• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (2 Viewers)

  • Chương 161-163

Chương 161

Long Cát công chúa tùy tiện ra tay đã có uy năng như vậy, vậy nếu nghiêm túc lên thì sẽ khủng bố đến mức nào?

Trận đại chiến này giằng co suốt ba ngày ba đêm, cả tòa dãy núi Hồn Thiên đều bị đánh đến chia năm xẻ bảy.

Nhưng điều làm người nghi hoặc là, Long Cát công chúa vẫn chưa dùng hết toàn lực, Quân Lăng Thương cũng không tung ra trọng đồng.

Có người cho rằng, sợ là trọng đồng của Quân Lăng Thương đang trong giai đoạn lột xác quan trọng, tạm thời không thể vận dụng.

Đến cuối cùng, ầm ầm một tiếng chấn vang.

Thân thể Quân Lăng Thương liên tục lui trăm bước, khí huyết trong ngực quay cuồng.

Có máu tươi chảy xuống từ cánh tay.

Tuy thân thể hắn ta không yếu, nhưng vẫn có chênh lệch so với Long Cát công chúa có được huyết mạch Cổ Hoàng Thương Long.

Dù sao thân thể Long tộc vốn đã khủng bố, huống chi là hậu nhân của Cổ Hoàng.

Cơ thể Long Cát công chúa trắng tinh mà trong trẻo, nhưng nếu vì thế mà xem thường sức mạnh thân thể của ả thì cực kỳ ngu xuẩn.

Dù sao không phải thân thể người nào cũng biến thái giống như Quân Tiêu Dao, có thể chèn ép Long tộc.

Thấy tình cảnh này, mọi người đều biết, tuy Quân Lăng Thương không đến mức hoàn toàn thua, nhưng cũng rơi xuống hạ phong.

Nhưng hắn ta còn chưa vận dụng trọng đồng.

Đương nhiên, Long Cát công chúa cũng không bày ra toàn bộ thực lực.

Đến đây thì trận chiến đấu này cũng tạm thời hạ màn.

Quân Lăng Thương không vận dụng trọng đồng nên cho dù Long Cát công chúa trấn áp hắn ta, cũng sẽ bị người ta lên án, nói là giậu đổ bìm leo.

Cho nên Long Cát công chúa cũng lười toàn lực ra tay.

Quân Lăng Thương cũng không ngờ thực lực của Long Cát công chúa sẽ cường hãn như thế.

Trọng đồng của hắn ta thật sự đang trong giai đoạn lột xác, không nên vận dụng.

Nhưng mặc kệ thế nào, rơi xuống hạ phong là sự thật không thể chối cãi.

Vẻ mặt Quân Lăng Thương đầy khói mù, điều này khác với kết quả hắn ta tưởng tượng.

Hắn ta không rên một tiếng mà trực tiếp rời đi.

“Lăng Thương đại nhân...” Quân Tích Ngọc nhăn mày lại.

Nàng không ngờ Quân Lăng Thương vô địch trong cảm nhận của mình cũng có lúc chiết kích trầm sa.

“Không đúng, Lăng Thương đại nhân còn chưa tung ra trọng đồng, bằng không thắng bại còn chưa biết, hướng chi, dù Thần Tử có tới, cũng chưa chắc đối phó được với Long Cát công chúa.” Quân Tích Ngọc suy tư mà nói.

Nàng không cho rằng Quân Lăng Thương yếu.

Mà là Long Cát công chúa quá mạnh.

Nhìn thấy cuộc chiến kết thúc, tất cả thế lực tứ phương đều thổn thức một hồi.

Không ai ngờ kết quả sẽ chẳng phân biệt thắng bại như thế này.

Nhưng từ trận chiến đấu này, cũng có thể nhìn ra được, mặc dù Long Cát công chúa chưa dùng hết toàn lực, cũng có thể nhẹ nhàng đối phó thiên kiêu đỉnh cấp thế hệ trẻ.

Đương nhiên, trong đó cũng có một phần nguyên nhân là Quân Lăng Thương chưa vận dụng trọng đồng, bằng không kết quả thật khó mà nói.

Nhưng dù như thế nào, sự cường thế của Long Cát công chúa đã không còn gì bàn cãi nữa.

Đưa mắt nhìn ra Hoang Thiên Tiên Vực, phỏng chừng cũng không có bao nhiêu thiên kiêu trẻ tuổi có tư cách giao thủ với ả.

Trận chiến này cũng có chỗ lợi đối với Quân gia.

Không ai nói Quân gia là rùa đen rút đầu nữa.

Biểu hiện của Quân Lăng Thương cũng rất chói lóa, dưới tình huống không vận dụng trọng đồng mà vẫn có thể đọ sức với Long Cát công chúa lâu như vậy.

Thực lực hắn ta bày ra khiến phục mọi người.

Tuy không có ai lên án Quân gia.

Nhưng phê bình nhằm vào Quân Tiêu Dao lại nhiều lên.

Dù sao người mà Long Cát công chúa muốn đối phó là Quân Tiêu Dao.

Hắn không hiện thân, ngược lại là Quân Lăng Thương xuất hiện.

Điều này không khỏi làm người ta nghi ngờ, chẳng lẽ Quân Tiêu Dao thật sự sợ?

Cũng có người nói, Quân Tiêu Dao đang bế quan, hoặc là khinh thường nhìn lại.

Rốt cuộc có vết xe đổ của Quan Quân Hầu ở đó.

Trước kia Quan Quân Hầu ước chiến, Quân Tiêu Dao chưa từng để ý tới, khi đó cũng có người bôi đen Quân Tiêu Dao, nói hắn e dè sợ hãi.

Kết quả thì sao?

Những người bôi nhọ đó lại bị hung hăng vả mặt.

Cho nên lần này người bôi xấu Quân Tiêu Dao cũng không nhiều lắm.

Sau khi trận đại chiến khiến người ta chú ý này kết thúc, mọi người lại càng chờ mong trận chiến giữa Quân Tiêu Dao và Long Cát công chúa.

...

Quân gia, trong Thiên Đế Cung.

Quân Tiêu Dao vẫn đang bế quan, không để ý đến chuyện bên ngoài.

Quân Chiến Thiên cũng phân phó không để bất cứ kẻ nào quấy rầy Quân Tiêu Dao.

Trong khoảng thời gian này, cảnh giới của Quân Tiêu Dao cũng dễ như trở bàn tay mà đột phá tới Quy Nhất Cảnh đại viên mãn, đơn giản như uống nước.

Thậm chí nếu hắn muốn đột phá đến Hợp Đạo Cảnh, thậm chí Niết Bàn Cảnh cũng không phải chuyện quá khó khăn.

Nhưng Quân Tiêu Dao không làm như vậy.

Bởi vì đến Hợp Đạo Cảnh thì cần tìm được linh loại, tiên loại phù hợp với bản thân.

Điều này rất quan trọng đối với con đường sau này, cho nên Quân Tiêu Dao cũng không tùy tiện đột phá.

Hắn vẫn đang dùng tiên nguyên tu luyện Đại La Tiên Cốt.

Sau khi Quân gia biết Quân Tiêu Dao cần đến tiên nguyên thì chia thêm cho hắn mấy trăm viên tiên nguyên.

Quân Tiêu Dao bế quan đến bây giờ đã tiêu hao tất cả tiên nguyên, số lượng Đại La Tiên Cốt cũng đạt tới bốn mươi.

Hiện tại hai tay hắn đều được luyện thành Đại La Tiên Cốt, tùy tiện vung tay lên đã có uy năng vô tận.

Ngoài ra, Quân Tiêu Dao cũng không lơ là với Tượng Thần Trấn Ngục Kính.

Được tiên nguyên và rất nhiều vật tư tu luyện trợ giúp, mười vạn cự tượng vi lạp trong thân thể hắn đã có một vạn chuyển hóa thành long tượng vi lạp.

Mà mỗi một long tượng vi lạp là mười vạn cân cự lực, gấp mười lần cự tượng vi lạp.

Nói cách khác một vạn long tượng vi lạp này làm Quân Tiêu Dao tăng trưởng chừng chín trăm triệu cân cự lực!

Hiện tại Tượng Thần Trấn Ngục Kính của Quân Tiêu Dao có thể bùng nổ một tỷ chín trăm triệu cân thần lực.

Điều này thật khủng bố, mới lột xác ra một vạn long tượng vi lạp thôi mà sức mạnh của Quân Tiêu Dao đã gần như tăng lên gấp đôi!

“Một tỷ chín trăm triệu cân cự lực, phỏng chừng trước kia nếu Cơ Huyền lấy xương tay Thánh Nhân Vương đối đầu với ta thì sẽ bị đánh nổ rồi.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.

Đương nhiên hắn cũng không quên xương tay của Thánh Nhân Vương.

Hắn nhờ lão nhân am hiểu rèn đúc trong tộc biến xương tay của Thánh Nhân Vương thành một pháp khí găng tay.

Còn về thành phẩm cuối cùng thế nào, Quân Tiêu Dao cũng không lo lắng.

Những lão nhân đó rất coi trọng chuyện mà Quân Tiêu Dao nhờ vả, tin chắc sẽ không làm hắn thất vọng.

Quân Tiêu Dao bế quan còn có một mục đích khác, chính là làm thức tỉnh Thánh Thể Dị Tượng.

Trải qua thời gian bế quan lâu như vậy, Quân Tiêu Dao cũng thuận lợi lĩnh ngộ ra Thánh Thể Dị Tượng loại thứ hai.

Hắn tin dị tượng này nhất định sẽ mang đến kinh hỉ cho đối thủ của mình.

Cuối cùng, chính là Đọa Lạc Thánh Thể kia.

Hết chương 161.
Chương 162

Trước khi bế quan, Quân Tiêu Dao cố ý bảo đám người Quân Chiến Thiên kiểm tra Đọa Lạc Thánh Thể một lần, sau khi không phát hiện có điểm quỷ dị gì khác, hắn mới hoàn toàn yên lòng.

Quân Tiêu Dao cũng thử phân một phần sức mạnh chân linh của mình ra, tiến vào chiếm giữ thần cung của Đọa Lạc Thánh Thể.

Ban đầu còn rất không thuận lợi, thường xuyên thất bại.

Nhưng sau đó, Quân Tiêu Dao có thể bắt đầu để Đọa Lạc Thánh Thể tiến hành những động tác đơn giản trong thời gian ngắn.

Nhưng, có lẽ bản thân Đọa Lạc Thánh Thể lây dính điềm xấu nên Quân Tiêu Dao không thể dùng chân linh thao tác nó trong thời gian dài.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao cũng không thể hoàn toàn phát huy ra sức mạnh chân chính của Đọa Lạc Thánh Thể.

Nhưng điều này cũng không quan trọng, Đọa Lạc Thánh Thể vẫn có giá trị vô lượng đối với Quân Tiêu Dao, nói không chừng ngày sau sẽ tạo nên tác dụng rất lớn.

“Cũng đến lúc nên xuất quan.” Quân Tiêu Dao đứng dậy.

Nếu không cần thiết, hắn thật sự không muốn bế quan.

Quân Tiêu Dao đi ra khỏi Thiên Đế Cung, sau đó vẻ mặt hơi sửng sốt.

Bởi vì hắn phát hiện và bên ngoài Thiên Đế Cung có một đám người vây quanh, đều là tiểu bối tuổi trẻ của Quân gia.

Đám người Quân Linh Lung, Quân Trượng Kiếm cũng ở đằng trước.

“Thần Tử!”

“Rốt cuộc Thần Tử đại nhân cũng xuất quan!”

Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện, đám người Quân Trượng Kiếm kích động khó nhịn.

Những con cháu Quân gia chung quanh cũng nắm chặt nắm tay, lộ ra vẻ mặt vui sướng phấn chấn.

“Làm sao vậy?” Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.

Hắn chỉ bế quan một thời gian mà thôi, tại sao những người này giống như tám đời chưa được gặp hắn, cả đám kích động đến không kiềm được bản thân.

“Thần Tử đại nhân, quái thai cổ đại kia của Tổ Long Sào quá kiêu ngạo!”

“Đúng vậy, thậm chí cả Lăng Thương đại nhân ra tay cũng rơi xuống hạ phong.”

Rất nhiều con cháu Quân gia mồm năm miệng mà nói.

Cuối cùng vẫn là Quân Trượng Kiếm thuật lại chi tiết những chuyện xảy ra gần đây cho Quân Tiêu Dao nghe.

“Thì ra là thế, trong khoảng thời gian ta bế quan lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.” Quân Tiêu Dao thầm nói.

Đệ Nhất Tự Liệt trở về, quái thai cổ đại của Tổ Long Sào xuất thế, hai người còn đánh một trận.

Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình đạm trước sau như một.

Hắn lạnh nhạt nói: “Chỉ là một con cá chạch cái thôi mà cả đám các ngươi lại có cảm xúc kịch liệt như vậy làm gì?”

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, tất cả mọi người ngây dại.

Quân Tiêu Dao gọi Long Cát công chúa của Tổ Long Sào là cá chạch cái?

Tất cả đệ tử của Quân gia ở đây đều hơi hoài nghi lỗ tai của mình.

Tuy rằng đứng ở lập trường đối địch, nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận là thực lực của Long Cát công chúa thật sự siêu việt, hơn nữa phong hoa tuyệt đại.

Có thể nói, bàn về thực lực, dung mạo, trên cả Hoang Thiên Tiên Vực ít có người nào so sánh được với Long Cát công chúa.

Nhưng một công chúa vừa thức tỉnh từ trầm miên, dung mạo và thực lực sánh ngang nhau, lại biến thành cá chạch cái từ miệng của Quân Tiêu Dao.

Điều này làm những đệ tử Quân gia đến đây cũng có chút líu lưỡi.

Nhưng chợt, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Quân Tiêu Dao càng thêm sùng bái.

Đây mới là khí độ mà Thần Tử của Quân gia bọn họ nên có.

Không để cả quái thai cổ đại vào mắt.

“Tất nhiên chúng ta tin tưởng Thần Tử, quái thai cổ đại thì thế nào, cũng không phải đối thủ của Thần Tử.” Những người theo đuổi Quân Trượng Kiếm đều chắc chắn mà nói.

Bọn họ có tin tưởng gần như mù quáng đối với Quân Tiêu Dao.

“Cho nên không cần để ý con cá chạch cái kia.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Hiện tại hắn đã suy nghĩ cẩn thận tiền căn hậu quả.

Tiêu Trần giúp Long Cát công chúa giải trừ phong ấn, mà Long Cát công chúa thì đáp ứng giúp hắn ta giết mình.

Vậy thì Long Cát công chúa này chính là thủ đoạn cuối cùng mà Tiêu Trần dùng để đối phó hắn.

“Bản thân không đối phó được ta thì chuẩn bị mượn đao giết người sao, đáng tiếc, cây đao ngươi mượn còn chưa uy hiếp được ta.” Khóe môi Quân Tiêu Dao tràn ra một nụ cười lạnh.

Quái thai cổ đại thì thế nào?

Vẫn phải chiết kích trầm sa trước mặt hắn!

“Thần Tử, ngài muốn ứng chiến sao?” Quân Tuyết Hoàng hỏi.

“Ứng chiến?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.

“Ả muốn ta đi thì ta phải đi, vậy chẳng phải quá mất mặt.” Quân Tiêu Dao không sao cả mà nói.

“Vậy ý Thần Tử là...” Quân Tuyết Hoàng nói.

“Mặc kệ.” Quân Tiêu Dao nói.

Hắn còn phải suy xét đến linh loại tiên loại, để chuẩn bị sau này đột phá Hợp Đạo Cảnh.

Còn phải cân nhắc chuyện khiến Chí Tôn Cốt lột xác.

Phải suy nghĩ đến quyển hạ của Thể Thư ở hạ giới.

Ngoài ra còn phải luôn chú ý đến Thanh Đồng Tiên Điện.

Nào có thời gian rảnh rỗi đi ứng phó Long Cát công chúa gì kia chứ.

Dùng thời gian này tăng thêm chút thực lực của mình, vậy không thích hơn sao?

Thái độ của Quân Tiêu Dao cũng khiến rất nhiều đệ tử Quân gia cười khổ.

“Thần Tử quả nhiên khí phách phi phàm, cả quái thai cổ đại cũng không để bụng chút nào.” Trong đôi mắt một thiếu nữ Quân gia lộ ra khát khao ái mộ.

Sau đó, Quân Tiêu Dao đi tìm Quân Chiến Thiên.

“Con đã biết chuyện về Tổ Long Sào?” Quân Chiến Thiên hỏi.

“Vâng, việc nhỏ mà thôi, tính ra không quan trọng bằng chuyện con đột phá cảnh giới.” Quân Tiêu Dao nói.

“Ha hả, đúng vậy, quái thai cổ đại có gì lạ, Quân gia chúng ta cũng không phải không có, nhưng hiện tại con thật sự nên chuyên tâm tu luyện.” Quân Chiến Thiên cười ha hả rồi nói.

Ông ta rất thích thái độ loại khí phách không để kẻ địch vào mắt của tôn tử nhà mình.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao dò hỏi một vài chuyện về linh loại tiên loại.

Điều này mới là đại sự đối với Quân Tiêu Dao.

Vẻ mặt Quân Chiến Thiên cũng nghiêm túc lên, ông ta nói: “Linh loại thì đừng nhắc đến, loại yếu kém này sẽ lãng phí thiên phú của con, còn về tiên loại, trong tộc còn có tồn kho, nhưng chưa chắc phù hợp với con.”

Quân Tiêu Dao thầm gật đầu, quả thật là vậy.

Độ hi hữu của tiên loại chỉ đứng thứ hai thôi, quan trọng là sự phù hợp.

Ví dụ như Quân gia cũng có một ít tiên loại hi hữu, như Hồng Mông Tử Khí Chủng, Sinh Mệnh chi Loại..v..v.

Nhưng những tiên loại đó chưa chắc đã phù hợp với Quân Tiêu Dao.

“Tiêu Dao, con có suy xét đến chuyện lấy căn nguyên một giới làm Chủng của mình không?” Ánh mắt Quân Chiến Thiên chợt lóe, sau đó hỏi.

“Căn nguyên một giới?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc lặp lại.

Quân Chiến Thiên giải thích: “Lão tửu quỷ Khương gia am hiểu thuật bói toán, hắn tính ra trong tương lai không lâu nữa thập địa sẽ xảy ra biến cố.”

“Thập địa xảy ra biến cố?” Quân Tiêu Dao cũng có chút bất ngờ.

Hết chương 162.
Chương 163

Lão tửu quỷ Khương gia cực kỳ nổi danh về thuật bói đoán, lần trước là dựa vào lão nên mới tính ra nơi U Minh Thiên dừng chân, nhờ thế Quân gia có thể lập tức nhổ cỏ tận gốc.

Mà lần này, lão lại truyền tin cho Quân gia, chỉ sợ thập địa sẽ sinh ra đại biến cố.

“Không sai, lão tửu quỷ kia tuy thường xuyên nổi điên khi say, nhưng chuyện bói toán thì tám chín phần là chính xác.”

“Hắn nói thập địa sẽ sinh ra biến cố, căn nguyên thế giới sẽ xuất hiện, Nghịch Thiên Thập Tử cũng ra đời.” Quân Chiến Thiên nói.

“Căn nguyên thế giới, Nghịch Thiên Thập Tử?” Quân Tiêu Dao nghi hoặc.

“Tiên Vực chia ra cửu thiên, hạ giới phân thành thập địa, mỗi Địa trong đó đều là một thế giới.”

“Thế giới sinh ra biến cố, sẽ cho ra đời kiêu tử tập hợp tất cả khí vận, còn được gọi là loạn thế xuất anh hùng.”

“Mà Nghịch Thiên Thập Tử chính là mười thiên kiêu khí vận mà thập địa hạ giới có khả năng dựng dục ra, có thể nói tiềm lực của bọn họ là vô song.”

Quân Chiến Thiên kiên nhẫn giải thích, lúc này Quân Tiêu Dao mới hiểu ra.

Nói trắng ra là một thiên kiêu được bồi dưỡng ra từ khí vận một thế giới.

Loạn thế xuất anh hùng.

Không biết vì sao, khi Quân Tiêu Dao tưởng tượng ra dáng vẻ của Nghịch Thiên Thập Tử thì cuối cùng trong đầu lại hiện ra mười cây rau hẹ mọc rất khả quan.

Quân Chiến Thiên tiếp tục nói: “Đương nhiên, ở trước mặt con, Nghịch Thiên Thập Tử này phỏng chừng cũng không tính là gì, con có thể diệt trừ họ, cũng có thể mời chào họ, dù sao họ cũng có tiềm lực trưởng thành rất lớn.”

“Đương nhiên, mục tiêu chủ yếu của con vẫn là đạt được căn nguyên thế giới, biến nó thành tiên loại để giúp bản thân đột phá.”

“Vâng, gia gia nói đúng, xem ra tôn nhi cũng phải chuẩn bị để hạ giới.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Đây là một tin tức rất lớn.

Tuy Khương gia chỉ nói cho Quân gia.

Nhưng trong các thế lực bất hủ khác cũng không phải không có đại năng am hiểu bói toán.

Có thể suy ra, không qua bao lâu sau, chờ đến khi thập địa thật sự náo động, toàn bộ Tiên Vực sẽ nhấc lên gợn sóng.

Đến lúc đó, truyền nhân của các đại bất hủ sẽ hạ giới để tranh đoạt khí vận và căn nguyên.

Trường hợp này sẽ chấn động lòng người đến mức nào?

Quân Tiêu Dao xem như nhóm người biết được đầu tiên, cũng có thể chuẩn bị sẵn sàng.

“Đúng rồi, nếu con hạ giới thì có thể giúp trong tộc làm một việc không?” Quân Chiến Thiên bỗng dò hỏi.

“Tất nhiên là được.” Quân Tiêu Dao nói.

Gia tộc khuynh lực bồi dưỡng hắn như thế, tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng có qua có lại.

“Vào những năm tháng xa xăm trước kia, trong Thái Cổ vạn tộc có thập đại cổ tộc gây loạn Tiên Vực, Quân gia chúng ta chém giết tất cả cường giả trong thập đại cổ tộc và xua đuổi những kẻ còn lại xuống hạ giới.”

“Sau đó, tộc của ta cho ngũ đại thế lực theo đuổi cũng đi đến hạ giới, coi như người giám thị, trấn áp trông giữ thập đại cổ tộc.”

“Nhưng gần đây, ngũ đại thế lực theo đuổi kia chặt đứt liên hệ với Quân gia ta.”

“Có tộc lão hoài nghi, có lẽ thập đại cổ tộc hạ giới đã xuất hiện biến cố gì.” Quân Chiến Thiên nói.

Nghe xong chuyện này, Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Thập địa đã sắp hỗn loạn, thập đại cổ tộc kia xuất hiện biến cố cũng hợp tình hợp lý.

“Xin gia gia yên tâm, gia tộc bồi dưỡng con như thế, con nhất định sẽ giúp gia tộc phân ưu.”

“Con sẽ tự tay dẹp loạn thập đại cổ tộc.” Lời nói của Quân Tiêu Dao thật thong dong mà tự tin.

Quy tắc thiên địa của thập địa hạ giới khác với Tiên Vực, không có cường giả Thánh Chủ, chí tôn gì cả.

Cũng càng tiện cho Quân Tiêu Dao thi triển thủ đoạn.

Lấy thiên phú thực lực và thân phận của hắn, nếu buông xuống hạ giới thì sẽ được coi thành tồn tại giống như thần linh!

Hiện tại chuyện thập địa rối loạn chỉ có một ít thế lực bất hủ biết được.

Nhưng có thể nghĩ, theo thời gian chuyển dời, thế lực khắp nơi sẽ tra xét được dấu vết để lại.

Quân Tiêu Dao cũng không vội, cách lúc thập địa chi loạn hoàn toàn bùng nổ còn một khoảng thời gian.

Trong thời gian này hắn có thể chuẩn bị đầy đủ mọi chuyện.

So ra thì một sự kiện khác mới làm Quân Tiêu Dao càng để bụng.

“Gia gia, con muốn hỏi một chút, về chuyện Luân Hồi Thánh Linh của Thánh Linh Thư Viện.” Quân Tiêu Dao nói.

Tiếp theo, hắn cũng kể lại dị trạng của Chí Tôn Cốt cho Quân Chiến Thiên biết.

Chuyện này cũng không phải bí mật gì.

“Vậy xem ra con thật sự phải đi đến Thánh Linh Thư Viện một chuyến, đúng lúc Thiên Đạo Lâu của Thánh Linh Thư Viện sắp sửa mở ra, tục truyền di thuế (xác để lại) của Luân Hồi Thánh Linh nằm ở tầng cao nhất của Thiên Đạo Lâu.” Quân Chiến Thiên nói.

“Thiên Đạo Lâu?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.

Lúc này, trong đầu hắn lại vang lên tiếng nhắc nhở máy móc của hệ thống.

“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở Thiên Đạo Lâu!”

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật bình tĩnh.

Quân Chiến Thiên cũng giải thích một phen.

Thiên Đạo Lâu Kia là một nơi thí luyện của Thánh Linh Thư Viện, có tất cả năm mươi tầng.

Di thuế của Luân Hồi Thánh Linh nằm ở tầng thứ năm mươi.

Nhưng từ xưa đến nay, cho dù là thiên kiêu yêu nghiệt nhất thì tối đa cũng chỉ có thể bước lên tầng bốn mươi chín.

Bởi vì Đại Diễn chi số, tứ thập hữu cửu(1).

(1) Đại diễn số đúng 50, số dùng: 49 đất trời bao dung.

Một số còn thiếu chính là tầng cuối cùng.

Đương nhiên, ở thời đại cận cổ, thiên kiêu bước lên bốn mươi chín tầng cũng ít ỏi không có mấy ai.

Kẻ có thể leo lên từ bốn mươi tầng trở lên đã là yêu nghiệt.

Bởi vì khảo nghiệm của Thiên Đạo Lâu cực kỳ khó khăn, cho nên cũng trở thành một chỗ thí luyện rất nổi danh của Hoang Thiên Tiên Vực.

Hơn nữa Thánh Linh Thư Viện cũng rất hào phóng, mỗi năm sẽ mở Thiên Đạo Lâu ra một lần, để các thiên kiêu tứ phương tiến đến khiêu chiến.

Cho dù không phải học sinh của Thánh Linh Thư Viện cũng có thể đi khiêu chiến.

Lần này Thiên Đạo Lâu cũng sắp mở ra vào vài ngày tới.

“Vậy tốt, tiếp theo con sẽ đến Thiên Đạo Lâu một chuyến.” Quân Tiêu Dao nói.

Đã có được cơ hội đánh dấu, lại có khả năng giúp Chí Tôn Cốt lột xác.

Cớ sao mà không làm?

“À, đúng rồi, cái này giao cho con.” Quân Chiến Thiên lấy ra một găng tay màu tím đậm.

Nói là găng tay, nhưng nó lại kéo dài tới xương cẳng tay, càng giống một tí giáp.

Toàn thân nó lộ ra màu tím đậm, tỏa ra điểm điểm hào quang, còn có từng hoa văn thần ngân, nhìn rất huyền ảo.

“Đây là thành phẩm sao?”

Nhìn găng tay màu tím đậm này, ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút kinh diễm.

Cái này thật sự vượt qua phỏng chừng của hắn.

Quân Chiến Thiên cười ha hả và nói: “Những lão nhân đó biết là rèn cho con nên đều rất để bụng, còn cướp tới rất nhiều tài liệu hi hữu, thậm chí trộn lẫn vào một chút Thần Ngân Tử Kim.”

“Thần Ngân Tử Kim.” Quân Tiêu Dao kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ được.

Thần Ngân Tử Kim và Long Văn Hắc Kim, Luân Hồi Đạo Kim đều giống nhau, là tài liệu có thể dùng để đúc đế binh.

Hết chương 163.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom