-
Chương 361-365
Chương 361
Trước đó Khương Thánh Y cũng không có cảm giác khoảng cách như vậy với hắn.
Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu, cũng chưa nói gì.
Hắn cũng không để ý lắm, mỗi người đều có suy nghĩ của mình, Khương Thánh Y không muốn nói nhiều với hắn, hắn cũng sẽ không chủ động đi liếm.
Lúc này, Quân Vạn Kiếp bên cạnh lại là trịnh trọng chắp tay nói với Quân Tiêu Dao: “Đa tạ công tử, có thể giúp ta và muội muội đoàn tụ.”
Ở bên cạnh hắn ta, Quân Dĩnh Nhi cũng hành lễ với Quân Tiêu Dao.
Nếu không nhờ Quân Tiêu Dao, Quân Vạn Kiếp muốn đoàn tụ với Quân Dĩnh Nhi, không biết còn phải chờ bao nhiêu nữa.
“Cần gì khách khí, đây là chuyện ta đã hứa với ngươi.” Quân Tiêu Dao cười nói.
Hai huynh muội Quân Vạn Kiếp và Quân Dĩnh Nhi cảm động đến rơi nước mắt, trong lòng càng kiên định niềm tin đi theo Quân Tiêu Dao.
Sau đó Quân Chiến Thiên cũng tới.
Người một nhà cũng hoà thuận vui vẻ, tổ chức gia yến đơn giản.
Lúc sau, Quân Chiến Thiên nói cho Quân Tiêu Dao biết, gia tộc hy vọng qua mấy ngày nữa, Quân Tiêu Dao có thể diễn võ giảng đạo cho người trẻ tuổi của Quân gia.
Đương nhiên, đây là đề nghị của Quân Chiến Thiên, là vì triệt để tạo dựng nên danh vọng của Quân Tiêu Dao ở Quân gia.
Hiện tại, thậm chí cả danh vọng của Đệ Nhất Tự Liệt Quân Lăng Thương cũng không bằng Quân Tiêu Dao.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao rất vui lòng, lập tức đáp ứng.
Kế tiếp, sau khi rượu đủ cơm no, Quân Chiến Thiên một mình tìm tới Quân Tiêu Dao.
Sau khi ông ta dò hỏi hắn, có đã tạo ra con đường thuộc về mình hay không.
Quân Tiêu Dao không cần gì giấu giếm gia gia của mình, trực tiếp gật đầu.
“Tốt... Tốt rồi, nếu Vô Hối nhìn thấy thì nhất định sẽ tự hào vì con.” Quân Chiến Thiên nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Trước đó khi hắn sáng lập ra Thần chi Nguyên Điểm, từng mơ hồ cảm nhận được một khí tức cường đại phát ra từ huyết mạch.
Khí tức kia quả thực khiến chí tôn cũng phải né xa ba thước.
“Sẽ là phụ thân sao?” Quân Tiêu Dao suy tư.
Quân Chiến Thiên lại trịnh trọng nói với Quân Tiêu Dao: “Tiêu Dao, con có từng nghe qua một câu, tiên cổ hiện, đế lộ khai?”
“Tiên cổ hiện, đế lộ khai?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, trong mắt hiện lên một ánh sao.
“Không sai, tiên cổ hiện là ám chỉ thế giới Tiên Cổ, đó là một mảnh linh thổ cổ đại có vô số cơ duyên, thậm chí có đại cơ duyên thành thánh tồn tại!”
Ngay vào lúc Quân Chiến Thiên vừa dứt lời, trong đầu Quân Tiêu Dao lập tức vang lên âm thanh của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở thế giới Tiên Cổ!”
“Địa điểm đánh dấu mới?” mắt mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Hiện tại địa điểm mà Quân Tiêu Dao còn chưa đánh dấu cũng chỉ có Thanh Đồng Tiên Điện.
Nhưng Thanh Đồng Tiên Điện phải có cơ duyên mới hiện thế được, Quân Tiêu Dao cũng không phải đặc biệt gấp.
Quân Tiêu Dao cũng nổi lên hứng thú với thế giới Tiên Cổ,.
Hắn tiếp tục nghe Quân Chiến Thiên giảng giải.
“Thế giới Tiên Cổ là một mảnh không gian di thế độc lập, là một linh thổ cổ đại.”
“Trong đó có khả năng có quái thai cổ đại đang trầm miên, có con nối dòng chuẩn đế ở trong đó, thậm chí còn có rất nhiều chủng tộc cổ xưa và hậu duệ cường đại bọn họ sinh sản ra.”
“Có thể nói, đó là một mảnh bảo địa cơ duyên tuyệt đối, chứa các loại cơ duyên, thậm chí có thể thu hoạch tiên nguyên thượng phẩm và cực phẩm.”
Lời Quân Chiến Thiên nói khiến Quân Tiêu Dao có chút dao động.
Vậy xem ra, cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ đúng là rất hấp dẫn người khác.
Bỏ qua cơ duyên khác không nói đến, chỉ cần là tiên nguyên cũng đủ để khiến Quân Tiêu Dao hứng thú.
Dù sao Đại La Tiên Cốt của hắn là một nguồn tiêu hao tiên nguyên quá lớn.
Nếu có thể tìm đủ tiên nguyên thượng phẩm thậm chí cực phẩm, Đại La Bất Hủ Tiên Thân của Quân Tiêu Dao có thể nhanh chóng được luyện thành.
Hắn cũng có thể xuống tay tu luyện quyển hạ của Thể Thư.
“Đương nhiên còn có một điều quan trọng nhất, tiên cổ hiện, đế lộ khai.”
“Sau khi thế giới Tiên Cổ mở ra, thông thường đế lộ cũng sắp hiện thế, có thể nói, thế giới Tiên Cổ tương đương với một loại làm nóng người, cũng coi như cho các thiên kiêu một cơ hội tăng lên bản thân.” Quân Chiến Thiên nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu, hắn cũng đã hiểu tầm quan trọng của thế giới Tiên Cổ.
Thế giới Tiên Cổ tương đương với một ngôi cao giúp tăng nhanh thực lực của thiên kiêu.
Nếu bỏ lỡ, hoặc là không có được bất cứ cơ duyên gì thì ngày sau đế lộ mở ra, chắc chắn sẽ rơi vào hạ phong, mất đi khả năng cạnh tranh.
“Đây cũng là nguyên nhân vì sao, trước đó khi Quân Lăng Thương và Long Cát công chúa chiến đấu, rất nhiều tộc lão không hy vọng hắn bị thương cố chống chọi, bởi vì nếu bị thương, chờ đến thế giới Tiên Cổ mở ra thì khó tránh khỏi sẽ bất lợi.” Quân Chiến Thiên giải thích.
“Một khi đã vậy, tôn nhi nhất định sẽ đi thế giới Tiên Cổ kia.” Quân Tiêu Dao nói.
“Không sai, đến lúc đó Quân gia ta sẽ lấy con làm dẫn đầu, trong thế giới Tiên Cổ có hạn chế cảnh giới, cho nên cường giả cũng không thể tiến vào, đó là sân khấu chuyên dành cho thiên kiêu trẻ tuổi các con tranh bá.”
Quân Chiến Thiên thực vừa lòng với Quân Tiêu Dao, nói không chừng hắn sẽ sáng tạo một kỳ tích nữa ở thế giới Tiên Cổ.
“Đương nhiên, hiện tại cách thời điểm thế giới Tiên Cổ mở ra còn một khoảng thời gian, cho nên cũng không vội, có thể chậm rãi điều chỉnh trạng thái.” Quân Chiến Thiên nói.
“Tôn nhi đã biết.” Quân Tiêu Dao nói.
Mấy ngày kế tiếp, Quân gia đều đắm chìm trong một mảnh vui sướng hân hoan.
Trong lúc đó, Thập Bát Tổ từng triệu kiến Quân Tiêu Dao, cũng cực kỳ vừa lòng với biểu hiện của hắn.
Ban đầu Quân gia đã dốc hết sức lực tài dưỡng Quân Tiêu Dao,.
Hiện tại càng gần như lấy Quân Tiêu Dao làm trung tâm.
Các loại tài nguyên, chỉ cần Quân Tiêu Dao muốn thì Quân gia nhất định sẽ nghĩ cách tìm ra.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không đưa ra quá nhiều yêu cầu gì.
Lúc nên dựa vào gia tộc thì hắn sẽ dựa vào.
Nhưng có thể tự mình đi hoàn thành thì Quân Tiêu Dao vẫn sẽ đi làm.
Đây cũng là thói quen Quân Tiêu Dao dưỡng thành để tránh mình ỷ lại gia tộc.
Trong khoảng thời gian này còn xảy ra một vài chuyện.
Tỷ như Bàn Võ thần chủ của Bàn Võ Thần Triều tự mình đi đến Quân gia.
Đương nhiên là nổi lên tâm tư với Bàn Hoàng Kiếm.
Bàn Võ thần chủ cũng biết, có lẽ cái chết của Dương Bàn có liên quan gì đó đến Quân Tiêu Dao, thậm chí có thể kết luận là hắn làm.
Nhưng Bàn Võ Thần Triều nhiều nhất cũng chỉ có thể vô năng cuồng nộ, không thể làm gì Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Bàn Võ thần chủ tự mình giá lâm, Quân gia không ai nghênh đón, trực tiếp ngó lơ Bàn Võ thần chủ ở bên ngoài ba ngày ba đêm.
Mà Bàn Võ thần chủ cũng không dám xông vào Quân gia.
Hết chương 361.
Chương 362
U Long Chí Tôn của Tổ Long Sào lần trước dám kiêu ngạo trước sơn môn Quân gia, hiện tại có trên mộ phần đã cao ba trượng.
Điều này cũng làm rất nhiều thế lực líu lưỡi.
Tuy Bàn Võ Thần Triều có chút suy yếu, đang có xu hướng suy tàn, nhưng tốt xấu gì cũng là bất hủ thần triều.
Quân gia hoàn toàn không nể mặt Bàn Võ Thần Triều.
Thẳng đến trưởng công chúa Võ Minh Nguyệt hiện thân, nhờ vã một vị tộc nhân Quân gia truyền lại tin cho Quân Tiêu Dao.
Lúc này mới có Quân gia tộc lão ra tới tiếp đãi Bàn Võ thần chủ.
Đương nhiên, cũng không có sắc mặt tốt gì.
Tuy rằng gương mặt vẫn luôn mỉm cười, lại ngậm miệng không nói chuyện của Bàn Hoàng Kiếm.
Điều này làm Bàn Võ thần chủ muốn phát cuồng dưới đáy lòng.
Ngoài miệng cười hì hì, trong lòng mắng con mẹ nó.
Cuối cùng, Bàn Võ thần chủ nói ra câu kinh người, muốn Võ Minh Nguyệt và Quân Tiêu Dao nối lại nhân duyên, để Quân Tiêu Dao trở thành phò mã của Bàn Võ Thần Triều.
Điều này làm chúng tộc lão Quân gia đều có chút câm nín.
Hiện tại Bàn Võ thần chủ vì Bàn Hoàng Kiếm mà muốn bán luôn nữ nhi?
Quân gia không trực tiếp cự tuyệt, nhưng cũng không đồng ý, tất cả đều xem Quân Tiêu Dao.
Nhưng Quân gia không có khả năng giao ra Bàn Hoàng Kiếm, đời này cũng không giao ra.
Trừ phi Quân Tiêu Dao mở miệng, bởi vì Bàn Hoàng Kiếm này là thuộc về Quân Tiêu Dao.
Quân gia chỉ bảo quản thay thôi.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không phải ngốc tử, hắn khẳng định không có khả năng đưa Bàn Hoàng Kiếm cho Bàn Võ Thần Triều.
Còn về Võ Minh Nguyệt, mặt của nàng ta còn chưa lớn đến mức khiến Quân Tiêu Dao có thể từ bỏ Bàn Hoàng Kiếm.
Cuối cùng, Bàn Võ thần chủ bị đối xử phũ phàng, chỉ có thể hậm hực mà về.
Chuện này cũng thể hiện khía cạnh bá đạo quyết đoán của Quân gia.
Ngoài ra còn có một chuyện khác.
Chính là Tử Phủ thánh địa tới cửa.
Đừng quên, Tô Tử Quỳnh còn ở bên cạnh Quân Tiêu Dao, tuy rằng hiện tại đã không có cảm giác tồn tại gì.
Nhưng Tử Phủ thánh địa cũng là một thế lực rất mạnh, mặc dù không phải thế lực bất hủ, nhưng cũng là thế lực đứng đầu dưới bất hủ.
Tử Phủ thánh địa tới cửa, tất nhiên không phải hỏi tội Quân Tiêu Dao.
Mà là dẫn theo rất nhiều quà tặng chúc mừng Quân Tiêu Dao, thuận tiện hỏi tình hình của Tô Tử Quỳnh một chút.
Sau đó họ nói thẳng, bảo Tô Tử Quỳnh ở lại bên cạnh Quân Tiêu Dao, làm một nha hoàn thị nữ.
Tử Phủ thánh địa bọn họ cũng nguyện ý trở thành thế lực theo đuổi của Quân gia.
Đối với thế lực đưa tới cửa, tất nhiên Quân gia rất vui lòng nhận lấy.
Bảy ngày sau.
Hôm nay, trong Thiên Đế Cung của Quân gia có tiếng chuông vang truyền ra.
“Tiếng chuông này là truyền đến từ Thiên Đế Cung, xảy ra chuyện gì sao?” Có một ít đệ tử Quân gia tin tức không linh thông nghi hoặc mà hỏi.
“Ngươi không nghe nói, Thần Tử muốn giảng đạo, đây là cơ hội tuyệt hảo đấy!” Một kiêu tử Quân gia đi ngang qua hô to một tiếng, sau đó lao vút đi.
“Cái gì, Thần Tử giảng đạo, ta cũng phải đi!” Vị đệ tử Quân gia này vội vàng phản ứng, thân thể hóa thành một quang hồng lóe đi.
Nói chung, ở Quân gia, chỉ có tộc lão từ Thánh Nhân trở lên mới có tư cách giảng đạo.
Cho dù là Thập Đại Tự Liệt thế hệ trẻ tuổi cũng không có tư cách công khai giảng đạo.
Nguyên nhân là vì sợ làm hại con cháu.
Mà năm nay Quân Tiêu Dao mười bốn tuổi, cũng coi như loại non nhất trong thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng bàn về lý giải đối với tu luyện, thậm chí một ít thế hệ trung niên đời trước cũng có khả năng không so được.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao còn tạo ra con đường thuộc về mình xưa nay chưa từng có.
Tin tức này cũng không truyền ra, nếu hoàn toàn lan truyền thì sức ảnh hưởng còn lớn hơn đánh bại Long Cát công chúa.
Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn có tư cách giảng đạo cho thế hệ trẻ tuổi.
Giờ phút này, ở bên ngoài Thiên Đế Cung sớm đã là biển người tấp nập, toàn là một mảnh đầu người đen kịt.
Thiên Đế Cung vốn là cấm địa của Quân gia, chỉ có người tôn quý nhất mới có tư cách tiến vào.
Nhưng hôm nay, bởi vì công khai giảng đạo, cho nên cũng phải mở Thiên Đế Cung ra.
Trên quảng trường bên ngoài Thiên Đế Cung, rất nhiều đệ tử Quân gia hội tụ một đường, sắc mặt cả đám đều mang theo hưng phấn kích động.
Không ai cho rằng, Quân Tiêu Dao không có tư cách giảng đạo.
Bọn họ đều lộ ra vẻ mặt chờ mong.
Mà lúc này, trên bầu trời có từng ánh quang hồng lao tới, đó là từng vị Tự Liệt của Quân gia.
“Là chư vị Tự Liệt, tất cả đều tới luôn kìa.”
“Đúng vậy, trước đây chưa từng gặp cảnh tượng này.”
Nhìn những quang hồng lao tới, rất nhiều đệ tử Quân gia đều kinh ngạc đến cực điểm.
Thập Đại Tự Liệt của Quân gia ai cũng có cơ duyên của từng người, không phải bế quan ở nơi nào đó thì chính là rèn luyện bên ngoài, rất ít có lúc tề tụ đông đủ.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao sắp sửa giảng đạo, Thập Đại Tự Liệt lại lần đầu tiên tới đủ.
Đây là cảnh tượng khó gặp.
Trên vòm trời còn có vài vị tộc lão Quân gia tới.
Trên mặt bọn họ mang theo ý cười nhàn nhạt, sở dĩ tới đây là vì bảo đảm không xảy ra ngoài ý muốn gì.
Dù sao mấy chuyện giảng đạo cũng rất quan trọng, nếu giảng hơi sai một câu cũng có khả năng làm một đệ tử Quân gia bước nhầm lạc lối.
Cũng không phải những tộc lão đó không tin tưởng năng lực của Quân Tiêu Dao, chỉ là đơn thuần phòng ngừa bất trắc mà thôi.
Bọn họ cũng muốn biết, lý giải đối với đạo của Quân Tiêu Dao rốt cục đã đạt tới bước nào.
“Các ngươi đoán thử xem, hôm nay Tiêu Dao có thể giảng đạo tới bước nào?” Một vị tộc lão vuốt râu cười khẽ và nói.
“Tiêu Dao chỉ mới mười bốn tuổi đúng không, hơn nữa còn là lần đầu tiên giảng đạo, có thể không xảy ra sai lầm đã rất không tồi, đương nhiên, có chúng ta ở đây, mặc dù sai lầm cũng không có việc gì.”
Những tộc lão đó nhìn nhau mà cười, đều không có yêu cầu quá cao đối với Quân Tiêu Dao.
Cho dù xuất hiện sai lầm, bọn họ cũng sẽ không trách tội.
Theo thời gian chuyển dời, trừ Thập Đại Tự Liệt ra thì bên cạnh Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện một ít người.
Vong Xuyên, Quân Linh Lung, Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Cửu Đầu Sư Tử, Quân Dĩnh Nhi, Tô Tử Quỳnh đều có mặt.
Còn có Nạp Lan Nhược Hi được Quân Tiêu Dao mang về Tiên Vực, cũng hoàn toàn cắm rễ ở Quân gia.
Những người bên cạnh hắn đều có thiên phú thực lực không yếu, còn trung thành và tận tâm với Quân Tiêu Dao, lần này cũng đã sớm đến để chiếm vị trí tốt nhất.
Ngoài ra, Khương Lạc Ly, Khương Thánh Y cũng tới.
Cuối cùng, trong sự chờ mong của vạn người, Quân Tiêu Dao hiện thân.
Hết chương 362.
Chương 363
Hắn vẫn mặc một bộ bạch y vô trần, y quan trắng hơn cả tuyết.
Chẳng những có khí chất trích tiên, còn mang đến cho người ta cảm giác muốn siêu thoát trần thế.
Tất nhiên là bởi vì Quân Tiêu Dao đã tạo ra con đường của mình.
Ngộ tính của hắn vốn yêu nghiệt, hơn nữa còn tạo ra con đường riêng.
Hiểu biết của Quân Tiêu Dao đối với đại đạo thiên địa đã khắc sâu hơn cả một ít lão quái vật.
Giờ phút này, ánh mắt của Quân Tiêu Dao lướt nhìn chung quanh, nhìn tảng lớn đầu người chi chít đó.
“Xem ra lực kêu gọi của ta cũng không kém.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng, trên mặt còn nở nụ cười nhạt.
Nhìn nụ cười kinh hồng kia của Quân Tiêu Dao, rất nhiều thiếu nữ Quân gia lập tức tê dại.
“Thần Tử đại nhân nhà ta soái quá đi!”
“Cái gì mà Thần Tử đại nhân nhà ngươi, là nhà ta!”
Một ít thiếu nữ Quân gia hoa si còn bắt đầu tranh chấp.
“Thật là, những nữ hài tử đó cũng quá không rụt rè, Tiêu Dao ca ca tuy soái, nhưng cũng không thể không có hình tượng như vậy.” Khương Lạc Ly nói.
Khương Thánh Y bên cạnh có chút câm nín, lấy ra một cái khăn tay rồi nói: “Lạc Ly, chùi nước miếng trên khóe miệng ngươi đi.”
“Ai...” Lúc này Khương Lạc Ly mới phát giác vừa rồi mình nhìn Quân Tiêu Dao lại bất giác chảy xuống nước miếng thèm thuồng.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên Thiên Đế Cung, ánh mắt nhìn về phía Thập Đại Tự Liệt.
Hắn cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cũng đã trình diện hết.
Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia, Quân Lăng Thương, là Trọng Đồng Giả.
Đệ Nhị Tự Liệt của Quân gia, Quân Vô Song, có được truyền thừa chí cường.
Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, Quân Mộc Lan, người mang huyết mạch chiến thần.
Đệ Tứ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vô Trần, có được Vô Cấu chi Tâm, thiên tài đạo pháp.
Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vạn Kiếp, thân mang Lôi Kiếp Chiến Thể, tu luyện độ kiếp thiên công.
Đệ Lục Tự Liệt của Quân gia, Quân Đạo Lâm, trời sinh trong đan điền có chứa cổ thánh binh, trận đồ bát quái, là thiên tài trận pháp.
Đệ Thất Tự Liệt của Quân gia, Quân Tuyết Hoàng, người mang Băng Linh Thể đặc thù.
Đệ Bát Tự Liệt của Quân gia, Quân Tích Ngọc, trời sinh mị cốt.
Đệ Cửu Tự Liệt của Quân gia, Quân Thiên Minh, thân mang Quang Diệu Vương Thể, có thể khống chế sức mạnh quang minh.
Đệ Thập Tự Liệt của Quân gia, Quân Trượng Kiếm, trời sinh kiếm tâm trong sáng, người mang Bất Diệt Kiếm Thể.
Có thể nói Thập Đại Tự Liệt này ai cũng là nhân trung anh kiệt.
Thế lực bình thường có được một vị đã là tam sinh hữu hạnh.
Mà Quân gia lại có chừng mười vị.
Đây còn chưa tính cả Linh Hào Tự Liệt Quân Tiêu Dao vào.
Cộng thêm Quân Tiêu Dao, thế hệ trẻ tuổi của Quân gia quá ghê gớm.
“Tất cả Thập Đại Tự Liệt đều trình diện, xem ra cũng là một loại suy tính đối với ta.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Lấy sự thông minh của Quân Tiêu Dao, tất nhiên hắn cũng biết.
Thập Đại Tự Liệt cùng đến là vì nguyên nhân gì.
Là vì suy xét rốt cục Quân Tiêu Dao có vài phần năng lực.
Thực lực của hắn đã được chứng minh thông qua chiến thắng Long Cát công chúa.
Nếu ở phương diện ngộ đạo cũng yêu nghiệt như thế.
Vậy gần như có thể hoàn toàn làm Thập Đại Tự Liệt cúi đầu xưng thần.
Đây cũng là ý của Quân Chiến Thiên, làm Quân Tiêu Dao tạo dựng nên uy tín tuyệt đối, kết thúc cục diện ba bên trận doanh của các Tự Liệt Quân gia.
Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cung.
Hắn ngồi trên cửu tiêu cao cao, đối mặt với vô số Quân gia đệ tử, không có nửa phần khẩn trương, vẻ mặt đạm nhiên mà nói: “Đa tạ chư vị nể mặt tiến đến nghe Quân mỗ giảng đạo.”
“Thực lực của Quân mỗ hữu hạn, chỉ có thể tận lực trình bày một ít lý lẽ nông cạn, mong các vị bao dung.”
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, mọi người đều câm nín.
Nếu Quân Tiêu Dao cũng được xem là thực lực hữu hạn, vậy bọn họ tính là cái gì?
“A... Thú vị, ta cũng muốn xem rốt cục Thần Tử có lý giải thế nào với đạo.” Đệ tứ Tự Liệt, Quân Vô Trần mở miệng nói.
Hắn người mang Vô Cấu chi Tâm, là thiên tài đạo pháp.
Lý giải của hắn ta với đạo là đứng đầu trong Thập Đại Tự Liệt.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không kéo dài mà trực tiếp bắt đầu giảng đạo.
Đây cũng là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao giảng đạo, nhưng hắn đều nói ra cảm ngộ của mình.
Dù sao đều là tộc nhân nhà mình, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không cất giấu.
Mà trong lúc Quân Tiêu Dao giảng đạo.
Chung quanh hắn bắt đầu có thần quang khuếch tán.
Trong thiên địa như vang lên đại đạo chi âm huyền diệu.
Đây bởi vì lý giải của Quân Tiêu Dao đối với đạo đã đạt tới cực hạn nào đó.
Bản thân hắn chính là dị số thiên địa, sáng lập ra đạo thuộc về mình, có thể nói là nhảy ra khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành.
Chỉ điểm này thôi đã không có bất cứ lão quái vật nào có thể so được với Quân Tiêu Dao.
Bởi vì những lão quái vật đó đều không sáng lập ra đạo thuộc về mình.
Theo thời gian chuyển dời, các loại thiên địa dị tượng đều hiện lên.
Thiên hoa loạn trụy, địa dũng kim liên, đại đạo hoa văn đan chéo trong hư không, còn có tiếng chuông đại đạo vang lên.
Tất cả đệ tử Quân gia ở đây cứ như ngây ngốc, choáng váng, đắm chìm trong đại đạo chi vận.
Thập Đại Tự Liệt cũng sửng sốt.
Chí lý Quân Tiêu Dao trình bày làm bọn họ đều có cảm giác rộng mở thông suốt.
Thậm chí là Quân Vô Trần có lý giải tối cao với đạo pháp trong đó, giờ phút này cũng như choáng váng.
Cả người hắn ta thất thần, ngây ngẩn cả ra.
Hắn ta tự cho là lý giải của mình dành cho đạo đã có thể so với một ít lão nhân.
Kết quả hiện tại, nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo, hắn ta mới như thật sự hiểu ra cái gì gọi là đại đạo.
Trước đó hắn ta quả thực như ếch ngồi đáy giếng!
Nếu nói lý giải trước đó của Quân Vô Trần đối với đạo là một mảnh ao hồ.
Như vậy lý giải về của Quân Tiêu Dao giờ phút này chính là biển rộng mênh mông bát ngát, vô biên vô hạn!
Hai người không cách nào so sánh!
“Hổ thẹn, hổ thẹn, lý giải từ trước đến nay của ta đối với đạo cũng không bằng một phần trăm của Thần Tử!” Quân Vô Trần thở dài, đồng thời càng thêm nghiêm túc lắng nghe.
Không chỉ Thập Đại Tự Liệt, mà ngay cả vài vị tộc lão, nhìn này dị tượng đầy trời, gương mặt già nua cũng dại ra.
“Lúc ngươi giảng đạo, có từng dẫn động nhiều dị tượng thiên địa như vậy chưa?” Một vài tộc lão ngơ ngác hỏi.
“Chưa từng.” Một tộc lão khác cũng hơi đờ đẫn.
Hết chương 363.
Chương 364
Bọn họ tới đây vốn là vì phòng ngừa bất trắc, sợ Quân Tiêu Dao xảy ra sai lầm gì.
Kết quả hiện tại, đừng nói sai lầm, lý giải của Quân Tiêu Dao đối với đạo, quả thực còn khắc sâu hơn cả những tộc lão bọn họ.
Kế tiếp, vài vị tộc lão cũng ngồi nghiêm chỉnh, bắt đầu nghiêm túc nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo, giống như học sinh.
Mà đủ loại dị tượng thiên địa này cũng gây nên oanh động không nhỏ bên trong Quân gia.
“Đạo vận thật nồng đậm, là đến từ chỗ nào vậy?”
“Là bên Thiên Đế Cung, chẳng lẽ là dị tượng xuất hiện do Thần Tử giảng đạo?”
Các nơi trong Quân gia đều có tiếng kinh nghi vang lên.
Thậm chí một ít tộc lão Quân gia đang bế quan tu luyện cũng bị kinh động, trực tiếp chạy tới Thiên Đế Cung.
Bốn phương tám hướng, rất nhiều bóng người đều tề tụ về hướng Thiên Đế Cung.
Mà Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên chín tầng trời, giống như thần nhân giá lâm, trình bày chí lý đại đạo của thiên địa, gây nên cộng minh.
Không chỉ đông đảo người trẻ tuổi của Quân gia nghe như si như say, cho dù là những tộc lão tu vi cao thâm cũng như thể hồ quán đỉnh, có thu hoạch và cảm ngộ.
Oanh!
Một thiên kiêu trẻ tuổi của Quân gia bỗng chấn động cả người, khí tức lập tức bùng nổ một đoạn, đột phá một cảnh giới.
Không chỉ hắn mà rất nhiều người còn lại ở đây cũng bắt đầu đột phá cảnh giới.
Điều này thật khiến người ta khó có thể tưởng tượng, chỉ giảng đạo thôi mà có thể làm người ta sinh ra đột phá.
“Cảnh giới của ta cũng có một tia buông lỏng!” Một vị tộc lão sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ mặt vui mừng cực độ.
Tu vi càng cao thì càng khó có thể đột phá.
Những người trẻ tuổi đó đột phá cũng có thể lý giải.
Nhưng những tộc lão Thánh Nhân cảnh trở lên như bọn họ mà cảnh giới cũng bắt đầu buông lỏng, điều này có chút khủng bố.
Quân Tiêu Dao giảng đạo một lần, có thể nói là phúc trạch cho vô số người của Quân gia.
“Tiêu Dao, gia gia vẫn xem nhẹ con rồi.” Quân Chiến Thiên nhìn cảnh tượng này, cũng cảm thán.
Cả ông ta cũng có thu hoạch không nhỏ.
Xem ra mục đích tạo dựng danh vọng cho Quân Tiêu Dao lần này đã hoàn toàn đạt thành.
Ai trong Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cũng có thu hoạch, cảnh giới của bọn họ cũng bắt đầu buông lỏng, sau đó đột phá.
Sau một hồi giảng đạo, Quân Tiêu Dao ngừng lại.
Nhìn những đệ tử Quân gia hoặc là nhắm mắt cảm ngộ, hoặc là đột phá cảnh giới, khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Một mặt, hắn tạo dựng uy tín.
Mặt khác, cũng tạo phúc trạch cho mọi người trong Quân gia.
Cũng một hành động song thắng.
Qua cừng ba ngày ba đêm.
Mọi người mới phục hồi tinh thần từ đạo vận này.
“Đa tạ đại ân của Thần Tử!”
“Ân chỉ điểm của Thần Tử trọng như Thái Sơn, không dám quên!”
Đông đảo đệ tử Quân gia đều lộ vẻ mặt kích động, chắp tay với Quân Tiêu Dao, bộc lộ cảm kích ra ngoài.
Hiện tại Quân Tiêu Dao gần như đã tương đương với một nửa danh sư của bọn họ.
Cho dù là các Tự Liệt Quân Vô Song, Quân Mộc Lan, Quân Vô Trần, trên mặt họ cũng mang theo phức tạp.
Bọn họ cũng coi như bị Quân Tiêu Dao ân huệ, cũng hiểu chênh lệch của mình và Quân Tiêu Dao.
Loại chênh lệch này không chỉ thể hiện ở thực lực, còn ở phương diện cảm ngộ đại đạo.
“Đa tạ Thần Tử.” Các vị Tự Liệt cũng chắp tay.
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Thập Đại Tự Liệt, lại nhìn về phía mọi người trong Quân gia, mở miệng nói: “Chư vị không cần nói lời cảm tạ, thân là người cùng tộc, quân mỗ cũng chỉ đưa ra một ít sức mạnh non nớt thôi.”
Vừa dứt lời, Quân Tiêu Dao còn cố ý vô tình đảo mắt qua một nơi hư không xa xa.
Sâu trong hư không truyền đến một thần niệm kinh ngạc.
“Hay là Tiêu Dao phát hiện chúng ta?”
Người truyền ra thần niệm chính là Thập Bát Tổ.
“Khụ khụ, hẳn là không thể nào, chúng ta che giấu tốt như vậy mà.” Thập Lục Tổ truyền ra thần niệm.
Bọn họ đường đường là hai nhân vật cấp lão tổ, cường giả chí tôn vô thượng, sao lại tới nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo.
Nếu truyền ra, không biết sẽ khiến bao nhiêu người của Quân gia ngã nát mắt kính.
Bởi vậy, hai người bọn họ nấp sâu trong hư không.
“Không hổ là người sáng lập ra con đường của mình, làm chúng ta đều được lợi không nhỏ.” Thập Bát Tổ cảm thán.
“Quân gia ta có người này, sầu gì không thịnh vượng, những thế lực có mưu đồ với Quân gia ta sớm hay muộn gì cũng sẽ hối hận!” Trên gương mặt hài đồng của Thập Lục Tổ lộ ra một tia lạnh lùng.
“Ý ngươi là động tác nhỏ sau lưng của Tổ Long Sào sao?” Đôi mắt của Thập Bát Tổ tang thương mà thâm thúy.
“Hắn cho rằng Quân gia chúng ta không biết, lão phu xem Tổ Long Sào hắn có lá gan dám gây nên bất hủ chiến hay không!” Thập Lục Tổ hừ hừ nói.
“Không sai, cùng lắm thì lại đi tổ từ, đào mấy lão già ra trấn trận.” Thập Bát Tổ cười khẽ và nói.
Tất nhiên không có ai nghe thấy cuộc đối thoại của hai vị lão tổ.
Trước mắt, tất cả người của Quân gia đều mang vẻ mặt sùng bái mà nhìn Quân Tiêu Dao.
Trừ người của Quân gia ra, những người bên cạnh Quân Tiêu Dao, gồm đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Vong Xuyên, Cửu Đầu Sư Tử cũng được lợi không nhỏ.
Cả Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y cũng có thu hoạch.
Đặc biệt là Khương Thánh Y, nàng vốn là Tiên Thiên Đạo Thai, thân cận với đại đạo thiên địa.
Trải qua lần giảng đạo này của Quân Tiêu Dao, Khương Thánh Y càng có được nhiều cảm ngộ, xương cốt cả người đều tỏa sáng, hư không chung quanh có phù văn đại đạo lạc ấn.
Nàng thu hoạch được rất lớn, vượt qua những người khác.
“Đa tạ.” Khương Thánh Y hơi cắn môi đỏ, đôi mắt xinh đẹp mang theo phức tạp.
Rõ ràng đã quyết định buông tay, không sinh ra quá nhiều liên hệ với Quân Tiêu Dao.
Nhưng lần này lại được hắn ban ân huệ.
“Cần gì khách khí.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.
Mà lúc này, ánh mắt Quân Trượng Kiếm chợt lóe, đứng ra chắp tay và nói: “Đệ Thập Tự Liệt, Quân Trượng Kiếm, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Hắn ta vừa dứt lời thì Quân Tuyết Hoàng cũng đứng ra và nói: “Đệ Thất Tự Liệt, Quân Tuyết Hoàng, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
“Đệ Ngũ Tự Liệt, Quân Vạn Kiếp, nguyện xem Thần Tử là tôn!” Quân Vạn Kiếp cũng bước ra một bước, chắp tay và nói.
Dáng vẻ này cũng khiến thiên địa chung quanh an tĩnh lại.
Quân Chiến Thiên hơi nheo đôi mắt lại.
Thế hệ trẻ của Quân gia có đồng lòng không phải xem lần này.
Trước mắt, ba vị Tự Liệt đã hoàn toàn quy phục Quân Tiêu Dao.
“Ta, Đệ Cửu Tự Liệt, Quân Thiên Minh, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Quân Thiên Minh cũng đứng ra chắp tay.
Hắn ta mang trên người Quang Diệu Vương Thể, thiên phú bất phàm, bị thực lực và khí độ của Quân Tiêu Dao thuyết phục, hiện tại cam tâm tình nguyện xem Quân Tiêu Dao là tôn.
Hết chương 364.
Chương 365
Trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn duy trì nụ cười bình thản.
Hắn sẽ không cưỡng ép bất cứ Tự Liệt của Quân gia nào đi theo hắn.
Đương nhiên, nếu có thể đồng lòng thì tất nhiên càng tốt.
Trong mắt đám người Quân Đạo Lâm, Quân Tích Ngọc còn có chút giãy giụa.
Lúc này, một màn làm người ta bất ngờ và kinh ngạc đã xảy ra.
Quân Lăng Thương lại trực tiếp đứng dậy, sắc mặt bình tĩnh, hơi chắp tay và nói: “Ta, Đệ Nhất Tự Liệt, Quân Lăng Thương, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Quân Lăng Thương đứng ra, thừa nhận địa vị của Quân Tiêu Dao.
Đây là điều mọi người không nghĩ tới.
Nếu hỏi hiện tại trong thế hệ trẻ tuổi của Quân gia còn có ai có danh vọng miễn cưỡng đuổi kịp Quân Tiêu Dao, vậy cũng chỉ có Đệ Nhất Tự Liệt, Quân Lăng Thương.
Mà hiện tại, thái độ của Quân Lăng Thương đều khiến rất nhiều người kinh ngạc.
Tất nhiên người ngoài không biết, Quân Lăng Thương đã hoàn toàn buông xuống chấp niệm, giải tỏa khúc mắc.
Nhìn thấy Quân Lăng Thương cũng có thái độ như vậy, tất nhiên đám người Quân Đạo Lâm, Quân Tích Ngọc cũng không có rối rắm nữa.
Bọn họ đều chắp tay với Quân Tiêu Dao, thừa nhận vị trí dẫn đầu của hắn.
Đám người Quân Vô Song, Quân Mộc Lan liếc nhau, cũng sôi nổi lộ ra nụ cười khổ.
Bọn họ không có khả năng tranh thắng Quân Tiêu Dao.
“Ta, Đệ Nhị Tự Liệt, Quân Vô Song, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
“Đệ Tam Tự Liệt, Quân Mộc Lan, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
“Đệ Tứ Tự Liệt, Quân Vô Trần, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cùng chắp tay về hướng Quân Tiêu Dao, thừa nhận địa vị tôn quý Linh Hào Tự Liệt của hắn.
Những người trẻ tuổi của Quân gia nhìn cảnh tượng này, biểu cảm đều vô cùng kích động.
Tính cách của Thập Đại Tự Liệt Quân gia cao ngạo dữ dội, ai cũng không phục ai, vẫn luôn tranh phong với nhau.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao xuất hiện khiến Thập Đại Tự Liệt đều thần phục.
Đây cũng là lần đầu tiên thế hệ trẻ của Quân gia quấn lại thành một sợi dây thừng.
“Tốt!” Quân Chiến Thiên cười sảng khoái.
Nếu Tự Liệt của Quân gia đồng tâm hiệp lực, vậy cho dù là ở thế giới Tiên Cổ hay là trên đế lộ, ít nhất cũng sẽ không sinh ra phân tranh nội bộ, sẽ nhất trí đối ngoại.
Đối với một gia tộc mà nói, đoàn kết vĩnh viễn là quan trọng nhất.
Quân Tiêu Dao cũng không chối từ cái gì, hơi chắp tay và nói: “Được các vị xem trọng, sau này chúng ta cùng nỗ lực vì gia tộc.”
Đến lúc này, Tự Liệt của Quân gia đã hoàn toàn quy phục.
Chúng tộc lão cũng vừa lòng gật gật đầu.
Dưới sự dẫn dắt của Quân Tiêu Dao, thế hệ trẻ của Quân gia nhất định sẽ phát triển vững mạnh.
Sau đó Quân Tiêu Dao kết thúc giảng đạo, một chúng người trẻ tuổi của Quân gia cũng lưu luyến không rời mà bước đi.
Thậm chí một ít tộc lão Quân gia cũng có cảm giác chưa đã thèm.
Nhưng Thập Đại Tự Liệt cũng không rời đi, bọn họ còn muốn thỉnh giáo Quân Tiêu Dao một phen.
“Tỷ muốn luận bàn với ngươi một trận, thế nào?” Quân Mộc Lan bỗng mở miệng nói, trong mắt có chiến ý nóng hổi.
Nàng mang trên người huyết mạch chiến thần, vốn luôn hiếu chiến, gặp mạnh càng mạnh.
Tuy biết thực lực của Quân Tiêu Dao rất mạnh, nhưng Quân Mộc Lan nhịn không được muốn ra tay khiêu chiến.
Đương nhiên, Quân Mộc Lan cũng không muốn chiến thắng Quân Tiêu Dao, chuyện đó quá không thực tế.
Quân Tiêu Dao nhìn về phía Quân Mộc Lan, hắn cũng đã sớm nghe qua đại danh của vị nữ hán tử bạo lực này.
Hơn nữa Quân Mộc Lan tuy là nữ tử, tính cách lại hào sảng, Quân Tiêu Dao cũng không ngại.
“Như vậy đi, ta dùng một tay thôi.” Quân Tiêu Dao đặt tay trái ra phía sau, chỉ vươn tay phải ra.
“Khinh thường tỷ như vậy, ở ngoại giới tốt xấu gì tỷ cũng là một truyền thuyết.” Quân Mộc Lan nhướng đuôi lông mày lên.
Nàng ra tay, chiến thần máu trong cơ thể sôi trào, thần năng mênh mông, tấn công về hướng Quân Tiêu Dao.
Khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười nhạt, hắn đưa một tay ra, thần năng tăng vọt, chỉ dựa vào sức mạnh nhục thân đã có thể trấn áp tất cả.
Quân Mộc Lan đánh sáp lá cà với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng không phát huy ra chục tỷ cân thần lực, nhưng dù vậy cũng đủ để áp chế Quân Mộc Lan.
Quân Mộc Lan toàn lực ra tay, cũng không thể chiếm thượng phong, đánh không lại Quân Tiêu Dao chỉ có một tay.
Điều này làm đám người Quân Vô Song càng kinh ngạc, đồng thời cảm thấy lựa chọn của bọn họ quá sáng suốt.
Chỉ có Quân Tiêu Dao mới có tư cách dẫn dắt toàn bộ thế hệ trẻ Quân gia.
Cuối cùng, không qua mấy hiệp, Quân Tiêu Dao đã dùng một tay chế hành Quân Mộc Lan, lấy cánh tay phải thít chặt cái bụng nhỏ tuyết trắng của Quân Mộc Lan khiến nàng bại trận.
gương mặt anh khí xinh đẹp của Quân Mộc Lan khó được mà đỏ lên, sẳng giọng mà nói: “Ngươi đang ăn đậu hủ của tỷ sao?”
“Trong chiến đấu không có phân biệt nam nữ.” Quân Tiêu Dao cười, buông Quân Mộc Lan ra.
“Tỷ xem như phục ngươi, nhưng có một điều, ngươi nhất định không so được với ta.” Quân Mộc Lan hừ một tiếng mà nói.
“Hả, điều gì?” Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy tò mò.
Quân Mộc Lan chống nạnh đôi tay, dựng thẳng đồi núi, đường cong ma quỷ lên xuống phập phồng.
“Ngực, có lớn bằng tỷ không?” Quân Mộc Lan nói chuyện kinh người.
“Khụ...” Cả Quân Tiêu Dao cũng phải sửng sốt, ho khan một tiếng.
A này...
Xác thật không so được.
“Ha hả, quen dần là được, tính tình của nàng luôn vậy.” Quân Vô Song cũng cười ha hả, hóa giải xấu hổ.
Các Tự Liệt ở đây đều cười, không khí vô cùng hòa hợp.
Khúc mắc và vách ngăn giữa các vị Tự Liệt cũng tiêu tan rất nhiều.
Cuối cùng, đám người Quân Mộc Lan lần lượt cáo từ, đi tiêu hóa cảm ngộ và thành quả.
Quân Lăng Thương là rời đi cuối cùng, hắn vỗ vỗ bả vai Quân Tiêu Dao và nói: “Tiêu Dao đường đệ, ngươi cũng không thể phụ A Cửu.”
“Cái này...” Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn cảm thấy, có phải Quân Lăng Thương hiểu lầm gì hay không.
Hắn chỉ xem A Cửu trở thành hộ đạo nhân mà thôi, không có quá nhiều ý tưởng.
“Đúng rồi, còn có một việc phải nói cho ngươi.” Quân Lăng Thương như nhớ tới cái gì, lập tức nói.
“Chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Tuy Thập Đại Tự Liệt chúng ta coi ngươi là dẫn đầu, nhưng thế hệ trẻ Quân gia không chỉ có chúng ta.” Quân Lăng Thương mang theo thâm ý mà nói.
“Hả?” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Hay là Quân gia còn có nội tình khác?
“Ở thế giới Tiên Cổ, có quái thai cổ đại của Quân gia ta trầm miên.” Quân Lăng Thương nói.
“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao bừng tỉnh.
Hết chương 365.
Trước đó Khương Thánh Y cũng không có cảm giác khoảng cách như vậy với hắn.
Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu, cũng chưa nói gì.
Hắn cũng không để ý lắm, mỗi người đều có suy nghĩ của mình, Khương Thánh Y không muốn nói nhiều với hắn, hắn cũng sẽ không chủ động đi liếm.
Lúc này, Quân Vạn Kiếp bên cạnh lại là trịnh trọng chắp tay nói với Quân Tiêu Dao: “Đa tạ công tử, có thể giúp ta và muội muội đoàn tụ.”
Ở bên cạnh hắn ta, Quân Dĩnh Nhi cũng hành lễ với Quân Tiêu Dao.
Nếu không nhờ Quân Tiêu Dao, Quân Vạn Kiếp muốn đoàn tụ với Quân Dĩnh Nhi, không biết còn phải chờ bao nhiêu nữa.
“Cần gì khách khí, đây là chuyện ta đã hứa với ngươi.” Quân Tiêu Dao cười nói.
Hai huynh muội Quân Vạn Kiếp và Quân Dĩnh Nhi cảm động đến rơi nước mắt, trong lòng càng kiên định niềm tin đi theo Quân Tiêu Dao.
Sau đó Quân Chiến Thiên cũng tới.
Người một nhà cũng hoà thuận vui vẻ, tổ chức gia yến đơn giản.
Lúc sau, Quân Chiến Thiên nói cho Quân Tiêu Dao biết, gia tộc hy vọng qua mấy ngày nữa, Quân Tiêu Dao có thể diễn võ giảng đạo cho người trẻ tuổi của Quân gia.
Đương nhiên, đây là đề nghị của Quân Chiến Thiên, là vì triệt để tạo dựng nên danh vọng của Quân Tiêu Dao ở Quân gia.
Hiện tại, thậm chí cả danh vọng của Đệ Nhất Tự Liệt Quân Lăng Thương cũng không bằng Quân Tiêu Dao.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao rất vui lòng, lập tức đáp ứng.
Kế tiếp, sau khi rượu đủ cơm no, Quân Chiến Thiên một mình tìm tới Quân Tiêu Dao.
Sau khi ông ta dò hỏi hắn, có đã tạo ra con đường thuộc về mình hay không.
Quân Tiêu Dao không cần gì giấu giếm gia gia của mình, trực tiếp gật đầu.
“Tốt... Tốt rồi, nếu Vô Hối nhìn thấy thì nhất định sẽ tự hào vì con.” Quân Chiến Thiên nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Trước đó khi hắn sáng lập ra Thần chi Nguyên Điểm, từng mơ hồ cảm nhận được một khí tức cường đại phát ra từ huyết mạch.
Khí tức kia quả thực khiến chí tôn cũng phải né xa ba thước.
“Sẽ là phụ thân sao?” Quân Tiêu Dao suy tư.
Quân Chiến Thiên lại trịnh trọng nói với Quân Tiêu Dao: “Tiêu Dao, con có từng nghe qua một câu, tiên cổ hiện, đế lộ khai?”
“Tiên cổ hiện, đế lộ khai?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, trong mắt hiện lên một ánh sao.
“Không sai, tiên cổ hiện là ám chỉ thế giới Tiên Cổ, đó là một mảnh linh thổ cổ đại có vô số cơ duyên, thậm chí có đại cơ duyên thành thánh tồn tại!”
Ngay vào lúc Quân Chiến Thiên vừa dứt lời, trong đầu Quân Tiêu Dao lập tức vang lên âm thanh của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở thế giới Tiên Cổ!”
“Địa điểm đánh dấu mới?” mắt mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Hiện tại địa điểm mà Quân Tiêu Dao còn chưa đánh dấu cũng chỉ có Thanh Đồng Tiên Điện.
Nhưng Thanh Đồng Tiên Điện phải có cơ duyên mới hiện thế được, Quân Tiêu Dao cũng không phải đặc biệt gấp.
Quân Tiêu Dao cũng nổi lên hứng thú với thế giới Tiên Cổ,.
Hắn tiếp tục nghe Quân Chiến Thiên giảng giải.
“Thế giới Tiên Cổ là một mảnh không gian di thế độc lập, là một linh thổ cổ đại.”
“Trong đó có khả năng có quái thai cổ đại đang trầm miên, có con nối dòng chuẩn đế ở trong đó, thậm chí còn có rất nhiều chủng tộc cổ xưa và hậu duệ cường đại bọn họ sinh sản ra.”
“Có thể nói, đó là một mảnh bảo địa cơ duyên tuyệt đối, chứa các loại cơ duyên, thậm chí có thể thu hoạch tiên nguyên thượng phẩm và cực phẩm.”
Lời Quân Chiến Thiên nói khiến Quân Tiêu Dao có chút dao động.
Vậy xem ra, cơ duyên trong thế giới Tiên Cổ đúng là rất hấp dẫn người khác.
Bỏ qua cơ duyên khác không nói đến, chỉ cần là tiên nguyên cũng đủ để khiến Quân Tiêu Dao hứng thú.
Dù sao Đại La Tiên Cốt của hắn là một nguồn tiêu hao tiên nguyên quá lớn.
Nếu có thể tìm đủ tiên nguyên thượng phẩm thậm chí cực phẩm, Đại La Bất Hủ Tiên Thân của Quân Tiêu Dao có thể nhanh chóng được luyện thành.
Hắn cũng có thể xuống tay tu luyện quyển hạ của Thể Thư.
“Đương nhiên còn có một điều quan trọng nhất, tiên cổ hiện, đế lộ khai.”
“Sau khi thế giới Tiên Cổ mở ra, thông thường đế lộ cũng sắp hiện thế, có thể nói, thế giới Tiên Cổ tương đương với một loại làm nóng người, cũng coi như cho các thiên kiêu một cơ hội tăng lên bản thân.” Quân Chiến Thiên nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu, hắn cũng đã hiểu tầm quan trọng của thế giới Tiên Cổ.
Thế giới Tiên Cổ tương đương với một ngôi cao giúp tăng nhanh thực lực của thiên kiêu.
Nếu bỏ lỡ, hoặc là không có được bất cứ cơ duyên gì thì ngày sau đế lộ mở ra, chắc chắn sẽ rơi vào hạ phong, mất đi khả năng cạnh tranh.
“Đây cũng là nguyên nhân vì sao, trước đó khi Quân Lăng Thương và Long Cát công chúa chiến đấu, rất nhiều tộc lão không hy vọng hắn bị thương cố chống chọi, bởi vì nếu bị thương, chờ đến thế giới Tiên Cổ mở ra thì khó tránh khỏi sẽ bất lợi.” Quân Chiến Thiên giải thích.
“Một khi đã vậy, tôn nhi nhất định sẽ đi thế giới Tiên Cổ kia.” Quân Tiêu Dao nói.
“Không sai, đến lúc đó Quân gia ta sẽ lấy con làm dẫn đầu, trong thế giới Tiên Cổ có hạn chế cảnh giới, cho nên cường giả cũng không thể tiến vào, đó là sân khấu chuyên dành cho thiên kiêu trẻ tuổi các con tranh bá.”
Quân Chiến Thiên thực vừa lòng với Quân Tiêu Dao, nói không chừng hắn sẽ sáng tạo một kỳ tích nữa ở thế giới Tiên Cổ.
“Đương nhiên, hiện tại cách thời điểm thế giới Tiên Cổ mở ra còn một khoảng thời gian, cho nên cũng không vội, có thể chậm rãi điều chỉnh trạng thái.” Quân Chiến Thiên nói.
“Tôn nhi đã biết.” Quân Tiêu Dao nói.
Mấy ngày kế tiếp, Quân gia đều đắm chìm trong một mảnh vui sướng hân hoan.
Trong lúc đó, Thập Bát Tổ từng triệu kiến Quân Tiêu Dao, cũng cực kỳ vừa lòng với biểu hiện của hắn.
Ban đầu Quân gia đã dốc hết sức lực tài dưỡng Quân Tiêu Dao,.
Hiện tại càng gần như lấy Quân Tiêu Dao làm trung tâm.
Các loại tài nguyên, chỉ cần Quân Tiêu Dao muốn thì Quân gia nhất định sẽ nghĩ cách tìm ra.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không đưa ra quá nhiều yêu cầu gì.
Lúc nên dựa vào gia tộc thì hắn sẽ dựa vào.
Nhưng có thể tự mình đi hoàn thành thì Quân Tiêu Dao vẫn sẽ đi làm.
Đây cũng là thói quen Quân Tiêu Dao dưỡng thành để tránh mình ỷ lại gia tộc.
Trong khoảng thời gian này còn xảy ra một vài chuyện.
Tỷ như Bàn Võ thần chủ của Bàn Võ Thần Triều tự mình đi đến Quân gia.
Đương nhiên là nổi lên tâm tư với Bàn Hoàng Kiếm.
Bàn Võ thần chủ cũng biết, có lẽ cái chết của Dương Bàn có liên quan gì đó đến Quân Tiêu Dao, thậm chí có thể kết luận là hắn làm.
Nhưng Bàn Võ Thần Triều nhiều nhất cũng chỉ có thể vô năng cuồng nộ, không thể làm gì Quân Tiêu Dao.
Thậm chí Bàn Võ thần chủ tự mình giá lâm, Quân gia không ai nghênh đón, trực tiếp ngó lơ Bàn Võ thần chủ ở bên ngoài ba ngày ba đêm.
Mà Bàn Võ thần chủ cũng không dám xông vào Quân gia.
Hết chương 361.
Chương 362
U Long Chí Tôn của Tổ Long Sào lần trước dám kiêu ngạo trước sơn môn Quân gia, hiện tại có trên mộ phần đã cao ba trượng.
Điều này cũng làm rất nhiều thế lực líu lưỡi.
Tuy Bàn Võ Thần Triều có chút suy yếu, đang có xu hướng suy tàn, nhưng tốt xấu gì cũng là bất hủ thần triều.
Quân gia hoàn toàn không nể mặt Bàn Võ Thần Triều.
Thẳng đến trưởng công chúa Võ Minh Nguyệt hiện thân, nhờ vã một vị tộc nhân Quân gia truyền lại tin cho Quân Tiêu Dao.
Lúc này mới có Quân gia tộc lão ra tới tiếp đãi Bàn Võ thần chủ.
Đương nhiên, cũng không có sắc mặt tốt gì.
Tuy rằng gương mặt vẫn luôn mỉm cười, lại ngậm miệng không nói chuyện của Bàn Hoàng Kiếm.
Điều này làm Bàn Võ thần chủ muốn phát cuồng dưới đáy lòng.
Ngoài miệng cười hì hì, trong lòng mắng con mẹ nó.
Cuối cùng, Bàn Võ thần chủ nói ra câu kinh người, muốn Võ Minh Nguyệt và Quân Tiêu Dao nối lại nhân duyên, để Quân Tiêu Dao trở thành phò mã của Bàn Võ Thần Triều.
Điều này làm chúng tộc lão Quân gia đều có chút câm nín.
Hiện tại Bàn Võ thần chủ vì Bàn Hoàng Kiếm mà muốn bán luôn nữ nhi?
Quân gia không trực tiếp cự tuyệt, nhưng cũng không đồng ý, tất cả đều xem Quân Tiêu Dao.
Nhưng Quân gia không có khả năng giao ra Bàn Hoàng Kiếm, đời này cũng không giao ra.
Trừ phi Quân Tiêu Dao mở miệng, bởi vì Bàn Hoàng Kiếm này là thuộc về Quân Tiêu Dao.
Quân gia chỉ bảo quản thay thôi.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao không phải ngốc tử, hắn khẳng định không có khả năng đưa Bàn Hoàng Kiếm cho Bàn Võ Thần Triều.
Còn về Võ Minh Nguyệt, mặt của nàng ta còn chưa lớn đến mức khiến Quân Tiêu Dao có thể từ bỏ Bàn Hoàng Kiếm.
Cuối cùng, Bàn Võ thần chủ bị đối xử phũ phàng, chỉ có thể hậm hực mà về.
Chuện này cũng thể hiện khía cạnh bá đạo quyết đoán của Quân gia.
Ngoài ra còn có một chuyện khác.
Chính là Tử Phủ thánh địa tới cửa.
Đừng quên, Tô Tử Quỳnh còn ở bên cạnh Quân Tiêu Dao, tuy rằng hiện tại đã không có cảm giác tồn tại gì.
Nhưng Tử Phủ thánh địa cũng là một thế lực rất mạnh, mặc dù không phải thế lực bất hủ, nhưng cũng là thế lực đứng đầu dưới bất hủ.
Tử Phủ thánh địa tới cửa, tất nhiên không phải hỏi tội Quân Tiêu Dao.
Mà là dẫn theo rất nhiều quà tặng chúc mừng Quân Tiêu Dao, thuận tiện hỏi tình hình của Tô Tử Quỳnh một chút.
Sau đó họ nói thẳng, bảo Tô Tử Quỳnh ở lại bên cạnh Quân Tiêu Dao, làm một nha hoàn thị nữ.
Tử Phủ thánh địa bọn họ cũng nguyện ý trở thành thế lực theo đuổi của Quân gia.
Đối với thế lực đưa tới cửa, tất nhiên Quân gia rất vui lòng nhận lấy.
Bảy ngày sau.
Hôm nay, trong Thiên Đế Cung của Quân gia có tiếng chuông vang truyền ra.
“Tiếng chuông này là truyền đến từ Thiên Đế Cung, xảy ra chuyện gì sao?” Có một ít đệ tử Quân gia tin tức không linh thông nghi hoặc mà hỏi.
“Ngươi không nghe nói, Thần Tử muốn giảng đạo, đây là cơ hội tuyệt hảo đấy!” Một kiêu tử Quân gia đi ngang qua hô to một tiếng, sau đó lao vút đi.
“Cái gì, Thần Tử giảng đạo, ta cũng phải đi!” Vị đệ tử Quân gia này vội vàng phản ứng, thân thể hóa thành một quang hồng lóe đi.
Nói chung, ở Quân gia, chỉ có tộc lão từ Thánh Nhân trở lên mới có tư cách giảng đạo.
Cho dù là Thập Đại Tự Liệt thế hệ trẻ tuổi cũng không có tư cách công khai giảng đạo.
Nguyên nhân là vì sợ làm hại con cháu.
Mà năm nay Quân Tiêu Dao mười bốn tuổi, cũng coi như loại non nhất trong thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng bàn về lý giải đối với tu luyện, thậm chí một ít thế hệ trung niên đời trước cũng có khả năng không so được.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao còn tạo ra con đường thuộc về mình xưa nay chưa từng có.
Tin tức này cũng không truyền ra, nếu hoàn toàn lan truyền thì sức ảnh hưởng còn lớn hơn đánh bại Long Cát công chúa.
Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn có tư cách giảng đạo cho thế hệ trẻ tuổi.
Giờ phút này, ở bên ngoài Thiên Đế Cung sớm đã là biển người tấp nập, toàn là một mảnh đầu người đen kịt.
Thiên Đế Cung vốn là cấm địa của Quân gia, chỉ có người tôn quý nhất mới có tư cách tiến vào.
Nhưng hôm nay, bởi vì công khai giảng đạo, cho nên cũng phải mở Thiên Đế Cung ra.
Trên quảng trường bên ngoài Thiên Đế Cung, rất nhiều đệ tử Quân gia hội tụ một đường, sắc mặt cả đám đều mang theo hưng phấn kích động.
Không ai cho rằng, Quân Tiêu Dao không có tư cách giảng đạo.
Bọn họ đều lộ ra vẻ mặt chờ mong.
Mà lúc này, trên bầu trời có từng ánh quang hồng lao tới, đó là từng vị Tự Liệt của Quân gia.
“Là chư vị Tự Liệt, tất cả đều tới luôn kìa.”
“Đúng vậy, trước đây chưa từng gặp cảnh tượng này.”
Nhìn những quang hồng lao tới, rất nhiều đệ tử Quân gia đều kinh ngạc đến cực điểm.
Thập Đại Tự Liệt của Quân gia ai cũng có cơ duyên của từng người, không phải bế quan ở nơi nào đó thì chính là rèn luyện bên ngoài, rất ít có lúc tề tụ đông đủ.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao sắp sửa giảng đạo, Thập Đại Tự Liệt lại lần đầu tiên tới đủ.
Đây là cảnh tượng khó gặp.
Trên vòm trời còn có vài vị tộc lão Quân gia tới.
Trên mặt bọn họ mang theo ý cười nhàn nhạt, sở dĩ tới đây là vì bảo đảm không xảy ra ngoài ý muốn gì.
Dù sao mấy chuyện giảng đạo cũng rất quan trọng, nếu giảng hơi sai một câu cũng có khả năng làm một đệ tử Quân gia bước nhầm lạc lối.
Cũng không phải những tộc lão đó không tin tưởng năng lực của Quân Tiêu Dao, chỉ là đơn thuần phòng ngừa bất trắc mà thôi.
Bọn họ cũng muốn biết, lý giải đối với đạo của Quân Tiêu Dao rốt cục đã đạt tới bước nào.
“Các ngươi đoán thử xem, hôm nay Tiêu Dao có thể giảng đạo tới bước nào?” Một vị tộc lão vuốt râu cười khẽ và nói.
“Tiêu Dao chỉ mới mười bốn tuổi đúng không, hơn nữa còn là lần đầu tiên giảng đạo, có thể không xảy ra sai lầm đã rất không tồi, đương nhiên, có chúng ta ở đây, mặc dù sai lầm cũng không có việc gì.”
Những tộc lão đó nhìn nhau mà cười, đều không có yêu cầu quá cao đối với Quân Tiêu Dao.
Cho dù xuất hiện sai lầm, bọn họ cũng sẽ không trách tội.
Theo thời gian chuyển dời, trừ Thập Đại Tự Liệt ra thì bên cạnh Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện một ít người.
Vong Xuyên, Quân Linh Lung, Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Cửu Đầu Sư Tử, Quân Dĩnh Nhi, Tô Tử Quỳnh đều có mặt.
Còn có Nạp Lan Nhược Hi được Quân Tiêu Dao mang về Tiên Vực, cũng hoàn toàn cắm rễ ở Quân gia.
Những người bên cạnh hắn đều có thiên phú thực lực không yếu, còn trung thành và tận tâm với Quân Tiêu Dao, lần này cũng đã sớm đến để chiếm vị trí tốt nhất.
Ngoài ra, Khương Lạc Ly, Khương Thánh Y cũng tới.
Cuối cùng, trong sự chờ mong của vạn người, Quân Tiêu Dao hiện thân.
Hết chương 362.
Chương 363
Hắn vẫn mặc một bộ bạch y vô trần, y quan trắng hơn cả tuyết.
Chẳng những có khí chất trích tiên, còn mang đến cho người ta cảm giác muốn siêu thoát trần thế.
Tất nhiên là bởi vì Quân Tiêu Dao đã tạo ra con đường của mình.
Ngộ tính của hắn vốn yêu nghiệt, hơn nữa còn tạo ra con đường riêng.
Hiểu biết của Quân Tiêu Dao đối với đại đạo thiên địa đã khắc sâu hơn cả một ít lão quái vật.
Giờ phút này, ánh mắt của Quân Tiêu Dao lướt nhìn chung quanh, nhìn tảng lớn đầu người chi chít đó.
“Xem ra lực kêu gọi của ta cũng không kém.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng, trên mặt còn nở nụ cười nhạt.
Nhìn nụ cười kinh hồng kia của Quân Tiêu Dao, rất nhiều thiếu nữ Quân gia lập tức tê dại.
“Thần Tử đại nhân nhà ta soái quá đi!”
“Cái gì mà Thần Tử đại nhân nhà ngươi, là nhà ta!”
Một ít thiếu nữ Quân gia hoa si còn bắt đầu tranh chấp.
“Thật là, những nữ hài tử đó cũng quá không rụt rè, Tiêu Dao ca ca tuy soái, nhưng cũng không thể không có hình tượng như vậy.” Khương Lạc Ly nói.
Khương Thánh Y bên cạnh có chút câm nín, lấy ra một cái khăn tay rồi nói: “Lạc Ly, chùi nước miếng trên khóe miệng ngươi đi.”
“Ai...” Lúc này Khương Lạc Ly mới phát giác vừa rồi mình nhìn Quân Tiêu Dao lại bất giác chảy xuống nước miếng thèm thuồng.
Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên Thiên Đế Cung, ánh mắt nhìn về phía Thập Đại Tự Liệt.
Hắn cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cũng đã trình diện hết.
Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia, Quân Lăng Thương, là Trọng Đồng Giả.
Đệ Nhị Tự Liệt của Quân gia, Quân Vô Song, có được truyền thừa chí cường.
Đệ Tam Tự Liệt của Quân gia, Quân Mộc Lan, người mang huyết mạch chiến thần.
Đệ Tứ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vô Trần, có được Vô Cấu chi Tâm, thiên tài đạo pháp.
Đệ Ngũ Tự Liệt của Quân gia, Quân Vạn Kiếp, thân mang Lôi Kiếp Chiến Thể, tu luyện độ kiếp thiên công.
Đệ Lục Tự Liệt của Quân gia, Quân Đạo Lâm, trời sinh trong đan điền có chứa cổ thánh binh, trận đồ bát quái, là thiên tài trận pháp.
Đệ Thất Tự Liệt của Quân gia, Quân Tuyết Hoàng, người mang Băng Linh Thể đặc thù.
Đệ Bát Tự Liệt của Quân gia, Quân Tích Ngọc, trời sinh mị cốt.
Đệ Cửu Tự Liệt của Quân gia, Quân Thiên Minh, thân mang Quang Diệu Vương Thể, có thể khống chế sức mạnh quang minh.
Đệ Thập Tự Liệt của Quân gia, Quân Trượng Kiếm, trời sinh kiếm tâm trong sáng, người mang Bất Diệt Kiếm Thể.
Có thể nói Thập Đại Tự Liệt này ai cũng là nhân trung anh kiệt.
Thế lực bình thường có được một vị đã là tam sinh hữu hạnh.
Mà Quân gia lại có chừng mười vị.
Đây còn chưa tính cả Linh Hào Tự Liệt Quân Tiêu Dao vào.
Cộng thêm Quân Tiêu Dao, thế hệ trẻ tuổi của Quân gia quá ghê gớm.
“Tất cả Thập Đại Tự Liệt đều trình diện, xem ra cũng là một loại suy tính đối với ta.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Lấy sự thông minh của Quân Tiêu Dao, tất nhiên hắn cũng biết.
Thập Đại Tự Liệt cùng đến là vì nguyên nhân gì.
Là vì suy xét rốt cục Quân Tiêu Dao có vài phần năng lực.
Thực lực của hắn đã được chứng minh thông qua chiến thắng Long Cát công chúa.
Nếu ở phương diện ngộ đạo cũng yêu nghiệt như thế.
Vậy gần như có thể hoàn toàn làm Thập Đại Tự Liệt cúi đầu xưng thần.
Đây cũng là ý của Quân Chiến Thiên, làm Quân Tiêu Dao tạo dựng nên uy tín tuyệt đối, kết thúc cục diện ba bên trận doanh của các Tự Liệt Quân gia.
Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một độ cung.
Hắn ngồi trên cửu tiêu cao cao, đối mặt với vô số Quân gia đệ tử, không có nửa phần khẩn trương, vẻ mặt đạm nhiên mà nói: “Đa tạ chư vị nể mặt tiến đến nghe Quân mỗ giảng đạo.”
“Thực lực của Quân mỗ hữu hạn, chỉ có thể tận lực trình bày một ít lý lẽ nông cạn, mong các vị bao dung.”
Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, mọi người đều câm nín.
Nếu Quân Tiêu Dao cũng được xem là thực lực hữu hạn, vậy bọn họ tính là cái gì?
“A... Thú vị, ta cũng muốn xem rốt cục Thần Tử có lý giải thế nào với đạo.” Đệ tứ Tự Liệt, Quân Vô Trần mở miệng nói.
Hắn người mang Vô Cấu chi Tâm, là thiên tài đạo pháp.
Lý giải của hắn ta với đạo là đứng đầu trong Thập Đại Tự Liệt.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không kéo dài mà trực tiếp bắt đầu giảng đạo.
Đây cũng là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao giảng đạo, nhưng hắn đều nói ra cảm ngộ của mình.
Dù sao đều là tộc nhân nhà mình, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không cất giấu.
Mà trong lúc Quân Tiêu Dao giảng đạo.
Chung quanh hắn bắt đầu có thần quang khuếch tán.
Trong thiên địa như vang lên đại đạo chi âm huyền diệu.
Đây bởi vì lý giải của Quân Tiêu Dao đối với đạo đã đạt tới cực hạn nào đó.
Bản thân hắn chính là dị số thiên địa, sáng lập ra đạo thuộc về mình, có thể nói là nhảy ra khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành.
Chỉ điểm này thôi đã không có bất cứ lão quái vật nào có thể so được với Quân Tiêu Dao.
Bởi vì những lão quái vật đó đều không sáng lập ra đạo thuộc về mình.
Theo thời gian chuyển dời, các loại thiên địa dị tượng đều hiện lên.
Thiên hoa loạn trụy, địa dũng kim liên, đại đạo hoa văn đan chéo trong hư không, còn có tiếng chuông đại đạo vang lên.
Tất cả đệ tử Quân gia ở đây cứ như ngây ngốc, choáng váng, đắm chìm trong đại đạo chi vận.
Thập Đại Tự Liệt cũng sửng sốt.
Chí lý Quân Tiêu Dao trình bày làm bọn họ đều có cảm giác rộng mở thông suốt.
Thậm chí là Quân Vô Trần có lý giải tối cao với đạo pháp trong đó, giờ phút này cũng như choáng váng.
Cả người hắn ta thất thần, ngây ngẩn cả ra.
Hắn ta tự cho là lý giải của mình dành cho đạo đã có thể so với một ít lão nhân.
Kết quả hiện tại, nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo, hắn ta mới như thật sự hiểu ra cái gì gọi là đại đạo.
Trước đó hắn ta quả thực như ếch ngồi đáy giếng!
Nếu nói lý giải trước đó của Quân Vô Trần đối với đạo là một mảnh ao hồ.
Như vậy lý giải về của Quân Tiêu Dao giờ phút này chính là biển rộng mênh mông bát ngát, vô biên vô hạn!
Hai người không cách nào so sánh!
“Hổ thẹn, hổ thẹn, lý giải từ trước đến nay của ta đối với đạo cũng không bằng một phần trăm của Thần Tử!” Quân Vô Trần thở dài, đồng thời càng thêm nghiêm túc lắng nghe.
Không chỉ Thập Đại Tự Liệt, mà ngay cả vài vị tộc lão, nhìn này dị tượng đầy trời, gương mặt già nua cũng dại ra.
“Lúc ngươi giảng đạo, có từng dẫn động nhiều dị tượng thiên địa như vậy chưa?” Một vài tộc lão ngơ ngác hỏi.
“Chưa từng.” Một tộc lão khác cũng hơi đờ đẫn.
Hết chương 363.
Chương 364
Bọn họ tới đây vốn là vì phòng ngừa bất trắc, sợ Quân Tiêu Dao xảy ra sai lầm gì.
Kết quả hiện tại, đừng nói sai lầm, lý giải của Quân Tiêu Dao đối với đạo, quả thực còn khắc sâu hơn cả những tộc lão bọn họ.
Kế tiếp, vài vị tộc lão cũng ngồi nghiêm chỉnh, bắt đầu nghiêm túc nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo, giống như học sinh.
Mà đủ loại dị tượng thiên địa này cũng gây nên oanh động không nhỏ bên trong Quân gia.
“Đạo vận thật nồng đậm, là đến từ chỗ nào vậy?”
“Là bên Thiên Đế Cung, chẳng lẽ là dị tượng xuất hiện do Thần Tử giảng đạo?”
Các nơi trong Quân gia đều có tiếng kinh nghi vang lên.
Thậm chí một ít tộc lão Quân gia đang bế quan tu luyện cũng bị kinh động, trực tiếp chạy tới Thiên Đế Cung.
Bốn phương tám hướng, rất nhiều bóng người đều tề tụ về hướng Thiên Đế Cung.
Mà Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên chín tầng trời, giống như thần nhân giá lâm, trình bày chí lý đại đạo của thiên địa, gây nên cộng minh.
Không chỉ đông đảo người trẻ tuổi của Quân gia nghe như si như say, cho dù là những tộc lão tu vi cao thâm cũng như thể hồ quán đỉnh, có thu hoạch và cảm ngộ.
Oanh!
Một thiên kiêu trẻ tuổi của Quân gia bỗng chấn động cả người, khí tức lập tức bùng nổ một đoạn, đột phá một cảnh giới.
Không chỉ hắn mà rất nhiều người còn lại ở đây cũng bắt đầu đột phá cảnh giới.
Điều này thật khiến người ta khó có thể tưởng tượng, chỉ giảng đạo thôi mà có thể làm người ta sinh ra đột phá.
“Cảnh giới của ta cũng có một tia buông lỏng!” Một vị tộc lão sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ mặt vui mừng cực độ.
Tu vi càng cao thì càng khó có thể đột phá.
Những người trẻ tuổi đó đột phá cũng có thể lý giải.
Nhưng những tộc lão Thánh Nhân cảnh trở lên như bọn họ mà cảnh giới cũng bắt đầu buông lỏng, điều này có chút khủng bố.
Quân Tiêu Dao giảng đạo một lần, có thể nói là phúc trạch cho vô số người của Quân gia.
“Tiêu Dao, gia gia vẫn xem nhẹ con rồi.” Quân Chiến Thiên nhìn cảnh tượng này, cũng cảm thán.
Cả ông ta cũng có thu hoạch không nhỏ.
Xem ra mục đích tạo dựng danh vọng cho Quân Tiêu Dao lần này đã hoàn toàn đạt thành.
Ai trong Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cũng có thu hoạch, cảnh giới của bọn họ cũng bắt đầu buông lỏng, sau đó đột phá.
Sau một hồi giảng đạo, Quân Tiêu Dao ngừng lại.
Nhìn những đệ tử Quân gia hoặc là nhắm mắt cảm ngộ, hoặc là đột phá cảnh giới, khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Một mặt, hắn tạo dựng uy tín.
Mặt khác, cũng tạo phúc trạch cho mọi người trong Quân gia.
Cũng một hành động song thắng.
Qua cừng ba ngày ba đêm.
Mọi người mới phục hồi tinh thần từ đạo vận này.
“Đa tạ đại ân của Thần Tử!”
“Ân chỉ điểm của Thần Tử trọng như Thái Sơn, không dám quên!”
Đông đảo đệ tử Quân gia đều lộ vẻ mặt kích động, chắp tay với Quân Tiêu Dao, bộc lộ cảm kích ra ngoài.
Hiện tại Quân Tiêu Dao gần như đã tương đương với một nửa danh sư của bọn họ.
Cho dù là các Tự Liệt Quân Vô Song, Quân Mộc Lan, Quân Vô Trần, trên mặt họ cũng mang theo phức tạp.
Bọn họ cũng coi như bị Quân Tiêu Dao ân huệ, cũng hiểu chênh lệch của mình và Quân Tiêu Dao.
Loại chênh lệch này không chỉ thể hiện ở thực lực, còn ở phương diện cảm ngộ đại đạo.
“Đa tạ Thần Tử.” Các vị Tự Liệt cũng chắp tay.
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Thập Đại Tự Liệt, lại nhìn về phía mọi người trong Quân gia, mở miệng nói: “Chư vị không cần nói lời cảm tạ, thân là người cùng tộc, quân mỗ cũng chỉ đưa ra một ít sức mạnh non nớt thôi.”
Vừa dứt lời, Quân Tiêu Dao còn cố ý vô tình đảo mắt qua một nơi hư không xa xa.
Sâu trong hư không truyền đến một thần niệm kinh ngạc.
“Hay là Tiêu Dao phát hiện chúng ta?”
Người truyền ra thần niệm chính là Thập Bát Tổ.
“Khụ khụ, hẳn là không thể nào, chúng ta che giấu tốt như vậy mà.” Thập Lục Tổ truyền ra thần niệm.
Bọn họ đường đường là hai nhân vật cấp lão tổ, cường giả chí tôn vô thượng, sao lại tới nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo.
Nếu truyền ra, không biết sẽ khiến bao nhiêu người của Quân gia ngã nát mắt kính.
Bởi vậy, hai người bọn họ nấp sâu trong hư không.
“Không hổ là người sáng lập ra con đường của mình, làm chúng ta đều được lợi không nhỏ.” Thập Bát Tổ cảm thán.
“Quân gia ta có người này, sầu gì không thịnh vượng, những thế lực có mưu đồ với Quân gia ta sớm hay muộn gì cũng sẽ hối hận!” Trên gương mặt hài đồng của Thập Lục Tổ lộ ra một tia lạnh lùng.
“Ý ngươi là động tác nhỏ sau lưng của Tổ Long Sào sao?” Đôi mắt của Thập Bát Tổ tang thương mà thâm thúy.
“Hắn cho rằng Quân gia chúng ta không biết, lão phu xem Tổ Long Sào hắn có lá gan dám gây nên bất hủ chiến hay không!” Thập Lục Tổ hừ hừ nói.
“Không sai, cùng lắm thì lại đi tổ từ, đào mấy lão già ra trấn trận.” Thập Bát Tổ cười khẽ và nói.
Tất nhiên không có ai nghe thấy cuộc đối thoại của hai vị lão tổ.
Trước mắt, tất cả người của Quân gia đều mang vẻ mặt sùng bái mà nhìn Quân Tiêu Dao.
Trừ người của Quân gia ra, những người bên cạnh Quân Tiêu Dao, gồm đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Vong Xuyên, Cửu Đầu Sư Tử cũng được lợi không nhỏ.
Cả Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y cũng có thu hoạch.
Đặc biệt là Khương Thánh Y, nàng vốn là Tiên Thiên Đạo Thai, thân cận với đại đạo thiên địa.
Trải qua lần giảng đạo này của Quân Tiêu Dao, Khương Thánh Y càng có được nhiều cảm ngộ, xương cốt cả người đều tỏa sáng, hư không chung quanh có phù văn đại đạo lạc ấn.
Nàng thu hoạch được rất lớn, vượt qua những người khác.
“Đa tạ.” Khương Thánh Y hơi cắn môi đỏ, đôi mắt xinh đẹp mang theo phức tạp.
Rõ ràng đã quyết định buông tay, không sinh ra quá nhiều liên hệ với Quân Tiêu Dao.
Nhưng lần này lại được hắn ban ân huệ.
“Cần gì khách khí.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.
Mà lúc này, ánh mắt Quân Trượng Kiếm chợt lóe, đứng ra chắp tay và nói: “Đệ Thập Tự Liệt, Quân Trượng Kiếm, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Hắn ta vừa dứt lời thì Quân Tuyết Hoàng cũng đứng ra và nói: “Đệ Thất Tự Liệt, Quân Tuyết Hoàng, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
“Đệ Ngũ Tự Liệt, Quân Vạn Kiếp, nguyện xem Thần Tử là tôn!” Quân Vạn Kiếp cũng bước ra một bước, chắp tay và nói.
Dáng vẻ này cũng khiến thiên địa chung quanh an tĩnh lại.
Quân Chiến Thiên hơi nheo đôi mắt lại.
Thế hệ trẻ của Quân gia có đồng lòng không phải xem lần này.
Trước mắt, ba vị Tự Liệt đã hoàn toàn quy phục Quân Tiêu Dao.
“Ta, Đệ Cửu Tự Liệt, Quân Thiên Minh, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Quân Thiên Minh cũng đứng ra chắp tay.
Hắn ta mang trên người Quang Diệu Vương Thể, thiên phú bất phàm, bị thực lực và khí độ của Quân Tiêu Dao thuyết phục, hiện tại cam tâm tình nguyện xem Quân Tiêu Dao là tôn.
Hết chương 364.
Chương 365
Trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn duy trì nụ cười bình thản.
Hắn sẽ không cưỡng ép bất cứ Tự Liệt của Quân gia nào đi theo hắn.
Đương nhiên, nếu có thể đồng lòng thì tất nhiên càng tốt.
Trong mắt đám người Quân Đạo Lâm, Quân Tích Ngọc còn có chút giãy giụa.
Lúc này, một màn làm người ta bất ngờ và kinh ngạc đã xảy ra.
Quân Lăng Thương lại trực tiếp đứng dậy, sắc mặt bình tĩnh, hơi chắp tay và nói: “Ta, Đệ Nhất Tự Liệt, Quân Lăng Thương, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Quân Lăng Thương đứng ra, thừa nhận địa vị của Quân Tiêu Dao.
Đây là điều mọi người không nghĩ tới.
Nếu hỏi hiện tại trong thế hệ trẻ tuổi của Quân gia còn có ai có danh vọng miễn cưỡng đuổi kịp Quân Tiêu Dao, vậy cũng chỉ có Đệ Nhất Tự Liệt, Quân Lăng Thương.
Mà hiện tại, thái độ của Quân Lăng Thương đều khiến rất nhiều người kinh ngạc.
Tất nhiên người ngoài không biết, Quân Lăng Thương đã hoàn toàn buông xuống chấp niệm, giải tỏa khúc mắc.
Nhìn thấy Quân Lăng Thương cũng có thái độ như vậy, tất nhiên đám người Quân Đạo Lâm, Quân Tích Ngọc cũng không có rối rắm nữa.
Bọn họ đều chắp tay với Quân Tiêu Dao, thừa nhận vị trí dẫn đầu của hắn.
Đám người Quân Vô Song, Quân Mộc Lan liếc nhau, cũng sôi nổi lộ ra nụ cười khổ.
Bọn họ không có khả năng tranh thắng Quân Tiêu Dao.
“Ta, Đệ Nhị Tự Liệt, Quân Vô Song, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
“Đệ Tam Tự Liệt, Quân Mộc Lan, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
“Đệ Tứ Tự Liệt, Quân Vô Trần, nguyện xem Thần Tử là tôn!”
Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cùng chắp tay về hướng Quân Tiêu Dao, thừa nhận địa vị tôn quý Linh Hào Tự Liệt của hắn.
Những người trẻ tuổi của Quân gia nhìn cảnh tượng này, biểu cảm đều vô cùng kích động.
Tính cách của Thập Đại Tự Liệt Quân gia cao ngạo dữ dội, ai cũng không phục ai, vẫn luôn tranh phong với nhau.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao xuất hiện khiến Thập Đại Tự Liệt đều thần phục.
Đây cũng là lần đầu tiên thế hệ trẻ của Quân gia quấn lại thành một sợi dây thừng.
“Tốt!” Quân Chiến Thiên cười sảng khoái.
Nếu Tự Liệt của Quân gia đồng tâm hiệp lực, vậy cho dù là ở thế giới Tiên Cổ hay là trên đế lộ, ít nhất cũng sẽ không sinh ra phân tranh nội bộ, sẽ nhất trí đối ngoại.
Đối với một gia tộc mà nói, đoàn kết vĩnh viễn là quan trọng nhất.
Quân Tiêu Dao cũng không chối từ cái gì, hơi chắp tay và nói: “Được các vị xem trọng, sau này chúng ta cùng nỗ lực vì gia tộc.”
Đến lúc này, Tự Liệt của Quân gia đã hoàn toàn quy phục.
Chúng tộc lão cũng vừa lòng gật gật đầu.
Dưới sự dẫn dắt của Quân Tiêu Dao, thế hệ trẻ của Quân gia nhất định sẽ phát triển vững mạnh.
Sau đó Quân Tiêu Dao kết thúc giảng đạo, một chúng người trẻ tuổi của Quân gia cũng lưu luyến không rời mà bước đi.
Thậm chí một ít tộc lão Quân gia cũng có cảm giác chưa đã thèm.
Nhưng Thập Đại Tự Liệt cũng không rời đi, bọn họ còn muốn thỉnh giáo Quân Tiêu Dao một phen.
“Tỷ muốn luận bàn với ngươi một trận, thế nào?” Quân Mộc Lan bỗng mở miệng nói, trong mắt có chiến ý nóng hổi.
Nàng mang trên người huyết mạch chiến thần, vốn luôn hiếu chiến, gặp mạnh càng mạnh.
Tuy biết thực lực của Quân Tiêu Dao rất mạnh, nhưng Quân Mộc Lan nhịn không được muốn ra tay khiêu chiến.
Đương nhiên, Quân Mộc Lan cũng không muốn chiến thắng Quân Tiêu Dao, chuyện đó quá không thực tế.
Quân Tiêu Dao nhìn về phía Quân Mộc Lan, hắn cũng đã sớm nghe qua đại danh của vị nữ hán tử bạo lực này.
Hơn nữa Quân Mộc Lan tuy là nữ tử, tính cách lại hào sảng, Quân Tiêu Dao cũng không ngại.
“Như vậy đi, ta dùng một tay thôi.” Quân Tiêu Dao đặt tay trái ra phía sau, chỉ vươn tay phải ra.
“Khinh thường tỷ như vậy, ở ngoại giới tốt xấu gì tỷ cũng là một truyền thuyết.” Quân Mộc Lan nhướng đuôi lông mày lên.
Nàng ra tay, chiến thần máu trong cơ thể sôi trào, thần năng mênh mông, tấn công về hướng Quân Tiêu Dao.
Khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra nụ cười nhạt, hắn đưa một tay ra, thần năng tăng vọt, chỉ dựa vào sức mạnh nhục thân đã có thể trấn áp tất cả.
Quân Mộc Lan đánh sáp lá cà với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng không phát huy ra chục tỷ cân thần lực, nhưng dù vậy cũng đủ để áp chế Quân Mộc Lan.
Quân Mộc Lan toàn lực ra tay, cũng không thể chiếm thượng phong, đánh không lại Quân Tiêu Dao chỉ có một tay.
Điều này làm đám người Quân Vô Song càng kinh ngạc, đồng thời cảm thấy lựa chọn của bọn họ quá sáng suốt.
Chỉ có Quân Tiêu Dao mới có tư cách dẫn dắt toàn bộ thế hệ trẻ Quân gia.
Cuối cùng, không qua mấy hiệp, Quân Tiêu Dao đã dùng một tay chế hành Quân Mộc Lan, lấy cánh tay phải thít chặt cái bụng nhỏ tuyết trắng của Quân Mộc Lan khiến nàng bại trận.
gương mặt anh khí xinh đẹp của Quân Mộc Lan khó được mà đỏ lên, sẳng giọng mà nói: “Ngươi đang ăn đậu hủ của tỷ sao?”
“Trong chiến đấu không có phân biệt nam nữ.” Quân Tiêu Dao cười, buông Quân Mộc Lan ra.
“Tỷ xem như phục ngươi, nhưng có một điều, ngươi nhất định không so được với ta.” Quân Mộc Lan hừ một tiếng mà nói.
“Hả, điều gì?” Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy tò mò.
Quân Mộc Lan chống nạnh đôi tay, dựng thẳng đồi núi, đường cong ma quỷ lên xuống phập phồng.
“Ngực, có lớn bằng tỷ không?” Quân Mộc Lan nói chuyện kinh người.
“Khụ...” Cả Quân Tiêu Dao cũng phải sửng sốt, ho khan một tiếng.
A này...
Xác thật không so được.
“Ha hả, quen dần là được, tính tình của nàng luôn vậy.” Quân Vô Song cũng cười ha hả, hóa giải xấu hổ.
Các Tự Liệt ở đây đều cười, không khí vô cùng hòa hợp.
Khúc mắc và vách ngăn giữa các vị Tự Liệt cũng tiêu tan rất nhiều.
Cuối cùng, đám người Quân Mộc Lan lần lượt cáo từ, đi tiêu hóa cảm ngộ và thành quả.
Quân Lăng Thương là rời đi cuối cùng, hắn vỗ vỗ bả vai Quân Tiêu Dao và nói: “Tiêu Dao đường đệ, ngươi cũng không thể phụ A Cửu.”
“Cái này...” Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn cảm thấy, có phải Quân Lăng Thương hiểu lầm gì hay không.
Hắn chỉ xem A Cửu trở thành hộ đạo nhân mà thôi, không có quá nhiều ý tưởng.
“Đúng rồi, còn có một việc phải nói cho ngươi.” Quân Lăng Thương như nhớ tới cái gì, lập tức nói.
“Chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Tuy Thập Đại Tự Liệt chúng ta coi ngươi là dẫn đầu, nhưng thế hệ trẻ Quân gia không chỉ có chúng ta.” Quân Lăng Thương mang theo thâm ý mà nói.
“Hả?” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Hay là Quân gia còn có nội tình khác?
“Ở thế giới Tiên Cổ, có quái thai cổ đại của Quân gia ta trầm miên.” Quân Lăng Thương nói.
“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao bừng tỉnh.
Hết chương 365.
Bình luận facebook