-
Chương 189-191
Chương 189
Bỗng nhiên, hắn chú ý thấy trên mặt đất có một mầm cây khô héo.
Trước đó khi vừa vào tầng này, hắn cũng từng nhìn thấy.
“Luân hồi, tân sinh, mất đi, sinh sôi không ngừng...” Quân Tiêu Dao thất thần lẩm bẩm.
Hắn bỗng ngồi xếp bằng tại chỗ, bắt đầu tìm hiểu.
Thiên phú của Quân Tiêu Dao là điều không thể nghi ngờ, mặc dù không có hệ thống gia trì, cũng đủ để coi như có một không hai đương thời.
Quân Tiêu Dao liếc một cái đã có thể hiểu được các loại thần thông tuyệt học của Quân gia.
Mà hiện giờ, hắn đã được dẫn dắt, cũng bắt đầu tìm hiểu.
“Luân hồi cũng không đơn thuần chỉ là tĩnh mịch, hướng chết mà sinh, sinh sôi không thôi, mới là chân lý của luân hồi.”
Quân Tiêu Dao rơi vào ngộ đạo.
Chí Tôn Cốt trong ngực hắn bắt đầu phóng thích quang hoa lộng lẫy.
Chung quanh nồng đậm sức mạnh luân hồi, cứ như trăm xuyên hối hải, hội tụ về hướng Chí Tôn Cốt.
Trong lúc mơ hồ, cứ như có một đại thần thông khủng bố đang ấp ủ trong đó.
Mà lúc này, phía trên di hài khô gầy khoác áo choàng vải bố kia có một chút ánh sáng đom đóm le lói bỗng trồi lên, mang theo một luồng dao động linh hồn nhàn nhạt.
“Là hậu nhân nhất mạch của hắn sao, quả thực thiên tư yêu nghiệt, khủng bố đến cực điểm...”
Từ hồn quang như ánh sáng đom đóm ấy truyền ra dao động.
Thời gian trôi đi.
Trong Thiên Đạo Lâu, lục tục có thiên kiêu vì sấm quan thất bại mà bị truyền tống ra ngoài.
Dù sao không phải ai cũng có thể giống Quân Tiêu Dao, một đường thông quan, thế như chẻ tre.
Đám người Âm Dương Thánh Tử, Hạ Lam, Hoa Tích Tình dừng bước ở tầng ba mươi mấy.
Theo lý thuyết, thành tích này đã rất không tồi.
Dù sao trước kia khi Thiên Đạo Lâu mở ra, thiên kiêu bước lên tầng bốn mươi đều ít ỏi không có mấy ai.
Nhưng mà lần này, Đại trưởng lão lại không mấy vui vẻ.
Cũng không bàn đến dị số Quân Tiêu Dao kia.
Một ít Tự Liệt còn lại của Quân gia, còn có đám người Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Diệp Tinh Vân, Phật Tử Tiểu Tây Thiên đều biểu hiện cực kỳ sáng mắt.
Mọi người trong Quân gia, cho dù là Quân Linh Lung yếu nhất cũng có trình độ ngang nhau với đám người Âm Dương Thánh Tử.
Các Tự Liệt khác thì hoàn toàn bước lên tầng bốn mươi.
So ra thì biểu hiện của những Thánh Tử Thánh Nữ thư viện thực sự có chút xấu hổ.
Khi đám người Âm Dương Thánh Tử khí phách hăng hái đi ra thì nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đứng trên đỉnh cao nhất.
Vẻ mặt của bọn họ cũng hoàn toàn ngơ ngẩn.
Sau đó, đạo tâm của Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam lại chịu đả kích trí mạng, chưa gượng dậy nổi.
Trong linh nhãn của Hoa Tích Tình thì càng lộ ra sùng bái xưa nay chưa từng có.
“Thần Tử Quân gia quả nhiên là nhân vật thần tiên, có thể sáng tạo ra kỳ tích vốn không có khả năng xảy ra.”
Nghĩ đến trước đó Quân Tiêu Dao đáp ứng luận đạo với nàng, Hoa Tích Tình hưng phấn mà không khép được chân.
Mà khi đám người Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Diệp Tinh Vân, Pháp Hải ra tới, còn chưa kịp dào dạt đắc ý với thành tích của mình thì đã thấy được sự thật tàn khốc kia.
“Sao có thể?” Kim Dực Tiểu Bằng Vương không thể bình tĩnh, hoàn toàn hoài nghi nhân sinh.
Gã còn tưởng rằng mình có thể so đấu cạnh tranh với Quân Tiêu Dao, kết quả hiện tại, người ta đã sớm đánh vỡ kỷ lục vạn cổ.
Kết quả này làm gã không thể chấp nhận.
Kim Dực Tiểu Bằng Vương xông qua tầng bốn mươi lăm, đã xem như yêu nghiệt, nhưng so với Quân Tiêu Dao thì không bằng cả cái rắm!
Và đồng cảm với hoàn cảnh của gã còn có Diệp Tinh Vân và Pháp Hải.
Vẻ mặt hai người họ cũng cứng lại, đen như đáy nồi.
Một cảm giác vô lực lan tràn trong tim bọn họ.
Mà trong Thiên Đạo Lâu, khiến người ta chú ý nhất tất nhiên là Quân Lăng Thương và Cơ Thanh Y.
Hai người họ, một người là Trọng Đồng Giả, Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia.
Người còn lại là Thần Nữ của Cơ gia, Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo.
Nếu không có viên châu ngọc Quân Tiêu Dao ở phía trước thì mắt sáng nhất hôm nay chắc chắn là bọn họ.
Làm mọi người hít hà một hơi chính là, Quân Lăng Thương và Cơ Thanh Y đều đột phá tầng bốn mươi tám, lên tới tầng bốn mươi chín.
“Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia quả nhiên siêu phàm tuyệt đại.”
“Đúng vậy, thật hâm mộ Quân gia, nhân kiệt xuất hiện tầng tầng lớp lớp.”
“Thiên tư của Thần Nữ Cơ gia cũng khiến người ta kinh diễm, không biết bọn họ có đột phá được đến tầng năm mươi không?”
“Ta thấy cũng khó, dù sao không phải ai cũng có thể so sánh với Thần Tử Quân gia, Thần Tử là một dị số yêu nghiệt.”
Trong lúc mọi người nghị luận, kết quả cũng đã xuất hiện.
Hai người họ thật sự dừng bước ở tầng bốn mươi chín.
Nhưng thành tích này đã cực kỳ kinh người, đại biểu cho tư thái của bọn họ là có một không hai trong cùng thế hệ.
“Đáng tiếc...”
Quân Lăng Thương khoanh tay bước ra Thiên Đạo Lâu, trên mắt vẫn đang che vải.
Nhưng mọi người mơ hồ có thể cảm giác được, khí tức của Quân Lăng Thương càng cường đại hơn.
Quân Lăng Thương cũng đạt được cơ duyên trong Thiên Đạo Lâu, trọng đồng của hắn có lột xác rất lớn.
Mà bên kia, Cơ Thanh Y cũng điểm nhẹ gót sen mà đi ra.
Nàng hơi lắc đầu, nỉ non nói: “Thiếu nữ quỷ diện kia thật sự cường đại mà quỷ dị, muốn thắng nàng quá khó.”
Ngược lại, Cơ Thanh Y lại nghĩ tới dị trạng trước đó của Thiên Đạo Lâu.
“Hay là Quân Tiêu Dao thật sự xông qua tầng bốn mươi chín?” Cơ Thanh Y theo bản năng ngước mắt nhìn lên.
Vừa nhìn một cái, ngọc dung của nàng hiếm thấy mà lộ ra kinh ngạc, cả người như mất hồn.
“Tầng năm mươi?” Cơ Thanh Y nhịn không được dùng bàn tay ngọc che lại đôi môi đỏ.
Tính cách của Cơ Thanh Y điềm tĩnh mà bình đạm, siêu nhiên ngoại vật.
Hàng năm bế quan tu luyện ở Nhân Tiên Giáo, càng khiến nàng mang lên một loại tiên ý, nỗi lòng như giếng cổ không gợn sóng.
Nhưng giờ phút này, Cơ Thanh Y như bị giáng thành phàm nhân, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc sửng sốt.
Quân Tiêu Dao không phải chỉ đột phá tầng bốn mươi chín.
Mà là tầng năm mươi!
Đánh vỡ kỷ lục mà tiền nhân chưa từng phá được, khai sáng dòng chảy mà cổ nhân chưa từng khai sáng!
Tuy trong đó chỉ kém một tầng, nhưng ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.
“Không ai có thể đột phá tầng năm mươi, Quân Tiêu Dao lại đột phá.” Cơ Thanh Y thất thần thật lâu.
Nàng cũng từng gặp mặt vô số thiên kiêu tuấn kiệt, lại không có người nào có thể làm nàng có cảm giác kinh ngạc.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao làm được.
Hắn thậm chí làm được chuyện mà Cơ Thanh Y không thể.
Điều này là một loại đả kích đối với Cơ Thanh Y luôn thuận buồm xuôi gió, siêu nhiên trên cao
Cảm giác này thật giống như một nữ tiên cao cao tại thượng, được vạn linh sùng bái bỗng phát hiện có một tiên vương xuất hiện ở trước mặt mình.
Trước mặt tiên vương này, nàng trở nên vô cùng nhỏ bé, thậm chí trong lòng còn dâng lên một cảm giác vô lực nhàn nhạt.
Cảm giác này thật không dễ chịu.
Hết chương 189.
Chương 190
“Ai, Tiêu Dao đường đệ thật siêu phàm.”
Tuy trên mắt Quân Lăng Thương có vải che, nhưng tất cả đều bị hắn ta nhìn thấy hết.
Đệ Nhất Tự Liệt thanh danh hiển hách của Quân gia này cũng không thể không thừa nhận, năng lực của đường đệ vượt xa dự đoán của hắn ta.
Hắn ta vốn định so đấu với Quân Tiêu Dao một lần ở Thiên Đạo Lâu, làm A Cửu nhận thức được thực lực của mình.
Kết quả hiện tại vẫn bị Quân Tiêu Dao so không bằng.
Còn về hai vị Tự Liệt Quân Đạo Lâm và Quân Tích Ngọc phía sau hắn ta, vẻ mặt họ cũng chấn động đến thất thần.
Trước đó bọn họ luôn có ý kiến về chuyện Quân Tiêu Dao chiếm cứ tài nguyên tu luyện của gia tộc.
Mà hiện tại, nhìn Quân Tiêu Dao ánh hào quang vạn trượng, bọn họ không nói ra được câu oán trách nào cả.
Người ưu tú chiếm cứ càng nhiều tài nguyên của gia tộc thì có sai sao?
Không sai.
Muốn trách thì trách thiên phú của bọn họ kém xa Quân Tiêu Dao, ngày sau không thể trở thành trụ cột của Quân gia.
Giờ khắc này, Quân Tích Ngọc cũng hoàn toàn thu hồi ý kiến trước đó với Quân Tiêu Dao.
Thậm chí nàng bắt đầu cảm thấy, hình như Quân Tiêu Dao càng loá mắt hơn Quân Lăng Thương...
“Nếu Thần Tử của Quân gia sấm quan thành công, vì sao còn chưa đi ra?”
“Nói không chừng là đang nhận truyền thừa đại cơ duyên nào đó.” Một ít thiên kiêu lộ ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Chỉ có Đại trưởng lão là than ngắn thở dài.
Lão biết, rất có khả năng Quân Tiêu Dao đã gặp được di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
Ngay vào lúc vô số người ở ngoại giới chấn động vì Quân Tiêu Dao.
Trong không gian tầng năm mươi, Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng trên mặt đất rốt cuộc cũng có phản ứng.
Chí Tôn Cốt trong ngực hắn bắt đầu phóng ra quang hoa hai màu hắc bạch.
Đó là dáng vẻ cụ tượng của sức mạnh luân hồi.
Vào thời khắc nào đó, Quân Tiêu Dao mở mắt ra, sâu trong đáy mắt như hiện lên hai thần quang một đen một trắng.
“Đại thần thông thứ hai của Chí Tôn Cốt, Luân Hồi Niết Quang!”
Quân Tiêu Dao bỗng đứng lên, ngực phát ra khí tức luân hồi kinh người, quang hoa hai màu hắc bạch hiện lên, khuếch tán ra tứ phương.
Trong phút chốc, hoang mạc chung quanh bắt đầu sinh ra biến hóa.
Một mầm cây khô héo trên mặt đất mọc ra chòi non với tốc độ kinh người, sau đó sinh trưởng mãnh liệt, hóa thành đại thụ che trời.
Trong địa giới phạm vi trăm dặm chung quanh Quân Tiêu Dao, tất cả hoang mạc biến thành ốc đảo.
Nhất niệm chi gian, thương hải tang điền!
Đây là sự khủng bố của thần thông Chí Tôn Cốt, Luân Hồi Niết Quang!
Nhưng còn không chỉ như thế.
Sức mạnh luân hồi không chỉ là sinh, mà còn là tử.
Sau đó Quân Tiêu Dao liên tục thúc giục Luân Hồi Niết Quang, hắc quang trong đó đảo qua, những đại thụ che trời đó bắt đầu khô héo, lá cây điêu tàn, cuối cùng hóa thành một đoạn cây khô, đổ sụp thành bụi.
“Cũng có chút tương tự với Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm, nhưng vẫn có bất đồng về mặt bản chất.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ một chút rồi nói.
Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm là sức mạnh thời gian.
Mà Luân Hồi Niết Quang này là sức mạnh luân hồi.
Nhưng hiệu quả thật sự khá tương tự.
“Luân Hồi Niết Quang chỉ là hình thức ban đầu, sau này nhất định còn có biến hóa càng thêm cao thâm.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Giống như Thượng Thiên Kiếp Quang, chiêu thức hoàn chỉnh của nó chính là Thượng Thương Chi Thủ.
Luân Hồi Niết Quang cũng chỉ là một hình thức ban đầu, lúc sau hẳn có thể lột xác ra đại thần thông hoàn chỉnh.
Nhưng chỉ nhất thức ban đầu này cũng đã khủng bố tới cực điểm, có thể trở thành đòn sát thủ.
Hơn nữa sức mạnh luân hồi của Chí Tôn Cốt còn có thể phối hợp với Lục Đạo Luân Hồi quyền, giúp nó phát huy ra uy năng lớn hơn nữa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao lại đưa mắt nhìn về hướng di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
Nói thật, ban đầu Quân Tiêu Dao cho rằng di hài của Luân Hồi Thánh Linh hẳn là trạng thái người kim loại nào đó.
Nhưng hoàn toàn không phải.
Di hài của Luân Hồi Thánh Linh giống như nhân loại bình thường, chỉ là khô gầy khô héo, nhìn như mất nước.
Mà lúc này, một dao động linh hồn mỏng manh đến cực điểm bỗng truyền đến.
“Tiểu hữu, ngươi là người của Quân gia đúng không...”
“Hả?” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra kỳ quang.
Hắn thấy được một chút quang điểm mỏng manh như ánh sáng đom đóm phía trên di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
“Còn lại một chút tàn hồn sao?” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hắn khẽ gật đầu và nói: “Không sai, tại hạ là Quân Tiêu Dao của Quân gia.”
“Quả nhiên, ở thời đại của chúng ta, Quân gia đã xuất hiện một nhân vật khủng bố đỉnh thiên lập địa, đàn áp quần hùng Tiên Vực.”
“Thậm chí một ít Thánh Linh đại thành cũng không dám lộ diện, sợ bị vị kia đánh chết, tế luyện thành đế binh.”
“Hừm, còn có chuyện này sao?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc.
Thánh linh đại thành chính là tồn tại đủ khả năng sánh vai với Đại Đế, Cổ Hoàng.
“Vị Đại Đế kia tự phong là Khí Thiên, tức là tồn tại vứt bỏ trời xanh.” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói.
“Là tổ tiên của ta, Khí Thiên Đại Đế, Quân Khí Thiên.” Quân Tiêu Dao phản ứng lại.
Vị này chính là một trong những nhân vật mạnh nhất.
Nghe đồn thiên tư của ngài cực kỳ yêu nghiệt, thậm chí dẫn động trời giáng đế ấn, nếu chịu đón lấy thì có thể không bị cản trở mà trực tiếp chứng đạo thành đế.
Kết quả vị mãnh nhân kia lại nói thẳng một câu.
Thiên Đạo lên ngôi, cũng chỉ là trói buộc, thân ta chứng đạo, vạn kiếp thành tiên!
Ngài ấy không tiếp nhận đế ấn mà trời cao giao cho!
Cuối cùng, ngài ấy dựa vào thực lực của bản thân để chứng đạo, kéo dài mười vạn năm khí vận của Quân gia.
Quân gia có thể uy chấn Tiên Vực, đứng sừng sững đến bây giờ cũng không phải chỉ dựa vào một hai người, mà là mỗi nhất đại đều xuất hiện yêu nghiệt giống như Quân Khí Thiên.
Ví dụ như thế hệ trước chính là phụ thân của Quân Tiêu Dao, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối.
Mà thế hệ này tất nhiên là Quân Tiêu Dao.
“Ta có cảm giác, vị kia... Dường như vẫn chưa mất đi...” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh bỗng nói.
“Cái gì?” Quân Tiêu Dao bất ngờ.
Vị mãnh nhân kia còn sống?
Nhưng suy nghĩ lại, với nội tình của Quân gia thì cũng chưa chắc không còn sót lại Đại Đế.
Dù sao lão tổ xếp thứ mười tám của Quân gia cũng đã là cường giả chí tôn.
Những người ở mười vị trí đầu, thậm chí những vị đứng hàng đầu sẽ đạt tới cảnh giới nào?
Có Đế tồn tại cũng có vẻ không lạ gì.
“Rốt cục tiền bối nói những lời đó là muốn biểu đạt cái gì?” Quân Tiêu Dao đi thẳng vào vấn đề.
Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói: “Ta biết, lấy thiên phú của ngươi, ngày sau nhất định sẽ là tồn tại trung tâm của Quân gia, ta chỉ có một yêu cầu, hy vọng ngày sau, ngươi có thể quan tâm Thánh Linh Thư Viện một chút.”
“Hừm?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.
Không ngờ Luân Hồi Thánh Linh lại đưa ra yêu cầu như vậy.
“Đại tranh chi thế mở ra, chư giới náo động, chút sương đen kia sẽ bay tới từ dị vực, cho dù bất hủ cũng sẽ bị huỷ diệt, càng đừng nói là một tòa thư viện.” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh từ từ nói.
Hết chương 190.
Chương 191
Lúc này, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn hiểu ra.
E là tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh đã biết trước một vài điều.
Hắn không muốn để Thánh Linh Thư Viện bị huỷ diệt trong sóng triều thời đại, bởi vậy xin Quân Tiêu Dao giúp đỡ.
Lấy thân phận của Quân Tiêu Dao và nội tình của Quân gia, muốn quan tâm Thánh Linh Thư Viện một chút cũng không phải việc khó.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không phải thánh mẫu thích làm người tốt.
Hắn sẽ không làm chuyện không công.
Hình như biết Quân Tiêu Dao đang suy nghĩ cái gì, Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói: “Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không yêu cầu không công, thứ này là quà tặng cuối cùng của ta.”
Ở ngực của di hài Luân Hồi Thánh Linh, một đoàn quang hoa mông lung hiện ra.
“Đây là...” Quân Tiêu Dao lộ ra dị sắc.
Khi quang hoa mông lung kia hiện ra, một sức mạnh luân hồi nồng đậm tới cực điểm cũng khuếch tán.
Nhưng giờ phút này, Quân Tiêu Dao đã lĩnh ngộ được chân lý luân hồi.
Hơn nữa được Chí Tôn Cốt gia trì, những sức mạnh luân hồi đó đã không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hắn.
Quân Tiêu Dao tập trung nhìn vào, phát hiện giữa quang hoa mông lung kia là một thứ nhìn giống như hạt giống.
Hạt giống kia có hai màu hắc bạch, tản ra sức mạnh luân hồi nồng đậm.
Sức mạnh luân hồi ở nơi đây căn bản không là cái gì so với hạt giống kia!
“Đây là...”
Tuy Quân Tiêu Dao nhìn quen các loại kỳ trân dị bảo, nhưng cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khi trông thấy hạt giống này.
Hắn biết, đây tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.
Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói: “Đây là luân hồi tiên chủng mà ta ngưng kết ra từ toàn bộ sức mạnh luân hồi, đạo kim tinh hoa, ta thấy ngươi đang ở cảnh giới Quy Nhất đại viên mãn, bước tiếp theo là hợp đạo.”
“Vậy thì luân hồi tiên chủng này sẽ có tác dụng đối với ngươi.”
“Luân hồi tiên chủng!” Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng ngời.
Tiên chủng tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, tiên chủng là tồn tại xa xôi không thể với tới.
Thậm chí không phải ai cũng có thể dùng được cả linh chủng bình thường.
Tu sĩ tầm thường chỉ có thể dùng hạt giống hợp đạo kém cỏi nhất.
Những hạt giống hợp đạo đó hầu như không có bất cứ tác dụng gia trì nào trợ giúp tu sĩ.
“Thế nào, tiểu hữu có vừa lòng với phần lễ vật này không?” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh hỏi.
“Cũng được.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Nếu là thiên kiêu bình thường, có thể lấy được tiên chủng thì tuyệt đối mừng như lên trời, hưng phấn đến cực điểm.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ có thể coi như không tồi.
Nếu không phải tiên chủng này có chứa sức mạnh luân hồi, chỉ sợ Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy hứng thú.
Thái độ như vậy làm tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh câm nín một hồi.
Hắn đưa luân hồi tiên chủng được ngưng tụ ra từ toàn bộ tinh hoa của mình cho Quân Tiêu Dao mà Quân Tiêu Dao cũng không có phản ứng gì.
Sau đó, Quân Tiêu Dao có được luân hồi tiên chủng.
“Tiền bối yên tâm, tại hạ sẽ đích thân quan tâm Thánh Linh Thư Viện.” Quân Tiêu Dao nói.
“Có được hứa hẹn của truyền nhân Quân gia, ta cũng an tâm rồi, kế tiếp, ngươi đi đi, tàn hồn của ta đã không thể kiên trì được lâu nữa...” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Hắn liếc mắt đánh giá di hài của Luân Hồi Thánh Linh một cái.
“Khụ khụ... Tiểu hữu, ngươi xem di hài của lão hủ làm cái gì?” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh ho khan một tiếng và nói.
Tiểu tử này sẽ không nhắm vào di hài của hắn đó chứ?
“Tiền bối nói đùa, tại hạ chỉ muốn chiêm ngưỡng phong mạo của tiền bối một chút mà thôi.” Quân Tiêu Dao mặt không đỏ, tim không đập nhanh mà nói.
Vừa rồi hắn thật sự nhắm vào di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
Dù sao bản thể của Luân Hồi Thánh Linh chính là Luân Hồi Đạo Kim có thể đúc thành đế binh.
Một khối Luân Hồi Đạo Kim to như vậy, chỉ sợ không ai không động tâm.
Nhưng đánh giá một chút xong thì Quân Tiêu Dao vẫn từ bỏ.
Như tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh đã nói, toàn bộ tinh hoa của hắn ta đã ngưng tụ thành luân hồi tiên chủng.
Di hài không còn giá trị gì nữa.
“Tiền bối, cáo từ.” Quân Tiêu Dao chắp tay, xoay người rời đi.
Luân Hồi Thánh Linh nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, bỗng có chút hối hận.
Có phải hắn ta không nên phó thác thư viện cho người này hay không?
Nhưng tự cổ chí kim, người duy nhất thông qua khảo nghiệm chỉ có một mình Quân Tiêu Dao.
Luân Hồi Thánh Linh cũng không có lựa chọn nào khác.
Phía Bên kia, khóe miệng Quân Tiêu Dao còn duy trì ý cười lạnh nhạt.
Hành trình lần này đến Thiên Đạo Lâu có khá nhiều thu hoạch.
Long tượng vi lạp lột xác, đánh dấu được Lục Đạo Luân Hồi quyền, cũng uẫn dưỡng ra thần thông Chí Tôn Cốt, còn có được luân hồi tiên chủng.
“Nên sử dụng tiên chủng này như thế nào đây?” Quân Tiêu Dao đang suy tư.
Hiện giờ nếu hắn luyện hóa tiên chủng này thì sẽ lập tức đột phá đến Hợp Đạo Cảnh, thậm chí có khả năng trực tiếp đột phá đến Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn.
Hơn nữa luân hồi tiên chủng cũng rất phù hợp với thần thông Chí Tôn Cốt của hắn.
Nhưng trước sau Quân Tiêu Dao vẫn cảm thấy có chút không ổn.
Hắn cảm thấy luân hồi tiên chủng còn chưa thể phóng thích toàn bộ thiên tư của hắn.
Quân Chiến Thiên cũng nói, sau này để hắn hạ giới tìm kiếm căn nguyên thế giới làm chủng.
Lựa chọn tiên chủng như thế nào sẽ liên quan đến con đường tương lai.
Lựa chọn bất đồng đại diện cho những con đường khác nhau, là điều cực kỳ trọng yếu đối với Quân Tiêu Dao.
“Thôi, nếu ta đột phá đến Hợp Đạo Cảnh thì nhất định phải chọn một con đường cực hạn nhất, bằng không chẳng phải là uổng một thân thiên phú sao?” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Hắn không vội luyện hóa, chuẩn bị lấy luân hồi tiên chủng này để tìm hiểu bản hoàn chỉnh của thần thông Luân Hồi Niết Quang.
Hiển nhiên uy lực kia sẽ càng mạnh hơn Luân Hồi Niết Quang.
Chuyện ở nơi này hoàn thành thì Quân Tiêu Dao cũng rời đi.
Mà ở ngoại giới, tất cả tu sĩ đều không rời đi.
Bọn họ đều muốn tận mắt nhìn thấy Quân Tiêu Dao đi ra.
Họ cũng rất muốn biết, Quân Tiêu Dao đã đạt được loại cơ duyên nào.
Ngay vào lúc vạn chúng nín thở chờ đợi thì trên đỉnh Thiên Đạo Lâu có quang huy lập loè.
Bóng dáng của Quân Tiêu Dao như trích tiên dưới ánh trăng, xuất hiện ngay trên không trung.
Một bộ bạch y, tuyết trắng vô cấu, dáng người thon dài, da thịt chảy xuôi tiên huy.
Hắn như Thần linh chi tử, chân tiên dưới ánh trăng, tiên tư thần cốt, tuấn tú tuyệt thế.
Mà trên tuấn nhan thần tiên đủ để khiến hàng tỉ thiếu nữ điên cuồng lại không có biểu cảm nào, nhìn rất bình đạm.
Dường như đối Quân Tiêu Dao mà nói, đột phá tầng năm mươi của Thiên Đạo Lâu cũng không xem như đại sự gì.
Hết chương 191.
Bỗng nhiên, hắn chú ý thấy trên mặt đất có một mầm cây khô héo.
Trước đó khi vừa vào tầng này, hắn cũng từng nhìn thấy.
“Luân hồi, tân sinh, mất đi, sinh sôi không ngừng...” Quân Tiêu Dao thất thần lẩm bẩm.
Hắn bỗng ngồi xếp bằng tại chỗ, bắt đầu tìm hiểu.
Thiên phú của Quân Tiêu Dao là điều không thể nghi ngờ, mặc dù không có hệ thống gia trì, cũng đủ để coi như có một không hai đương thời.
Quân Tiêu Dao liếc một cái đã có thể hiểu được các loại thần thông tuyệt học của Quân gia.
Mà hiện giờ, hắn đã được dẫn dắt, cũng bắt đầu tìm hiểu.
“Luân hồi cũng không đơn thuần chỉ là tĩnh mịch, hướng chết mà sinh, sinh sôi không thôi, mới là chân lý của luân hồi.”
Quân Tiêu Dao rơi vào ngộ đạo.
Chí Tôn Cốt trong ngực hắn bắt đầu phóng thích quang hoa lộng lẫy.
Chung quanh nồng đậm sức mạnh luân hồi, cứ như trăm xuyên hối hải, hội tụ về hướng Chí Tôn Cốt.
Trong lúc mơ hồ, cứ như có một đại thần thông khủng bố đang ấp ủ trong đó.
Mà lúc này, phía trên di hài khô gầy khoác áo choàng vải bố kia có một chút ánh sáng đom đóm le lói bỗng trồi lên, mang theo một luồng dao động linh hồn nhàn nhạt.
“Là hậu nhân nhất mạch của hắn sao, quả thực thiên tư yêu nghiệt, khủng bố đến cực điểm...”
Từ hồn quang như ánh sáng đom đóm ấy truyền ra dao động.
Thời gian trôi đi.
Trong Thiên Đạo Lâu, lục tục có thiên kiêu vì sấm quan thất bại mà bị truyền tống ra ngoài.
Dù sao không phải ai cũng có thể giống Quân Tiêu Dao, một đường thông quan, thế như chẻ tre.
Đám người Âm Dương Thánh Tử, Hạ Lam, Hoa Tích Tình dừng bước ở tầng ba mươi mấy.
Theo lý thuyết, thành tích này đã rất không tồi.
Dù sao trước kia khi Thiên Đạo Lâu mở ra, thiên kiêu bước lên tầng bốn mươi đều ít ỏi không có mấy ai.
Nhưng mà lần này, Đại trưởng lão lại không mấy vui vẻ.
Cũng không bàn đến dị số Quân Tiêu Dao kia.
Một ít Tự Liệt còn lại của Quân gia, còn có đám người Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Diệp Tinh Vân, Phật Tử Tiểu Tây Thiên đều biểu hiện cực kỳ sáng mắt.
Mọi người trong Quân gia, cho dù là Quân Linh Lung yếu nhất cũng có trình độ ngang nhau với đám người Âm Dương Thánh Tử.
Các Tự Liệt khác thì hoàn toàn bước lên tầng bốn mươi.
So ra thì biểu hiện của những Thánh Tử Thánh Nữ thư viện thực sự có chút xấu hổ.
Khi đám người Âm Dương Thánh Tử khí phách hăng hái đi ra thì nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đứng trên đỉnh cao nhất.
Vẻ mặt của bọn họ cũng hoàn toàn ngơ ngẩn.
Sau đó, đạo tâm của Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam lại chịu đả kích trí mạng, chưa gượng dậy nổi.
Trong linh nhãn của Hoa Tích Tình thì càng lộ ra sùng bái xưa nay chưa từng có.
“Thần Tử Quân gia quả nhiên là nhân vật thần tiên, có thể sáng tạo ra kỳ tích vốn không có khả năng xảy ra.”
Nghĩ đến trước đó Quân Tiêu Dao đáp ứng luận đạo với nàng, Hoa Tích Tình hưng phấn mà không khép được chân.
Mà khi đám người Kim Dực Tiểu Bằng Vương, Diệp Tinh Vân, Pháp Hải ra tới, còn chưa kịp dào dạt đắc ý với thành tích của mình thì đã thấy được sự thật tàn khốc kia.
“Sao có thể?” Kim Dực Tiểu Bằng Vương không thể bình tĩnh, hoàn toàn hoài nghi nhân sinh.
Gã còn tưởng rằng mình có thể so đấu cạnh tranh với Quân Tiêu Dao, kết quả hiện tại, người ta đã sớm đánh vỡ kỷ lục vạn cổ.
Kết quả này làm gã không thể chấp nhận.
Kim Dực Tiểu Bằng Vương xông qua tầng bốn mươi lăm, đã xem như yêu nghiệt, nhưng so với Quân Tiêu Dao thì không bằng cả cái rắm!
Và đồng cảm với hoàn cảnh của gã còn có Diệp Tinh Vân và Pháp Hải.
Vẻ mặt hai người họ cũng cứng lại, đen như đáy nồi.
Một cảm giác vô lực lan tràn trong tim bọn họ.
Mà trong Thiên Đạo Lâu, khiến người ta chú ý nhất tất nhiên là Quân Lăng Thương và Cơ Thanh Y.
Hai người họ, một người là Trọng Đồng Giả, Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia.
Người còn lại là Thần Nữ của Cơ gia, Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo.
Nếu không có viên châu ngọc Quân Tiêu Dao ở phía trước thì mắt sáng nhất hôm nay chắc chắn là bọn họ.
Làm mọi người hít hà một hơi chính là, Quân Lăng Thương và Cơ Thanh Y đều đột phá tầng bốn mươi tám, lên tới tầng bốn mươi chín.
“Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia quả nhiên siêu phàm tuyệt đại.”
“Đúng vậy, thật hâm mộ Quân gia, nhân kiệt xuất hiện tầng tầng lớp lớp.”
“Thiên tư của Thần Nữ Cơ gia cũng khiến người ta kinh diễm, không biết bọn họ có đột phá được đến tầng năm mươi không?”
“Ta thấy cũng khó, dù sao không phải ai cũng có thể so sánh với Thần Tử Quân gia, Thần Tử là một dị số yêu nghiệt.”
Trong lúc mọi người nghị luận, kết quả cũng đã xuất hiện.
Hai người họ thật sự dừng bước ở tầng bốn mươi chín.
Nhưng thành tích này đã cực kỳ kinh người, đại biểu cho tư thái của bọn họ là có một không hai trong cùng thế hệ.
“Đáng tiếc...”
Quân Lăng Thương khoanh tay bước ra Thiên Đạo Lâu, trên mắt vẫn đang che vải.
Nhưng mọi người mơ hồ có thể cảm giác được, khí tức của Quân Lăng Thương càng cường đại hơn.
Quân Lăng Thương cũng đạt được cơ duyên trong Thiên Đạo Lâu, trọng đồng của hắn có lột xác rất lớn.
Mà bên kia, Cơ Thanh Y cũng điểm nhẹ gót sen mà đi ra.
Nàng hơi lắc đầu, nỉ non nói: “Thiếu nữ quỷ diện kia thật sự cường đại mà quỷ dị, muốn thắng nàng quá khó.”
Ngược lại, Cơ Thanh Y lại nghĩ tới dị trạng trước đó của Thiên Đạo Lâu.
“Hay là Quân Tiêu Dao thật sự xông qua tầng bốn mươi chín?” Cơ Thanh Y theo bản năng ngước mắt nhìn lên.
Vừa nhìn một cái, ngọc dung của nàng hiếm thấy mà lộ ra kinh ngạc, cả người như mất hồn.
“Tầng năm mươi?” Cơ Thanh Y nhịn không được dùng bàn tay ngọc che lại đôi môi đỏ.
Tính cách của Cơ Thanh Y điềm tĩnh mà bình đạm, siêu nhiên ngoại vật.
Hàng năm bế quan tu luyện ở Nhân Tiên Giáo, càng khiến nàng mang lên một loại tiên ý, nỗi lòng như giếng cổ không gợn sóng.
Nhưng giờ phút này, Cơ Thanh Y như bị giáng thành phàm nhân, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc sửng sốt.
Quân Tiêu Dao không phải chỉ đột phá tầng bốn mươi chín.
Mà là tầng năm mươi!
Đánh vỡ kỷ lục mà tiền nhân chưa từng phá được, khai sáng dòng chảy mà cổ nhân chưa từng khai sáng!
Tuy trong đó chỉ kém một tầng, nhưng ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.
“Không ai có thể đột phá tầng năm mươi, Quân Tiêu Dao lại đột phá.” Cơ Thanh Y thất thần thật lâu.
Nàng cũng từng gặp mặt vô số thiên kiêu tuấn kiệt, lại không có người nào có thể làm nàng có cảm giác kinh ngạc.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao làm được.
Hắn thậm chí làm được chuyện mà Cơ Thanh Y không thể.
Điều này là một loại đả kích đối với Cơ Thanh Y luôn thuận buồm xuôi gió, siêu nhiên trên cao
Cảm giác này thật giống như một nữ tiên cao cao tại thượng, được vạn linh sùng bái bỗng phát hiện có một tiên vương xuất hiện ở trước mặt mình.
Trước mặt tiên vương này, nàng trở nên vô cùng nhỏ bé, thậm chí trong lòng còn dâng lên một cảm giác vô lực nhàn nhạt.
Cảm giác này thật không dễ chịu.
Hết chương 189.
Chương 190
“Ai, Tiêu Dao đường đệ thật siêu phàm.”
Tuy trên mắt Quân Lăng Thương có vải che, nhưng tất cả đều bị hắn ta nhìn thấy hết.
Đệ Nhất Tự Liệt thanh danh hiển hách của Quân gia này cũng không thể không thừa nhận, năng lực của đường đệ vượt xa dự đoán của hắn ta.
Hắn ta vốn định so đấu với Quân Tiêu Dao một lần ở Thiên Đạo Lâu, làm A Cửu nhận thức được thực lực của mình.
Kết quả hiện tại vẫn bị Quân Tiêu Dao so không bằng.
Còn về hai vị Tự Liệt Quân Đạo Lâm và Quân Tích Ngọc phía sau hắn ta, vẻ mặt họ cũng chấn động đến thất thần.
Trước đó bọn họ luôn có ý kiến về chuyện Quân Tiêu Dao chiếm cứ tài nguyên tu luyện của gia tộc.
Mà hiện tại, nhìn Quân Tiêu Dao ánh hào quang vạn trượng, bọn họ không nói ra được câu oán trách nào cả.
Người ưu tú chiếm cứ càng nhiều tài nguyên của gia tộc thì có sai sao?
Không sai.
Muốn trách thì trách thiên phú của bọn họ kém xa Quân Tiêu Dao, ngày sau không thể trở thành trụ cột của Quân gia.
Giờ khắc này, Quân Tích Ngọc cũng hoàn toàn thu hồi ý kiến trước đó với Quân Tiêu Dao.
Thậm chí nàng bắt đầu cảm thấy, hình như Quân Tiêu Dao càng loá mắt hơn Quân Lăng Thương...
“Nếu Thần Tử của Quân gia sấm quan thành công, vì sao còn chưa đi ra?”
“Nói không chừng là đang nhận truyền thừa đại cơ duyên nào đó.” Một ít thiên kiêu lộ ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
Chỉ có Đại trưởng lão là than ngắn thở dài.
Lão biết, rất có khả năng Quân Tiêu Dao đã gặp được di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
Ngay vào lúc vô số người ở ngoại giới chấn động vì Quân Tiêu Dao.
Trong không gian tầng năm mươi, Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng trên mặt đất rốt cuộc cũng có phản ứng.
Chí Tôn Cốt trong ngực hắn bắt đầu phóng ra quang hoa hai màu hắc bạch.
Đó là dáng vẻ cụ tượng của sức mạnh luân hồi.
Vào thời khắc nào đó, Quân Tiêu Dao mở mắt ra, sâu trong đáy mắt như hiện lên hai thần quang một đen một trắng.
“Đại thần thông thứ hai của Chí Tôn Cốt, Luân Hồi Niết Quang!”
Quân Tiêu Dao bỗng đứng lên, ngực phát ra khí tức luân hồi kinh người, quang hoa hai màu hắc bạch hiện lên, khuếch tán ra tứ phương.
Trong phút chốc, hoang mạc chung quanh bắt đầu sinh ra biến hóa.
Một mầm cây khô héo trên mặt đất mọc ra chòi non với tốc độ kinh người, sau đó sinh trưởng mãnh liệt, hóa thành đại thụ che trời.
Trong địa giới phạm vi trăm dặm chung quanh Quân Tiêu Dao, tất cả hoang mạc biến thành ốc đảo.
Nhất niệm chi gian, thương hải tang điền!
Đây là sự khủng bố của thần thông Chí Tôn Cốt, Luân Hồi Niết Quang!
Nhưng còn không chỉ như thế.
Sức mạnh luân hồi không chỉ là sinh, mà còn là tử.
Sau đó Quân Tiêu Dao liên tục thúc giục Luân Hồi Niết Quang, hắc quang trong đó đảo qua, những đại thụ che trời đó bắt đầu khô héo, lá cây điêu tàn, cuối cùng hóa thành một đoạn cây khô, đổ sụp thành bụi.
“Cũng có chút tương tự với Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm, nhưng vẫn có bất đồng về mặt bản chất.” Quân Tiêu Dao suy nghĩ một chút rồi nói.
Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm là sức mạnh thời gian.
Mà Luân Hồi Niết Quang này là sức mạnh luân hồi.
Nhưng hiệu quả thật sự khá tương tự.
“Luân Hồi Niết Quang chỉ là hình thức ban đầu, sau này nhất định còn có biến hóa càng thêm cao thâm.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Giống như Thượng Thiên Kiếp Quang, chiêu thức hoàn chỉnh của nó chính là Thượng Thương Chi Thủ.
Luân Hồi Niết Quang cũng chỉ là một hình thức ban đầu, lúc sau hẳn có thể lột xác ra đại thần thông hoàn chỉnh.
Nhưng chỉ nhất thức ban đầu này cũng đã khủng bố tới cực điểm, có thể trở thành đòn sát thủ.
Hơn nữa sức mạnh luân hồi của Chí Tôn Cốt còn có thể phối hợp với Lục Đạo Luân Hồi quyền, giúp nó phát huy ra uy năng lớn hơn nữa.
Sau đó, Quân Tiêu Dao lại đưa mắt nhìn về hướng di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
Nói thật, ban đầu Quân Tiêu Dao cho rằng di hài của Luân Hồi Thánh Linh hẳn là trạng thái người kim loại nào đó.
Nhưng hoàn toàn không phải.
Di hài của Luân Hồi Thánh Linh giống như nhân loại bình thường, chỉ là khô gầy khô héo, nhìn như mất nước.
Mà lúc này, một dao động linh hồn mỏng manh đến cực điểm bỗng truyền đến.
“Tiểu hữu, ngươi là người của Quân gia đúng không...”
“Hả?” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra kỳ quang.
Hắn thấy được một chút quang điểm mỏng manh như ánh sáng đom đóm phía trên di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
“Còn lại một chút tàn hồn sao?” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hắn khẽ gật đầu và nói: “Không sai, tại hạ là Quân Tiêu Dao của Quân gia.”
“Quả nhiên, ở thời đại của chúng ta, Quân gia đã xuất hiện một nhân vật khủng bố đỉnh thiên lập địa, đàn áp quần hùng Tiên Vực.”
“Thậm chí một ít Thánh Linh đại thành cũng không dám lộ diện, sợ bị vị kia đánh chết, tế luyện thành đế binh.”
“Hừm, còn có chuyện này sao?” Quân Tiêu Dao kinh ngạc.
Thánh linh đại thành chính là tồn tại đủ khả năng sánh vai với Đại Đế, Cổ Hoàng.
“Vị Đại Đế kia tự phong là Khí Thiên, tức là tồn tại vứt bỏ trời xanh.” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói.
“Là tổ tiên của ta, Khí Thiên Đại Đế, Quân Khí Thiên.” Quân Tiêu Dao phản ứng lại.
Vị này chính là một trong những nhân vật mạnh nhất.
Nghe đồn thiên tư của ngài cực kỳ yêu nghiệt, thậm chí dẫn động trời giáng đế ấn, nếu chịu đón lấy thì có thể không bị cản trở mà trực tiếp chứng đạo thành đế.
Kết quả vị mãnh nhân kia lại nói thẳng một câu.
Thiên Đạo lên ngôi, cũng chỉ là trói buộc, thân ta chứng đạo, vạn kiếp thành tiên!
Ngài ấy không tiếp nhận đế ấn mà trời cao giao cho!
Cuối cùng, ngài ấy dựa vào thực lực của bản thân để chứng đạo, kéo dài mười vạn năm khí vận của Quân gia.
Quân gia có thể uy chấn Tiên Vực, đứng sừng sững đến bây giờ cũng không phải chỉ dựa vào một hai người, mà là mỗi nhất đại đều xuất hiện yêu nghiệt giống như Quân Khí Thiên.
Ví dụ như thế hệ trước chính là phụ thân của Quân Tiêu Dao, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối.
Mà thế hệ này tất nhiên là Quân Tiêu Dao.
“Ta có cảm giác, vị kia... Dường như vẫn chưa mất đi...” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh bỗng nói.
“Cái gì?” Quân Tiêu Dao bất ngờ.
Vị mãnh nhân kia còn sống?
Nhưng suy nghĩ lại, với nội tình của Quân gia thì cũng chưa chắc không còn sót lại Đại Đế.
Dù sao lão tổ xếp thứ mười tám của Quân gia cũng đã là cường giả chí tôn.
Những người ở mười vị trí đầu, thậm chí những vị đứng hàng đầu sẽ đạt tới cảnh giới nào?
Có Đế tồn tại cũng có vẻ không lạ gì.
“Rốt cục tiền bối nói những lời đó là muốn biểu đạt cái gì?” Quân Tiêu Dao đi thẳng vào vấn đề.
Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói: “Ta biết, lấy thiên phú của ngươi, ngày sau nhất định sẽ là tồn tại trung tâm của Quân gia, ta chỉ có một yêu cầu, hy vọng ngày sau, ngươi có thể quan tâm Thánh Linh Thư Viện một chút.”
“Hừm?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.
Không ngờ Luân Hồi Thánh Linh lại đưa ra yêu cầu như vậy.
“Đại tranh chi thế mở ra, chư giới náo động, chút sương đen kia sẽ bay tới từ dị vực, cho dù bất hủ cũng sẽ bị huỷ diệt, càng đừng nói là một tòa thư viện.” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh từ từ nói.
Hết chương 190.
Chương 191
Lúc này, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn hiểu ra.
E là tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh đã biết trước một vài điều.
Hắn không muốn để Thánh Linh Thư Viện bị huỷ diệt trong sóng triều thời đại, bởi vậy xin Quân Tiêu Dao giúp đỡ.
Lấy thân phận của Quân Tiêu Dao và nội tình của Quân gia, muốn quan tâm Thánh Linh Thư Viện một chút cũng không phải việc khó.
Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không phải thánh mẫu thích làm người tốt.
Hắn sẽ không làm chuyện không công.
Hình như biết Quân Tiêu Dao đang suy nghĩ cái gì, Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói: “Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không yêu cầu không công, thứ này là quà tặng cuối cùng của ta.”
Ở ngực của di hài Luân Hồi Thánh Linh, một đoàn quang hoa mông lung hiện ra.
“Đây là...” Quân Tiêu Dao lộ ra dị sắc.
Khi quang hoa mông lung kia hiện ra, một sức mạnh luân hồi nồng đậm tới cực điểm cũng khuếch tán.
Nhưng giờ phút này, Quân Tiêu Dao đã lĩnh ngộ được chân lý luân hồi.
Hơn nữa được Chí Tôn Cốt gia trì, những sức mạnh luân hồi đó đã không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hắn.
Quân Tiêu Dao tập trung nhìn vào, phát hiện giữa quang hoa mông lung kia là một thứ nhìn giống như hạt giống.
Hạt giống kia có hai màu hắc bạch, tản ra sức mạnh luân hồi nồng đậm.
Sức mạnh luân hồi ở nơi đây căn bản không là cái gì so với hạt giống kia!
“Đây là...”
Tuy Quân Tiêu Dao nhìn quen các loại kỳ trân dị bảo, nhưng cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khi trông thấy hạt giống này.
Hắn biết, đây tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.
Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói: “Đây là luân hồi tiên chủng mà ta ngưng kết ra từ toàn bộ sức mạnh luân hồi, đạo kim tinh hoa, ta thấy ngươi đang ở cảnh giới Quy Nhất đại viên mãn, bước tiếp theo là hợp đạo.”
“Vậy thì luân hồi tiên chủng này sẽ có tác dụng đối với ngươi.”
“Luân hồi tiên chủng!” Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng ngời.
Tiên chủng tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, tiên chủng là tồn tại xa xôi không thể với tới.
Thậm chí không phải ai cũng có thể dùng được cả linh chủng bình thường.
Tu sĩ tầm thường chỉ có thể dùng hạt giống hợp đạo kém cỏi nhất.
Những hạt giống hợp đạo đó hầu như không có bất cứ tác dụng gia trì nào trợ giúp tu sĩ.
“Thế nào, tiểu hữu có vừa lòng với phần lễ vật này không?” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh hỏi.
“Cũng được.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Nếu là thiên kiêu bình thường, có thể lấy được tiên chủng thì tuyệt đối mừng như lên trời, hưng phấn đến cực điểm.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ có thể coi như không tồi.
Nếu không phải tiên chủng này có chứa sức mạnh luân hồi, chỉ sợ Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy hứng thú.
Thái độ như vậy làm tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh câm nín một hồi.
Hắn đưa luân hồi tiên chủng được ngưng tụ ra từ toàn bộ tinh hoa của mình cho Quân Tiêu Dao mà Quân Tiêu Dao cũng không có phản ứng gì.
Sau đó, Quân Tiêu Dao có được luân hồi tiên chủng.
“Tiền bối yên tâm, tại hạ sẽ đích thân quan tâm Thánh Linh Thư Viện.” Quân Tiêu Dao nói.
“Có được hứa hẹn của truyền nhân Quân gia, ta cũng an tâm rồi, kế tiếp, ngươi đi đi, tàn hồn của ta đã không thể kiên trì được lâu nữa...” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Hắn liếc mắt đánh giá di hài của Luân Hồi Thánh Linh một cái.
“Khụ khụ... Tiểu hữu, ngươi xem di hài của lão hủ làm cái gì?” Tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh ho khan một tiếng và nói.
Tiểu tử này sẽ không nhắm vào di hài của hắn đó chứ?
“Tiền bối nói đùa, tại hạ chỉ muốn chiêm ngưỡng phong mạo của tiền bối một chút mà thôi.” Quân Tiêu Dao mặt không đỏ, tim không đập nhanh mà nói.
Vừa rồi hắn thật sự nhắm vào di hài của Luân Hồi Thánh Linh.
Dù sao bản thể của Luân Hồi Thánh Linh chính là Luân Hồi Đạo Kim có thể đúc thành đế binh.
Một khối Luân Hồi Đạo Kim to như vậy, chỉ sợ không ai không động tâm.
Nhưng đánh giá một chút xong thì Quân Tiêu Dao vẫn từ bỏ.
Như tàn hồn của Luân Hồi Thánh Linh đã nói, toàn bộ tinh hoa của hắn ta đã ngưng tụ thành luân hồi tiên chủng.
Di hài không còn giá trị gì nữa.
“Tiền bối, cáo từ.” Quân Tiêu Dao chắp tay, xoay người rời đi.
Luân Hồi Thánh Linh nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi, bỗng có chút hối hận.
Có phải hắn ta không nên phó thác thư viện cho người này hay không?
Nhưng tự cổ chí kim, người duy nhất thông qua khảo nghiệm chỉ có một mình Quân Tiêu Dao.
Luân Hồi Thánh Linh cũng không có lựa chọn nào khác.
Phía Bên kia, khóe miệng Quân Tiêu Dao còn duy trì ý cười lạnh nhạt.
Hành trình lần này đến Thiên Đạo Lâu có khá nhiều thu hoạch.
Long tượng vi lạp lột xác, đánh dấu được Lục Đạo Luân Hồi quyền, cũng uẫn dưỡng ra thần thông Chí Tôn Cốt, còn có được luân hồi tiên chủng.
“Nên sử dụng tiên chủng này như thế nào đây?” Quân Tiêu Dao đang suy tư.
Hiện giờ nếu hắn luyện hóa tiên chủng này thì sẽ lập tức đột phá đến Hợp Đạo Cảnh, thậm chí có khả năng trực tiếp đột phá đến Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn.
Hơn nữa luân hồi tiên chủng cũng rất phù hợp với thần thông Chí Tôn Cốt của hắn.
Nhưng trước sau Quân Tiêu Dao vẫn cảm thấy có chút không ổn.
Hắn cảm thấy luân hồi tiên chủng còn chưa thể phóng thích toàn bộ thiên tư của hắn.
Quân Chiến Thiên cũng nói, sau này để hắn hạ giới tìm kiếm căn nguyên thế giới làm chủng.
Lựa chọn tiên chủng như thế nào sẽ liên quan đến con đường tương lai.
Lựa chọn bất đồng đại diện cho những con đường khác nhau, là điều cực kỳ trọng yếu đối với Quân Tiêu Dao.
“Thôi, nếu ta đột phá đến Hợp Đạo Cảnh thì nhất định phải chọn một con đường cực hạn nhất, bằng không chẳng phải là uổng một thân thiên phú sao?” Quân Tiêu Dao cười khẽ.
Hắn không vội luyện hóa, chuẩn bị lấy luân hồi tiên chủng này để tìm hiểu bản hoàn chỉnh của thần thông Luân Hồi Niết Quang.
Hiển nhiên uy lực kia sẽ càng mạnh hơn Luân Hồi Niết Quang.
Chuyện ở nơi này hoàn thành thì Quân Tiêu Dao cũng rời đi.
Mà ở ngoại giới, tất cả tu sĩ đều không rời đi.
Bọn họ đều muốn tận mắt nhìn thấy Quân Tiêu Dao đi ra.
Họ cũng rất muốn biết, Quân Tiêu Dao đã đạt được loại cơ duyên nào.
Ngay vào lúc vạn chúng nín thở chờ đợi thì trên đỉnh Thiên Đạo Lâu có quang huy lập loè.
Bóng dáng của Quân Tiêu Dao như trích tiên dưới ánh trăng, xuất hiện ngay trên không trung.
Một bộ bạch y, tuyết trắng vô cấu, dáng người thon dài, da thịt chảy xuôi tiên huy.
Hắn như Thần linh chi tử, chân tiên dưới ánh trăng, tiên tư thần cốt, tuấn tú tuyệt thế.
Mà trên tuấn nhan thần tiên đủ để khiến hàng tỉ thiếu nữ điên cuồng lại không có biểu cảm nào, nhìn rất bình đạm.
Dường như đối Quân Tiêu Dao mà nói, đột phá tầng năm mươi của Thiên Đạo Lâu cũng không xem như đại sự gì.
Hết chương 191.
Bình luận facebook