-
Chương 317: Lời đồn
Tần Thiên xụ mặt xuống.
Thấy Tô Tô cười nhạt nhìn mình, điều đó có ý là, con cừu nhỏ kia, mi dám nói là không ngon thử xem.
Làm ơn đi, chuyện này còn đáng sợ hơn cả dao kề trên cổ đấy.
Có đánh chết hắn, hắn cũng không dám nói là không ngon.
Mà sau khi hắn nếm thử, mùi vị tươi ngon, quả thực rất tuyệt.
“Vợ ơi, ngon quá đi mất!”
“Vợ anh không chỉ xinh, điều hành công ty giỏi, bây giờ ngay cả nấu cơm cũng ngon như vậy!”
“Vợ ơi, em đúng là quá tài năng!”
“Trời ạ, Tần Thiên tôi có tài đức gì mà lại có thể cưới được một người vợ tốt như vậy chứ!”
“Anh ngậm miệng lại đi!” Tô Tô ngăn lại, trong lòng cũng vui vẻ mà bật cười.
Tuy biết Tần Thiên cố ý nói quá lên, nhưng mà cô cũng rất hưởng thụ.
Dương Ngọc Lan không chịu nổi nữa liền nói: “Mau ăn đi, mau ăn đi!”
“Ăn xong rồi đi nhanh đi, lời ngon tiếng ngọt giữ lại về phòng hai đứa rồi nói!”
“Trời ơi, nếu tôi có tội gì thì hãy để pháp luật tới trừng trị tôi đi. Cớ sao lại bắt tôi phải nghe mấy lời giả dối vậy chứ!”
Cuối cùng cũng ăn xong bữa cơm.
Tần Thiên đứng dậy định đi.
Tô Tô đỏ mặt, rề rà không muốn đi. Sau đó, Dương Ngọc Lan liền lấy chổi lùa hai người họ ra ngoài.
Hai người một trước một sau tiến vào căn biệt thự nhỏ của riêng hai người.
Vừa vào cửa, Tần Thiên trực tiếp ôm vợ lên thẳng lầu trên.
Rất lâu sau, Tần Thiên thở một hơi, không nhịn được tò mò, hỏi: “Vợ à, anh phát hiện sắc mặt của em trông tốt hơn trước kia rất nhiều đấy.”
Tô Tô cười một tiếng đáp: “Đều là công lao của anh đấy.”
“Một mình em buổi tối không ngủ được, nên tu luyện cái khẩu quyết khỉ gió gì đó mà anh nói. Không ngờ cũng có tác dụng lắm đấy.”
……
Vật đổi sao dời, thủy triều thối lui.
Trong bóng tối, Tô Tô khẽ thở dài.
Tần Thiên đau lòng ôm cô vào lòng, nói: “Vợ à, bây giờ có thể nói với anh rồi chứ?”
“Công ty rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Tô do dự chốc lát, thấp giọng nói: “Em cho anh xem cái này. Xem xong anh đừng kích động.”
Nói xong, cô lấy điện thoại ra, mở một trang web.
Tần Thiên xem xong thì há hốc mồm kinh ngạc.
Chỉ thấy trên top #10 hot search của weibo, có tám dòng là tin tức về Liễu Như Ngọc.
Hai dòng tin cuối cùng, lại đang đặt nghi vấn đối với Tô Ngọc Cao.
“Sao có thể?” Hắn khó mà tin được.
Mở một dòng hot search ra xem, bên trong là mấy tấm ảnh của Liễu Như Ngọc.
Ánh sáng không được tốt lắm, nhưng có thể nhìn ra được, cô ta đang ở một hội sở cao cấp bí mật, ăn cơm cùng mấy người đàn ông.
Một tấm trong đó, một người đạo diễn nổi tiếng râu ria xồm xoàm còn đặt tay lên vai Liễu Như Ngọc.
Khuôn mặt của Liễu Như Ngọc còn non nớt thanh tú, chắc là lúc cô ta mới debut.
Bên dưới có đoạn văn kèm theo, toàn bộ đều là vu khống, nói rằng cô ta dùng thân thể làm vốn, được những người đàn ông kia chuyền tay nhau chơi đùa.
Mới đổi lại được địa vị ngày hôm nay.
Hình tượng của cô ta trước giờ vẫn luôn là ngọc nữ thanh khiết, không có tin đồn.
Trong giới giải trí hỗn loạn, cô ta luôn là một dòng nước mát, nên mới có nhiều người yêu thích cô ta đến thế.
Đống tin bẩn này vừa tung ra, hình tượng của cô ta liền sụp đổ, có thể tưởng tượng được sự tức giận của fan và truyền thông sẽ điên cuồng thế nào
Càng quá đáng hơn là, Tần Thiên nhìn xuống những dòng bình luận bên dưới.
Người tung tin có tên tài khoản là “Chim nhỏ tung cánh” này đã được weibo chứng thực, cũng có dấu tích V.
Cô ta nói, cô ta cũng là một trong những người tham gia tuyển chọn tài năng cùng với Liễu Như Ngọc năm đó.
Trong thời gian tuyển chọn tài năng, Liễu Như Ngọc căn bản không để tâm vào việc tham gia đào tạo, mỗi ngày đều đi phục vụ các ông chủ tư bản.
Chức quán quân đó của cô ta chính là dùng thủ đoạn không minh bạch để đạt được.
“Chim nhỏ tung cánh chính là không chịu được việc cạnh tranh không công bằng nên mới rút lui giữa chừng.
“Chuyện này là không thể nào!”
“Đây tuyệt đối là ngụy tạo tin đồn!” Sắc mặt Tần Thiên đanh thép.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Chuyện này tuyệt đối là có người có ác ý vu khống!
Tô Tô cũng thở dài, nói: “Em cũng tin Liễu Như Ngọc bị oan. Là có người ác ý công kích cô ta.”
“Những tấm ảnh này, ngoại trừ tấm đạo diễn có râu kia đặt tay lên vai cô ta thì những tấm khác thật ra đều không có vấn đề gì.”
“Nhìn vào thì cũng chỉ là một bữa cơm bình thường.”
“Nhưng mà giới giải trí giống như một cái phường nhuộm. Truyền thông và fan không có việc gì cũng có thể dựng nên chuyện được.”
“Những tấm ảnh này của cô ấy đã bị cố ý thổi phồng lên. Bây giờ có nói gì cũng không chứng minh được sự trong sạch.”
Tần Thiên im lặng không nói gì.
Liễu Như Ngọc là người đại diện của Tô Ngọc Cao, có thể nói, Tô Ngọc Cao là một sản phẩm mới, có được danh tiếng mạnh mẽ như ngày hôm nay chính là dựa vào Liễu Như Ngọc.
Bây giờ Liễu Như Ngọc xảy ra loại chuyện này, Tô Ngọc Cao đương nhiên cũng sẽ bị liên lụy.
“Công ty sao rồi?” Hắn thấp giọng hỏi.
Tô Tô đáp: “Tiêu thụ trực tuyến giảm mạnh. Còn có ít nhất một phần ba đại lý muốn trả hàng.”
“Đồng thời, theo như hợp đồng đã ký ban đầu, nguyên nhân là do chúng ta gây nên sự tổn thất cho việc tiêu thụ sản phẩm, chúng ta phải bồi thường gấp ba lần cho bọn họ.”
Tần Thiên cuối cùng cũng biết, lúc sáng ở công ty, vẻ mặt của Tô Tô, Liễu Thanh, Cung Lệ tại sao đều ưu sầu như vậy.
Đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.
“Em chuẩn bị làm như nào?” Hắn quan tâm hỏi.
Tô Tô thở dài, nói: “Những đại lý kia tuy khó giải quyết, nhưng em và Liễu Thanh miễn cưỡng cũng vẫn đối phó được.”
“Bây giờ có một vấn đề nan giải, chính là Liễu Thanh và Cung Lệ sau khi bàn bạc, cho rằng chúng ta nên lập tức phát ra thông báo loại bỏ tư cách người đại diện của Liễu Như Ngọc, hoàn toàn phủi sạch quan hệ với cô ta.”
“Như vậy sẽ giảm thiểu tối đa tổn thất cho chúng ta.”
“Chuyện em đang đau đầu là không biết có nên ký duyệt thông báo kia không.”
Tần Thiên cau mày: “Bên phía Liễu Như Ngọc nói thế nào?”
“Xảy ra chuyện lớn như vậy mà cô ta vẫn chưa ra mặt làm sáng tỏ sao?”
Tô Tô cười khổ, đáp: “Em không liên hệ được với cô ta.”
“Từ khi xảy ra chuyện đến giờ cũng đã mấy ngày rồi cô ta không lộ diện.”
“Chỉ có người đại diện của cô ta là chị Vinh, mở một buổi họp báo vội vàng. Anh xem xem.”
Tô Tô mở một video.
Tần Thiên nhìn thấy chị Vinh đeo khẩu trang, đối mặt với truyền thông, ánh mắt trốn tránh, nói chuyện thì lắp bắp.
Không những không công khai làm sáng tỏ cho Liễu Như Ngọc, mà cô ta lại hỏi một đằng đáp một nẻo, nói chuyện mập mờ, khiến cho Liễu Như Ngọc ôm chắc cái tội danh này.
“Chị Vinh này bình thường không phải là được việc lắm sao, lẽ nào bây giờ lại phản bội Liễu Như Ngọc?” Tần Thiên có chút tức giận.
Tô Tô lập tức nói: “Anh đừng vội tức giận.”
“Em cũng cảm thấy chuyện này nhất định có âm mưu.”
“Bây giờ em vẫn không chắc chắn là có người vì công kích sản phẩm của chúng ta nên mới công kích người đại diện của chúng ta.”
“Hay là vì công kích Liễu Như Ngọc, thuận tiện gây tổn thất cho chúng ta.”
“Nếu anh đã về rồi vậy thì đi điều tra đi.”
“Bất luận thế nào, em vẫn không tin Liễu Như Ngọc lại là người không ra gì như trên báo nói.”
“Chuyện này nếu không thể giải quyết thỏa đáng, không chỉ Liễu Như Ngọc thân bại danh liệt, công ty chúng ta chỉ e là cũng sẽ bị chém đứt gân.”
“Muốn vực dậy lần nữa còn khó hơn lên trời.”
Tần Thiên gật đầu, do dự trong chốc lát, thử gọi điện thoại cho Liễu Như Ngọc.
Lời nhắc phát lên là đối phương đang tắt máy.
Sau đó, hắn lại gọi cho chị Vinh.”
Không đợi hắn ta nói chuyện, bên trong truyền tới tiếng Dương Vinh thấp giọng nói: “Anh cuối cùng cũng gọi điện thoại tới.”
“Tôi biết anh nhất định là có rất nhiều nghi vấn. Bây giờ đừng hỏi gì cả.”
“Sự việc khá phức tạp, ngày mai tôi bay tới Long Giang, trực tiếp báo cáo với anh.”
Thấy Tô Tô cười nhạt nhìn mình, điều đó có ý là, con cừu nhỏ kia, mi dám nói là không ngon thử xem.
Làm ơn đi, chuyện này còn đáng sợ hơn cả dao kề trên cổ đấy.
Có đánh chết hắn, hắn cũng không dám nói là không ngon.
Mà sau khi hắn nếm thử, mùi vị tươi ngon, quả thực rất tuyệt.
“Vợ ơi, ngon quá đi mất!”
“Vợ anh không chỉ xinh, điều hành công ty giỏi, bây giờ ngay cả nấu cơm cũng ngon như vậy!”
“Vợ ơi, em đúng là quá tài năng!”
“Trời ạ, Tần Thiên tôi có tài đức gì mà lại có thể cưới được một người vợ tốt như vậy chứ!”
“Anh ngậm miệng lại đi!” Tô Tô ngăn lại, trong lòng cũng vui vẻ mà bật cười.
Tuy biết Tần Thiên cố ý nói quá lên, nhưng mà cô cũng rất hưởng thụ.
Dương Ngọc Lan không chịu nổi nữa liền nói: “Mau ăn đi, mau ăn đi!”
“Ăn xong rồi đi nhanh đi, lời ngon tiếng ngọt giữ lại về phòng hai đứa rồi nói!”
“Trời ơi, nếu tôi có tội gì thì hãy để pháp luật tới trừng trị tôi đi. Cớ sao lại bắt tôi phải nghe mấy lời giả dối vậy chứ!”
Cuối cùng cũng ăn xong bữa cơm.
Tần Thiên đứng dậy định đi.
Tô Tô đỏ mặt, rề rà không muốn đi. Sau đó, Dương Ngọc Lan liền lấy chổi lùa hai người họ ra ngoài.
Hai người một trước một sau tiến vào căn biệt thự nhỏ của riêng hai người.
Vừa vào cửa, Tần Thiên trực tiếp ôm vợ lên thẳng lầu trên.
Rất lâu sau, Tần Thiên thở một hơi, không nhịn được tò mò, hỏi: “Vợ à, anh phát hiện sắc mặt của em trông tốt hơn trước kia rất nhiều đấy.”
Tô Tô cười một tiếng đáp: “Đều là công lao của anh đấy.”
“Một mình em buổi tối không ngủ được, nên tu luyện cái khẩu quyết khỉ gió gì đó mà anh nói. Không ngờ cũng có tác dụng lắm đấy.”
……
Vật đổi sao dời, thủy triều thối lui.
Trong bóng tối, Tô Tô khẽ thở dài.
Tần Thiên đau lòng ôm cô vào lòng, nói: “Vợ à, bây giờ có thể nói với anh rồi chứ?”
“Công ty rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Tô do dự chốc lát, thấp giọng nói: “Em cho anh xem cái này. Xem xong anh đừng kích động.”
Nói xong, cô lấy điện thoại ra, mở một trang web.
Tần Thiên xem xong thì há hốc mồm kinh ngạc.
Chỉ thấy trên top #10 hot search của weibo, có tám dòng là tin tức về Liễu Như Ngọc.
Hai dòng tin cuối cùng, lại đang đặt nghi vấn đối với Tô Ngọc Cao.
“Sao có thể?” Hắn khó mà tin được.
Mở một dòng hot search ra xem, bên trong là mấy tấm ảnh của Liễu Như Ngọc.
Ánh sáng không được tốt lắm, nhưng có thể nhìn ra được, cô ta đang ở một hội sở cao cấp bí mật, ăn cơm cùng mấy người đàn ông.
Một tấm trong đó, một người đạo diễn nổi tiếng râu ria xồm xoàm còn đặt tay lên vai Liễu Như Ngọc.
Khuôn mặt của Liễu Như Ngọc còn non nớt thanh tú, chắc là lúc cô ta mới debut.
Bên dưới có đoạn văn kèm theo, toàn bộ đều là vu khống, nói rằng cô ta dùng thân thể làm vốn, được những người đàn ông kia chuyền tay nhau chơi đùa.
Mới đổi lại được địa vị ngày hôm nay.
Hình tượng của cô ta trước giờ vẫn luôn là ngọc nữ thanh khiết, không có tin đồn.
Trong giới giải trí hỗn loạn, cô ta luôn là một dòng nước mát, nên mới có nhiều người yêu thích cô ta đến thế.
Đống tin bẩn này vừa tung ra, hình tượng của cô ta liền sụp đổ, có thể tưởng tượng được sự tức giận của fan và truyền thông sẽ điên cuồng thế nào
Càng quá đáng hơn là, Tần Thiên nhìn xuống những dòng bình luận bên dưới.
Người tung tin có tên tài khoản là “Chim nhỏ tung cánh” này đã được weibo chứng thực, cũng có dấu tích V.
Cô ta nói, cô ta cũng là một trong những người tham gia tuyển chọn tài năng cùng với Liễu Như Ngọc năm đó.
Trong thời gian tuyển chọn tài năng, Liễu Như Ngọc căn bản không để tâm vào việc tham gia đào tạo, mỗi ngày đều đi phục vụ các ông chủ tư bản.
Chức quán quân đó của cô ta chính là dùng thủ đoạn không minh bạch để đạt được.
“Chim nhỏ tung cánh chính là không chịu được việc cạnh tranh không công bằng nên mới rút lui giữa chừng.
“Chuyện này là không thể nào!”
“Đây tuyệt đối là ngụy tạo tin đồn!” Sắc mặt Tần Thiên đanh thép.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Chuyện này tuyệt đối là có người có ác ý vu khống!
Tô Tô cũng thở dài, nói: “Em cũng tin Liễu Như Ngọc bị oan. Là có người ác ý công kích cô ta.”
“Những tấm ảnh này, ngoại trừ tấm đạo diễn có râu kia đặt tay lên vai cô ta thì những tấm khác thật ra đều không có vấn đề gì.”
“Nhìn vào thì cũng chỉ là một bữa cơm bình thường.”
“Nhưng mà giới giải trí giống như một cái phường nhuộm. Truyền thông và fan không có việc gì cũng có thể dựng nên chuyện được.”
“Những tấm ảnh này của cô ấy đã bị cố ý thổi phồng lên. Bây giờ có nói gì cũng không chứng minh được sự trong sạch.”
Tần Thiên im lặng không nói gì.
Liễu Như Ngọc là người đại diện của Tô Ngọc Cao, có thể nói, Tô Ngọc Cao là một sản phẩm mới, có được danh tiếng mạnh mẽ như ngày hôm nay chính là dựa vào Liễu Như Ngọc.
Bây giờ Liễu Như Ngọc xảy ra loại chuyện này, Tô Ngọc Cao đương nhiên cũng sẽ bị liên lụy.
“Công ty sao rồi?” Hắn thấp giọng hỏi.
Tô Tô đáp: “Tiêu thụ trực tuyến giảm mạnh. Còn có ít nhất một phần ba đại lý muốn trả hàng.”
“Đồng thời, theo như hợp đồng đã ký ban đầu, nguyên nhân là do chúng ta gây nên sự tổn thất cho việc tiêu thụ sản phẩm, chúng ta phải bồi thường gấp ba lần cho bọn họ.”
Tần Thiên cuối cùng cũng biết, lúc sáng ở công ty, vẻ mặt của Tô Tô, Liễu Thanh, Cung Lệ tại sao đều ưu sầu như vậy.
Đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ.
“Em chuẩn bị làm như nào?” Hắn quan tâm hỏi.
Tô Tô thở dài, nói: “Những đại lý kia tuy khó giải quyết, nhưng em và Liễu Thanh miễn cưỡng cũng vẫn đối phó được.”
“Bây giờ có một vấn đề nan giải, chính là Liễu Thanh và Cung Lệ sau khi bàn bạc, cho rằng chúng ta nên lập tức phát ra thông báo loại bỏ tư cách người đại diện của Liễu Như Ngọc, hoàn toàn phủi sạch quan hệ với cô ta.”
“Như vậy sẽ giảm thiểu tối đa tổn thất cho chúng ta.”
“Chuyện em đang đau đầu là không biết có nên ký duyệt thông báo kia không.”
Tần Thiên cau mày: “Bên phía Liễu Như Ngọc nói thế nào?”
“Xảy ra chuyện lớn như vậy mà cô ta vẫn chưa ra mặt làm sáng tỏ sao?”
Tô Tô cười khổ, đáp: “Em không liên hệ được với cô ta.”
“Từ khi xảy ra chuyện đến giờ cũng đã mấy ngày rồi cô ta không lộ diện.”
“Chỉ có người đại diện của cô ta là chị Vinh, mở một buổi họp báo vội vàng. Anh xem xem.”
Tô Tô mở một video.
Tần Thiên nhìn thấy chị Vinh đeo khẩu trang, đối mặt với truyền thông, ánh mắt trốn tránh, nói chuyện thì lắp bắp.
Không những không công khai làm sáng tỏ cho Liễu Như Ngọc, mà cô ta lại hỏi một đằng đáp một nẻo, nói chuyện mập mờ, khiến cho Liễu Như Ngọc ôm chắc cái tội danh này.
“Chị Vinh này bình thường không phải là được việc lắm sao, lẽ nào bây giờ lại phản bội Liễu Như Ngọc?” Tần Thiên có chút tức giận.
Tô Tô lập tức nói: “Anh đừng vội tức giận.”
“Em cũng cảm thấy chuyện này nhất định có âm mưu.”
“Bây giờ em vẫn không chắc chắn là có người vì công kích sản phẩm của chúng ta nên mới công kích người đại diện của chúng ta.”
“Hay là vì công kích Liễu Như Ngọc, thuận tiện gây tổn thất cho chúng ta.”
“Nếu anh đã về rồi vậy thì đi điều tra đi.”
“Bất luận thế nào, em vẫn không tin Liễu Như Ngọc lại là người không ra gì như trên báo nói.”
“Chuyện này nếu không thể giải quyết thỏa đáng, không chỉ Liễu Như Ngọc thân bại danh liệt, công ty chúng ta chỉ e là cũng sẽ bị chém đứt gân.”
“Muốn vực dậy lần nữa còn khó hơn lên trời.”
Tần Thiên gật đầu, do dự trong chốc lát, thử gọi điện thoại cho Liễu Như Ngọc.
Lời nhắc phát lên là đối phương đang tắt máy.
Sau đó, hắn lại gọi cho chị Vinh.”
Không đợi hắn ta nói chuyện, bên trong truyền tới tiếng Dương Vinh thấp giọng nói: “Anh cuối cùng cũng gọi điện thoại tới.”
“Tôi biết anh nhất định là có rất nhiều nghi vấn. Bây giờ đừng hỏi gì cả.”
“Sự việc khá phức tạp, ngày mai tôi bay tới Long Giang, trực tiếp báo cáo với anh.”