• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (6 Viewers)

  • Chương 381-385

Chương 381

Mạng của Khương Đạo Hư, Quân Tiêu Dao nhất định phải cứu.

Nếu như cuối cùng thật sự không còn cách nào khác.

Cho dù phải điều động lực lượng của Quân gia, cũng phải ép Vương gia giao ra Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

Đương nhiên, đây là cách làm cực đoan.

Không đến cửa ải cuối cùng, Quân Tiêu Dao cũng không muốn làm như thế.

Khương Đạo Hư cũng sẽ không đồng ý để Quân gia vì hắn mà xung đột với Vương gia Bắc Địa.

Suy cho cùng kẻ địch của Quân gia cũng đủ nhiều rồi.

Nếu thêm một Vương gia Bắc Địa nữa, áp lực sẽ càng lớn.

Lúc này, mi mắt của Hoa Nguyên Tu loé lên, đột ngột mở miệng nói: “Ta ngược lại nghe nói, tin tức cuối cùng của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo hình như là truyền ra từ Vạn Cổ Táng Thổ.”

“Gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo đó của Vương Gia, hình như là dưới cơ duyên xảo hợp nhặt được trong Vạn Cổ Táng Thổ.”

Lời của Hoa Nguyên Tu lầm cho một vài người của Khương gia biến sắc.

Vạn Cổ Táng Thổ, đó là nơi nào, tuyệt đối là cấm địa.

Người thường đến nhắc cũng không dám nhắc đến, sợ gặp phải bất trắc.

“Hử?” Quân Tiêu Dao nhìn Hoa Nguyên Tu.

Hắn trước kia bị Quân Tiêu Dao một chưởng trấn áp, vốn là phải cực hận Quân Tiêu Dao mới đúng.

Kết quả bây giờ, lại còn đưa ra thông tin.

Điều này làm Quân Tiêu Dao nghĩ đến mội vài trường hợp, Hoa Nguyên Tu người nay có chút ý tứ.

Song Quân Tiêu Dao cũng vẫn hỏi những tộc lão Khương gia kia xem có đúng hay không.

“Đúng vậy, đã từng có thông tin của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo truyền ra từ trong Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng cũng không xác định được nó có đúng hay không.” Một vị tộc lão Khương gia thành thật nói.

Về điểm này, Hoa Nguyên Tu ngược lại không có nói dối.

“Vậy tại sao không đi Vạn Cổ Táng Thổ tìm chứ?” Quân Tiêu Dao nghi hoặc nói.

Khương gia nếu như biết được thông tin của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, sẽ đi kiểm tra và tận lực lấy được mới đúng.

Nhưng Khương gia lại không có phái người đi Vạn Cổ Táng Thổ.

“Thiếu chủ có chút không biết, Vạn Cổ Táng Thổ là một nơi cấm địa, không nằm trong ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực, trong đó có các loại cổ quái, khủng bố và nguy hiểm/”

Quân Tiêu Dao giờ mới hiểu rõ.

Vạn Cổ Táng Thổ, tòm lại giống như trước kia hắn nghe được, không kém tiên vực thất đại bất khả tư nghị.

Đều đại biểu cho các loại đại nhân quả, đại quỷ dị, đại khủng bố.

Tuyệt đối không phải là nơi mà người bình thường có thể vào được.

Một bị tộc lão Khương gia tiếp tục giải thích cho Quân Tiêu Dao.

Thì ra, nếu như cường giả tu vi cao thâm tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, sẽ hấp dẫn sự chú ý của sinh linh khủng bố trong Táng Thổ, giống như là một ngọn nến trong đêm tối, quá lộ liễu, khó mà tiến vào.

Mà cường giả tu vi thấp, cho dù có thể tiến gần Vạn Cổ Táng Thổ, cũng khó mà tiến vào, bởi vì căn bản không có sức mà sống đi ra.

Cho nên đã từ rất lâu, tiên vực cũng không có nhiều sinh linh dám tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ.

Hơn nữa trong Vạn Cổ Táng Thổ còn có rất nhiều truyền thuyết kỳ lạ và Táng Thổ sinh linh thần bí.

Phiến địa vực đó, cũng trở thành Cấm thổ mà người thường nên tránh xa.

Sau khi Quân Tiêu Dao nghe xong cũng coi như đã hiểu vì sao Khương gia khó mà tiến sâu vào Vạn Cổ Táng Thổ.

“Cường giả tu vi cao thâm cũng khó vào sâu, cường giả tu vi thấp cũng khó tiến vào, hay là để ta đi nhé.”

Hắn vừa dứt lời, trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.

“Ting, chúc mừng ký chú, đã làm mới địa điểm điểm danh, xin hãy điểm danh ở trong Vạn Cổ Táng Thổ.”

Quân Tiêu Dao nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, càng kiên quyết muốn đi Vạn Cổ Táng Thổ.

Nhưng mà nghe được lời này, mọi người tại hiện trường đều biến sắc.

Đặc biệt là đám người Khương Đạo hư, Khương Nhu, Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly càng biến sắc hơn.

“Tiêu Dao, con không thể đi nơi nguy hiểm như thế được.” Khương Nhu trực tiếp mở miệng.

“Tiêu Dao, Vạn Cổ Táng Tổ quá nguy hiểm.” Khương Thánh Y nói.

“Tiêu Dao ca ca, không thể đi nơi đó, nơi đó rất khủng bố.” Khương Lạc Ly cũng khuyên nói.

Khương Đạo Hư cũng mở miệng nói: “Tiêu Dao, tâm ý của con ông ngoại đã hiểu, nhưng nơi đó quá nguy hiểm, hơn nữa không nhất định có Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, không cần thiết phải đi đâu.”

Những người thân của Quân Tiêu Dao kiên quyết phản đối.

Ánh mắt của Hoa Nguyên Tu toát lên một tia lãnh quang.

Cử chỉ này của Quân Tiêu Dao đúng là hợp với tâm ý của hắn.

Nếu như Quân Tiêu Dao chết ở Vạn Cổ Táng Thổ, đối với hắn ta mà nói là chuyện tốt.

“Ông ngoại, mọi người không tin con sao, có việc gì có thể làm khó được con chứ?” Quân Tiêu Dao cười nhẹ.

Người thường nói chuyện về Vạn Cổ Táng Thổ đều biến sắc, mà trong lời nói của Quân Tiêu Dao lại như không có chuyện gì.

“Tiêu Dao, con tương lai trưởng thành đi Vạn Cổ Táng Thổ cũng không sao, nhưng bây giờ còn quá sớm.” Khương Đạo Hư lắc đầu.

Hiện tại Quân Tiêu Dao là cốt cán của Quân gia và Khương gia.

Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì trong Vạn Cổ Táng Thổ

Loại hậu quả này là hậu quả mà hai đại hoang cổ thế gia không thể tưởng tượng nổi.

Khương Đạo Hư thà không cần mạng này cũng không thể để Quân Tiêu Dao đâm đầu vào nguy hiểm.

“Ông ngoại, tôn nhi trong lòng đã quyết, còn có nương, mọi người cũng không cần khuyên nữa, Vạn Cổ Táng Thổ Quân Tiêu Dao con nhất định phải đi.”

Ngữ khí của Quân Tiêu Dao rất kiên quyết, không thể khuyên được.

Vạn Cổ Táng Thổ thì như thế nào, Quân Tiêu Dao hắn cũng muốn đi một vòng!

Quân Tiêu Dao từ khi sinh ra đã vô địch cùng cấp, dưỡng thành vô địch đạo tâm, có đại khí phách.

Đối với hắn mà nói thiên hạ to lớn có chỗ nào không thể đi?

Cho dù Vạn Cổ Táng Thổ khiến người ta biến sắc thì sao, Quân Tiêu Dao không có chút sợ hãi nào.

Đây không phải là hành vi lỗ mãng, mà là Quân Tiêu Dao tuyệt đối tự tin với bản thân mình.

Loại khí thế này của Quân Tiêu Dao cũng truyền sang người bên cạnh.

Đây chính là thiếu chủ của Khương gia bọn họ, tuyệt đại thiên kiêu khí phách vô địch!

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Quân Tiêu Dao, đám người Khương Nhu cũng không biết phải nói gì nữa.

Đôi mắt già nua của Khương Đạo Hư lộ ra sự cảm động.

Hết chương 381.
Chương 382

Có tôn nhi như thế, cho dù bây giờ ông có nằm xuống cũng không hối tiếc.

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Quân Tiêu Dao, Khương Đạo Hư cũng không khuyên nữa.

Bởi vì nếu khuyên hắn, ngược lại có thể ảnh hưởng đến tâm thái của Quân Tiêu Dao.

“Được, Tiêu Dao, nếu con đã kiên quyết như thế, vậy thì yên tâm đi đi, nếu như con thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong Vạn Cổ Táng Thổ…”

Khương Đạo Hư hơi ngừng lại, sau đó lạnh lẽo nói: “Cho dù ông ngoại ta liều cái mạng này, cũng sẽ khiến cho Vạn Cổ Táng Thổ phải long trời lở đất!”

“Đúng vậy, nếu như thiếu chủ gặp nguy hiểm trong Vạn Cổ Táng Thổ, Khương gia ta chắc chắn sẽ không để yên!” Tộc lão Khương gia khác cũng lạnh giọng nói.

Một thế gia hoang cổ thật sự tức giận, không phải là ai cũng có thể chịu được.

Cho dù kỳ dị như Vạn Cổ Táng Thổ, cũng phải mất một lớp da.

“Đúng đó, Tiêu Dao, còn có Quân gia, cũng tuyệt đối không ngồi yên nhìn con gặp nguy hiểm.” Khương Nhu nói.

Nghĩ cũng biết, nếu như Quân Tiêu Dao xảy ra chuyện gì trong Vạn Cổ Táng Thổ.

Quân gia và Khương gia cũng sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ.

Hai đại thế gia hoang cổ trong Ngự Tam Gia, nếu như liên thủ tấn công Vạn Cổ Táng Thổ, năng lượng đó sẽ khủng bố như thế nào?

Nói chung Vạn Cổ Táng Thổ sẽ không chịu nổi, sẽ bị tổn thất rất lớn.

“Như thế con yên tâm rồi.” Quân Tiêu Dao cười.

Hắn cũng biết, nếu như hắn bị vây khốn trong Vạn Cổ Táng Thổ, Quân gia và Khương gia tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn.

Quân gia có chút cố kỵ Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng điều này không có nghĩa rằng Quân gia sợ Vạn Cổ Táng Thổ.

Nếu thật sự cần động thủ, Quân gia sẽ không quản quá nhiều, có khả năng trực tiếp đè bẹp Vạn Cổ Táng Thổ.

“Tiêu Dao, việc này là từ ta mà ra, ta với chàng cùng đi.” Khương Thánh Y đứng lên, ngữ khí kiên quyết.

“Đúng, còn có ta nữa, Tiêu Dao ca ca, ta cũng muốn đi!” Khương Lạc Ly cũng không yếu thế, cũng đứng lên.

“Không cần đâu, lần này một mình ta là được rồi, nhiều thêm một người thêm một phần nguy hiểm.” Quân Tiêu Dao lắc tay.

Hắn đương nhiên không thể để Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly đi vào nguy hiểm.

“Hai người đừng xen vào nữa, ta tin Tiêu Dao sẽ làm được.” Khương Nhu nói.

Tuy trong tim bà có chút lo lắng cho Quân Tiêu Dao.

Nhưng đây là quyết định của bản thân hắn, phận làm mẹ chỉ có thể toàn lực ủng hộ.

Chuyện này đã quyết định rồi, sau một thời gian điều chỉnh ở Khương gia, Quân Tiêu Dao sẽ tiến về Vạn Cổ Táng Thổ.

“Thiếu chủ quả nhiên là người đại khí phách, đại trượng phu.” Khương Sở Hàm cũng cảm thán, trong mắt có dị sắc lưu động.

“Ha ha, đúng vậy, nhưng có điều tự cổ anh hùng thường hay chết sớm, có thể sống tiếp mới là người thắng.” Hoa Nguyên Tu cười nói.

“Ngươi đây là đang nguyền rủa thiếu chủ à? ” Khương Sở Hàm cau mày.

Nàng ta càng ngày càng cảm thấy Hoa Nguyên Tu lòng dạ hẹp hòi, không có một chút mị lực nào, quả thực không thể nào so với Quân Tiêu Dao.

“Tất nhiên không phải, ta cũng hy vọng hắn có thể bình an trở ra.” Hoa Nguyên Tu miễn cưỡng nói.

Nhưng thực ra trong lòng hắn ta lại đang nghĩ, Quân Tiêu Dao tốt nhất là không đi ra được.

Sau khi việc này được xác định, Khương Đạo Hư cũng đưa ra mệnh lệnh.

Quân Tiêu Dao cần tài nguyên nào, Khương gia đều phải cung cấp vô điều kiện.

Đương nhiên, Quân Tiêu Dao hiện tại trở thành thiếu chủ của Khương gia, hắn vốn dĩ có tư cách dùng bất kỳ tài nguyên nào của Khương gia.

Quân Tiêu Dao cũng không có khách khí gì, hắn cũng để cho Khương gia cung cấp tiên nguyên cho hắn.

Sau khi biết được Quân Tiêu Dao cần tiên nguyên, cơ hồ bảo khố của Khương gia đều bị quét sạch.

Đưa cho Quân Tiêu Giao hơn 3000 mai tiên nguyên.

Tiên nguyên thứ đồ này cũng quá khan hiếm rồi, thế gia hoang cổ đều không thể lưu trữ quá nhiều.

3000 mai đã được coi là rất nhiều rồi.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao hiện tại mà nói, cũng chỉ là như nước đổ biển mà thôi.

Hắn tôi luyện Đại La Tiên Cốt, cần phải tiêu hao đại lượng tiên nguyên.

Khi mới bắt đầu khả năng chỉ cần vài mai tiên nguyên thì có thể tôi luyện ra một miếng Đại La Tiên Cốt rồi.

Nhưng hiện tại, có khả năng phải cần mấy chục mai, trên trăm mai tiên nguyên mới có thể tôi luyện ra một miếng.

Càng về sau càng khó khăn.

Mà khi Quân Tiêu Dao đang chìm vào tu luyện.

Vương gia Bắc Địa, trong tộc địa, trong một toà cung điện huy hoàng.

Một vị nam tử trung niên mặc tử sắc mãng bào, ngồi trên vị trí cao nhất, sắc mặt âm trầm.

Tu vi của hắn cũng đạt đến Chuẩn Chí tôn chi cảnh.

Mà ở bên dưới, một đạo thân ảnh đang đứng khác, chính là vị Chuẩn Chí tôn Vương gia trước khi đến Khương gia.

“Khương gia đó thật là không có chút hứng thú, còn có Khương Thánh Y đó, lẽ nào cô ta cho rằng con trai ta không xứng với cô ta hay sao?”

Vị nam tử mặc tử sắc mãng bào chính là phụ thân của Vương Đằng, cũng là gia chủ của Vương gia, Vương Nguyên Bá.

“Thực ra chủ yếu là Quân Tiêu Dao, nếu như hắn không tham gia vào, sự tình tuyệt đối sẽ không xảy ra như thế.” Chuẩn Chí tôn Vương gia lạnh giọng nói.

“Hừ, Quân Tiêu Dao lại dám diệt linh thân của con trai ta, thật là gan to bằng trời.” Vương Nguyên Bá ánh mắt lạnh lẽo.

Trong mắt hắn, nhi tử Vương Đằng của hắn chính là sự tồn tại vô địch trong thế hệ trẻ, không ai có thể mạo phạm.

Mà Quân Tiêu Dao lại to gan và liều lĩnh như thế, khiến trong lòng Vương Nguyên Bá sinh ra lãnh ý.

Lúc này, một vị trưởng lão Vương gia tiến vào bẩm báo: “Khởi bẩm gia chủ, bên Khương gia có tin tức truyền tới, Quân Tiêu Dao kia sẽ tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ.”

“Cái gì, ha ha. Thật là trâu không sợ hổ.” Vương Nguyên Bá nghe xong bật cười.

Hắn không ngờ rằng vì một gốc Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, Quân Tiêu Dao lại dám tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ.

“Tiểu tử đó thật là tìm chết.” Chuẩn Chí tôn Vương gia cũng cười lạnh.

“Truyền tin tức này ra ngoài, truyền thuyết thần tử Quân gia sợ là phải kết thúc trong Vạn Cổ Táng Thổ rồi.” Vương Nguyên Bá nói.

Vạn Cổ Táng Thổ là vùng đát nguy hiểm.

Quân Tiêu Dao tiến vào rồi thì đừng nghĩ đến việc đi ra.

Hết chương 382.
Chương 383

Mà ở chỗ sâu trong Vương gia, trong một phiến linh thổ.

Chân thân của Vương Đằng đang bế quan cũng nghe được tin tức này.

Hắn chầm chậm mở hai mắt, trong mắt nhật nguyệt luân chuyển, hiển hoá cảnh tượng tinh thần vẫn diệt.

Xung quanh hắn còn có dị tượng chân long diệu hải, thần phượng triển vũ, huyền vũ đà thiên... hiển hoá.

Khí cơ cường đại đến nỗi khiến người ta run sợ.

“Dám tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ, Quân Tiêu Dao nên nói ngươi dũng cảm hay là ngu ngốc đây?”

“Tiên Thiên Đạo Thai, có tác dụng lớn cho sự đột phá của ta, Quân Tiêu Dao, nếu ngươi một đi không trở lại, nữ nhân Khương Thánh Y này bản thiếu đế nhận rồi.”

Vương Đằng cười lạnh, không gian xung quanh chấn động, khí tức kinh người.

Khương Thánh Y nữ nhân này, hắn nắm chắc rồi!

Tuy nhiên, chỉ trong vài ngày, dưới sự cố ý truyền bá của Vương gia.

Tin tức Quân Tiêu Dao sẽ tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ cũng triệt để truyền ra.

Điều này làm Hoang Thiên Tiên Vực sôi sục, triệt để náo nhiệt!

Vạn Cổ Táng Thổ đó là nơi nào, không ai không ai, không ai không hay.

Tuyệt đối là tuyệt địa, một nơi cấm thổ.

Đừng nói là đến gần, người thường thậm chí không dám nói đến, sợ sẽ gặp phải xui xẻo.

Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao lại muốn vào Vạn Cổ Táng Thổ.

Đây đơn giản như ném hòn đá lớn xuống biến, dấy lên sóng lớn vạn trượng.

Nếu như nói Quân Tiêu Dao đã triệt để trưởng thành, đạt đến cảnh giới trên Thánh nhân.

Vậy thì hắn tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ sẽ không có chuyện gì.

Nhưng hiện tại Quân Tiêu Dao mới chỉ là Thông Thiên Vương Hầu cảnh.

Tuy nhiên trong thế hệ trẻ, Quân Tiêu Dao đã là tồn tại đỉnh phong rồi.

Nhưng ở Vạn Cổ Táng Thổ một Thông Thiên cảnh căn bản là không có tác dụng gì.

Đây cũng là nguyên nhân khiến quần chúng kinh ngạc, hành động này của Quân Tiêu Dao không khác nào tìm chết.

“Thần tử Quân gia đây là ý gì, lại muốn đi vào Vạn Cổ Táng Thổ loại tuyệt địa đó?”

“Phải a, loại cấm địa đó, chỉ là nhắc đến thôi đã khiến cho người ta sợ hãi, thần tử Quân gia không cần mạng nữa à?”

“Ta nghe nói, thần tử Quân gia đi Vạn Cổ Táng Thổ hình như là tìm dược cho đại nhân vật của Khương gia.”

“Ta cũng nghe nói, Thần tử Quân gia còn trở thành thiếu chủ của Khương gia.”

Cùng với thông tin Quân Tiêu Dao được truyền ra.

Còn có sự tình Quân Tiêu Dao trở thành thiếu chủ của Khương gia.

Chuyện này cũng dấy lên phong ba.

Thân phận của Quân Tiêu Dao, căn bản là đã cực kỳ tôn quý rồi.

Bây giờ còn trở thành thiếu chủ của Khương gia/

Điều này đại biểu cho việc Quân Tiêu Dao thật sự trở thành truyền nhân của hai đại thế gia hoang cổ.

“Haizz, nếu như ta là Quân Tiêu Dao, yên ổn tu luyện không phải được à, còn muốn tìm chết, đi Vạn Cổ Táng Thổ cái gì chứ.”

“Đúng đó, Quân Tiêu Dao cả đường thuận lời, về sau có hy vọng chứng đạo thành đế, hà tất phải mạo hiểm như vậy chứ?”

Rất nhiều người đều không hiểu.

“Ha ha, thần tử Quân gia căn bản chính là tự cao, lần này hắn đi Vạn Cổ Táng”

Cũng có một vào sinh linh đang nghị luận, mang theo tư thái trào phúng.

Nói ra lời này, đại đa số đều là thế lực thù địch của Quân Tiêu Dao như Thái Cổ Hoàng Tộc, Đạo Thần Quan...

“Nếu như thật sự không thể đi ra thì kệ thôi, cho dù Quân Tiêu Dao có thể trở ra, nhưng nếu như quá thời gian mở Tiên Cổ Thế Giới, thì sẽ chững lại thôi.”

“Đúng vậy, một bước sai, các bước còn lại cũng sai, nếu như bỏ qua Tiên Cổ Thế Giới, Quân Tiêu Dao sẽ triệt để bị các thiên kiêu bỏ lại phía sau.”

“Quân Tiêu Dao vô địch thế hệ trẻ này, sợ là sẽ triệt để chấm dứt.”

Rất nhiều người trong tiên vực đang bàn luận, cho rằng Quân Tiêu Dao đi bước này là sai lầm.

Tổ Long Đản, trong một toà hoàng kim long cung.

Long Cát công chủ ngồi trên hoàng kim long toạ.

Nghe được thông tin này, ánh mắt ả ta biến ảo bất định.

“Quân Tiêu Dao , ngươi đừng có chết trong Vạn Cổ Táng Thổ, nếu không bản cung biết tìm ai báo thù?”

Long Cát công chủ nâng bàn tay, năm ngón tay xoè ra.

Trong một giọt kim sắc, có một ít máu lục lam, lơ lửng trong đó.

Một cỗ ba động khủng bố vô song truyền ra từ giọt máu tươi này.

Hư không xung quanh đều đang chấn động, dường như không chịu nổi sức mạnh của giọt máu này.

Giọt máu này chính là Thương Long Cổ Hoàng chi huyết!

Hay nói cách khác chính là tương đương với một giọt máu của Nhân Long đại đế.

Tuy chỉ có một giọt, nhưng cỗ năng lương này, cũng tuyệt đối không phải là thứ người thường có thể chịu nổi.

Long Cát công chủ trước kia không có nắm chắc luyện hoá được giọt Thương Long Cổ Hoàng chi huyết này, cho nên vẫn luôn mang theo bên mình.

Nhưng hiện tại, nỗi nhục bại trong tay Quân Tiêu Dao khiến ả ta hạ quyết tâm, nhất định phải luyện hoá giọt Thương Long Cổ Hoàng chi huyết này.

“Cung chủ điện hạ, dựa vào tu vi của ngài luyện hoá giọt Thương Long Cổ Hoàng chi huyết này, sẽ không quá gấp gáp chứ.” Thương Long tướng khuyên ngăn.

“Bản cung không thể đợi được nữa, Tiên Cổ Thế Giới sắp mở rồi, bản cung phải siêu việt tất cả người khác, một lần nữa dẫm lên đỉnh phong chi vị.”

“Còn có Quân Tiêu Dao, hắn nếu như có thể sống sót đi ra Vạn Cổ Táng Địa, bản cung sẽ tự tay rửa sạch mối nhục này!” Ngữ khí của Long Cát công chủ tràn đầy kiên quyết.

Một bên, Cơ gia, trong một nơi sơn cốc linh mạch.

Cơ Thanh Thuỷ đang ngồi trên thanh liên, trong con ngươi phản chiếu một tia nghi hoặc.

“Vạn Cổ Táng Thổ, Tiêu Dao đạo huynh, ngươi có thể sống sót đi ra không?” Cơ Thanh Thuỷ lẩm bẩm

Nếu như Quân Tiêu Dao có thể sống sót đi ra Vạn Cổ Táng Thổ, vậy lại sáng tạo thêm một kỳ tích rồi.

Ma Tiên Giáo, trong Ma Tiên Bảo.

Tiểu Ma Tiên cũng nhận được tin tức này.

“Không hổ là Tiêu Dao tiểu ca ca, thật là có dũng khí, hy vọng ngươi có thể sống sót đi ra.”

“Đến khi ấy ở Tiên Cổ Thế Giới, ta có thể nếm thử sự lợi hại của Tiêu Dao tiểu ca ca rồi.” Tiểu Ma Tiên cười nói một mình.

Tóm lại, thái độ của các đại thế lực của Hoang Thiên Tiên Vực đối với chuyện Quân Tiêu Dao tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ đều không giống nhau.

Có lo lắng, có chế giễu, có trào phúng, cũng có nguyền rủa.

Tin tức này tự nhiên cũng truyền về Quân gia.

Mọi người Quân gia đều có chút lo lắng.

Còn có Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Yến Thanh Anh... đều vô cùng lo lắng.

Hết chương 383.
Chương 384

Các nàng có sự tín nhiệm vô điều kiện đối với Quân Tiêu Dao, cho rằng hắn có thể chiến thắng tất cả khó khăn.

Nhưng Vạn Cổ Táng Thổ đích thực có chút nằm ngoài tưởng tượng của các nàng.

Chỗ sâu trong Quân gia tổ địa, Thập lục tổ đang trò chuyện với Thập bát tổ.

“Tiểu lão đầu kia của Khương gia cũng thật là, bán sống bán chết, còn để cho Quân Tiêu Dao đi tìm kiếm Bất Tử Thảo.” Thập lục tổ hắng giọng.

Hắn mang dáng vẻ của hài đồng 10 tuổi, ánh mắt thâm sâu, rất giống ông cụ non.

“Chính là muốn để Quân Tiêu Dao lịch luyện đi, trong Vạn Cổ Táng Thổ tuy có đại hung hiểm, nhưng nếu dám động vào người Quân gia ta, hừ…” Thập bát tổ chớp mắt.

Quân gia nếu như tức giận, thì sẽ không quản quá nhiều, cho dù là phải trả cái giá đắt cũng phải cạo một lớp da của Vạn Cổ Táng Thổ.

“Thuộc hạ của hắn, cũng ở trong Vạn Cổ đi?” Thập lục tổ đột nhiên nói ra một câu có chút mơ hồ.

“Ừ, hình như có một vị.” Thập bát tổ gật đầu nói.

“Tiêu Dao sẽ không có vấn đề gì rồi.” Thập lục tổ ánh mắt thâm sâu, nhìn về hướng Vạn Cổ Táng Thổ.

Thủ hạ của hắn sẽ không để Quân Tiêu Dao xảy ra bất kỳ chuyện gì.

Mà cả Hoang Thiên Tiên Vực, bởi vì việc Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Thổ mà trở nên náo nhiệt.

Quân Tiêu Dao thì ngược lại an nhàn, đợi trong một tẩm cung sang trọng mà Khương gia đặc biệt chuẩn bị cho hắn.

Cả toà tẩm cung này, xây dựng trên một đầu linh mạch to lớn, linh khí cuồn cuộn phiêu lãng.

Trong tẩm cung.

Trong tay Quân Tiêu Dao miếng tiên nguyên cuối cùng cũng trở nên trong suốt hoá thành tro bụi.

Quân Tiêu Dao chầm chậm mở mắt.

“160 miếng.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Luyện hoá 3000 mai hạ phẩm tiên nguyên, Quân Tiêu Dao chỉ tôi luyện ra có 20 miếng Đại La Tiên Cốt, cộng với trước kia, tổng cộng có 160 miếng.

Đại La Bất Hủ Tiên Thân này đúng thật là càng về sau càng khó tu luyện, tài nguyên tiêu hao vô cùng khủng bố.

“Hy vọng khi trở về từ Vạn Cổ Táng Địa có thể kịp tham gia Tiên Cổ Thế Giới, nếu không thực sự là lỗ lớn rồi.”

Lúc này, Bên nào tẩm cung truyền đến một đạo âm thanh dịu dàng.

“Tiêu Dao, có làm phiền chàng không?”

Đó là âm thanh của Khương Thánh Y.

“Thánh Y tỷ, mời vào.” Quân Tiêu Dao lên tiếng.

Bên ngoài tẩm cung, Khương Thánh Y đi đến.

Vẫn là một thân y phục trắng tuyết thường ngày, vẫn là gương mặt tú lệ tuyệt luân như cũ.

Mi dày cong vút, mắt như thu thủy, môi đỏ tươi đẹp, hàm răng sáng bóng.

Thân thể mềm mại thanh thuần không một vết nhơ, dung mạo thần tiên thướt tha, ngọc thể trắng nõn thon dài cao gầy, như một đóa hoa Tuyết Liên độc lập còn sót lại ở thế gian.

Tiên Thiên Đạo Thai, lại bị vẻ đẹp của Khương Thánh Y làm tăng thêm ba phần mờ ảo, ba phần linh động, ba phần siêu nhiên, một phần không nhiễm khói lửa thế gian.

Nữ tử thế này, nhân gian hiếm có.

Cho dù là loại như Quân Tiêu Dao, thẳng nam không thèm bận tâm đến nữ nhân, cũng không nhịn được cảm thán.

Khương Thánh Y thật đúng là tuyệt sắc thế gian hiếm có.

Có điều chỉ vừa nghĩ đến loại quan hệ phức tạp này với nàng, Quân Tiêu Dao lại có chút đau đầu.

“Tiêu Dao, ta…” Khương Thánh Y mở miệng, vừa định mở miệng nói cái gì đó.

Quân Tiêu Dao lập tức khoát tay áo nói: “Thánh Y tỷ, nếu tỷ đến để nói lời cảm tạ thì không cần đâu, giữa chúng ta không cần thiết phải xa lạ như vậy.”

Nghe nói vậy, Khương Thánh Y cũng im lặng.

Xác thực nàng đang định cảm tạ Quân Tiêu Dao đã trả giá vì nàng.

Thậm chí ngay cả nơi cực kỳ nguy hiểm như Vạn Cổ Táng Thổ này, Quân Tiêu Dao vẫn nguyện ý xông pha.

Căn nguyên của hết thảy những thứ này, chẳng qua là vì không cho nàng và Thiếu Đế Vương gia đám hỏi mà thôi.

Vừa nghĩ đến nguyên nhân bởi vì mình mà khiến cho Quân Tiêu Dao rơi vào chỗ nguy hiểm, lòng Khương Thánh Y lập tức tràn đầy áy náy.

Nàng thà rằng người đi đến Vạn Cổ Táng Thổ là mình.

“Thánh Y tỷ, không còn việc gì khác nữa đúng không?” Quân Tiêu Dao lên tiếng.

“Tiêu Dao, ngươi chuẩn bị khi nào thì xuất phát?” Khương Thánh Y dò hỏi.

“Ngày mai đi.” Quân Tiêu Dao đáp.

Ba nghìn khối Tiên nguyên đã luyện hóa xong, không cần thiết kéo dài tiếp.

Hơn nữa khoảng cách thế giới Tiên Cổ mở ra cũng không xa, Quân Tiêu Dao cũng không muốn bởi vì chuyện của Vạn Cổ Táng Thổ mà làm chậm trễ cơ duyên thế giới Tiên Cổ.

“Nhanh vậy sao… Tiêu Dao, nghe nói ngươi thích ngâm mình tắm rửa phải không?” Khương Thánh Y đột nhiên hỏi.

“Ừm.” Quân Tiêu Dao gật nhẹ đầu.

“Ở trong động phủ mà ta bế quan có một dòng suối Linh Tuyền Vạn Năm, bình thường chỉ có một mình ta sử dụng, nếu như không ngại mà nói, để ta dẫn ngươi đi nhé.” Khương Thánh Y nói.

Mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.

Trước khi đi thư giãn một tí cũng không tệ.

Chỉ là, hình như đây là suối nước nóng của riêng mình Khương Thánh Y, có một chút gì đó…

Má lúm đồng tiền óng ánh như tuyết của Khương Thánh Y lộ ra một chút vệt ửng hồng không thể nhận ra, giọng lí nhí nói: “Tiêu Dao, lần này để ta tới hầu hạ ngươi tắm rửa đi.”

“Cái này…” Quân Tiêu Dao không phản bác được.

Để tiểu di như thần nữ tiên phi hầu hạ, hình như có chút không ổn.

Hắn muốn nói không cần, nhưng lại cảm thấy như vậy quá mức dối trá.

Nam nhân ấy mà, thành thực một tí tương đốt tốt hơn.

Cuối cùng, Khương Thánh Y dẫn Quân Tiêu Dao đi vào nơi nàng bế quan.

Quả nhiên ở trong đó có một con suối, linh khí dày đặc, hơi nóng bừng bừng.

Quân Tiêu Dao đã cởi bỏ quần áo nửa thân trên, chìm vào trong suối, chỉ cảm thấy cực kỳ hài lòng.

Hắn quay đầu, phát hiện Khương Thánh Y đã cởi áo ngoài, chỉ mặc đồ nhỏ thiếp thân, mơ hồ phác họa ra đường cong mông lung tuyệt mỹ.

Tay ngọc đặt ở trên vai Quân Tiêu Dao, thay hắn xoa bóp.

Quân Tiêu Dao cũng vui vẻ đón nhận hưởng thụ.

Hắn phát hiện miệng con suối Linh Tuyền này còn có một mùi thơm thoang thoảng.

Cẩn thận ngửi lại, phát hiện nó giống hệt như mùi thơm cơ thể trên người Khương Thánh Y, đều có loại mùi thơm tươi mát thanh nhã.

Giữa hai người không hề phát sinh bất kỳ chuyện gì không thể miêu tả.

Một cảm giác dịu dàng yên lặng chảy xuôi.

Thật lâu sau, vậy mà Quân Tiêu Dao lại ngủ thiếp đi.

Khương Thánh Y ngồi quỳ trên mặt đất, đặt đầu Quân Tiêu Dao lên trên đùi mình.

Tay ngọc phác họa hình dáng dung nhan lúc đang ngủ say của Quân Tiêu Dao.

Hết chương 384.
Chương 385

Rõ ràng là đang ngủ nhưng chân mày của Quân Tiêu Dao lại vẫn như cũ hơi nhíu lại.

Khương Thánh Y nhìn đến chỗ này, trong lòng không hiểu sao có loại cảm giác đau lòng.

Thế nhân đều chỉ biết Quân Tiêu Dao quét ngang vô địch, nhưng lại không biết áp lực trong lòng hắn lớn cỡ nào, lưng gánh vác nặng nề cỡ nào.

“Tiêu Dao, đa tạ ngươi…”

Khương Thánh Y cúi đầu, môi đỏ như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng ấn lên trên trán Quân Tiêu Dao.

Nụ hôn này không xen lẫn bất kỳ tạp niệm gì.



Thật lâu sau, Quân Tiêu Dao mới mở hai mắt ra, phát hiện đôi mắt đẹp của Khương Thánh Y đang nhìn chằm chằm vào mặt của hắn.

Mà đầu của mình thì đang gối lên trên cái đùi mềm mại.

“Đây là… gối đùi sao?” Quân Tiêu Dao ngây ra.

Kiếp trước kiếp này, hai đời làm người nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có được kiểu đãi ngộ cấp bậc khách quý này.

Khương Thánh Y có chút chột dạ dời mắt sang một bên, má ngọc đỏ ửng.

Vừa rồi nhìn dung mạo tuấn tú đang say ngủ của Quân Tiêu Dao, có chút nhìn đến thất thần.

Tuy Khương Thánh Y không phải là loại ham mê sắc đẹp như Khương Lạc Ly, nhưng gương mặt lớn lên dễ nhìn, ai lại không muốn nhìn nhiều thêm mấy lần đâu chứ?

“Tiêu Dao, ngươi tỉnh rồi à.” Khương Thánh Y dịu dàng nói.

“Thánh Y tỷ, đa tạ.” Quân Tiêu Dao đứng dậy.

Tính cách của hắn cũng không phải hạng người tham luyến diu dàng.

Chẳng qua loại quan tâm này, xác thực hoàn toàn khiến cho người ta cảm giác thật thoải mái.

Ít nhất thì tính tình của Khương Lạc Ly không có dịu dàng như vậy.

Nếu như nói Khương Lạc Ly là la lị hoạt bát đáng yêu thì Khương Thánh Y chính là đại tỷ tỷ nhà bên thùy mị dịu dàng, tính cách của hai người hoàn toàn khác nhau.

“Thật sự không thể đi cùng ngươi được sao?” Khương Thánh Y lưu luyến.

“Không cần đâu, chẳng lẽ Thánh Y tỷ không tin ta sao?” Quân Tiêu Dao mỉm cười khéo léo từ chối.

“Tiêu Dao, ta chờ ngươi trở về.” Khương Thánh Y dịu dàng nói.

“Ừm.” Quân Tiêu Dao gật đầu.

Mặt Khương Thánh Y hơi đỏ lên, như là nghĩ tới cái gì đó, giọng lí nhí nhỏ như tiếng muỗi vo ve nói: “Chờ Tiêu Dao ngươi trở về rồi, lại để cho ngươi làm chuyện thoải mái hơn nữa.”

“Chuyện gì thoải mái hơn nữa?” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ cổ quái.

Lời này, có chút thứ gì đó.

Một đêm ôn nhu đã kết thúc.

Hôm sau, Quân Tiêu Dao ở trong ánh mắt đưa tiễn của Khương Đạo Hư, Khương Nhu và một đám người Khương gia thẳng rời khỏi Khương gia.

Hắn cưỡi một chiếc phi chu, vượt sông hư không.

Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, trong bóng tối đang có rất nhiều ánh mắt dõi theo mình.

“Ồ… đều muốn xem náo nhiệt đúng không?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao tràn ra một nụ cười lạnh.

Tin tức hắn đi Vạn Cổ Táng Thổ, Khương gia hẳn là dã phong tỏa toàn diện.

Người của Khương gia chắc hẳn sẽ không tùy tiện truyền ra.

Nhưng cuối cùng vẫn bị lộ ra ngoài, thậm chí còn ồn ào huyên náo truyền khắp Hoang Thiên Tiên Vực.

Rất rõ ràng, đây là có người ở góc tối trợ giúp.

Nếu như Quân Tiêu Dao thật sự gặp phải cái gì ngoài ý muốn thì toàn bộ Tiên Vực sẽ ngay lập tức biết được.

“Có lẽ Khương gia sẽ không tùy tiện truyền ra, chẳng lẽ là, Hoa Nguyên Tu ư?”

Quân Tiêu Dao càng nghĩ, chỉ có thể nghĩ đến Hoa Nguyên Tu.

Có thể là gã đã âm thầm tiết lộ tin tức.

Mà tin tức này, có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lan truyền rộng rãi như vậy, rõ ràng ở sau lưng Hoa Nguyên Tu còn có thế lực.

Về phần là thế lực nào, Quân Tiêu Dao đã đoán được tám chín phần mười.

“Lá gan của Vương gia đúng là lớn thật đấy, dám sắp xếp quân cờ đến Khương gia, chờ từ Vạn Cổ Táng Thổ trở về rồi sẽ lập tức tiêu diệt tên Hoa Nguyên Tu này.” Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra mũi nhọn sắc lạnh.

Bây giờ còn chưa phải thời cơ để giết Hoa Nguyên Tu.

Hơn nữa hắn vẫn đang là vị hôn phu của Khương Sở Hàm.

Dưới tình huống không có chứng cứ lại tùy tiện giết chết Hoa Nguyên Tu, có chút không thể nào giải thích nổi, vả lại gã cũng sẽ bằng mọi giá ngụy biện.

Đợi ít hôm nữa, Hoa Nguyên Tu lộ ra dấu vết rồi sẽ trực tiếp giết gã.

Sẵn tiện còn có thể bắt chẹt Vương gia một khoản, khiến Vương gia trích máu ra.

Chẳng qua những chuyện này để nói sau đi.

Trước mắt Quân Tiêu Dao chỉ cần chuyên tâm vào Vạn Cổ Táng Thổ, tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

“Để bản Thần Tử nhìn xem, Vạn Cổ Táng Thổ đến cùng có huyền cơ gì?”

Quân Tiêu Dao ngự gió mà đứng, nhìn về phương xa.

Vạn Cổ Táng Thổ chính là tuyệt địa nổi danh Tiên Vực, cũng không ở trên một châu nào thuộc ba nghìn Đạo châu.

Mà là ở một mảnh không gian độc lập bên ngoài ba nghìn Đạo châu.

Từ Man châu nơi cực Tây có thể đi đến Vạn Cổ Táng Thổ.

Trên đường đi Quân Tiêu Dao cũng không dừng lại, trải qua rất nhiều truyền tống trận, bắt đầu tiến về Man châu phía trước.

Về phần những kẻ đang âm thầm rình mò kia, Quân Tiêu Dao cũng không thèm để ý tới bọn chúng.

Bây giờ ở Hoang Thiên Tiên Vực, không ai dám lộ liễu ra tay với Quân Tiêu Dao.

Hơn nữa, bởi vì lúc này Quân Tiêu Dao phải tiến về Vạn Cổ Táng Thổ phía trước, cho nên cũng không có người nào gây bất lợi cho Quân Tiêu Dao vào lúc này.

Bởi vì ở trong mắt bọn họ, Vạn Cổ Táng Thổ chính là nơi mai táng Quân Tiêu Dao.

Cho nên những kẻ đang bí mật quan sát kia, nhiều hơn là muốn nhìn xem liệu Quân Tiêu Dao có thật sự tiến về phía Vạn Cổ Táng Thổ phía trước hay không.

Hay là nói, chỉ là một thương hư ảo.

Bởi vì Man châu nằm ở vùng cực Tây, cho nên Quân Tiêu Dao cũng trọn vẹn qua gần nửa tháng mới đến được nơi này.

Cả Man châu một mảnh hoang vắng, đất đai cằn cỗi.

Bởi vì tới gần Vạn Cổ Táng Thổ nên hầu như không có bất kỳ thế lực và sinh linh nào trường kỳ đóng quân ở chỗ này.

Đến Man châu, phần lớn là một ít dân liều mạng, người tầm bảo, dân đãi vàng vân vân…

Bởi vì đến gần Vạn Cổ Táng Thổ, cho nên bình thường ngẫu nhiên cũng sẽ có các loại dị bảo, cổ kinh xuất thế, dẫn tới rất nhiều người tranh đoạt.

Sau khi Quân Tiêu Dao bước vào Man châu, cũng đi thẳng đến vùng biên giới trước.

Ven đường tự nhiên cũng thu hút sự chú ý của mọi người.

“Vị đó là… Thần Tử Quân gia, hắn đến Man châu để làm gì chứ?”

“Ngươi còn chưa nghe được tin tức kia à, không phải Thần Tử Quân gia muốn tiến vào Vạn Cổ Táng Thổ đó sao?”

“Cái gì, Thần Tử Quân gia không muốn sống nữa sao?”

Hết chương 385.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom