• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Thần Tử Hoang Cổ (2 Viewers)

  • Chương 401-405

Chương 401

"Nhân tộc ngoại giới kia thật to gan, dám cướp Âm Dương Thần Quả của tiểu chủ, còn có Thương gia của Bạch Vọng thành nữa, dám che chở cho Nhân tộc ngoại giới đó." Hắc Dực Ma Báo dùng tiếng người, lạnh lẽo nói.

"Tiểu chủ đang chuẩn bị cho Thịnh yến Thập Vương, loại chuyện nhỏ này chúng ta giải quyết là được rồi, dẫn hắn đến trước mặt tiểu chủ để tiểu chủ quyết định." Nam tử Độc Giác tộc nói.

"Nô gia nghe nói Nhân tộc ngoại giới này rất anh tuấn, anh tuấn bất phàm, không biết có anh tuấn như tiểu chủ không?" Xà Cơ khẽ cười.

Với kiến thức có hạn của nàng ta, Thánh tử Đọa Vũ đã cực kỳ anh tuấn rồi.

"Không cần phải lãng phí thời gian, trực tiếp đi Thương gia thôi." Nam tử Độc Giác tộc khoát tay nói.

Không quá vài giây bọn họ đã đến Thương gia.

Đám gia chủ Thương gia cũng nhận được tin tức, đang đợi ở ngoài cửa.

"Ba vị giá lâm Thương gia ta, thật là vinh hạnh cho Thương gia." Gia chủ Thương gia chắp tay nói.

Tuy ông ta là Thánh Nhân nhưng cũng không dám đắc tội với tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ.

"Đừng có nhiều lời, các ngươi nên biết mục đích chúng ta đến đây, mau bảo nhân tộc ngoại giới kia ngoan ngoãn đi ra chịu trói." Nam tử Độc Giác tộc lạnh nhạt nói.

"Các ngươi thật quá đáng." Tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết hai mắt tức giận nói.

"Ha ha, Thương gia các ngươi dám đối đầu với tiểu chủ sao?" Hắc Dực Ma Báo mở miệng, âm thanh mang theo lãnh ý.

Sắc mặt đám người gia chủ Thương gia trở nên bối rối, không biết nên trả lời như thế nào.

Mà đúng lúc này, ầm một tiếng, một luồng khí tức khủng bố phi thăng mà ra!

Một mảng thần diễm to lớn khuếch tán ra, như biển lửa ập xuống.

Trong phiến hỏa triều này, Quân Tiêu Dao một thân bạch y ngự không đi ra, như thần linh bất tử.

"Thánh tử Đọa Vũ là cái thá gì, xứng làm đối thủ của ta sao?"

Quân Tiêu Dao đầu tóc tung bay, quần áo phấp phới, bước ra khỏi hỏa triều, như một vị thần vương bất tử!

Khí tức của hắn rất mạnh, mạnh hơn rất nhiều lúc trước khi bế quan.

Trước kia Quân Tiêu Dao ở Thông Thiên Cảnh đã có thể trấn áp được sinh linh Táng Thổ Thần Hỏa Cảnh như Khuyết Thiên rồi.

Hiện tại hắn đã đột phá Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn, thực lực không thể so sánh với ngày trước nữa.

"Công tử!"

Thương Nguyệt và Thương Tuyết nhìn thấy Quân Tiêu Dao, sắc mặt vui mừng.

Sau khi cảm nhận được khí tức trên người hắn, sắc mặt vui mừng lại chuyển sang kinh ngạc.

Mới có mấy ngày, tu vi của Quân Tiêu Dao từ Thông Thiên Cảnh đại viên mãn đột phá đến Thần Hỏa Cảnh đại viên mãn.

Điều này trực tiếp phá vỡ nhận thức của các nàng.

Tuy tu vi của sinh linh Táng Thổ hơn một hai tầng so với sinh linh Tiên Vực.

Nhưng loại ưu thế này đều là do tích lũy vô số năm mà có.

Mà chỉ trong vài ngày ngắn ngủi Quân Tiêu Dao đã vượt qua thời gian tu luyện mấy chục năm của sinh linh Táng Thổ!

Điều này là khủng khiếp thế nào chứ?

Mấy người gia chủ Thương gia cũng sững sờ.

Thời gian mới trôi qua mấy ngày đã đột phá một đại cảnh giới, dù có sự trợ giúp của Âm Dương Thần Quả thì điều này cũng quả thực là ngoài sức tưởng tượng.

"Quả nhiên như lão tổ nói, tiểu tử này lai lịch kinh người, tư chất cũng vô cùng yêu nghiệt, cũng may Thương gia ta không đắc tội với hắn." Gia chủ Thương gia nghĩ thầm trong lòng.

Nói thật vừa bắt đầu ông ta cũng không thể hiểu được tại sao lão tổ lại làm ra quyết định này.

Nhưng hiện tại nhìn thấy Quân Tiêu Dao đạp trên thần hỏa ngợp trời bước ra, loại khí thế này, khiến cho cả Thánh Nhân như ông ta cũng có cảm giác nghẹt thở.

"Ngươi lại dám sỉ nhục tiểu chủ?" Hắc Dực Ma Báo nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.

Bởi vì khí tức lúc này của Quân Tiêu Dao quá mạnh rồi, khiến bọn họ sợ hãi.

"Không phải nói Nhân tộc ngoại giới này chỉ có tu vi Thông Thiên Cảnh sao?" Nam tử Độc Giác tộc lộ ra vẻ nghi hoặc.

Tu vi của ba người bọn họ đều là Thần Hỏa Cảnh hậu kỳ, trước kia còn cao hơn Quân Tiêu Dao, nhưng bây giờ thì lại không thể nào so sánh được.

"Nhân tộc ngoại giới này cũng anh tuấn quá đi." Xà Cơ lần đầu nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã lập tức sững sờ rồi.

Trước kia nàng ta có nghe nói Nhân tộc ngoại giới này khá anh tuấn.

Hiện tại xem ra, lời đồn cũng không sai, thậm chí ngay cả Thánh tử Đọa Vũ trong tim nàng ta cũng không bằng Quân Tiêu Dao.

Thậm chí Xà Cơ cảm thấy ở Vạn Cổ Táng Thổ e rằng không có một sinh linh nào có thể anh tuấn như Quân Tiêu Dao.

"Ướt...ướt rồi..."

Xà Cơ mím môi, không nhịn được rên lên một tiếng.

Không có cách nào, Quân Tiêu Dao chính là có loại mị lực này, chỉ là dung mạo khí chất cũng có thể khiến cho sinh linh giống cái sản sinh ra phản ứng đáng xấu hổ.

Mà ánh mắt của Quân Tiêu Dao lại tràn đầy lạnh lùng, không có một tia ấm áp.

"Sỉ nhục Thánh tử Đọa Vũ? Xin lỗi, hắn còn chưa có tư cách để ta sỉ nhục." Quân Tiêu Dao lạnh nhạt lên tiếng.

Dám hỏi Hoang Thiên Tiên Vực có mấy người đủ tư cách làm đối thủ của Quân Tiêu Dao.

Tuy Thánh tử Đọa Vũ là một trong Thập Tiểu Vương của Vạn Cổ Táng Thổ, nhưng trong mắt của Quân Tiêu Dao cũng chẳng là gì cả.

Thậm chí đám thuộc hạ của hắn như Nghệ Vũ, Vong Xuyên cũng đều có thể trấn áp Thánh tử Đọa Vũ.

Cho nên Quân Tiêu Dao thực sự không có hứng thú gì với Thánh tử Đọa Vũ.

Hắn ta không đến gây chuyện, Quân Tiêu Dao cũng lười tìm hắn ta.

Nhưng hiện tại, Thánh tử Đọa Vũ lại lựa chọn không bỏ qua, vậy thì Quân Tiêu Dao cũng không cần phải khách khí nữa.

"Nhân tộc ngoại giới, ngươi quá tự đại rồi, ngươi trong mắt tiểu chủ cũng chỉ là huyết thực mà thôi.”

Quân Tiêu Dao thở dài.

Tại sao lại có nhiều con giun chắn đường vậy chứ?

"Xem ra phải diệt một thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương để lập uy rồi." Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Lời này của hắn không người nghe thấy, nếu không sợ rằng sẽ làm giấy lên một trận phong ba.

Thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương nói giết là giết, cũng quá là coi thường người khác rồi.

Quân Tiêu Dao đưa tay ra nắm lấy, thần năng cuồn cuộn tuôn ra, ngưng tụ thành một cây trường mâu hoàng kim sáng chói.

Đây chính là Công Sát Thần Thông của của Thần Tượng Trấn Ngục Kình - Thiên Thần Mâu.

Một cây mâu phá không như như một viên sao băng bắn về phía Hắc Dực Ma Báo.

Thần sắc của Hắc Dực Ma Báo ngưng động, hét lên một tiếng, hắc khí toàn thân cuồn cuộn, dường như sắp thi triển ra một loại thần thông nào đó.

Nhưng hắn ta còn chưa thi triển ra, liền có một tiếng phốc vang lên.

Hắc Dực Ma Báo bị đâm thủng tim.

Một cỗ thi thể, rơi xuống.

Hết chương 401.
Chương 402

“Điều này… xảy ra chuyện gì thế?”

Cả Bạch Vọng thành trong giây phút này đều yên tĩnh một các lạ thường.

Bọn họ thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại.

Sau khi phản ứng lại thì Hắc Dực Ma Báo đã bị diệt sát rồi.

Người này là tùy tùng của Thánh tử Đọa Vũ, thực lực cực mạnh, lợi hại hơn nhiều so với Khuyết Thiên kia.

Nhưng vẫn như cũ bị Quân Tiêu Dao một chiêu miểu sát!

“Nhanh chạy!”

Trong lòng nam tử Độc Giác tộc và Xà Cơ đều tràn đầy hoảng sợ.

Hôm nay bọn họ đá phải thiết bản rồi.

Thần sắc Quân Tiêu Dao lạnh lùng, Tự Do Chi Dực sau lưng mở ra.

Hắn bước một chân về phía trước, hai cánh chấn động, trực tiếp đến trước mặt của nam tử Độc Giác tộc.

Nam tử Độc Giác tộc hét lên một tiếng, độc giác trên đầu lưu chuyển huyết mang.

Quân Tiêu Dao nhanh chóng xuất ra một chưởng, đập mạnh vào chiếc sừng kia.

Rắc một tiếng, cả độc giác lẫn đầu của nam tử Độc Giác tộc cùng nổ thành bột mịn.

Quân Tiêu Dao thuận thế xuất tay, một tay bóp chặt cổ của Xà Cơ.

“Công… công tử, tha cho thiếp, thiếp nguyện ý hàng phục…” Xà cơ cảm thấy cổ của bản thân sắp bị bóp gẫy rồi, mở miệng xin tha mạng.

Dựa vào tư sắc của nàng ta ở Táng Thổ có thể nói là hiếm thấy, thân hình nóng bỏng như rắn nước kia có thể làm cho nam nhân điên cuồng.

Nhưng ở trong ánh mắt của Quân Tiêu Dao lại chỉ có sự bình tĩnh không chút gợn sóng nào.

Khi cổ của Xà Cơ sắp bị bẻ gẫy, Quân Tiêu Dao thả lỏng tay.

Xà Cơ ho khan, đồng thời có chút vui mừng, cho rằng Quân Tiêu Dao vẫn là bị sắc đẹp của nàng ta đánh động rồi.

Nhưng lời tiếp theo của hắn lại khiến nàng ta hoảng sợ đến ngẩn người.

“Cho ngươi thời hạn ba ngày, đi tìm Thánh tử Đọa Vũ, bảo hắn đến quỳ trước mặt ta, khoanh tay chịu chết!”

Lời của Quân Tiêu Dao hạ xuống, nhấc tay lên, pháp lực hùng dũng ngưng kết thành ấn, trực tiếp bắn thẳng vào trong cơ thể của Xà Cơ.

Trong vòng ba ngày nếu như không đem Thánh tử Đọa Vũ đến, nàng ta nhất định sẽ chết.

Nhưng điều khiến Xà Cơ hoảng sợ không phải là thứ này, mà là Quân Tiêu Dao lại dám chủ động khiêu chiến với Thánh tử Đọa Vũ.

Dựa theo sự hiểu biết của nàng ta, Quân Tiêu Dao giết vài tùy tùng xong, hắn nên ẩn giấu bản thân mình, sau đó rời khỏi Âm Minh Vực mới đúng.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại nói muốn Thánh tử Đọa Vũ khoanh tay chịu chết.

Phải là một người điên cuồng đến mức nào mới dám nói ra lời như thế?

“Còn không mau cút!” Quân Tiêu Dao nhấc chân đạp một cái.

Xà Cơ kêu thảm một tiếng, bị chấn bay.

Sắc mặt của nàng ta trắng như giấy, không dám lưu lại, nhanh chóng rời khỏi.

Mà lúc này tất cả sinh linh Táng Thổ của Bạch Vọng thành đều câm lặng.

Quân Tiêu Dao tiện tay diệt sát đám sinh linh Hắc Dực Ma Báo còn không tính là đáng sợ nhất.

Đáng sợ nhất là Quân Tiêu Dao lại dám chống đối Thánh tử Đọa Vũ, dám chống đối Đọa Vũ tộc.

Thế này cũng quá trâu bò rồi!

Đọa Vũ tộc có địa vị gì ở Âm Minh vực thì tất nhiên cũng không cần nhiều lời.

Đó chính là thổ hoàng đế của Âm Minh vực.

Táng Hoàng của Đọa Vũ tộc chính là vực chủ, người thống trị cao cao tại thượng của Âm Minh vực.

Có thể nói, gần như không có bất cứ thế lực Âm Minh vực nào dám trêu chọc Đọa Vũ tộc.

Nhưng Quân Tiêu Dao cố tình làm như vậy.

Hơn nữa hắn không phải một thế lực, chỉ là một người đơn độc mà thôi.

Thậm chí, hắn còn không phải sinh linh của Táng thổ, mà là một khách ngoại lai.

Thái độ này của Quân Tiêu Dao khiến sinh linh Táng thổ cảm thấy hắn giống như là một con kiến, đi đến lãnh địa của cự long, sau đó bảo cự long tới nhận lấy cái chết.

Quả thật quá không thể tưởng tượng.

“Nhân tộc ngoại lai này không phải hỏng đầu óc thì chính là có tự tin cực lớn.”

“Tự tin, hắn có thể tự tin cái gì, cho dù là truyền nhân của thế lực bất hủ trên Tiên Vực thì đã thế nào, cũng không khác gì Đọa Vũ tộc, nhưng hiện tại hắn đang ở địa bàn của Đọa Vũ tộc.”

Các sinh linh Táng thổ chung quanh Bạch Vọng thành đều đang kịch liệt nghị luận.

Nhưng điều công nhận đáng duy nhất chính là… Quân Tiêu Dao tuyệt đối là thiên kiêu đỉnh cấp của ngoại giới nên mới có thể tiến đến Táng thổ.

Ngay cả chuyện Quân Tiêu Dao mạnh đến mức nào mà mọi người cũng không rõ ràng lắm.

“Ngươi nói hắn có thể sánh bằng Đọa Vũ Thánh Tử không?”

“Không rõ ràng lắm, nhưng ít ra hẳn có thể chống lại Đọa Vũ Thánh Tử.”

Quân Tiêu Dao nhìn lướt qua chung quanh, những sinh linh Táng thổ đụng phải ánh mắt hắn thì đều theo bản năng mà tránh né.

Trong bất tri bất giác, hình như Quân Tiêu Dao đã bắt đầu tạo dựng uy vọng cho chính mình.

“Hay là sau khi ta vô địch ở thế hệ trẻ trên Hoang Thiên Tiên Vực thì cũng sẽ quét ngang Táng thổ, vậy không khỏi quá không thú vị.” Quân Tiêu Dao bỗng nghĩ đến.

Hiện tại hắn không quá thích cảm giác vô địch.

Vô địch thật tịch mịch.

Hắn yêu cầu một ít đối thủ chân chính để tạo nên hứng thú cho mình.

Sở dĩ Quân Tiêu Dao đi vào Táng thổ, trừ trợ giúp Khương Đạo Hư tìm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo ra thì còn có một nguyên nhân khác.

Là muốn xem thử thực lực của thiên kiêu Táng thổ một chút.

Hiện tại xem ra, vẫn làm hắn có chút thất vọng.

Trừ cảnh giới cao hơn thiên kiêu Tiên Vực một chút thì thật ra cũng không gì khác nhau.

“Đọa Vũ Thánh Tử, hy vọng ngươi có thể mang đến cho ta một chút lạc thú đi.” Quân Tiêu Dao cười cười.

“Công tử thật sự quá soái, tỷ tỷ, hình như Tiểu Tuyết có hơi thích công tử rồi, làm sao bây giờ?”

Phía dưới, Thương Tuyết ngưỡng cái đầu nhỏ lên, nhìn Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên vòm trời, trong mắt đều là tia sáng kỳ dị và ánh sao.

Dung mạo của Quân Tiêu Dao là đỉnh cấp, lai lịch thần bí, thực lực cường đại, mà còn đưa cho nàng ta ba Âm Dương Thần Quả, cứu lại tánh mạng của nàng ta.

Đây quả thực là khuôn mẫu bá đạo tổng tài cộng thêm bạch mã vương tử, thiếu nữ nào không yêu kia chứ?

“Bộ chỉ có mình ngươi thích thôi sao.” Thương Nguyệt cười khổ một tiếng, trong mắt cũng khó tránh khỏi kích động một tia sáng kỳ dị.

“Tỷ tỷ, Tiểu Tuyết không ngại chia sẻ với ngươi, nếu không hai tỷ muội chúng ta cùng hầu hạ công tử?” Thương Tuyết nói ra một câu kinh người.

“Ai, điều này không phải vấn đề của chúng ta, mà là căn bản không có khả năng.” Thương Nguyệt sờ sờ đầu Thương Tuyết.

Hết chương 402.
Chương 403

Thương Nguyệt nhìn nhận mọi chuyện càng sâu hơn Thương Tuyết một chút.

Thiên kiêu đỉnh cấp như Quân Tiêu Dao nhất định có lai lịch kinh thiên, thân phận tôn quý bất phàm.

Há là người mà tỷ muội các nàng có thể chiếm hữu.

Huống chi các nàng còn là sinh linh Táng thổ, càng không có khả năng được Quân Tiêu Dao nhìn trúng.

Từ đầu đến cuối, các nàng chỉ là người qua đường mà thôi.

Nghe Thương Nguyệt thở dài, Thương Tuyết cũng có chút mất mát.

Mà so với các nàng, đám người gia chủ Thương gia càng lo lắng nếu Đọa Vũ tộc đột kích thì nên làm cái gì bây giờ.

“Gia chủ Thương gia, các ngươi lựa chọn thật sáng suốt.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật thâm thúy, liếc nhìn gia chủ Thương gia một cái.

Trong lòng gia chủ Thương gia lập tức lộp bộp một tiếng, cảm thấy như bị thiếu niên Nhân tộc trước mặt nhìn thấu.

“Người này đã sớm dự đoán được có khả năng Thương gia chúng ta sẽ bắt lấy hắn hiến cho Đọa Vũ tộc, nhưng hắn vẫn không có chút cố kỵ nào, quả thật có nắm chắc.” Gia chủ Thương gia nghĩ thầm.

Hiện tại ông ta mới cảm thán, lựa chọn của lão tổ sáng suốt đến mức nào.

Mà Quân Tiêu Dao cũng thật sự dự đoán được Thương gia có thể vì sợ hãi Đọa Vũ tộc mà ra tay với hắn.

Nếu thực sự có chuyện như vậy phát sinh, tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không nương tay.

Nhưng làm Quân Tiêu Dao bất ngờ chính là, Thương gia lại nhịn xuống không ra tay.

“Xem ra Thương gia cũng có người thông minh.” Quân Tiêu Dao thầm nói trong lòng.

Sắc mặt gia chủ Thương gia có chút xấu hổ, dù sao thì suy nghĩ trước đó của bọn họ đã bị Quân Tiêu Dao nhìn thấu.

Nhưng gia chủ Thương gia vẫn khuyên nhủ: “Tiểu hữu, ngươi phải suy xét rõ ràng, ngươi đang đối mặt với Đọa Vũ tộc, có lẽ thế lực sau lưng ngươi rất mạnh, nhưng nơi này chính là Táng thổ.”

Ngụ ý của gia chủ Thương gia là, mặc dù thế lực sau lưng Quân Tiêu Dao mạnh đến mấy, nhưng trời cao hoàng đế xa, tay cũng không duỗi đến Vạn Cổ Táng Thổ được.

“Chuyện này không nhọc gia chủ lo lắng, dù sao sẽ không liên lụy đến Thương gia.” Quân Tiêu Dao xua tay và nói.

“Sao tiểu hữu lại nói như vậy.” Gia chủ Thương gia xấu hổ cười cười.

Sau đó, Quân Tiêu Dao lại trở lại chỗ ở của mình, chậm rãi đợi Đọa Vũ Thánh Tử đến.

Mà bên kia, Xà Cơ hốt hoảng chạy trốn, cũng về tới chỗ cư trú của Đọa Vũ tộc.

Nơi Đọa Vũ tộc đóng quân là khu vực trung tâm nhất của Âm Minh vực, phạm vi thế lực bao phủ toàn bộ Âm Minh vực.

Giờ phút này, ở nơi Đọa Vũ tộc đóng quân có một mảnh sơn lĩnh tràn ngập sương đen.

Trong sơn lĩnh, một bóng người ngồi xếp bằng trên đống xương khô vô tận, dùng tử khí oán linh làm chất dinh dưỡng để tu hành.

Đó là một nam tử tuổi trẻ dung mạo tuấn mỹ, da thịt tái nhợt.

Hắn ta mặc vũ y màu đen, sau lưng dài ra một đôi cánh màu xám, tràn ngập khí tức tử vong.

Nam tử tuổi trẻ này chính là thiên kiêu mạnh nhất của Đọa Vũ tộc, cũng là một trong Thập Tiểu Vương, Đọa Vũ Thánh Tử!

“Thập Vương thịnh yến sắp mở ra, ta phải có được Âm Dương Thần Quả để chuyển hóa toàn bộ tử khí thành sinh cơ.”

“Cửu công chúa Lang Huyên của Tu La Ma Quốc, bổn Thánh Tử nhất định phải chinh phục ngươi!” Trong mắt Đọa Vũ Thánh Tử phụt ra dục vọng chiếm hữu mang đầy tính xâm lược.

Tu La Ma Quốc là một thế lực Đọa Vũ tộc đứng đầu có nội tình không yếu ở Táng thổ, nằm ở Tu La vực.

Mà Cửu công chúa Lang Huyên lại là kiêu nữ mạnh nhất của Tu La Ma Quốc, cũng là một trong những nữ nhân có dung mạo đẹp nhất toàn bộ thập vực Vạn Cổ Táng Thổ.

Không chỉ như thế, thực lực của nàng còn cực kỳ khủng bố, đứng thứ hai trong Thập Tiểu Vương, chỉ đứng sau vị bá thể cổ đại tàn khuyết bò ra từ vực sâu kia của Minh Vương điện.

Nghĩ đến vị bá thể cổ đại tàn khuyết kia, trong mắt Đọa Vũ Thánh Tử cũng khó được mà hiện ra một tia kinh sợ.

“Thực lực của bá thể cổ đại tàn khuyết kia mạnh đến biến thái, nghe đồn đủ để so sánh với thể chất đứng đầu của Nhân tộc là Hoang Cổ Thánh Thể.” Đọa Vũ Thánh Tử lẩm bẩm.

Từ xưa đến nay Thương Thiên Bá Thể và Hoang Cổ Thánh Thể luôn đối lập, luôn có người muốn dùng hai loại thể chất này để so cao thấp.

Mà vị Thương Thiên Bá Thể kia của Minh Vương điện tuy là tàn khuyết, nhưng thực lực vẫn mạnh đến nghịch thiên, vững vàng bá chiếm vị trí đệ nhất trong Thập Tiểu Vương.

Tất nhiên Đọa Vũ Thánh Tử không nghĩ tới chuyện đi khiêu chiến vị bá thể cổ đại kia.

Hắn ta chỉ muốn theo đuổi được Cửu công chúa Lang Huyên của Ma Quốc đã không tồi.

Ngay vào lúc Đọa Vũ Thánh Tử suy tư trong lòng, một bóng người hốt hoảng lập tức lao đến từ trời cao, đó chính là Xà Cơ đã chạy trốn trở về.

“Chủ thượng, không tốt rồi.” Sắc mặt Xà Cơ trắng bệch, run lên bần bật, cứ như gặp phải đại khủng bố nào đó, trong mắt vẫn còn hoảng loạn.

“Sao chỉ có mình ngươi trở lại, Hắc Dực Ma Báo bọn họ đâu, còn Nhân tộc ngoại giới không có mắt kia đâu?” Đọa Vũ Thánh Tử khẽ nhíu mày mà nói.

“Bọn họ đều đã chết, còn có... Nhân tộc ngoại giới kia, bảo... Bảo...” Xà Cơ ấp a ấp úng mà nói.

“Bảo cái gì?” Đọa Vũ Thánh Tử nhướng mày, hắn ta cũng không nghĩ tới hai người theo đuổi của mình sẽ ngã xuống.

“Hắn bảo chủ thượng tiến đến quỳ trước mặt hắn, thúc thủ chịu chết.” Xà Cơ run rẩy, sợ hãi rụt rè mà nói.

Câu nói vừa dứt, khí tức toàn thân Đọa Vũ Thánh Tử bùng nổ, hai cánh mở tung ra, nhấc lên gió lốc ngập trời.

“Nhân tộc kia đang tìm cái chết!” Đọa Vũ Thánh Tử âm hàn mà nói.

Đọa Vũ Thánh Tử là tồn tại ra sao? Hắn ta là hiên kiêu mạnh nhất Đọa Vũ tộc, một trong Thập Tiểu Vương, còn là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Âm Minh vực.

Đọa Vũ tộc sau lưng hắn ta là chúa tể của Âm Minh vực.

Có thể nói, từ khi ra đời ý thức đến nay, Đọa Vũ Thánh Tử vẫn luôn cao cao tại thượng, làm gì cũng thuận buồm xuôi gió, không ai dám ngỗ nghịch lại hắn ta.

Nhưng hiện tại, lại có một Nhân tộc ngoại giới không có mắt, năm lần bảy lượt mà khiêu khích hắn ta.

Hiện tại còn bảo hắn ta đi quỳ xuống nhận lấy cái chết.

Thế này thì bảo Đọa Vũ Thánh Tử giữ bình tĩnh như thế nào.

“Sinh linh ngoại giới đều thích tìm đường chết như vậy sao?” Ánh mắt Đọa Vũ Thánh Tử âm trầm như nước.

“Đương nhiên thực lực của chủ thượng là vô địch thế hệ trẻ, giết một tên Nhân tộc ngoại giới không phải là chuyện vô cùng đơn giản sao.” Sắc mặt Xà Cơ tái nhợt, nịnh hót nói.

Hết chương 403.
Chương 404

Thật ra Xà Cơ chỉ muốn Đọa Vũ Thánh Tử nhanh chóng xuất phát mà thôi.

Nếu không chờ thời gian ba ngày trôi qua thì mạng sống của nàng ta cũng không còn.

“A, ban đầu ta chỉ muốn giết Nhân tộc kia rồi coi như huyết thực, hiện tại ta quyết định, phải trực tiếp ăn từng miếng thịt, uống từng ngụm máu của hắn ngay khi hắn ta còn tồn tại!”

Những lời tàn nhẫn như thế được nói ra từ miệng Đọa Vũ Thánh Tử, nhưng lại rất tự nhiên.

Hiển nhiên, hắn ta đã làm chuyện này không chỉ một lần.

“Chủ thượng, chúng ta chuẩn bị xuất phát sao?” Xà Cơ nói.

“Đương nhiên, đúng rồi, lại đi tìm nhị lão Huyết Lăng, Thiên U tới đây.” Ánh mắt Đọa Vũ Thánh Tử chợt lóe, lập tức nói.

Tuy tính cách hắn ta kỳ quái bạo lực, nhưng cũng không ngốc.

Hắn ta sợ đến lúc đó nếu Thương gia đột nhiên ra tay che chở cho Nhân tộc kia chạy trốn, vậy sẽ thất bại trong gang tấc.

Mà Xà Cơ nghe thấy lời này thì càng khiếp sợ.

Nhị lão Huyết Lăng, Thiên U đều là Thánh Nhân của Đọa Vũ tộc. Đối phó với một tên Nhân tộc ngoại giới Thần Hỏa Cảnh mà còn phải mời hai vị Thánh Nhân.

Làm vậy là hoàn toàn không để lại cho Quân Tiêu Dao một chút sinh cơ nào.

“Vậy thì Nhân tộc ngoại giới kia chắp cánh cũng khó chạy thoát.” Xà Cơ thở dài trong lòng.

Nói thật, nàng ta đột nhiên cảm thấy hơi buồn bã.

Dù sao có cái mặt soái khí như vậy thì chết cũng đáng tiếc.

Ngay vào lúc đám người Đọa Vũ Thánh Tử lên đường.

Toàn bộ Âm Minh vực cũng gió nổi mây phun vì trận phong ba này.

Bạch Vọng thành vốn không có gì nổi bật, nhưng giờ phút này lại như trở thành trung tâm của toàn bộ Âm Minh vực.

Rất nhiều sinh linh Táng thổ nghe tin nên lập tức hành động, đi đến Bạch Vọng thành.

Đây là lần ăn dưa trăm năm khó gặp, bỏ lỡ thì quá đáng tiếc.

Mà những thế lực không kìm nén được còn có Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc và Công Minh gia.

Thiên kiêu của ba đại thế lực bọn họ đã bị Quân Tiêu Dao giết sạch sẽ ở Âm Dương Hồn Đàm.

Nếu bàn về thù hận đối với Quân Tiêu Dao thì bọn họ cũng không kém gì Đọa Vũ Thánh Tử.

“Đi, xuất phát đi đến Bạch Vọng thành, ta muốn tận mắt nhìn thấy Nhân tộc ngoại giới kia chết!”

Trong Thiết Cốt Lĩnh - Nơi ở của Thiết Cốt nhất tộc, có khí tức bốc lên cao, một đám cường giả Thiết Cốt nhất tộc bay lên trời.

Cả Thanh Quỷ tộc cũng có rất nhiều cường giả lên đường.

Sở dĩ bọn họ xuất động nhiều cường giả như vậy, hiển nhiên không chỉ đơn thuần vì đi xem náo nhiệt.

Đọa Vũ Thánh Tử có giận chó đánh mèo Thương gia hay không?

Nếu Thương gia bị vạ lây rồi bị huỷ diệt, vậy chẳng phải toàn bộ tài nguyên của Thương gia là một cái bánh cực lớn sao?

Cho nên Thiết Cốt nhất tộc và Thanh Quỷ tộc xuất động nhiều cường giả như vậy, thật ra cũng có ý nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Mà có suy nghĩ tương tự còn có Công Minh gia.

Giờ phút này, Công Minh gia tộc cũng xuất động hầu hết cường giả.

Trong đó có một nam tử bề ngoài trung niên, ông ta lạnh lẽo nói: “Thương gia và chúng ta đấu lâu như vậy, cũng nên là lúc huỷ diệt, lần này là cơ hội tốt nhất!”

Ba đại thế lực cùng lên đường, chạy tới Bạch Vọng thành.

Trong nhất thời, Âm Minh vực gợn sóng phập phồng, dòng chảy ngầm cuồn cuộn.

Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao ở trung ương mắt bão lại bình yên ở lại Thương gia chờ đợi Đọa Vũ Thánh Tử đến.

Hắn cũng không để ý đến phong ba bên ngoài.

Trên dưới Thương gia cũng đã bắt đầu hoảng sợ.

Nhưng nhờ sự quản lý của Thương gia lão tổ và gia chủ Thương gia nên cũng không có quá mức hỗn loạn.

Trước sau Thương gia lão tổ vẫn cảm thấy bối cảnh của Quân Tiêu Dao sẽ rất khủng bố, thậm chí cả Đọa Vũ tộc cũng không có tư cách đi trêu chọc.

Trong một đại điện, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức nhàn nhã.

“Đáng tiếc không có suối nước nóng để ngâm mình.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, cảm thấy có chút đáng tiếc.

Đây chính là phương thức thả lỏng mà hắn thích nhất.

Vào lúc Đọa Vũ tộc sắp cường thế đột kích, chỉ sợ chỉ có một mình Quân Tiêu Dao còn có thể muốn ngâm suối nước nóng.

Mà lúc này lại vang lên tiếng đập cửa.

“Công tử...” Là giọng của Thương Nguyệt và Thương Tuyết.

“Vào đi.” Quân Tiêu Dao nói.

Hai tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết đi đến, Quân Tiêu Dao giương mắt nhìn nhìn, đôi mắt chợt lóe.

Hai tỷ muội này rõ ràng đã trang điểm qua, da thịt trắng nõn như đồ sứ bôi lên hồng trang nhàn nhạt, cũng phụ trợ hai tỷ muội rất trông rất kiều diễm đáng yêu.

Các nàng cũng thay đổi một bộ váy áo, lụa mỏng hơi trong suốt, mơ hồ có thể thấy được da thịt tuyết trắng mà không tì vết.

“Công tử, xin lỗi.” Muội muội Thương Tuyết nói đầu tiên.

“Hừm, vì sao?” Quân Tiêu Dao nói.

“Công tử trợ giúp chúng ta như vậy, nhưng Thương gia chúng ta từng muốn tính kế công tử.” Thương Tuyết mang đầy áy náy mà nói.

Điều nàng ám chỉ tất nhiên là Thương gia từng muốn bắt lấy Quân Tiêu Dao, sau đó giao cho Đọa Vũ Thánh Tử.

“A... Không phải chưa xảy ra sao.” Quân Tiêu Dao không để ý chút nào.

“Vậy cũng là Thương gia chúng ta có lỗi với công tử.” Thương Nguyệt tiếp lời.

Hai người họ tiến lên, tới gần Quân Tiêu Dao, đôi mắt ngập nước, mang theo một chút ngượng ngùng và ái muội như có như không.

“Công tử, để bồi tội, muốn tỷ muội chúng ta làm cái gì cũng được.” Thương Nguyệt phun ra khí tức như hoa lan mà nói.

Là nam nhân thì hẳn trong lòng đều hiểu, không cần giải thích nhiều cái gì.

Mà đôi hoa tỷ muội này cũng thật sự cực kỳ mê người.

Đặc biệt là bộ dáng mặc cho Quân hái vào giờ phút này.

Không sai.

Chính là mặc cho “Quân” hái.

Nhưng đôi mắt Quân Tiêu Dao vẫn bình tĩnh như nước.

“Các ngươi là bằng hữu của ta.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Lời này đã xem như rất lễ phép, rất uyển chuyển.

Nghiêm khắc mà nói, hai tỷ muội các nàng còn không có tư cách làm bằng hữu của Quân Tiêu Dao.

Cũng chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi.

Thương Nguyệt cắn môi, trong lòng có chút khó chịu, tuy sớm đã đoán được, nhưng khi Quân Tiêu Dao thật sự cự tuyệt thì nàng ta vẫn cảm thấy khổ sở.

Thương Tuyết càng không nhịn được, đôi mắt có chút ánh nước đang lưu chuyển.

Dù sao trong lòng nàng, Quân Tiêu Dao hoàn mỹ tới cực điểm.

Vừa gặp Tiêu Dao lỡ cả đời!

Hết chương 404.
Chương 405

“Công tử, tỷ muội chúng ta đã hiểu, nhưng có thể nói cho chúng ta biết, công tử tên gì hay không?” Thương Nguyệt yếu ớt nói.

Đến bây giờ, các nàng vẫn không biết tên của Quân Tiêu Dao.

“Họ Quân, tên Tiêu Dao.” Quân Tiêu Dao nói.

“Quân công tử, quả nhiên người cũng như tên...” Hai tỷ muội lẩm bẩm.

Quân Tiêu Dao tiên khí phiêu phiêu như trích tiên, quả thật như tiên nhân tiêu dao thiên địa trong truyền thuyết.

Sau đó, Thương Nguyệt như nhớ tới cái gì, đôi mắt xinh đẹp bỗng trừng lớn, lộ ra một tia kinh ngạc cực độ mà nói: “Quân công tử, xin hỏi... Ngài là người của Quân gia kia đúng không?”

Lời Thương Nguyệt nói khiến Quân Tiêu Dao nhướng mày.

Quân gia cũng có danh tiếng như vậy ở Vạn Cổ Táng Thổ sao?

“Nếu ngươi đang ám chỉ Hoang Cổ Quân gia thì đúng là vậy.” Quân Tiêu Dao tùy ý nói.

“Thì ra là thật...” Thương Nguyệt và Thương Tuyết đều hít hà một hơi.

“Vì sao các ngươi lại có thái độ như vậy?” Quân Tiêu Dao nhíu mày, có chút nghi hoặc.

Quân gia tuy danh chấn tứ phương ở Tiên Vực, nhưng ở Vạn Cổ Táng Thổ thì hẳn danh khí còn chưa đạt tới mức độ này mới đúng?

“Thương Nguyệt nhớ rõ, hình như hơn mười năm trước, từng có một tồn tại khủng bố vô thượng cường thế xâm nhập Táng thổ, liên tục trảm mấy vị vực chủ Táng Hoàng, cuối cùng còn thâm nhập sâu vào Táng Giới trong truyền thuyết.”

“Ta từng nghe qua một ít tin tức bí ẩn, vị tồn tại vô thượng khủng bố kia, hình như... Họ Quân!”

“Cái gì, còn có chuyện này?”

Nghe lời này của Thương Nguyệt, Quân Tiêu Dao thật sự cảm thấy có chút bất ngờ.

Hắn không ngờ có thể nghe thấy loại bí ẩn này từ miệng tỷ muội Thương gia.

“Có thể nói kỹ càng một chút không?” Quân Tiêu Dao lập tức cảm thấy hứng thú.

“Thật ra chúng ta cũng không rõ chuyện của năm đó lắm, dù sao cấp bậc kia quá cao, chúng ta cũng chỉ nghe tin đồn đãi mà thôi.”

“Nhưng có thể khẳng định chính là, năm đó thật sự có cường giả vô thượng từng xâm nhập Táng thổ, có Táng Hoàng muốn ngăn cản, cuối cùng triển khai đại chiến, đánh đến trời sụp đất nứt, Táng thổ thập vực cũng run rẩy.”

Nói tới đây, Thương Nguyệt vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

Lúc trước tuy các nàng không có khả năng tiếp xúc với cuộc chiến cấp bậc đó, nhưng toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ đều vì trận đại chiến kia mà run rẩy, tất cả sinh linh Táng thổ đều có thể cảm nhận được.

“Không ngờ Quân gia ta còn làm ra chuyện này, nhưng vì sao Quân gia lại muốn xông vào Táng thổ?” Quân Tiêu Dao vẫn cảm thấy nghi hoặc.

“Ta cũng không rõ lắm, chỉ biết khi đó trên vòm trời từng truyền đến tiếng gầm lên của Táng Hoàng, bảo Quân gia đừng quá đáng, xen vào chuyện của người khác.” Thương Nguyệt nói.

“Xen vào chuyện của người khác?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm, sau đó tiếp tục hỏi: “Ngươi nói cuối cùng vị cường giả vô thượng của Quân gia kia tiến vào Táng Giới, đó là nơi nào?”

Thương Nguyệt hơi sắp xếp dòng suy nghĩ một chút, trả lời rằng: “Quân công tử có điều không biết, nơi khởi nguyên chân chính của Vạn Cổ Táng Thổ chính là Táng Giới, đó cũng là một mảnh đất cổ xưa.”

“Mà Táng thổ thập vực chỉ là mười khối địa vực lấy Táng Giới làm trung tâm mà kéo dài phát triển ra thôi.”

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì khẽ gật đầu.

Mà làm hắn nghi hoặc chính là, sao lúc ở Quân gia hắn chưa từng nghe qua chuyện này.

Theo lý thuyết, Quân gia xông vào Táng thổ, còn tiến vào sâu trong Táng Giới, phải là một chuyện rất lớn mới đúng.

“Xem ra trong đó còn có bí mật lớn.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Hắn tới Vạn Cổ Táng Thổ vốn là vì tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, hiện tại lại có thêm một việc cần tra xét.

Sau đó, Quân Tiêu Dao lại nghĩ đến, nếu không tìm thấy tung tích của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo ở thập vực, vậy nó có khả năng xuất hiện ở Táng Giới cổ xưa hay không?

Quân Tiêu Dao cảm thấy, có lẽ có khả năng này.

“Có biện pháp đi vào Táng Giới hay không?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Rất khó, Táng Giới là một cấm địa của Vạn Cổ Táng Thổ ta, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm, trong tình huống bình thường thì cả sinh linh Táng thổ chúng ta cũng không muốn tới gần, nhưng...” Thương Nguyệt do dự mà nói.

“Nhưng cái gì?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

“Nhưng Thập Vương thịnh yến sắp mở ra, nếu Quân công tử có thể tiếp xúc được với những thiên kiêu tầng cấp đó thì có thể nghĩ cách xem có cơ hội đi vào Táng Giới hay không.” Thương Nguyệt nói.

Thương gia bọn họ không tính là thế lực đứng đầu ở Vạn Cổ Táng Thổ, không thể so sánh với các thế lực như Đọa Vũ tộc.

Không lên đến độ cao kia thì tất nhiên không tiếp xúc được với bí ẩn của Táng Giới.

Nhưng thế lực cấp bậc như Đọa Vũ tộc lại làm được.

“Thập Vương thịnh yến, ta hiểu rồi.” Quân Tiêu Dao gật đầu.

Trước đó hắn còn suy xét, sau khi rời đi Thương gia thì bước tiếp theo nên làm thế nào.

Hiện tại đã có phương hướng.

Tham gia Thập Vương thịnh yến, tra xét tin tức về Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo và cả bí ẩn liên quan đến Táng Giới.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao lại hàn huyên với tỷ muội Thương gia về chút chuyện liên quan đến Táng thổ.

Cuối cùng, hai tỷ muội lưu luyến không nguôi mà rời đi.

Quân Tiêu Dao cũng không có cảm giác tội lỗi gì.

Hắn không tinh trùng lên não, cũng không phải nhìn thấy nữ nhân nào cũng tán.

Là mị lực của hắn quá lớn, không có cách nào.

Cũng không có khả năng ngừng phát ra mị lực đúng không?

Loại mị lực và khí chất này căn bản không che giấu được.

“Sau khi giải quyết Đọa Vũ Thánh Tử thì có thể rời khỏi Âm Minh vực.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Còn về uy hiếp của Đọa Vũ tộc thì Quân Tiêu Dao căn bản không để ý đến.

Nếu Đọa Vũ tộc không sợ bị diệt tộc thì có thể ra tay với Quân Tiêu Dao.

Kể cả một Thương gia nho nhỏ cũng có người thông minh.

Quân Tiêu Dao không tin toàn bộ trên dưới Đọa Vũ tộc đều là ngu xuẩn.

Trong sự chờ đợi đó, thời gian ba ngày búng tay một cái đã trôi qua.

Mà tới ngày thứ ba, toàn bộ Bạch Vọng thành đã là biển người tấp nập, ba tầng trong, ba tầng ngoài đều bị vây quanh chật như nêm cối.

Có thể nói, trước nay Bạch Vọng thành chưa từng náo nhiệt như vậy.

Chính chủ còn chưa tới, lại có ba nhóm khách không mời đã đi tới bên ngoài nơi Thương gia cư trú.

Đó là Thiết Cốt nhất tộc, Thanh Quỷ tộc và Công Minh gia.

Gia chủ Thương gia và đoàn người tỷ muội Thương gia cũng đi ra.

“Các ngươi làm vậy là có ý gì?” Gia chủ Thương gia đảo mắt qua ba đại thế lực, hơi nheo đôi mắt lại.

Nếu chỉ là đơn thuần tới xem náo nhiệt, ba đại thế lực không cần dốc toàn bộ sức mạnh như thế.

Hiện tại liếc nhìn một cái đã thấy được mỗi một phe đều tới ít nhất hai ba vị Thánh Nhân.

Hết chương 405.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom