-
Chương 182-185
Chương 182
Nhưng mà, khi thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong lòng nàng sinh ra chút nặng nề.
Đây tuyệt đối không phải một đối tượng có thể tùy ý trêu chọc.
Bởi vậy Cơ Thanh Y sửa miệng, không dám hỏi tội nữa.
“Coi như ngươi thức thời.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Cơ Thanh Y: “...”
Đây là lần đầu tiên nàng bị người ta đối đãi như vậy.
“Tiêu Dao đạo huynh, Thanh Y đi trước một bước.”
Cơ Thanh Y trực tiếp đi vào Thiên Đạo Lâu.
Sau khi tới gần, sau lưng Cơ Thanh Y bỗng kích động thanh hoa, dường như hiện ra một nữ tiên hư ảo.
Loại dị tượng này có dao động kinh người, trừ mấy người ít ỏi là Quân Lăng Thương, Diệp Tinh Vân, Kim Sí Tiểu Bằng Vương và Pháp Hải ra thì dị tượng của đa số những thiên kiêu khac đều chịu ảnh hưởng, bắt đầu chấn động không ngừng, dường như muốn hỏng mất.
“Thật là khủng khiếp, hay là Thần Nữ Cơ gia thật sự là một nữ tiên?” Đám người hít mạnh một hơi.
Sau đó, ánh mắt của bọn họ dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Cơ Thanh Y cũng đưa mắt nhìn sang, mơ hồ mang theo chút ý định muốn tỷ thí tranh phong.
Tuy nàng không tính động võ với Quân Tiêu Dao, nhưng nàng vẫn có tự tin ở phương diện tỷ thí.
Nếu không có thiên phú siêu phàm, làm sao nàng có thể trở thành Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo?
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Hệ thống cũng không truyền đến tiếng nhắc nhở đánh dấu.
Thực hiển nhiên, Quân Tiêu Dao đoán phải chờ đến khi hắn tiến vào Thiên Đạo Lâu, thậm chí phải bước lên tầng cao nhất thì mới có khả năng đánh dấu.
Nhưng cũng không sao cả, Quân Tiêu Dao có tự tin này.
Hắn cất bước, cứ như thần vương xuất quan, bạch y triển động, chậm rãi tới gần Thiên Đạo Lâu.
Thiên địa chung quanh như mất hết âm thanh.
Mọi người ngừng thở, chờ mong biểu hiện của Quân Tiêu Dao.
Uy áp của Thiên Đạo Lâu như không tồn tại đối với Quân Tiêu Dao, hoàn toàn không thể cản trở hắn chút nào.
Quân Tiêu Dao đang thể ngộ loại đạo vận này, một tiên huy mông lung chảy xuôi trên người hắn.
Sau đó, thiên địa tứ phương, mọi người đều thấy được cảnh tượng mà cuộc đời này khó quên.
Phía sau Quân Tiêu Dao dâng lên tiên khí mông lung, quang huy đại đạo nở rộ.
Ngàn đóa hoa rơi xuống, mặt đất hiện kim liên.
Một bóng dáng tuyệt thế bạch y mông lung hiện lên.
Bóng dáng bạch y kia ngồi xếp bằng trên cửu tiêu, đưa lưng về phía chúng sinh!
Thiên địa thương sinh, Thái Cổ vạn tộc, trăm triệu vũ trụ hàng tỉ sinh linh đều quỳ rạp dưới thân bóng dáng bạch y nọ!
Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía chúng sinh kia cứ như trấn áp vô số kỷ nguyên cổ kim!
Trước không thấy cổ nhân, sau không thấy người tới, chỉ có bóng dáng bạch y ngồi xếp bằng trên đỉnh, độc đoán vạn cổ!
Trong phút chốc dị tượng khủng bố này hiện lên.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương phụt một tiếng, hộc ra một ngụm máu tươi!
Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng phía sau gã trực tiếp tan nát dưới uy áp này!
Tương tự như gã còn có Diệp Tinh Vân.
Bóng dáng sau lưng hắn ta cũng chấn động, sau đó trực tiếp rách nát!
Cổ Phật phía sau Phật Tử Pháp Hải của Tiểu Tây Thiên lại trực tiếp bị áp quỳ gối trên mặt đất, Phật thân như nứt nẻ cả ra!
“Sao có thể?” Pháp Hải cũng phun ra một ngụm máu tươi, tròng mắt sắp trợn lọt tròng!
Thậm chí cả hư ảnh trọng đồng chí tôn phía sau Quân Lăng Thương cũng nhịn không được quỳ một gối xuống.
Cuối cùng là Cơ Thanh Y, bóng dáng nữ tiên sau lưng nàng khom người quỳ rạp trên đất, như đang run rẩy, mang theo sợ hãi!
Giờ phút này, thiên địa mất hết âm thanh!
Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh mà Quân Tiêu Dao hiện hóa ra, chỉ là một góc bóng dáng mông lung thôi cũng đã đè ép tất cả thiên kiêu toàn trường!
Tứ phương quỳ rạp xuống, độc tôn thiên địa!
Tĩnh mịch!
Tĩnh mịch đến cực đoan!
Rõ ràng nơi đây có chừng mấy chục vạn tu sĩ hội tụ.
Nhưng lại không một ai phát ra âm thanh.
Tất cả mọi người dại ra, ngẩng đầu nhìn lên bóng dáng trấn áp vạn cổ kia.
“Vị kia... Là Tiên sao?” Một tu sĩ run rẩy e sợ, cảm nhận được sự chấn động đến từ linh hồn!
“Không đúng, sao ta cảm thấy còn khủng bố hơn Tiên, cho dù tiên đứng trước mặt cũng phải quỳ sát!” Một trưởng lão của thế lực lớn khác rùng mình một cái.
Khủng bố!
Quá khủng bố!
“Sao lại...”
Tuy lấy tính cách bình đạm như nước của Cơ Thanh Y, giờ phút này cũng nhịn không được hơi kinh ngạc.
Khi dị tượng nữ tiên phía sau nàng ta hiện ra, thiên kiêu tứ phương đều chịu ảnh hưởng.
Nhưng hiện tại, dị tượng của Quân Tiêu Dao vừa xuất hiện thì dị tượng của thiên kiêu toàn trường đều tan vỡ, ai cũng phải quỳ xuống.
Cả nhân vật nữ tiên phía sau nàng cũng nằm sấp trên mặt đất mà run rẩy.
Quả thực khiến người ta không thể tin nổi!
Trên gương mặt già nua của Đại trưởng lão thư viện đã lộ ra sự ngạc nhiên tới cực điểm, khắp người phát lạnh.
Hiện tại lão bỗng cảm thấy, quyết định của đám người viện trưởng thật sự quá anh minh.
Quân Tiêu Dao này quá yêu nghiệt, quá khủng bố.
Nếu Thánh Linh Thư Viện đối nghịch với hắn thì e rằng ngày sau cũng không có kết cục tốt.
Nghĩ đến đây, oán khí trong lòng Đại trưởng lão cũng bình ổn lại.
Còn về Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam, dị tượng phía sau bọn họ đã sớm tan vỡ.
Thậm chí hai người bọn họ cũng bị uy áp kia đè nén cho quỳ rạp trên mặt đất, không còn chút hình tượng nào cả.
Bọn họ đã hoàn toàn sợ hãi, cũng không dám trêu chọc Quân Tiêu Dao nữa.
“Quả nhiên, ngày sau công tử nhất định là vị cổ kim vô song kia!” Ánh mắt Quân Linh Lung hiện lên chút kích động.
Thất khiếu linh lung tâm của nàng từng tiên đoán được một góc tương lai.
Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh, hàng tỉ sinh linh ngâm tụng danh hào Quân Thiên Đế!
Mà nay, cảnh tượng hiện ra này cũng khiến nàng càng thêm xác định!
“Ta không lựa chọn sai.” Quân Linh Lung thực vui sướng, trong mắt lộ ra cuồng nhiệt sùng bái.
Đây là công tử mà nàng đi theo, một tồn tại ngày sau sẽ trấn áp cửu thiên thập địa, chư thiên hoàn vũ!
Mấy chục vạn tu sĩ chung quanh hết sức chấn động, vô cùng sùng bái.
Đừng nói là những người khác, ngay cả Quân Tiêu Dao cũng hơi ngẩn người.
Bởi vì bóng dáng bạch y kia chỉ là một bóng dáng, cho nên không người nào biết, rốt cục hắn trông như thế nào.
“Sẽ không thật sự là ta của sau này đó chứ?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng không để ý.
Vận mệnh của hắn chỉ nắm giữ trong tay hắn.
Hắn sẽ không bị bất cứ khuôn khổ nào trói buộc.
Cho dù bóng dáng đưa lưng về phía thương sinh kia thật sự là hắn, Quân Tiêu Dao cũng sẽ đánh vỡ cực hạn của bản thân, siêu thoát trên đỉnh cao!
“Tiến vào Thiên Đạo Lâu.” Quân Tiêu Dao nhìn chung quanh một vòng, nhìn thấy các thiên kiêu chung quanh đều không nhúc nhích, cả đám đang chống chọi lại uy áp cực mạnh.
Quân Tiêu Dao lập tức bước vào Thiên Đạo Lâu.
Sau đó, bóng dáng bạch y khủng bố kia mới chậm rãi tan đi.
Tất cả thiên kiêu đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hết chương 182.
Chương 183
“Tại sao lại như vậy?” Pháp Hải không thể bình tĩnh, cả người đều đang run rẩy.
Hắn ta tự hỏi, mình đã bế quan ở Tiểu Tây Thiên hồi lâu, xuống núi một chuyến, không nói đến chuyện quét ngang Tiên Vực, nhưng ít nhất cũng có thể đứng hàng đỉnh cao chứ.
Kết quả thì sao.
Vừa ra khỏi cửa đã gặp phải miếng ván sắt, bị chèn ép tới không dám ngẩng đầu.
“Đáng giận...” Trong mắt Pháp Hải mơ hồ có huyết quang lưu chuyển.
Ghen ghét, phẫn nộ, không cam lòng, oán ghét, đủ loại cảm xúc quay cuồng ấp ủ trong lòng hắn ta.
Nếu có người của Tiểu Tây Thiên tại đây, nhất định sẽ thất sắc kinh hô.
Đây là ma tâm của Phật thân!
“Không được, ta cũng không tin!” Kim Dực Tiểu Bằng Vương cũng thở hổn hển.
Tính cách gã tranh cường háo thắng, tự hỏi không thua kém ai.
Nhưng hiện tại, gã lại bị Quân Tiêu Dao đả kích đến mức đạo tâm có chút bất ổn.
“Quân Tiêu Dao, rốt cục ngươi là người nào, chẳng lẽ là Đại Đế chuyển thế hồn, chân tiên luân hồi thân?” Cơ Thanh Y thở dài thường thượt.
Siêu nhiên như nàng mà cũng cảm thấy có chút đả kích.
Nhưng rất nhanh, Cơ Thanh Y đã khôi phục cảm xúc.
Dù sao cũng là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo, còn không đến mức vì chuyện này mà đạo tâm bất ổn.
Lúc sau, các thiên kiêu cũng lần lượt tiến vào Thiên Đạo Lâu.
“Các ngươi nói xem, Thần Tử Quân gia có thể đánh vỡ kỷ lục hay không?”
“Hẳn là có khả năng, Thần Tử Quân gia là người có hy vọng bước lên tầng bốn mươi chín nhất.”
“Vậy Thần Tử Quân gia có thể bước lên tầng thứ năm mươi trong truyền thuyết không?”
“Có khả năng này sao, cả nhân kiệt thời thượng cổ cũng không lên được tầng năm mươi.”
“Đúng vậy, bởi vì Đại Diễn chi số, tứ thập hữu cửu, nghe đồn là tầng năm mươi căn bản không có khả năng để người ta bước lên.”
Rất nhiều tu sĩ đều đang hưng phấn nghị luận.
Bởi vì bọn họ cho rằng, có lẽ hôm nay họ sẽ chứng kiến một kỳ tích chân chính!
Trong Thiên Đạo Lâu, Quân Tiêu Dao bước vào tầng thứ nhất.
Đưa mắt nhìn ra, toàn bộ tầng thứ nhất là một không gian đặc thù.
“Quả nhiên là thế, mỗi người tiến vào Thiên Đạo Lâu đều sẽ được tự động phân phối đến một không gian độc lập để tiến hành khảo nghiệm.” Quân Tiêu Dao suy ngẫm rồi nói.
Lúc này, phía trước hắn bỗng xuất hiện mười con rối.
Mỗi một con rối đều có tu vi Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn.
Phải biết rằng, đây chỉ là tầng thứ nhất mà thôi.
“Ha hả, xem ra thiên kiêu không có năng lực khiêu chiến vượt cấp thì cả tầng thứ nhất cũng khó có thể thông qua.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Đối với một ít chí tôn tuổi trẻ, thiên kiêu tuyệt đại mà nói, chiến đấu vượt cấp là thao tác cơ bản.
Ngay từ lúc bị U Minh Thiên ám sát, Quân Tiêu Dao đã từng tiêu diệt cao thủ Niết Bàn Cảnh.
Còn về chuyện hiện tại có thể chiến đấu vượt mấy cấp, cả chính Quân Tiêu Dao cũng không rõ lắm.
Hắn tùy tiện phất tay một cái, pháp lực mênh mông.
Mười con rối Hợp Đạo Cảnh đều bị nổ nát.
Quân Tiêu Dao cất bước, bước lên tầng thứ hai.
Rất nhanh, tầng thứ hai cũng thông qua.
Tiếp theo là tầng thứ ba.
Những khảo nghiệm cực kỳ khó khăn đối với các thiên kiêu khác lại bị Quân Tiêu Dao vượt qua mà không tốn bao nhiêu sức lực.
“Cái này...”
Ngoại giới, vẻ mặt của tất cả tu sĩ đều dại ra.
Khi mỗi một tu sĩ tiến vào Thiên Đạo Lâu, bên ngoài đều sẽ hiện ra tên của họ, biểu thị họ đang ở tầng mấy.
Mà nhìn ba chữ Quân Tiêu Dao xông lên trên giống như hỏa tiễn, hô hấp của tất cả tu sĩ đều sắp đình chỉ.
Quá nhanh!
Tuy rằng có đôi khi nam nhân không thể quá nhanh.
