Càng gần sinh thần thứ năm trăm, ta càng tâm thần bất định - Vậy là đã sắp thành niên rồi cơ à...
Thanh Di nói sinh thần lần này sẽ làm lớn một chút, mời tất cả người ở Thanh Khâu tới dự.
Hôm đó, ta vui vẻ chạy tới đưa thiệp mời cho Cửu Nhan, lại thấy gian nhà của chàng đóng chặt cửa.
Lại không ở nhà sao?
Ta bước lên, gõ cửa gọi:
- Cửu Nhan? Tuyết Lạc?
Kẽo kẹt...
Cánh cửa mở ra, Tuyết Lạc đứng trước mặt ta, vẻ mặt có chút kỳ quái, con mắt chằm chằm nhìn ta, không có bất kỳ biểu tình gì.
- Tuyết Lạc...Sư phụ muội có ở đây không?
Nàng khẽ ngẩng đầu, hai mắt đột nhiên nhuốm màu đỏ thẫm. Ta bị dọa phải lui về sau mấy bước:
- Tuyết Lạc. - Ta thử gọi tên nàng, - Muội sao thế?
- A Ly! Tránh ra! - Phía sau truyền tới giọng nói căng thẳng của Cửu Nhan. Ta quay đầu theo bản năng, chợt cảm thấy tay trái nhói đau.
Tuyết Lạc há to miệng, cắn mạnh lên tay ta. Bởi vì đau đớn, ta giơ tay phải lên, đánh xuống một chưởng, khiến cho Tuyết Lạc bay ra một khoảng.
- Tuyết Lạc! - Cửu Nhan vội vã chạy lại ôm lấy Tuyết Lạc đã nằm yên không nhúc nhích.
- Con...con không cố ý. Muội ấy đột nhiên cắn con,
==>Click để đọc tiếp
Bình luận facebook