-
Chương 331-335
Chương 331
Đừng nhìn ngày thường nàng ta nói chuyện kinh người, nhìn thật phóng đãng, nhưng cũng chỉ nói miệng vậy thôi.
Nàng ta chưa bao giờ thật sự có quan hệ thân mật với nam tử nào, càng chưa từng động tâm, đều chỉ là trêu chọc miệng lưỡi.
Nhưng hiện tại, Tiểu Ma Tiên phát hiện Quân Tiêu Dao thật sự quá ưu tú.
Quả thực làm nàng hoài nghi, trên thế giới này sao lại có nam tử hoàn mỹ như vậy.
Thiên phú, thực lực, dung mạo thì vạn dặm không một ai sánh bằng, có một không hai trong những người cùng thế hệ.
Hiện tại còn tạo ra con đường thuộc về mình, ngày sau nếu không ngã xuống thì khả năng chứng đạo thành đế cũng không còn là cực hạn của hắn.
Tiểu Ma Tiên luôn chỉ biết nói bậy bằng miệng, hiện tại trong lòng thật sự sinh ra một ít tâm tư, bắt đầu tự hỏi nên làm sao để thiết lập quan hệ tốt với Quân Tiêu Dao.
Mà tất nhiên Khương Lạc Ly càng vô cùng vui mừng, cảm thấy tự hào vì Quân Tiêu Dao.
Trong mắt hai người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh cũng toát ra sùng bái cuồng nhiệt.
Đây là công tử mà bọn họ nguyện trung thành, một tồn tại sáng lập thời đại.
Đi theo Quân Tiêu Dao thì ngày sau còn sầu gì không thể quân lâm thiên hạ!
Quân Tiêu Dao không để ý đến những ánh mắt kính sợ hoặc kiêng kỵ đó.
Hiện tại hắn đang tập trung vào đạo trong cơ thể mình.
Nguyên điểm kia tràn ngập sức mạnh căn nguyên vũ trụ hỗn độn thuần túy.
Đây là sức mạnh do Quân Tiêu Dao tự diễn sinh ra mà không phải dựa vào ngoại vật.
Thập Giới Tiên Chủng chỉ xúc tiến loại diễn biến này mà thôi.
“Nguyên điểm này đại diện cho khởi điểm của đạo thuộc về ta, ngày sau nó sẽ diễn biến từ một điểm ban đầu, diễn hóa ra lĩnh vực, tiểu thế giới, thậm chí cuối cùng hóa thành thế giới vô biên.”
Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, ánh mắt rất sáng.
Quân Tiêu Dao gọi điểm này là Thần chi Nguyên Điểm, hoặc là Thần chi Kỳ Điểm.
Thân là người xuyên qua, Quân Tiêu Dao biết kỳ điểm chính là điểm ban sơ của vũ trụ, căn nguyên diễn biến ra vạn vật.
Thần chi Nguyên Điểm trong đan điền của hắn chính là kỳ điểm vũ trụ, khởi điểm thế giới thuộc về chính hắn.
Sau khi Thần chi Nguyên Điểm hình thành, tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu buông lỏng.
Thần chi Nguyên Điểm chính là tiên chủng hợp đạo của Quân Tiêu Dao, hắn và đạo tương hợp, tất nhiên đột phá lên vô cùng thông thuận.
Hợp Đạo Cảnh tiền kỳ!
Hợp Đạo Cảnh trung kỳ!
Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ!
Hợp Đạo Cảnh tiểu viên mãn!
Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủn, cảnh giới của Quân Tiêu Dao đã đột phá tới Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn, không có chút lực cản nào.
Hơn nữa bởi vì tương hợp với đạo của bản thân nên Quân Tiêu Dao cảm thấy mình vô cùng viên mãn.
Hắn gần như có thể không hạn chế mà sử dụng pháp lực.
Linh Hải kim sắc của Hoang Cổ Thánh Thể tuy thật cuồn cuộn, pháp lực hùng hồn, nhưng nếu luôn tiêu hao thì cũng sẽ có ngày dùng hết, cần phải luyện hóa linh khí thiên địa ngoại giới.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao không cần làm vậy nữa.
Hắn có Thần chi Nguyên Điểm, có thể thuyên chuyển sức mạnh của Thần chi Nguyên Điểm.
Đó là sức mạnh vô biên vô tận.
Nói cách khác, pháp lực của Quân Tiêu Dao vĩnh viễn sẽ không khô cạn.
Không chỉ như thế, Thần chi Nguyên Điểm còn có được một sức mạnh khủng bố đặc thù.
Đó chính là sức mạnh căn nguyên vũ trụ.
Sức mạnh này hết sức khủng bố, thậm chí mơ hồ còn cường đại hơn những dạng sức mạnh như luân hồi, hỗn độn….
Đương nhiên, hiện tại sức mạnh này còn trong thời kỳ mầm non, cũng không nhiều lắm, nhưng đủ để mang đến cho Quân Tiêu Dao gia trì rất lớn.
Thậm chí Quân Tiêu Dao cảm thấy, cho dù hắn điều động một tia sức mạnh căn nguyên vũ trụ cũng đủ để tan biến hư không, quét ngang chư giới.
Sức mạnh căn nguyên vũ trụ này là thuộc về bản thân Quân Tiêu Dao, cũng là một trong những át chủ bài mạnh nhất giai đoạn hiện tại của hắn.
“Là lúc nên tiếp tục đột phá.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.
Hắn cũng không thỏa mãn chỉ đột phá đến Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn.
Quân Tiêu Dao đã lâu không đột phá, lần này \ tất nhiên không có khả năng chỉ lên một đại cảnh giới.
Quân Tiêu Dao trực tiếp tung ra Đà Xá Cổ Đế Viêm.
Hỏa chủng bảy màu sặc sỡ này mang theo một luồng uy thế khủng bố như đốt sạch chư thiên.
Đây chính là đế hỏa, có thể nói là hỏa chủng cấp bậc tối cao.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cắn nuốt Đà Xá Cổ Đế Viêm, đốt cháy bản thân, tẩy lễ niết bàn.
Theo lý thuyết, lấy hỏa chủng niết bàn là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Đổi lại là thiên kiêu khác, nhất định sẽ thật trọng hết sức có thể, phải chuẩn bị trước các loại đan dược, thánh dược, thậm chí Bất Tử Dược, phòng ngừa niết bàn thất bại, thân tử đạo tiêu.
Nhưng Quân Tiêu Dao hoàn toàn không thèm để ý, trực tiếp bắt đầu niết bàn, không có bất cứ chuẩn bị gì.
Hoặc có thể nói, hắn căn bản không cần chuẩn bị.
“Hắn muốn trực tiếp niết bàn?” Đám người Vong Xuyên nhìn mà mơ hồ không rõ.
Quân Tiêu Dao vừa mới phá năm ải, đạt tới Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn, hiện tại lại bắt đầu đột phá.
Hơn nữa ngọn lửa bảy màu sặc sỡ kia khiến cả Vong Xuyên cũng có cảm giác tim đập nhanh.
Đây tuyệt đối không phải thần hỏa bình thường, mà là đế hỏa khủng bố!
Dùng loại lửa này niết bàn sẽ có tính nguy hiểm cực lớn, có tám chín phần mười khả năng là ngã xuống, thân tử đạo tiêu.
Đương nhiên, nếu có thể thành công niết bàn, vậy thu hoạch kia cũng lớn hơn nhiều so với dùng thần hỏa niết bàn rất nhiều.
Ngay vào lúc đám người Vong Xuyên cho rằng Quân Tiêu Dao sẽ trải qua một hồi niết bàn gian nan.
Nhưng cảnh tượng xuất hiện kế tiếp lại làm bọn họ khiếp sợ đến gần như muốn ngừng hô hấp!
Chỉ thấy Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên thạch đài, toàn thân bốc cháy lên ngọn lửa bảy màu sặc sỡ.
Đổi lại là bất cứ thiên kiêu nào luyện hóa Đà Xá Cổ Đế Viêm này thì chín phần đều sẽ ngã xuống, bởi vì uy năng của nó quá mức bá đạo.
Quân Tiêu Dao không có chuẩn bị gì mà đã trực tiếp bắt đầu niết bàn như vậy.
Mà điều làm người hoảng sợ đã xảy ra.
Đà Xá Cổ Đế Viêm kia cũng không thể mang đến nguy hiểm trí mạng cho Quân Tiêu Dao.
Ngoài thân Quân Tiêu Dao cháy đen, thân thể và cả linh hồn cũng bắt đầu bị Đà Xá Cổ Đế Viêm làm bỏng cháy.
Nhưng biểu cảm của hắn không có chút biến hóa nào, càng không có thống khổ.
Dáng vẻ kia giống như lão tăng nhập định.
Khí huyết và sinh cơ vô cùng hùng tráng đang chấn động trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
“Sao có thể?”
Đám người Vong Xuyên, Tiểu Ma Tiên, Cơ Thanh Y cảm thấy chấn động đến tột đỉnh.
Theo lý thuyết, Niết Bàn Cảnh là một cửa ải rất khó, không cẩn thận một chút cũng có khả năng niết bàn thất bại.
Cho dù là những thiên kiêu đỉnh cấp bọn họ, khi niết bàn cũng cần các loại đan dược, Bất Tử Dược gia trì, còn phải có người hộ đạo.
Mà Quân Tiêu Dao chỉ có một mình, không mượn dùng bất cứ phụ trợ gì đã trực tiếp bắt đầu.
Nhưng hắn lại giống như không chịu chút uy hiếp nào cả.
Hết chương 331.
Chương 332
“Ta vốn nghĩ rằng, ta đã đủ xem trọng Tiêu Dao đạo huynh, nhưng hiện tại...”
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao làm Cơ Thanh Y hoàn toàn không nói gì được.
Bất cứ kinh ngạc cảm thán gì cũng có vẻ dư thừa.
Thân thể và chân linh của Quân Tiêu Dao bắt đầu lột xác.
Sở dĩ hắn có thể miễn dịch với tổn thương trí mạng do Đà Xá Cổ Đế Viêm mang tới.
Nguyên nhân là nhờ Thần chi Nguyên Điểm trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Từng luồng sức mạnh căn nguyên vũ trụ được phóng thích ra, bảo vệ thân thể Quân Tiêu Dao.
Cho dù mạnh như đế hỏa cũng không thể mang đến tổn thương trí mạng cho Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Đà Xá Cổ Đế Viêm càng mãnh liệt thì thu hoạch của Quân Tiêu Dao lại càng lớn.
Ở Thần Cung trong đầu hắn, chân linh đắm chìm trong đế hỏa bảy màu, bắt đầu lột xác cấp độ càng sâu hơn.
Loại niết bàn lột xác này giằng co chừng bảy ngày bảy đêm.
Đám người Vong Xuyên cũng không rời đi, đều đang cẩn thận quan sát.
Bọn họ càng không thể nhúng tay hoặc là quấy rầy Quân Tiêu Dao.
Bởi vì chỉ cần tới gần Quân Tiêu Dao thì Đà Xá Cổ Đế Viêm kia sẽ lan về hướng bọn họ.
Đám người Vong Xuyên cũng không phải là Quân Tiêu Dao, bọn họ không thể miễn dịch tổn thương do Đà Xá Cổ Đế Viêm gây nên.
“Tiêu Dao ca ca nhất định sẽ thành công.” Khương Lạc Ly cũng không lo lắng.
Quân Tiêu Dao có thể sáng lập cả đại đạo của riêng mình, loại niết bàn trình độ này cũng không tính là gì.
Chân linh Thần Cung trong đầu Quân Tiêu Dao rốt cuộc cũng dần dần lột xác thành hình.
Vốn dĩ linh hồn là sợ lửa cháy bỏng nhất.
Nhưng hiện tại, chân linh của Quân Tiêu Dao hoàn toàn không sợ.
Trong một mảnh ánh lửa, rốt cuộc chân linh của Quân Tiêu Dao cũng lột xác.
Có ba đóa hoa hiện lên.
Một đóa mang theo một khí tức thời gian, cứ như tồn tại trong quá khứ.
Một đóa nửa thật nửa giả, lượn lờ những mảnh nhỏ thời gian, dường như tồn tại trong tương lai.
Còn có một đóa vô cùng mỹ lệ lộng lẫy, thần thánh siêu nhiên, trên đó có một người tí hon nguyên thần đang ngồi xếp bằng.
Nhìn qua như Quân Tiêu Dao bản thu nhỏ, toàn bộ nguyên thần đều mang tiên khí dạt dào.
“Đây là...”
Quân Tiêu Dao nhìn vào bên trong, trong lòng kinh ngạc.
Trong Thần Cung của hắn xuất hiện ba đóa hoa, giống như đại diện cho quá khứ, hiện tại và tương lai.
Mà trên ba đóa hoa này chỉ có đóa hoa hiện tại, hiện hóa ra người tí hon nguyên thần.
Trên hai đóa còn lại thì trống không không có gì.
“Đây chẳng lẽ là, Tam Thế Nguyên Thần?” Quân Tiêu Dao cực độ kinh ngạc.
Trong lúc vô ý trước kia, hắn từng đọc qua trong sách cổ Tàng Kinh Các của Quân gia.
Tam Thế Nguyên Thần là nguyên thần hi hữu nhất, hiếm thấy nhất.
Nếu tu luyện đến đại thành, trên ba đóa hoa đại đạo có ngồi Tam Thế Nguyên Thần xếp bằng trong quá khứ, hiện tại và tương lai.
Trong đó chỉ cần có bất cứ một nguyên thần nào tồn tại thì cũng có thể duy trì nguyên thần vĩnh viễn bất diệt.
Điều này khủng bố tới cực điểm, quả thực nghịch thiên!
Ngoài ra, Tam Thế Nguyên Thần còn có một loại năng lực đặc thù, nhất thời cũng khó có thể nói rõ.
Quân Tiêu Dao cũng không ngờ mình có thể lột xác ra Tam Thế Nguyên Thần.
Đây tuyệt đối là nguyên thần cao cấp nhất, từ xưa đến nay không có mấy loại nguyên thần có thể so sánh với nó!
“Thu hoạch lần này quá lớn.” Cả Quân Tiêu Dao cũng nhịn không được mà cảm thán.
Tiên chủng của hắn là Thần chi Nguyên Điểm chỉ thuộc về bản thân.
Nguyên thần của hắn là nguyên thần cường đại nhất từ xưa đến nay, Tam Thế Nguyên Thần.
Quân Tiêu Dao rất muốn hỏi một câu, còn có ai sánh bằng hắn?
Sau khi Tam Thế Nguyên Thần hình thành, tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao cũng bùng nổ gia tăng.
Niết Bàn Cảnh tiền kỳ!
Niết Bàn Cảnh trung kỳ!
Niết Bàn Cảnh hậu kỳ!
Niết Bàn Cảnh tiểu viên mãn!
Niết Bàn Cảnh đại viên mãn!
Quân Tiêu Dao lại liên tục đột phá năm tiểu cảnh giới, một đại cảnh giới.
Thiên kiêu chung quanh cũng không biết nên lộ ra biểu cảm gì.
Niết bàn vô cùng hung hiểm đối với bọn họ. Nhưng Quân Tiêu Dao như chỉ tùy tiện ngồi xếp bằng mấy ngày là có thể dễ dàng vượt qua.
“Tiếp tục!”
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao sáng ngời, hắn cũng không đình chỉ đột phá.
Tích lũy lâu dài đã cho Quân Tiêu Dao động lực lớn nhất.
Hắn lại đột phá từ Niết Bàn Cảnh đại viên mãn tới Thông Thiên Cảnh!
Thông Thiên Cảnh là nguyên thần và tiên chủng sinh ra cộng minh rồi nhất niệm thông thiên!
Thông Thiên Cảnh cũng có thể gọi là Vương Hầu.
Cái gọi là binh khí Vương Hầu, chính là thần binh mà Thông Thiên Vương Hầu sử dụng.
Lại hướng lên trên chính là Thần Hỏa Cảnh, sau đó chính là Thông Thánh Cửu Giai.
Tam Thế Nguyên Thần và Thần chi Nguyên Điểm của Quân Tiêu Dao đều là đỉnh cấp.
Hai thứ này sinh ra cộng minh, sức mạnh kia cường đại đến không thể tưởng tượng!
Bình cảnh Thông Thiên Cảnh gần như bị chấn phá dễ như trở bàn tay.
Quân Tiêu Dao lại bắt đầu điên cuồng đột phá.
Thông Thiên Cảnh tiền kỳ!
Thông Thiên Cảnh trung kỳ!
Thông Thiên Cảnh hậu kỳ!
Thông Thiên Cảnh tiểu viên mãn!
Thông Thiên Cảnh đại viên mãn!
...
Chấn động!
Ngơ ngác!
Trùng kích xưa nay chưa từng có!
Tu vi của Quân Tiêu Dao đột phá, làm tam quan của những thiên kiêu hạ giới đó cũng sắp bị điên đảo.
Cũng đều là tu sĩ, vì sao chúng ta tu luyện như đang leo núi cao.
Mà ngươi tu luyện lại như ngồi trên hỏa tiễn?
Những thiên kiêu hạ giới đó đều bắt đầu hoài nghi chính mình.
Bọn họ là phế vật sao?
Không!
Bọn họ không bằng cả phế vật, so với Quân Tiêu Dao thì quả thực chính là cặn bã, rác rưởi!
Đừng nói là những thiên kiêu hạ giới đó.
Cho dù là đám người Vong Xuyên cũng rất muốn đào tròng mắt của mình ra, bởi vì không muốn nhìn thấy tình cảnh tàn khốc này.
Cảnh Quân Tiêu Dao điên cuồng đột phá quá tàn khốc đối với bọn họ.
Người so với người thật là tức chết.
Đặc biệt là Vong Xuyên, gã thân là quái thai cổ đại, trước đó tu luyện cũng thuận lợi đột phá tới Thông Thiên Cảnh đại viên mãn.
Trong lòng gã vừa dâng lên chút tự tin, cho rằng miễn miễn cưỡng cưỡng cũng có thể tranh phong được một chút với Quân Tiêu Dao.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại trực tiếp một mạch vượt ba đại cảnh giới, mười lăm tiểu cảnh giới, đuổi ngang theo gã.
Trong lòng Vong Xuyên có một câu con mẹ nó không biết có nên nói hay không.
Nhưng mà kế tiếp, một câu của Quân Tiêu Dao lại khiến loại quái thai cổ đại như Vong Xuyên thiếu chút nữa nát đạo tâm đầy đất.
“Mười bốn tuổi mới đạt tới Thông Thiên Cảnh, so với dự đoán của ta đã trễ hơn một chút rồi.”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, tuy thực vừa lòng với thu hoạch của mình, nhưng vẫn có chút tiếc nuối, cho rằng tốc độ tu luyện của mình vẫn còn hơi chậm.
Phụt!
Vong Xuyên nhịn không được, khí huyết dâng lên, trực tiếp hộc ra một búng máu!
Quân Tiêu Dao, ngươi là kẻ tàn nhẫn!
Hết chương 332.
Chương 333
Lời Quân Tiêu Dao nói như một đòn bạo kích hung hăng đánh trúng Vong Xuyên, làm đạo tâm của gã suýt hỏng mất.
Mười bốn tuổi mà đã là Thông Thiên Vương Hầu, ngươi còn muốn thế nào nữa?
Muốn bay lên trời luôn sao?
Đạo tâm của Vong Xuyên bắt đầu dao động.
Vốn dĩ đạo tâm của quái thai cổ đại phải cứng như bàn thạch, không thể dao động.
Nhưng đối mặt với loại yêu nghiệt từ cổ chí kim cũng chưa từng xuất hiện như Quân Tiêu Dao, cho dù là quái thai cổ đại cũng chịu không nổi, đạo tâm cũng muốn tan nát.
Vong Xuyên thở phì phò thật sâu, cưỡng chế làm nỗi lòng mình bình ổn lại.
Tâm tình của đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên cũng không thể bình tĩnh.
Trước đó tuy Quân Tiêu Dao có vô địch chi thế trong thế hệ trẻ tuổi ở Tiên Vực, nhưng tu vi cảnh giới của hắn cũng không tính là nổi bật.
Mà hiện tại, trong khoảng thời gian ngắn như thế mà Quân Tiêu Dao đã liên tục đột phá ba đại cảnh giới, mười lăm tiểu cảnh giới.
Tu vi cảnh giới của hắn đã hoàn toàn có thể xếp hàng đầu trong thế hệ trẻ tuổi trên Tiên Vực.
Khi tu vi của Quân Tiêu Dao không nổi bật thì đã có thể quét ngang tứ phương.
Hiện tại tu vi của hắn đã hoàn toàn đuổi kịp, đạt tới đứng đầu, vậy thực lực hiện tại của Quân Tiêu Dao sẽ mạnh đến mức nào?
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly lập loè tia sáng kỳ dị.
Nếu những thiên chi kiêu tử, truyền nhân bất hủ trên Tiên Vực biết Quân Tiêu Dao có tiến bộ như vậy ở hạ giới, nhất định sẽ cả kinh đến trợn mắt đến mức lọt tròng.
Nàng thực chờ mong, sau khi Quân Tiêu Dao trở về Tiên Vực sẽ bày ra thần tư oai hùng quát tháo tứ phương.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao lãnh đạm đứng trên tế đàn anh linh.
Cả người hắn có vẻ siêu nhiên xuất trần, thần bí khó lường.
Lần lột xác này trên tế đàn anh linh giúp Quân Tiêu Dao có được thu hoạch quá lớn, thay đổi cũng quá lớn.
Hiện tại hắn căn bản là hai tồn tại bất đồng so với hắn của trước đó.
Hiện tại Quân Tiêu Dao đã nắm giữ đạo thuộc về mình.
Điều này có nghĩa là, Quân Tiêu Dao có thể nhảy ra ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành.
Cho dù cửu thiên thập địa hỏng mất, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không ngã xuống.
Bởi vì hắn là một thân thể hoàn toàn độc lập với mảnh thiên địa này, một dị số mà thiên địa bất dung!
“Tung hoành cổ kim một tỷ năm, ai có thể sánh vai với ta?”
Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, dáng người bạch y đĩnh bạt mà thon dài, khí thế ngang nhiên, đang lẩm bẩm nói.
Đây không phải kiêu ngạo, mà là một loại phong thái tự tin vô địch.
Nhìn dáng người siêu trần thoát tục của Quân Tiêu Dao, nghe lời nói kiệt ngạo không kềm chế được của hắn, trái tim Khương Lạc Ly như tan chảy, trong mắt mang theo sùng bái và mê luyến vô tận.
Đừng nói là nàng, không có bất cứ sinh linh giống cái nào có thể chống lại được mị lực tự tin mà giờ phút này Quân Tiêu Dao tản ra.
Bên khóe miệng Tiểu Ma Tiên lại bất giác có nước miếng chảy xuống.
Nàng ta đột nhiên phát hiện, nàng hơi bị thèm thân thể Quân Tiêu Dao.
Cho dù là Cơ Thanh Y di thế độc lập như thanh liên, giờ phút này trái tim thiếu nữ cũng khó có thể bình tĩnh.
Đạo tâm của nàng như đóa hoa sen, cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện động tình cảm.
Nhưng giờ phút này, tâm thần của nàng cũng khó tránh lay động, hơi rung rung.
Còn hai người theo đuổi Nghệ Vũ và Yến Thanh Ảnh thì càng lộ ra vẻ mặt sùng bái cùng cực.
Đây là công tử mà bọn họ đi theo, tung hoành cổ kim vô số năm, không có mấy ai có tư cách sánh vai đứng chung với hắn!
Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên tế đàn cảm thán xong cũng sửa sang qua loa lại thu hoạch của mình một chút.
Quả thực nhiều đến mức không đếm được.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính lột xác.
Đại La Tiên Cốt gia tăng.
Tu vi đột phá tới Thông Thiên Vương Hầu.
Có được quyển hạ của Thể Thư.
Sáng lập con đường thuộc về mình, diễn biến ra Thần chi Nguyên Điểm.
Còn đánh dấu được Đà Xá Cổ Đế Viêm, niết bàn bản thân, có được Tam Thế Nguyên Thần.
“Hạ giới quả nhiên không tệ, thu hoạch lần này quá lớn.” Cả Quân Tiêu Dao cũng phải cảm khái là thu hoạch rất nhiều.
Có thể nói, nếu hiện tại Quân Tiêu Dao đối đầu với Quân Tiêu Dao trước đó thì tuyệt đối sẽ bày ra trạng thái nghiền áp.
Bởi vì hiện tại Quân Tiêu Dao đã sáng lập ra con đường của mình, nắm giữ đạo thuộc về mình.
Chiến lực xưa đâu bằng nay.
Ánh mắt gã lập tức nhắm vào Vong Xuyên, trong mắt tỏa ra một tia sáng khó hiểu.
Bị Quân Tiêu Dao nhìn chằm chằm, lông tơ cả người Vong Xuyên dựng ngược, lại có một loại ảo giác bị mãnh thú viễn cổ theo dõi.
“Không tốt, đi!” Trong lòng Vong Xuyên thất kinh, không có chút chần chờ nào mà đã xoay người lao vút đi.
Sau khi Quân Tiêu Dao lột xác xong, toàn bộ tế đàn anh linh cũng tiêu trừ hạn chế.
Tất cả thiên kiêu có thể tự do rời đi.
Thân thể Vong Xuyên lao vút lên trời cao, muốn bỏ chạy.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì cười nhạt và lắc đầu.
“Tốt xấu gì cũng là một quái thai cổ đại, không chiến mà chạy thì tính là gì?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hiện tại, đưa mắt nhìn toàn trường, người duy nhất có chút thù hận với Quân Tiêu Dao chính là Vong Xuyên.
Còn về Tiểu Ma Tiên, hiện tại nàng ngoan muốn chết, căn bản sẽ không đối nghịch với Quân Tiêu Dao.
Cho nên người duy nhất Quân Tiêu Dao cần giải quyết chính là Vong Xuyên.
Sau lưng hắn, Tự Do Chi Dực tuyết trắng mà thần thánh hiện ra.
Đây là phiên bản tiến hóa của Ác Ma chi Dực, tẩy đi ma phân tà ác, trở nên vô cùng thần thánh.
Tự Do Chi Dực hơi chấn động, Quân Tiêu Dao lập tức bày ra cực tốc hư không.
Tốc độ này nhanh hơn xa quá nhiều so với Ác Ma chi Dực trước đó.
Là đại tự tại thật sự, cứ như có thể ngao du chư thiên.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn, thân thể Quân Tiêu Dao đã xuất hiện phía sau Vong Xuyên.
Vong Xuyên cả kinh, vội vàng tung Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn ra để ngăn cản.
Quân Tiêu Dao cũng không dùng đến Bàn Hoàng Kiếm.
Hiện tại hắn muốn thử thực lực bản thân một lần, cho nên không mượn dùng ngoại vật.
Quân Tiêu Dao chỉ vô cùng đơn giản, đấm ra một quyền.
Mười tỷ cân thần lực khủng bố trút xuống.
Sức mạnh này đại diện cho trình độ cao nhất của Quân Tiêu Dao ở giai đoạn hiện tại.
Chục tỷ cân là một cực hạn, cũng là sức mạnh thiên kiêu cùng thế hệ không thể tưởng tượng nổi.
Hết chương 333.
Chương 334
Ầm ầm ầm!
Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền làm tan biến cả hư không, trực tiếp hung hăng nện vào Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Đùng, một tiếng vang lớn, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn rung động kịch liệt.
Một lực phản chấn khủng bố đến cực điểm hung hăng trút xuống người Vong Xuyên.
Ngực Vong Xuyên nghẹn lại, như bị đại chuỳ đập trúng, miệng phun máu tươi, cả người bay ngược ra sau.
Đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên thấy cảnh tượng này thì đều không nén được khiếp sợ.
Đây là một vị quái thai cổ đại, hơn nữa còn là Luân Hồi Thánh Thể, vậy mà chỉ một chiêu đã bị Quân Tiêu Dao đánh bại.
Trước đó Vong Xuyên và Quân Tiêu Dao còn có thể đánh một trận, hiện tại lại không chịu được một kích.
“Quả nhiên thực lực của ta cường đại hơn trước đó quá nhiều.” Quân Tiêu Dao không cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì lần này thực lực của hắn tăng lên quá lớn.
Thông Thiên Cảnh, nhất niệm thông thiên.
Chỉ giơ tay nhấc chân đã có sức mạnh to lớn, làm tan biến tứ phương.
Tuy Vong Xuyên cũng là Thông Thiên Cảnh, nhưng bàn về thực lực thì hiển nhiên không có khả năng so sánh với Quân Tiêu Dao.
Dù sao Quân Tiêu Dao cũng đã tạo ra con đường thuộc về mình.
“Đúng rồi, thử sức mạnh của Thần chi Nguyên Điểm một lần.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hắn hoàn toàn coi Vong Xuyên trở thành đá mài dao để kiểm tra đạo của mình.
Trong đan điền của Quân Tiêu Dao, nguyên điểm thâm thúy kia cứ như diễn biến thế gian vạn vật, có đạo thuộc về Quân Tiêu Dao.
Một luồng sức mạnh căn nguyên vũ trụ tràn ngập ra, gia trì trên người Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao lại đấm ra một quyền.
Chỉ thoáng chốc!
Hỗn độn tràn ngập, vũ trụ sản sinh, thiên địa điên đảo, cứ như đi tới nguyên điểm khai thiên tích địa!
Một quyền của Quân Tiêu Dao cứ như có thể sinh ra vạn vật, cũng có thể hủy diệt vạn vật!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao như chúa tể duy nhất, thần linh sáng thế diệt thế!
Một quyền này giáng xuống, Vong Xuyên sợ tới mức hồn vía lên mây, cảm giác không giống đang đối mặt với thiên kiêu cùng thế hệ.
Mà đang đối đầu với một vị...
Thần linh chân chính!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao có khí thế quá mạnh, tựa như một Thần vương Sáng Thế giá lâm.
Nhất niệm hủy diệt, nhất niệm sản sinh.
Một quyền này nện xuống, tựa như một mảnh vũ trụ đàn áp đến, mang đến cho người ta sự hoảng sợ và tuyệt vọng vô tận.
Cứ như một người đối mặt với vũ trụ mênh mông vô tận, bản thân lại nhỏ bé không nơi nương tựa.
Đây là sức mạnh của căn nguyên vũ trụ, cho dù chỉ là một tia cũng đủ sinh ra năng lượng thật lớn.
Đừng nói là đám người Vong Xuyên, ngay cả bản thân Quân Tiêu Dao cũng\ có chút kinh ngạc trước sức mạnh này.
“Khống chế hủy diệt và tái sinh, sức mạnh này quá khủng bố, nhưng hiện tại còn chỉ trong giai đoạn uẩn dưỡng.” Quân Tiêu Dao suy tư.
Thần chi Nguyên Điểm là khởi điểm đạo của Quân Tiêu Dao.
Ngày sau, nguyên điểm còn sẽ lột xác, sinh ra đủ loại biến hóa không thể tưởng tượng.
Sức mạnh của Quân Tiêu Dao cũng sẽ càng ngày càng mạnh.
Một quyền giáng xuống, mặt đất đều luân hãm, bị đập ra một cái hố sâu phạm vi gần ngàn trượng.
Vô số cái khe lan tràn, cả mặt đất nát thành mảnh nhỏ.
Mà cả người Vong Xuyên đều bị đập xuống mặt đất, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng xuất hiện dấu vết nứt nẻ.
Phải biết rằng, đây chính là chí tôn khí.
Tuy Vong Xuyên không có khả năng hoàn toàn phát huy ra sức mạnh của Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn, nhưng tuyệt không phải ai cũng có thể dễ dàng đánh tan nó.
Nhìn Quân Tiêu Dao dùng một quyền thôi đã đánh quái thai cổ đại sinh tử không rõ.
Đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên không biết nên nói gì mới tốt.
Các nàng khó có thể tưởng tượng, nếu Quân Tiêu Dao trở lại Tiên Vực thì những đối thủ kẻ địch của hắn sẽ thê thảm đến mức nào.
“Khụ khụ...” Có tiếng ho ra máu vang lên.
Vong Xuyên bước từng một bước ra khỏi hố sâu.
Thân thể gã đã rách nát, trên cằm toàn là vết máu, khí tức cả người uể oải tới cực điểm.
Trong mắt Vong Xuyên cũng mang theo kinh sợ.
Ở thời đại của gã, Vong Xuyên đứng trên đỉnh cao, là một trong những chí tôn trẻ tuổi cường đại nhất.
Nhưng ở thời đại này, Vong Xuyên vừa xuất thế thì đã gặp phải Quân Tiêu Dao, có thể nói là thực thê thảm.
Nếu không thì phỏng chừng gã còn tiếp tục được sự huy hoàng của Luân Hồi Thánh Thể.
“Hả, còn chưa chết à?” Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy hơi bất ngờ.
Không hổ là quái thai cổ đại, vẫn có chút bản lĩnh thật sự.
Đổi lại là thiên kiêu đương đại, phỏng chừng đã sớm bị Quân Tiêu Dao một quyền đập thành thịt băm.
Tuy Vong Xuyên miễn cưỡng tồn tại, nhưng hiển nhiên cũng không có sức mạnh tái chiến.
“Kết thúc.” Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm.
Trừ phi là kẻ địch có giá trị lợi dụng, Quân Tiêu Dao sẽ tạm thời buông tha, tỷ như đám người Tiêu Trần và Dương Bàn.
Nhưng Vong Xuyên này không có tác dụng gì với hắn, hơn nữa còn là quái thai cổ đại, có uy hiếp nhất định.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không lòng dạ đàn bà, mà muốn nhỏ cỏ tận gốc.
Cảm thụ được sát ý của Quân Tiêu Dao, trái tim Vong Xuyên lạnh giá.
Gã bị chôn ở hạ giới vô số năm, vừa xuất thế, còn muốn quét ngang đương đại, kết quả hiện tại lại phải chết.
Vong Xuyên không thể chấp nhận kết quả này, quá bi thôi.
“Chết!”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật đạm mạc, chụp qua một chưởng, trên chưởng có sức mạnh căn nguyên đang lưu động khiến cả hư không cũng sụp xuống.
Một chưởng này mà giáng xuống, Vong Xuyên khó có thể chống cự!
Tiểu Ma Tiên thấy thế thì vẻ mặt căng thẳng.
Vong Xuyên cũng coi như minh hữu của nàng, hơn nữa có khả năng gia nhập Ma Tiên Giáo.
Nàng vốn định mở miệng ngăn cản, nhưng lại nói không nên lời.
Tiểu Ma Tiên cũng coi như đã rõ tính cách của Quân Tiêu Dao.
Hắn sẽ bởi vì Tiểu Ma Tiên khuyên can mà dừng tay sao?
Hiển nhiên không có khả năng.
Cho nên cuối cùng Tiểu Ma Tiên vẫn không mở miệng khuyên can, để tránh chọc Quân Tiêu Dao không vui.
Nhìn bàn tay Quân Tiêu Dao đàn áp xuống, Vong Xuyên cắn răng, chung quy vẫn mở miệng nói: “Ta nguyện ý đầu hàng!”
Nghe thấy lời này, bọn người Khương Lạc Ly kinh ngạc.
Một quái thai cổ đại lại mở miệng nói đầu hàng.
Nếu là trước kia thì đây là chuyện không thể tưởng tượng.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn không dao động.
Đối với hắn mà nói, Vong Xuyên xin tha hay không thì kết quả cũng giống nhau.
Hết chương 334.
Chương 335
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thờ ơ, Vong Xuyên siết chặt nắm tay.
Gã vừa phá vỡ phong ấn, còn chưa đến Tiên Vực triển lộ sự huy hoàng của mình, sao lại cam tâm ngã xuống như vậy.
“Từ từ, Quân Tiêu Dao, ta vẫn còn giá trị với ngươi!” Vong Xuyên hô.
“Hừm?” Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.
Vong Xuyên thầm quyết định trong lòng.
Gã không muốn ảm đạm ngã xuống như vậy, cho nên chỉ có thể lấy ra lợi thế cuối cùng.
Vong Xuyên truyền âm với Quân Tiêu Dao, báo ra một vài chuyện.
Tỷ như, gã là Thánh Tử của Luân Hồi Ma Tông, là người duy nhất có thể tìm được bảo khố Luân Hồi Ma Tông.
Thậm chí trong bảo khố của Luân Hồi Ma Tông còn có đế binh, Lục Đạo Luân Hồi Bàn tồn tại.
Vong Xuyên vốn không có khả năng tùy tùy tiện tiện để người khác biết được việc này.
Nhưng hiện tại, vì mạng sống, Vong Xuyên chỉ có thể làm như thế.
Bàn tay của Quân Tiêu Dao dừng lại trước người Vong Xuyên, cách trán gã chỉ còn ba thước.
Cả người Vong Xuyên ướt đẫm mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.
Nếu gã nói trễ một câu, có lẽ hiện tại đã là một cái xác không đầu.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Tuy hắn không tin tưởng lời Vong Xuyên nói trăm phần trăm, nhưng cũng cảm thấy việc này rất có khả năng.
“Hẳn ngươi biết kết cục nếu lừa gạt bản Thần Tử.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn xuống từ trên cao, mang theo lạnh nhạt.
“Tất nhiên biết, hiện tại Luân Hồi Ma Tông sớm đã biến mất trong con sông dài lịch sử, chỉ còn lại một người cô đơn là ta, sao ta dám lừa gạt ngươi và Quân gia.” Vong Xuyên trả lời.
Hiện tại gã chỉ lẻ loi một mình.
Mà sau lưng Quân Tiêu Dao chính là thế gia bất hủ khổng lồ.
Nếu Vong Xuyên lừa gạt Quân Tiêu Dao thì cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết.
“Ngươi có thể sống sót, nhưng... Phải gieo nô ấn.”
Nửa câu đầu của Quân Tiêu Dao làm Vong Xuyên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ngay sau đó, sắc mặt gã trở nên khó coi.
Nô ấn là một loại thủ đoạn cực kỳ nhục nhã.
Trước đó Quân Tiêu Dao dùng phương pháp này để đối phó Võ Minh Nguyệt, nhưng sau đó vẫn giải khai cho nàng.
Nếu bị gieo nô ấn thì sinh tử của Vong Xuyên chỉ nằm trong nhất niệm của Quân Tiêu Dao.
Nhưng còn không phải quan trọng nhất.
Chủ yếu gã là quái thai cổ đại.
Quái thai cổ đại bị gieo nô ấn, nói ra thì ai dám tin?
Vong Xuyên âm thầm cắn răng, mở miệng nói: “Có thể đều lui một bước không, cho dù trở thành người theo đuổi cũng được.”
Trở thành người theo đuổi, ít nhất không cực đoan như hạ nô ấn.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao đã tạo ra con đường của mình, tương lai nếu không ngã xuống thì tất nhiên có thể đăng lâm đỉnh cao vô thượng.
Bởi vậy trở thành người theo đuổi của Quân Tiêu Dao cũng không phải không thể chấp nhận.
“Người theo đuổi thì tạm thời chướng mắt, mặt khác, ngươi không có tư cách cò kè mặc cả!” Quân Tiêu Dao hờ hững nói.
Nghe thấy lời này, Vong Xuyên cảm nhận được một loại sỉ nhục.
Gã đường đường là quái thai cổ đại, lại không có tư cách trở thành người theo đuổi!
Quân Tiêu Dao khẽ cau mày, hiển nhiên có chút không kiên nhẫn.
Đúng là bảo khố của Luân Hồi Ma Tông thực mê người, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không phải một hai phải có được.
Có được thì tất nhiên càng tốt.
Không chiếm được, trên người cũng không phải thiếu một miếng thịt.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không kiên nhẫn, Vong Xuyên hít sâu một hơi, quỳ một gối xuống trước mặt Quân Tiêu Dao.
Vì mạng sống, Vong Xuyên chỉ có thể tiếp thu!
Quân Tiêu Dao thấy thế thì trên mặt cũng lộ ra một tia khác thường.
Quái thai cổ đại của Luân Hồi Ma Tông này cũng co được giãn được lắ.
Quả nhiên những thiên kiêu kiệt ngạo khó thuần đương đại không cách nào so sánh tâm tính với quái thai cổ đại.
Vong Xuyên mở ra Thần Cung trong đầu, để Quân Tiêu Dao gieo nô ấn.
Mãi đến hiện giờ, quái thai cổ đại này đã hoàn toàn bị Quân Tiêu Dao khống chế, trở thành nô lệ.
Nếu người trên Tiên Vực biết tin tức này, không biết sẽ nhấc lên phong ba bao lớn.
Bởi vì người Quân Tiêu Dao nô dịch không phải là thiên kiêu đương đại, mà là quái thai cổ đại tương tự như Long Cát công chúa!
Danh vọng của Long Cát công chúa ở Hoang Thiên Tiên Vực đã không cần nói nhiều, có thể nói là đỉnh cao.
Theo lý thuyết, nếu Vong Xuyên không đụng phải Quân Tiêu Dao, hơn nữa bình yên đi đến Tiên Vực.
Danh vọng của gã hẳn sẽ không yếu hơn Long Cát công chúa bao nhiêu.
Mà một vị quái thai cổ đại không khác biệt gì với Long Cát công chúa lại trở thành nô lệ của Quân Tiêu Dao.
Tình cảnh này có chút hí kịch hóa.
“Tiêu Dao ca ca quá lợi hại, ta lần đầu tiên thấy chuyện này đấy.” Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly rực rỡ.
Tự cổ chí kim, mỗi một lần, nếu có quái thai cổ đại xuất thế thì nhất định có thể đẩy ngang thiên kiêu đương đại, thậm chí nô dịch một đám thiên kiêu.
Mà Quân Tiêu Dao lại làm trái lại, nô dịch quái thai cổ đại.
Hơn nữa rất có khả năng, Vong Xuyên chỉ là một khởi điểm.
Ngày sau Quân Tiêu Dao còn sẽ nô dịch thậm chí diệt sát các quái thai cổ đại khác.
Tỷ như Long Cát công chúa là một bia ngắm thực tốt.
“Công tử.” Vong Xuyên cúi đầu, chắp tay trước Quân Tiêu Dao mà còn có chút không thích ứng, nhưng trong lòng cũng không còn cách nào.
Người sống dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
“Hừm, yên tâm, bản Thần Tử cũng không rảnh đến nhàm chán nhục nhã ngươi cái gì, chỉ cần ngươi có thể hoàn thành hứa hẹn của mình, ta nhất định sẽ cởi bỏ nô dịch.” Quân Tiêu Dao đạm nhiên nói.
Hắn không có thói quen thu người làm nô.
Hừm, tuyệt đối không có.
Chỉ là có vài tình huống không thể không thu mà thôi.
Tuyệt đối không phải vì mình thích thu nô nên đi thu.
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, Vong Xuyên hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, chắp tay và nói: “Đa tạ công tử, nhưng bảo khố xuất thế cần có cơ duyên, chờ thời cơ đến thì tại hạ nhất định sẽ tận lực tìm.”
Chỉ dựa vào một mình Vong Xuyên cũng khó nuốt trôi được bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.
Còn không bằng đưa cho Quân gia, còn có thể được Quân gia che chở.
Đến lúc đó, nô ấn của gã cũng được cởi bỏ.
Quân Tiêu Dao gật đầu, hắn gieo nô ấn, không sợ Vong Xuyên âm thầm làm động tác nhỏ gì.
Đến lúc này, mục tiêu hạ giới của Quân Tiêu Dao cũng xem như hoàn toàn hoàn thành.
Tất cả đều có vẻ viên mãn.
Thu hoạch của Quân Tiêu Dao cũng vượt xa dự đoán trước đó của hắn.
Giống như Quân Tiêu Dao chỉ cần một thân cây, cuối cùng lại có được cả khu rừng.
Hết chương 335.
Đừng nhìn ngày thường nàng ta nói chuyện kinh người, nhìn thật phóng đãng, nhưng cũng chỉ nói miệng vậy thôi.
Nàng ta chưa bao giờ thật sự có quan hệ thân mật với nam tử nào, càng chưa từng động tâm, đều chỉ là trêu chọc miệng lưỡi.
Nhưng hiện tại, Tiểu Ma Tiên phát hiện Quân Tiêu Dao thật sự quá ưu tú.
Quả thực làm nàng hoài nghi, trên thế giới này sao lại có nam tử hoàn mỹ như vậy.
Thiên phú, thực lực, dung mạo thì vạn dặm không một ai sánh bằng, có một không hai trong những người cùng thế hệ.
Hiện tại còn tạo ra con đường thuộc về mình, ngày sau nếu không ngã xuống thì khả năng chứng đạo thành đế cũng không còn là cực hạn của hắn.
Tiểu Ma Tiên luôn chỉ biết nói bậy bằng miệng, hiện tại trong lòng thật sự sinh ra một ít tâm tư, bắt đầu tự hỏi nên làm sao để thiết lập quan hệ tốt với Quân Tiêu Dao.
Mà tất nhiên Khương Lạc Ly càng vô cùng vui mừng, cảm thấy tự hào vì Quân Tiêu Dao.
Trong mắt hai người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh cũng toát ra sùng bái cuồng nhiệt.
Đây là công tử mà bọn họ nguyện trung thành, một tồn tại sáng lập thời đại.
Đi theo Quân Tiêu Dao thì ngày sau còn sầu gì không thể quân lâm thiên hạ!
Quân Tiêu Dao không để ý đến những ánh mắt kính sợ hoặc kiêng kỵ đó.
Hiện tại hắn đang tập trung vào đạo trong cơ thể mình.
Nguyên điểm kia tràn ngập sức mạnh căn nguyên vũ trụ hỗn độn thuần túy.
Đây là sức mạnh do Quân Tiêu Dao tự diễn sinh ra mà không phải dựa vào ngoại vật.
Thập Giới Tiên Chủng chỉ xúc tiến loại diễn biến này mà thôi.
“Nguyên điểm này đại diện cho khởi điểm của đạo thuộc về ta, ngày sau nó sẽ diễn biến từ một điểm ban đầu, diễn hóa ra lĩnh vực, tiểu thế giới, thậm chí cuối cùng hóa thành thế giới vô biên.”
Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, ánh mắt rất sáng.
Quân Tiêu Dao gọi điểm này là Thần chi Nguyên Điểm, hoặc là Thần chi Kỳ Điểm.
Thân là người xuyên qua, Quân Tiêu Dao biết kỳ điểm chính là điểm ban sơ của vũ trụ, căn nguyên diễn biến ra vạn vật.
Thần chi Nguyên Điểm trong đan điền của hắn chính là kỳ điểm vũ trụ, khởi điểm thế giới thuộc về chính hắn.
Sau khi Thần chi Nguyên Điểm hình thành, tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu buông lỏng.
Thần chi Nguyên Điểm chính là tiên chủng hợp đạo của Quân Tiêu Dao, hắn và đạo tương hợp, tất nhiên đột phá lên vô cùng thông thuận.
Hợp Đạo Cảnh tiền kỳ!
Hợp Đạo Cảnh trung kỳ!
Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ!
Hợp Đạo Cảnh tiểu viên mãn!
Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủn, cảnh giới của Quân Tiêu Dao đã đột phá tới Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn, không có chút lực cản nào.
Hơn nữa bởi vì tương hợp với đạo của bản thân nên Quân Tiêu Dao cảm thấy mình vô cùng viên mãn.
Hắn gần như có thể không hạn chế mà sử dụng pháp lực.
Linh Hải kim sắc của Hoang Cổ Thánh Thể tuy thật cuồn cuộn, pháp lực hùng hồn, nhưng nếu luôn tiêu hao thì cũng sẽ có ngày dùng hết, cần phải luyện hóa linh khí thiên địa ngoại giới.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao không cần làm vậy nữa.
Hắn có Thần chi Nguyên Điểm, có thể thuyên chuyển sức mạnh của Thần chi Nguyên Điểm.
Đó là sức mạnh vô biên vô tận.
Nói cách khác, pháp lực của Quân Tiêu Dao vĩnh viễn sẽ không khô cạn.
Không chỉ như thế, Thần chi Nguyên Điểm còn có được một sức mạnh khủng bố đặc thù.
Đó chính là sức mạnh căn nguyên vũ trụ.
Sức mạnh này hết sức khủng bố, thậm chí mơ hồ còn cường đại hơn những dạng sức mạnh như luân hồi, hỗn độn….
Đương nhiên, hiện tại sức mạnh này còn trong thời kỳ mầm non, cũng không nhiều lắm, nhưng đủ để mang đến cho Quân Tiêu Dao gia trì rất lớn.
Thậm chí Quân Tiêu Dao cảm thấy, cho dù hắn điều động một tia sức mạnh căn nguyên vũ trụ cũng đủ để tan biến hư không, quét ngang chư giới.
Sức mạnh căn nguyên vũ trụ này là thuộc về bản thân Quân Tiêu Dao, cũng là một trong những át chủ bài mạnh nhất giai đoạn hiện tại của hắn.
“Là lúc nên tiếp tục đột phá.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.
Hắn cũng không thỏa mãn chỉ đột phá đến Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn.
Quân Tiêu Dao đã lâu không đột phá, lần này \ tất nhiên không có khả năng chỉ lên một đại cảnh giới.
Quân Tiêu Dao trực tiếp tung ra Đà Xá Cổ Đế Viêm.
Hỏa chủng bảy màu sặc sỡ này mang theo một luồng uy thế khủng bố như đốt sạch chư thiên.
Đây chính là đế hỏa, có thể nói là hỏa chủng cấp bậc tối cao.
Quân Tiêu Dao trực tiếp cắn nuốt Đà Xá Cổ Đế Viêm, đốt cháy bản thân, tẩy lễ niết bàn.
Theo lý thuyết, lấy hỏa chủng niết bàn là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Đổi lại là thiên kiêu khác, nhất định sẽ thật trọng hết sức có thể, phải chuẩn bị trước các loại đan dược, thánh dược, thậm chí Bất Tử Dược, phòng ngừa niết bàn thất bại, thân tử đạo tiêu.
Nhưng Quân Tiêu Dao hoàn toàn không thèm để ý, trực tiếp bắt đầu niết bàn, không có bất cứ chuẩn bị gì.
Hoặc có thể nói, hắn căn bản không cần chuẩn bị.
“Hắn muốn trực tiếp niết bàn?” Đám người Vong Xuyên nhìn mà mơ hồ không rõ.
Quân Tiêu Dao vừa mới phá năm ải, đạt tới Hợp Đạo Cảnh đại viên mãn, hiện tại lại bắt đầu đột phá.
Hơn nữa ngọn lửa bảy màu sặc sỡ kia khiến cả Vong Xuyên cũng có cảm giác tim đập nhanh.
Đây tuyệt đối không phải thần hỏa bình thường, mà là đế hỏa khủng bố!
Dùng loại lửa này niết bàn sẽ có tính nguy hiểm cực lớn, có tám chín phần mười khả năng là ngã xuống, thân tử đạo tiêu.
Đương nhiên, nếu có thể thành công niết bàn, vậy thu hoạch kia cũng lớn hơn nhiều so với dùng thần hỏa niết bàn rất nhiều.
Ngay vào lúc đám người Vong Xuyên cho rằng Quân Tiêu Dao sẽ trải qua một hồi niết bàn gian nan.
Nhưng cảnh tượng xuất hiện kế tiếp lại làm bọn họ khiếp sợ đến gần như muốn ngừng hô hấp!
Chỉ thấy Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên thạch đài, toàn thân bốc cháy lên ngọn lửa bảy màu sặc sỡ.
Đổi lại là bất cứ thiên kiêu nào luyện hóa Đà Xá Cổ Đế Viêm này thì chín phần đều sẽ ngã xuống, bởi vì uy năng của nó quá mức bá đạo.
Quân Tiêu Dao không có chuẩn bị gì mà đã trực tiếp bắt đầu niết bàn như vậy.
Mà điều làm người hoảng sợ đã xảy ra.
Đà Xá Cổ Đế Viêm kia cũng không thể mang đến nguy hiểm trí mạng cho Quân Tiêu Dao.
Ngoài thân Quân Tiêu Dao cháy đen, thân thể và cả linh hồn cũng bắt đầu bị Đà Xá Cổ Đế Viêm làm bỏng cháy.
Nhưng biểu cảm của hắn không có chút biến hóa nào, càng không có thống khổ.
Dáng vẻ kia giống như lão tăng nhập định.
Khí huyết và sinh cơ vô cùng hùng tráng đang chấn động trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
“Sao có thể?”
Đám người Vong Xuyên, Tiểu Ma Tiên, Cơ Thanh Y cảm thấy chấn động đến tột đỉnh.
Theo lý thuyết, Niết Bàn Cảnh là một cửa ải rất khó, không cẩn thận một chút cũng có khả năng niết bàn thất bại.
Cho dù là những thiên kiêu đỉnh cấp bọn họ, khi niết bàn cũng cần các loại đan dược, Bất Tử Dược gia trì, còn phải có người hộ đạo.
Mà Quân Tiêu Dao chỉ có một mình, không mượn dùng bất cứ phụ trợ gì đã trực tiếp bắt đầu.
Nhưng hắn lại giống như không chịu chút uy hiếp nào cả.
Hết chương 331.
Chương 332
“Ta vốn nghĩ rằng, ta đã đủ xem trọng Tiêu Dao đạo huynh, nhưng hiện tại...”
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao làm Cơ Thanh Y hoàn toàn không nói gì được.
Bất cứ kinh ngạc cảm thán gì cũng có vẻ dư thừa.
Thân thể và chân linh của Quân Tiêu Dao bắt đầu lột xác.
Sở dĩ hắn có thể miễn dịch với tổn thương trí mạng do Đà Xá Cổ Đế Viêm mang tới.
Nguyên nhân là nhờ Thần chi Nguyên Điểm trong cơ thể Quân Tiêu Dao.
Từng luồng sức mạnh căn nguyên vũ trụ được phóng thích ra, bảo vệ thân thể Quân Tiêu Dao.
Cho dù mạnh như đế hỏa cũng không thể mang đến tổn thương trí mạng cho Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Đà Xá Cổ Đế Viêm càng mãnh liệt thì thu hoạch của Quân Tiêu Dao lại càng lớn.
Ở Thần Cung trong đầu hắn, chân linh đắm chìm trong đế hỏa bảy màu, bắt đầu lột xác cấp độ càng sâu hơn.
Loại niết bàn lột xác này giằng co chừng bảy ngày bảy đêm.
Đám người Vong Xuyên cũng không rời đi, đều đang cẩn thận quan sát.
Bọn họ càng không thể nhúng tay hoặc là quấy rầy Quân Tiêu Dao.
Bởi vì chỉ cần tới gần Quân Tiêu Dao thì Đà Xá Cổ Đế Viêm kia sẽ lan về hướng bọn họ.
Đám người Vong Xuyên cũng không phải là Quân Tiêu Dao, bọn họ không thể miễn dịch tổn thương do Đà Xá Cổ Đế Viêm gây nên.
“Tiêu Dao ca ca nhất định sẽ thành công.” Khương Lạc Ly cũng không lo lắng.
Quân Tiêu Dao có thể sáng lập cả đại đạo của riêng mình, loại niết bàn trình độ này cũng không tính là gì.
Chân linh Thần Cung trong đầu Quân Tiêu Dao rốt cuộc cũng dần dần lột xác thành hình.
Vốn dĩ linh hồn là sợ lửa cháy bỏng nhất.
Nhưng hiện tại, chân linh của Quân Tiêu Dao hoàn toàn không sợ.
Trong một mảnh ánh lửa, rốt cuộc chân linh của Quân Tiêu Dao cũng lột xác.
Có ba đóa hoa hiện lên.
Một đóa mang theo một khí tức thời gian, cứ như tồn tại trong quá khứ.
Một đóa nửa thật nửa giả, lượn lờ những mảnh nhỏ thời gian, dường như tồn tại trong tương lai.
Còn có một đóa vô cùng mỹ lệ lộng lẫy, thần thánh siêu nhiên, trên đó có một người tí hon nguyên thần đang ngồi xếp bằng.
Nhìn qua như Quân Tiêu Dao bản thu nhỏ, toàn bộ nguyên thần đều mang tiên khí dạt dào.
“Đây là...”
Quân Tiêu Dao nhìn vào bên trong, trong lòng kinh ngạc.
Trong Thần Cung của hắn xuất hiện ba đóa hoa, giống như đại diện cho quá khứ, hiện tại và tương lai.
Mà trên ba đóa hoa này chỉ có đóa hoa hiện tại, hiện hóa ra người tí hon nguyên thần.
Trên hai đóa còn lại thì trống không không có gì.
“Đây chẳng lẽ là, Tam Thế Nguyên Thần?” Quân Tiêu Dao cực độ kinh ngạc.
Trong lúc vô ý trước kia, hắn từng đọc qua trong sách cổ Tàng Kinh Các của Quân gia.
Tam Thế Nguyên Thần là nguyên thần hi hữu nhất, hiếm thấy nhất.
Nếu tu luyện đến đại thành, trên ba đóa hoa đại đạo có ngồi Tam Thế Nguyên Thần xếp bằng trong quá khứ, hiện tại và tương lai.
Trong đó chỉ cần có bất cứ một nguyên thần nào tồn tại thì cũng có thể duy trì nguyên thần vĩnh viễn bất diệt.
Điều này khủng bố tới cực điểm, quả thực nghịch thiên!
Ngoài ra, Tam Thế Nguyên Thần còn có một loại năng lực đặc thù, nhất thời cũng khó có thể nói rõ.
Quân Tiêu Dao cũng không ngờ mình có thể lột xác ra Tam Thế Nguyên Thần.
Đây tuyệt đối là nguyên thần cao cấp nhất, từ xưa đến nay không có mấy loại nguyên thần có thể so sánh với nó!
“Thu hoạch lần này quá lớn.” Cả Quân Tiêu Dao cũng nhịn không được mà cảm thán.
Tiên chủng của hắn là Thần chi Nguyên Điểm chỉ thuộc về bản thân.
Nguyên thần của hắn là nguyên thần cường đại nhất từ xưa đến nay, Tam Thế Nguyên Thần.
Quân Tiêu Dao rất muốn hỏi một câu, còn có ai sánh bằng hắn?
Sau khi Tam Thế Nguyên Thần hình thành, tu vi cảnh giới của Quân Tiêu Dao cũng bùng nổ gia tăng.
Niết Bàn Cảnh tiền kỳ!
Niết Bàn Cảnh trung kỳ!
Niết Bàn Cảnh hậu kỳ!
Niết Bàn Cảnh tiểu viên mãn!
Niết Bàn Cảnh đại viên mãn!
Quân Tiêu Dao lại liên tục đột phá năm tiểu cảnh giới, một đại cảnh giới.
Thiên kiêu chung quanh cũng không biết nên lộ ra biểu cảm gì.
Niết bàn vô cùng hung hiểm đối với bọn họ. Nhưng Quân Tiêu Dao như chỉ tùy tiện ngồi xếp bằng mấy ngày là có thể dễ dàng vượt qua.
“Tiếp tục!”
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao sáng ngời, hắn cũng không đình chỉ đột phá.
Tích lũy lâu dài đã cho Quân Tiêu Dao động lực lớn nhất.
Hắn lại đột phá từ Niết Bàn Cảnh đại viên mãn tới Thông Thiên Cảnh!
Thông Thiên Cảnh là nguyên thần và tiên chủng sinh ra cộng minh rồi nhất niệm thông thiên!
Thông Thiên Cảnh cũng có thể gọi là Vương Hầu.
Cái gọi là binh khí Vương Hầu, chính là thần binh mà Thông Thiên Vương Hầu sử dụng.
Lại hướng lên trên chính là Thần Hỏa Cảnh, sau đó chính là Thông Thánh Cửu Giai.
Tam Thế Nguyên Thần và Thần chi Nguyên Điểm của Quân Tiêu Dao đều là đỉnh cấp.
Hai thứ này sinh ra cộng minh, sức mạnh kia cường đại đến không thể tưởng tượng!
Bình cảnh Thông Thiên Cảnh gần như bị chấn phá dễ như trở bàn tay.
Quân Tiêu Dao lại bắt đầu điên cuồng đột phá.
Thông Thiên Cảnh tiền kỳ!
Thông Thiên Cảnh trung kỳ!
Thông Thiên Cảnh hậu kỳ!
Thông Thiên Cảnh tiểu viên mãn!
Thông Thiên Cảnh đại viên mãn!
...
Chấn động!
Ngơ ngác!
Trùng kích xưa nay chưa từng có!
Tu vi của Quân Tiêu Dao đột phá, làm tam quan của những thiên kiêu hạ giới đó cũng sắp bị điên đảo.
Cũng đều là tu sĩ, vì sao chúng ta tu luyện như đang leo núi cao.
Mà ngươi tu luyện lại như ngồi trên hỏa tiễn?
Những thiên kiêu hạ giới đó đều bắt đầu hoài nghi chính mình.
Bọn họ là phế vật sao?
Không!
Bọn họ không bằng cả phế vật, so với Quân Tiêu Dao thì quả thực chính là cặn bã, rác rưởi!
Đừng nói là những thiên kiêu hạ giới đó.
Cho dù là đám người Vong Xuyên cũng rất muốn đào tròng mắt của mình ra, bởi vì không muốn nhìn thấy tình cảnh tàn khốc này.
Cảnh Quân Tiêu Dao điên cuồng đột phá quá tàn khốc đối với bọn họ.
Người so với người thật là tức chết.
Đặc biệt là Vong Xuyên, gã thân là quái thai cổ đại, trước đó tu luyện cũng thuận lợi đột phá tới Thông Thiên Cảnh đại viên mãn.
Trong lòng gã vừa dâng lên chút tự tin, cho rằng miễn miễn cưỡng cưỡng cũng có thể tranh phong được một chút với Quân Tiêu Dao.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại trực tiếp một mạch vượt ba đại cảnh giới, mười lăm tiểu cảnh giới, đuổi ngang theo gã.
Trong lòng Vong Xuyên có một câu con mẹ nó không biết có nên nói hay không.
Nhưng mà kế tiếp, một câu của Quân Tiêu Dao lại khiến loại quái thai cổ đại như Vong Xuyên thiếu chút nữa nát đạo tâm đầy đất.
“Mười bốn tuổi mới đạt tới Thông Thiên Cảnh, so với dự đoán của ta đã trễ hơn một chút rồi.”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, tuy thực vừa lòng với thu hoạch của mình, nhưng vẫn có chút tiếc nuối, cho rằng tốc độ tu luyện của mình vẫn còn hơi chậm.
Phụt!
Vong Xuyên nhịn không được, khí huyết dâng lên, trực tiếp hộc ra một búng máu!
Quân Tiêu Dao, ngươi là kẻ tàn nhẫn!
Hết chương 332.
Chương 333
Lời Quân Tiêu Dao nói như một đòn bạo kích hung hăng đánh trúng Vong Xuyên, làm đạo tâm của gã suýt hỏng mất.
Mười bốn tuổi mà đã là Thông Thiên Vương Hầu, ngươi còn muốn thế nào nữa?
Muốn bay lên trời luôn sao?
Đạo tâm của Vong Xuyên bắt đầu dao động.
Vốn dĩ đạo tâm của quái thai cổ đại phải cứng như bàn thạch, không thể dao động.
Nhưng đối mặt với loại yêu nghiệt từ cổ chí kim cũng chưa từng xuất hiện như Quân Tiêu Dao, cho dù là quái thai cổ đại cũng chịu không nổi, đạo tâm cũng muốn tan nát.
Vong Xuyên thở phì phò thật sâu, cưỡng chế làm nỗi lòng mình bình ổn lại.
Tâm tình của đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên cũng không thể bình tĩnh.
Trước đó tuy Quân Tiêu Dao có vô địch chi thế trong thế hệ trẻ tuổi ở Tiên Vực, nhưng tu vi cảnh giới của hắn cũng không tính là nổi bật.
Mà hiện tại, trong khoảng thời gian ngắn như thế mà Quân Tiêu Dao đã liên tục đột phá ba đại cảnh giới, mười lăm tiểu cảnh giới.
Tu vi cảnh giới của hắn đã hoàn toàn có thể xếp hàng đầu trong thế hệ trẻ tuổi trên Tiên Vực.
Khi tu vi của Quân Tiêu Dao không nổi bật thì đã có thể quét ngang tứ phương.
Hiện tại tu vi của hắn đã hoàn toàn đuổi kịp, đạt tới đứng đầu, vậy thực lực hiện tại của Quân Tiêu Dao sẽ mạnh đến mức nào?
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly lập loè tia sáng kỳ dị.
Nếu những thiên chi kiêu tử, truyền nhân bất hủ trên Tiên Vực biết Quân Tiêu Dao có tiến bộ như vậy ở hạ giới, nhất định sẽ cả kinh đến trợn mắt đến mức lọt tròng.
Nàng thực chờ mong, sau khi Quân Tiêu Dao trở về Tiên Vực sẽ bày ra thần tư oai hùng quát tháo tứ phương.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao lãnh đạm đứng trên tế đàn anh linh.
Cả người hắn có vẻ siêu nhiên xuất trần, thần bí khó lường.
Lần lột xác này trên tế đàn anh linh giúp Quân Tiêu Dao có được thu hoạch quá lớn, thay đổi cũng quá lớn.
Hiện tại hắn căn bản là hai tồn tại bất đồng so với hắn của trước đó.
Hiện tại Quân Tiêu Dao đã nắm giữ đạo thuộc về mình.
Điều này có nghĩa là, Quân Tiêu Dao có thể nhảy ra ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành.
Cho dù cửu thiên thập địa hỏng mất, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không ngã xuống.
Bởi vì hắn là một thân thể hoàn toàn độc lập với mảnh thiên địa này, một dị số mà thiên địa bất dung!
“Tung hoành cổ kim một tỷ năm, ai có thể sánh vai với ta?”
Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng, dáng người bạch y đĩnh bạt mà thon dài, khí thế ngang nhiên, đang lẩm bẩm nói.
Đây không phải kiêu ngạo, mà là một loại phong thái tự tin vô địch.
Nhìn dáng người siêu trần thoát tục của Quân Tiêu Dao, nghe lời nói kiệt ngạo không kềm chế được của hắn, trái tim Khương Lạc Ly như tan chảy, trong mắt mang theo sùng bái và mê luyến vô tận.
Đừng nói là nàng, không có bất cứ sinh linh giống cái nào có thể chống lại được mị lực tự tin mà giờ phút này Quân Tiêu Dao tản ra.
Bên khóe miệng Tiểu Ma Tiên lại bất giác có nước miếng chảy xuống.
Nàng ta đột nhiên phát hiện, nàng hơi bị thèm thân thể Quân Tiêu Dao.
Cho dù là Cơ Thanh Y di thế độc lập như thanh liên, giờ phút này trái tim thiếu nữ cũng khó có thể bình tĩnh.
Đạo tâm của nàng như đóa hoa sen, cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện động tình cảm.
Nhưng giờ phút này, tâm thần của nàng cũng khó tránh lay động, hơi rung rung.
Còn hai người theo đuổi Nghệ Vũ và Yến Thanh Ảnh thì càng lộ ra vẻ mặt sùng bái cùng cực.
Đây là công tử mà bọn họ đi theo, tung hoành cổ kim vô số năm, không có mấy ai có tư cách sánh vai đứng chung với hắn!
Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên tế đàn cảm thán xong cũng sửa sang qua loa lại thu hoạch của mình một chút.
Quả thực nhiều đến mức không đếm được.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính lột xác.
Đại La Tiên Cốt gia tăng.
Tu vi đột phá tới Thông Thiên Vương Hầu.
Có được quyển hạ của Thể Thư.
Sáng lập con đường thuộc về mình, diễn biến ra Thần chi Nguyên Điểm.
Còn đánh dấu được Đà Xá Cổ Đế Viêm, niết bàn bản thân, có được Tam Thế Nguyên Thần.
“Hạ giới quả nhiên không tệ, thu hoạch lần này quá lớn.” Cả Quân Tiêu Dao cũng phải cảm khái là thu hoạch rất nhiều.
Có thể nói, nếu hiện tại Quân Tiêu Dao đối đầu với Quân Tiêu Dao trước đó thì tuyệt đối sẽ bày ra trạng thái nghiền áp.
Bởi vì hiện tại Quân Tiêu Dao đã sáng lập ra con đường của mình, nắm giữ đạo thuộc về mình.
Chiến lực xưa đâu bằng nay.
Ánh mắt gã lập tức nhắm vào Vong Xuyên, trong mắt tỏa ra một tia sáng khó hiểu.
Bị Quân Tiêu Dao nhìn chằm chằm, lông tơ cả người Vong Xuyên dựng ngược, lại có một loại ảo giác bị mãnh thú viễn cổ theo dõi.
“Không tốt, đi!” Trong lòng Vong Xuyên thất kinh, không có chút chần chờ nào mà đã xoay người lao vút đi.
Sau khi Quân Tiêu Dao lột xác xong, toàn bộ tế đàn anh linh cũng tiêu trừ hạn chế.
Tất cả thiên kiêu có thể tự do rời đi.
Thân thể Vong Xuyên lao vút lên trời cao, muốn bỏ chạy.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì cười nhạt và lắc đầu.
“Tốt xấu gì cũng là một quái thai cổ đại, không chiến mà chạy thì tính là gì?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hiện tại, đưa mắt nhìn toàn trường, người duy nhất có chút thù hận với Quân Tiêu Dao chính là Vong Xuyên.
Còn về Tiểu Ma Tiên, hiện tại nàng ngoan muốn chết, căn bản sẽ không đối nghịch với Quân Tiêu Dao.
Cho nên người duy nhất Quân Tiêu Dao cần giải quyết chính là Vong Xuyên.
Sau lưng hắn, Tự Do Chi Dực tuyết trắng mà thần thánh hiện ra.
Đây là phiên bản tiến hóa của Ác Ma chi Dực, tẩy đi ma phân tà ác, trở nên vô cùng thần thánh.
Tự Do Chi Dực hơi chấn động, Quân Tiêu Dao lập tức bày ra cực tốc hư không.
Tốc độ này nhanh hơn xa quá nhiều so với Ác Ma chi Dực trước đó.
Là đại tự tại thật sự, cứ như có thể ngao du chư thiên.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn, thân thể Quân Tiêu Dao đã xuất hiện phía sau Vong Xuyên.
Vong Xuyên cả kinh, vội vàng tung Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn ra để ngăn cản.
Quân Tiêu Dao cũng không dùng đến Bàn Hoàng Kiếm.
Hiện tại hắn muốn thử thực lực bản thân một lần, cho nên không mượn dùng ngoại vật.
Quân Tiêu Dao chỉ vô cùng đơn giản, đấm ra một quyền.
Mười tỷ cân thần lực khủng bố trút xuống.
Sức mạnh này đại diện cho trình độ cao nhất của Quân Tiêu Dao ở giai đoạn hiện tại.
Chục tỷ cân là một cực hạn, cũng là sức mạnh thiên kiêu cùng thế hệ không thể tưởng tượng nổi.
Hết chương 333.
Chương 334
Ầm ầm ầm!
Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền làm tan biến cả hư không, trực tiếp hung hăng nện vào Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Đùng, một tiếng vang lớn, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn rung động kịch liệt.
Một lực phản chấn khủng bố đến cực điểm hung hăng trút xuống người Vong Xuyên.
Ngực Vong Xuyên nghẹn lại, như bị đại chuỳ đập trúng, miệng phun máu tươi, cả người bay ngược ra sau.
Đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên thấy cảnh tượng này thì đều không nén được khiếp sợ.
Đây là một vị quái thai cổ đại, hơn nữa còn là Luân Hồi Thánh Thể, vậy mà chỉ một chiêu đã bị Quân Tiêu Dao đánh bại.
Trước đó Vong Xuyên và Quân Tiêu Dao còn có thể đánh một trận, hiện tại lại không chịu được một kích.
“Quả nhiên thực lực của ta cường đại hơn trước đó quá nhiều.” Quân Tiêu Dao không cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì lần này thực lực của hắn tăng lên quá lớn.
Thông Thiên Cảnh, nhất niệm thông thiên.
Chỉ giơ tay nhấc chân đã có sức mạnh to lớn, làm tan biến tứ phương.
Tuy Vong Xuyên cũng là Thông Thiên Cảnh, nhưng bàn về thực lực thì hiển nhiên không có khả năng so sánh với Quân Tiêu Dao.
Dù sao Quân Tiêu Dao cũng đã tạo ra con đường thuộc về mình.
“Đúng rồi, thử sức mạnh của Thần chi Nguyên Điểm một lần.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hắn hoàn toàn coi Vong Xuyên trở thành đá mài dao để kiểm tra đạo của mình.
Trong đan điền của Quân Tiêu Dao, nguyên điểm thâm thúy kia cứ như diễn biến thế gian vạn vật, có đạo thuộc về Quân Tiêu Dao.
Một luồng sức mạnh căn nguyên vũ trụ tràn ngập ra, gia trì trên người Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao lại đấm ra một quyền.
Chỉ thoáng chốc!
Hỗn độn tràn ngập, vũ trụ sản sinh, thiên địa điên đảo, cứ như đi tới nguyên điểm khai thiên tích địa!
Một quyền của Quân Tiêu Dao cứ như có thể sinh ra vạn vật, cũng có thể hủy diệt vạn vật!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao như chúa tể duy nhất, thần linh sáng thế diệt thế!
Một quyền này giáng xuống, Vong Xuyên sợ tới mức hồn vía lên mây, cảm giác không giống đang đối mặt với thiên kiêu cùng thế hệ.
Mà đang đối đầu với một vị...
Thần linh chân chính!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao có khí thế quá mạnh, tựa như một Thần vương Sáng Thế giá lâm.
Nhất niệm hủy diệt, nhất niệm sản sinh.
Một quyền này nện xuống, tựa như một mảnh vũ trụ đàn áp đến, mang đến cho người ta sự hoảng sợ và tuyệt vọng vô tận.
Cứ như một người đối mặt với vũ trụ mênh mông vô tận, bản thân lại nhỏ bé không nơi nương tựa.
Đây là sức mạnh của căn nguyên vũ trụ, cho dù chỉ là một tia cũng đủ sinh ra năng lượng thật lớn.
Đừng nói là đám người Vong Xuyên, ngay cả bản thân Quân Tiêu Dao cũng\ có chút kinh ngạc trước sức mạnh này.
“Khống chế hủy diệt và tái sinh, sức mạnh này quá khủng bố, nhưng hiện tại còn chỉ trong giai đoạn uẩn dưỡng.” Quân Tiêu Dao suy tư.
Thần chi Nguyên Điểm là khởi điểm đạo của Quân Tiêu Dao.
Ngày sau, nguyên điểm còn sẽ lột xác, sinh ra đủ loại biến hóa không thể tưởng tượng.
Sức mạnh của Quân Tiêu Dao cũng sẽ càng ngày càng mạnh.
Một quyền giáng xuống, mặt đất đều luân hãm, bị đập ra một cái hố sâu phạm vi gần ngàn trượng.
Vô số cái khe lan tràn, cả mặt đất nát thành mảnh nhỏ.
Mà cả người Vong Xuyên đều bị đập xuống mặt đất, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng xuất hiện dấu vết nứt nẻ.
Phải biết rằng, đây chính là chí tôn khí.
Tuy Vong Xuyên không có khả năng hoàn toàn phát huy ra sức mạnh của Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn, nhưng tuyệt không phải ai cũng có thể dễ dàng đánh tan nó.
Nhìn Quân Tiêu Dao dùng một quyền thôi đã đánh quái thai cổ đại sinh tử không rõ.
Đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên không biết nên nói gì mới tốt.
Các nàng khó có thể tưởng tượng, nếu Quân Tiêu Dao trở lại Tiên Vực thì những đối thủ kẻ địch của hắn sẽ thê thảm đến mức nào.
“Khụ khụ...” Có tiếng ho ra máu vang lên.
Vong Xuyên bước từng một bước ra khỏi hố sâu.
Thân thể gã đã rách nát, trên cằm toàn là vết máu, khí tức cả người uể oải tới cực điểm.
Trong mắt Vong Xuyên cũng mang theo kinh sợ.
Ở thời đại của gã, Vong Xuyên đứng trên đỉnh cao, là một trong những chí tôn trẻ tuổi cường đại nhất.
Nhưng ở thời đại này, Vong Xuyên vừa xuất thế thì đã gặp phải Quân Tiêu Dao, có thể nói là thực thê thảm.
Nếu không thì phỏng chừng gã còn tiếp tục được sự huy hoàng của Luân Hồi Thánh Thể.
“Hả, còn chưa chết à?” Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy hơi bất ngờ.
Không hổ là quái thai cổ đại, vẫn có chút bản lĩnh thật sự.
Đổi lại là thiên kiêu đương đại, phỏng chừng đã sớm bị Quân Tiêu Dao một quyền đập thành thịt băm.
Tuy Vong Xuyên miễn cưỡng tồn tại, nhưng hiển nhiên cũng không có sức mạnh tái chiến.
“Kết thúc.” Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm.
Trừ phi là kẻ địch có giá trị lợi dụng, Quân Tiêu Dao sẽ tạm thời buông tha, tỷ như đám người Tiêu Trần và Dương Bàn.
Nhưng Vong Xuyên này không có tác dụng gì với hắn, hơn nữa còn là quái thai cổ đại, có uy hiếp nhất định.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không lòng dạ đàn bà, mà muốn nhỏ cỏ tận gốc.
Cảm thụ được sát ý của Quân Tiêu Dao, trái tim Vong Xuyên lạnh giá.
Gã bị chôn ở hạ giới vô số năm, vừa xuất thế, còn muốn quét ngang đương đại, kết quả hiện tại lại phải chết.
Vong Xuyên không thể chấp nhận kết quả này, quá bi thôi.
“Chết!”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật đạm mạc, chụp qua một chưởng, trên chưởng có sức mạnh căn nguyên đang lưu động khiến cả hư không cũng sụp xuống.
Một chưởng này mà giáng xuống, Vong Xuyên khó có thể chống cự!
Tiểu Ma Tiên thấy thế thì vẻ mặt căng thẳng.
Vong Xuyên cũng coi như minh hữu của nàng, hơn nữa có khả năng gia nhập Ma Tiên Giáo.
Nàng vốn định mở miệng ngăn cản, nhưng lại nói không nên lời.
Tiểu Ma Tiên cũng coi như đã rõ tính cách của Quân Tiêu Dao.
Hắn sẽ bởi vì Tiểu Ma Tiên khuyên can mà dừng tay sao?
Hiển nhiên không có khả năng.
Cho nên cuối cùng Tiểu Ma Tiên vẫn không mở miệng khuyên can, để tránh chọc Quân Tiêu Dao không vui.
Nhìn bàn tay Quân Tiêu Dao đàn áp xuống, Vong Xuyên cắn răng, chung quy vẫn mở miệng nói: “Ta nguyện ý đầu hàng!”
Nghe thấy lời này, bọn người Khương Lạc Ly kinh ngạc.
Một quái thai cổ đại lại mở miệng nói đầu hàng.
Nếu là trước kia thì đây là chuyện không thể tưởng tượng.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn không dao động.
Đối với hắn mà nói, Vong Xuyên xin tha hay không thì kết quả cũng giống nhau.
Hết chương 334.
Chương 335
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thờ ơ, Vong Xuyên siết chặt nắm tay.
Gã vừa phá vỡ phong ấn, còn chưa đến Tiên Vực triển lộ sự huy hoàng của mình, sao lại cam tâm ngã xuống như vậy.
“Từ từ, Quân Tiêu Dao, ta vẫn còn giá trị với ngươi!” Vong Xuyên hô.
“Hừm?” Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày.
Vong Xuyên thầm quyết định trong lòng.
Gã không muốn ảm đạm ngã xuống như vậy, cho nên chỉ có thể lấy ra lợi thế cuối cùng.
Vong Xuyên truyền âm với Quân Tiêu Dao, báo ra một vài chuyện.
Tỷ như, gã là Thánh Tử của Luân Hồi Ma Tông, là người duy nhất có thể tìm được bảo khố Luân Hồi Ma Tông.
Thậm chí trong bảo khố của Luân Hồi Ma Tông còn có đế binh, Lục Đạo Luân Hồi Bàn tồn tại.
Vong Xuyên vốn không có khả năng tùy tùy tiện tiện để người khác biết được việc này.
Nhưng hiện tại, vì mạng sống, Vong Xuyên chỉ có thể làm như thế.
Bàn tay của Quân Tiêu Dao dừng lại trước người Vong Xuyên, cách trán gã chỉ còn ba thước.
Cả người Vong Xuyên ướt đẫm mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.
Nếu gã nói trễ một câu, có lẽ hiện tại đã là một cái xác không đầu.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Tuy hắn không tin tưởng lời Vong Xuyên nói trăm phần trăm, nhưng cũng cảm thấy việc này rất có khả năng.
“Hẳn ngươi biết kết cục nếu lừa gạt bản Thần Tử.” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn xuống từ trên cao, mang theo lạnh nhạt.
“Tất nhiên biết, hiện tại Luân Hồi Ma Tông sớm đã biến mất trong con sông dài lịch sử, chỉ còn lại một người cô đơn là ta, sao ta dám lừa gạt ngươi và Quân gia.” Vong Xuyên trả lời.
Hiện tại gã chỉ lẻ loi một mình.
Mà sau lưng Quân Tiêu Dao chính là thế gia bất hủ khổng lồ.
Nếu Vong Xuyên lừa gạt Quân Tiêu Dao thì cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết.
“Ngươi có thể sống sót, nhưng... Phải gieo nô ấn.”
Nửa câu đầu của Quân Tiêu Dao làm Vong Xuyên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ngay sau đó, sắc mặt gã trở nên khó coi.
Nô ấn là một loại thủ đoạn cực kỳ nhục nhã.
Trước đó Quân Tiêu Dao dùng phương pháp này để đối phó Võ Minh Nguyệt, nhưng sau đó vẫn giải khai cho nàng.
Nếu bị gieo nô ấn thì sinh tử của Vong Xuyên chỉ nằm trong nhất niệm của Quân Tiêu Dao.
Nhưng còn không phải quan trọng nhất.
Chủ yếu gã là quái thai cổ đại.
Quái thai cổ đại bị gieo nô ấn, nói ra thì ai dám tin?
Vong Xuyên âm thầm cắn răng, mở miệng nói: “Có thể đều lui một bước không, cho dù trở thành người theo đuổi cũng được.”
Trở thành người theo đuổi, ít nhất không cực đoan như hạ nô ấn.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao đã tạo ra con đường của mình, tương lai nếu không ngã xuống thì tất nhiên có thể đăng lâm đỉnh cao vô thượng.
Bởi vậy trở thành người theo đuổi của Quân Tiêu Dao cũng không phải không thể chấp nhận.
“Người theo đuổi thì tạm thời chướng mắt, mặt khác, ngươi không có tư cách cò kè mặc cả!” Quân Tiêu Dao hờ hững nói.
Nghe thấy lời này, Vong Xuyên cảm nhận được một loại sỉ nhục.
Gã đường đường là quái thai cổ đại, lại không có tư cách trở thành người theo đuổi!
Quân Tiêu Dao khẽ cau mày, hiển nhiên có chút không kiên nhẫn.
Đúng là bảo khố của Luân Hồi Ma Tông thực mê người, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không phải một hai phải có được.
Có được thì tất nhiên càng tốt.
Không chiếm được, trên người cũng không phải thiếu một miếng thịt.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không kiên nhẫn, Vong Xuyên hít sâu một hơi, quỳ một gối xuống trước mặt Quân Tiêu Dao.
Vì mạng sống, Vong Xuyên chỉ có thể tiếp thu!
Quân Tiêu Dao thấy thế thì trên mặt cũng lộ ra một tia khác thường.
Quái thai cổ đại của Luân Hồi Ma Tông này cũng co được giãn được lắ.
Quả nhiên những thiên kiêu kiệt ngạo khó thuần đương đại không cách nào so sánh tâm tính với quái thai cổ đại.
Vong Xuyên mở ra Thần Cung trong đầu, để Quân Tiêu Dao gieo nô ấn.
Mãi đến hiện giờ, quái thai cổ đại này đã hoàn toàn bị Quân Tiêu Dao khống chế, trở thành nô lệ.
Nếu người trên Tiên Vực biết tin tức này, không biết sẽ nhấc lên phong ba bao lớn.
Bởi vì người Quân Tiêu Dao nô dịch không phải là thiên kiêu đương đại, mà là quái thai cổ đại tương tự như Long Cát công chúa!
Danh vọng của Long Cát công chúa ở Hoang Thiên Tiên Vực đã không cần nói nhiều, có thể nói là đỉnh cao.
Theo lý thuyết, nếu Vong Xuyên không đụng phải Quân Tiêu Dao, hơn nữa bình yên đi đến Tiên Vực.
Danh vọng của gã hẳn sẽ không yếu hơn Long Cát công chúa bao nhiêu.
Mà một vị quái thai cổ đại không khác biệt gì với Long Cát công chúa lại trở thành nô lệ của Quân Tiêu Dao.
Tình cảnh này có chút hí kịch hóa.
“Tiêu Dao ca ca quá lợi hại, ta lần đầu tiên thấy chuyện này đấy.” Đôi mắt xinh đẹp của Khương Lạc Ly rực rỡ.
Tự cổ chí kim, mỗi một lần, nếu có quái thai cổ đại xuất thế thì nhất định có thể đẩy ngang thiên kiêu đương đại, thậm chí nô dịch một đám thiên kiêu.
Mà Quân Tiêu Dao lại làm trái lại, nô dịch quái thai cổ đại.
Hơn nữa rất có khả năng, Vong Xuyên chỉ là một khởi điểm.
Ngày sau Quân Tiêu Dao còn sẽ nô dịch thậm chí diệt sát các quái thai cổ đại khác.
Tỷ như Long Cát công chúa là một bia ngắm thực tốt.
“Công tử.” Vong Xuyên cúi đầu, chắp tay trước Quân Tiêu Dao mà còn có chút không thích ứng, nhưng trong lòng cũng không còn cách nào.
Người sống dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
“Hừm, yên tâm, bản Thần Tử cũng không rảnh đến nhàm chán nhục nhã ngươi cái gì, chỉ cần ngươi có thể hoàn thành hứa hẹn của mình, ta nhất định sẽ cởi bỏ nô dịch.” Quân Tiêu Dao đạm nhiên nói.
Hắn không có thói quen thu người làm nô.
Hừm, tuyệt đối không có.
Chỉ là có vài tình huống không thể không thu mà thôi.
Tuyệt đối không phải vì mình thích thu nô nên đi thu.
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, Vong Xuyên hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi, chắp tay và nói: “Đa tạ công tử, nhưng bảo khố xuất thế cần có cơ duyên, chờ thời cơ đến thì tại hạ nhất định sẽ tận lực tìm.”
Chỉ dựa vào một mình Vong Xuyên cũng khó nuốt trôi được bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.
Còn không bằng đưa cho Quân gia, còn có thể được Quân gia che chở.
Đến lúc đó, nô ấn của gã cũng được cởi bỏ.
Quân Tiêu Dao gật đầu, hắn gieo nô ấn, không sợ Vong Xuyên âm thầm làm động tác nhỏ gì.
Đến lúc này, mục tiêu hạ giới của Quân Tiêu Dao cũng xem như hoàn toàn hoàn thành.
Tất cả đều có vẻ viên mãn.
Thu hoạch của Quân Tiêu Dao cũng vượt xa dự đoán trước đó của hắn.
Giống như Quân Tiêu Dao chỉ cần một thân cây, cuối cùng lại có được cả khu rừng.
Hết chương 335.
Bình luận facebook