những thiên kiêu ngoại giới biết Hoàng Thiên Ca đều trợn tròn mắt. Thánh Giáo Tử vừa hiện thân, không ngờ Hoàng Thiên Ca cũng xuất hiện.
Nhưng mà chấn động còn chưa trôi qua, ở bầu trời phía Nam lại có một bóng dáng xinh đẹp lướt đến. Dáng người của nàng thướt tha, giống như tiên tử trên cung trăng giáng trần. Dung nhan hoàn mỹ không một khuyết điểm, khiến người ta không khỏi say mê đắm chìm.
“Úi… Là Thần Nữ Yêu Thần Cung Nhan Như Mộng, nàng cũng tới!”
Bốn phương tám hướng vang lên tiếng kinh hô không dứt. Không ai có thể ngờ được trận chấn động của Tiên Cổ Đạo Hồ lại đồng thời dẫn ba vị truyền nhân của thế lực bất hủ tới!
Thánh Giáo Tử của Thánh giáo!
Thần Nữ của Yêu Thần Cung!
Hoàng tử của Vạn Hoàng Linh Sơn!
Bất luận là ở Tiên Vực ngoại giới hay ở thế giới Tiên Cổ, cả ba người này đều có uy danh cực lớn. Bây giờ cả ba cùng nhau hiện thân là vì tranh đoạt đại cơ duyên. Nhưng mà người đang độc chiếm cơ duyên lại là thần tử Quân gia.
Lần này có trò hay để xem rồi!
“Luồng chấn động kia là…”
Ba người Thánh Giáo Tử, Hoàng Thiên Ca và Nhan Như Mộng đều mới tới đây. Tầm mắt của ba người cùng rơi vào giọt Tàn Tiên Huyết kia đầu tiên.
“Năng lượng thật hùng hồn, lại còn mang theo một luồng khí tức tiên đạo, không phải là Tàn Tiên Huyết đây sao?”
“Không sai, là Tàn Tiên Huyết. Ha ha, không ngờ ta có thể gặp được cơ duyên cỡ này.”
Trong mắt Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca đều lóe ánh sáng.
Ở một bên khác, đôi mắt xinh đẹp của Nhan Như Mộng cũng lấp lánh.
Sau đó, ánh mắt nàng vô thức dời đi, nhìn thấy thân ảnh áo trắng đang muốn trấn áp Tàn Tiên Huyết.
“Là hắn!”
Ánh mắt Nhan Như Mộng chấn động, vô thức căng cứng người.
Nếu nói trên đời này có người Nhan Như Mộng không muốn gặp phải nhất, vậy người đó chính là Quân Tiêu Dao.
Cảnh tượng ở hạ giới khi đó vẫn còn rõ mồn một trước mắt. Quân Tiêu Dao nắm đôi chân dài của nàng, hỏi thăm bản thể của nàng là gì, nhưng thật ra trong lòng lại muốn ăn sạch nàng.
Đúng vậy, chính là ăn sạch nàng, không có liên tưởng đặc biệt gì khác. Hắn muốn ăn sạch nàng theo nghĩa trên mặt chữ. Bởi vì Nhan Như Mộng là yêu tộc, bản thể của nàng không phải người, tất nhiên là có thể ăn được.
Bây giờ lại nhìn thấy thân ảnh này, Nhan Như Mộng chỉ cảm thấy như gặp phải ác ma.
Nhưng khi cảm nhận được sự chấn động hùng hồn đến từ giọt Tàn Tiên Huyết kia, Nhan Như Mộng khẽ cắn răng, không rời đi.
Hoàng Thiên Ca và Thánh Giáo Tử cũng chú ý đến Quân Tiêu Dao.
“Là hắn, Quân Tiêu Dao…” Hai mắt Hoàng Thiên Ca sáng lên.
Cặp mắt Thánh Giáo Tử cũng lộ ánh sáng khác lạ.
Lúc trước hắn ta đang bế quan luyện hóa cơ duyên nên không biết Himiko đã chết, chứ nếu biết thì tâm trạng của hắn ta sẽ không bình tĩnh như vậy.
Quân Tiêu Dao cũng biết ba người kia đã đến từ lâu. Nhưng hắn lại không hành động gì, chỉ tiếp tục ra tay, muốn trấn áp giọt Tàn Tiên Huyết kia.
Nhóm Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng lộ ra ánh mắt đề phòng, ngăn cản ở bên ngoài.
Vào lúc này, trong đám người ở bên ngoài bỗng có hai tiếng truyền âm cho Hoàng Thiên Ca và Thánh Giáo Tử. Nghe thấy tiếng truyền âm, vẻ mặt của hai người đều thay đổi ngay lập tức, trong mắt dần trở nên lạnh lẽo.
“Quân Tiêu Dao, thấy bọn ta đến mà ngươi lại thờ ơ à?” Hoàng Thiên Ca mở miệng trước.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên, vẫn tiếp tục trấn áp Tàn Tiên Huyết, hoàn toàn không xem vị hoàng tử Vạn Hoàng Linh Sơn này ra gì.
“Ngươi…” Vẻ mặt Hoàng Thiên Ca càng trở nên âm trầm, hắn ta hỏi tiếp: “Lúc trước, ngươi giết Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh của Vạn Hoàng Linh Sơn ta ở đây à?”
Quân Tiêu Dao từ chối cho ý kiến, lười trả lời.
Thánh Giáo Tử cũng bước ra một bước, giống như Hoàng Kim Cổ Thần giáng thế, khí tức thần thánh kia khiến người ta có cảm giác muốn quỳ lạy.
Giờ phút này, ánh mắt của hắn ta rất lạnh lẽo, giống như Vạn Cổ Hàn Uyên.
“Himeko chết rồi, là ngươi giết à?” Giọng điệu của Thánh Giáo Tử lạnh như băng.
Đối với lời chất vấn của cả hai, cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng mở miệng, trả lời một chữ vô cùng đơn giản: “Cút!”
Hết chương 536.
Chương 537
Nghe thấy lời này, ánh mắt Hoàng Thiên Ca và Thánh Giáo Tử đều chấn động. Bọn họ đã từng gặp kẻ ngông cuồng, nhưng chưa từng thấy ai ngông cuồng như thế.
Bây giờ truyền nhân của tam đại thế lực bất hủ đều hiện thân, thế mà Quân Tiêu Dao vẫn thờ ơ như vậy.
“Hai vị, chi bằng cùng nhau ra tay, còn chuyện giọt Tàn Tiên Huyết này thuộc về ai thì chia sau có được không?” Thánh Giáo Tử lên tiếng, sát ý cuộn trào.
Quân Tiêu Dao giết Thánh Nữ Himiko, nếu Thánh Giáo Tử như hắn ta không ra tay báo thù thì coi sao được.
“Có thể.” Hoàng Thiên Ca khẽ gật đầu.
Thân là thiên kiêu nòng cốt được Vạn Hoàng Linh Sơn bồi dưỡng, thực lực của Hoàng Thiên Ca rất cao, đám Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh nào có thể so sánh được.
Nhan Như Mộng hơi chần chừ. Nói thật, nàng không muốn trêu chọc Quân Tiêu Dao cho lắm. Dù sao thì nàng đã từng được trải nghiệm thực lực của Quân Tiêu Dao ở hạ giới rồi, bây giờ chắc chắn sẽ còn mạnh hơn.
Nhưng sức hấp dẫn của Tàn Tiên Huyết thật sự quá lớn, đổi lại bất kỳ ai khác đều khó có khả năng xem như không thấy được.
Thiên kiêu tranh bá, chính là tranh cơ duyên.
Nếu bây giờ không tranh, đến lúc Đế Lộ mở ra thì lại càng không có cơ hội.
“Được.”
Sau khi suy nghĩ một lát, Nhan Như Mộng khẽ gật đầu.
Cho dù nàng không muốn đắc tội Quân Tiêu Dao, nhưng vì cơ duyên, nàng cũng chỉ có thể liều một lần.
Truyền nhân của tam đại thế lực bất hủ đồng thời ra tay, sức chấn động đó không cách nào nói rõ được.
Vòng sáng sau đầu Thánh Giáo Tử chuyển động, pháp lực nối tiếp đợt này đến đợt khác, càn quét giống như là thủy triều.
Hoàng Thiên Ca có Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, hai cánh vẫy đập, biển lửa ngập trời, quét sạch khắp nơi.
Nhan Như Mộng có Yêu Hoàng Thể, sau khi dung nạp Vạn Yêu Chi Lực thì đánh một chưởng, xé rách không trung.
Tam đại thiên kiêu đồng loạt ra tay, muốn cướp lấy Tàn Tiên Huyết.
“Các ngươi làm càn!”
Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng quát lớn, đang định ra tay cản trở tam đại thiên kiêu. Nhưng đúng lúc này, một bóng người áo trắng lại lướt qua, vượt qua hư không, chủ động xông tới chỗ tam đại thiên kiêu.
Đó chính là Quân Tiêu Dao!
“Không chỉ có ồn ào mà còn đáng ghét nữa, các ngươi nghĩ mình không chết được à?” Gương mặt đẹp trai tuấn tú của Quân Tiêu Dao vô cùng lạnh lùng.
Lúc thu hoạch cơ duyên, hắn ghét nhất là bị người ngoài rình rập ngấp nghé.
Một tay Quân Tiêu Dao quét ngang hư không, mang theo pháp lực thủy triều vô cùng vô tận.
Hắn đã thật sự tức giận.
Quân Tiêu Dao mà đã tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, nổ vang cả trời đất, giống như chòm sao nổ tung, ánh sáng tỏa ra chói mắt.
Một mình Quân Tiêu Dao đối đầu với tam đại thiên kiêu.
Một đòn trôi qua, cả ba người Thánh Giáo Tử đồng loạt bị đẩy lùi.
Trái lại Quân Tiêu Dao chỉ lùi lại một bước!
“Chân Thần Cảnh đại viên mãn!” Vẻ mặt của ba người đều thay đổi.
Tu vi của bọn họ đều là Chân Thần Cảnh hậu kỳ, nếu tu vi bùng nổ hết cỡ thì có thể khiêu chiến vượt cấp. Dù là vậy nhưng khi đối mặt với Quân Tiêu Dao, bọn họ cũng hoàn toàn rơi vào thế yếu.
“Sao thế này, cảnh giới của hắn đã tăng đến mức này rồi ư?” Nhan Như Mộng vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ biết khi thế giới Tiên Cổ mở ra, Quân Tiêu Dao không phải là nhóm đầu tiên đi vào. Lẽ ra tu vi của hắn phải thấp hơn người khác mới đúng. Nhưng bây giờ thực lực của Quân Tiêu Dao lại vượt xa bọn họ.
Năm ngón tay Quân Tiêu Dao vươn ra, thi triển Lôi Đế Đại Thần Thông. Dòng điện kinh khủng ngưng kết thành từng ngôi sao trời, lơ lửng ở giữa không trung. Quân Tiêu Dao dời tay, chúng di chuyển lao về phía tam đại thiên kiêu.
Thân thể Thánh Giáo Tử chấn động, toàn thân tỏa sáng.
“Thánh Allah Cổ Lan tại thượng, thiên thần thẩm phán!”
Vòng sáng sau đầu Thánh Giáo Tử chuyển động, một ảo ảnh thần linh kinh khủng xuất hiện sau người hắn ta.
Tín ngưỡng của Thánh giáo, chính là Thánh Allah Cổ Lan trong truyền thuyết.
Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao, thần chẳng qua cũng chỉ là người mạnh hơn một chút mà thôi.
Hắn dùng Lôi Đế Đại Thần Thông đánh về phía Thánh Giáo Tử.
Ở bên kia, Hoàng Thiên Ca ra tay, lửa cháy hừng hực như làn sóng cuộn tới. Đây là thần thông thiên phú của hắn ta – Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, có thể đốt cháy vạn vật trên thế gian.
Quân Tiêu Dao lại vươn tay kia ra, Đà Xá Cổ Đế Viêm bảy màu cuộn trào, va chạm với Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, nhiệt độ trong trời đất tăng lên với tốc độ cực nhanh.
Nhan Như Mộng khẽ than thở một tiếng rồi cũng ra tay.
“Vạn Yêu Ấn!”
Bàn tay trắng nõn như ngọc của nàng vung ra, ảo ảnh vạn yêu hiển hiện, hóa thành ấn kết cao trăm trượng, muốn trấn áp Quân Tiêu Dao.
“Nhan Như Mộng, xem ra ngươi đã quên chuyện ở hạ giới rồi. Nếu đã như vậy, lần này ngươi ở lại đây luôn đi.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt, không hề ưu ái Nhan Như Mộng vì vẻ ngoài tuyệt mĩ của nàng ta.
Kẻ dám cướp cơ duyên của Quân Tiêu Dao hắn đều phải chết!
Một mình Quân Tiêu Dao đối đầu với tam đại thiên kiêu nhưng lại không hề yếu thế chút nào.
Hắn dùng Lôi Đế Đại Thần Thông đối kháng với Thánh Giáo Tử, đẩy mạnh hắn ta về phía sau.
Đà Xá Cổ Đế Viêm va chạm với Thần Hoàng Bất Tử Hỏa của Hoàng Thiên Ca, cả bầu trời đều như muốn bốc cháy.
Thân thể Quân Tiêu Dao lại chấn động một lần nữa, dùng Pháp Lực Miễn Dịch phá giải thế công của Nhan Như Mộng.
Đổi lại bất kỳ vị thiên kiêu nào khác, muốn đồng thời đối phó với truyền nhân của tam đại thế lực bất hủ là chuyện gần như không thể nào, nhưng Quân Tiêu Dao lại làm được.
Không những thế, hắn còn làm rất nhẹ nhàng, không hề cố sức hoặc miễn cưỡng chút nào.
“Mẹ nó chứ, cái tên thần tử Quân gia này muốn đánh xuyên toàn bộ Tiên Cổ luôn à?” Tất cả thiên kiêu ngoại giới đều thất thần.
Vừa nãy Quân Tiêu Dao mới đại khai sát giới, xử lý rất nhiều thiên kiêu. Bây giờ hắn đối mặt với tam đại truyền nhân bất hủ, hơn nữa còn chiếm ưu thế.
“Không hổ là người đứng đầu thế hệ trẻ Hoang Thiên Tiên Vực, không chỉ chưa từng thất bại mà thậm chí còn chưa từng bị thương.” Cả đám người đều cảm thán.
Nếu Quân Tiêu Dao lại đoạt được giọt Tàn Tiên Huyết này, không biết tu vi của hắn sẽ tăng vọt đến mức độ nào nữa?
Không ai có thể đoán trước được chuyện này, thế nên không ít người ở đây đều hi vọng hắn không đoạt được giọt Tàn Tiên Huyết này.
“Người này quả nhiên giống hệt lời đồn…”
Hết chương 537.
Chương 538
Sau khi giao đấu sơ sơ, vẻ khinh miệt trong mắt Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca đều biến mất sạch sẽ, thay vào đó là thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Trước đó bọn họ đã nghe nói Quân Tiêu Dao là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi Hoang Thiên Tiên Vực. Khi nghe thấy danh xưng này, Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca đều cảm thấy khinh thường. Nhưng bây giờ, sau khi chính thức giao đấu với Quân Tiêu Dao, bọn họ mới hiểu ra danh xưng này không sai chút nào!
Cảm giác áp bách mà Quân Tiêu Dao mang đến cho người ta quá mạnh, giống như là cấp SS trong thế giới. Lúc này, dù là hai kẻ cao ngạo như Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca cũng chỉ có thể lựa chọn hợp tác với nhau.
“Thánh Allah Cổ Lan tại thượng, mượn sức của ngài, giết chết dị đoan!”
Thánh Giáo Tử lại ngâm xướng.
Năng lực của hắn ta rất kỳ lạ, không chỉ có pháp lực mà còn có cả sức mạnh tính ngưỡng.
Vòng sáng sau đầu hắn ta tỏa ra ánh sáng vô tận, ảo ảnh thần linh hiện ra phía sau hắn ta.
Thánh Giáo Tử vung một chưởng, ảo ảnh thần linh phía sau cũng cùng tung ra một chưởng.
Quân Tiêu Dao vung tay đánh ra một Nhân Vương Ấn, phía sau cũng có một ảo ảnh đế vương hiển hiện.
Đế vương va chạm với thần linh, không gian chấn động, xung quanh đạo hồ xuất hiện sóng to gió lớn.
Hoàng Thiên Ca lại ra tay một lần nữa, đôi cánh bùng cháy Bất Tử Hỏa đang vẫy đập. Ngọn lửa lông vũ bắn ra, trút xuống như một cơn mưa lửa.
Quân Tiêu Dao đưa tay, phát động Thôn Thần Ma Công. Vòng xoáy cắn nuốt hiện ra, hút hết cơn mưa lửa trên trời vào trong đó.
Nhan Như Mộng cắn môi, tiếp tục ra tay. Yêu Hoàng Thể bị phát động đến mức cực hạn, xung quanh như xuất hiện ảo ảnh của vạn yêu.
“Thiên Yêu Bát Pháp!”
Nhan Như Mộng thi triển thần thông tuyệt học của Yêu Thần Cung, yêu khí tuôn trào, hàng vạn yêu ảnh xuất hiện, xé rách không trung.
Quân Tiêu Dao một tay đối phó với Thánh Giáo Tử, một tay giao đấu với Hoàng Thiên Ca. Theo lý thuyết, hắn sẽ không thể ra tay đối phó với Nhan Như Mộng được.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thong dong như cũ, cốt chí tôn trên ngực tỏa ra ánh sáng.
Thượng Thương Kiếp Quang nổ tung, giết chết rất nhiều yêu ảnh.
“Cốt chí tôn!”
Nhan Như Mộng biến sắc, vội vàng phòng ngự, đồng thời trong lòng cũng khẽ run rẩy.
Quân Tiêu Dao không chỉ có Thái Cổ Thánh Thể mà trên ngực còn có cốt chí tôn. Một người lại mang theo hai thể chất đặc biệt, quả đúng là nghịch thiên, chiến lực cao hơn những thiên kiêu cùng thế hệ không biết bao nhiêu lần.
Thượng Thương Kiếp Quang đánh lùi Nhan Như Ngọc, Quân Tiêu Dao lao thẳng về phía Thánh Giáo Tử.
Sấm chớp bao bọc quanh thân hắn, hắn bắt đầu thi triển Lôi Đế Chỉ, giống như Lôi Đế giáng thế, một chỉ tung ra, lao thẳng về phía Thánh Giáo Tử.
“Thánh Allah Cổ Lan tại thượng, thần quang phổ chiếu!”
Thánh Giáo Tử giống như một Quang Minh đại thần, phóng ra ánh sáng vô tận rực rỡ, đồng thời còn có sức mạnh tín ngưỡng kỳ lạ đang cuộn trào.
Thủy triều màu vàng kim càn quét, va chạm mạnh với chiêu thức của Quân Tiêu Dao.
Gợn sóng pháp lực vô tận lan ra.
Phía sau Quân Tiêu Dao, Tự Do Chi Dực mở rộng, hai cánh vẫy đập, thân hình di chuyển cực nhanh. Hắn gần như là dịch chuyển không gian, thoáng cái đã xuất hiện trước người Thánh Giáo Tử.
Quân Tiêu Dao vung một quyền bình thường ra, nhưng một quyền này lại chất chứa hàng chục tỷ thần lực Thần Tượng Trấn Ngục Kính.
Cảm nhận được đường quyền xé rách không khí kia, Thánh Giáo Tử tạo hoàng kim ấn kết, va chạm với một quyền của Quân Tiêu Dao.
Ầm!
Vào khoảnh khắc quyền phong va chạm, gương mặt Thánh Giáo Tử nhăn lại. Cánh tay mà hắn ta vung quyền kia trực tiếp bị đánh nứt, phát ra tiếng răng rắc, còn có dòng máu bắn ra tung tóe.
Quân Tiêu Dao lại đá thêm một cước, tốc độ còn nhanh hơn cả bức tường âm thanh, phát ra tiếng huýt gió chói tai. Hắn đá mạnh vào ngực của Thánh Giáo Tử.
Trên người Thánh Giáo Tử mặc Hoàng Kim Thần Giáp, dù là vậy nhưng vẫn bị chấn động kinh khủng, giống như có Thái Cổ Thần Tượng nghiền ép lồng ngực của hắn ta, khiến hắn ta ho sặc sụa, phun ra máu tươi cùng mảnh vụn của nội tạng.
Thánh Giáo Tử bị đá bay giống như một con diều đứt dây. Hoàng Kim Thần Giáp trên ngực hắn ta cũng chi chít những vết rạn, trông vô cùng chật vật.
“Đi!”
Trong mắt Thánh Giáo Tử lộ vẻ sợ hãi, tranh thủ thời cơ rời đi dù vẫn không cam lòng.
Hắn ta đã hiểu ra với thực lực của bản thân lúc này, cho dù có hợp sức với bọn Hoàng Thiên Ca thì cũng không thể đối phó với Quân Tiêu Dao được. Đã thế còn có nhóm Quân Mộc Lan đứng một bên chờ đợi, muốn cướp được Tàn Tiên Huyết trong tay Quân gia là chuyện hoàn toàn không thực tế.
Mọi người trợn trừng mắt, hoàn toàn không ngờ Thánh Giáo Tử lại thừa cơ bỏ chạy.
Quân Tiêu Dao vẫn không dừng tay. Tự Do Chi Dực vẫy đập, lại chuyển sang hướng Hoàng Thiên Ca.
Hoàng Thiên Ca cũng biến sắc, hắn ta không ngờ Thánh Giáo Tử lại bỏ chạy như thế.
Hoàng Thiên Ca vẫy đôi cánh, cũng định rời đi nhưng Quân Tiêu Dao lại lóe lên trước mặt hắn ta.
“Dẫn Hoàng Thủ!”
Hoàng Thiên Ca đánh một cái, mang theo Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, uy thế ngập trời.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh lùng, thi triển Lục Đạo Luân Hồi Quyền, giáng xuống một quyền thật dữ dội.
Răng rắc!
Cánh tay Hoàng Thiên Ca bị đập gãy, không chỉ thế mà lồng ngực của hắn ta cũng bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh xuyên qua.
Hoàng Thiên Ca ho ra máu sù sụ, không biết đã vỡ bao nhiêu cái xương trong cơ thể rồi.
Quân Tiêu Dao lại ra tay thêm lần nữa. Hắn bắt lấy một cánh chim của Hoàng Thiên Ca rồi xé thật mạnh.
“A!”
Tiếng kêu thê thảm truyền ra, Hoàng Thiên Ca la hét thảm thiết, máu tươi màu đỏ ngầu văng tung tóe, còn bốc lên ngọn lửa.
Hoàng Thiên Ca cố vẫy đôi cánh còn sót lại, phá không bay đi. Thậm chí hắn ta còn lấy Độn Không Phù ra, thân hình hóa thành một luồng sáng bỏ chạy thục mạng.
Cảnh tượng này khiến mọi người nghẹn lời. Đặc biệt là cảnh Quân Tiêu Dao dùng tay xé đứt cánh của Hoàng Thiên Ca, khiến lòng người chấn động, vô cùng kinh hãi.
Đường đường là hoàng tử Vạn Hoàng Linh Sơn, ấy thế mà lại Quân Tiêu Dao xé cánh như xé gà, tùy ý nghiền ép. Điều này khiến ai nấy đều không nói nên lời, đầu óc choáng váng. Họ từng gặp người mạnh rồi, nhưng chưa từng thấy ai mạnh như vậy.
Thấy Hoàng Thiên Ca đã bay về phía xa, cuối cùng Quân Tiêu Dao đưa mắt về phía Nhan Như Mộng.
Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của nàng hoàn toàn cứng đơ.
“Vấn đề lần trước ngươi vẫn chưa trả lời, rốt cuộc bản thể của ngươi là cái gì?” Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, vẻ mặt thong dong, thế nhưng những lời hắn nói lại giống như lời ma quỷ thì thầm với Nhan Như Mộng!
Hết chương 538.
Chương 539
Câu hỏi của Quân Tiêu Dao hoàn toàn không phải là không có mục đích. Hắn thật sự muốn biết bản thể của Nhan Như Mộng là thứ gì, sau đó cân nhắc xem có thể ăn sạch nàng luôn hay không.
“Quân Tiêu Dao, ta sai rồi, bây giờ ta sẽ đi ngay.” Gương mặt Nhan Như Mộng tái nhợt, nàng cất lời.
Cô gái xinh đẹp trang nhã như Nhan Như Mộng cất giọng mềm mại nhẹ nhàng, khiến người ta có cảm giác nhìn mà yêu mến. Thế nhưng Quân Tiêu Dao lại không mắc bẫy của nàng.
Nếu Nhan Như Mộng chỉ đứng ngoài quan sát chứ không ra tay, thế thì Quân Tiêu Dao cũng lười ra tay với nàng. Nhưng chỉ cần nàng ra tay, tính chất của sự việc đã thay đổi.
Trước giờ Quân Tiêu Dao không phải là người thương hương tiếc ngọc. Hắn ra tay với Nhan Như Mộng, pháp lực tràn đầy hóa thành bàn tay màu vàng óng, vân tay rõ ràng rành mạch, giống như bàn tay của thần linh đè xuống Nhan Như Mộng.
Nhan Như Mộng cắn răng, tiếp tục phát động Thiên Yêu Bát Pháp.
Đây là thần thông chí cường của Yêu Thần Cung, có tám kiểu biến ảo. Một khi thi triển, yêu khí ngập trời, uy thế cuồn cuộn.
Thế nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao, thần thông cỡ này lại bị hắn xé rách giống như tờ giấy.
Sau lưng Quân Tiêu Dao, Tự Do Chi Dực vẫy đập, thân hình hắn hóa thành một luồng sáng bay vụt đến trước mặt Nhan Như Ngọc.
Hắn trực tiếp đánh một quyền, không sử dụng thêm bất cứ thần thông nào nhưng lại có cảm giác như muốn đánh xuyên qua hư không.
Nhan Như Mộng biến sắc, thôi thúc Yêu Hoàng Thể của bản thân đến mức cực hạn. Vạn Yêu Chi Lực tuôn trào, lướt ngang qua theo bàn tay ngọc ngà của nàng.
Ầm!
Giống như sao trời nổ tung, Nhan Như Mộng rên lên một tiếng. Nàng vội vàng lùi lại, cánh tay như sắp vỡ vụn.
Nếu không phải thể chất của Yêu Hoàng Thể mạnh mẽ, có lẽ nàng cũng bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh nát cánh tay.
Nhưng điều này cũng cho thấy Quân Tiêu Dao hoàn toàn không hề nương tay với nàng chút nào.
“Quân Tiêu Dao, ngươi định tuyệt tình như thế thật à? Trước đó ở hạ giới, dù chúng ta không vui vẻ nhưng cũng không kết tử thù mà. Hai vị thánh nhân và cả Thiên Yêu thái tử Yêu Thần Cung ta đều đã chết, nhưng chẳng phải cũng không tìm ngươi gây chuyện à?”
Nhan Như Mộng vừa lùi lại vừa khẽ nói.
“Sở dĩ các ngươi không tới gây chuyện là vì hiểu rõ có muốn tìm bản thần tử gây chuyện cũng vô dụng.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm.
Nhan Như Mộng nghe thấy những lời này thì bực bội đến nỗi suýt hộc máu. Quân Tiêu Dao ăn nói có thể làm người ta hộc máu ba lần đấy.
“Nếu ngươi chỉ đứng ngoài quan sát thì bản thần tử cũng lười so đo, đáng tiếc ngươi lại đi quá giới hạn.” Quân Tiêu Dao lại tiếp tục ra đòn.
Quyền mang của Lục Đạo Luân Hồi Quyền cuồn cuộn trong không trung, sáu vòng xoáy luân hồi đồng thời xuất hiện, muốn kéo Nhan Như Mộng vào vòng luân hồi.
Nhan Như Mộng cũng thi triển con át chủ bài của mình.
“Thiên Yêu Đồ Thần Pháp!”
Nàng khẽ kêu một tiếng, yêu khí kinh khủng phun trào, giống như tạo thành một Thiên Yêu Ma Ảnh cao tới vạn trượng đằng sau lưng nàng. Trong đó có cảnh tượng kinh khủng của Thiên Yêu Đồ Thần xuất hiện.
Đây là thần thông chí cường của Yêu Thần Cung, mạnh hơn Thiên Yêu Bát Pháp lúc trước nhiều. Dựa vào chiêu này, Nhan Như Mộng gần như có thể khiêu chiến vượt cấp, chém giết người mạnh hơn mình.
Cuối cùng trong mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện vẻ dao động, nhưng cũng chỉ có như thế.
“Đại thần thông của Yêu Thần Cung, Thiên Yêu Đồ Thần Pháp, đúng là thú vị.”
Quân Tiêu Dao lại thi triển Lục Đạo Luân Hồi Quyền một lần nữa, nhưng lần này lại khống chế sáu loại thần thông của Lục Đạo Luân Hồi Quyền bản hoàn chỉnh!
Binh Phạt Quyết, Nhân Vương Ấn, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, Lục Tiên Kiếm Quyết, Thiên Thần Chi Mâu, Lôi Đế Chỉ!
Quân Tiêu Dao dùng Lục Đạo Luân Hồi Quyền khống chế sáu loại thần thông kinh khủng này, sau đó đánh thẳng về phía Nhan Như Mộng. Sức chấn động đó dù có gọi là một quyền đánh vỡ chư thiên cũng không đủ.
Lục Đạo Luân Hồi Quyền vốn là quyền pháp chí cao. Dùng cách thức của Lục Đạo Luân Hồi Quyền để thi triển sáu loại thần thông kinh khủng, uy lực của nó không chỉ mạnh hơn một chút mà đã thay đổi về chất.
Khi đối mặt với Lục Đạo Luân Hồi Quyền bản đầy đủ, ngay cả khi đã thi triển Thiên Yêu Đồ Thần Pháp thì Nhan Như Mộng cũng thấy lòng mình run rẩy.
Oành!
Dao động kinh khủng không tài nào hình dung được bắt đầu khuếch tán, dù chỉ là gợn sóng cũng đã có thể đẩy lùi rất nhiều thiên kiêu đứng xung quanh, thậm chí có người còn hộc cả máu.
Luồng dao động mãnh liệt này khiến toàn bộ Vạn Trượng Đạo Hồ đều nổi gió to sóng lớn.
Trong lần va chạm này, ảo ảnh Thiên Yêu Đồ Thần trực tiếp bị quyền mang dữ dội xé rách. Gợn sóng liên tục đánh lên trên thân thể mềm mại của Nhan Như Mộng, khiến đôi môi đỏ mọng của nàng lại hộc máu một lần nữa, khí tức toàn thân bỗng chốc trở nên ủ rũ.
Dù Thiên Yêu Đồ Thần Pháp của Nhan Như Mộng có mạnh nhưng muốn đối phó với Lục Đạo Luân Hồi Quyền bản đầy đủ của Quân Tiêu Dao thì chỉ là mơ mộng viễn vông.
“Kết thúc rồi.”
Quân Tiêu Dao lại thoáng hiện trước mặt Nhan Như Ngọc, giáng một quyền xuống thân thể mềm mại của nàng.
Dưới một quyền này, ngay cả Yêu Hoàng Thể cũng không chịu nổi, sắp phải chia năm xẻ bảy.
Thấy Quân Tiêu Dao ra tay không hề do dự, tất cả mọi người xung quanh đều không nói nên lời, nhất là những thiên kiêu ngoại giới đều thổn thức.
Nhan Như Mộng chính là cô gái xinh đẹp nổi tiếng ở Hoang Thiên Tiên Vực, là tình nhân trong mộng của rất nhiều người đàn ông. Dù nàng là yêu tộc cũng không ảnh hưởng đến sự nổi tiếng của nàng, bởi vì suy cho cùng mọi người cũng đều mê mỹ sắc. Chỉ cần có vẻ ngoài đẹp mắt, đừng nói là giới tính, ngay cả giống loài cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng khi đối mặt với cô gái xinh đẹp như vậy, Quân Tiêu Dao lại không hề mềm lòng chút nào, ra tay vô cùng quyết đoán.
Điều khiến người ta thổn thức hơn nữa là một cô gái tuyệt sắc nổi tiếng gần xa như thế lại sắp hương tiêu ngọc vẫn.
Nhìn thấy quyền phong của Quân Tiêu Dao ập tới, Nhan Như Mộng cảm nhận được khí tức tử vong. Nàng khẽ cắn răng, lẩm nhẩm một tiếng trong lòng, giải phong.
Thoáng chốc, trong đôi mắt xinh đẹp của Nhan Như Mộng lóe lên ánh sáng ma mị. Trong cơ thể nàng tuôn ra khí tức của Chân Thần Cảnh đại viên mãn.
Bàn tay trắng nõn của nàng đánh ra, yêu khí cuồn cuộn nổ tung, chấn động mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
“Ồ?”
Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng tỏ vẻ bất ngờ.
Quyền phong va chạm với bàn tay trắng nõn, Quân Tiêu Dao và Nhan Như Mộng đồng thời bị đẩy lui.
Hết chương 539.
Chương 540
Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.
Vào lúc này, trong đôi mắt xinh đẹp của Nhan Như Mộng hiện lên thần thái yêu dị, nàng mỉm cười ma mị: “Tiểu ca ca lòng dạ độc ác, ra tay nặng như vậy, chẳng thèm nể mặt chút nào.”
Giọng nói ngọt ngào của Nhan Như Mộng khiến người ta mơ tưởng viễn vông, thần thái mê hoặc quyến rũ, căn bản không hợp với khí chất cao quý lạnh lùng của nàng.
“Xem ra còn có con át chủ bài.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao sâu thẳm.
“Trăm nghe không bằng mắt thấy. Thần tử Quân gia quả nhiên giống như lời đồn, tuấn tú vô song, tươi non ngon miệng.” Nhan Như Mộng thè lưỡi liếm liếm cánh môi đỏ mọng.
“Ngươi là ai?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ngươi đoán xem?” Nhan Như Mộng cười ma mị, đung đưa eo lướt đến chỗ Quân Tiêu Dao rồi đánh một quyền.
Quân Tiêu Dao cũng ra tay. Hai người đánh giáp lá cà, quyền chưởng va vào nhau, tạo ra vô vàn cơn chấn động.
Sau khi thay đổi, Nhan Như Mộng có thể giao đấu với Quân Tiêu Dao một lúc lâu. Đương nhiên đây cũng là do Quân Tiêu Dao vẫn chưa sử dụng hết toàn lực. Hắn cũng đang thăm dò thử, muốn biết Nhan Như Mộc trước mắt này rốt cuộc là ao.
Thực lực của Nhan Như Mộng lúc này rất mạnh. Chân nàng quét một quyền, mang theo vô vàn phù văn yêu tộc.
Quân Tiêu Dao đưa tay ra cản.
Nhan Như Mộng bỗng mỉm cười, đôi chân thon dài mịn màng thuận thế quấn bên hông Quân Tiêu Dao. Đồng thời nàng cũng vươn tay ôm lấy cổ Quân Tiêu Dao, muốn giam cầm hắn giống như bạch tuộc.
“Ngươi đang giam cầm ta à?” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt.
Tuy Yêu Hoàng Thể có mạnh nhưng muốn dùng nó để giam cầm Thái Cổ Thánh Thể của hắn là chuyện không thể nào.
Thế nhưng hành động tiếp theo của Nhan Như Mộng lại khiến Quân Tiêu Dao sững sờ trong chốc lát.
Nàng cong môi hôn lên mặt Quân Tiêu Dao một cái.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Không ai có thể ngờ được mình sẽ nhìn thấy cảnh này. Hai người đánh tới đánh lui, không ngờ Nhan Như Mộng lại lén hôn Quân Tiêu Dao một cái.
“Chòng ghẹo mình à?” Quân Tiêu Dao sửng sốt một lúc mới lấy lại tinh thần.
Hắn có thể khẳng định Nhan Như Mộng trước mắt không phải là bản nhân, có lẽ là có sức mạnh của những người khác giấu bên trong cơ thể nàng.
Đương nhiên, căn cứ theo quy tắc của thế giới Tiên Cổ, mặc dù có người giấu sức mạnh bên trong cơ thể Nhan Như Mộng nhưng thực lực của nàng cũng không thể đạt tới trình độ quá mạnh, thế nên Quân Tiêu Dao có thể ứng phó được.
Hoang Cổ Thánh Thể của hắn chấn động, khí huyết màu vàng kim cuộn trào mãnh liệt. Thân thể mềm mại của Nhan Như Mộng bị đẩy lui, Quân Tiêu Dao tránh khỏi đôi chân thon dài của nàng.
“Tiểu ca ca thật vô tình, thiếp thân đau lòng quá…” Nhan Như Mộng khẽ cau mày, trông như đã bị thương.
“Vừa ăn cướp vừa la làng.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên.
Những cô gái có thể chòng ghẹo được hắn cũng chẳng có mấy người.
“Hì hì, thiếp thân tham lam lắm đấy, không chỉ muốn chiếm hời thế thôi đâu.” Nhan Như Mộng đá mắt đầy quyến rũ, lời nói như câu hồn đoạt phách người khác.
“Ồ…” Quân Tiêu Dao mỉm cười không lên tiếng.
Mấy cô nàng Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng thì lại tức đến nỗi trắng bệch cả mặt. Nhan Như Mộng dám chòng ghẹo khiếm nhã với thần tử mà các phụ nữ Quân gia sùng bái trước mặt bọn họ sao?
Chuyện này không thể nào nhịn được!
Các thiên kiêu ngoại giới thì lén lút ước ao, ghen tị trong lòng. Nếu Quân Tiêu Dao muốn, chỉ e là toàn bộ đàn ông trên Hoang Thiên Tiên Vực đều độc thân ấy chứ? Bởi vì tất cả phụ nữ đều bị hắn hấp dẫn mất rồi.
“Hi hi, tiểu ca ca, sau khi tận mắt nhìn thấy huynh, thiếp thân nhất định sẽ song tu cùng huynh.” Nhan Như Mộng mỉm cười, còn đá mắt một cái đầy quyến rũ với Quân Tiêu Dao.
Nàng lắc hông, thân hình yểu điệu thướt tha biến mất tại chỗ như một làn khói xanh.
“Đáng ghét, cái ả đàn bà phóng túng này!”
Ba cô nàng Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng đều nghiến chặt răng, ngoài mặt thì tức giận, trong lòng thì căm thù.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thì trở nên sâu thẳm.
“Chẳng lẽ… lại là nàng ta?”
Trong lòng Quân Tiêu Dao đã lờ mờ đoán được.
Hắn khẽ lắc đầu, tạm thời gác chuyện này lại.
“Ầy, chịu thiệt rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, vươn tay lau dấu son trên mặt đi.
Đàn ông con trai ra đường cũng phải tự bảo vệ tốt bản thân, chỉ cần bất cẩn tí thôi là sẽ bị phụ nữ chòng ghẹo. Có lẽ đây chính là nỗi khổ của người quá đẹp trai đấy.
Quân Tiêu Dao thở dài. Nếu có thể, hắn tình nguyện mình đừng đẹp trai như vậy, hắn chỉ muốn làm một người đàn ông có tướng mạo bình thường giống mọi người.
Mấy thiên kiêu khác nghe thấy Quân Tiêu Dao bảo mình chịu thiệt, ai nấy đều chửi thầm trong bụng. Đúng là kẻ ăn không hết, người lần không ra. Nếu bọn họ đẹp trai bằng một phần trăm của Quân Tiêu Dao thì cũng sẽ không đến nỗi không có cô gái nào để ý bọn họ.
“Đáng ghét, Thần Nữ Yêu Thần Cung kia thật không biết xấu hổ chút nào.” Quân Mộc Lan tức giận bất bình.
“Đó không phải là nàng ta.” Quân Tiêu Dao nói.
“Hở? Vậy nàng ta là…” Quân Mộc Lan sửng sốt.
Bọn họ đứng bên ngoài nên không quan sát cẩn thận được như Quân Tiêu Dao.
“Không sao, tạm thời không cần để ý tới, vẫn còn việc cần phải làm đấy.” Quân Tiêu Dao khoát tay áo.
Lực chú ý của hắn lại đặt vào Tàn Tiên Huyết một lần nữa.
Để lâu cứt trâu hóa bùn, Quân Tiêu Dao không do dự nữa, hắn tiếp tục đưa tay ra trấn áp giọt Tàn Tiên Huyết này.
Không bao lâu sau, Quân Tiêu Dao đã trấn áp được nó.
Đến lúc này, tất cả các cơ duyên của Tiên Cổ Đạo Hồ đều rơi vào tay nhóm người Quân Tiêu Dao. Những thiên kiêu ngoại giới và sinh linh Tiên Cổ còn lại đều không chiếm được tí lợi lộc gì. Không những thế, bọn họ còn phải chứng kiến tất cả, trong lòng ghen tị không thôi.
“Ta sợ rồi đấy, sau này không dám ở gần thần tử Quân gia nữa.”
“Ở chung, chung chỗ với thần tử Quân gia, ta cảm thấy chẳng những mình vô dụng mà còn xấu xí nữa.”
Tất cả các thiên kiêu xung quanh đều sợ hãi.
Những sinh linh Tiên Cổ lúc trước vênh váo thì bây giờ trong mắt cũng lộ vẻ e ngại. Trước nay chưa từng có thiên kiêu ngoại giới nào dám khiêu khích chủng tộc Tiên Cổ như thế cả, Quân Tiêu Dao chính là người đầu tiên.
Hết chương 540.
“Không tệ, cơ duyên của thế giới Tiên Cổ này cuối cùng cũng khiến ta mở mang tầm mắt.” Quân Tiêu Dao cười cười.
Bảo bối xuất hiện cuối cùng khiến hắn cũng cảm thấy kinh ngạc. Giọt Tàn Tiên Huyết này có tác dụng quá lớn, giá trị vô lượng, rất có tác dụng với Quân Tiêu Dao, là món bảo bối mà hắn nhất định phải có được.
Quân Tiêu Dao đưa tay lên, trực tiếp bắt lấy Tàn Tiên Huyết.
Tất cả mọi người xung quanh đều ghen tỵ nổi đom đóm mắt.
Nhưng Tàn Tiên Huyết lại phóng ra một luồng lực phản chấn, ngay cả tay của Quân Tiêu Dao cũng bị đánh bay.
“Tiên huyết có linh tính à?” Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy bất ngờ.
Nghe đồn chỉ cần một giọt tiên huyết chân chính cũng có thể giết chết chí tôn. Dù không biết giọt Tàn Tiên Huyết này đã ngủ say bao lâu rồi, nhưng hiển nhiên nó cũng có linh tính, không dễ dàng thu phục.
Pháp lực toàn thân Quân Tiêu Dao cuộn trào, lại chụp lấy Tàn Tiên Huyết một Ở phía Đông, thần mang màu hoàng kim vô tận lấp lóe, vô cùng chói mắt, chiếu sáng cả bầu trời. Một bóng người như Hoàng Kim Thần Vương giá lâm, đạp không bay tới.
Chàng trai trẻ tuổi kia mặc bộ thần giáp màu hoàng kim, tóc đen xõa tung, vòng sáng phía sau đầu giống như mặt trời đang tỏa ra ánh sáng vô tận.
Mỗi khi hắn ta bước một bước, hư không sẽ xuất hiện gợn sóng màu vàng kim, chấn động mạnh mẽ!
“Ừm… Hắn ta là…” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thoáng tối lại.
“Là Thánh Giáo Tử, không ngờ hắn ta lại hiện thân!” Có thiên kiêu ngoại giới kinh ngạc kêu lên.
Thánh Giáo Tử là một thiên kiêu cực kỳ mạnh mẽ, là truyền nhân của Bất Hủ đại giáo. Hắn ta và Thánh Nữ Himiko đều đến từ Thánh giáo, nhưng hiển nhiên thực lực của hắn ta mạnh hơn Himiko.
Vào lúc này, bầu trời phía Tây bỗng có sông lửa trải dài, cả vùng trời như đang bị thiêu cháy, hiện lên màu đỏ rực. Một luồng sáng màu cầu vồng độn không mà đến, dừng lại trên bầu trời.
Đó là một chàng trai trẻ tuổi mặc áo bào màu vàng, sau lưng mọc ra hai cánh. Mỗi khi đập cánh, biển lửa ngập trời.
“Là hoàng tử Vạn Hoàng Linh Sơn, Hoàng Thiên Ca!”
Những thiên kiêu ngoại giới biết Hoàng Thiên Ca đều trợn tròn mắt. Thánh Giáo Tử vừa hiện thân, không ngờ Hoàng Thiên Ca cũng xuất hiện.
Nhưng mà chấn động còn chưa trôi qua, ở bầu trời phía Nam lại có một bóng dáng xinh đẹp lướt đến. Dáng người của nàng thướt tha, giống như tiên tử trên cung trăng giáng trần. Dung nhan hoàn mỹ không một khuyết điểm, khiến người ta không khỏi say mê đắm chìm.
“Úi… Là Thần Nữ Yêu Thần Cung Nhan Như Mộng, nàng cũng tới!”
Bốn phương tám hướng vang lên tiếng kinh hô không dứt. Không ai có thể ngờ được trận chấn động của Tiên Cổ Đạo Hồ lại đồng thời dẫn ba vị truyền nhân của thế lực bất hủ tới!
Thánh Giáo Tử của Thánh giáo!
Thần Nữ của Yêu Thần Cung!
Hoàng tử của Vạn Hoàng Linh Sơn!
Bất luận là ở Tiên Vực ngoại giới hay ở thế giới Tiên Cổ, cả ba người này đều có uy danh cực lớn. Bây giờ cả ba cùng nhau hiện thân là vì tranh đoạt đại cơ duyên. Nhưng mà người đang độc chiếm cơ duyên lại là thần tử Quân gia.
Lần này có trò hay để xem rồi!
“Luồng chấn động kia là…”
Ba người Thánh Giáo Tử, Hoàng Thiên Ca và Nhan Như Mộng đều mới tới đây. Tầm mắt của ba người cùng rơi vào giọt Tàn Tiên Huyết kia đầu tiên.
“Năng lượng thật hùng hồn, lại còn mang theo một luồng khí tức tiên đạo, không phải là Tàn Tiên Huyết đây sao?”
“Không sai, là Tàn Tiên Huyết. Ha ha, không ngờ ta có thể gặp được cơ duyên cỡ này.”
Trong mắt Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca đều lóe ánh sáng.
Ở một bên khác, đôi mắt xinh đẹp của Nhan Như Mộng cũng lấp lánh.
Sau đó, ánh mắt nàng vô thức dời đi, nhìn thấy thân ảnh áo trắng đang muốn trấn áp Tàn Tiên Huyết.
“Là hắn!”
Ánh mắt Nhan Như Mộng chấn động, vô thức căng cứng người.
Nếu nói trên đời này có người Nhan Như Mộng không muốn gặp phải nhất, vậy người đó chính là Quân Tiêu Dao.
Cảnh tượng ở hạ giới khi đó vẫn còn rõ mồn một trước mắt. Quân Tiêu Dao nắm đôi chân dài của nàng, hỏi thăm bản thể của nàng là gì, nhưng thật ra trong lòng lại muốn ăn sạch nàng.
Đúng vậy, chính là ăn sạch nàng, không có liên tưởng đặc biệt gì khác. Hắn muốn ăn sạch nàng theo nghĩa trên mặt chữ. Bởi vì Nhan Như Mộng là yêu tộc, bản thể của nàng không phải người, tất nhiên là có thể ăn được.
Bây giờ lại nhìn thấy thân ảnh này, Nhan Như Mộng chỉ cảm thấy như gặp phải ác ma.
Nhưng khi cảm nhận được sự chấn động hùng hồn đến từ giọt Tàn Tiên Huyết kia, Nhan Như Mộng khẽ cắn răng, không rời đi.
Hoàng Thiên Ca và Thánh Giáo Tử cũng chú ý đến Quân Tiêu Dao.
“Là hắn, Quân Tiêu Dao…” Hai mắt Hoàng Thiên Ca sáng lên.
Cặp mắt Thánh Giáo Tử cũng lộ ánh sáng khác lạ.
Lúc trước hắn ta đang bế quan luyện hóa cơ duyên nên không biết Himiko đã chết, chứ nếu biết thì tâm trạng của hắn ta sẽ không bình tĩnh như vậy.
Quân Tiêu Dao cũng biết ba người kia đã đến từ lâu. Nhưng hắn lại không hành động gì, chỉ tiếp tục ra tay, muốn trấn áp giọt Tàn Tiên Huyết kia.
Nhóm Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng lộ ra ánh mắt đề phòng, ngăn cản ở bên ngoài.
Vào lúc này, trong đám người ở bên ngoài bỗng có hai tiếng truyền âm cho Hoàng Thiên Ca và Thánh Giáo Tử. Nghe thấy tiếng truyền âm, vẻ mặt của hai người đều thay đổi ngay lập tức, trong mắt dần trở nên lạnh lẽo.
“Quân Tiêu Dao, thấy bọn ta đến mà ngươi lại thờ ơ à?” Hoàng Thiên Ca mở miệng trước.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên, vẫn tiếp tục trấn áp Tàn Tiên Huyết, hoàn toàn không xem vị hoàng tử Vạn Hoàng Linh Sơn này ra gì.
“Ngươi…” Vẻ mặt Hoàng Thiên Ca càng trở nên âm trầm, hắn ta hỏi tiếp: “Lúc trước, ngươi giết Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh của Vạn Hoàng Linh Sơn ta ở đây à?”
Quân Tiêu Dao từ chối cho ý kiến, lười trả lời.
Thánh Giáo Tử cũng bước ra một bước, giống như Hoàng Kim Cổ Thần giáng thế, khí tức thần thánh kia khiến người ta có cảm giác muốn quỳ lạy.
Giờ phút này, ánh mắt của hắn ta rất lạnh lẽo, giống như Vạn Cổ Hàn Uyên.
“Himeko chết rồi, là ngươi giết à?” Giọng điệu của Thánh Giáo Tử lạnh như băng.
Đối với lời chất vấn của cả hai, cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng mở miệng, trả lời một chữ vô cùng đơn giản: “Cút!”
Hết chương 536.
Chương 537
Nghe thấy lời này, ánh mắt Hoàng Thiên Ca và Thánh Giáo Tử đều chấn động. Bọn họ đã từng gặp kẻ ngông cuồng, nhưng chưa từng thấy ai ngông cuồng như thế.
Bây giờ truyền nhân của tam đại thế lực bất hủ đều hiện thân, thế mà Quân Tiêu Dao vẫn thờ ơ như vậy.
“Hai vị, chi bằng cùng nhau ra tay, còn chuyện giọt Tàn Tiên Huyết này thuộc về ai thì chia sau có được không?” Thánh Giáo Tử lên tiếng, sát ý cuộn trào.
Quân Tiêu Dao giết Thánh Nữ Himiko, nếu Thánh Giáo Tử như hắn ta không ra tay báo thù thì coi sao được.
“Có thể.” Hoàng Thiên Ca khẽ gật đầu.
Thân là thiên kiêu nòng cốt được Vạn Hoàng Linh Sơn bồi dưỡng, thực lực của Hoàng Thiên Ca rất cao, đám Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh nào có thể so sánh được.
Nhan Như Mộng hơi chần chừ. Nói thật, nàng không muốn trêu chọc Quân Tiêu Dao cho lắm. Dù sao thì nàng đã từng được trải nghiệm thực lực của Quân Tiêu Dao ở hạ giới rồi, bây giờ chắc chắn sẽ còn mạnh hơn.
Nhưng sức hấp dẫn của Tàn Tiên Huyết thật sự quá lớn, đổi lại bất kỳ ai khác đều khó có khả năng xem như không thấy được.
Thiên kiêu tranh bá, chính là tranh cơ duyên.
Nếu bây giờ không tranh, đến lúc Đế Lộ mở ra thì lại càng không có cơ hội.
“Được.”
Sau khi suy nghĩ một lát, Nhan Như Mộng khẽ gật đầu.
Cho dù nàng không muốn đắc tội Quân Tiêu Dao, nhưng vì cơ duyên, nàng cũng chỉ có thể liều một lần.
Truyền nhân của tam đại thế lực bất hủ đồng thời ra tay, sức chấn động đó không cách nào nói rõ được.
Vòng sáng sau đầu Thánh Giáo Tử chuyển động, pháp lực nối tiếp đợt này đến đợt khác, càn quét giống như là thủy triều.
Hoàng Thiên Ca có Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, hai cánh vẫy đập, biển lửa ngập trời, quét sạch khắp nơi.
Nhan Như Mộng có Yêu Hoàng Thể, sau khi dung nạp Vạn Yêu Chi Lực thì đánh một chưởng, xé rách không trung.
Tam đại thiên kiêu đồng loạt ra tay, muốn cướp lấy Tàn Tiên Huyết.
“Các ngươi làm càn!”
Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng quát lớn, đang định ra tay cản trở tam đại thiên kiêu. Nhưng đúng lúc này, một bóng người áo trắng lại lướt qua, vượt qua hư không, chủ động xông tới chỗ tam đại thiên kiêu.
Đó chính là Quân Tiêu Dao!
“Không chỉ có ồn ào mà còn đáng ghét nữa, các ngươi nghĩ mình không chết được à?” Gương mặt đẹp trai tuấn tú của Quân Tiêu Dao vô cùng lạnh lùng.
Lúc thu hoạch cơ duyên, hắn ghét nhất là bị người ngoài rình rập ngấp nghé.
Một tay Quân Tiêu Dao quét ngang hư không, mang theo pháp lực thủy triều vô cùng vô tận.
Hắn đã thật sự tức giận.
Quân Tiêu Dao mà đã tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, nổ vang cả trời đất, giống như chòm sao nổ tung, ánh sáng tỏa ra chói mắt.
Một mình Quân Tiêu Dao đối đầu với tam đại thiên kiêu.
Một đòn trôi qua, cả ba người Thánh Giáo Tử đồng loạt bị đẩy lùi.
Trái lại Quân Tiêu Dao chỉ lùi lại một bước!
“Chân Thần Cảnh đại viên mãn!” Vẻ mặt của ba người đều thay đổi.
Tu vi của bọn họ đều là Chân Thần Cảnh hậu kỳ, nếu tu vi bùng nổ hết cỡ thì có thể khiêu chiến vượt cấp. Dù là vậy nhưng khi đối mặt với Quân Tiêu Dao, bọn họ cũng hoàn toàn rơi vào thế yếu.
“Sao thế này, cảnh giới của hắn đã tăng đến mức này rồi ư?” Nhan Như Mộng vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ biết khi thế giới Tiên Cổ mở ra, Quân Tiêu Dao không phải là nhóm đầu tiên đi vào. Lẽ ra tu vi của hắn phải thấp hơn người khác mới đúng. Nhưng bây giờ thực lực của Quân Tiêu Dao lại vượt xa bọn họ.
Năm ngón tay Quân Tiêu Dao vươn ra, thi triển Lôi Đế Đại Thần Thông. Dòng điện kinh khủng ngưng kết thành từng ngôi sao trời, lơ lửng ở giữa không trung. Quân Tiêu Dao dời tay, chúng di chuyển lao về phía tam đại thiên kiêu.
Thân thể Thánh Giáo Tử chấn động, toàn thân tỏa sáng.
“Thánh Allah Cổ Lan tại thượng, thiên thần thẩm phán!”
Vòng sáng sau đầu Thánh Giáo Tử chuyển động, một ảo ảnh thần linh kinh khủng xuất hiện sau người hắn ta.
Tín ngưỡng của Thánh giáo, chính là Thánh Allah Cổ Lan trong truyền thuyết.
Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao, thần chẳng qua cũng chỉ là người mạnh hơn một chút mà thôi.
Hắn dùng Lôi Đế Đại Thần Thông đánh về phía Thánh Giáo Tử.
Ở bên kia, Hoàng Thiên Ca ra tay, lửa cháy hừng hực như làn sóng cuộn tới. Đây là thần thông thiên phú của hắn ta – Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, có thể đốt cháy vạn vật trên thế gian.
Quân Tiêu Dao lại vươn tay kia ra, Đà Xá Cổ Đế Viêm bảy màu cuộn trào, va chạm với Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, nhiệt độ trong trời đất tăng lên với tốc độ cực nhanh.
Nhan Như Mộng khẽ than thở một tiếng rồi cũng ra tay.
“Vạn Yêu Ấn!”
Bàn tay trắng nõn như ngọc của nàng vung ra, ảo ảnh vạn yêu hiển hiện, hóa thành ấn kết cao trăm trượng, muốn trấn áp Quân Tiêu Dao.
“Nhan Như Mộng, xem ra ngươi đã quên chuyện ở hạ giới rồi. Nếu đã như vậy, lần này ngươi ở lại đây luôn đi.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt, không hề ưu ái Nhan Như Mộng vì vẻ ngoài tuyệt mĩ của nàng ta.
Kẻ dám cướp cơ duyên của Quân Tiêu Dao hắn đều phải chết!
Một mình Quân Tiêu Dao đối đầu với tam đại thiên kiêu nhưng lại không hề yếu thế chút nào.
Hắn dùng Lôi Đế Đại Thần Thông đối kháng với Thánh Giáo Tử, đẩy mạnh hắn ta về phía sau.
Đà Xá Cổ Đế Viêm va chạm với Thần Hoàng Bất Tử Hỏa của Hoàng Thiên Ca, cả bầu trời đều như muốn bốc cháy.
Thân thể Quân Tiêu Dao lại chấn động một lần nữa, dùng Pháp Lực Miễn Dịch phá giải thế công của Nhan Như Mộng.
Đổi lại bất kỳ vị thiên kiêu nào khác, muốn đồng thời đối phó với truyền nhân của tam đại thế lực bất hủ là chuyện gần như không thể nào, nhưng Quân Tiêu Dao lại làm được.
Không những thế, hắn còn làm rất nhẹ nhàng, không hề cố sức hoặc miễn cưỡng chút nào.
“Mẹ nó chứ, cái tên thần tử Quân gia này muốn đánh xuyên toàn bộ Tiên Cổ luôn à?” Tất cả thiên kiêu ngoại giới đều thất thần.
Vừa nãy Quân Tiêu Dao mới đại khai sát giới, xử lý rất nhiều thiên kiêu. Bây giờ hắn đối mặt với tam đại truyền nhân bất hủ, hơn nữa còn chiếm ưu thế.
“Không hổ là người đứng đầu thế hệ trẻ Hoang Thiên Tiên Vực, không chỉ chưa từng thất bại mà thậm chí còn chưa từng bị thương.” Cả đám người đều cảm thán.
Nếu Quân Tiêu Dao lại đoạt được giọt Tàn Tiên Huyết này, không biết tu vi của hắn sẽ tăng vọt đến mức độ nào nữa?
Không ai có thể đoán trước được chuyện này, thế nên không ít người ở đây đều hi vọng hắn không đoạt được giọt Tàn Tiên Huyết này.
“Người này quả nhiên giống hệt lời đồn…”
Hết chương 537.
Chương 538
Sau khi giao đấu sơ sơ, vẻ khinh miệt trong mắt Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca đều biến mất sạch sẽ, thay vào đó là thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Trước đó bọn họ đã nghe nói Quân Tiêu Dao là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi Hoang Thiên Tiên Vực. Khi nghe thấy danh xưng này, Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca đều cảm thấy khinh thường. Nhưng bây giờ, sau khi chính thức giao đấu với Quân Tiêu Dao, bọn họ mới hiểu ra danh xưng này không sai chút nào!
Cảm giác áp bách mà Quân Tiêu Dao mang đến cho người ta quá mạnh, giống như là cấp SS trong thế giới. Lúc này, dù là hai kẻ cao ngạo như Thánh Giáo Tử và Hoàng Thiên Ca cũng chỉ có thể lựa chọn hợp tác với nhau.
“Thánh Allah Cổ Lan tại thượng, mượn sức của ngài, giết chết dị đoan!”
Thánh Giáo Tử lại ngâm xướng.
Năng lực của hắn ta rất kỳ lạ, không chỉ có pháp lực mà còn có cả sức mạnh tính ngưỡng.
Vòng sáng sau đầu hắn ta tỏa ra ánh sáng vô tận, ảo ảnh thần linh hiện ra phía sau hắn ta.
Thánh Giáo Tử vung một chưởng, ảo ảnh thần linh phía sau cũng cùng tung ra một chưởng.
Quân Tiêu Dao vung tay đánh ra một Nhân Vương Ấn, phía sau cũng có một ảo ảnh đế vương hiển hiện.
Đế vương va chạm với thần linh, không gian chấn động, xung quanh đạo hồ xuất hiện sóng to gió lớn.
Hoàng Thiên Ca lại ra tay một lần nữa, đôi cánh bùng cháy Bất Tử Hỏa đang vẫy đập. Ngọn lửa lông vũ bắn ra, trút xuống như một cơn mưa lửa.
Quân Tiêu Dao đưa tay, phát động Thôn Thần Ma Công. Vòng xoáy cắn nuốt hiện ra, hút hết cơn mưa lửa trên trời vào trong đó.
Nhan Như Mộng cắn môi, tiếp tục ra tay. Yêu Hoàng Thể bị phát động đến mức cực hạn, xung quanh như xuất hiện ảo ảnh của vạn yêu.
“Thiên Yêu Bát Pháp!”
Nhan Như Mộng thi triển thần thông tuyệt học của Yêu Thần Cung, yêu khí tuôn trào, hàng vạn yêu ảnh xuất hiện, xé rách không trung.
Quân Tiêu Dao một tay đối phó với Thánh Giáo Tử, một tay giao đấu với Hoàng Thiên Ca. Theo lý thuyết, hắn sẽ không thể ra tay đối phó với Nhan Như Mộng được.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thong dong như cũ, cốt chí tôn trên ngực tỏa ra ánh sáng.
Thượng Thương Kiếp Quang nổ tung, giết chết rất nhiều yêu ảnh.
“Cốt chí tôn!”
Nhan Như Mộng biến sắc, vội vàng phòng ngự, đồng thời trong lòng cũng khẽ run rẩy.
Quân Tiêu Dao không chỉ có Thái Cổ Thánh Thể mà trên ngực còn có cốt chí tôn. Một người lại mang theo hai thể chất đặc biệt, quả đúng là nghịch thiên, chiến lực cao hơn những thiên kiêu cùng thế hệ không biết bao nhiêu lần.
Thượng Thương Kiếp Quang đánh lùi Nhan Như Ngọc, Quân Tiêu Dao lao thẳng về phía Thánh Giáo Tử.
Sấm chớp bao bọc quanh thân hắn, hắn bắt đầu thi triển Lôi Đế Chỉ, giống như Lôi Đế giáng thế, một chỉ tung ra, lao thẳng về phía Thánh Giáo Tử.
“Thánh Allah Cổ Lan tại thượng, thần quang phổ chiếu!”
Thánh Giáo Tử giống như một Quang Minh đại thần, phóng ra ánh sáng vô tận rực rỡ, đồng thời còn có sức mạnh tín ngưỡng kỳ lạ đang cuộn trào.
Thủy triều màu vàng kim càn quét, va chạm mạnh với chiêu thức của Quân Tiêu Dao.
Gợn sóng pháp lực vô tận lan ra.
Phía sau Quân Tiêu Dao, Tự Do Chi Dực mở rộng, hai cánh vẫy đập, thân hình di chuyển cực nhanh. Hắn gần như là dịch chuyển không gian, thoáng cái đã xuất hiện trước người Thánh Giáo Tử.
Quân Tiêu Dao vung một quyền bình thường ra, nhưng một quyền này lại chất chứa hàng chục tỷ thần lực Thần Tượng Trấn Ngục Kính.
Cảm nhận được đường quyền xé rách không khí kia, Thánh Giáo Tử tạo hoàng kim ấn kết, va chạm với một quyền của Quân Tiêu Dao.
Ầm!
Vào khoảnh khắc quyền phong va chạm, gương mặt Thánh Giáo Tử nhăn lại. Cánh tay mà hắn ta vung quyền kia trực tiếp bị đánh nứt, phát ra tiếng răng rắc, còn có dòng máu bắn ra tung tóe.
Quân Tiêu Dao lại đá thêm một cước, tốc độ còn nhanh hơn cả bức tường âm thanh, phát ra tiếng huýt gió chói tai. Hắn đá mạnh vào ngực của Thánh Giáo Tử.
Trên người Thánh Giáo Tử mặc Hoàng Kim Thần Giáp, dù là vậy nhưng vẫn bị chấn động kinh khủng, giống như có Thái Cổ Thần Tượng nghiền ép lồng ngực của hắn ta, khiến hắn ta ho sặc sụa, phun ra máu tươi cùng mảnh vụn của nội tạng.
Thánh Giáo Tử bị đá bay giống như một con diều đứt dây. Hoàng Kim Thần Giáp trên ngực hắn ta cũng chi chít những vết rạn, trông vô cùng chật vật.
“Đi!”
Trong mắt Thánh Giáo Tử lộ vẻ sợ hãi, tranh thủ thời cơ rời đi dù vẫn không cam lòng.
Hắn ta đã hiểu ra với thực lực của bản thân lúc này, cho dù có hợp sức với bọn Hoàng Thiên Ca thì cũng không thể đối phó với Quân Tiêu Dao được. Đã thế còn có nhóm Quân Mộc Lan đứng một bên chờ đợi, muốn cướp được Tàn Tiên Huyết trong tay Quân gia là chuyện hoàn toàn không thực tế.
Mọi người trợn trừng mắt, hoàn toàn không ngờ Thánh Giáo Tử lại thừa cơ bỏ chạy.
Quân Tiêu Dao vẫn không dừng tay. Tự Do Chi Dực vẫy đập, lại chuyển sang hướng Hoàng Thiên Ca.
Hoàng Thiên Ca cũng biến sắc, hắn ta không ngờ Thánh Giáo Tử lại bỏ chạy như thế.
Hoàng Thiên Ca vẫy đôi cánh, cũng định rời đi nhưng Quân Tiêu Dao lại lóe lên trước mặt hắn ta.
“Dẫn Hoàng Thủ!”
Hoàng Thiên Ca đánh một cái, mang theo Thần Hoàng Bất Tử Hỏa, uy thế ngập trời.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh lùng, thi triển Lục Đạo Luân Hồi Quyền, giáng xuống một quyền thật dữ dội.
Răng rắc!
Cánh tay Hoàng Thiên Ca bị đập gãy, không chỉ thế mà lồng ngực của hắn ta cũng bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh xuyên qua.
Hoàng Thiên Ca ho ra máu sù sụ, không biết đã vỡ bao nhiêu cái xương trong cơ thể rồi.
Quân Tiêu Dao lại ra tay thêm lần nữa. Hắn bắt lấy một cánh chim của Hoàng Thiên Ca rồi xé thật mạnh.
“A!”
Tiếng kêu thê thảm truyền ra, Hoàng Thiên Ca la hét thảm thiết, máu tươi màu đỏ ngầu văng tung tóe, còn bốc lên ngọn lửa.
Hoàng Thiên Ca cố vẫy đôi cánh còn sót lại, phá không bay đi. Thậm chí hắn ta còn lấy Độn Không Phù ra, thân hình hóa thành một luồng sáng bỏ chạy thục mạng.
Cảnh tượng này khiến mọi người nghẹn lời. Đặc biệt là cảnh Quân Tiêu Dao dùng tay xé đứt cánh của Hoàng Thiên Ca, khiến lòng người chấn động, vô cùng kinh hãi.
Đường đường là hoàng tử Vạn Hoàng Linh Sơn, ấy thế mà lại Quân Tiêu Dao xé cánh như xé gà, tùy ý nghiền ép. Điều này khiến ai nấy đều không nói nên lời, đầu óc choáng váng. Họ từng gặp người mạnh rồi, nhưng chưa từng thấy ai mạnh như vậy.
Thấy Hoàng Thiên Ca đã bay về phía xa, cuối cùng Quân Tiêu Dao đưa mắt về phía Nhan Như Mộng.
Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của nàng hoàn toàn cứng đơ.
“Vấn đề lần trước ngươi vẫn chưa trả lời, rốt cuộc bản thể của ngươi là cái gì?” Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, vẻ mặt thong dong, thế nhưng những lời hắn nói lại giống như lời ma quỷ thì thầm với Nhan Như Mộng!
Hết chương 538.
Chương 539
Câu hỏi của Quân Tiêu Dao hoàn toàn không phải là không có mục đích. Hắn thật sự muốn biết bản thể của Nhan Như Mộng là thứ gì, sau đó cân nhắc xem có thể ăn sạch nàng luôn hay không.
“Quân Tiêu Dao, ta sai rồi, bây giờ ta sẽ đi ngay.” Gương mặt Nhan Như Mộng tái nhợt, nàng cất lời.
Cô gái xinh đẹp trang nhã như Nhan Như Mộng cất giọng mềm mại nhẹ nhàng, khiến người ta có cảm giác nhìn mà yêu mến. Thế nhưng Quân Tiêu Dao lại không mắc bẫy của nàng.
Nếu Nhan Như Mộng chỉ đứng ngoài quan sát chứ không ra tay, thế thì Quân Tiêu Dao cũng lười ra tay với nàng. Nhưng chỉ cần nàng ra tay, tính chất của sự việc đã thay đổi.
Trước giờ Quân Tiêu Dao không phải là người thương hương tiếc ngọc. Hắn ra tay với Nhan Như Mộng, pháp lực tràn đầy hóa thành bàn tay màu vàng óng, vân tay rõ ràng rành mạch, giống như bàn tay của thần linh đè xuống Nhan Như Mộng.
Nhan Như Mộng cắn răng, tiếp tục phát động Thiên Yêu Bát Pháp.
Đây là thần thông chí cường của Yêu Thần Cung, có tám kiểu biến ảo. Một khi thi triển, yêu khí ngập trời, uy thế cuồn cuộn.
Thế nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao, thần thông cỡ này lại bị hắn xé rách giống như tờ giấy.
Sau lưng Quân Tiêu Dao, Tự Do Chi Dực vẫy đập, thân hình hắn hóa thành một luồng sáng bay vụt đến trước mặt Nhan Như Ngọc.
Hắn trực tiếp đánh một quyền, không sử dụng thêm bất cứ thần thông nào nhưng lại có cảm giác như muốn đánh xuyên qua hư không.
Nhan Như Mộng biến sắc, thôi thúc Yêu Hoàng Thể của bản thân đến mức cực hạn. Vạn Yêu Chi Lực tuôn trào, lướt ngang qua theo bàn tay ngọc ngà của nàng.
Ầm!
Giống như sao trời nổ tung, Nhan Như Mộng rên lên một tiếng. Nàng vội vàng lùi lại, cánh tay như sắp vỡ vụn.
Nếu không phải thể chất của Yêu Hoàng Thể mạnh mẽ, có lẽ nàng cũng bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh nát cánh tay.
Nhưng điều này cũng cho thấy Quân Tiêu Dao hoàn toàn không hề nương tay với nàng chút nào.
“Quân Tiêu Dao, ngươi định tuyệt tình như thế thật à? Trước đó ở hạ giới, dù chúng ta không vui vẻ nhưng cũng không kết tử thù mà. Hai vị thánh nhân và cả Thiên Yêu thái tử Yêu Thần Cung ta đều đã chết, nhưng chẳng phải cũng không tìm ngươi gây chuyện à?”
Nhan Như Mộng vừa lùi lại vừa khẽ nói.
“Sở dĩ các ngươi không tới gây chuyện là vì hiểu rõ có muốn tìm bản thần tử gây chuyện cũng vô dụng.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm.
Nhan Như Mộng nghe thấy những lời này thì bực bội đến nỗi suýt hộc máu. Quân Tiêu Dao ăn nói có thể làm người ta hộc máu ba lần đấy.
“Nếu ngươi chỉ đứng ngoài quan sát thì bản thần tử cũng lười so đo, đáng tiếc ngươi lại đi quá giới hạn.” Quân Tiêu Dao lại tiếp tục ra đòn.
Quyền mang của Lục Đạo Luân Hồi Quyền cuồn cuộn trong không trung, sáu vòng xoáy luân hồi đồng thời xuất hiện, muốn kéo Nhan Như Mộng vào vòng luân hồi.
Nhan Như Mộng cũng thi triển con át chủ bài của mình.
“Thiên Yêu Đồ Thần Pháp!”
Nàng khẽ kêu một tiếng, yêu khí kinh khủng phun trào, giống như tạo thành một Thiên Yêu Ma Ảnh cao tới vạn trượng đằng sau lưng nàng. Trong đó có cảnh tượng kinh khủng của Thiên Yêu Đồ Thần xuất hiện.
Đây là thần thông chí cường của Yêu Thần Cung, mạnh hơn Thiên Yêu Bát Pháp lúc trước nhiều. Dựa vào chiêu này, Nhan Như Mộng gần như có thể khiêu chiến vượt cấp, chém giết người mạnh hơn mình.
Cuối cùng trong mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện vẻ dao động, nhưng cũng chỉ có như thế.
“Đại thần thông của Yêu Thần Cung, Thiên Yêu Đồ Thần Pháp, đúng là thú vị.”
Quân Tiêu Dao lại thi triển Lục Đạo Luân Hồi Quyền một lần nữa, nhưng lần này lại khống chế sáu loại thần thông của Lục Đạo Luân Hồi Quyền bản hoàn chỉnh!
Binh Phạt Quyết, Nhân Vương Ấn, Nguyên Hoàng Đạo Kiếm, Lục Tiên Kiếm Quyết, Thiên Thần Chi Mâu, Lôi Đế Chỉ!
Quân Tiêu Dao dùng Lục Đạo Luân Hồi Quyền khống chế sáu loại thần thông kinh khủng này, sau đó đánh thẳng về phía Nhan Như Mộng. Sức chấn động đó dù có gọi là một quyền đánh vỡ chư thiên cũng không đủ.
Lục Đạo Luân Hồi Quyền vốn là quyền pháp chí cao. Dùng cách thức của Lục Đạo Luân Hồi Quyền để thi triển sáu loại thần thông kinh khủng, uy lực của nó không chỉ mạnh hơn một chút mà đã thay đổi về chất.
Khi đối mặt với Lục Đạo Luân Hồi Quyền bản đầy đủ, ngay cả khi đã thi triển Thiên Yêu Đồ Thần Pháp thì Nhan Như Mộng cũng thấy lòng mình run rẩy.
Oành!
Dao động kinh khủng không tài nào hình dung được bắt đầu khuếch tán, dù chỉ là gợn sóng cũng đã có thể đẩy lùi rất nhiều thiên kiêu đứng xung quanh, thậm chí có người còn hộc cả máu.
Luồng dao động mãnh liệt này khiến toàn bộ Vạn Trượng Đạo Hồ đều nổi gió to sóng lớn.
Trong lần va chạm này, ảo ảnh Thiên Yêu Đồ Thần trực tiếp bị quyền mang dữ dội xé rách. Gợn sóng liên tục đánh lên trên thân thể mềm mại của Nhan Như Mộng, khiến đôi môi đỏ mọng của nàng lại hộc máu một lần nữa, khí tức toàn thân bỗng chốc trở nên ủ rũ.
Dù Thiên Yêu Đồ Thần Pháp của Nhan Như Mộng có mạnh nhưng muốn đối phó với Lục Đạo Luân Hồi Quyền bản đầy đủ của Quân Tiêu Dao thì chỉ là mơ mộng viễn vông.
“Kết thúc rồi.”
Quân Tiêu Dao lại thoáng hiện trước mặt Nhan Như Ngọc, giáng một quyền xuống thân thể mềm mại của nàng.
Dưới một quyền này, ngay cả Yêu Hoàng Thể cũng không chịu nổi, sắp phải chia năm xẻ bảy.
Thấy Quân Tiêu Dao ra tay không hề do dự, tất cả mọi người xung quanh đều không nói nên lời, nhất là những thiên kiêu ngoại giới đều thổn thức.
Nhan Như Mộng chính là cô gái xinh đẹp nổi tiếng ở Hoang Thiên Tiên Vực, là tình nhân trong mộng của rất nhiều người đàn ông. Dù nàng là yêu tộc cũng không ảnh hưởng đến sự nổi tiếng của nàng, bởi vì suy cho cùng mọi người cũng đều mê mỹ sắc. Chỉ cần có vẻ ngoài đẹp mắt, đừng nói là giới tính, ngay cả giống loài cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng khi đối mặt với cô gái xinh đẹp như vậy, Quân Tiêu Dao lại không hề mềm lòng chút nào, ra tay vô cùng quyết đoán.
Điều khiến người ta thổn thức hơn nữa là một cô gái tuyệt sắc nổi tiếng gần xa như thế lại sắp hương tiêu ngọc vẫn.
Nhìn thấy quyền phong của Quân Tiêu Dao ập tới, Nhan Như Mộng cảm nhận được khí tức tử vong. Nàng khẽ cắn răng, lẩm nhẩm một tiếng trong lòng, giải phong.
Thoáng chốc, trong đôi mắt xinh đẹp của Nhan Như Mộng lóe lên ánh sáng ma mị. Trong cơ thể nàng tuôn ra khí tức của Chân Thần Cảnh đại viên mãn.
Bàn tay trắng nõn của nàng đánh ra, yêu khí cuồn cuộn nổ tung, chấn động mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
“Ồ?”
Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng tỏ vẻ bất ngờ.
Quyền phong va chạm với bàn tay trắng nõn, Quân Tiêu Dao và Nhan Như Mộng đồng thời bị đẩy lui.
Hết chương 539.
Chương 540
Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.
Vào lúc này, trong đôi mắt xinh đẹp của Nhan Như Mộng hiện lên thần thái yêu dị, nàng mỉm cười ma mị: “Tiểu ca ca lòng dạ độc ác, ra tay nặng như vậy, chẳng thèm nể mặt chút nào.”
Giọng nói ngọt ngào của Nhan Như Mộng khiến người ta mơ tưởng viễn vông, thần thái mê hoặc quyến rũ, căn bản không hợp với khí chất cao quý lạnh lùng của nàng.
“Xem ra còn có con át chủ bài.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao sâu thẳm.
“Trăm nghe không bằng mắt thấy. Thần tử Quân gia quả nhiên giống như lời đồn, tuấn tú vô song, tươi non ngon miệng.” Nhan Như Mộng thè lưỡi liếm liếm cánh môi đỏ mọng.
“Ngươi là ai?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ngươi đoán xem?” Nhan Như Mộng cười ma mị, đung đưa eo lướt đến chỗ Quân Tiêu Dao rồi đánh một quyền.
Quân Tiêu Dao cũng ra tay. Hai người đánh giáp lá cà, quyền chưởng va vào nhau, tạo ra vô vàn cơn chấn động.
Sau khi thay đổi, Nhan Như Mộng có thể giao đấu với Quân Tiêu Dao một lúc lâu. Đương nhiên đây cũng là do Quân Tiêu Dao vẫn chưa sử dụng hết toàn lực. Hắn cũng đang thăm dò thử, muốn biết Nhan Như Mộc trước mắt này rốt cuộc là ao.
Thực lực của Nhan Như Mộng lúc này rất mạnh. Chân nàng quét một quyền, mang theo vô vàn phù văn yêu tộc.
Quân Tiêu Dao đưa tay ra cản.
Nhan Như Mộng bỗng mỉm cười, đôi chân thon dài mịn màng thuận thế quấn bên hông Quân Tiêu Dao. Đồng thời nàng cũng vươn tay ôm lấy cổ Quân Tiêu Dao, muốn giam cầm hắn giống như bạch tuộc.
“Ngươi đang giam cầm ta à?” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt.
Tuy Yêu Hoàng Thể có mạnh nhưng muốn dùng nó để giam cầm Thái Cổ Thánh Thể của hắn là chuyện không thể nào.
Thế nhưng hành động tiếp theo của Nhan Như Mộng lại khiến Quân Tiêu Dao sững sờ trong chốc lát.
Nàng cong môi hôn lên mặt Quân Tiêu Dao một cái.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Không ai có thể ngờ được mình sẽ nhìn thấy cảnh này. Hai người đánh tới đánh lui, không ngờ Nhan Như Mộng lại lén hôn Quân Tiêu Dao một cái.
“Chòng ghẹo mình à?” Quân Tiêu Dao sửng sốt một lúc mới lấy lại tinh thần.
Hắn có thể khẳng định Nhan Như Mộng trước mắt không phải là bản nhân, có lẽ là có sức mạnh của những người khác giấu bên trong cơ thể nàng.
Đương nhiên, căn cứ theo quy tắc của thế giới Tiên Cổ, mặc dù có người giấu sức mạnh bên trong cơ thể Nhan Như Mộng nhưng thực lực của nàng cũng không thể đạt tới trình độ quá mạnh, thế nên Quân Tiêu Dao có thể ứng phó được.
Hoang Cổ Thánh Thể của hắn chấn động, khí huyết màu vàng kim cuộn trào mãnh liệt. Thân thể mềm mại của Nhan Như Mộng bị đẩy lui, Quân Tiêu Dao tránh khỏi đôi chân thon dài của nàng.
“Tiểu ca ca thật vô tình, thiếp thân đau lòng quá…” Nhan Như Mộng khẽ cau mày, trông như đã bị thương.
“Vừa ăn cướp vừa la làng.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên.
Những cô gái có thể chòng ghẹo được hắn cũng chẳng có mấy người.
“Hì hì, thiếp thân tham lam lắm đấy, không chỉ muốn chiếm hời thế thôi đâu.” Nhan Như Mộng đá mắt đầy quyến rũ, lời nói như câu hồn đoạt phách người khác.
“Ồ…” Quân Tiêu Dao mỉm cười không lên tiếng.
Mấy cô nàng Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng thì lại tức đến nỗi trắng bệch cả mặt. Nhan Như Mộng dám chòng ghẹo khiếm nhã với thần tử mà các phụ nữ Quân gia sùng bái trước mặt bọn họ sao?
Chuyện này không thể nào nhịn được!
Các thiên kiêu ngoại giới thì lén lút ước ao, ghen tị trong lòng. Nếu Quân Tiêu Dao muốn, chỉ e là toàn bộ đàn ông trên Hoang Thiên Tiên Vực đều độc thân ấy chứ? Bởi vì tất cả phụ nữ đều bị hắn hấp dẫn mất rồi.
“Hi hi, tiểu ca ca, sau khi tận mắt nhìn thấy huynh, thiếp thân nhất định sẽ song tu cùng huynh.” Nhan Như Mộng mỉm cười, còn đá mắt một cái đầy quyến rũ với Quân Tiêu Dao.
Nàng lắc hông, thân hình yểu điệu thướt tha biến mất tại chỗ như một làn khói xanh.
“Đáng ghét, cái ả đàn bà phóng túng này!”
Ba cô nàng Quân Mộc Lan, Quân Tuyết Hoàng đều nghiến chặt răng, ngoài mặt thì tức giận, trong lòng thì căm thù.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thì trở nên sâu thẳm.
“Chẳng lẽ… lại là nàng ta?”
Trong lòng Quân Tiêu Dao đã lờ mờ đoán được.
Hắn khẽ lắc đầu, tạm thời gác chuyện này lại.
“Ầy, chịu thiệt rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, vươn tay lau dấu son trên mặt đi.
Đàn ông con trai ra đường cũng phải tự bảo vệ tốt bản thân, chỉ cần bất cẩn tí thôi là sẽ bị phụ nữ chòng ghẹo. Có lẽ đây chính là nỗi khổ của người quá đẹp trai đấy.
Quân Tiêu Dao thở dài. Nếu có thể, hắn tình nguyện mình đừng đẹp trai như vậy, hắn chỉ muốn làm một người đàn ông có tướng mạo bình thường giống mọi người.
Mấy thiên kiêu khác nghe thấy Quân Tiêu Dao bảo mình chịu thiệt, ai nấy đều chửi thầm trong bụng. Đúng là kẻ ăn không hết, người lần không ra. Nếu bọn họ đẹp trai bằng một phần trăm của Quân Tiêu Dao thì cũng sẽ không đến nỗi không có cô gái nào để ý bọn họ.
“Đáng ghét, Thần Nữ Yêu Thần Cung kia thật không biết xấu hổ chút nào.” Quân Mộc Lan tức giận bất bình.
“Đó không phải là nàng ta.” Quân Tiêu Dao nói.
“Hở? Vậy nàng ta là…” Quân Mộc Lan sửng sốt.
Bọn họ đứng bên ngoài nên không quan sát cẩn thận được như Quân Tiêu Dao.
“Không sao, tạm thời không cần để ý tới, vẫn còn việc cần phải làm đấy.” Quân Tiêu Dao khoát tay áo.
Lực chú ý của hắn lại đặt vào Tàn Tiên Huyết một lần nữa.
Để lâu cứt trâu hóa bùn, Quân Tiêu Dao không do dự nữa, hắn tiếp tục đưa tay ra trấn áp giọt Tàn Tiên Huyết này.
Không bao lâu sau, Quân Tiêu Dao đã trấn áp được nó.
Đến lúc này, tất cả các cơ duyên của Tiên Cổ Đạo Hồ đều rơi vào tay nhóm người Quân Tiêu Dao. Những thiên kiêu ngoại giới và sinh linh Tiên Cổ còn lại đều không chiếm được tí lợi lộc gì. Không những thế, bọn họ còn phải chứng kiến tất cả, trong lòng ghen tị không thôi.
“Ta sợ rồi đấy, sau này không dám ở gần thần tử Quân gia nữa.”
“Ở chung, chung chỗ với thần tử Quân gia, ta cảm thấy chẳng những mình vô dụng mà còn xấu xí nữa.”
Tất cả các thiên kiêu xung quanh đều sợ hãi.
Những sinh linh Tiên Cổ lúc trước vênh váo thì bây giờ trong mắt cũng lộ vẻ e ngại. Trước nay chưa từng có thiên kiêu ngoại giới nào dám khiêu khích chủng tộc Tiên Cổ như thế cả, Quân Tiêu Dao chính là người đầu tiên.
Hết chương 540.
Bình luận facebook