-
Chương 281-285
Chương 281
“Con kiến nhà ngươi...” Sắc mặt Khương Hư Linh âm trầm cực độ.
Nghe Khương Hư Linh cứ há miệng là nói con kiến, trên mặt Tần Hạo phủ kín lạnh lẽo.
Hắn ta lại ra tay, hoàn toàn bùng nổ thực lực của bản thân.
Mà Khương Hư Linh bởi vì Khương Lạc Ly nên ném chuột sợ vỡ đồ, không dám dùng hết sức mà đánh một trận.
Bởi vậy, nhất thời lại bị Tần Hạo khống chế.
Mà hai vị hộ đạo nhân kia cũng bị Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc cản tay.
“Hai tộc các ngươi thân là thế lực đi theo Quân gia, thật sự muốn đối nghịch với Khương gia ta sao?” Một vị Khương gia hộ đạo nhân lạnh lùng nói.
tất cả mọi người trên Tiên Vực đều biết Quân gia và Khương gia là cùng mặc cái quần.
Tất nhiên thế lực theo đuổi của Quân gia cũng biết.
Nhưng bọn chúng lại vẫn muốn đối nghịch với Khương gia.
“Hừ, chúng ta sớm đã không phải người theo đuổi của Quân gia, Cổ Ma tộc ta tuyệt không làm nô!”
“Còn có Cổ Yêu tộc ta cũng vĩnh viễn không làm nô!”
Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc lạnh lùng nói.
Bọn họ nói chắc nịch boong boong, cực kỳ tự tin.
Hai vị hộ đạo nhân của Khương gia thấy thế thì cũng hiểu ra.
E là sau lưng Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc có người chống lưng, bọn chúng có chỗ cậy vào nên không sợ, thậm chí dám can đảm phản bội Quân gia.
Bọn họ lại nhìn về phía Thánh Nhân trên lưng có đôi cánh màu đen, quanh thân lượn lờ lửa đen kia.
“Cửu U Minh Tước tộc.” Ánh mắt hai vị Thánh Nhân chợt lóe.
Nhất tộc này cũng là một trong thập đại tội tộc bị Quân gia trấn áp, không ngờ bọn chúng cũng phá phong ấn mà ra.
Hiện tại, tình hình có chút khó giải quyết.
Khương Lạc Ly đang nằm trong tay bọn chúng, lại còn có ba Thánh Nhân ở đây.
Cho dù bọn họ ra tay thì cũng không chiếm được ưu thế gì cả.
Mà bên kia, vì Khương Hư Linh có cố kỵ nên chưa dùng hết toàn lực, cho nên vẫn luôn bị đánh áp đảo, trên người cũng xuất hiện một ít thương thế.
“Không phải con kiến nhà ngươi tự xưng là hóa thân của chính nghĩa sao, sao cũng dùng loại thủ đoạn ti tiện này?” Khương Hư Linh lạnh lùng nói lời châm chọc.
“Đối với người phi thường thì phải dùng thủ đoạn phi thường, dùng thủ đoạn gì với kẻ tội nghiệt ngập trời như ngươi cũng là bình thường.” Tần Hạo ăn nói rất đường hoàng.
Hắn ta lại thi triển đại thủ ấn, sức mạnh căn nguyên thế giới kích động, hóa thành một trấn thiên chi ấn, trấn áp về hướng Khương Hư Linh.
Khương Hư Linh cũng ra chiêu phản kháng.
Mà đúng lúc này, bước chân của Tần Hạo chợt lóe, dùng tốc độ cực nhanh lao đến trước người Khương Hư Linh, oanh kích một chưởng ra.
“Dùng mấy trò mèo ba chân này mà cũng muốn đối phó ta?” Khóe miệng Khương Hư Linh tràn ra nụ cười lạnh, ra chiêu ngăn cản.
Bỗng nhiên, bên cạnh Tần Hạo có ngọn lửa màu đen chợt lướt qua.
Sau đó, một thiếu nữ mỹ lệ trên lưng có đôi cánh màu đen bỗng thoáng hiện, oanh kích trực diện với Tần Hạo.
“Cái gì!?” Khương Hư Linh hơi ngơ ra, cũng không phản ứng kịp.
Ngay sau đó, đi kèm với một tiếng nổ vang.
Khương Hư Linh hộc máu bay ngược ra sau, ngực cháy đen một mảnh, huyết nhục mơ hồ.
“Công tử!”
Hai hộ đạo nhân biến sắc, vừa định ra tay thì lại bị Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc chế hành.
“Ngươi...” Khương Hư Linh ổn định thân thể lại, nhịn không được lại hộc ra một búng máu, gắt gao mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ cánh đen kia.
“Ngươi cướp đi xương của Tần Hạo, hôm nay cũng phải hoàn lại.” Thiếu nữ có đôi cánh đen lạnh lùng nói.
“Ngươi là... Cửu U Minh Tước tộc...” Sắc mặt Khương Hư Linh rất khó xem.
Gã không ngờ Tần Hạo còn cất giấu át chủ bài này.
Tần Hạo cười lạnh một tiếng và nói: “Ta cũng muốn đa tạ ngươi, nếu không nhờ ngươi đào cốt thì có lẽ ta cũng không gặp được Cửu U.” Hắn ta nói, ánh mắt nhìn về phía Cửu U cũng mang theo một tia ôn nhu.
Sau khi Tần Hạo bị Khương Hư Linh đào cốt, lưu lạc đến biên giới cái chết.
Là Cửu U xuất hiện, cứu vớt hắn ta.
Sau đó nàng ta làm bạn với hắn quật khởi một đường.
Tần Hạo cũng vì Cửu U mà đi tìm Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc, nghĩ cách giúp Cửu U Minh Tước tộc phá phong ấn.
Giữa hai người đã có tình cảm sâu sắc.
“Đáng chết, sớm biết vậy khi đó nên triệt để giết chết ngươi!” Khương Hư Linh có chút hối hận, sắc mặt trầm trọng.
Nhưng gã cũng không biết.
Trong cốt truyện thông thường, gã chỉ là đá kê chân của Tần Hạo mà thôi.
Tần Hạo sẽ dẫm lên gã thượng vị, sau đó hoàn toàn quật khởi.
“Để lâu sẽ sinh biến, Cửu U, chúng ta ra tay giết hắn đi!” Tần Hạo lạnh lẽo nói.
Bình thường thì nhổ cỏ không trừ tận gốc, còn nói nhiều lời vô nghĩa đều là biểu hiện của vai ác.
Tần Hạo thân là vai chính, sẽ không phạm phải dạng sai lầm này.
Cho nên hắn ta nhất định phải giết Khương Hư Linh.
“Ngươi thật sự dám giết ta?!” Trong mắt Khương Hư Linh kích động sát khí.
“Cho dù không giết ngươi thì ngươi cũng sẽ giết ta, một khi đã vậy, vì sao ta không giết ngươi trước!”
Tần Hạo nói hết câu này thì không nói thêm gì nữa, hắn ta đồng loạt ra tay với Cửu U, trấn sát về hướng Khương Hư Linh.
Mà hai vị hộ đạo nhân của gã còn đang bị Thánh Nhân Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc hoàn toàn nhắm vào, căn bản không thể dành ra thời gian cứu viện.
“Đáng chết!”
Nhìn Tần Hạo và Cửu U trấn sát mà đến, sắc mặt Khương Hư Linh hết sức khó coi.
Chỉ sợ gã cũng không ngờ rằng mình được định vị là vai ác nên trời sinh phải bị Tần Hạo dẫm mặt.
“Chẳng lẽ hôm nay Khương Hư Linh ta thật sự sẽ chết trong tay con kiến hạ giới?” Trong lòng Khương Hư Linh bỗng nghĩ đến.
“Biểu ca!”
Khương Lạc Ly bị nhà giam không gian giam cầm, gương mặt xinh đẹp cũng biến sắc.
Tuy Khương Hư Linh chỉ là biểu ca bà con xa của nàng, hai người cũng không có quan hệ thân tình thâm hậu gì.
Nhưng chung quy Khương Hư Linh vẫn là người trong nhà.
Tất nhiên Khương Lạc Ly không muốn nhìn thấy người trong nhà ngã xuống.
Ngay vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc.
Trên trời cao bỗng có một tiễn quang khủng bố xuyên thủng hư không mà đến!
“Tần Hạo, cẩn thận!” Cửu U biến sắc, vội vàng xoay người ngăn cản.
Mà lúc này, ở một phương hướng khác lại có một bóng hình xinh đẹp lao tới cực nhanh, đánh về hướng Cửu U.
“Là ai!” Cửu U lạnh lùng quát một tiếng.
Tần Hạo cũng xoay người, ra chiêu phản kháng.
Ầm ầm ầm!
Dao động va chạm bùng nổ khiến vòm trời chấn động.
Nơi xa, một nam tử tuổi trẻ nửa người trên trần trụi, ngực có lạc ấn đồ đằng thái dương cầm Tru Tinh Phá Diệt Cung hiện thân, đó là Nghệ Vũ.
Chín mũi tên liên hoàn của hắn lao thẳng về hướng Tần Hạo.
Đồng thời ở phía bên kia.
Một nữ tử mặc váy lụa đen bó sát người hiện thân.
Hết chương 281.
Chương 282
Dáng người của nữ tử này tinh tế, dung mạo tuyệt đẹp, da thịt cực trắng, mái tóc đen xỏa tung trên đôi vai ngọc.
Sau lưng nàng ta có một đôi cánh hai màu trắng đen, lưu chuyển âm dương nhị khí, nhìn tựa như Đọa Thiên Sứ hắc ám tuyệt đẹp.
Đó là Yến Thanh Ảnh.
Đọa Thiên Chi Dực sau lưng nàng ta chấn động, nhắm thẳng về hướng Cửu U.
Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, cho nên những người ở đây đều ngơ ra một lúc lâu mới hồi phục tinh thần.
Khương Hư Linh lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, không rõ người đột nhiên xuất hiện này vì sao lại giúp gã.
Mà ngay vào lúc Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc đều bị Nghệ Vũ và Yến Thanh Ảnh hấp dẫn sự chú ý.
Phía sau nhà giam không gian đang cầm tù Khương Lạc Ly, một bóng người bạch y cầm kiếm lặng lẽ hiện ra.
Hắn dùng một kiếm chém về phía nhà giam không gian.
Nhà giam lập tức rách nát, xuất hiện một vết nứt.
“Đi ra đi, nha đầu thô lỗ nhà ngươi...”
Bóng người bạch y kia lên tiếng, trong giọng nói mang theo một chút than thở và bất đắc dĩ.
Khương Lạc Ly vốn đang mặt ủ mày ê mà đứng trong nhà giam không gian, nghe thấy tiếng nói ôn nhuận này thì hai chùm tóc đuôi ngựa đều nhấc lên.
Nàng quay người lại nhìn, lập tức trông thấy lang quân tuấn tiếu mà mình thương nhớ ngày đêm.
Y quan trắng hơn cả tuyết, tiên huy bao phủ, trên tuấn nhan thần tú tuyệt luân lộ ra một chút than thở và bất đắc dĩ.
Không phải Quân Tiêu Dao thì còn là ai nữa.
“Tiêu Dao ca ca!” Khương Lạc Ly ngơ ra một lát mới hồi phục tinh thần, bỗng yêu kiều kêu lên, kích động đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Sau đó nàng như yến non về tổ mà nhào về hướng Quân Tiêu Dao.
Tứ chi trắng nõn thon gầy giống như bạch tuộc mà quấn chặt trên người Quân Tiêu Dao.
Như một manh vật trang trí.
Quân Tiêu Dao câm nín, nếu không phải Hoang Cổ Thánh Thể của hắn cường hãn, phỏng chừng sẽ bị đôi tay nhỏ chân nhỏ của Khương Lạc Ly siết đến hít thở không thông rồi.
“Đi xuống.” Quân Tiêu Dao bất đắc dĩ thở dài.
Hắn có thể vân đạm phong khinh, cực kỳ lãnh đạm với bất cứ kẻ nào.
Duy chỉ có nha đầu cộc lốc này là làm hắn có chút đau đầu và bất đắc dĩ.
Hơn nữa nàng còn là con dâu được Khương Nhu khâm điểm, tuy Quân Tiêu Dao cũng không thừa nhận.
“Không, Tiêu Dao ca ca, người ta vì gặp ngươi mà hạ giới, còn bị bắt cóc, ô ô...”
Hai chân trắng nõn non nớt của Khương Lạc Ly bấu chặt trên eo Quân Tiêu Dao, cánh tay ngó sen trắng như tuyết thì ôm cổ hắn, kể khổ bên tai hắn.
“Ai dám bắt cóc tiểu công chúa Khương gia ngươi, không phải tự tìm đường chết sao?” Quân Tiêu Dao cười nhạt một tiếng, lắc lắc đầu.
“Hừ, chính là tên không có mắt kia!” Khương Lạc Ly bĩu môi hừ khẽ và nói.
Quân Tiêu Dao không để ý đến Khương Lạc Ly treo trên người mình, đảo ánh mắt qua chung quanh.
Liếc một cái đã nhìn thấy Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc.
Giờ phút này bọn họ mới kịp phản ứng, trên mặt không khỏi mang theo chút lạnh lẽo.
“Ngươi là người phương nào!?” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc quát lạnh.
Nhưng hai vị hộ đạo nhân của Khương gia nhìn thấy Quân Tiêu Dao giải cứu Khương Lạc Ly thì vẻ mặt lại vô cùng kích động, cùng chắp tay nói: “Lão hủ ra mắt Thần Tử Quân Gia, đa tạ Thần Tử ra tay cứu tiểu thư!”
Hai vị hộ đạo nhân hết sức kích động, vừa rồi còn đau đầu không biết nên giải cứu Khương Lạc Ly và Khương Hư Linh thế nào.
Chỉ trong giây lát mà tất cả vấn đề đều được giải quyết.
Khương Lạc Ly được cứu ra, Khương Hư Linh cũng tránh được một kiếp.
“Thần Tử Quân Gia là thần thánh phương nào?”
Tần Hạo bị phá hư kế hoạch, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Tất nhiên hắn ta không biết Quân Tiêu Dao là người nào, có địa vị ra sao trên Tiên Vực.
Ếch ngồi dưới đáy giếng thì không có khả năng nhìn thấy sự bao la của biển rộng.
“Ngươi chính là Tần Hạo.” Quân Tiêu Dao nhìn về phía Tần Hạo, sắc mặt lạnh nhạt, tựa như trời xanh.
Ánh mắt đạm mạc này làm trong lòng Tần Hạo cực kỳ khó chịu.
Lại là loại ánh mắt khinh thường và hờ hững này!
Còn về Khương Hư Linh, trên mặt gã lại lộ ra vẻ mặt kinh hỉ cực độ, vội nói: “Đa tạ muội phu ra tay cứu giúp!”
“Muội phu?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu.
Hắn thành muội phu của người khác từ khi nào?
Khương Lạc Ly treo trên người hắn lại cười hắc hắc, quay đầu chớp chớp đôi mắt to về hướng Khương Hư Linh.
Hàm ý là làm tuyệt lắm!
Mà Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc nghe thấy bốn chữ Thần Tử Quân Gia thì trên mặt đều xuất hiện một tia kinh ngạc.
Trong loáng thoáng còn có một chút kinh sợ.
Dù sao thì một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Hiện tại nghe thấy hai chữ Quân gia, cả Thánh Nhân của Cửu U Minh Tước tộc đều có cảm giác nghĩ mà sợ.
“Mặc kệ hắn là cái gì, trấn áp trước lại nói!” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc liếc nhau, trực tiếp trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Nếu có thể trấn áp vị Thần Tử này, vậy ít nhất Quân gia cũng sẽ ném chuột sợ vỡ đồ một chút.
Nhưng mà, bọn họ vẫn suy nghĩ quá ngây thơ.
Bóng dáng Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên thoáng hiện, ầm ầm va chạm với Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc.
Hai vị hộ đạo nhân của Khương gia cũng mang đầy lửa giận mà ra tay.
Khương gia và Quân gia cộng lại với nhau thì có chừng bốn vị Thánh Nhân đối đầu với ba Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc.
Quân Tiêu Dao tạm thời không ra tay, mà nhìn về phía Tần Hạo.
Tần Hạo thấy tình cảnh này thì sắc mặt hơi tái nhợt.
Hắn ta biết kế hoạch của mình đã xem như hoàn toàn thất bại.
Chẳng những không thể tru sát Khương Hư Linh, thậm chí cả bản thân hắn cũng rơi vào nguy hiểm.
Mà tất cả mọi chuyện đều là vì tên bạch y công tử kia!
Ngay vào lúc trong lòng Tần Hạo kích động oán khí.
Một tiếng kêu thảm thiết của giai nhân truyền ra.
Nghe thấy âm thanh này, Tần Hạo bỗng quay đầu lại, lập tức nhìn thấy cảnh tượng làm khóe mắt hắn ta muốn nứt ra.
Nửa bên cánh màu đen của Cửu U đã bị Yến Thanh Ảnh xé rách, máu tươi bắn lên trời cao.
Đôi mắt của Yến Thanh Ảnh thật thâm thúy, giống như ngôi sao trên bầu trời đêm, mang theo cảm giác lạnh lẽo và hàn ý.
Tuy ở trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng ta luôn mang tư thái tiểu nữ nhi, nhưng khi đối mặt với kẻ địch lại lạnh nhạt giống như nữ vương hắc ám.
Lời Quân Tiêu Dao nói chính là mệnh lệnh tối cao.
Hết chương 282.
Chương 283
Tuy Cửu U là tiểu tỷ tỷ tùy thân của Tần Hạo.
Nhưng thực lực cũng chỉ là cấp bậc thiên chi kiêu nữ, tuy trong những người cùng thế hệ thì nàng ta cực kỳ xuất chúng, nhưng cũng không có khả năng quá mạnh.
Mà Yến Thanh Ảnh chính là một trong những Nghịch Thiên Thập Tử.
Tuy đã đưa căn nguyên thế giới cho Quân Tiêu Dao, nhưng nàng vẫn là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.
Hơn nữa Yến Thanh Ảnh đã cắn nuốt Đọa Thần Tử và huyết mạch Yêu Thần của Thiên Yêu Thái Tử.
Thực lực của nàng ta cũng bùng nổ đến mức cực kỳ khủng bố.
Đối phó với một Cửu U thì vẫn dư dả.
“Chết đi!” Yến Thanh Ảnh ra tay, thúc giục Thôn Thần Ma Công.
Lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện lên trong hư không, bùng nổ lực hút, muốn kéo Cửu U vào trong đó.
“Không!” Cửu U liều mạng giãy giụa.
Nàng ta là thiên chi kiêu nữ mạnh nhất của Cửu U Minh Tước tộc, nhưng hiện tại lại không có quá nhiều sức phản kháng khi đứng trước mặt Yến Thanh Ảnh.
Chỉ trong giây lát ngắn ngủn, thân thể mềm mại của Cửu U đã bị kéo vào lốc xoáy cắn nuốt.
Thân thể nàng ta tan nát ra thành từng phần, biến thành huyết nhục chi khí tinh thuần rồi bị Yến Thanh Ảnh hấp thu.
“Cửu U a a a a a...!”
Tần Hạo giận đến mức nghiến răng, bi phẫn khôn kể, chỉ cảm thấy trái tim đau đớn như bị xé rách.
Đó là giai nhân vẫn luôn làm bạn quật khởi với hắn ta!
Thậm chí bọn họ còn ước định, chờ đến khi mọi chuyện bình ổn thì sẽ tìm một nơi, an an tĩnh tĩnh vượt qua cả đời.
Mà hiện tại, tất cả những ước mơ tốt đẹp đều tan nát thành mảnh nhỏ trước mắt hắn ta.
Khương Hư Linh phát ra tiếng cười to, rất thống khoái, cuối cùng oán khí trong lòng cũng được phóng thích.
Ánh mắt Tần Hạo đã đỏ như lấy máu.
Lúc này, một mũi tên bỗng xỏ xuyên qua từ sau lưng hắn ta, Tần Hạo vội vàng tránh né, nhưng vẫn bị xuyên qua đầu vai, máu tươi bắn tung tóe.
“Đối chiến với ta còn dám phân tâm, quả thực là tìm đường chết!” Ánh mắt Nghệ Vũ lạnh như băng.
Nhìn Cửu U hóa thành vụn máu, nhìn ánh mắt lạnh lẽo miệt thị của Nghệ Vũ, nhìn Khương Hư Linh sảng khoái cười to.
Tần Hạo thật sự muốn phát điên!
Huyết mạch phun trào, cả người giống như muốn nổ mạnh!
Bỗng dưng, đôi mắt đỏ bừng như máu của hắn ta nhắm vào Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đứng ở phía chân trời.
Là hắn!
Đều tại hắn!
Nếu không phải hắn xuất hiện đánh vỡ kế hoạch của mình thì Cửu U sẽ không phải chết!
“Hôm nay cho dù Tần Hạo ta phải chết, cũng muốn lôi kéo ngươi đệm lưng!”
Tần Hạo ngửa mặt lên trời rống giận, hoàn toàn bùng nổ tiểu vũ trụ đặc thù của vai chính.
Khí huyết điên cuồng tuôn trào lên Cửu Trọng Thiên, Tiên Thiên Linh Cốt niết bàn trong ngực cũng bắt đầu rung động, phát ra quang hoa xưa nay chưa từng có.
Còn có sức mạnh căn nguyên thế giới của Vạn Tượng đại lục cũng bị hắn ta thúc giục tới cực hạn.
“Ngươi chết cho ta!”
Tần Hạo bùng nổ tất cả sức mạnh, giống như một sao băng mang lửa mà lao về hướng Quân Tiêu Dao!
Cho dù Quân Tiêu Dao là thần, Tần Hạo hắn cũng muốn nghịch thiên phạt thần!
(1) Là một chiêu cần sử dụng sức mạnh rất lớn, ôm lấy phần eo đối phương từ sau lưng rồi bẻ gãy xương sống đối phương bằng cách quật ngược ra phía sau.
Giờ phút này, Tần Hạo quả thực đã khai hỏa toàn bộ hỏa lực, tiểu vũ trụ bùng nổ tới cực hạn.
Sức mạnh của Tiên Thiên Linh Cốt Niết bàn và căn nguyên thế giới cùng bị hắn ta thúc giục tới cực hạn, thậm chí dung hợp lại với nhau, biến thành một kích hủy thiên diệt địa.
Cảm nhận được khí tức này, cho dù là Khương Hư Linh trước đó vẫn luôn khinh thường Tần Hạo cũng thay đổi sắc mặt.
Gã tự hỏi, nếu đổi lại là gã đối mặt với một kích này, không nói trực tiếp bị hạ gục, nhưng ít nhất cũng sẽ bị thương nặng, mất đi sức chiến đấu.
“Những thiên kiêu hạ giới đó quả thực là càng ngày càng nghịch thiên...” Khương Hư Linh nhìn thôi đã cảm thấy tim đập nhanh.
Tất nhiên gã không biết là những Nghịch Thiên chi Tử hạ giới đó am hiểu nhất chính là vượt cấp khiêu chiến và khai quải.
Gặp mạnh thì càng mạnh là một trong những đặc điểm của Nghịch Thiên chi Tử.
Hiển nhiên Tần Hạo đã phát huy đặc điểm này tới cực hạn.
Giờ phút này, Tần Hạo đã có quyết tâm đồng quy vu tận với Quân Tiêu Dao.
Hắn ta cũng cho rằng mình có thể làm được.
Nhưng hắn ta không nhìn thấy, trong mắt đám người Yến Thanh Ảnh và Nghệ Vũ chợt léo lên một tia trào phúng và khinh miệt.
Ầm ầm ầm!
Tần Hạo giống như sao băng thiêu đốt, nơi hắn ta đi qua, hư không chấn động, vỡ ra kẽ nứt không gian đen nhánh.
“Không hổ là Nghịch Thiên chi Tử, khí thế của Tần Hạo này cũng mạnh đấy.”
Nhìn thấy Tần Hạo cuồng mãnh đánh tới, sắc mặt Quân Tiêu Dao như giếng cổ không gợn sóng, thậm chí như một người ngoài cuộc xem diễn, còn bình phẩm từ đầu đến chân.
“Tiêu Dao ca ca...”
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly lộ ra một chút lo lắng.
Giờ phút này khí tức của Tần Hạo khiến da thịt tuyết trắng của nàng cũng nổi lên da gà, sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Nàng không muốn Quân Tiêu Dao bị chịu tổn thương nào.
“A...” Quân Tiêu Dao khẽ cười một tiếng, khóe môi nhếch lên một độ cung, lạnh nhạt nói: “Ôm chặt.”
“Ai?” Khương Lạc Ly còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy Quân Tiêu Dao lạnh nhạt vươn tay phải ra, thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, khí huyết kim sắc bốc lên, hóa thành một tượng thần trấn áp chư thiên hoàn vũ!
Đồng thời, sức mạnh của bảy mươi khối Đại La Tiên Cốt cũng bùng nổ, tiên quang lan tỏa, thần năng cuồn cuộn tuôn trào, như đại dương mênh mông!
Nếu nói Tần Hạo giờ phút này là chiến thần đang muốn nghịch thiên phạt thần.
Vậy Quân Tiêu Dao chính là thần vương vô thượng trấn áp càn khôn!
Quân Tiêu Dao đưa tay trái ôm lấy vòng eo tinh tế của Khương Lạc Ly, phòng ngừa nàng bị gợn sóng pháp lực đánh bay.
Tay phải thì siết năm ngón lại, dung hợp sức mạnh của ba tỷ bảy trăm triệu cân thần lực và bảy mươi khối Đại La Tiên Cốt với nhau, một quyền đánh thẳng về hướng Tần Hạo!
Nơi quyền phong khuếch tán ra, không gian tan nát vỡ vụn!
Thân thể hai người lập tức va chạm!
Trong phút chốc!
Thiên địa thất thanh, rơi vào tĩnh mịch tuyệt đối!
Chỉ có một quang hoa chói mắt lấy hai người làm điểm trung tâm mà thong thả khuếch tán ra.
Mà chỉ qua mấy cái hô hấp, quang hoa kia mới nhanh chóng khuếch tán ra.
Đồng thời tiếng nổ vang đinh tai nhức óc cũng đột nhiên bùng nổ!
Thậm chí đám người Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên, Khương gia hộ đạo nhân còn đang chiến đấu với các Thánh Nhân Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc, Cửu U Minh Tước tộc đều bị dao động này ảnh hưởng, không khỏi đưa mắt nhìn lại.
Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Tô Tử Quỳnh, Cửu Đầu Sư Tử và Khương Hư Linh đều nhìn không chớp mắt vào trung tâm vụ nổ kia.
Hết chương 283.
Chương 284
Có gió phất quá, thổi tan huyên náo.
Cảnh tượng trong đó cũng lộ ra.
Quân Tiêu Dao đưa tay trái ôm Khương Lạc Ly, tay phải thò ra, trực tiếp đánh xuyên qua ngực Tần Hạo!
Cả người Tần Hạo giống như đọng lại trên hư không, trên mặt lộ ra biểu cảm không thể tin tưởng.
Máu tươi sền sệt không ngừng chảy xuống từ khóe miệng hắn ta.
“Sao... Sao có thể?” Tần Hạo gian nan mở miệng, sắc mặt tái nhợt như tờ.
Hắn ta hoàn toàn không thể chấp nhận kết quả này.
Hắn ta bạo phát toàn bộ thực lực, thi triển toàn bộ thủ đoạn, tung ra chiêu thức chung cực.
Quân Tiêu Dao lại dùng một bàn tay đã chặn lại được!
Làm người ta căm giận nhất chính là, tay trái của Quân Tiêu Dao còn đang ôm muội tử!
Đây là hoài trung bão muội sát thật sự!
“Không cần dùng thân thể con kiến của ngươi khiêu chiến uy nghiêm của bản Thần Tử...” Tuấn nhan của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, giống như thần linh.
“Tiêu Dao ca ca...” Khương Lạc Ly được ôm vào ngực, khuôn mặt sáng lạn như ánh bình minh trên tuyết, trong mắt tỏa ra sao nhỏ và tia sáng kỳ dị.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao thật sự quá soái khí, quá mê người!
Bị hắn ôm vào trong lòng, cảm giác an toàn cũng tăng lên cực độ!
“Muội phu này của ta thật tao khí...” Cách đó không xa, Khương Hư Linh cũng líu lưỡi, trong lòng âm thầm hâm mộ không thôi.
Tay trái ôm muội, tay phải giết địch.
Giơ tay nhấc chân đã trấn áp tất cả!
Đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được.
Trong mắt Nghệ Vũ cũng lộ ra sùng bái, còn về Yến Thanh Ảnh, nàng ta nhìn nhìn Khương Lạc Ly trong lòng Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp đen nhánh mang theo một tia hâm mộ cùng cực.
“Nếu Khương Hư Linh đào cốt của ngươi một lần, vậy bản Thần Tử cũng vui lòng nhận lấy khối xương sau niết bàn của ngươi.”
Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh như băng.
Tay phải của hắn trực tiếp kéo ra một khối linh cốt trắng tinh sau niết bàn từ trong ngực của Tần Hạo ngực.
“A a a a!”
Tần Hạo phát ra tiếng gào rống, cảm giác đau nhức xé rách này làm hắn ta như muốn điên cuồng.
Khương Lạc Ly lại vùi đầu vào ngực Quân Tiêu Dao, không muốn nhìn thấy tình cảnh huyết tinh này.
“Không tồi.” Nhìn thấy khối cốt này, Quân Tiêu Dao cười cười.
Tiên Thiên Linh Cốt sau niết bàn này cũng có thể trở thành chất dinh dưỡng cho Chí Tôn Cốt của hắn.
“Khụ khụ...” Tần Hạo ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, lộ ra nụ cười thảm.
Hắn ta lại bị đào cốt!
Hắn ta thua.
Hoàn toàn thua!
Hắn ta cho rằng mình có thể dùng chiêu đồng quy vu tận, kết quả đối với Quân Tiêu Dao thì chỉ cần một quyền là giải quyết.
Chênh lệch giữa hai người quá lớn.
“Rốt cục ta đã là làm sai cái gì, mới làm vương triều huỷ diệt, cửa nát nhà tan, cả Cửu U cũng đã chết!” Tần Hạo bi phẫn muốn chết.
Hắn ta chưa làm sai cái gì cả, nhưng Khương Hư Linh vừa đến thì đã trực tiếp huỷ hoại tất cả của hắn ta.
Hiện tại, không chỉ Cửu U chết, cả niết bàn cốt của hắn ta cũng bị Quân Tiêu Dao đoạt đi.
Tần Hạo, quá con mẹ nó thê thảm!
Trên mặt Quân Tiêu Dao cũng không lộ ra vẻ thương hại gì.
Nghiêm khắc mà nói, chuyện này thật sự là Khương Hư Linh làm sai.
Gã chính là vai ác tội ác tày trời đối với Tần Hạo.
Nhưng vậy thì đã sao?
Khương Hư Linh là người của Khương gia.
Mà trong cơ thể Quân Tiêu Dao chảy xuôi một nửa huyết mạch của Khương gia.
Hắn không giúp Khương Hư Linh thì chẳng lẽ phải đại nghĩa diệt thân, giúp Tần Hạo sao?
Hiển nhiên là không có khả năng.
Quân Tiêu Dao căn bản không phải thánh mẫu, hắn cũng không dùng quan niệm thiện ác đơn giản để trói buộc chính mình.
Nếu là người thuộc phe mình, cho dù phạm phải tội nghiệt ngập trời thì Quân Tiêu Dao cũng che chở.
Cái gì mà giúp lý không giúp thân, đều là vô nghĩa!
Quân Tiêu Dao muốn bênh vực người mình đến cùng!
“Trước khi ngươi chết, ta tặng cho ngươi một câu đi, tiểu hài tử mới quan tâm đúng sai, người lớn chỉ xem lợi và hại.”
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu, chụp qua một chưởng.
Tần Hạo cười thảm một tiếng, không có chút sức lực phản kháng, trực tiếp bị Quân Tiêu Dao dùng một chưởng chụp thành vụn máu.
Quân Tiêu Dao đưa tay nắm một cái, căn nguyên thế giới của Vạn Tượng đại lục lập tức bị hắn thu vào trong túi.
Đến lúc này, Quân Tiêu Dao đã có được bốn căn nguyên thế giới.
“Nếu ta có thể gom đủ căn nguyên của thập giới, coi đây là nội tình, bước lên tế đàn anh linh, nói không chừng thật sự có thể sáng lập ra một con đường xưa nay chưa từng có.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm, xác định mục tiêu của chính mình.
Muốn sáng lập ra con đường tiền nhân chưa từng tạo ra, không chỉ cần đại dũng khí, đại nghị lực, đại thiên phú, mà còn phải có đại cơ duyên.
Mà mười căn nguyên thế giới chính là cơ duyên lớn nhất.
Phải biết rằng, trước đó cho dù là Quân Chiến Thiên cũng chỉ muốn Quân Tiêu Dao có được một căn nguyên thế giới mà thôi.
Theo quan điểm của Quân Chiến Thiên, một căn nguyên thế giới đã đủ để trở thành tiên chủng vô thượng, xây dựng nên đạo cơ bất hủ cho Quân Tiêu Dao.
Mà hiện tại, chỉ sợ cả Quân Chiến Thiên cũng không nghĩ tới, tôn tử nhà mình lại có dã tâm muốn gom đủ căn nguyên của thập giới.
Tự cổ chí kim chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Cũng không có ai sẽ sinh ra dã tâm như vậy.
Nhưng lần này có thập giới đại loạn, căn nguyên thập giới sôi nổi hiện thân, đây là cơ hội tốt nhất.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng bỏ lỡ cơ hội này.
Nhìn thấy Tần Hạo và Cửu U ngã xuống, Thánh Nhân của Cửu U Minh Tước tộc cũng phát ra tiếng rống giận.
“Ồn cái gì mà ồn?” Quân Tiêu Dao khẽ cau mày.
Ngay sau đó hắn lấy Sa Đọa Thánh Thể ra.
Đấm ra một quyền, đập nát cả hư không vạn dặm.
Tên Thánh Nhân kia của Cửu U Minh Tước tộc không có sức phản kháng, bị Sa Đọa Thánh Thể một quyền đánh không còn lại chút vụn máu.
Đừng nói là Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc, ngay cả hai vị hộ đạo nhân của Khương gia nhìn thấy cảnh tượng này cũng trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ đều cảm nhận được một loại khí tức nguy hiểm đến cực điểm tỏa ra từ Sa Đọa Thánh Thể.
Ngay sau đó, Sa Đọa Thánh Thể chấn động quyền phong, đấm về hướng hai tên Thánh Nhân của Cổ Yêu tộc và Cổ Ma tộc.
Đương nhiên, lần này Quân Tiêu Dao hơi nương tay, không trực tiếp đấm chết, mà chỉ đánh thành trọng thương.
Bởi vì hắn còn muốn cạy ra độc thủ phía sau màn từ hai người này.
Nhưng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao chợt đau xót.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cắt đứt kết nối với Sa Đọa Thánh Thể.
“Thời gian càng ngày càng ngắn.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng.
Thời gian hắn có khả năng liên kết với Sa Đọa Thánh Thể càng ngày càng ít.
Hẳn làm như vậy thêm một hai lần thì không thể sử dụng được nữa rồi.
Hết chương 284.
Chương 285
Nhưng Quân Tiêu Dao hoàn toàn không cảm thấy đáng tiếc.
Hắn chỉ dùng Sa Đọa Thánh Thể một chút ở hạ giới mà thôi, trở lại Hoang Thiên Tiên Vực rồi thì hoàn toàn không cần.
Sau khi Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc bị đánh thành trọng thương, trực tiếp bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên khống chế lại.
Quân Tiêu Dao đi đến trước người bọn họ, lạnh nhạt hỏi: “Nói đi, ai cho các ngươi lá gan dám phản bội Quân gia ta.”
Lấy nội tình của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc thì dù cho bọn chúng một vạn lá gan cũng không dám phản bội Quân gia.
Sau lưng bọn chúng nhất định có người chống lưng.
“Hừ, được làm vua thua làm giặc, tuy hai chúng ta bại, nhưng hạo kiếp sẽ không kết thúc, Quân gia các ngươi cũng vĩnh viễn không có khả năng cao cao tại thượng, một tay che trời!” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc hừ lạnh và nói.
“Tù nhân còn kiên cường như vậy, ngươi thực dũng cảm lắm.” Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh lẽo trào phúng.
Sau đó, hắn trực tiếp lấy ra thần thông trong Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, Hỗn Độn Thần Ma.
Loại Hỗn Độn Thần Ma này quả thực là một thủ đoạn khủng bố dùng để tra tấn linh hồn.
Trước kia cả thích khách của U Minh Thiên cũng không chịu nổi tra tấn như vậy.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao đang đối mặt với hai Thánh Nhân.
Nhưng hai Thánh Nhân này đều bị thương nặng, thực lực ngã xuống đáy cốc.
Cộng thêm bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên áp chế, Thần Cung nguyên thần của bọn họ cũng đã suy yếu tới cực điểm.
Hỗn Độn Thần Ma của Quân Tiêu Dao vẫn có thể tác dụng với chúng.
“A, đây... Đây là cái quỷ gì... A a a a!”
Hai mắt Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc đỏ rực như máu, phát ra tiếng thống khổ tột cùng.
Cảm giác thống khổ khi nguyên thần bị kéo vào Hỗn Độn Thần Ma, bị nghiền nát lặp đi lặp lại quả thực còn thống khổ hơn lăng trì thân thể cả vạn lần.
Đây tuyệt đối là nổi đau mà không phải người bình thường có thể chịu đựng.
Trải qua tra tấn lâu dài, rốt cuộc hai tên Thánh Nhân cũng không chịu đựng nổi mà nói ra một ít bí mật.
Hai tộc bọn họ không chỉ cấu kết với tội tộc, còn với móc nối với đám sinh linh Thái Cổ Thần Sơn ở hạ giới.
Mà Thái Cổ Thần Sơn hạ giới lại có liên hệ với Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên Vực.
Tỷ như các hoàng tộc đứng đầu như Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ…v…v...
“Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ, bọn chúng cũng tham dự vào chuyện này?” Quân Tiêu Dao hơi nhíu mày.
Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ cũng là Thái Cổ hoàng tộc đứng đầu, thực lực không yếu hơn Tổ Long Sào và Vạn Hoàng Linh Sơn.
Nhưng nghĩ lại cũng có thể lý giải.
Từ trước đến nay Thái Cổ hoàng tộc coi Nhân tộc là con kiến, từng phát động rất nhiều náo động ở thời cổ.
Mà Quân gia thân là Hoang Cổ thế gia đứng đầu Nhân tộc, lại là một trong Ngự Tam Gia, tất nhiên sẽ sinh ra xung đột đối kháng với Thái Cổ hoàng tộc.
Dần dà, Quân gia gần như đắc tội một nửa Thái Cổ hoàng tộc trở lên.
Một nửa Thái Cổ hoàng tộc còn lại tuy rằng không có thù hận gì lớn với Quân gia, nhưng cũng không có hảo cảm gì.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quân gia cường đại như thế mà vẫn không hoàn toàn huỷ diệt Tổ Long Sào.
Bởi vì chỉ cần Quân gia đối phó Tổ Long Sào thì các hoàng tộc Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ… sẽ không ngồi xem.
Những Thái Cổ hoàng tộc đó cùng tạo áp lực, tuy Quân gia không đến mức sợ, nhưng cũng sẽ có tổn thất.
Mặc dù phía Quân gia cũng có các minh hữu như Hoang Cổ Khương gia.
Nhưng đến lúc đó nếu thật sự triển khai đại chiến thì không phải chỉ là bất hủ chiến của hai thế lực.
Mà là bất hủ chiến liên lụy đến nhiều thế lực, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực sẽ long trời lở đất.
“Khó trách có tự tin như vậy, thì ra là Thái Cổ hoàng tộc chống lưng cho các ngươi, nhưng đáng tiếc, các ngươi cũng chỉ là quân cờ để Thái Cổ hoàng tộc khiêu khích Quân gia ta mà thôi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc coi Thái Cổ hoàng tộc như chỗ dựa.
Nhưng trước nay Thái Cổ hoàng tộc cũng không nói sẽ coi trọng gì bọn chúng.
Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc chính là quân cờ mà bọn họ khiêu khích uy nghiêm của Quân gia, còn là dạng dùng xong là ném.
Buồn cười là hai tộc này thật sự cho rằng Thái Cổ hoàng tộc có thể cho bọn chúng tự do, bảo vệ bọn chúng một đời chu toàn.
“Phản bội Quân gia ta chỉ có một kết cục, đó chính là diệt tộc!”
“Không chỉ các ngươi mà trên toàn bộ Tiên Vực, trong hàng tỉ năm sau cũng không cho phép có sinh linh Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc xuất hiện!”
Quân Tiêu Dao nói rất lạnh nhạt, giống như lời thẩm phán của trời xanh.
Làm vậy không phải chỉ nhằm vào hai tộc đàn ở hạ giới này, mà là nhằm vào toàn bộ huyết mạch của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc!
Một câu của Quân Tiêu Dao mà muốn trực tiếp chém đứt huyết mạch của hai tộc!
“Ngươi dựa vào cái gì mà làm như vậy!”
“Không có khả năng, Thái Cổ hoàng tộc nhất định sẽ bảo hộ tộc đàn của chúng ta!”
Đôi mắt hai tên Thánh Nhân đỏ rực như máu, đang liên tục gào rống.
“Giết đi.” Quân Tiêu Dao xoay người và nói.
Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên giơ tay vỗ một cái, thân thể và cả nguyên thần của hai Thánh Nhân đều bị chấn đến dập nát.
Đồng thời trong lòng cũng líu lưỡi, Quân Tiêu Dao thật là giết người tru tâm.
Không chỉ Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc ở hạ giới phải chết, mà hắn còn không bỏ qua cho cả tộc đàn trên Tiên Vực.
Đế vương ở nhân gian, một lời không hợp thì tru chín tộc.
Quân Tiêu Dao thì không phải tru chín tộc, mà phải nhổ tận gốc huyết mạch của cả hai tộc, tuyệt không nuông chiều!
Thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết, quả thực chính là kiêu hùng bất thế!
“Muội phu này của ta quá con mẹ nó trâu bò...” Trong đôi mắt Khương Hư Linh cũng lộ ra sùng bái.
Có cái đùi như vậy thì nhất định phải ôm cho thật chặt.
Suy nghĩ tạo quan hệ tốt với Quân Tiêu Dao của gã càng thêm kiên định.
Còn về Khương Lạc Ly, nàng vẫn không có chút hình tượng mà treo trên người Quân Tiêu Dao.
Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lộ ra vẻ mặt si mê, bên mép đôi môi đỏ còn lưu lại nước miếng trong suốt.
Hiện tại Quân Tiêu Dao quả thực chính là tổng tài điện hạ lãnh khốc soái khí phúc hắc bá đạo.
Có lực hấp dẫn nhất đối với những tiểu cô nương như nàng!
“Ngươi còn không đi xuống?” Quân Tiêu Dao nghiêng mặt qua, nhìn về phía Khương Lạc Ly đã sắp chảy nước dãi xuống, hắn hơi đau đầu mà nói.
Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Khương Lạc Ly là con dâu mà Khương Nhu thừa nhận, Quân Tiêu Dao thật sự không thể quá đáng với nàng.
Bằng không Khương Lạc Ly trở về mách lẻo, nói Quân Tiêu Dao ức hiếp nàng thì Khương Nhu lại bắt đầu lải nhải cằn nhằn.
Hết chương 285.
“Con kiến nhà ngươi...” Sắc mặt Khương Hư Linh âm trầm cực độ.
Nghe Khương Hư Linh cứ há miệng là nói con kiến, trên mặt Tần Hạo phủ kín lạnh lẽo.
Hắn ta lại ra tay, hoàn toàn bùng nổ thực lực của bản thân.
Mà Khương Hư Linh bởi vì Khương Lạc Ly nên ném chuột sợ vỡ đồ, không dám dùng hết sức mà đánh một trận.
Bởi vậy, nhất thời lại bị Tần Hạo khống chế.
Mà hai vị hộ đạo nhân kia cũng bị Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc cản tay.
“Hai tộc các ngươi thân là thế lực đi theo Quân gia, thật sự muốn đối nghịch với Khương gia ta sao?” Một vị Khương gia hộ đạo nhân lạnh lùng nói.
tất cả mọi người trên Tiên Vực đều biết Quân gia và Khương gia là cùng mặc cái quần.
Tất nhiên thế lực theo đuổi của Quân gia cũng biết.
Nhưng bọn chúng lại vẫn muốn đối nghịch với Khương gia.
“Hừ, chúng ta sớm đã không phải người theo đuổi của Quân gia, Cổ Ma tộc ta tuyệt không làm nô!”
“Còn có Cổ Yêu tộc ta cũng vĩnh viễn không làm nô!”
Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc lạnh lùng nói.
Bọn họ nói chắc nịch boong boong, cực kỳ tự tin.
Hai vị hộ đạo nhân của Khương gia thấy thế thì cũng hiểu ra.
E là sau lưng Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc có người chống lưng, bọn chúng có chỗ cậy vào nên không sợ, thậm chí dám can đảm phản bội Quân gia.
Bọn họ lại nhìn về phía Thánh Nhân trên lưng có đôi cánh màu đen, quanh thân lượn lờ lửa đen kia.
“Cửu U Minh Tước tộc.” Ánh mắt hai vị Thánh Nhân chợt lóe.
Nhất tộc này cũng là một trong thập đại tội tộc bị Quân gia trấn áp, không ngờ bọn chúng cũng phá phong ấn mà ra.
Hiện tại, tình hình có chút khó giải quyết.
Khương Lạc Ly đang nằm trong tay bọn chúng, lại còn có ba Thánh Nhân ở đây.
Cho dù bọn họ ra tay thì cũng không chiếm được ưu thế gì cả.
Mà bên kia, vì Khương Hư Linh có cố kỵ nên chưa dùng hết toàn lực, cho nên vẫn luôn bị đánh áp đảo, trên người cũng xuất hiện một ít thương thế.
“Không phải con kiến nhà ngươi tự xưng là hóa thân của chính nghĩa sao, sao cũng dùng loại thủ đoạn ti tiện này?” Khương Hư Linh lạnh lùng nói lời châm chọc.
“Đối với người phi thường thì phải dùng thủ đoạn phi thường, dùng thủ đoạn gì với kẻ tội nghiệt ngập trời như ngươi cũng là bình thường.” Tần Hạo ăn nói rất đường hoàng.
Hắn ta lại thi triển đại thủ ấn, sức mạnh căn nguyên thế giới kích động, hóa thành một trấn thiên chi ấn, trấn áp về hướng Khương Hư Linh.
Khương Hư Linh cũng ra chiêu phản kháng.
Mà đúng lúc này, bước chân của Tần Hạo chợt lóe, dùng tốc độ cực nhanh lao đến trước người Khương Hư Linh, oanh kích một chưởng ra.
“Dùng mấy trò mèo ba chân này mà cũng muốn đối phó ta?” Khóe miệng Khương Hư Linh tràn ra nụ cười lạnh, ra chiêu ngăn cản.
Bỗng nhiên, bên cạnh Tần Hạo có ngọn lửa màu đen chợt lướt qua.
Sau đó, một thiếu nữ mỹ lệ trên lưng có đôi cánh màu đen bỗng thoáng hiện, oanh kích trực diện với Tần Hạo.
“Cái gì!?” Khương Hư Linh hơi ngơ ra, cũng không phản ứng kịp.
Ngay sau đó, đi kèm với một tiếng nổ vang.
Khương Hư Linh hộc máu bay ngược ra sau, ngực cháy đen một mảnh, huyết nhục mơ hồ.
“Công tử!”
Hai hộ đạo nhân biến sắc, vừa định ra tay thì lại bị Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc chế hành.
“Ngươi...” Khương Hư Linh ổn định thân thể lại, nhịn không được lại hộc ra một búng máu, gắt gao mà nhìn chằm chằm vào thiếu nữ cánh đen kia.
“Ngươi cướp đi xương của Tần Hạo, hôm nay cũng phải hoàn lại.” Thiếu nữ có đôi cánh đen lạnh lùng nói.
“Ngươi là... Cửu U Minh Tước tộc...” Sắc mặt Khương Hư Linh rất khó xem.
Gã không ngờ Tần Hạo còn cất giấu át chủ bài này.
Tần Hạo cười lạnh một tiếng và nói: “Ta cũng muốn đa tạ ngươi, nếu không nhờ ngươi đào cốt thì có lẽ ta cũng không gặp được Cửu U.” Hắn ta nói, ánh mắt nhìn về phía Cửu U cũng mang theo một tia ôn nhu.
Sau khi Tần Hạo bị Khương Hư Linh đào cốt, lưu lạc đến biên giới cái chết.
Là Cửu U xuất hiện, cứu vớt hắn ta.
Sau đó nàng ta làm bạn với hắn quật khởi một đường.
Tần Hạo cũng vì Cửu U mà đi tìm Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc, nghĩ cách giúp Cửu U Minh Tước tộc phá phong ấn.
Giữa hai người đã có tình cảm sâu sắc.
“Đáng chết, sớm biết vậy khi đó nên triệt để giết chết ngươi!” Khương Hư Linh có chút hối hận, sắc mặt trầm trọng.
Nhưng gã cũng không biết.
Trong cốt truyện thông thường, gã chỉ là đá kê chân của Tần Hạo mà thôi.
Tần Hạo sẽ dẫm lên gã thượng vị, sau đó hoàn toàn quật khởi.
“Để lâu sẽ sinh biến, Cửu U, chúng ta ra tay giết hắn đi!” Tần Hạo lạnh lẽo nói.
Bình thường thì nhổ cỏ không trừ tận gốc, còn nói nhiều lời vô nghĩa đều là biểu hiện của vai ác.
Tần Hạo thân là vai chính, sẽ không phạm phải dạng sai lầm này.
Cho nên hắn ta nhất định phải giết Khương Hư Linh.
“Ngươi thật sự dám giết ta?!” Trong mắt Khương Hư Linh kích động sát khí.
“Cho dù không giết ngươi thì ngươi cũng sẽ giết ta, một khi đã vậy, vì sao ta không giết ngươi trước!”
Tần Hạo nói hết câu này thì không nói thêm gì nữa, hắn ta đồng loạt ra tay với Cửu U, trấn sát về hướng Khương Hư Linh.
Mà hai vị hộ đạo nhân của gã còn đang bị Thánh Nhân Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc hoàn toàn nhắm vào, căn bản không thể dành ra thời gian cứu viện.
“Đáng chết!”
Nhìn Tần Hạo và Cửu U trấn sát mà đến, sắc mặt Khương Hư Linh hết sức khó coi.
Chỉ sợ gã cũng không ngờ rằng mình được định vị là vai ác nên trời sinh phải bị Tần Hạo dẫm mặt.
“Chẳng lẽ hôm nay Khương Hư Linh ta thật sự sẽ chết trong tay con kiến hạ giới?” Trong lòng Khương Hư Linh bỗng nghĩ đến.
“Biểu ca!”
Khương Lạc Ly bị nhà giam không gian giam cầm, gương mặt xinh đẹp cũng biến sắc.
Tuy Khương Hư Linh chỉ là biểu ca bà con xa của nàng, hai người cũng không có quan hệ thân tình thâm hậu gì.
Nhưng chung quy Khương Hư Linh vẫn là người trong nhà.
Tất nhiên Khương Lạc Ly không muốn nhìn thấy người trong nhà ngã xuống.
Ngay vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc.
Trên trời cao bỗng có một tiễn quang khủng bố xuyên thủng hư không mà đến!
“Tần Hạo, cẩn thận!” Cửu U biến sắc, vội vàng xoay người ngăn cản.
Mà lúc này, ở một phương hướng khác lại có một bóng hình xinh đẹp lao tới cực nhanh, đánh về hướng Cửu U.
“Là ai!” Cửu U lạnh lùng quát một tiếng.
Tần Hạo cũng xoay người, ra chiêu phản kháng.
Ầm ầm ầm!
Dao động va chạm bùng nổ khiến vòm trời chấn động.
Nơi xa, một nam tử tuổi trẻ nửa người trên trần trụi, ngực có lạc ấn đồ đằng thái dương cầm Tru Tinh Phá Diệt Cung hiện thân, đó là Nghệ Vũ.
Chín mũi tên liên hoàn của hắn lao thẳng về hướng Tần Hạo.
Đồng thời ở phía bên kia.
Một nữ tử mặc váy lụa đen bó sát người hiện thân.
Hết chương 281.
Chương 282
Dáng người của nữ tử này tinh tế, dung mạo tuyệt đẹp, da thịt cực trắng, mái tóc đen xỏa tung trên đôi vai ngọc.
Sau lưng nàng ta có một đôi cánh hai màu trắng đen, lưu chuyển âm dương nhị khí, nhìn tựa như Đọa Thiên Sứ hắc ám tuyệt đẹp.
Đó là Yến Thanh Ảnh.
Đọa Thiên Chi Dực sau lưng nàng ta chấn động, nhắm thẳng về hướng Cửu U.
Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, cho nên những người ở đây đều ngơ ra một lúc lâu mới hồi phục tinh thần.
Khương Hư Linh lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, không rõ người đột nhiên xuất hiện này vì sao lại giúp gã.
Mà ngay vào lúc Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc đều bị Nghệ Vũ và Yến Thanh Ảnh hấp dẫn sự chú ý.
Phía sau nhà giam không gian đang cầm tù Khương Lạc Ly, một bóng người bạch y cầm kiếm lặng lẽ hiện ra.
Hắn dùng một kiếm chém về phía nhà giam không gian.
Nhà giam lập tức rách nát, xuất hiện một vết nứt.
“Đi ra đi, nha đầu thô lỗ nhà ngươi...”
Bóng người bạch y kia lên tiếng, trong giọng nói mang theo một chút than thở và bất đắc dĩ.
Khương Lạc Ly vốn đang mặt ủ mày ê mà đứng trong nhà giam không gian, nghe thấy tiếng nói ôn nhuận này thì hai chùm tóc đuôi ngựa đều nhấc lên.
Nàng quay người lại nhìn, lập tức trông thấy lang quân tuấn tiếu mà mình thương nhớ ngày đêm.
Y quan trắng hơn cả tuyết, tiên huy bao phủ, trên tuấn nhan thần tú tuyệt luân lộ ra một chút than thở và bất đắc dĩ.
Không phải Quân Tiêu Dao thì còn là ai nữa.
“Tiêu Dao ca ca!” Khương Lạc Ly ngơ ra một lát mới hồi phục tinh thần, bỗng yêu kiều kêu lên, kích động đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Sau đó nàng như yến non về tổ mà nhào về hướng Quân Tiêu Dao.
Tứ chi trắng nõn thon gầy giống như bạch tuộc mà quấn chặt trên người Quân Tiêu Dao.
Như một manh vật trang trí.
Quân Tiêu Dao câm nín, nếu không phải Hoang Cổ Thánh Thể của hắn cường hãn, phỏng chừng sẽ bị đôi tay nhỏ chân nhỏ của Khương Lạc Ly siết đến hít thở không thông rồi.
“Đi xuống.” Quân Tiêu Dao bất đắc dĩ thở dài.
Hắn có thể vân đạm phong khinh, cực kỳ lãnh đạm với bất cứ kẻ nào.
Duy chỉ có nha đầu cộc lốc này là làm hắn có chút đau đầu và bất đắc dĩ.
Hơn nữa nàng còn là con dâu được Khương Nhu khâm điểm, tuy Quân Tiêu Dao cũng không thừa nhận.
“Không, Tiêu Dao ca ca, người ta vì gặp ngươi mà hạ giới, còn bị bắt cóc, ô ô...”
Hai chân trắng nõn non nớt của Khương Lạc Ly bấu chặt trên eo Quân Tiêu Dao, cánh tay ngó sen trắng như tuyết thì ôm cổ hắn, kể khổ bên tai hắn.
“Ai dám bắt cóc tiểu công chúa Khương gia ngươi, không phải tự tìm đường chết sao?” Quân Tiêu Dao cười nhạt một tiếng, lắc lắc đầu.
“Hừ, chính là tên không có mắt kia!” Khương Lạc Ly bĩu môi hừ khẽ và nói.
Quân Tiêu Dao không để ý đến Khương Lạc Ly treo trên người mình, đảo ánh mắt qua chung quanh.
Liếc một cái đã nhìn thấy Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc.
Giờ phút này bọn họ mới kịp phản ứng, trên mặt không khỏi mang theo chút lạnh lẽo.
“Ngươi là người phương nào!?” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc quát lạnh.
Nhưng hai vị hộ đạo nhân của Khương gia nhìn thấy Quân Tiêu Dao giải cứu Khương Lạc Ly thì vẻ mặt lại vô cùng kích động, cùng chắp tay nói: “Lão hủ ra mắt Thần Tử Quân Gia, đa tạ Thần Tử ra tay cứu tiểu thư!”
Hai vị hộ đạo nhân hết sức kích động, vừa rồi còn đau đầu không biết nên giải cứu Khương Lạc Ly và Khương Hư Linh thế nào.
Chỉ trong giây lát mà tất cả vấn đề đều được giải quyết.
Khương Lạc Ly được cứu ra, Khương Hư Linh cũng tránh được một kiếp.
“Thần Tử Quân Gia là thần thánh phương nào?”
Tần Hạo bị phá hư kế hoạch, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Tất nhiên hắn ta không biết Quân Tiêu Dao là người nào, có địa vị ra sao trên Tiên Vực.
Ếch ngồi dưới đáy giếng thì không có khả năng nhìn thấy sự bao la của biển rộng.
“Ngươi chính là Tần Hạo.” Quân Tiêu Dao nhìn về phía Tần Hạo, sắc mặt lạnh nhạt, tựa như trời xanh.
Ánh mắt đạm mạc này làm trong lòng Tần Hạo cực kỳ khó chịu.
Lại là loại ánh mắt khinh thường và hờ hững này!
Còn về Khương Hư Linh, trên mặt gã lại lộ ra vẻ mặt kinh hỉ cực độ, vội nói: “Đa tạ muội phu ra tay cứu giúp!”
“Muội phu?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu.
Hắn thành muội phu của người khác từ khi nào?
Khương Lạc Ly treo trên người hắn lại cười hắc hắc, quay đầu chớp chớp đôi mắt to về hướng Khương Hư Linh.
Hàm ý là làm tuyệt lắm!
Mà Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc nghe thấy bốn chữ Thần Tử Quân Gia thì trên mặt đều xuất hiện một tia kinh ngạc.
Trong loáng thoáng còn có một chút kinh sợ.
Dù sao thì một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Hiện tại nghe thấy hai chữ Quân gia, cả Thánh Nhân của Cửu U Minh Tước tộc đều có cảm giác nghĩ mà sợ.
“Mặc kệ hắn là cái gì, trấn áp trước lại nói!” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc liếc nhau, trực tiếp trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Nếu có thể trấn áp vị Thần Tử này, vậy ít nhất Quân gia cũng sẽ ném chuột sợ vỡ đồ một chút.
Nhưng mà, bọn họ vẫn suy nghĩ quá ngây thơ.
Bóng dáng Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên thoáng hiện, ầm ầm va chạm với Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc.
Hai vị hộ đạo nhân của Khương gia cũng mang đầy lửa giận mà ra tay.
Khương gia và Quân gia cộng lại với nhau thì có chừng bốn vị Thánh Nhân đối đầu với ba Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và Cửu U Minh Tước tộc.
Quân Tiêu Dao tạm thời không ra tay, mà nhìn về phía Tần Hạo.
Tần Hạo thấy tình cảnh này thì sắc mặt hơi tái nhợt.
Hắn ta biết kế hoạch của mình đã xem như hoàn toàn thất bại.
Chẳng những không thể tru sát Khương Hư Linh, thậm chí cả bản thân hắn cũng rơi vào nguy hiểm.
Mà tất cả mọi chuyện đều là vì tên bạch y công tử kia!
Ngay vào lúc trong lòng Tần Hạo kích động oán khí.
Một tiếng kêu thảm thiết của giai nhân truyền ra.
Nghe thấy âm thanh này, Tần Hạo bỗng quay đầu lại, lập tức nhìn thấy cảnh tượng làm khóe mắt hắn ta muốn nứt ra.
Nửa bên cánh màu đen của Cửu U đã bị Yến Thanh Ảnh xé rách, máu tươi bắn lên trời cao.
Đôi mắt của Yến Thanh Ảnh thật thâm thúy, giống như ngôi sao trên bầu trời đêm, mang theo cảm giác lạnh lẽo và hàn ý.
Tuy ở trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng ta luôn mang tư thái tiểu nữ nhi, nhưng khi đối mặt với kẻ địch lại lạnh nhạt giống như nữ vương hắc ám.
Lời Quân Tiêu Dao nói chính là mệnh lệnh tối cao.
Hết chương 282.
Chương 283
Tuy Cửu U là tiểu tỷ tỷ tùy thân của Tần Hạo.
Nhưng thực lực cũng chỉ là cấp bậc thiên chi kiêu nữ, tuy trong những người cùng thế hệ thì nàng ta cực kỳ xuất chúng, nhưng cũng không có khả năng quá mạnh.
Mà Yến Thanh Ảnh chính là một trong những Nghịch Thiên Thập Tử.
Tuy đã đưa căn nguyên thế giới cho Quân Tiêu Dao, nhưng nàng vẫn là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.
Hơn nữa Yến Thanh Ảnh đã cắn nuốt Đọa Thần Tử và huyết mạch Yêu Thần của Thiên Yêu Thái Tử.
Thực lực của nàng ta cũng bùng nổ đến mức cực kỳ khủng bố.
Đối phó với một Cửu U thì vẫn dư dả.
“Chết đi!” Yến Thanh Ảnh ra tay, thúc giục Thôn Thần Ma Công.
Lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện lên trong hư không, bùng nổ lực hút, muốn kéo Cửu U vào trong đó.
“Không!” Cửu U liều mạng giãy giụa.
Nàng ta là thiên chi kiêu nữ mạnh nhất của Cửu U Minh Tước tộc, nhưng hiện tại lại không có quá nhiều sức phản kháng khi đứng trước mặt Yến Thanh Ảnh.
Chỉ trong giây lát ngắn ngủn, thân thể mềm mại của Cửu U đã bị kéo vào lốc xoáy cắn nuốt.
Thân thể nàng ta tan nát ra thành từng phần, biến thành huyết nhục chi khí tinh thuần rồi bị Yến Thanh Ảnh hấp thu.
“Cửu U a a a a a...!”
Tần Hạo giận đến mức nghiến răng, bi phẫn khôn kể, chỉ cảm thấy trái tim đau đớn như bị xé rách.
Đó là giai nhân vẫn luôn làm bạn quật khởi với hắn ta!
Thậm chí bọn họ còn ước định, chờ đến khi mọi chuyện bình ổn thì sẽ tìm một nơi, an an tĩnh tĩnh vượt qua cả đời.
Mà hiện tại, tất cả những ước mơ tốt đẹp đều tan nát thành mảnh nhỏ trước mắt hắn ta.
Khương Hư Linh phát ra tiếng cười to, rất thống khoái, cuối cùng oán khí trong lòng cũng được phóng thích.
Ánh mắt Tần Hạo đã đỏ như lấy máu.
Lúc này, một mũi tên bỗng xỏ xuyên qua từ sau lưng hắn ta, Tần Hạo vội vàng tránh né, nhưng vẫn bị xuyên qua đầu vai, máu tươi bắn tung tóe.
“Đối chiến với ta còn dám phân tâm, quả thực là tìm đường chết!” Ánh mắt Nghệ Vũ lạnh như băng.
Nhìn Cửu U hóa thành vụn máu, nhìn ánh mắt lạnh lẽo miệt thị của Nghệ Vũ, nhìn Khương Hư Linh sảng khoái cười to.
Tần Hạo thật sự muốn phát điên!
Huyết mạch phun trào, cả người giống như muốn nổ mạnh!
Bỗng dưng, đôi mắt đỏ bừng như máu của hắn ta nhắm vào Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đứng ở phía chân trời.
Là hắn!
Đều tại hắn!
Nếu không phải hắn xuất hiện đánh vỡ kế hoạch của mình thì Cửu U sẽ không phải chết!
“Hôm nay cho dù Tần Hạo ta phải chết, cũng muốn lôi kéo ngươi đệm lưng!”
Tần Hạo ngửa mặt lên trời rống giận, hoàn toàn bùng nổ tiểu vũ trụ đặc thù của vai chính.
Khí huyết điên cuồng tuôn trào lên Cửu Trọng Thiên, Tiên Thiên Linh Cốt niết bàn trong ngực cũng bắt đầu rung động, phát ra quang hoa xưa nay chưa từng có.
Còn có sức mạnh căn nguyên thế giới của Vạn Tượng đại lục cũng bị hắn ta thúc giục tới cực hạn.
“Ngươi chết cho ta!”
Tần Hạo bùng nổ tất cả sức mạnh, giống như một sao băng mang lửa mà lao về hướng Quân Tiêu Dao!
Cho dù Quân Tiêu Dao là thần, Tần Hạo hắn cũng muốn nghịch thiên phạt thần!
(1) Là một chiêu cần sử dụng sức mạnh rất lớn, ôm lấy phần eo đối phương từ sau lưng rồi bẻ gãy xương sống đối phương bằng cách quật ngược ra phía sau.
Giờ phút này, Tần Hạo quả thực đã khai hỏa toàn bộ hỏa lực, tiểu vũ trụ bùng nổ tới cực hạn.
Sức mạnh của Tiên Thiên Linh Cốt Niết bàn và căn nguyên thế giới cùng bị hắn ta thúc giục tới cực hạn, thậm chí dung hợp lại với nhau, biến thành một kích hủy thiên diệt địa.
Cảm nhận được khí tức này, cho dù là Khương Hư Linh trước đó vẫn luôn khinh thường Tần Hạo cũng thay đổi sắc mặt.
Gã tự hỏi, nếu đổi lại là gã đối mặt với một kích này, không nói trực tiếp bị hạ gục, nhưng ít nhất cũng sẽ bị thương nặng, mất đi sức chiến đấu.
“Những thiên kiêu hạ giới đó quả thực là càng ngày càng nghịch thiên...” Khương Hư Linh nhìn thôi đã cảm thấy tim đập nhanh.
Tất nhiên gã không biết là những Nghịch Thiên chi Tử hạ giới đó am hiểu nhất chính là vượt cấp khiêu chiến và khai quải.
Gặp mạnh thì càng mạnh là một trong những đặc điểm của Nghịch Thiên chi Tử.
Hiển nhiên Tần Hạo đã phát huy đặc điểm này tới cực hạn.
Giờ phút này, Tần Hạo đã có quyết tâm đồng quy vu tận với Quân Tiêu Dao.
Hắn ta cũng cho rằng mình có thể làm được.
Nhưng hắn ta không nhìn thấy, trong mắt đám người Yến Thanh Ảnh và Nghệ Vũ chợt léo lên một tia trào phúng và khinh miệt.
Ầm ầm ầm!
Tần Hạo giống như sao băng thiêu đốt, nơi hắn ta đi qua, hư không chấn động, vỡ ra kẽ nứt không gian đen nhánh.
“Không hổ là Nghịch Thiên chi Tử, khí thế của Tần Hạo này cũng mạnh đấy.”
Nhìn thấy Tần Hạo cuồng mãnh đánh tới, sắc mặt Quân Tiêu Dao như giếng cổ không gợn sóng, thậm chí như một người ngoài cuộc xem diễn, còn bình phẩm từ đầu đến chân.
“Tiêu Dao ca ca...”
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly lộ ra một chút lo lắng.
Giờ phút này khí tức của Tần Hạo khiến da thịt tuyết trắng của nàng cũng nổi lên da gà, sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Nàng không muốn Quân Tiêu Dao bị chịu tổn thương nào.
“A...” Quân Tiêu Dao khẽ cười một tiếng, khóe môi nhếch lên một độ cung, lạnh nhạt nói: “Ôm chặt.”
“Ai?” Khương Lạc Ly còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy Quân Tiêu Dao lạnh nhạt vươn tay phải ra, thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, khí huyết kim sắc bốc lên, hóa thành một tượng thần trấn áp chư thiên hoàn vũ!
Đồng thời, sức mạnh của bảy mươi khối Đại La Tiên Cốt cũng bùng nổ, tiên quang lan tỏa, thần năng cuồn cuộn tuôn trào, như đại dương mênh mông!
Nếu nói Tần Hạo giờ phút này là chiến thần đang muốn nghịch thiên phạt thần.
Vậy Quân Tiêu Dao chính là thần vương vô thượng trấn áp càn khôn!
Quân Tiêu Dao đưa tay trái ôm lấy vòng eo tinh tế của Khương Lạc Ly, phòng ngừa nàng bị gợn sóng pháp lực đánh bay.
Tay phải thì siết năm ngón lại, dung hợp sức mạnh của ba tỷ bảy trăm triệu cân thần lực và bảy mươi khối Đại La Tiên Cốt với nhau, một quyền đánh thẳng về hướng Tần Hạo!
Nơi quyền phong khuếch tán ra, không gian tan nát vỡ vụn!
Thân thể hai người lập tức va chạm!
Trong phút chốc!
Thiên địa thất thanh, rơi vào tĩnh mịch tuyệt đối!
Chỉ có một quang hoa chói mắt lấy hai người làm điểm trung tâm mà thong thả khuếch tán ra.
Mà chỉ qua mấy cái hô hấp, quang hoa kia mới nhanh chóng khuếch tán ra.
Đồng thời tiếng nổ vang đinh tai nhức óc cũng đột nhiên bùng nổ!
Thậm chí đám người Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên, Khương gia hộ đạo nhân còn đang chiến đấu với các Thánh Nhân Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc, Cửu U Minh Tước tộc đều bị dao động này ảnh hưởng, không khỏi đưa mắt nhìn lại.
Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Tô Tử Quỳnh, Cửu Đầu Sư Tử và Khương Hư Linh đều nhìn không chớp mắt vào trung tâm vụ nổ kia.
Hết chương 283.
Chương 284
Có gió phất quá, thổi tan huyên náo.
Cảnh tượng trong đó cũng lộ ra.
Quân Tiêu Dao đưa tay trái ôm Khương Lạc Ly, tay phải thò ra, trực tiếp đánh xuyên qua ngực Tần Hạo!
Cả người Tần Hạo giống như đọng lại trên hư không, trên mặt lộ ra biểu cảm không thể tin tưởng.
Máu tươi sền sệt không ngừng chảy xuống từ khóe miệng hắn ta.
“Sao... Sao có thể?” Tần Hạo gian nan mở miệng, sắc mặt tái nhợt như tờ.
Hắn ta hoàn toàn không thể chấp nhận kết quả này.
Hắn ta bạo phát toàn bộ thực lực, thi triển toàn bộ thủ đoạn, tung ra chiêu thức chung cực.
Quân Tiêu Dao lại dùng một bàn tay đã chặn lại được!
Làm người ta căm giận nhất chính là, tay trái của Quân Tiêu Dao còn đang ôm muội tử!
Đây là hoài trung bão muội sát thật sự!
“Không cần dùng thân thể con kiến của ngươi khiêu chiến uy nghiêm của bản Thần Tử...” Tuấn nhan của Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, giống như thần linh.
“Tiêu Dao ca ca...” Khương Lạc Ly được ôm vào ngực, khuôn mặt sáng lạn như ánh bình minh trên tuyết, trong mắt tỏa ra sao nhỏ và tia sáng kỳ dị.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao thật sự quá soái khí, quá mê người!
Bị hắn ôm vào trong lòng, cảm giác an toàn cũng tăng lên cực độ!
“Muội phu này của ta thật tao khí...” Cách đó không xa, Khương Hư Linh cũng líu lưỡi, trong lòng âm thầm hâm mộ không thôi.
Tay trái ôm muội, tay phải giết địch.
Giơ tay nhấc chân đã trấn áp tất cả!
Đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được.
Trong mắt Nghệ Vũ cũng lộ ra sùng bái, còn về Yến Thanh Ảnh, nàng ta nhìn nhìn Khương Lạc Ly trong lòng Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp đen nhánh mang theo một tia hâm mộ cùng cực.
“Nếu Khương Hư Linh đào cốt của ngươi một lần, vậy bản Thần Tử cũng vui lòng nhận lấy khối xương sau niết bàn của ngươi.”
Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh như băng.
Tay phải của hắn trực tiếp kéo ra một khối linh cốt trắng tinh sau niết bàn từ trong ngực của Tần Hạo ngực.
“A a a a!”
Tần Hạo phát ra tiếng gào rống, cảm giác đau nhức xé rách này làm hắn ta như muốn điên cuồng.
Khương Lạc Ly lại vùi đầu vào ngực Quân Tiêu Dao, không muốn nhìn thấy tình cảnh huyết tinh này.
“Không tồi.” Nhìn thấy khối cốt này, Quân Tiêu Dao cười cười.
Tiên Thiên Linh Cốt sau niết bàn này cũng có thể trở thành chất dinh dưỡng cho Chí Tôn Cốt của hắn.
“Khụ khụ...” Tần Hạo ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, lộ ra nụ cười thảm.
Hắn ta lại bị đào cốt!
Hắn ta thua.
Hoàn toàn thua!
Hắn ta cho rằng mình có thể dùng chiêu đồng quy vu tận, kết quả đối với Quân Tiêu Dao thì chỉ cần một quyền là giải quyết.
Chênh lệch giữa hai người quá lớn.
“Rốt cục ta đã là làm sai cái gì, mới làm vương triều huỷ diệt, cửa nát nhà tan, cả Cửu U cũng đã chết!” Tần Hạo bi phẫn muốn chết.
Hắn ta chưa làm sai cái gì cả, nhưng Khương Hư Linh vừa đến thì đã trực tiếp huỷ hoại tất cả của hắn ta.
Hiện tại, không chỉ Cửu U chết, cả niết bàn cốt của hắn ta cũng bị Quân Tiêu Dao đoạt đi.
Tần Hạo, quá con mẹ nó thê thảm!
Trên mặt Quân Tiêu Dao cũng không lộ ra vẻ thương hại gì.
Nghiêm khắc mà nói, chuyện này thật sự là Khương Hư Linh làm sai.
Gã chính là vai ác tội ác tày trời đối với Tần Hạo.
Nhưng vậy thì đã sao?
Khương Hư Linh là người của Khương gia.
Mà trong cơ thể Quân Tiêu Dao chảy xuôi một nửa huyết mạch của Khương gia.
Hắn không giúp Khương Hư Linh thì chẳng lẽ phải đại nghĩa diệt thân, giúp Tần Hạo sao?
Hiển nhiên là không có khả năng.
Quân Tiêu Dao căn bản không phải thánh mẫu, hắn cũng không dùng quan niệm thiện ác đơn giản để trói buộc chính mình.
Nếu là người thuộc phe mình, cho dù phạm phải tội nghiệt ngập trời thì Quân Tiêu Dao cũng che chở.
Cái gì mà giúp lý không giúp thân, đều là vô nghĩa!
Quân Tiêu Dao muốn bênh vực người mình đến cùng!
“Trước khi ngươi chết, ta tặng cho ngươi một câu đi, tiểu hài tử mới quan tâm đúng sai, người lớn chỉ xem lợi và hại.”
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lắc đầu, chụp qua một chưởng.
Tần Hạo cười thảm một tiếng, không có chút sức lực phản kháng, trực tiếp bị Quân Tiêu Dao dùng một chưởng chụp thành vụn máu.
Quân Tiêu Dao đưa tay nắm một cái, căn nguyên thế giới của Vạn Tượng đại lục lập tức bị hắn thu vào trong túi.
Đến lúc này, Quân Tiêu Dao đã có được bốn căn nguyên thế giới.
“Nếu ta có thể gom đủ căn nguyên của thập giới, coi đây là nội tình, bước lên tế đàn anh linh, nói không chừng thật sự có thể sáng lập ra một con đường xưa nay chưa từng có.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm, xác định mục tiêu của chính mình.
Muốn sáng lập ra con đường tiền nhân chưa từng tạo ra, không chỉ cần đại dũng khí, đại nghị lực, đại thiên phú, mà còn phải có đại cơ duyên.
Mà mười căn nguyên thế giới chính là cơ duyên lớn nhất.
Phải biết rằng, trước đó cho dù là Quân Chiến Thiên cũng chỉ muốn Quân Tiêu Dao có được một căn nguyên thế giới mà thôi.
Theo quan điểm của Quân Chiến Thiên, một căn nguyên thế giới đã đủ để trở thành tiên chủng vô thượng, xây dựng nên đạo cơ bất hủ cho Quân Tiêu Dao.
Mà hiện tại, chỉ sợ cả Quân Chiến Thiên cũng không nghĩ tới, tôn tử nhà mình lại có dã tâm muốn gom đủ căn nguyên của thập giới.
Tự cổ chí kim chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Cũng không có ai sẽ sinh ra dã tâm như vậy.
Nhưng lần này có thập giới đại loạn, căn nguyên thập giới sôi nổi hiện thân, đây là cơ hội tốt nhất.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao không có khả năng bỏ lỡ cơ hội này.
Nhìn thấy Tần Hạo và Cửu U ngã xuống, Thánh Nhân của Cửu U Minh Tước tộc cũng phát ra tiếng rống giận.
“Ồn cái gì mà ồn?” Quân Tiêu Dao khẽ cau mày.
Ngay sau đó hắn lấy Sa Đọa Thánh Thể ra.
Đấm ra một quyền, đập nát cả hư không vạn dặm.
Tên Thánh Nhân kia của Cửu U Minh Tước tộc không có sức phản kháng, bị Sa Đọa Thánh Thể một quyền đánh không còn lại chút vụn máu.
Đừng nói là Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc, ngay cả hai vị hộ đạo nhân của Khương gia nhìn thấy cảnh tượng này cũng trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ đều cảm nhận được một loại khí tức nguy hiểm đến cực điểm tỏa ra từ Sa Đọa Thánh Thể.
Ngay sau đó, Sa Đọa Thánh Thể chấn động quyền phong, đấm về hướng hai tên Thánh Nhân của Cổ Yêu tộc và Cổ Ma tộc.
Đương nhiên, lần này Quân Tiêu Dao hơi nương tay, không trực tiếp đấm chết, mà chỉ đánh thành trọng thương.
Bởi vì hắn còn muốn cạy ra độc thủ phía sau màn từ hai người này.
Nhưng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao chợt đau xót.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cắt đứt kết nối với Sa Đọa Thánh Thể.
“Thời gian càng ngày càng ngắn.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng.
Thời gian hắn có khả năng liên kết với Sa Đọa Thánh Thể càng ngày càng ít.
Hẳn làm như vậy thêm một hai lần thì không thể sử dụng được nữa rồi.
Hết chương 284.
Chương 285
Nhưng Quân Tiêu Dao hoàn toàn không cảm thấy đáng tiếc.
Hắn chỉ dùng Sa Đọa Thánh Thể một chút ở hạ giới mà thôi, trở lại Hoang Thiên Tiên Vực rồi thì hoàn toàn không cần.
Sau khi Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc bị đánh thành trọng thương, trực tiếp bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên khống chế lại.
Quân Tiêu Dao đi đến trước người bọn họ, lạnh nhạt hỏi: “Nói đi, ai cho các ngươi lá gan dám phản bội Quân gia ta.”
Lấy nội tình của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc thì dù cho bọn chúng một vạn lá gan cũng không dám phản bội Quân gia.
Sau lưng bọn chúng nhất định có người chống lưng.
“Hừ, được làm vua thua làm giặc, tuy hai chúng ta bại, nhưng hạo kiếp sẽ không kết thúc, Quân gia các ngươi cũng vĩnh viễn không có khả năng cao cao tại thượng, một tay che trời!” Thánh Nhân của Cổ Ma tộc hừ lạnh và nói.
“Tù nhân còn kiên cường như vậy, ngươi thực dũng cảm lắm.” Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cong lạnh lẽo trào phúng.
Sau đó, hắn trực tiếp lấy ra thần thông trong Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, Hỗn Độn Thần Ma.
Loại Hỗn Độn Thần Ma này quả thực là một thủ đoạn khủng bố dùng để tra tấn linh hồn.
Trước kia cả thích khách của U Minh Thiên cũng không chịu nổi tra tấn như vậy.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao đang đối mặt với hai Thánh Nhân.
Nhưng hai Thánh Nhân này đều bị thương nặng, thực lực ngã xuống đáy cốc.
Cộng thêm bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên áp chế, Thần Cung nguyên thần của bọn họ cũng đã suy yếu tới cực điểm.
Hỗn Độn Thần Ma của Quân Tiêu Dao vẫn có thể tác dụng với chúng.
“A, đây... Đây là cái quỷ gì... A a a a!”
Hai mắt Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc đỏ rực như máu, phát ra tiếng thống khổ tột cùng.
Cảm giác thống khổ khi nguyên thần bị kéo vào Hỗn Độn Thần Ma, bị nghiền nát lặp đi lặp lại quả thực còn thống khổ hơn lăng trì thân thể cả vạn lần.
Đây tuyệt đối là nổi đau mà không phải người bình thường có thể chịu đựng.
Trải qua tra tấn lâu dài, rốt cuộc hai tên Thánh Nhân cũng không chịu đựng nổi mà nói ra một ít bí mật.
Hai tộc bọn họ không chỉ cấu kết với tội tộc, còn với móc nối với đám sinh linh Thái Cổ Thần Sơn ở hạ giới.
Mà Thái Cổ Thần Sơn hạ giới lại có liên hệ với Thái Cổ hoàng tộc trên Tiên Vực.
Tỷ như các hoàng tộc đứng đầu như Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ…v…v...
“Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ, bọn chúng cũng tham dự vào chuyện này?” Quân Tiêu Dao hơi nhíu mày.
Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ cũng là Thái Cổ hoàng tộc đứng đầu, thực lực không yếu hơn Tổ Long Sào và Vạn Hoàng Linh Sơn.
Nhưng nghĩ lại cũng có thể lý giải.
Từ trước đến nay Thái Cổ hoàng tộc coi Nhân tộc là con kiến, từng phát động rất nhiều náo động ở thời cổ.
Mà Quân gia thân là Hoang Cổ thế gia đứng đầu Nhân tộc, lại là một trong Ngự Tam Gia, tất nhiên sẽ sinh ra xung đột đối kháng với Thái Cổ hoàng tộc.
Dần dà, Quân gia gần như đắc tội một nửa Thái Cổ hoàng tộc trở lên.
Một nửa Thái Cổ hoàng tộc còn lại tuy rằng không có thù hận gì lớn với Quân gia, nhưng cũng không có hảo cảm gì.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quân gia cường đại như thế mà vẫn không hoàn toàn huỷ diệt Tổ Long Sào.
Bởi vì chỉ cần Quân gia đối phó Tổ Long Sào thì các hoàng tộc Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, Thượng Cổ Ngạc Hồ… sẽ không ngồi xem.
Những Thái Cổ hoàng tộc đó cùng tạo áp lực, tuy Quân gia không đến mức sợ, nhưng cũng sẽ có tổn thất.
Mặc dù phía Quân gia cũng có các minh hữu như Hoang Cổ Khương gia.
Nhưng đến lúc đó nếu thật sự triển khai đại chiến thì không phải chỉ là bất hủ chiến của hai thế lực.
Mà là bất hủ chiến liên lụy đến nhiều thế lực, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực sẽ long trời lở đất.
“Khó trách có tự tin như vậy, thì ra là Thái Cổ hoàng tộc chống lưng cho các ngươi, nhưng đáng tiếc, các ngươi cũng chỉ là quân cờ để Thái Cổ hoàng tộc khiêu khích Quân gia ta mà thôi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc coi Thái Cổ hoàng tộc như chỗ dựa.
Nhưng trước nay Thái Cổ hoàng tộc cũng không nói sẽ coi trọng gì bọn chúng.
Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc chính là quân cờ mà bọn họ khiêu khích uy nghiêm của Quân gia, còn là dạng dùng xong là ném.
Buồn cười là hai tộc này thật sự cho rằng Thái Cổ hoàng tộc có thể cho bọn chúng tự do, bảo vệ bọn chúng một đời chu toàn.
“Phản bội Quân gia ta chỉ có một kết cục, đó chính là diệt tộc!”
“Không chỉ các ngươi mà trên toàn bộ Tiên Vực, trong hàng tỉ năm sau cũng không cho phép có sinh linh Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc xuất hiện!”
Quân Tiêu Dao nói rất lạnh nhạt, giống như lời thẩm phán của trời xanh.
Làm vậy không phải chỉ nhằm vào hai tộc đàn ở hạ giới này, mà là nhằm vào toàn bộ huyết mạch của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc!
Một câu của Quân Tiêu Dao mà muốn trực tiếp chém đứt huyết mạch của hai tộc!
“Ngươi dựa vào cái gì mà làm như vậy!”
“Không có khả năng, Thái Cổ hoàng tộc nhất định sẽ bảo hộ tộc đàn của chúng ta!”
Đôi mắt hai tên Thánh Nhân đỏ rực như máu, đang liên tục gào rống.
“Giết đi.” Quân Tiêu Dao xoay người và nói.
Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên giơ tay vỗ một cái, thân thể và cả nguyên thần của hai Thánh Nhân đều bị chấn đến dập nát.
Đồng thời trong lòng cũng líu lưỡi, Quân Tiêu Dao thật là giết người tru tâm.
Không chỉ Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc ở hạ giới phải chết, mà hắn còn không bỏ qua cho cả tộc đàn trên Tiên Vực.
Đế vương ở nhân gian, một lời không hợp thì tru chín tộc.
Quân Tiêu Dao thì không phải tru chín tộc, mà phải nhổ tận gốc huyết mạch của cả hai tộc, tuyệt không nuông chiều!
Thủ đoạn tàn nhẫn quả quyết, quả thực chính là kiêu hùng bất thế!
“Muội phu này của ta quá con mẹ nó trâu bò...” Trong đôi mắt Khương Hư Linh cũng lộ ra sùng bái.
Có cái đùi như vậy thì nhất định phải ôm cho thật chặt.
Suy nghĩ tạo quan hệ tốt với Quân Tiêu Dao của gã càng thêm kiên định.
Còn về Khương Lạc Ly, nàng vẫn không có chút hình tượng mà treo trên người Quân Tiêu Dao.
Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lộ ra vẻ mặt si mê, bên mép đôi môi đỏ còn lưu lại nước miếng trong suốt.
Hiện tại Quân Tiêu Dao quả thực chính là tổng tài điện hạ lãnh khốc soái khí phúc hắc bá đạo.
Có lực hấp dẫn nhất đối với những tiểu cô nương như nàng!
“Ngươi còn không đi xuống?” Quân Tiêu Dao nghiêng mặt qua, nhìn về phía Khương Lạc Ly đã sắp chảy nước dãi xuống, hắn hơi đau đầu mà nói.
Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Khương Lạc Ly là con dâu mà Khương Nhu thừa nhận, Quân Tiêu Dao thật sự không thể quá đáng với nàng.
Bằng không Khương Lạc Ly trở về mách lẻo, nói Quân Tiêu Dao ức hiếp nàng thì Khương Nhu lại bắt đầu lải nhải cằn nhằn.
Hết chương 285.
Bình luận facebook