Nhưng hiện tại, hiển nhiên là càng nhanh càng tốt.
Mà tốc độ của Quân Tiêu Dao đã vượt xa những thiên kiêu còn lại.
Tốc độ của đám người Cơ Thanh Y, Quân Lăng Thương, Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Pháp Hải cũng không chậm.
Nhưng so với Quân Tiêu Dao thì vẫn thua chị kém em.
Tầng mười!
Tầng hai mươi!
Tầng ba mươi!
Quân Tiêu Dao đẩy ngang một đường, mỗi khi tới không gian của tầng mới, thậm chí hắn cũng chả buồn nhìn trong đó có khảo nghiệm gì.
Hắn trực tiếp dùng một chưởng đẩy ngang ra, nhất lực phá vạn pháp, sau đó tiếp tục tiến vào tầng cao hơn.
Quân Tiêu Dao chướng mắt tất cả các cơ duyên trong những tầng đó.
Hắn để ý là tầng cao nhất, cơ duyên về Luân Hồi Thánh Linh.
Thẳng đến tầng thứ ba mươi lăm, bước chân của Quân Tiêu Dao mới hơi thả chậm một chút.
Bởi vì tới nơi này đã không còn là khảo nghiệm bình thường.
Chung quanh bắt đầu có trận pháp hạn chế, nó áp chế pháp lực, sức mạnh nhục thân ..v…v.. của Quân Tiêu Dao.
Hắn cảm thấy mình bị áp chế về mọi phương diện.
Ở đối diện, có quang hoa mông lung hiện hóa, một bóng dáng cổ xưa xuất hiện.
“Hả? Là ấn ký do nhân kiệt thượng cổ lưu lại ở Thiên Đạo Lâu à?” Quân Tiêu Dao đánh giá.
Từ xưa đến nay, có vô số thiên kiêu xông qua Thiên Đạo Lâu.
Quân Tiêu Dao cũng không ngờ Thiên Đạo Lâu lại có thể lạc ấn một bộ phận bóng dáng của nhân kiệt lại trong đó để biến nó thành thủ đoạn khảo nghiệm.
Khuôn mặt nhân kiệt thời thượng cổ đối diện hơi mơ hồ, trong tay cầm một cây chiến mâu màu đỏ rực còn đọng máu.
Một mâu đâm thẳng đến, hư không như muốn rách nát, mang theo tầng tầng lớp lớp kình phong huyết sắc.
Quân Tiêu Dao giơ tay lên rồi siết lại một cái, pháp lực vô tận mênh mông, ngưng tụ thành Minh Thần chi Mâu.
Thêm vào thần lực khủng bố của Tượng Thần Trấn Ngục Kính, một mâu ném mạnh ra, ngang sức ngang tài.
Oanh!
Rất nhanh Minh Thần chi Mâu đã xuyên thủng hư ảnh nhân kiệt thượng cổ kia.
Quân Tiêu Dao tiếp tục bước lên một tầng.
Trận pháp áp chế kia lại mạnh lên một bậc, thực lực của hắn lại bị áp chế thêm một phần trên mọi phương diện.
Mà tầng này cũng hiện hóa ra hư ảnh một nhân kiệt thượng cổ.
Hắn ta tay nắm bảo bình ấn, giống như một ánh mặt trời đánh thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thi triển ra pháp môn Tượng Thần Trấn Ngục Kính, biến ra lò luyện địa ngục để chống lại, cuối cùng trấn áp hư ảnh nhân kiệt thượng cổ kia vào lò luyện rồi trực tiếp luyện hóa hắn ta tan biến.
Cứ như vậy, Quân Tiêu Dao bước lên từng tầng một, đạp tới tầng bốn mươi trở lên.
Ngoại giới, vạn chúng đã sớm mất tiếng.
Quân Tiêu Dao nhất kỵ tuyệt trần(1), những thiên kiêu còn lại hoàn toàn theo không kịp.
(1) Có một số người ở phương diện nào có năng lực hơn hẳn người thường, khiến cho người khác chỉ nhìn chứ không theo nổi
“Sao ta cảm thấy Thiên Đạo Lâu cứ như chốn du lãm ngắm cảnh của Thần Tử Quân gia vậy chứ?” Một ít tu sĩ há hốc mồm mà nói.
Quả thực Quân Tiêu Dao đi vào Thiên Đạo Lâu giống như giẫm trên đất bằng.
Mà khi Quân Tiêu Dao bước lên tầng thứ bốn mươi lăm, quy tắc trận pháp áp chế của tầng này đối với hắn cũng biến mất.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn khôi phục thực lực.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không thả lỏng.
Hết chương 183.
Chương 185
Thiên Đạo Lâu có tất cả năm mươi tầng.
Nhưng nghe đồn là không ai có thể đặt chân lên tầng thứ năm mươi.
Nghe đồn đó là nơi an giấc của Luân Hồi Thánh Linh.
Từ xưa đến nay, tầng bốn mươi chín là tầng cao nhất của Thiên Đạo Lâu.
Mà ở thời đại cận cổ, Quân Tiêu Dao là thiên kiêu duy nhất đặt chân lên tầng bốn mươi chín của Thiên Đạo Lâu.
Không bàn đến cuối cùng có thể xông qua hay không, chỉ cần bước lên được đã là kỳ tích, sẽ được ghi vào sử sách.
“Tầng bốn mươi chín!”
Ngoại giới đều đã điên cuồng, vô số tu sĩ cực kỳ chấn động, cảm thấy mình đang chứng kiến cảnh tượng đủ để ghi vào sử sách.
Tâm can của Đại trưởng lão thư viện cũng run lên.
Cho dù lão là cường giả Thánh Chủ, giờ phút này cũng rơi vào chấn động sâu sắc.
Lúc này, từ sâu trong Thánh Linh Thư Viện bỗng có giọng truyền âm rơi vào tai Đại trưởng lão.
Người truyền âm chính là viện trưởng của Thánh Linh Thư Viện.
Nghe xong truyền âm, Đại trưởng lão kinh ngạc hỏi: “Cái gì, thật sự phải làm thế sao?”
Nỗi lòng của Đại trưởng lão thật phức tạp, không ngờ thư viện lại đưa ra quyết định này.
“Cũng do thiên phú và thực lực của Thần Tử Quân gia quá yêu nghiệt, nếu không thì viện trưởng bọn họ cũng không đưa ra quyết định này.” Đại trưởng lão than ngắn thở dài.
Một thư viện đã truyền thừa vô số năm lại phải cúi đầu trước một thiếu niên chỉ mới mười mấy tuổi, thực sự khiến người ta thổn thức.
Vào khoảnh khắc mọi người ở bên ngoài rơi vào điên cuồng, Quân Tiêu Dao đã tới không gian của tầng bốn mươi chín.
Hắn cũng rất tò mò, người thủ quan của tầng bốn mươi chín rốt cục sẽ là nhân vật siêu phàm cỡ nào.
Đúng lúc này, đối diện rơi xuống vô số điểm quang vũ.
Một bóng dáng mông lung mà yểu điệu xuất hiện.
Đó là một thiếu nữ, da thịt tuyết trắng, bao phủ trong sương mù, không thể thấy rõ.
Trên mặt nàng ta có đeo một cái mặt nạ quỷ diện.
Ánh mắt bên dưới mặt nạ thâm thúy mà lạnh nhạt, tỏa xa thứ ánh sáng xa xăm.
Trên ngón tay nàng ta còn đeo một chiếc nhẫn đồng thau, khi thì biến ảo thành chung, khi thì biến ảo thành đỉnh, khi lại hóa thành kiếm.
“Hừm?” Quân Tiêu Dao đã nhận ra một loại khí cơ không giống bình thường.
Hắn đột nhiên sinh ra một cảm giác nguy hiểm.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, điều này có vẻ cực kỳ không tưởng tượng nổi.
Hắn một đường đi đến, đẩy ngang thiên kiêu đương thời, không có thiên kiêu nào có thể tổn thương hắn mảy may, càng đừng nói đến chuyện làm hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Nhưng thiếu nữ đeo mặt nạ quỷ trước mặt này lại làm hắn hiếm thấy mà sinh ra cảm giác đó.
Cảm giác này quá mới lạ với hắn, hắn chưa bao giờ trải nghiệm qua.
Mà lúc này, thiếu nữ quỷ diện lại phát ra tiếng nói xa xăm.
“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên (1)...”
(1) Bỉ ngạn hoa nở thì thế gian phồn hoa, Bỉ ngạn hoa tàn thì trải qua một ngàn năm mới thành tiên.
“Ca ca... Ngươi ở nơi nào...”
Sau khi nói xong, ánh mắt thâm thúy dưới mặt nạ của thiếu nữ bỗng chuyển về hướng Quân Tiêu Dao.
“Ca ca... Là ngươi...”
“Có ý gì?” Quân Tiêu Dao nhíu mày, không rõ tình hình hiện tại lắm.
Hắn có muội muội từ khi nào?
“Không... Không đúng... Ngươi không phải...”
Thiếu nữ quỷ diện kia bắt đầu điên cuồng lắc đầu, ánh mắt dưới mặt nạ như biến thành huyết sắc.
Từng mảnh bỉ ngạn hoa huyết sắc lan tràn ra từ dưới chân nàng, biến thành một lĩnh vực diệt tuyệt sinh cơ.
“Không ổn...”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao khẽ thay đổi, cũng ra tay, hắn trực tiếp thi triển ra Thánh Thể Dị Tượng - Vạn Thánh Triều Bái.
Vạn hư ảnh Thánh Nhân hiện lên từ hư không, triều bái về hướng hắn.
Một uy áp khủng bố khuếch tán ra, va chạm với lĩnh vực bỉ ngạn hoa của thiếu nữ.
Một phương là Thánh Thể Dị Tượng, một phương là lĩnh vực của thiếu nữ quỷ diện kỳ dị, trong phút chốc, cả không gian trực tiếp rách nát, nứt nẻ.
Chung quanh rơi vào hắc ám tuyệt đối, chỉ có Quân Tiêu Dao và thiếu nữ quỷ diện kia đứng đối diện nhau.
Nàng ra tay với Quân Tiêu Dao, nhẫn đồng thau trên tay hóa thành một thanh trường kiếm đồng thau, chém về hướng Quân Tiêu Dao.
Một kiếm chém ra, kiếm quang dậy sóng, như một dãy ngân hà buông xuống, uy lực khủng bố tới cực điểm.
Có thể nói, đa số thiên kiêu đương đại đều khó có thể thừa nhận một kiếm tùy ý này của thiếu nữ quỷ diện này.
Quân Tiêu Dao cũng không nương tay, hắn biết thiếu nữ quỷ diện này rất kỳ dị, không thể suy đoán theo lẽ thường.
Hắn thi triển ra Binh Phạt Quyết, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa, thần binh vô tận hóa thành dòng nước lũ, va chạm với kiếm phong của thiếu nữ quỷ diện.
Một kiếm của nàng cắt ra dòng lũ thần binh.
Kiếm thế không giảm, chém thẳng vào đầu của Quân Tiêu Dao.
“Thú vị, đã lâu không đụng phải đối thủ như vậy.”
Quân Tiêu Dao không kiêng kỵ, chỉ cảm giác có chút hưng phấn đã lâu không cảm nhận được.
Đối thủ có thể làm hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm quá hiếm hoi.
Quân Tiêu Dao lấy ra găng tay Diệt Bá Thánh Vương, găng tay tử kim sắc tỏa ra thần hoa, một khí tức Thánh Cảnh tràn ngập.
Găng tay này chính là xương tay của Thánh Nhân Vương, dung hợp một chút thần ngân tử kim rồi rèn thành, tất nhiên uy lực không cần nhiều lời.
Quân Tiêu Dao đeo găng tay lên tay phải, trực tiếp nghênh đón trường kiếm đồng thau của thiếu nữ quỷ diện.
Leng keng một tiếng động vang lên, hỏa hoa kịch liệt va chạm, âm rung kim loại chấn động tứ phương.
Thiếu nữ quỷ diện kia trực tiếp bị đẩy lui, đồng thau trường kiếm trong tay sắp văng ra khỏi tay.
“Không tồi.” Quân Tiêu Dao thấy tình cảnh này thì khẽ gật đầu.
Hoang Cổ Thánh Thể của hắn kết hợp với Tượng Thần Trấn Ngục Kính, cộng thêm găng tay Diệt Bá Thánh Vương, quyền này giáng xuống thì cả trời cũng bị đập ra lỗ thủng.
Nếu lại thêm vào Đại La Tiên Cốt, vậy uy lực thật sự khó tưởng tượng.
Thiếu nữ quỷ diện kia đón lấy một quyền của hắn mà chỉ bị đẩy lui, cũng đủ để chứng minh thực lực của nàng kinh người.
Nhưng trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng vẫn chưa đủ xem!
“Nếu có thể tìm được một quyền pháp thích hợp thì tốt rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu và nói.
Nếu có một môn quyền pháp tối cao, phối hợp với găng tay Diệt Bá Thánh Vương, cộng thêm sức mạnh nhục thân của mình.
Cảm giác mê ly đó thật không thể tưởng tượng ra nổi.
Thiếu nữ quỷ diện lại ra tay, bàn tay ngọc còn lại của nàng phất ra, biến ra bỉ ngạn hoa, mang đến cho người ta một cảm giác chẳng lành.
“Thủ đoạn này...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao ngưng trọng.
Trước đó hắn loáng thoáng nghe nói đến dị vực có một bất hủ đế tộc tên là nhất tộc Bỉ Ngạn.
Nghe đồn bản thể của họ là một đóa hoa bỉ ngạn quỷ dị.
Nhưng chỉ dựa vào điểm này mà kết luận thiếu nữ quỷ diện có liên quan đến dị vực thì không khỏi có chút võ đoán.
“Thôi, vẫn nên tập trung vào chuyện trước mắt đi.” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Hiện tại chủ yếu hắn phải xông qua cửa ải này.
Mặc dù trước đó thiếu nữ quỷ diện có gọi mình là ca ca, Quân Tiêu Dao cũng muốn tiêu diệt nàng.
Hắn là một thứ máy móc sấm quan không có tình cảm.
Ở ngực Quân Tiêu Dao phát ra quang hoa mãnh liệt.
Đó là thần thông của Chí Tôn Cốt, Thượng Thiên Kiếp Quang.
Hết chương 185.
Nhưng mà, khi thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong lòng nàng sinh ra chút nặng nề.
Đây tuyệt đối không phải một đối tượng có thể tùy ý trêu chọc.
Bởi vậy Cơ Thanh Y sửa miệng, không dám hỏi tội nữa.
“Coi như ngươi thức thời.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Cơ Thanh Y: “...”
Đây là lần đầu tiên nàng bị người ta đối đãi như vậy.
“Tiêu Dao đạo huynh, Thanh Y đi trước một bước.”
Cơ Thanh Y trực tiếp đi vào Thiên Đạo Lâu.
Sau khi tới gần, sau lưng Cơ Thanh Y bỗng kích động thanh hoa, dường như hiện ra một nữ tiên hư ảo.
Loại dị tượng này có dao động kinh người, trừ mấy người ít ỏi là Quân Lăng Thương, Diệp Tinh Vân, Kim Sí Tiểu Bằng Vương và Pháp Hải ra thì dị tượng của đa số những thiên kiêu khac đều chịu ảnh hưởng, bắt đầu chấn động không ngừng, dường như muốn hỏng mất.
“Thật là khủng khiếp, hay là Thần Nữ Cơ gia thật sự là một nữ tiên?” Đám người hít mạnh một hơi.
Sau đó, ánh mắt của bọn họ dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Cơ Thanh Y cũng đưa mắt nhìn sang, mơ hồ mang theo chút ý định muốn tỷ thí tranh phong.
Tuy nàng không tính động võ với Quân Tiêu Dao, nhưng nàng vẫn có tự tin ở phương diện tỷ thí.
Nếu không có thiên phú siêu phàm, làm sao nàng có thể trở thành Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo?
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt.
Hệ thống cũng không truyền đến tiếng nhắc nhở đánh dấu.
Thực hiển nhiên, Quân Tiêu Dao đoán phải chờ đến khi hắn tiến vào Thiên Đạo Lâu, thậm chí phải bước lên tầng cao nhất thì mới có khả năng đánh dấu.
Nhưng cũng không sao cả, Quân Tiêu Dao có tự tin này.
Hắn cất bước, cứ như thần vương xuất quan, bạch y triển động, chậm rãi tới gần Thiên Đạo Lâu.
Thiên địa chung quanh như mất hết âm thanh.
Mọi người ngừng thở, chờ mong biểu hiện của Quân Tiêu Dao.
Uy áp của Thiên Đạo Lâu như không tồn tại đối với Quân Tiêu Dao, hoàn toàn không thể cản trở hắn chút nào.
Quân Tiêu Dao đang thể ngộ loại đạo vận này, một tiên huy mông lung chảy xuôi trên người hắn.
Sau đó, thiên địa tứ phương, mọi người đều thấy được cảnh tượng mà cuộc đời này khó quên.
Phía sau Quân Tiêu Dao dâng lên tiên khí mông lung, quang huy đại đạo nở rộ.
Ngàn đóa hoa rơi xuống, mặt đất hiện kim liên.
Một bóng dáng tuyệt thế bạch y mông lung hiện lên.
Bóng dáng bạch y kia ngồi xếp bằng trên cửu tiêu, đưa lưng về phía chúng sinh!
Thiên địa thương sinh, Thái Cổ vạn tộc, trăm triệu vũ trụ hàng tỉ sinh linh đều quỳ rạp dưới thân bóng dáng bạch y nọ!
Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía chúng sinh kia cứ như trấn áp vô số kỷ nguyên cổ kim!
Trước không thấy cổ nhân, sau không thấy người tới, chỉ có bóng dáng bạch y ngồi xếp bằng trên đỉnh, độc đoán vạn cổ!
Trong phút chốc dị tượng khủng bố này hiện lên.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương phụt một tiếng, hộc ra một ngụm máu tươi!
Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng phía sau gã trực tiếp tan nát dưới uy áp này!
Tương tự như gã còn có Diệp Tinh Vân.
Bóng dáng sau lưng hắn ta cũng chấn động, sau đó trực tiếp rách nát!
Cổ Phật phía sau Phật Tử Pháp Hải của Tiểu Tây Thiên lại trực tiếp bị áp quỳ gối trên mặt đất, Phật thân như nứt nẻ cả ra!
“Sao có thể?” Pháp Hải cũng phun ra một ngụm máu tươi, tròng mắt sắp trợn lọt tròng!
Thậm chí cả hư ảnh trọng đồng chí tôn phía sau Quân Lăng Thương cũng nhịn không được quỳ một gối xuống.
Cuối cùng là Cơ Thanh Y, bóng dáng nữ tiên sau lưng nàng khom người quỳ rạp trên đất, như đang run rẩy, mang theo sợ hãi!
Giờ phút này, thiên địa mất hết âm thanh!
Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh mà Quân Tiêu Dao hiện hóa ra, chỉ là một góc bóng dáng mông lung thôi cũng đã đè ép tất cả thiên kiêu toàn trường!
Tứ phương quỳ rạp xuống, độc tôn thiên địa!
Tĩnh mịch!
Tĩnh mịch đến cực đoan!
Rõ ràng nơi đây có chừng mấy chục vạn tu sĩ hội tụ.
Nhưng lại không một ai phát ra âm thanh.
Tất cả mọi người dại ra, ngẩng đầu nhìn lên bóng dáng trấn áp vạn cổ kia.
“Vị kia... Là Tiên sao?” Một tu sĩ run rẩy e sợ, cảm nhận được sự chấn động đến từ linh hồn!
“Không đúng, sao ta cảm thấy còn khủng bố hơn Tiên, cho dù tiên đứng trước mặt cũng phải quỳ sát!” Một trưởng lão của thế lực lớn khác rùng mình một cái.
Khủng bố!
Quá khủng bố!
“Sao lại...”
Tuy lấy tính cách bình đạm như nước của Cơ Thanh Y, giờ phút này cũng nhịn không được hơi kinh ngạc.
Khi dị tượng nữ tiên phía sau nàng ta hiện ra, thiên kiêu tứ phương đều chịu ảnh hưởng.
Nhưng hiện tại, dị tượng của Quân Tiêu Dao vừa xuất hiện thì dị tượng của thiên kiêu toàn trường đều tan vỡ, ai cũng phải quỳ xuống.
Cả nhân vật nữ tiên phía sau nàng cũng nằm sấp trên mặt đất mà run rẩy.
Quả thực khiến người ta không thể tin nổi!
Trên gương mặt già nua của Đại trưởng lão thư viện đã lộ ra sự ngạc nhiên tới cực điểm, khắp người phát lạnh.
Hiện tại lão bỗng cảm thấy, quyết định của đám người viện trưởng thật sự quá anh minh.
Quân Tiêu Dao này quá yêu nghiệt, quá khủng bố.
Nếu Thánh Linh Thư Viện đối nghịch với hắn thì e rằng ngày sau cũng không có kết cục tốt.
Nghĩ đến đây, oán khí trong lòng Đại trưởng lão cũng bình ổn lại.
Còn về Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam, dị tượng phía sau bọn họ đã sớm tan vỡ.
Thậm chí hai người bọn họ cũng bị uy áp kia đè nén cho quỳ rạp trên mặt đất, không còn chút hình tượng nào cả.
Bọn họ đã hoàn toàn sợ hãi, cũng không dám trêu chọc Quân Tiêu Dao nữa.
“Quả nhiên, ngày sau công tử nhất định là vị cổ kim vô song kia!” Ánh mắt Quân Linh Lung hiện lên chút kích động.
Thất khiếu linh lung tâm của nàng từng tiên đoán được một góc tương lai.
Bóng dáng bạch y đưa lưng về phía thương sinh, hàng tỉ sinh linh ngâm tụng danh hào Quân Thiên Đế!
Mà nay, cảnh tượng hiện ra này cũng khiến nàng càng thêm xác định!
“Ta không lựa chọn sai.” Quân Linh Lung thực vui sướng, trong mắt lộ ra cuồng nhiệt sùng bái.
Đây là công tử mà nàng đi theo, một tồn tại ngày sau sẽ trấn áp cửu thiên thập địa, chư thiên hoàn vũ!
Mấy chục vạn tu sĩ chung quanh hết sức chấn động, vô cùng sùng bái.
Đừng nói là những người khác, ngay cả Quân Tiêu Dao cũng hơi ngẩn người.
Bởi vì bóng dáng bạch y kia chỉ là một bóng dáng, cho nên không người nào biết, rốt cục hắn trông như thế nào.
“Sẽ không thật sự là ta của sau này đó chứ?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng không để ý.
Vận mệnh của hắn chỉ nắm giữ trong tay hắn.
Hắn sẽ không bị bất cứ khuôn khổ nào trói buộc.
Cho dù bóng dáng đưa lưng về phía thương sinh kia thật sự là hắn, Quân Tiêu Dao cũng sẽ đánh vỡ cực hạn của bản thân, siêu thoát trên đỉnh cao!
“Tiến vào Thiên Đạo Lâu.” Quân Tiêu Dao nhìn chung quanh một vòng, nhìn thấy các thiên kiêu chung quanh đều không nhúc nhích, cả đám đang chống chọi lại uy áp cực mạnh.
Quân Tiêu Dao lập tức bước vào Thiên Đạo Lâu.
Sau đó, bóng dáng bạch y khủng bố kia mới chậm rãi tan đi.
Tất cả thiên kiêu đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hết chương 182.
Chương 183
“Tại sao lại như vậy?” Pháp Hải không thể bình tĩnh, cả người đều đang run rẩy.
Hắn ta tự hỏi, mình đã bế quan ở Tiểu Tây Thiên hồi lâu, xuống núi một chuyến, không nói đến chuyện quét ngang Tiên Vực, nhưng ít nhất cũng có thể đứng hàng đỉnh cao chứ.
Kết quả thì sao.
Vừa ra khỏi cửa đã gặp phải miếng ván sắt, bị chèn ép tới không dám ngẩng đầu.
“Đáng giận...” Trong mắt Pháp Hải mơ hồ có huyết quang lưu chuyển.
Ghen ghét, phẫn nộ, không cam lòng, oán ghét, đủ loại cảm xúc quay cuồng ấp ủ trong lòng hắn ta.
Nếu có người của Tiểu Tây Thiên tại đây, nhất định sẽ thất sắc kinh hô.
Đây là ma tâm của Phật thân!
“Không được, ta cũng không tin!” Kim Dực Tiểu Bằng Vương cũng thở hổn hển.
Tính cách gã tranh cường háo thắng, tự hỏi không thua kém ai.
Nhưng hiện tại, gã lại bị Quân Tiêu Dao đả kích đến mức đạo tâm có chút bất ổn.
“Quân Tiêu Dao, rốt cục ngươi là người nào, chẳng lẽ là Đại Đế chuyển thế hồn, chân tiên luân hồi thân?” Cơ Thanh Y thở dài thường thượt.
Siêu nhiên như nàng mà cũng cảm thấy có chút đả kích.
Nhưng rất nhanh, Cơ Thanh Y đã khôi phục cảm xúc.
Dù sao cũng là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo, còn không đến mức vì chuyện này mà đạo tâm bất ổn.
Lúc sau, các thiên kiêu cũng lần lượt tiến vào Thiên Đạo Lâu.
“Các ngươi nói xem, Thần Tử Quân gia có thể đánh vỡ kỷ lục hay không?”
“Hẳn là có khả năng, Thần Tử Quân gia là người có hy vọng bước lên tầng bốn mươi chín nhất.”
“Vậy Thần Tử Quân gia có thể bước lên tầng thứ năm mươi trong truyền thuyết không?”
“Có khả năng này sao, cả nhân kiệt thời thượng cổ cũng không lên được tầng năm mươi.”
“Đúng vậy, bởi vì Đại Diễn chi số, tứ thập hữu cửu, nghe đồn là tầng năm mươi căn bản không có khả năng để người ta bước lên.”
Rất nhiều tu sĩ đều đang hưng phấn nghị luận.
Bởi vì bọn họ cho rằng, có lẽ hôm nay họ sẽ chứng kiến một kỳ tích chân chính!
Trong Thiên Đạo Lâu, Quân Tiêu Dao bước vào tầng thứ nhất.
Đưa mắt nhìn ra, toàn bộ tầng thứ nhất là một không gian đặc thù.
“Quả nhiên là thế, mỗi người tiến vào Thiên Đạo Lâu đều sẽ được tự động phân phối đến một không gian độc lập để tiến hành khảo nghiệm.” Quân Tiêu Dao suy ngẫm rồi nói.
Lúc này, phía trước hắn bỗng xuất hiện mười con rối.
Mỗi một con rối đều có tu vi Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn.
Phải biết rằng, đây chỉ là tầng thứ nhất mà thôi.
“Ha hả, xem ra thiên kiêu không có năng lực khiêu chiến vượt cấp thì cả tầng thứ nhất cũng khó có thể thông qua.” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Đối với một ít chí tôn tuổi trẻ, thiên kiêu tuyệt đại mà nói, chiến đấu vượt cấp là thao tác cơ bản.
Ngay từ lúc bị U Minh Thiên ám sát, Quân Tiêu Dao đã từng tiêu diệt cao thủ Niết Bàn Cảnh.
Còn về chuyện hiện tại có thể chiến đấu vượt mấy cấp, cả chính Quân Tiêu Dao cũng không rõ lắm.
Hắn tùy tiện phất tay một cái, pháp lực mênh mông.
Mười con rối Hợp Đạo Cảnh đều bị nổ nát.
Quân Tiêu Dao cất bước, bước lên tầng thứ hai.
Rất nhanh, tầng thứ hai cũng thông qua.
Tiếp theo là tầng thứ ba.
Những khảo nghiệm cực kỳ khó khăn đối với các thiên kiêu khác lại bị Quân Tiêu Dao vượt qua mà không tốn bao nhiêu sức lực.
“Cái này...”
Ngoại giới, vẻ mặt của tất cả tu sĩ đều dại ra.
Khi mỗi một tu sĩ tiến vào Thiên Đạo Lâu, bên ngoài đều sẽ hiện ra tên của họ, biểu thị họ đang ở tầng mấy.
Mà nhìn ba chữ Quân Tiêu Dao xông lên trên giống như hỏa tiễn, hô hấp của tất cả tu sĩ đều sắp đình chỉ.
Quá nhanh!
Tuy rằng có đôi khi nam nhân không thể quá nhanh.
Nhưng hiện tại, hiển nhiên là càng nhanh càng tốt.
Mà tốc độ của Quân Tiêu Dao đã vượt xa những thiên kiêu còn lại.
Tốc độ của đám người Cơ Thanh Y, Quân Lăng Thương, Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Pháp Hải cũng không chậm.
Nhưng so với Quân Tiêu Dao thì vẫn thua chị kém em.
Tầng mười!
Tầng hai mươi!
Tầng ba mươi!
Quân Tiêu Dao đẩy ngang một đường, mỗi khi tới không gian của tầng mới, thậm chí hắn cũng chả buồn nhìn trong đó có khảo nghiệm gì.
Hắn trực tiếp dùng một chưởng đẩy ngang ra, nhất lực phá vạn pháp, sau đó tiếp tục tiến vào tầng cao hơn.
Quân Tiêu Dao chướng mắt tất cả các cơ duyên trong những tầng đó.
Hắn để ý là tầng cao nhất, cơ duyên về Luân Hồi Thánh Linh.
Thẳng đến tầng thứ ba mươi lăm, bước chân của Quân Tiêu Dao mới hơi thả chậm một chút.
Bởi vì tới nơi này đã không còn là khảo nghiệm bình thường.
Chung quanh bắt đầu có trận pháp hạn chế, nó áp chế pháp lực, sức mạnh nhục thân ..v…v.. của Quân Tiêu Dao.
Hắn cảm thấy mình bị áp chế về mọi phương diện.
Ở đối diện, có quang hoa mông lung hiện hóa, một bóng dáng cổ xưa xuất hiện.
“Hả? Là ấn ký do nhân kiệt thượng cổ lưu lại ở Thiên Đạo Lâu à?” Quân Tiêu Dao đánh giá.
Từ xưa đến nay, có vô số thiên kiêu xông qua Thiên Đạo Lâu.
Quân Tiêu Dao cũng không ngờ Thiên Đạo Lâu lại có thể lạc ấn một bộ phận bóng dáng của nhân kiệt lại trong đó để biến nó thành thủ đoạn khảo nghiệm.
Khuôn mặt nhân kiệt thời thượng cổ đối diện hơi mơ hồ, trong tay cầm một cây chiến mâu màu đỏ rực còn đọng máu.
Một mâu đâm thẳng đến, hư không như muốn rách nát, mang theo tầng tầng lớp lớp kình phong huyết sắc.
Quân Tiêu Dao giơ tay lên rồi siết lại một cái, pháp lực vô tận mênh mông, ngưng tụ thành Minh Thần chi Mâu.
Thêm vào thần lực khủng bố của Tượng Thần Trấn Ngục Kính, một mâu ném mạnh ra, ngang sức ngang tài.
Oanh!
Rất nhanh Minh Thần chi Mâu đã xuyên thủng hư ảnh nhân kiệt thượng cổ kia.
Quân Tiêu Dao tiếp tục bước lên một tầng.
Trận pháp áp chế kia lại mạnh lên một bậc, thực lực của hắn lại bị áp chế thêm một phần trên mọi phương diện.
Mà tầng này cũng hiện hóa ra hư ảnh một nhân kiệt thượng cổ.
Hắn ta tay nắm bảo bình ấn, giống như một ánh mặt trời đánh thẳng về hướng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thi triển ra pháp môn Tượng Thần Trấn Ngục Kính, biến ra lò luyện địa ngục để chống lại, cuối cùng trấn áp hư ảnh nhân kiệt thượng cổ kia vào lò luyện rồi trực tiếp luyện hóa hắn ta tan biến.
Cứ như vậy, Quân Tiêu Dao bước lên từng tầng một, đạp tới tầng bốn mươi trở lên.
Ngoại giới, vạn chúng đã sớm mất tiếng.
Quân Tiêu Dao nhất kỵ tuyệt trần(1), những thiên kiêu còn lại hoàn toàn theo không kịp.
(1) Có một số người ở phương diện nào có năng lực hơn hẳn người thường, khiến cho người khác chỉ nhìn chứ không theo nổi
“Sao ta cảm thấy Thiên Đạo Lâu cứ như chốn du lãm ngắm cảnh của Thần Tử Quân gia vậy chứ?” Một ít tu sĩ há hốc mồm mà nói.
Quả thực Quân Tiêu Dao đi vào Thiên Đạo Lâu giống như giẫm trên đất bằng.
Mà khi Quân Tiêu Dao bước lên tầng thứ bốn mươi lăm, quy tắc trận pháp áp chế của tầng này đối với hắn cũng biến mất.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn khôi phục thực lực.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không thả lỏng.
Hết chương 183.
Chương 185
Thiên Đạo Lâu có tất cả năm mươi tầng.
Nhưng nghe đồn là không ai có thể đặt chân lên tầng thứ năm mươi.
Nghe đồn đó là nơi an giấc của Luân Hồi Thánh Linh.
Từ xưa đến nay, tầng bốn mươi chín là tầng cao nhất của Thiên Đạo Lâu.
Mà ở thời đại cận cổ, Quân Tiêu Dao là thiên kiêu duy nhất đặt chân lên tầng bốn mươi chín của Thiên Đạo Lâu.
Không bàn đến cuối cùng có thể xông qua hay không, chỉ cần bước lên được đã là kỳ tích, sẽ được ghi vào sử sách.
“Tầng bốn mươi chín!”
Ngoại giới đều đã điên cuồng, vô số tu sĩ cực kỳ chấn động, cảm thấy mình đang chứng kiến cảnh tượng đủ để ghi vào sử sách.
Tâm can của Đại trưởng lão thư viện cũng run lên.
Cho dù lão là cường giả Thánh Chủ, giờ phút này cũng rơi vào chấn động sâu sắc.
Lúc này, từ sâu trong Thánh Linh Thư Viện bỗng có giọng truyền âm rơi vào tai Đại trưởng lão.
Người truyền âm chính là viện trưởng của Thánh Linh Thư Viện.
Nghe xong truyền âm, Đại trưởng lão kinh ngạc hỏi: “Cái gì, thật sự phải làm thế sao?”
Nỗi lòng của Đại trưởng lão thật phức tạp, không ngờ thư viện lại đưa ra quyết định này.
“Cũng do thiên phú và thực lực của Thần Tử Quân gia quá yêu nghiệt, nếu không thì viện trưởng bọn họ cũng không đưa ra quyết định này.” Đại trưởng lão than ngắn thở dài.
Một thư viện đã truyền thừa vô số năm lại phải cúi đầu trước một thiếu niên chỉ mới mười mấy tuổi, thực sự khiến người ta thổn thức.
Vào khoảnh khắc mọi người ở bên ngoài rơi vào điên cuồng, Quân Tiêu Dao đã tới không gian của tầng bốn mươi chín.
Hắn cũng rất tò mò, người thủ quan của tầng bốn mươi chín rốt cục sẽ là nhân vật siêu phàm cỡ nào.
Đúng lúc này, đối diện rơi xuống vô số điểm quang vũ.
Một bóng dáng mông lung mà yểu điệu xuất hiện.
Đó là một thiếu nữ, da thịt tuyết trắng, bao phủ trong sương mù, không thể thấy rõ.
Trên mặt nàng ta có đeo một cái mặt nạ quỷ diện.
Ánh mắt bên dưới mặt nạ thâm thúy mà lạnh nhạt, tỏa xa thứ ánh sáng xa xăm.
Trên ngón tay nàng ta còn đeo một chiếc nhẫn đồng thau, khi thì biến ảo thành chung, khi thì biến ảo thành đỉnh, khi lại hóa thành kiếm.
“Hừm?” Quân Tiêu Dao đã nhận ra một loại khí cơ không giống bình thường.
Hắn đột nhiên sinh ra một cảm giác nguy hiểm.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, điều này có vẻ cực kỳ không tưởng tượng nổi.
Hắn một đường đi đến, đẩy ngang thiên kiêu đương thời, không có thiên kiêu nào có thể tổn thương hắn mảy may, càng đừng nói đến chuyện làm hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Nhưng thiếu nữ đeo mặt nạ quỷ trước mặt này lại làm hắn hiếm thấy mà sinh ra cảm giác đó.
Cảm giác này quá mới lạ với hắn, hắn chưa bao giờ trải nghiệm qua.
Mà lúc này, thiếu nữ quỷ diện lại phát ra tiếng nói xa xăm.
“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên (1)...”
(1) Bỉ ngạn hoa nở thì thế gian phồn hoa, Bỉ ngạn hoa tàn thì trải qua một ngàn năm mới thành tiên.
“Ca ca... Ngươi ở nơi nào...”
Sau khi nói xong, ánh mắt thâm thúy dưới mặt nạ của thiếu nữ bỗng chuyển về hướng Quân Tiêu Dao.
“Ca ca... Là ngươi...”
“Có ý gì?” Quân Tiêu Dao nhíu mày, không rõ tình hình hiện tại lắm.
Hắn có muội muội từ khi nào?
“Không... Không đúng... Ngươi không phải...”
Thiếu nữ quỷ diện kia bắt đầu điên cuồng lắc đầu, ánh mắt dưới mặt nạ như biến thành huyết sắc.
Từng mảnh bỉ ngạn hoa huyết sắc lan tràn ra từ dưới chân nàng, biến thành một lĩnh vực diệt tuyệt sinh cơ.
“Không ổn...”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao khẽ thay đổi, cũng ra tay, hắn trực tiếp thi triển ra Thánh Thể Dị Tượng - Vạn Thánh Triều Bái.
Vạn hư ảnh Thánh Nhân hiện lên từ hư không, triều bái về hướng hắn.
Một uy áp khủng bố khuếch tán ra, va chạm với lĩnh vực bỉ ngạn hoa của thiếu nữ.
Một phương là Thánh Thể Dị Tượng, một phương là lĩnh vực của thiếu nữ quỷ diện kỳ dị, trong phút chốc, cả không gian trực tiếp rách nát, nứt nẻ.
Chung quanh rơi vào hắc ám tuyệt đối, chỉ có Quân Tiêu Dao và thiếu nữ quỷ diện kia đứng đối diện nhau.
Nàng ra tay với Quân Tiêu Dao, nhẫn đồng thau trên tay hóa thành một thanh trường kiếm đồng thau, chém về hướng Quân Tiêu Dao.
Một kiếm chém ra, kiếm quang dậy sóng, như một dãy ngân hà buông xuống, uy lực khủng bố tới cực điểm.
Có thể nói, đa số thiên kiêu đương đại đều khó có thể thừa nhận một kiếm tùy ý này của thiếu nữ quỷ diện này.
Quân Tiêu Dao cũng không nương tay, hắn biết thiếu nữ quỷ diện này rất kỳ dị, không thể suy đoán theo lẽ thường.
Hắn thi triển ra Binh Phạt Quyết, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa, thần binh vô tận hóa thành dòng nước lũ, va chạm với kiếm phong của thiếu nữ quỷ diện.
Một kiếm của nàng cắt ra dòng lũ thần binh.
Kiếm thế không giảm, chém thẳng vào đầu của Quân Tiêu Dao.
“Thú vị, đã lâu không đụng phải đối thủ như vậy.”
Quân Tiêu Dao không kiêng kỵ, chỉ cảm giác có chút hưng phấn đã lâu không cảm nhận được.
Đối thủ có thể làm hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm quá hiếm hoi.
Quân Tiêu Dao lấy ra găng tay Diệt Bá Thánh Vương, găng tay tử kim sắc tỏa ra thần hoa, một khí tức Thánh Cảnh tràn ngập.
Găng tay này chính là xương tay của Thánh Nhân Vương, dung hợp một chút thần ngân tử kim rồi rèn thành, tất nhiên uy lực không cần nhiều lời.
Quân Tiêu Dao đeo găng tay lên tay phải, trực tiếp nghênh đón trường kiếm đồng thau của thiếu nữ quỷ diện.
Leng keng một tiếng động vang lên, hỏa hoa kịch liệt va chạm, âm rung kim loại chấn động tứ phương.
Thiếu nữ quỷ diện kia trực tiếp bị đẩy lui, đồng thau trường kiếm trong tay sắp văng ra khỏi tay.
“Không tồi.” Quân Tiêu Dao thấy tình cảnh này thì khẽ gật đầu.
Hoang Cổ Thánh Thể của hắn kết hợp với Tượng Thần Trấn Ngục Kính, cộng thêm găng tay Diệt Bá Thánh Vương, quyền này giáng xuống thì cả trời cũng bị đập ra lỗ thủng.
Nếu lại thêm vào Đại La Tiên Cốt, vậy uy lực thật sự khó tưởng tượng.
Thiếu nữ quỷ diện kia đón lấy một quyền của hắn mà chỉ bị đẩy lui, cũng đủ để chứng minh thực lực của nàng kinh người.
Nhưng trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng vẫn chưa đủ xem!
“Nếu có thể tìm được một quyền pháp thích hợp thì tốt rồi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu và nói.
Nếu có một môn quyền pháp tối cao, phối hợp với găng tay Diệt Bá Thánh Vương, cộng thêm sức mạnh nhục thân của mình.
Cảm giác mê ly đó thật không thể tưởng tượng ra nổi.
Thiếu nữ quỷ diện lại ra tay, bàn tay ngọc còn lại của nàng phất ra, biến ra bỉ ngạn hoa, mang đến cho người ta một cảm giác chẳng lành.
“Thủ đoạn này...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao ngưng trọng.
Trước đó hắn loáng thoáng nghe nói đến dị vực có một bất hủ đế tộc tên là nhất tộc Bỉ Ngạn.
Nghe đồn bản thể của họ là một đóa hoa bỉ ngạn quỷ dị.
Nhưng chỉ dựa vào điểm này mà kết luận thiếu nữ quỷ diện có liên quan đến dị vực thì không khỏi có chút võ đoán.
“Thôi, vẫn nên tập trung vào chuyện trước mắt đi.” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Hiện tại chủ yếu hắn phải xông qua cửa ải này.
Mặc dù trước đó thiếu nữ quỷ diện có gọi mình là ca ca, Quân Tiêu Dao cũng muốn tiêu diệt nàng.
Hắn là một thứ máy móc sấm quan không có tình cảm.
Ở ngực Quân Tiêu Dao phát ra quang hoa mãnh liệt.
Đó là thần thông của Chí Tôn Cốt, Thượng Thiên Kiếp Quang.
Hết chương 185.
Bình luận facebook