• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (4 Viewers)

  • Chương 544-546

Chương 544

“Đáng ghét thật!”

Long Ngạo Thiên ngửa mặt lên trời hét lớn, không nhịn được mà mắng một tiếng. Sắc mặt hắn ta tái nhợt, trong mắt là nét căm phẫn cùng cực.

Long Ngạo Thiên xưa nay luôn cao ngạo kiêu căng, giờ lại bị đả kích cực mạnh. Hắn ta chẳng những thất bại thảm hại dưới tay Quân Tiêu Dao mà ngay cả bảy viên Long Nguyên cũng bị cướp mất. Chuyện quan trọng nhất chính là người hắn muốn lấy làm vợ cả lại bị Quân Tiêu Dao cướp luôn!

Nếu như suy nghĩ có thể giết chết người, chỉ e Long Ngạo Thiên đã giết chết Quân Tiêu Dao hàng vạn lần.

“Long công tử, đừng như vậy mà, thất bại tạm thời chẳng tính là gì cả.” Ngao Loan ở bên cạnh an ủi.

“Đúng vậy đó Ngạo Thiên đại ca, chuyện này không trách huynh được.” Long Bích Trì cũng khuyên.

Ngao Chiến khẽ lắc đầu, nói: “Không ngờ ngoại giới lại có yêu nghiệt như vậy, xem ra ngoại trừ thái tử thì không có ai thu phục được hắn.”

Long Ngạo Thiên cắn răng không cam lòng. Hắn ta không muốn mượn tay người khác để báo thù, mà là muốn tự tay rửa nhục. Nhưng tạm thời Long Ngạo Thiên vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt hơn.

Ngao Loan đột nhiên lên tiếng: “Long công tử, không thì huynh theo ta về tổ địa đi. Ngao Quang biểu ca cũng đang bế quan ở đó, nói không chừng huynh có thể tìm được một vài cơ duyên.”

Hiện tại Ngao Loan đã toàn tâm toàn ý lo nghĩ cho Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên cũng sáng mắt lên. Tổ địa của Long Nhân tộc là vùng đất có cơ duyên, người ngoài tuyệt đối không thể đi vào được. Nhưng hắn ta có quan hệ với Ngao Loan nên có thể đi vào, đây là cơ duyên thuộc về một mình hắn ta.

“Như vậy không tốt lắm đâu.” Long Ngạo Thiên cố ý từ chối.

“Có gì mà không tốt, Long công tử khách sáo như vậy làm gì, huống hồ huynh còn mang huyết mạch Long tộc, cũng xem như là có dây mơ rễ má với Long Nhân tộc ta.” Ngao Loan vội vàng nói.

“Ngươi về cùng bọn ta đi, dù sao chúng ta cũng có chung một kẻ thù.” Ngao Chiến cũng lên tiếng.

“Vậy cũng được.” Long Ngạo Thiên gật đầu, trong mắt lóe sáng.

Quả nhiên hắn ta đã cược đúng rồi. Chỉ cần có được Ngao Loan, việc lấy được cơ duyên của Long Nhân tộc dễ như trở bàn tay.

“Quân Tiêu Dao, chờ đó đi. Chờ ta mạnh lên, không chỉ có ngươi mà toàn bộ người Quân gia trong thế giới Tiên Cổ đều sẽ chìm trong tai họa ngập đầu!” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói trong bụng.

Kế hoạch kia đã được chuẩn bị sẵn sàng từ trước khi tiến vào thế giới Tiên Cổ, nhất định có thể cho thế hệ trẻ tuổi ở Quân gia một kích trí mạng.

Sau đó, nhóm người Long Ngạo Thiên, Long Bích Trì và Bạch Mị Nhi đi theo Ngao Loan cùng Ngao Chiến tới tổ địa Long Nhân tộc.

Toàn bộ Tiên Cổ Đạo Hồ, mạch nước cuộn trào mãnh liệt.

Tất cả các khu vực đều có thiên kiêu giao đấu với nhau, cũng có thiên tài ngã xuống. Toàn bộ thế giới Tiên Cổ là một đại cơ duyên, nhưng cũng rất tàn khốc. Cho dù là đội ngũ của Quân gia cũng có người chết đi chứ đừng nói chi đến những thiên kiêu của thế lực khác.

Nhưng trong quá trình đó cũng có vô số thiên kiêu và thế lực mới xuất hiện, chẳng hạn như Nghệ Vũ, hắn đã tạo được danh tiếng trong thế giới Tiên Cổ.

Nghệ Vũ vốn là truyền nhân của đế tộc Huyền Thiên Tiên Vực, có rất nhiều thần thông thiên phú và huyết mạch bất phàm. Ở thế giới Tiên Cổ, sau khi tìm được các loại cơ duyên, thực lực của hắn đã tăng vọt, đạt đến trình độ Chân Thần Cảnh hậu kỳ. Hắn cầm Tru Tinh Phá Diệt Cung trong tay, chín mũi tên cùng bắn ra, quét sạch bốn phương tám hướng.

Ngoại trừ Nghệ Vũ, quái thai cổ đại của Luân Hồi Ma Tông là Vong Xuyên cũng tạo được tiếng vang.

Dù sao Vong Xuyên cũng là quái thai cổ đại, cộng thêm Luân Hồi Thánh Thể của bản thân, thế nên hắn ta mang thể chất cường hãn đứng trong hàng ngũ năm mươi người đứng đầu trong ba nghìn thể chất. Bởi thế nên thực lực của hắn ta cực kỳ mạnh mẽ, đạt đến Chân Thần Cảnh tiểu viên mãn.

Bàn về thực lực, Vong Xuyên đủ tư cách tranh đấu với đệ tử đứng nhất đứng nhì trong Quân gia. Thế nhưng lúc này, trong đầu hắn ta lại bị Quân Tiêu Dao đóng một dấu ấn của nô lệ, là tù binh của Quân Tiêu Dao.

Ngoài ra còn có những tin tức khác được truyền đi. Chẳng hạn như người đứng thứ hai trong Quân gia là Quân Vô Song đã giết chết bảy thiên kiêu của Thái Cổ Vương tộc. Còn người đứng đầu là Trùng Đồng Giả Quân Lăng Thương thì đại chiến ba nghìn hiệp với thiên kiêu tuyệt thế của Kỳ Lân Cổ Động Thái Cổ Hoàng tộc – Kỳ Lân Tử. Cuối cùng Kỳ Lân Tử bị đánh bại nên đành lùi bước.

Còn có Vương gia Thiếu Đế Vương Đằng muốn đoạt được cơ duyên nên một mình đấu với trăm vị thiên kiêu, cuối cùng đánh bại tất cả, cướp được cơ duyên khiến mọi người chấn động.

Có thể nói là toàn bộ thế giới Tiên Cổ đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

Mà ở phía Tiên Cổ Đạo Hồ lại vẫn yên tĩnh như cũ.

Ở khu vực trung tâm Tiên Cổ Đạo Hồ, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trong đó.

Trong một khoảnh khắc, thân thể của hắn bỗng run lên, trong cơ thể có ánh sáng bảy màu phun ra.

Sau đó, Quân Tiêu Dao đột ngột mở hai mắt ra, ánh sáng bên ngoài cơ thể cuộn trào, cuối cùng biến thành một bộ chiến giáp kim loại lấp lóe ánh sáng bảy màu.

Cả bộ chiến giáp vô cùng thon gọn, dán vào thân thể cao ráo của Quân Tiêu Dao. Bên ngoài bộ giáp hiện ra ánh bạc, đồng thời tỏa sáng bảy màu, trông hơi giống kim loại ngũ sắc.

Bộ chiến giáp này trông có vẻ giống với Thanh Thiên Tổ Long Giáp, nhưng dù là sức phòng ngự hay khí tức đều hơn hẳn Thanh Thiên Tổ Long Giáp.

“Cuối cùng cũng luyện hóa được bảy viên Long Nguyên này hoàn toàn.”

Mặc chiến giáp lên người, Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được sức phòng ngự của nó gấp Thanh Thiên Tổ Long Giáp trước kia tận mười lần!

Nhưng ưu điểm của nó không chỉ có vậy.

Quân Tiêu Dao vừa giơ tay lên là có bảy tiếng rồng gầm vang lên. Bảy ảo ảnh hình rồng với màu sắc khác nhau bay lên trên không trung, uy thế mạnh mẽ. Đây chính là chiêu át chủ bài của Long Ngạo Thiên trước kia – Thất Long Diệt Thế!

“Không tệ, bảy viên Long Nguyên này không khiến ta thất vọng. Bộ chiến giáp này cứ gọi là Thất Thải Thánh Long Giáp đi.” Quân Tiêu Dao nói.

So với Thanh Thiên Tổ Long Giáp vô dụng thì hiển nhiên Thất Thải Thánh Long Giáp này đã giúp Quân Tiêu Dao tăng cao sức phòng ngự.

Hết chương 544.
Chương 545

v

Thân thể Quân Tiêu Dao chấn động, Thất Thải Thánh Long Giáp biến thành những điểm sáng lộng lẫy, chui vào bên trong cơ thể Quân Tiêu Dao.

Việc luyện hóa bảy viên Long Nguyên chỉ là thứ yếu, thứ Quân Tiêu Dao muốn tu luyện thật sự chính là Đại La Bất Hủ Tiên Thân và luyện hóa giọt Tàn Tiên Huyết kia.

Quân Tiêu Dao đưa ra rất nhiều đạo nguyên, chuẩn bị bắt đầu rèn luyện Đại La Tiên Cốt.

Hắn rất tò mò không biết sau khi thật sự luyện thành Đại La Bất Hủ Tiên Thân, cơ thể của hắn sẽ mạnh mẽ tới mức độ nào.

Quân Tiêu Dao tiếp tục đắm chìm vào việc tu luyện.

Trong khoảng thời gian đó, đám người Long Ngạo Thiên cũng đặt chân tới tổ địa của Long Nhân tộc.

Đưa mắt nhìn ra xa, tổ địa của Long Nhân tộc mang theo một luồng khí Man Hoang cổ xưa, còn có long khí tràn ngập.

Dưới sự dẫn đường của Ngao Loan và Ngao Chiến, Long Ngạo Thiên cũng bước vào tổ địa của Long Nhân tộc.

Bọn họ đi tới một chỗ ở ngoài sơn cốc.

“Nơi này là…” Long Ngạo Thiên chần chừ hỏi.

“Là nơi Ngao Quang biểu ca bế quan.” Ngao Loan trả lời.

“Vị vương giả trẻ tuổi đó…” Hai mắt Long Ngạo Thiên sáng lên.

Bởi vì chủng tộc Tiên cổ phải chịu quy tắc hạn chế của thiên địa nên cường giả của thế hệ trước không tài nào đi ra khỏi tổ địa được. Thế nên dù có tìm những trưởng lão Long Nhân tộc đó cũng vô dụng, còn chẳng bằng tìm thái tử Long Nhân tộc Ngao Quang.

Lúc này, trong sơn cốc bỗng có khí tức tuôn trào, cả bầu trời sáng bừng lên. Một mặt trời màu vàng bay lên bên trên, nhìn kỹ thì thấy bên trong mặt trời này có một dáng người cao gầy.

Bóng người đó là một chàng trai tóc vàng tuấn tú, trên trán có cặp sừng rồng màu vàng kim, da dẻ trắng nõn, trông giống như một vị thần Quang Minh.

Khí tức của hắn ta khiến Long Ngạo Thiên hơi kinh hãi.

Thiên Thần Cảnh!

Người này chắc chắn chính là vương giả trẻ tuổi của Long Nhân tộc – Ngao Quang thái tử!

Tại Tiên Vực ngoại giới, thế hệ trẻ muốn đạt tới Thiên Thần Cảnh ở độ tuổi này gần như là chuyện không thể, nhưng hoàn cảnh ở thế giới Tiên Cổ lại tốt hơn ngoại giới rất nhiều.

Ngao Quang thái tử bước một bước, thoáng chốc đã đi tới trước mặt mọi người.

“Biểu ca!”

“Thái tử điện hạ!”

Ngao Loan, Ngao Chiến đều chắp tay hành lễ.

“Ta biết mục đích các ngươi đến đây, là vì tên nhãi nhép ở ngoại giới kia.” Ngao Quang nói bằng giọng điệu thản nhiên.

“Không sai, cả Quân Tiêu Dao và cái ả đàn bà tên Long Cát công chúa kia đều phải chết.” Giọng điệu của Ngao Loan nghe có vẻ độc ác.

“Yên tâm, Long Nhân tộc ta thân là chủng tộc đứng đầu Tiên Cổ, há có thể để người khác khiêu khích như vậy được.” Ngao Quang lạnh lùng nói.

Cảm nhận được uy thế và sát ý của Ngao Quang, trong lòng Bạch Mị Nhi cảm thấy hơi lo lắng. Mặc dù nàng ta cực kỳ sùng bái và tin tưởng Quân Tiêu Dao, nhưng uy thế của Ngao Quang trước mặt này lại quá kinh khủng, không phải là tồn tại mà các thiên kiêu ngoại giới có thể chống lại được.

“Đúng rồi biểu ca, vị này là Long công tử, trước đó huynh ấy đã cứu muội.” Ngao Loan giới thiệu Long Ngạo Thiên với Ngao Quang, đồng thời cũng kể lại một vài chuyện trước kia cho hắn ta nghe.

Sau khi nghe xong, Ngao Quang khẽ gập đầu, ánh mắt khi nhìn Long Ngạo Thiên cũng mang theo thiện ý.

“Đa tạ ngươi đã cứu biểu muội của ta.”

“Không cần đa tạ, ta và Ngao Loan cô nương vừa gặp đã thân, ta giúp nàng ấy cũng không oán tiếc hối hận gì cả.” Long Ngạo Thiên nói.

Ngao Loan nghe thấy thế thì lại càng động lòng, bèn lên tiếng cầu xin: “Biểu ca, huynh nhất định phải giúp đỡ Long công tử đấy.”

Trong đáy mắt Long Ngạo Thiên cũng hiện vẻ chờ mong. Hắn ta tin tưởng vận mệnh của bản thân sẽ không tệ như thế, hắn ta nhất định sẽ có lúc chuyển mình!

Ngao Quang suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: “Nếu là cơ duyên thì đúng là tổ địa Long Nhân tộc ta có đấy, nhưng trước đó ngươi có thể hứa giúp Long Nhân tộc bọn ta một việc được không?”

“Có chuyện gì cứ việc nói thẳng.” Ánh mắt Long Ngạo Thiên sâu thẳm. Hắn ta đang chờ đợi cơ duyên này đây.

“Ở chỗ sâu trong thế giới Tiên Cổ có một Thượng Cổ Linh Thổ, ở nơi đó có rất nhiều cơ duyên, cũng là nơi chôn giấu quái thai cổ đại. Mà ở chỗ sâu trong Thượng Cổ Linh Thổ có một vùng cấm, ranh giới nơi đó có quy tắc đặc thù, sinh linh Tiên Cổ bọn ta không thể nào đi vào đó được.”

“Nếu ngươi có thể đi vào vùng cấm, tìm được Tiên Cổ Lệnh giúp bọn ta, bây giờ ta có thể cho ngươi đến tổ địa tìm kiếm cơ duyên.”

“Thượng Cổ Linh Thổ, vùng cấm?” Long Ngạo Thiên khẽ nhướng mày.

Còn Thiên Cổ Lệnh là cái gì thì Long Ngạo Thiên cũng không rõ cho lắm.

Ngao Quang thấy thế cũng nói thẳng: “Tiên Cổ Lệnh có thể giúp những sinh linh Tiên Cổ trẻ tuổi như bọn ta rời khỏi thế giới Tiên Cổ.”

Lúc nói tới đây, dù là người có tính cách như Ngao Quang cũng không nhịn được mà đổi giọng.

Dù những vương giả Tiên Cổ trẻ tuổi có thiên phú thực lực cao đến mức nào thì cũng chỉ có thể bị nhốt trong thế giới Tiên Cổ.

Bọn họ cũng khao khát được tự do, được đi ra ngoài, bước lên đế lộ, tranh đoạt thiên mệnh.

Thế giới Tiên Cổ giúp cảnh giới của bọn họ vượt qua đại đa số thiên kiêu ngoại giới, nhưng bọn họ lại mất đi sự tự do.

“Được, ta hiểu rồi.” Long Ngạo Thiên đồng ý.

Không cần biết cuối cùng có đạt được hay không, bây giờ cứ đồng ý là không sai vào đâu được.

“Ừm, hi vọng ngươi không khiến ta thất vọng.” Ngao Quang nhìn chằm chằm Long Ngạo Thiên một chút.

Long Ngạo Thiên giật thót trong lòng. Nếu như hắn ta thất hứa, chỉ e Ngao Quang cũng sẽ không bỏ qua cho hắn ta.

“Hừ, chờ đến khi ta đạt được cơ duyên, sẽ không ai có thể đứng trên đầu ta được nữa, dù là Quân Tiêu Dao hay là Ngao Quang này.” Long Ngạo Thiên nghĩ thầm trong bụng.

Hắn ta là vai nam chính trời định, nghịch cốt bẩm sinh. Chỉ có hắn ta giẫm trên đỉnh đầu người khác chứ không thể để người khác đạp lên đầu mình được.

Sau khi Long Ngạo Thiên đồng ý, Ngao Quang dẫn bọn họ tới chỗ sâu trong tổ địa Long Nhân tộc.

Nhìn từ phía xa, nó là một hòn đảo lơ lửng trong hư không, mà trên hòn đảo lại có một hang động.

“Nơi đó chính là cơ duyên của tổ địa Long Nhân tộc ta – hang động Cổ Long. Ta đã từng đi vào nhưng cũng khó có thể đến nơi sâu nhất.”

“Nhưng phải nhắc nhở ngươi trước, ngươi vào trong đó cũng sẽ đối mặt với nguy cơ mất mạng, còn nơi sâu nhất thì gần như trăm phần trăm là sẽ chết.” Ngao Quang nhắc nhở.

Nghe tới đó, Ngao Loan cũng hơi hoảng.

Hết chương 545.
Chương 546

Thân thể Quân Tiêu Dao chấn động, Thất Thải Thánh Long Giáp biến thành những điểm sáng lộng lẫy, chui vào bên trong cơ thể Quân Tiêu Dao.

Việc luyện hóa bảy viên Long Nguyên chỉ là thứ yếu, thứ Quân Tiêu Dao muốn tu luyện thật sự chính là Đại La Bất Hủ Tiên Thân và luyện hóa giọt Tàn Tiên Huyết kia.

Quân Tiêu Dao đưa ra rất nhiều đạo nguyên, chuẩn bị bắt đầu rèn luyện Đại La Tiên Cốt.

Hắn rất tò mò không biết sau khi thật sự luyện thành Đại La Bất Hủ Tiên Thân, cơ thể của hắn sẽ mạnh mẽ tới mức độ nào.

Quân Tiêu Dao tiếp tục đắm chìm vào việc tu luyện.

Trong khoảng thời gian đó, đám người Long Ngạo Thiên cũng đặt chân tới tổ địa của Long Nhân tộc.

Đưa mắt nhìn ra xa, tổ địa của Long Nhân tộc mang theo một luồng khí Man Hoang cổ xưa, còn có long khí tràn ngập.

Dưới sự dẫn đường của Ngao Loan và Ngao Chiến, Long Ngạo Thiên cũng bước vào tổ địa của Long Nhân tộc.

Bọn họ đi tới một chỗ ở ngoài sơn cốc.

“Nơi này là…” Long Ngạo Thiên chần chừ hỏi.

“Là nơi Ngao Quang biểu ca bế quan.” Ngao Loan trả lời.

“Vị vương giả trẻ tuổi đó…” Hai mắt Long Ngạo Thiên sáng lên.

Bởi vì chủng tộc Tiên cổ phải chịu quy tắc hạn chế của thiên địa nên cường giả của thế hệ trước không tài nào đi ra khỏi tổ địa được. Thế nên dù có tìm những trưởng lão Long Nhân tộc đó cũng vô dụng, còn chẳng bằng tìm thái tử Long Nhân tộc Ngao Quang.

Lúc này, trong sơn cốc bỗng có khí tức tuôn trào, cả bầu trời sáng bừng lên. Một mặt trời màu vàng bay lên bên trên, nhìn kỹ thì thấy bên trong mặt trời này có một dáng người cao gầy.

Bóng người đó là một chàng trai tóc vàng tuấn tú, trên trán có cặp sừng rồng màu vàng kim, da dẻ trắng nõn, trông giống như một vị thần Quang Minh.

Khí tức của hắn ta khiến Long Ngạo Thiên hơi kinh hãi.

Thiên Thần Cảnh!

Người này chắc chắn chính là vương giả trẻ tuổi của Long Nhân tộc – Ngao Quang thái tử!

Tại Tiên Vực ngoại giới, thế hệ trẻ muốn đạt tới Thiên Thần Cảnh ở độ tuổi này gần như là chuyện không thể, nhưng hoàn cảnh ở thế giới Tiên Cổ lại tốt hơn ngoại giới rất nhiều.

Ngao Quang thái tử bước một bước, thoáng chốc đã đi tới trước mặt mọi người.

“Biểu ca!”

“Thái tử điện hạ!”

Ngao Loan, Ngao Chiến đều chắp tay hành lễ.

“Ta biết mục đích các ngươi đến đây, là vì tên nhãi nhép ở ngoại giới kia.” Ngao Quang nói bằng giọng điệu thản nhiên.

“Không sai, cả Quân Tiêu Dao và cái ả đàn bà tên Long Cát công chúa kia đều phải chết.” Giọng điệu của Ngao Loan nghe có vẻ độc ác.

“Yên tâm, Long Nhân tộc ta thân là chủng tộc đứng đầu Tiên Cổ, há có thể để người khác khiêu khích như vậy được.” Ngao Quang lạnh lùng nói.

Cảm nhận được uy thế và sát ý của Ngao Quang, trong lòng Bạch Mị Nhi cảm thấy hơi lo lắng. Mặc dù nàng ta cực kỳ sùng bái và tin tưởng Quân Tiêu Dao, nhưng uy thế của Ngao Quang trước mặt này lại quá kinh khủng, không phải là tồn tại mà các thiên kiêu ngoại giới có thể chống lại được.

“Đúng rồi biểu ca, vị này là Long công tử, trước đó huynh ấy đã cứu muội.” Ngao Loan giới thiệu Long Ngạo Thiên với Ngao Quang, đồng thời cũng kể lại một vài chuyện trước kia cho hắn ta nghe.

Sau khi nghe xong, Ngao Quang khẽ gập đầu, ánh mắt khi nhìn Long Ngạo Thiên cũng mang theo thiện ý.

“Đa tạ ngươi đã cứu biểu muội của ta.”

“Không cần đa tạ, ta và Ngao Loan cô nương vừa gặp đã thân, ta giúp nàng ấy cũng không oán tiếc hối hận gì cả.” Long Ngạo Thiên nói.

Ngao Loan nghe thấy thế thì lại càng động lòng, bèn lên tiếng cầu xin: “Biểu ca, huynh nhất định phải giúp đỡ Long công tử đấy.”

Trong đáy mắt Long Ngạo Thiên cũng hiện vẻ chờ mong. Hắn ta tin tưởng vận mệnh của bản thân sẽ không tệ như thế, hắn ta nhất định sẽ có lúc chuyển mình!

Ngao Quang suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: “Nếu là cơ duyên thì đúng là tổ địa Long Nhân tộc ta có đấy, nhưng trước đó ngươi có thể hứa giúp Long Nhân tộc bọn ta một việc được không?”

“Có chuyện gì cứ việc nói thẳng.” Ánh mắt Long Ngạo Thiên sâu thẳm. Hắn ta đang chờ đợi cơ duyên này đây.

“Ở chỗ sâu trong thế giới Tiên Cổ có một Thượng Cổ Linh Thổ, ở nơi đó có rất nhiều cơ duyên, cũng là nơi chôn giấu quái thai cổ đại. Mà ở chỗ sâu trong Thượng Cổ Linh Thổ có một vùng cấm, ranh giới nơi đó có quy tắc đặc thù, sinh linh Tiên Cổ bọn ta không thể nào đi vào đó được.”

“Nếu ngươi có thể đi vào vùng cấm, tìm được Tiên Cổ Lệnh giúp bọn ta, bây giờ ta có thể cho ngươi đến tổ địa tìm kiếm cơ duyên.”

“Thượng Cổ Linh Thổ, vùng cấm?” Long Ngạo Thiên khẽ nhướng mày.

Còn Thiên Cổ Lệnh là cái gì thì Long Ngạo Thiên cũng không rõ cho lắm.

Ngao Quang thấy thế cũng nói thẳng: “Tiên Cổ Lệnh có thể giúp những sinh linh Tiên Cổ trẻ tuổi như bọn ta rời khỏi thế giới Tiên Cổ.”

Lúc nói tới đây, dù là người có tính cách như Ngao Quang cũng không nhịn được mà đổi giọng.

Dù những vương giả Tiên Cổ trẻ tuổi có thiên phú thực lực cao đến mức nào thì cũng chỉ có thể bị nhốt trong thế giới Tiên Cổ.

Bọn họ cũng khao khát được tự do, được đi ra ngoài, bước lên đế lộ, tranh đoạt thiên mệnh.

Thế giới Tiên Cổ giúp cảnh giới của bọn họ vượt qua đại đa số thiên kiêu ngoại giới, nhưng bọn họ lại mất đi sự tự do.

“Được, ta hiểu rồi.” Long Ngạo Thiên đồng ý.

Không cần biết cuối cùng có đạt được hay không, bây giờ cứ đồng ý là không sai vào đâu được.

“Ừm, hi vọng ngươi không khiến ta thất vọng.” Ngao Quang nhìn chằm chằm Long Ngạo Thiên một chút.

Long Ngạo Thiên giật thót trong lòng. Nếu như hắn ta thất hứa, chỉ e Ngao Quang cũng sẽ không bỏ qua cho hắn ta.

“Hừ, chờ đến khi ta đạt được cơ duyên, sẽ không ai có thể đứng trên đầu ta được nữa, dù là Quân Tiêu Dao hay là Ngao Quang này.” Long Ngạo Thiên nghĩ thầm trong bụng.

Hắn ta là vai nam chính trời định, nghịch cốt bẩm sinh. Chỉ có hắn ta giẫm trên đỉnh đầu người khác chứ không thể để người khác đạp lên đầu mình được.

Sau khi Long Ngạo Thiên đồng ý, Ngao Quang dẫn bọn họ tới chỗ sâu trong tổ địa Long Nhân tộc.

Nhìn từ phía xa, nó là một hòn đảo lơ lửng trong hư không, mà trên hòn đảo lại có một hang động.

“Nơi đó chính là cơ duyên của tổ địa Long Nhân tộc ta – hang động Cổ Long. Ta đã từng đi vào nhưng cũng khó có thể đến nơi sâu nhất.”

“Nhưng phải nhắc nhở ngươi trước, ngươi vào trong đó cũng sẽ đối mặt với nguy cơ mất mạng, còn nơi sâu nhất thì gần như trăm phần trăm là sẽ chết.” Ngao Quang nhắc nhở.

Nghe tới đó, Ngao Loan cũng hơi hoảng.

Hết chương 545.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom